Hoàn [Vân Hữu Mộc Hề 2021][Sở Tô] In the Forest

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#1
Fanfic Toàn Chức Cao Thủ
IN THE FOREST

Tác Giả: 神祈
Edit: Fuuka


Sản phẩm thuộc project Sở Tô - Vân Hữu Mộc Hề 2021
Theo lời mấy cụ già đã sống cả đời trên vùng đất này kể lại, ngày xửa ngày xưa, trong khu rừng rậm gần bờ biển, từng có một tòa thành huy nga tráng lệ, một vương quốc cổ phồn vinh thịnh vượng.​
Vương quốc đó đất đai phì nhiêu màu mỡ. Nhưng chẳng biết vì nguyên nhân gì, dòng dõi hoàng gia lại rất ít con cháu, chỉ có một vương tử do kỹ nữ sinh ra. Nhưng rốt cuộc thánh thần cũng chiếu cố cho kẻ chịu cẩn thận trông nom vùng đất này, khi quốc vương năm mươi tuổi, hoàng hậu hạ sinh cho ngài một tiểu công chúa.​
Tiểu công chúa từ khi sinh ra đã rất kỳ lạ, lúc chào đời không hề cất tiếng khóc, lại một mực tươi cười, trong đôi mắt khẽ mở dường như có đốm lửa đang vui vẻ nhảy nhót.​
Tiếng cười của nàng được làn gió êm ái cuốn trôi, đưa đến trung tâm khu rừng rậm thuộc vùng đất này. Nơi đó là lãnh địa của một loài cư dân khác thuộc vương quốc - Tinh Linh. Có lẽ là bị tiếng cười kia khiến cho sững sờ, Tinh Linh Vương vốn là một lão già đã thoi thóp thở không ra hơi, đột nhiên nấc lên một tiếng.​
Bởi vì thế, trong lòng Sở Vân Tú đối với công chúa mới sinh của vương quốc có chút oán hận.​
Chuyện này cũng khó thể trách nàng, thử nghĩ mà xem, ngay lúc ngươi chuẩn bị bầu bạn với hồng trần, thong dong tiêu sái ngửa mặt ngắm trời mơ mộng xa xôi, đột nhiên bị một đám lão già sống dai kéo ngươi ngồi lên vương tọa, nói với người rằng "Tinh Linh Vương vừa mới qua đời, bây giờ ngươi chính là Tinh Linh Vương", rồi đội lên đầu ngươi chiếc vương miện nặng như đá của rừng rậm ngàn năm, bắt ngươi mặc bộ lễ phục nóng nực bức bối, thì cho dù là ai cũng sẽ oán hận mà trút hết thảy tội lỗi lên kẻ đầu têu gây họa.​
Vốn dĩ Sở Vân Tú đã lên kế hoạch cho cuộc sống vương trữ dài đằng đẵng của mình cùng người bạn nối khố, đột nhiên thình lình một phát, hàng đống chuyện rắc rối phức tạp đều giao cho nàng xử lý, hành động việc làm chỉ hơi lơ là một chút, hay giữa giờ làm việc tranh thủ chợp mắt mấy phút, cũng sẽ bị đám lão già sống dai bất ngờ xuất hiện rồi lằng nhà lằng nhằng thuyết giáo.​
Trời lạnh rồi, phải dạy cho cô công chúa kia biết cách cách cư xử mới được. Sở Vân Tú nói như vậy, trong lòng khó chịu bèn đốt trụi tấm áo choàng thứ tư của Trưởng lão.​
Thế nhưng, oán hận mà Sở Vân Tú dành cho vị công chúa này, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, liền bị cuốn trôi theo làn gió chẳng còn tăm hơi.​
Dường như từ nhỏ công chúa đã có khả năng khống chế thực vật và chơi đùa với cây cối như bạn bè. Ban đầu, người hầu trong vương cung biết được chuyện này đều hô lên kinh ngạc: Công chúa của chúng ta thực giỏi! Công chúa của chúng ta biết điều khiển thực vật!​
Sau đó toàn bộ người dân trong vương quốc cũng bắt đầu ba hoa khoác lác với những người tha hương đến từ nơi khác: Công chúa của chúng tôi thông minh hoạt bát! Còn biết giúp đỡ các cụ già trồng cây nữa đấy! Không hề kiêu ngạo bản thân là công chúa bao giờ! Ai dám nói xấu nàng nước bọt của chúng ta cũng dư sức dìm chết các người!​
Đối với chuyện này, Sở Vân Tú tự lấy danh nghĩa là "cải trang xuất hành", lẩn trong đám đông khinh thường bĩu môi: Làm gì tốt được như các người nói, chắc chắn bản chất bên trong là một kẻ xấu xa, nếu không làm sao vừa chào đời đã khắc chết lão Tinh Linh Vương cơ chứ.​
