Hoàn [Ly Ly Nguyên Thượng Thảo 2021][Vi Thảo] Mầm Xanh

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#1

Tác giả: 一盏风灯
CV: Ná Ná​
Edit: Cú mèo​


Cre: Google

*****
Các chiến đội lớn trong Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp đều thường có một vài truyền thống làm nổi bật lên đặc điểm của chiến đội, ví dụ như Lam Vũ kỳ nghỉ hè hàng năm cả tập thể cùng nhau đi nghỉ mát, ví dụ như Luân Hồi hai tuần một lần sẽ tổ chức liên hoan, lại như Bá Đồ ở sân sau dựng lên một bức tường cao cao tràn ngập chữ ký và những lời nhắn nhủ, các lão tướng thỉnh thoảng đến đây nhớ lại năm tháng đỉnh cao. Vi Thảo là một trong những chiến đội mạnh lâu năm nên cũng không ngoại lệ, nhà bọn họ có vườn bách thảo duy nhất trong Liên minh.​

Khoảng đất trống bên cạnh câu lạc bộ Vi Thảo vẫn luôn là mảnh đất sạt lở cần được phủ xanh, các đời đội viên Vi Thảo đều sẽ trồng các loại cây mình thích, thậm chí có người còn treo cả bảng tên, không hề có ngoại lệ. Nghe nói truyền thống này là do Lâm Kiệt làm tiên phong, Vương Kiệt Hi tiếp nối tiền bối mở lối cho hậu bối, Cao Anh Kiệt phát dương quang đại, ba vị đội trưởng mang chữ Kiệt của Vi Thảo hàng năm dẫn người đến vườn bách thảo hòa mình với thiên nhiên trở về với cội nguồn, cũng là một loại phong cảnh. Tâm nguyện của những người trẻ phát sáng lấp lánh ở nơi đó, thôi thúc bách thảo sinh trưởng mầm xanh tươi mới.​

Vào mùa giải thứ hai, Lâm Kiệt đã mua một cây bạch dương giống, đội trưởng tính tình ôn hòa khiêng cây nhỏ xuống xe taxi đi vào cổng lớn của câu lạc bộ bị mọi người vây xem, học viên dự bị chủ lực của trại huấn luyện đều ồn ào nhốn nháo vây quanh anh, mồm năm miệng mười hỏi đội trưởng cây này là anh mua à, đội trưởng cây này là cây gì vậy, đội trưởng muốn đem nó trồng ở đâu ạ, đội trưởng nó lớn có nhanh không đội trưởng, đội trưởng...​

Lâm Kiệt nhẹ nhàng kiên nhẫn một lần lại một lần vượt qua khảo nghiệm, trên dưới Vi Thảo đều dính lấy anh không phải không có lý do, anh mỉm cười trả lời từng câu hỏi của các đội viên, ngẩng đầu phát hiện bọn họ đã dọa ông chủ phải đi ra khỏi văn phòng.​

"Lâm đội mua cây bạch dương à?" Ông chủ Dư rất hứng thú sờ sờ nhánh lá.​

"Phải." Lâm Kiệt thận trọng đặt cây giống xuống, dùng rễ cây tiếp xúc mặt đất, "Ngài mấy ngày trước nói mảnh đất bên cạnh câu lạc bộ vẫn để trống, mọi người trong đội thảo luận với nhau đều cảm thấy cứ bỏ không như thế cũng khó coi, nên tôi tự mình chủ trương mua cây giống. Bạch dương lớn rất nhanh, mùa hè có tán cây che nắng sẽ mát mẻ hơn."​

"Cũng tốt cũng tốt." Ông chủ Dư cười đến híp cả mắt, "Làm phiền Lâm đội rồi, tôi thấy nhân dịp trời chiều râm mát nên nhanh chóng trồng xuống đất, tưới một ít nước, nếu đợi ngày mai mặt trời lên mới làm e rằng khó sống."​

Lâm Kiệt đáp lời, vài người tinh ranh trong đội đã như chó hoang thoát xích chạy vọt ra ngoài, anh giật mình cuống quít hô to xẻng và đồ làm vườn đều ở dưới tầng hầm, đựng nước nhớ dùng xô bằng sắt... Sĩ Khiêm nói cậu đó đừng có dùng chậu rửa mặt, cậu nói cái gì?... Chậu rửa mặt của Lý Thành An cũng không được!​

