Hoàn [Mừng 0529] [Hưng Hân Diệp] Tại sao không thể đào góc tường Hưng Hân?

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,292
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#1
Tác giả: 枝影横斜
Editor: Neko-chan
Beta: Tiếu, Túc Liên
Pairing: Hưng Hân Diệp
Tình trạng: Hoàn
Cảnh báo: Thành phần nào chưa đọc hết truyện nên suy xét trước khi đọc bởi có thể sẽ bị spoil
-----

Chú thích trước truyện: Phá vỡ lưu: hiểu là trào lưu phá map của Triệu hồi sư sau trận đấu với Bá Đồ ở vòng Tứ kết
--------------
Tại sao không thể đào được góc tường Hưng Hân?
By Trà Tiểu Hạ - fan não tàn No.1 Hưng Hân
Kỳ số 0529 - Trang giải trí

Hưng Hân là một chiến đội thần kỳ, mà mọi người đều biết, người viết chính là fan não tàn của Hưng Hân.

Người viết cũng là người đã chứng kiến vô số chiến đội quật khởi, huy hoàng rồi lại suy sụp. Vậy thì tại sao lại sẽ khăng khăng một mực làm fan não tàn của một chiến đội như vậy?

Bởi vì đây là một chiến đội có thể biến kỳ tích thành sự thật.

Đây là chiến đội rễ cỏ duy nhất từ Vòng khiêu chiến tiến vào Liên minh. Đây là chiến đội duy nhất thành lập từ một quán net, mới vào Liên minh liền đoạt được Tổng Quán quân. Nhưng đây cũng không phải điểm thần kỳ nhất của chiến đội Hưng Hân. Điểm kỳ lạ nhất là, cơ hồ mỗi thành viên trong chiến đội đều từng bị chiến đội khác đào góc tường, thậm chí không tiếc đưa ra hợp đồng hoàn toàn không phù hợp với giá trị của một tân nhân. Dù vậy, cho đến nay, chiến đội này vẫn giữ nguyên đội hình từ lúc tiến vào Liên minh.

Không nhiều thêm một ai, cũng không thiếu một ai.

Rất nhiều độc giả đều đã từng hỏi người viết về vấn đề này. Như vậy tiếp theo liền cùng người viết đi xem xem tuyển thủ của chiến đội Hưng Hân trả lời vấn đề này như thế nào.

Có chút đơn sơ.

Đây là ấn tượng đầu tiên của người viết khi mới tới Hưng Hân. Có điều này cũng là bình thường, tuy rằng lấy được Tổng Quán quân mùa 10, nhưng dù sao Hưng Hân cũng là chiến đội rễ cỏ mới thành lập một năm, tự nhiên không thể so với hào môn chiến đội.

Bà chủ chiến đội - Trần Quả nữ sĩ phi thường nhiệt tình, sau khi nghe nói ý đồ của người viết khi đến, vội vã đi phòng huấn luyện hô lớn một tiếng: "Có phóng viên đến phỏng vấn, các ngươi ai rảnh rỗi mau đi ra nhanh!"

Ạch, Trần Quả nữ sĩ đúng là vô cùng phóng khoáng.

Được rồi, chúng ta cùng chờ mong người đầu tiên tiếp phỏng vấn là ai đây?

Thật không nghĩ tới, sẽ lại là Đường Nhu.

Đường Nhu hẳn là tân binh trong chiến đội Hưng Hân được chú ý nhất. Hàn Yên Nhu của cô thế công mãnh liệt bá đạo, đạt được danh hiệu Người mới tốt nhất mùa 10, cũng tại trận chung kết với Luân Hồi hoàn thành cam kết một chọi ba. Pháp sư chiến đấu hung mãnh như vậy, hoàn toàn không nghĩ tới người thao tác lại là một em gái vô cùng xinh đẹp. Bố họ Hàn, mẹ họ Diệp. sinh con đặt tên Đường Nhu

"Xin chào Đường tiểu thư, tôi là phóng viên báo thể thao điện tử Trà Tiểu Hạ" Người viết đơn giản giới thiệu mình xong, liền đi thẳng vào vấn đề, "Làm Người mới tốt nhất mùa 10, nghe nói có không ít chiến đội đối với cô có ý định, ngay cả Vi Thảo cũng mời chào cô vài lần. Tôi nghe nói thậm chí có chiến đội đưa ra hợp đồng một ngàn vạn mời cô gia nhập, nhưng cô vẫn cự tuyệt. Xin hỏi cô nghĩ như thế nào?"