Tính cách của Tinh Linh trước nay khá ẩn cư, mấy đời Tinh Linh Vương trước đó đều cần cù chăm chỉ ngồi ngay ngắn trên vương tọa bện bằng sợi râu của thụ tinh ngàn năm, yên ổn bình thản xử lý vài việc lông gà vỏ tỏi trong tộc Tinh Linh, chờ đến tuổi thì chết già.​
Sở Vân Tú vẫn thầm oán giận việc nhân số của tộc Tinh Linh mỗi năm một giảm, cũng bởi mấy vị Tinh Linh Vương đời trước không hiểu được thời thế thay đổi, không cho đụng đến những thứ tốt đẹp từ bên ngoài đưa đến. Cho nên nàng mặc kệ sự phản đối của đám Trưởng lão, lấy dây leo trói chặt cả bọn lại một chỗ, đẩy tất cả sự vụ sang cho người bạn nối khố Lý Hoa, rồi thoải mái ung dung giũ ra đôi cánh xanh trong lấp lánh, bay tới chỗ của công chúa ở trong thành.​
Tô Mộc Tranh trước nay luôn cảm thấy truyện kể về Tinh Linh chỉ là lời đồn vô căn cứ, từ khi nàng sinh ra đến nay chưa từng thấy Tinh Linh, hỏi đám hầu gái phục vụ trong cung điện cũng chỉ biết ấp úng không nói không kể được chuyện gì.​
Về sau Sở Vân Tú biết được chuyện này cũng phải dở khóc dở cười, tổ tông của ta ơi, có ai giống như ngươi, lần đầu tiên được nhìn thấy Tinh Linh lại là cấp bậc Tinh Linh Vương.​
Lúc ấy Sở Vân Tú bay đến cửa sổ phòng ngủ của Tô Mộc Tranh, dùng chút phép thuật biến cơ thể mình thành tí hon, sau đó nấp trong khe đá xanh sát bên vách tường. Nàng an vị trên bệ cửa sổ, nhìn Tô Mộc Tranh dùng mấy ngón tay trắng nõn tinh tế của mình vuốt lấy mái tóc dài mượt mà như tơ lụa, triền miên da diết hơn cả đám dây đậu biếc vương đầy trên bụi cây bên kia bờ sông.​
Tinh Linh thích những thứ tinh khiết sạch sẽ, nhan sắc của nàng không chỉ tinh khiết, mà còn ngập tràn hương vị nắng ban mai.​
Sở Vân Tú đang bận chìm đắm trong suối tóc tuyệt trần của kẻ tội đồ khiến mình phải lên chức sớm kia, bất chợt chủ nhân mái tóc xoay đầu lại. Một người một Tinh Linh bất ngờ chạm mắt, có điều không hề giống trong truyện kể ngày xưa, công chúa và vương tử vừa nhìn nhau sẽ liền nảy sinh tình cảm.​
Tô Mộc Tranh không thể tự buộc tóc, chủ yếu là vì tóc nàng quá dài, quả thật không tiện làm. Bình thường đều có ba bốn người hầu giúp đỡ, nhưng hôm nay trùng hợp lạ kỳ, ba bốn người hầu kia đều cùng hẹn nhau người sinh bệnh người sinh con mà trở về nhà, tất cả đều đi trong buổi sáng, quốc vương và vương hậu lại vướng bận nhiều việc, đành để Tô Mộc Tranh ngủ trưa một giấc thức dậy thì không còn ai giúp nàng buộc tóc.​
Thật là ngu ngốc. Sở Vân Tú không chút nể tình thầm chế giễu, sau đó nàng khôi phục dáng vẻ bình thường, rón rén tới gần, lặng lẽ điều khiển luồng gió giúp nàng xử lý mái tóc màu nâu nhạt.​
Trong phòng đột nhiên xuất hiện thêm một "người" khiến công chúa giật nảy mình, vô thức quay đầu về sau, Sở Vân Tú thấy mái tóc vừa được xử lý gọn gàng bất chợt bung ra, tức thì nắm đuôi tóc Tô Mộc Tranh kéo lại.​
Tóc của ta.​
Tô Mộc Tranh bị đau kêu một tiếng, sau đó được Sở Vân Tú vòng tay ôm vào trong lòng. Sở Vân Tú đặt hai bím tóc của Tô Mộc Tranh ra phía trước, rút lấy dải lụa trang trí bên hông mình ra buộc lại cho Tô Mộc Tranh.​
Tô Mộc Tranh sờ thử hai bím tóc dài gọn ghẽ, ừm, thắt đẹp hơn đám người hầu kia gấp mấy lần.​