Chiều hoàng hôn mùa hè năm đó, đội trưởng Vi Thảo vóc cao lớn đứng ngược sáng bên cạnh cây nhỏ, thỉnh thoảng cất tiếng cười chỉ huy đồng đội động tay chân trồng cây hoặc là tưới nửa thùng nước, đây vẫn chưa phải là mảng màu xanh đầu tiên trong khoảng đất trống của vườn bách thảo Vi Thảo.​

Lâm Kiệt mở đầu thuận lợi, cây bạch dương nhỏ với những chiếc lá héo úa đã được đội viên Vi Thảo lấy làm tấm gương phủ xanh tổ quốc, sau khi huấn luyện vĩnh viễn có thể nhìn thấy có người của Vi Thảo đổ mồ hôi như mưa trên mảnh đất nhỏ này, chuyện này nhất thời trở thành trò cười trong Liên minh.​

Dựa vào vách tường có một gốc cây cau kiểng đáng thương đang chen chúc lo sợ bị ánh nắng phơi khô, bên cạnh là một cây xương rồng giương nanh múa vuốt, ngoài bệ cửa sổ cũng không biết ai đã đặt chậu trầu bà vàng xanh um, cành lá rũ xuống vừa vặn che phủ cây Tây Phủ hải đường.​

Chuyện này cần phải cảm ơn tuyển thủ Phương Sĩ Khiêm, hắn là nhân vật quan trọng giúp cho vườn thực vật Vi Thảo vận hành theo đúng quỹ đạo. Ngày đó sau khi cây sơn trà của hắn lá rụng hoa rơi, Thần Trị Liệu tương lai cuối cùng đã bùng nổ ngay tại chỗ, phương thức bùng nổ không giống người thường.​

Tóm lại sau ngày hôm đó, vườn thực vật Vi Thảo đã có hệ thống bảng tên và hồ sơ lưu trữ về các loại cây quý hiếm.​

Trong hồ sơ thực vật quý hiếm vừa mới bắt đầu có bạch dương của Lâm Kiệt cùng sơn trà đỏ của Phương Sĩ Khiêm, lúc sau Lâm Kiệt giải nghệ, mục đầu tiên bị xóa đi, sau cùng trong hồ sơ chỉ còn lại mình Phương Sĩ Khiêm.​

Lúc Vi Thảo nghênh đón cây thứ hai đã là mùa giải thứ ba, Vương Kiệt Hi tiếp nhận thẻ tài khoản từ trong tay Lâm Kiệt, lập lời thề một chổi mang khói mù của thành phố B quét khắp chiến trường Liên minh. Sau trận đấu tiên đầu treo Hoàng Phong lên đánh, có đội viên hỏi chúc mừng như thế nào, Phương Sĩ Khiêm nói chúc mừng cái gì mà chúc mừng, cậu ta mới vừa ra mắt ngày mai sẽ ném cậu ta đi trồng hoa, không đúng là trồng cây, người kế nhiệm của đội trưởng phải đi trồng cây.​

Vương Kiệt Hi theo ở phía sau lặng lẽ trừng mắt nhìn qua, đôi mắt to nhỏ trừng đến lực sát thương ở mức lũy thừa. Anh dĩ nhiên biết điển cố về vườn thực vật của chiến đội, hoa cỏ trong vườn vẫn luôn được các đội viên chính thức trồng và chăm sóc, hoạt động làm vườn ở mảnh đất hoang nhỏ truyền thừa vài vòng sau cùng biến thành nghi thức dành cho các đội viên trở thành thành viên chính thức của Vi Thảo, mỗi một năm đội viên mới tới đều phải ở đó trồng một loại hoa cỏ, Phương Sĩ Khiêm nói ở Vi Thảo chăm sóc hoa cỏ phải thể hiện lòng thành kính với các thần linh và vạn vật trong tự nhiên thì hai tay mới có thể phát ra ánh sáng vượt kiếp tu hành sau cùng đoạt lấy quán quân đi tới đỉnh cao của cuộc sống rồi đạp đất phi thăng, Vương Kiệt Hi tiếp lời, hoa của tiền bối anh trồng mùa hè này đều do tôi tưới nước.​

Nghe nói Vương Kiệt Hi sau đó bị Phương Sĩ Khiêm đánh một quyền vào ngực, người khác cản cũng không được.​

Vương Kiệt Hi chạng vạng hôm sau vẫn theo quy củ mang về một cây bạch quả trụi lá, ngoại trừ việc hơi trơ trụi thì không có gì không ổn, Vương Kiệt Hi lại giải thích cắt bớt lá giúp cây ít thoát hơi nước sẽ dễ sống hơn, Phương Sĩ Khiêm lúc này mới miễn cưỡng chấp nhận cái cây xấu xí này trồng bên cạnh cây bạch dương của Lâm Kiệt.​