Đường Nhu cười cười, vuốt lọn tóc rối bên má vào sau tai, "Dùng tiền tới mời ta, ta làm sao có thể đáp ứng?"

Người viết có chút không hiểu ra sao, thật muốn tát chính mình vài cái. Giả thiết chiến đội Hưng Hân nghèo như vậy quá thâm nhập lòng người, người viết càng là quên tiền trong nhà Đường tiểu thư đây thậm chí có thể mua toàn bộ Liên Minh. Editor cũng muốn giàu như vậy aaa!!!

Đàm luận tiền với nàng, quá nông cạn.

"Vậy có phải cô...thấy Hưng Hân có hi vọng đoạt giải Quán quân mới kiên trì từ chối những người khác sao?" Người viết gian nan mở miệng.

"A" Đường Nhu đột nhiên nở nụ cười "Muốn đào ta từ Hưng Hân, ít nhất phải vượt qua Diệp Tu đã chứ?"

"Chuyện này...Năm tháng không tha người. Có thể hiện tại không ai chiến thắng được Diệp thần, nhưng theo tuổi tác của Diệp thần tăng cao, luôn là sẽ có người có thể đánh bại hắn. Đến thời điểm đó, cô sẽ chọn rời đi Hưng Hân sao?"

"Sẽ không" Đường Nhu phi thường kiên định nói "Những chiến đội khác, không có Diệp Tu."

Nói như thế nào đây, thật sự là một đáp án ngoài dự liệu, cũng lại là một đáp án hợp tình hợp lí.

Đường Nhu nói xong cũng rời đi. Người viết sửa sang lại tư liệu phỏng vấn vừa rồi, kết quả, vừa ngẩng đầu, mặt Ngụy Sâm đột nhiên xuất hiện trước mắt. Nói không khuếch đại, cái mặt râu ria xồm xàm kia thật sự đem người ta sợ hết hồn hà~

"Tiểu tử, nghe nói nhóc muốn phỏng vấn Hưng Hân chúng ta?" Ngụy Sâm cắn một điếu thuốc, ngồi xuống một cách vô cùng cao quý lãnh diễm "Được rồi, nhóc hỏi đi. Ngày hôm nay lão phu tâm tình tốt, có thể trả lời nhóc thêm vài chữ."

Người viết thật sự muốn nói với hắn, hắn không ở trong kế hoạch phỏng vấn.

Nhìn chung toàn bộ mùa giải 10, Ngụy Sâm chỉ từng ra trận khi đấu với Lam Vũ, rõ ràng tính chất chỉ thuộc về ngoại viện. Hơn nữa mùa giải 10, Ngụy Sâm đã 32 tuổi, không có chiến đội nào sẽ đào góc tường người này.

Nhưng thấy hắn nhiệt tình như vậy, người viết cũng chỉ đành nhắm mắt mà hỏi "Vì sao ngài lại theo chiến đội Hưng Hân trở về Liên minh sau khi đã giải nghệ nhiều năm như vậy?"

Ngụy Sâm hết sức cao hứng. Hắn kể tỉ mỉ cho người viết về lịch trình trong game của hắn, sau là gặp được Diệp Tu trong game giống như duyên trời định. Trong ngàn vạn tài khoản game, với thời gian vô bờ trong hoang dã, không sớm một bước cũng không muộn một bước. Diệp Tu đưa ra thanh vũ khí bạc quý giá để cho bọn họ từ đây không thể lần nữa tách rời.

"Ôi" Hắn nặng nề thở dài "Bây giờ ta có ngàn vạn vinh quang rồi, ta giờ không theo đuổi cái gì cao lương mỹ vị. Ta chỉ cần theo đuổi Diệp Tu thì tốt rồi."

.......Chờ chút, người viết có nghe lầm không?

Nhưng dương dương tự đắc nói xong câu đó, Ngụy Sâm đã ngậm thuốc lá chạy xa. Người viết không thể làm gì khác hơn là rưng rưng đem câu nói này nhớ kỹ. Ngược lại có đăng hay không còn dựa vào ý tứ của chủ biên.

Chính lúc người viết đang buồn rầu, một bóng dáng tinh tế bỗng nhiên phiêu phiêu mà tới.

Không sai! Nàng chính là nữ thần của toàn Liên minh, Tô Mộc Tranh! Coi như giờ khắc này nàng đang ôm một hộp bỏng ngô, vừa ăn vừa hát cũng vẫn đẹp như vậy.