Nàng nói với Sở Vân Tú một tiếng "Cảm ơn", sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn đối phương. Ngay từ ánh mắt đầu tiên Tô Mộc Tranh liền bị hút chặt vào đó. Căn phòng của Tô Mộc Tranh nằm ở vị trí rất đẹp, vào buổi chiều, tia nắng ấm xuyên qua cửa sổ rọi vào, Sở Vân Tú đứng trước cửa sổ, đôi cánh trong suốt màu xanh lấp lánh trên lưng chưa thu lại, ánh nắng cứ thế thong thả chiếu lên đôi cánh mỏng tựa cánh ve, những tia sáng bị khúc xạ thành từng vảy xanh nhạt vương khắp nền nhà. Tinh Linh là đứa con của thiên nhiên, nét đẹp của Sở Vân Tú khác hẳn nhan sắc của Tô Mộc Tranh, cộng thêm khoảng thời gian qua làm nữ vương, ngũ quan của nàng phảng phất thêm một phần mạnh mẽ sắc bén.​
Nhắc tới cũng trùng hợp, Tô Mộc Tranh là nét đẹp rạng rỡ đáng yêu, vừa khớp với sở thích của Sở Vân Tú. Mà khí chất dữ dội mãnh liệt của Sở Vân Tú, cũng là sở thích của Tô Mộc Tranh.​
Tình yêu thường nảy mầm từ những tình huống xảo diệu về thời gian, về nơi chốn, về tình tiết như thế này.​
Ngày hôm đó Sở Vân Tú và Tô Mộc Tranh tán gẫu rất lâu, càng trò chuyện càng thỏa thích. Hai nàng có rất nhiều sở thích giống nhau, tỉ như loại trái cây nào đó trong rừng rậm, đều thích hoa phong tín tử và hướng dương, thích những bộ váy thêu hoa tinh tế. Mặt trời từ lúc treo cao đến khi khuất sau lưng núi, Sở Vân Tú kể cho Tô Mộc Tranh nghe rất nhiều câu truyện và truyền thuyết về rừng rậm, Tô Mộc Tranh kể cho Sở Vân Tú nghe rất nhiều điều lý thú về loài người bên ngoài.​
Cho đến khi mặt trăng giữa trời đêm cũng phải ngáp dài, Lý Hoa rốt cuộc tìm tới bắt người, Sở Vân Tú mới bịn rịn tạm biệt Tô Mộc Tranh.​
Tô Mộc Tranh cứ thế nhìn theo Tinh Linh Vương đương nhiệm và bạn nối khố của nàng cùng bay về phía rừng rậm, sau đó mặc kệ phong phạm công chúa mà ngã người lên giường, hai mắt mở to lẩm bẩm như mất hồn "Ấy da, Tinh Linh ai cũng xinh đẹp như thế sao".​
Từ sau hôm đó, Sở Vân Tú thường xuyên lén trốn ra bên ngoài, bay đến lâu đài tìm Tô Mộc Tranh chơi đùa. Dù sao với thân phận của Tô Mộc Tranh, thêm việc quốc vương và hoàng hậu ít khi quản thúc nàng, theo một ý nghĩa nào đó thì nàng cũng hệt như chim hoàng yến. Cơ bản thì Sở Vân Tú cứ hai lần sẽ ôm theo một chậu hoa đến tặng Tô Mộc Tranh, đôi lúc còn có vài loài hoa đến từ bên ngoài lục địa. Tô Mộc Tranh cũng sẽ vui vẻ sử dụng năng lực của mình để biểu diễn màn ảo thuật "vạn vật hồi xuân" cho Sở Vân Tú xem.​
Sở Vân Tú không giống mấy vị Tinh Linh Vương đời trước, nàng không có phép thuật cải tử hồi sinh, nhưng mọi ngày nàng thường làm bạn với bụi gai dây leo hoặc các loại cây có tính công kích. Vì thế nên sau khi Tô Mộc Tranh biết thân phận thật của Sở Vân Tú cũng âm thầm oán hận, khó trách, sau khi Tinh Linh Vương tiền nhiệm chết đi, chuyện đầu tiên không phải là đau thương mà là đi giận dữ với Tô Mộc Tranh nàng.​
Nhưng thật ra mấy đời Tinh Linh Vương trước nay đều vậy, người kế vị không mấy ai sẽ cảm thấy bi thương.​
Quốc vương tuổi cao không chịu được năm tháng dày vò rốt cuộc qua đời, hoàng hậu vì đau lòng quá độ cũng bất ngờ ra đi trong giấc ngủ. Công chúa chẳng mấy chốc phải lột xác trở thành nữ vương. Tất cả mọi người đều nhớ rõ, ngày hôm đó, công chúa đội trên đầu vương miện vàng ròng, tay cầm quyền trượng, giữa phồn hoa gấm vóc tiếp nhận lòng kính ngưỡng của muôn dân. Nhưng không một ai chú ý tới đám bụi cây vươn gai góc bện thành tường thành kiên cố ngăn cản quân địch đánh lén ở tận biên giới của vương quốc.​
I won't let anyone hurt you.​
