[Lưu Hạo] | Nụ cười

auguste.zinc

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
6
Số lượt thích
52
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Lưu Hạo
#1
Tác giả: Đường Âm

Cứ việc cho là nụ cười của Lưu Hạo so với ba vị đội trưởng của mình không có bất luận một điểm tương đồng; Diệp Tu vốn là khinh mạn bất cần, Tôn Tường càng thêm phần thiếu niên ngạo khí, nói đến Đường Hạo chính là kiệt ngạo khó cầu. Mà lúc Lưu Hạo không cười, nhưng lại giống với Dụ Văn Châu và Giang Ba Đào; trong mắt đều dập dềnh sóng nước.


Dụ Văn Châu là đáy dương xanh ngát một màu thẳm xanh, liếc mắt một cái sâu không thấy đáy, cũng nhìn không thấu qua ánh mắt kia chất chứa điều gì. Mà lại dịu dàng đến làm người ta như đang chìm vào lòng biển, không muốn thoát ra.


Giang Ba Đào lại như hồ cạn, tựa trắng như đen với Dụ Văn Châu, hoàn toàn trái ngược. Đôi mắt kia chỉ cần nhìn qua một cái, lại giống như nhìn thẳng tới đáy ao, thanh triệt lại chân thành. Mà hắn sớm đã đem tâm tư của mình giấu ở phía bên cạnh, ở nơi mà dẫu có xuyên qua đồng tử nhìn thấu triệt, cũng không thể tìm tòi nghiên cứu bản thân mình.


Còn đôi mắt của Lưu Hạo, chính là đầm lầy. Người khác có thể thấy được chút ít cõi lòng tan nát của hắn, mãi mãi cũng không tan vào trong đáy đầm. Nhưng thấy được, cũng xem không hiểu. Sau đó hắn lại dùng nụ cười hiền lành lại vô hại treo lên mặt, làm người ta quên đi mất, không muốn tìm tòi, chẳng muốn thấu hiểu; rồi lại cam tâm tình nguyện trầm mê dưới đáy bùn lầy.
 

Bình luận bằng Facebook