"Mộc Tranh!" Người viết vội vã chào hỏi "Tôi có thể phỏng vấn cô một chút không?"

Tô Mộc Tranh cười ôn nhu hào phóng xinh đẹp giống như tiên nữ trả lời người viết: "Có thể, cậu muốn hỏi gì?"

Người viết vội vã từ khuôn mặt xinh đẹp của nữ thần đi ra ngoài, hỏi trọng điểm của bài phỏng vấn này: "Đầu tiên xin chúc mừng Hưng Hân đoạt giải Quán quân. Mộc Tranh, tôi nghe nói cô vừa tới Hưng Hân thời điểm, có rất nhiều chiến đội đưa ra số tiền cao đào cô là sự thật sao?"

"Đúng vậy."

"Xin hỏi cô làm thế nào vứt bỏ mê hoặc của tiền lương cao kia mà đợi ở Hưng Hân?"

Tô Mộc Tranh nghiêng đầu, có chút nghi hoặc nhìn người viết (cho phép người viết lạc đề, không thể không nói nữ thần như vậy thật sự quá manh), nàng nói "Ta trái lại cảm thấy những người kia chiêu mộ người khá là không khoa học. Biết rõ ta cùng Tu ca quan hệ tốt, rốt cuộc bọn họ sinh ra ảo giác như thế nào mà nghĩ rằng đưa ra lương cao là có thể chia rẽ ta cùng Diệp Tu?"

........Không, không cách nào phản bác.

Chủ biên, nàng nói có đạo lí khiến ta không thể đối mặt.

Nữ thần phiêu phiêu mà đến, rồi lại phiêu phiêu mà đi.

Người viết cảm nhận được phỏng vấn gian khổ. Người viết quyết định phỏng vấn thành viên lí trí nhất trong Hưng Hân, An Văn Dật.

Kỳ thực An Văn Dật cũng không nằm trong kế hoạch phỏng vấn của người viết. Tuy rằng toàn bộ mùa giải 10 hắn trưởng thành không ít nhưng không thể phủ nhận rằng hắn vẫn là trị liệu kém cỏi nhất trong Liên minh. Hắn ở Hưng Hân vì hắn là một trong những người chưa từng được đào chân tường.

Không nghi ngờ chút nào, nhược điểm lớn nhất của Hưng Hân chính là trị liệu. Bắt đầu mùa giải, những thanh âm nghi vấn kia đủ để phá hủy bất luận tuyển thủ chuyên nghiệp nào. Thế nhưng, An Văn Dật lại vượt qua được. Có lẽ không chỉ người viết hiếu kỳ, các vị cũng cảm thấy hứng thú đối với lịch trình lí trí của An Văn Dật. Vì lẽ đó, người viết hỏi vấn đề này.

"Như thế nào đạt được?" An Văn Dật lạnh nhạt nở nụ cười. Trải qua một mùa giải rèn luyện, khí chất của hắn càng trầm ổn, đã không nhìn ra ảnh hưởng của những lời nói bóng nói gió đối với hắn "Giống như mỗi một người mới, ta bắt đầu là thực sự sợ chiến đội sẽ vứt bỏ ta. Ta biết ta không có thiên phú, tốc độ tay vĩnh viễn không theo kịp ý thức, gọi ta tay tàn cũng là danh xứng với thực. Trong Liên minh có rất nhiều trị liệu ưu tú hơn so với ta, chính ta cũng không nghĩ ra được lí do vì sao chiến đội sẽ không đổi trị liệu."

"Không nghĩ được rằng chiến đội, đặc biệt là Diệp Tu tiền bối, chưa bao giờ có ý nghĩ vứt bỏ ta, lại còn chế tạo cho ta trang bị bạc. Mọi người đều biết Hưng Hân chúng ta nghèo, cầm vật liệu hiếm làm trang bị bạc cho một cái trị liệu đáng bỏ đi như ta. Không nói quá, lúc đó ta thật sự khóc."

"Từ đó về sau, có thấy lời đồn đãi nhảm cậu cũng sẽ không bị ảnh hưởng sao?" Người viết nghe đến đó, có vẻ đã biết cái này kịch bản. Nhưng An Văn Dật nâng lên kính mắt, quyết đoán phủ nhận "Làm sao có khả năng?"