Từ khi ngồi trên vương vị, Tô Mộc Tranh lập tức bề bộn công việc. Hầu như mỗi ngày đều phải dậy sớm xử lý sự vụ quốc gia, sau đó thao luyện binh sĩ chống quân địch. Mặc dù có lão Tể tướng một mực trung thành dốc sức giúp đỡ, nhưng nàng vẫn rất mệt mỏi. Không có ai quản lý cả vương quốc, gặp phải chuyện lớn thế này có thể giải quyết một lần là xong.​
Điều an ủi duy nhất có lẽ là cứ hai ngày ba buổi Sở Vân Tú sau khi giúp nàng cản trở quân địch, lơi tay sẽ bay đến tìm nàng. Kỳ thật Sở Vân Tú cũng không thoải mái gì, tộc Tinh Linh có mấy vị trưởng lão ăn no rảnh rỗi, gần đây thường xuyên kiếm chuyện, Sở Vân Tú bị phiền nhiễu cũng khó có thể rời khỏi rừng rậm giống như trước kia. Cho nên thời gian hai người gặp nhau cũng chỉ vào lúc trời tối, Sở Vân Tú thường áp trán mình lên trán Tô Mộc Tranh, không nói câu nào mà dùng thần giao cách cảm để trò chuyện.​
Hôm nay đám lão già kia dám nói ta phản bội thần linh.​
Ừm.​
Ta thật muốn phóng gai nhọn đâm chết bọn họ cho rồi.​
Ừm.​
Mộc Mộc, ôm ta một cái đi, đúng là mệt muốn chết mà.​
Được.​
Sau đó hai người sẽ ôm nhau ngủ cả buổi tối, sáng hôm sau Sở Vân Tú kiểu gì cũng sẽ đón sương sớm theo ánh bình minh trở lại đại bản doanh của tộc Tinh Linh, vờ như vừa mới thức giấc rửa mặt mà xuất hiện trước mắt đám trưởng lão Tinh Linh.​
Hai nàng luôn phải cẩn thận từng li từng tí, nhưng trong lòng luôn tràn đầy vui vẻ, cứ thế chôn giấu tình yêu suốt hai năm.​
Tiệc vui chóng tàn. Đứa con rơi của quốc vương, vị vương tử được sinh ra bởi người kỹ nữ đã cấu kết với quân phiến loạn luôn rình rập bấy lâu. Dân chúng trong vương quốc ai nấy đều hoảng loạn, nàng làm nữ vương lần này nhất định phải tự mình ra trận.​
Biên giới phía Tây Bắc, thiên đường của bụi gai và xương rồng. Khói lửa mịt mù, thỉnh thoảng tiếng vó ngựa từ xa vọng đến, bởi vùng đất này hoang vắng, ngoại trừ bụi gai thì rất ít loài thực vật nào khác có thể sinh trưởng. Phía sau nữ vương là khóm bụi gai đang vây quanh bảo vệ nàng tựa như một kỵ sĩ, đằng sau đó là đoàn kỵ sĩ hoàng gia chân chính.​
Nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện trên gai nhọn và dây leo còn có vệt máu tươi xanh thẫm.​
... Nữ vương Tinh Linh chối bỏ tín ngưỡng của mình, theo nữ vương nhân loại cùng nhau liều chết.​
Quyền trượng xuất ra, gai nhọn lan tràn.​
Vị nữ vương đã dần trưởng thành, trên gương mặt thần sắc kiên định, bên cạnh nàng là bụi gai rục rịch muốn tấn công, giọng nói trong trẻo mang đặc thù nữ tính, giờ phút này lại vô cùng nghiêm nghị:​
"I won't let anyone hurt my country."​
Bụi gai tựa như được cổ vũ, lẳng lặng vươn dài gai nhọn mang theo độc dược.​
Mạnh dạn tiến lên, ta sẽ hộ tống ngươi. Oanh oanh liệt liệt, thỏa chí lâm ly.​
... Thề cùng sống chết.​
Cuộc chiến kéo dài mấy ngày đêm, rốt cuộc vẫn là bại trận. Nữ vương chết giữa chiến trường, Tinh Linh Vương cũng không còn, ma lực của nàng đã cạn kiệt.​
Nàng nằm ngửa trên đất, xung quanh đầy thi thể cùng chân tay rải rác, sinh mệnh trong cơ thể dần trút cạn. Lẻ loi trơ trọi chỉ có bụi gai bầu bạn. Chúng chậm rãi cuộn lấy thi thể dần lạnh đi của nữ vương, bao bọc nàng bên trong mình.​
Vương quốc bị hủy bởi trận lửa ác nghiệt, dây leo và bụi gai cũng bị lửa thiêu tán loạn, không còn chút bén nhọn gai góc thuở nào.​
" Đã không thể thay ngươi bảo vệ vương quốc của ngươi, vậy để ta bảo vệ ngươi cẩn thận."​
"Nếu như ngay cả ngươi ta cũng không bảo vệ được, vậy giữa vực thẳm tử vong này ta sẽ mở đường cho ngươi."​
"Đừng quên ta, my princess."​
End.