Lúc sau Viên Bách Thanh nghe Phương Sĩ Khiêm hồi tưởng về năm tháng xưa, không khỏi cảm thán đội trưởng khi đó ở Vinh Quang có bao nhiêu siêng năng, ngay cả cây cũng tự mình đi trồng. Phương Sĩ Khiêm vừa nghe liền giận dữ, nói nghịch đồ cậu hiểu cái gì, nghi thức trồng cây đăng cơ này về sau càng khó giữ được, nói xong rồi mỗi người trong đội đều gắn bảng tên cho cây của mình, dùng bút lông dầu trực tiếp viết tên mình lên vỏ cây, viết tên mình là được rồi sao còn viết thêm chữ Vương, năm đó sau khi xây dựng đất nước xong pháp lệnh không cho phép là trang trí sao, sao có thể chịu đựng được loại tà giáo này tiêu dao bên ngoài!​

Vương Kiệt Hi nâng tách trà ở một bên vờ như không nghe thấy, anh nói thầm trong bụng anh đừng tưởng rằng tôi không nhìn thấy hôm sau có người thêm một hình đầu hổ vào chữ Vương của tôi.​

Đội viên cũ giải nghệ đội viên mới báo danh là hiện tượng tự nhiên, trong những năm tháng nước mắt có nụ cười có hào hứng có ưu buồn có, vườn thực vật Vi Thảo cũng đã phát triển từng ngày. Vương Kiệt Hi đem cây non do fan gửi đến trồng bên cạnh lối đi vào vườn, không biết nó có thể mọc ra vương bất lưu hành hay không; Lưu Tiểu Biệt cho rằng vẻ ngoài của vị thuốc đông y phi đao kiếm không ổn, nên đã trồng bên cạnh nó vài cây hoa cúc kim tuyến; Đặng Phục Thăng thích khiêm tốn, nhưng dây thường xuân hắn trồng đã mọc đầy bức tường phía Tây của câu lạc bộ; Liễu Phi sau nhiều lần trồng hoa hồng và bách hợp thất bại, hiện đã có chút quy mô; Viên Bách Thanh tiếp nhận cây sơn trà đỏ của sư phụ hắn, mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ cân nhắc thời gian tưới nước, chỉ sợ sơn trà héo đi; Kiều Nhất Phàm e dè trồng ở góc vườn cây dạ lan hương, một bông hoa xanh lam nho nhỏ lẳng lặng đung đưa trong gió một mình.​

Việc duy nhất có vấn đề chính là về Cao Anh Kiệt. Mọi người đều ngầm hiểu cậu là người sẽ kế nhiệm vị trí đội trưởng trong tương lai, quy tắc ngầm để mỗi đời đội trưởng Vi Thảo trồng cây làm trụ cột tinh thần cho chiến đội không ai không hiểu. Nhưng vấn đề chính là ở đây, lúc Cao Anh Kiệt gia nhập vào đội chỉ là dự bị, lẽ ra nên trồng loại hoa cỏ mà bản thân thích, nhưng với thân phận người thừa kế Vương Bất Lưu Hành thì cậu lại phải nên có cây cho bóng mát, vì vậy sau cuộc thảo luận sôi nổi của mọi người trong phòng huấn luyện Vương Kiệt Hi đã dứt khoát đưa ra phương án giải quyết, nói rằng chuyện này có gì đâu mà phải rối rắm, trước tiên cứ trồng loại hoa cỏ mình muốn, về sau lại chọn cây đại thụ khác là được rồi.​

Tất cả nhất trí thông qua.​

Vì thế Cao Anh Kiệt giúp Đặng Phục Thăng cắt tỉa dây thường xuân, cùng Viên Bách Thanh cùng nhau tính toán thời gian tưới nước cho sơn trà, sau khi Kiều Nhất Phàm rời đi thì thay cậu ấy tiếp tục chăm sóc cây dạ lan hương xanh trong góc, rồi lại giới thiệu cho Hứa Bân về vườn thực vật của Vi Thảo, sau đó ngại ngùng nhìn sắc mặt như được đại khai nhãn giới của đối phương, bản thân cậu vẫn chưa nghĩ ra được loại cây mình muốn trồng.​