Người viết chưa kịp hỏi, An Văn Dật đã tự nhiên nói ra "Ta là trị liệu duy nhất của Hưng Hân. Tiểu Đường có thiên phú, trong trận đoàn đội còn không phải là thường thường ngồi trên băng ghế. Kiều Nhất Phàm có cái nhìn đại cục, trận đoàn đội còn không phải thường thường ngồi trên băng ghế. Trận đoàn đội tất sẽ tham gia là ai? Đương nhiên là ta. Vô luận như thế nào ta đều sẽ lên sân đấu, vô luận như thế nào ta đều sẽ ở bên Diệp tiền bối. Coi như trị liệu không được, thu hút sát thương ta cũng rất hạnh phúc." Nói qua, An Văn Dật còn không ngại ngùng cười "Chính vì ta nghĩ như vậy, mới có thể đi qua lộ trình gian nan này."

Người viết trợn mắt há mồm, sợ hãi đến bút đều rơi.

Hưng Hân các ngươi kịch bản sâu như vậy, Diệp thần hắn có biết không???

Thật mệt tâm. Được rồi, chúng ta phỏng vấn vị kế tiếp đi......

Kiều Nhất Phàm, trước kia là tuyển thủ chiến đội Vi Thảo. Hắn chơi trận quỷ phi thường xuất sắc, Hưng Hân đệ nhất phụ trợ, cái nhìn đại cục ưu tú nhiều lần được các tuyển thủ chuyên nghiệp khen ngợi. Ở lúc bình chọn Người mới tốt nhất mùa giải, không ít người vì hắn bất bình.

Mùa giải 10 rõ ràng là mùa giải đầu tiên hắn thi đấu, nhưng bởi vì làm tuyển thủ chuyên nghiệp trên một năm, dù cho ở Vi Thảo chưa bao giờ lên sân đấu, hắn cũng mất đi cơ hội được chọn làm Người mới tốt nhất mùa giải.

Người viết vẫn là quan tâm tương đối nhiều đến Kiều Nhất Phàm. Biết hắn từ trận đầu tiên lên đài khiêu chiến bắt đầu, lục tục có mười mấy chiến đội lén lút đối hắn đưa ra giá cao đào người, nhưng Kiều Nhất Phàm toàn bộ cự tuyệt.

"Có thể đàm luận một chút nguyên nhân cự tuyệt sao?"

"Bởi vì ta vĩnh viễn nhớ tới thời điểm ta cần sự trợ giúp nhất đưa tay cho ta chính là ai." Kiều Nhất Phàm trả lời, "Hưng Hân gánh chịu tất cả lí tưởng của ta, hơn nữa......"

Người viết tim đột nhiên run lên, cảm giác mình không muốn nghe cái kia, thế nhưng đã không còn kịp.....

"Hơn nữa mỗi ngày ta đều có thể nhìn thấy người giúp ta thực hiện hết thảy ước mơ Diệp tiền bối. Hiện tại ta vui vẻ nhất chính là mỗi ngày rót nước cho Diệp tiền bối." Kiều Nhất Phàm bỗng nhiên vui vẻ "Kỳ thực gọi ta là tuyển thủ rót nước cũng không sai. Tiền bối sau khi uống nước xong môi nhìn đặc biệt trơn, sáng lấp lánh rất ưa nhìn."

Chủ biên đại nhận.....Đoạn sau của câu nói này ta rốt cuộc nên viết hay không....

Sau khi Kiều Nhất Phàm rời đi, người viết mở ra Bản bút ký, nhìn xuống danh sách còn chưa phỏng vấn: Phương Duệ, Bao Vinh Hưng, Mạc Phàm, La Tập.

Người viết thống khổ che mắt, sau một hồi giãy dụa, cuối cùng lựa chọn phỏng vấn La Tập, an toàn nhất tuyển thủ trước.

Số lần La Tập vào trận cũng không nhiều, trình độ thao tác có thể nói là còn kém hơn so với An Văn Dật. Nhưng mấy lần ra trận đó, lại cho khán giả chứng kiến không gì sánh kịp thị giác thịnh yến.

Phá vỡ lưu!

Người viết tin tưởng, khi nhìn bản đồ toàn bộ bị phá hủy trong chớp mắt, vô số người nội tâm khẳng định đang hú hét: Còn có thể thao tác như thế sao? Mà Hưng Hân nói cho chúng ta, đúng, có thể thao tác như vậy.

Đây chính là điểm không thể dự liệu của Hưng Hân. Bởi vì ngươi vĩnh viễn không biết, một tuyển thủ thao tác rất nát, thoạt nhìn không có cảm giác tồn tại đến tột cùng lại có thể ở trên sân phát huy cái gì.