 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#2

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#3
Bình thường đều có ba bốn người hầu giúp đỡ, nhưng hôm nay trùng hợp lạ kỳ, ba bốn người hầu kia đều cùng hẹn nhau người sinh bệnh người sinh con mà trở về nhà, tất cả đều đi trong buổi sáng, quốc vương và vương hậu lại vướng bận nhiều việc, đành để Tô Mộc Tranh ngủ trưa một giấc thức dậy thì không còn ai giúp nàng buộc tóc.
34 ạ
 

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
337
Số lượt thích
2,062
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#4
Tô Mộc Tranh không thể tự buộc tóc, chủ yếu là vì tóc nàng quá dài, quả thật không tiện làm. Bình thường đều có ba bốn người hầu giúp đỡ, nhưng hôm nay trùng hợp lạ kỳ, ba bốn người hầu kia đều cùng hẹn nhau người sinh bệnh người sinh con mà trở về nhà, tất cả đều đi trong buổi sáng,
34 ạ.
 

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#6
6 được ko ạ :yao
Đọc đoạn bên dưới "Lục địa từ gốc Hán Việt..."
Nên "lục" này ko có nghĩa là số 6 nha :yao ko duyệt.
 
Số lượt thích: Ail

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#7

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
337
Số lượt thích
2,062
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#8
Đọc đoạn bên dưới "Lục địa từ gốc Hán Việt..."
Nên "lục" này ko có nghĩa là số 6 nha :yao ko duyệt.
14 ạ.
 
Số lượt thích: Ail

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#9
Bởi vì host đau lòng host ko muốn thảo luận về kết thúc của fic này. Nên đề bài lấy số sẽ ko liên quan fic :sad
Mỗi người chơi được chọn 1 số chẵn chia hết cho bảy (từ 01-90). Chỉ có 6 số thỏa điều kiện.

Người chơi chọn sai ko được chọn lại. Host like là host cap màn hình.
 

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#12
70 ạ
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#13
Bởi vì host đau lòng host ko muốn thảo luận về kết thúc của fic này. Nên đề bài lấy số sẽ ko liên quan fic :sad
Mỗi người chơi được chọn 1 số chẵn chia hết cho bảy (từ 01-90). Chỉ có 6 số thỏa điều kiện.

Người chơi chọn sai ko được chọn lại. Host like là host cap màn hình.
42
 

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#14
Bởi vì host đau lòng host ko muốn thảo luận về kết thúc của fic này. Nên đề bài lấy số sẽ ko liên quan fic :sad
Mỗi người chơi được chọn 1 số chẵn chia hết cho bảy (từ 01-90). Chỉ có 6 số thỏa điều kiện.

Người chơi chọn sai ko được chọn lại. Host like là host cap màn hình.
84
 

Bình luận bằng Facebook