Ngày đó Hứa Bân thong thả dùng bình tưới để tưới nước cho cây thạch nam đỏ mới trồng của mình, Cao Anh Kiệt ở một bên giúp bón phân cho cây mạch lam thái của Vương Kiệt Hi mau lớn, Hứa Bân hỏi Tiểu Kiệt không trồng cây nào ở đây sao, sau đó hắn thấy Cao Anh Kiệt đứng bên cây bạch dương và bạch quả đột nhiên đổi giọng nói là do em quá ngốc.​

Cao Anh Kiệt ngượng ngùng nói tiếp, đội phó em vẫn không chọn được hoa em thích.​

Hứa Bân giơ ngón tay cái về phía cậu nói còn cần phải chọn hoa sao, trực tiếp chọn cây luôn đi. Mặt của Cao Anh Kiệt có chút đỏ.​

Cậu sờ sờ chữ Vương được viết rất cao trên thân cây bạch quả đã có chút phai mờ kia, trong lòng hơi kháng cự việc phải chọn cây.​

Mùa giải thứ mười hai sau khi Vương Kiệt Hi đoạt được tổng quán quân quốc nội thứ ba, đã tuyên bố giải nghệ.​

Trong buổi họp báo, các đội viên cùng phóng viên ở phía dưới đều khóc như mưa, nhân viên truyền thông của Vi Thảo cũng chịu ảnh hưởng đang len lén lau nước mắt, Vương Kiệt Hi bất đắc dĩ, tự mình cầm lấy micro phát biểu vài câu.​

"Những năm tháng sống ở Vi Thảo đã để lại dấu ấn khó phai trong lòng tôi, cảm ơn sự thừa nhận và níu giữ của tất cả mọi người, cho dù bất luận tôi ở nơi đâu thì tôi vẫn mãi dõi theo bước đi của Vi Thảo trong tương lai. Tôi biết mọi người sẽ đau buồn vì chia ly, nhưng xin mọi người hãy tiếp tục nhìn về phía trước, tôi tin chắc Vi Thảo của chúng ta dưới sự dẫn dắt của đội trưởng Cao Anh Kiệt sẽ đi tới ngày mai tươi sáng hơn."​

Sau họp báo, Vương Kiệt Hi nhấc theo va li đi xuống tòa nhà ký túc xá, nhìn thấy đội viên Vi Thảo mắt đỏ hoe đồng loạt đứng thành một hàng trước cửa. Cao Anh Kiệt bước lên trước muốn đến xách hành lý giúp Vương Kiệt Hi, anh còn chưa kịp nhíu mi liền nghe thấy Cao Anh Kiệt khụt khịt mũi nói đội trưởng anh nhìn em trồng cây xong rồi hẳn đi.​

Chuyện này sao có thể từ chối đây.​

Cây mà Cao Anh Kiệt chọn chính là cây liễu, toàn đội Vi Thảo lặng lẽ nhìn đội trưởng mới của bọn họ đào ra một cái hố sâu trong vườn, có mồ hôi hay là giọt gì đó rơi vào trong đất bùn, cựu đội trưởng của họ cầm cây giống lặng lẽ nhìn đội trưởng mới từng xẻng từng xẻng xúc đất đắp thành vòng tròn, phòng ngừa khi tưới nước tràn ra bên ngoài.​

Tất cả đều đã làm xong. Cao Anh Kiệt ngẩng đầu, từ trong túi lấy ra bảng tên đã chuẩn bị từ sớm treo lên cây, sau đó lại hái xuống một cành liễu dài khoảng nửa thân cây, cẩn thận đeo vào cổ tay của Vương Kiệt Hi, sau đó cậu lùi về phía sau, cúi người chào.​

Cảm ơn đội trưởng, tạm biệt đội trưởng.​

Mùa giải thứ mười bốn Vi Thảo chẩn chỉnh toàn đội lần nữa đoạt về tổng quán quân, chiến đội Vi Thảo dưới sự dẫn dắt của Cao Anh Kiệt đã thể hiện được phong độ chói sáng của mình, Vương Bất Lưu Hành ở chiến trường vẫn vẽ ra quỹ đạo hung hãn khôn lường mang theo hy vọng của biết bao nhiêu người.​

Bắt đầu tiến vào mùa đông, Vi Thảo giành được quyền tổ chúc Ngôi Sao Cuối Tuần, toàn đội dù trong kỳ nghỉ đông vẫn không hề rời khỏi câu lạc bộ, một mặt là chuẩn bị cho vòng chung kết, mặt khác là lên kế hoạch cho chương trình Ngôi Sao Cuối Tuần. Hôm nay trời tối sớm, sau đó hoa tuyết cũng bắt đầu rơi, Cao Anh Kiệt nhìn đồng hồ, đứng dậy tuyên bố buổi huấn luyện hôm nay kết thúc.​