Đây chính là sự thần kỳ của Diệp Tu.

An Văn Dật, La Tập, Ngụy Sâm, nếu như ở chiến đội khác, họ nhất đinh sẽ là tuyển thủ luôn ngồi trên băng ghế dự bị bởi vì thao tác của bọn họ không được, bởi vì ý thức của bọn họ không được. Nhưng ở Hưng Hân, tất cả những tuyển thủ này đều đồng thời tụ tập lại, ngoài dự đoán của mọi người mà đoạt được Quán quân!

Từ trước, tất cả mọi người đều nói Lam Vũ là chiến đội có tính bao dung lớn nhất, nhưng người viết nghĩ, e sợ cái tên này là muốn tặng cho Hưng Hân rồi.

"Từ đấu pháp cậu phát minh, Triệu hồi sư phá vỡ lưu hiện tại ở trong Vinh Quang vô cùng lưu hành. Nghe nói sau khi đối chiến với Bá Đồ, cũng có chiến đội mời cậu là sự thật sao?"

La Tập hơi sốt sắng, nhưng vẫn kiên định trả lời "Đúng thế. Nhưng bọn họ không biết, ta có thể ở trước mặt mọi người đánh được phá vỡ lưu vô cùng khốc huyễn là bởi vì ta ở trong chiến đội Hưng Hân. Đổi chiến đội khác, bất kể là chiến đội nào, ta đều không thể phát huy xuất sắc như thế."

Người viết vô cùng tán đồng gật gù, "Có rất ít tuyển thủ có thể giống như cậu, tự nhận biết được bản thân."

La Tập đột nhiên đỏ mặt, "Vậy cũng không phải rồi, ta nào có vĩ đại như vậy. Đó là lời kịch Duệ đại đại viết cho ta trước đó. Ta rất nông cạn. Ta ở đây kỳ thực là bởi vì Diệp Tu tiền bối ở mà thôi."

Người viết, "........"

Ngươi kỳ thực có thể không cần nói cho ta, tuyển thủ La Tập.

"Nói được lắm tiểu đệ" Người viết còn chưa nghĩ kĩ làm sao để mở miệng, tuyển thủ Bao Vinh Hưng của Hưng Hân đột nhiên xông lại, dùng sức vỗ lưng của La Tập. La Tập bị hắn vỗ lảo đảo một cái, xem ra rất đau. Người viết không khỏi rụt cổ một cái.

"Đáp án của ta giống với tiểu đệ" Ở lúc người viết còn chưa nói chuyện, Bao Vinh Hưng đã hứng thú bừng bừng cầm bút ghi âm lớn tiếng, "Ta có một viên gạch, lão đại cần nơi nào ta liền chuyển đến đó, ném cũng không thành vấn đề! Lão đại là mạnh nhất! Chúng ta coi trọng nhất đó chính là nghĩa khí. Ta sinh là người của lão đại, chết là quỷ của lão đại! Ta lên tiếng xong xuôi!"

.........Ừ, tuyển thủ Bao Vinh Hưng của Hưng Hân quả nhiên thoát tuyến đúng như lời đồn.

Mà Hưng Hân Mạc Phàm là một tuyển thủ trái ngược hoàn toàn với Bao Vinh Hưng.

Hắn chỉ đánh trận đấu đơn, nếu thì nhìn chiến tích một cách đơn thuần thì không tính là thật tốt. Nhưng những tuyển thủ mà hắn đánh bại đều rất có tính đề tài, thậm chí có cả tuyển thủ cấp thần như Tôn Tường, Hoàng Thiếu Thiên. Quả thật trong đó có vận may, nhưng ai dám nói vận may không phải một loại thực lực.

Vấn đề lớn nhất của vị tuyển thủ này chính là có chướng ngại về giao tiếp. Khi người viết hỏi ra chủ đề chính "Tại sao những chiến đội khác đào cậu, cậu cũng không đi?" tuyển thủ Mạc Phàm vô cùng cao quý lãnh ngạo, chỉ trả lời bốn chữ liền đi.

"Bởi vì Diệp Tu."

Không chút nào ngoài dự đoán của mọi người.

Hiện tại chỉ dư lại Phương Duệ là chưa phỏng vấn.

Thẳng thắn mà nói, người viết nếu có lựa chọn, nhất định không muốn phỏng vấn hèn mọn đại sư. Vì lẽ đó, người viết sau khi bình phục tâm tình, rốt cuộc đi tới trước mặt Phương Duệ.

Thực lực của Phương Duệ không thể nghi ngờ. Hắn chơi Đạo tặc đã là Ngôi sao hội tụ trình độ. Nhưng sau khi gia nhập Hưng Hân lại chuyền nghề sang Khí công sư. Làm cho người ta bội phục nhất là, ở quý sau của mùa giải, Phương Duệ chơi khí công sư đã đạt đến trình độ cấp thần.

Phương Duệ từ khi rời đi Hô Khiếu, rất nhiều chiến đội từng liên lạc với hắn. Đợi đến khi Phương Duệ chơi Khí công sư một cách vui vẻ sung sướng, mức độ đục khoét càng lớn hơn nữa.

Lúc này Phương Duệ đang ngồi đối diện với người viết, nói tới đoạn lịch trình mưu trí.

"Kỳ thực ta không muốn gia nhập Hưng Hân. Nhưng là ta không chịu nổi lão Diệp nhõng nhẽo đòi hỏi, uy bức dụ lợi, thậm chí còn dùng cả sắc đẹp của hắn để câu dẫn ta, ta nhìn giống một người không chịu nổi dụ hoặc sao? Đương nhiên là không." Phương Duệ mặt mày hớn hở, "Chân chính đánh động ta là câu nói của lão Diệp, 'Cậu chỉ muốn làm một người ngoài cuộc, ngồi mát ăn bát vàng đi nhờ xe. Quá hèn mọn quá giảo hoạt. Có dám hay không cùng ta đi sáng tạo tương lai? Có dám hay không cùng ta vượt qua sự mê hoặc không thể tưởng được của tiền đại cùng địa vị của nghề nghiệp mà ngươi nói?' "

"Mọi người đều biết ta là một người cao thượng, cho nên lúc đó ta liền tâm động, còn tự hạ giá trị bản thân gia nhập Hưng Hân. Các ngươi biết ta trả giá bao lớn đi? Nhưng tiệc vui chóng tàn. Cùng với ta càng ngày càng xuất sắc, đào tường người cũng ngày càng nhiều. Ta trầm mặc, không nghĩ tới ta sớm như vậy liền phải đối mặt với không thể tưởng được tiền tài, địa vị mê hoặc. Đây thực sự là một thế giới lạnh lùng. Trong thế giới lạnh lùng này, đại khái chỉ có lão Diệp thân thể, à không đúng tâm linh có thể giúp ta ấm áp."

"Vì lẽ đó, ta lưu lại. Hết cách rồi, bên ngoài quá hủ bại, mà ta lại rất cao thượng" Thánh zâm cũng có sự cao thượng của thánh zâm nha

"Ồ, ngươi giống như không tin. Ta nói đều là sự thật, nhìn đôi mắt chân thành của ta."

Phương Duệ nghiêm túc nói.

Trước mặc kệ có tin hay không, người viết chẳng biết vì sao cảm thấy Phương Duệ rất có phong độ của một vị tuyển thủ thoại lao.

Người viết vô cùng mệt tâm. Editor cũng vô cùng mệt tâm

Phỏng vấn Hưng Hân xong rồi, nhưng là bản thảo này, kẻ si tình nhiều như vậy, chủ biên thật sự có thể thông qua sao?

Người viết một bên thu dọn đồ đạc, một bên khổ sở nghĩ tới vận mệnh của bản thảo này. Đúng lúc này, Trần Quả vẫn đang bận bịu đi ngang qua người viết.

Người viết ánh mắt sáng ngời.

Đúng vậy, phỏng vấn tuyển thủ xong, có thể phỏng vấn bà chủ nữa mà. Người viết lén chút vỗ tay cho chính mình.

"Trần lão bản, làm phiền cô vài phút, làm một cái phỏng vấn đơn giản" Người viết liền vội vàng nói.

Trần Quả sửng sốt một chút, hiển nhiên không nghĩ tới nàng cũng sẽ được phỏng vấn, "Có thể. Ngươi hỏi đi."

Người viết nhìn quanh phòng huấn luyện có chút đơn sơ. Vì kinh doanh chiến đội, Trần lão bản đã đem toàn bộ vốn liếng ra rồi. Đối với bất cứ người nào, đây cũng không phải chuyện đơn giản.

"Trần lão bản, tôi muốn hỏi vì sao lúc trước cô lại quyết định thành lập một chiến đội?"