Ở phía sau các đội viên nhao nhao, Cao Anh Kiệt tay nhét vào trong túi áo khoác cúi đầu rời khỏi câu lạc bộ, cậu ngẩng đầu nhìn sắc trời, tuyết rơi xuống đọng trên cánh mũi mang theo mùi hương lạnh lẽo kỳ lạ.​

Ừm, có lẽ là hoa mai Chu Diệp Bách trồng sắp nở rồi.​

Vi Thảo đã trải qua rất nhiều thời gian, Vi Thảo còn muốn trải qua thêm nhiều thời gian hơn nữa. Quá trình mảnh đất hoang từ lúc sỏi đá trải đầy cho đến khi xanh um tươi tốt cũng không lâu lắm, mầm non một năm lại một năm nhú lên, theo cùng với đó là những thiếu niên trẻ tuổi mang hoài bão đi đến chân trời góc biển.​

Sau này dù núi cao đường xa trời đông giá rét hay ngày hè oi ả, những người trẻ tuổi kia của Vi Thảo mỗi năm cũng đều sẽ nhú lên mầm xanh, chờ mong lại lần nữa tìm lại được sự phồn hoa của những cây đại thụ cao lớn, quân lâm thiên hạ.​

Ngoại truyện ngắn:

Các ngôi sao nói chuyện phiếm.​

Diệp Tu: Nghe nói danh hiệu vườn thực vật Vi Thảo không phải là chỉ là hư danh.​

Vương Kiệt Hi: Đúng, tất cả đều là do đội viên tự mình trồng.​

Dụ Văn Châu: Thật thú vị, các anh đối với chuyện này có quy định và yêu cầu gì không?​

Vương Kiệt Hi: Đương nhiên.​

Dụ Văn Châu: Ví dụ như?​

Vương Kiệt Hi: Đội trưởng trồng cây như nhau.​

Hoàng Thiếu Thiên: Vương Kiệt Hi anh #$%#^&#$^#$%&$^&%$%&(*%^%#%^*^%* ! !​

[Hoàn]
 

Sakura Red

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
15
Số lượt thích
57
#2
Cây bạch dương: loài cây thường được dùng làm nền mống cho việc phủ xanh trồng rừng, tạo điều kiện tốt nhất cho các cây xanh khác phát triển sau này
Cây bạch quả: còn là cây non bạch quả ít phân cành lá, khi cây trưởng thành rễ ăn sâu vào đất, cành cây và lá sẽ phát triển rộng khắp, dù đối mặt với bao nhiêu sóng to gió lớn cây vẫn ngoan cường sống sót, là loài cây thể hiện cho sự mạnh mẽ, chống chịu được trong mọi hoàn cảnh.
Cây Liễu: trong truyện không đề cập đến giống liễu nào nhưng có chi tiết Anh Kiệt hái xuống cành liễu dài đeo vào tay Vương papa nên có lẽ cây này thuộc giống cây Liễu rũ: loài cây cần được chăm sóc kĩ lưỡng trong những năm đầu nhưng lại là cây chịu được hạn hán tốt nên thường dùng để trồng rừng, cải tạo cảnh quan, môi trường, đặc biệt cây liễu có khả năng chống xói mòn là loài cây chuyên dùng để bảo vệ đất rừng.
 

Sakura Red

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
15
Số lượt thích
57
#3
Cây bạch dương: đội trưởng Lâm Kiệt là người đầu tiên đặt nền mống xây dựng cho chiến đội Vi Thảo
Cậy bạch quả: Vương papa là bức tường thành của chiến đội Vi Thảo, xây dựng Vi Thảo phát triển ngày một lớn mạnh hơn, cây bạch quả còn tượng trưng cho sự kiên cường, bất khuất như Vương papa sẽ không ngã xuống khi đối mặt với mọi sóng to gió lớn, bức tường này vẫn ở đó bảo vê Vi Thảo.
Cây Liễu: Anh Kiệt lớn lên trong sự chăm sóc cẩn thận của Vương papa, để khi trở thành đại thụ, Anh Kiệt sẽ bảo vệ và tiếp nối sự huy hoàng của Vi Thảo trong tương lai
Fic rất hay, hình ảnh từng loài cây thực sự tượng trưng cho từng đội trưởng của Vi Thảo qua các đời
 

Bình luận bằng Facebook