Trần Quả trầm mặc một lát rồi mới trả lời, "Bởi vì hắn là Diệp Thu. Diệp Thu không thuộc về một quán net, hắn thuộc về Liên minh Vinh Quang."

Đại khái, đây là câu trả lời khiến người viết cảm động nhất ngày hôm nay.

Phi thường may mắn, lúc rời khỏi Hưng Hân, người viết vừa vặn gặp được Diệp thần.

Hắn mặc đồng phục chiến đội, dáng người kiên cường, vẻ mặt có chút lười biếng, ngón tay giữa cùng ngón áp út tùy cầm điếu thuốc, người viết chưa từng thấy người nào kẹp thuốc lá cũng đẹp như vậy.

Người viết cũng không biết lúc đó chính mình suy nghĩ cái gì, cứ như vậy đi thẳng tới, đột ngột hỏi Diệp thần một vấn đề.

"Diệp thần, nghe nói mùa giải mới, Câu lạc bộ nào đó đưa ra mức lương 40 triệu một năm cực lực mời ngài gia nhập, nhưng ngài cự tuyệt. Có thể nói một chút nguyên nhân sao?"

"Nguyên nhân sao" Diệp thần có chút bất ngờ, nhưng vẫn suy nghĩ một hồi, sau đó hắn nhẹ nhàng cười "Đương nhiên là bởi vì, nơi này có bọn họ a."

Người viết hoàn toàn không hình dung được tâm tình khi nghe câu này.

Ta biết rất nhiều từ miêu tả, ta biết rất nhiều biện pháp tu từ, ta biết rất nhiều câu thơ cảm động.

Nhưng những từ này, đều không viết ra được một khắc đó tuyệt hảo.

Hôm nay Trà Tiểu Hạ so với hôm qua càng yêu Hưng Hân thêm một chút.

Ngươi thì sao?

END.

Lời tác giả: Hôm nay ta so với hôm qua càng yêu lão Diệp thêm một chút. Ngươi thì sao?

Lời editor: Tình yêu với Diệp thần lớn theo từng giây chứ không phải từng ngày. Ngươi thì sao?
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#4
Đường Nhu cười cười, vuốt lọn tóc rối bên má vào sau tai, "Dùng tiền tới mời ta, ta làm sao có thể đáp ứng?"
Bộ thím nghĩ tiền nhà họ Đường chỉ để trưng thôi sao :v !?!?


"Ta trái lại cảm thấy những người kia chiêu mộ người khá là không khoa học. Biết rõ ta cùng Tu ca quan hệ tốt, rốt cuộc bọn họ sinh ra ảo giác như thế nào mà nghĩ rằng đưa ra lương cao là có thể chia rẽ ta cùng Diệp Tu?"

Mộc Tranh vả vào mặt ngta đau thế ????. Ban đầu dù Gia Thế có tan rã hay ko thì cô em này cũng về vs Diệp Tu thôi . Nên tiền bạc gì gì đó cho qua cho qua.
Không nghĩ được rằng chiến đội, đặc biệt là Diệp Tu tiền bối, chưa bao giờ có ý nghĩ vứt bỏ ta, lại còn chế tạo cho ta trang bị bạc. Mọi người đều biết Hưng Hân chúng ta nghèo, cầm vật liệu hiếm làm trang bị bạc cho một cái trị liệu đáng bỏ đi như ta. Không nói quá, lúc đó ta thật sự khóc."
Đọc đoạn này thương Tiểu An quá. Mục sư của iem toàn bị ngta nói là điểm yếu của HH ;;_;; . Từ 1 fan của Trương phó , em đã bị Diệp bất Tu lôi về HH , đúng là ngang trái.

Bởi vì ta vĩnh viễn nhớ tới thời điểm ta cần sự trợ giúp nhất đưa tay cho ta chính là ai
Tự nhiên nhớ lại đoạn trong hầm tối Nhất Phàm khóc ở NSTH ... Đúng là ko có Diệp Tu , Nhất Phàm e rằng vĩnh viễn ko thể phát triển bản thân và có được sự tự tin như ngày hôm nay ... Diệp thần dịu dàng cùng bảo vệ người nhà là thế . Lúc thằng nhỏ tuyệt vọng nhất chính ổng là người kéo thằng nhỏ vực dậy mà...
Vậy cũng không phải rồi, ta nào có vĩ đại như vậy. Đó là lời kịch Duệ đại đại viết cho ta trước đó. Ta rất nông cạn. Ta ở đây kỳ thực là bởi vì Diệp Tu tiền bối ở mà thôi."

Há há há há há há há !!!
"Kỳ thực ta không muốn gia nhập Hưng Hân. Nhưng là ta không chịu nổi lão Diệp nhõng nhẽo đòi hỏi, uy bức dụ lợi, thậm chí còn dùng cả sắc đẹp của hắn để câu dẫn ta, ta nhìn giống một người không chịu nổi dụ hoặc sao? Đương nhiên là không." Phương Duệ mặt mày hớn hở, "Chân chính đánh động ta là câu nói của lão Diệp, 'Cậu chỉ muốn làm một người ngoài cuộc, ngồi mát ăn bát vàng đi nhờ xe. Quá hèn mọn quá giảo hoạt. Có dám hay không cùng ta đi sáng tạo tương lai? Có dám hay không cùng ta vượt qua sự mê hoặc không thể tưởng được của đại cùng địa vị của nghề nghiệp mà

Voãi cả nhan sắc Duệ Duệ ơi tiết tháo của ca đâu ??? . Đọc đến đoạn này cười sặc sụa.






Bởi vì hắn là Diệp Thu. Diệp Thu không thuộc về một quán net, hắn thuộc về Liên minh Vinh Quang."
Tự nhiên lại nhớ đoạn cuối ep 1 Ova. Nhất Phàm hỏi vì sao Diệp Tu giải nghệ , ổng nói rằng ổng sẽ quay lại rồi quay đi về phía lối ra sân khấu đang nảy lửa kia.

Tựa như đường hầm tối tăm này ko thuộc về ổng , nơi ổng thuộc về là nơi sân đấu nóng như chảo lửa ngoài kia. Vinh Quang là nơi ổng thuộc về. Vương giả rồi cũng sẽ quay lại vị trí cao nhất mà thôi .

"Nguyên nhân sao" Diệp thần có chút bất ngờ, nhưng vẫn suy nghĩ một hồi, sau đó hắn nhẹ nhàng cười "Đương nhiên là bởi vì, nơi này có bọn họ a."
Diệp Tu cảm ơn lão rất nhiều về nhữn điều lão làm cho HH TTATT
 

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,292
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#5
Cảm ơn thím, thím là người nhận xét đầu tiên đấy :love::love::love:
 

Ú chỉ thích ăn ngủ

Lù khù ôm cái lu chạy mất
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
319
Số lượt thích
2,924
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Dụ Hoàng
#6
"Bởi vì hắn là Diệp Thu. Diệp Thu không thuộc về một quán net, hắn thuộc về Liên minh Vinh Quang."
:love::love::love:
Trời ơi, thích câu của Trần Quả quá đi mất....
Anh là vương giả, ngôi vương thuộc về anh.
Kẻ hèn hạ đẩy anh xuống, anh nhất định sẽ cùng đồng đội, thắp lên ngọn lửa của Hưng Hân, thành một binh đoàn vương giả..... vì quán quân mà trở về.
Chỉ trong Vinh Quang mới tồn tại một huyền thoại như Diệp Tu, như Nhất Diệp Chi Thu, như Quân Mạc Tiếu. Chỉ trong Vinh Quang anh mới có thể cầm một tán nhân, mang theo giấc mộng chưa thành của một người bạn, lần nữa trở về, lần nữa viết nên một hành trình huy hoàng.
Ở chính truyện, mùa hè này ca sẽ dùng Nhất Diệp Chi Thu, đạt quán quân mùa 3, tiễn người đồng đội Ngô Tuyết Phong, làm nên một vương triều mà nhiều năm sau vẫn ko ai vượt qua được.
Lá lớn đại ca.... chúc ca sinh nhật vui vẻ
 

Hàn Chiêu Thiến

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
790
Số lượt thích
3,187
Location
Đà Lạt
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp izthebezt!
#10
Người viết có chút không hiểu ra sao, thật muốn tát chính mình vài cái. Giả thiết chiến đội Hưng Hân nghèo như vậy quá thâm nhập lòng người, người viết càng là quên tiền trong nhà Đường tiểu thư đây thậm chí có thể mua toàn bộ Liên Minh. Editor cũng muốn giàu như vậy aaa!!!
Đường tiểu thư, em tình nguyện làm nha hoàn bồi chị chơi Vinh Quang, mau bao nuôi em!!!!!
 

Bình luận bằng Facebook