Hoàn [Khởi Đầu 2021] [Khưu Phi] Tôi không phải đứa nhóc không cha

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#1
Một sản phẩm thuộc project Khởi Đầu – Mừng sinh nhật Khưu Phi 2021

TÔI KHÔNG PHẢI ĐỨA NHÓC KHÔNG CHA

Tác giả: 叫知了的虫子

Link gốc: 【邱非中心】我不是个没爹的孩子

Edit: Nguyệt



Khưu Phi là một đứa nhóc số khổ, không ít fan cưng cậu, đau lòng cho cậu như mẹ thương con. Nhìn bé Khưu nhà mình chưa ra mắt đã mồ côi cha, hơn nữa người cha kia còn nhận con trai nuôi về “tranh giành gia sản”. Diệp Thu, anh nhìn đội trưởng Vương nhà người ta tận tâm tận lực chăm bẵm bé Cao cỡ nào, ngẫm lại bản thân mà xem, Diệp Thu, anh thật vô lương tâm!

Bình thường những lúc thế này, người ủng hộ trung thành của Diệp Thu sẽ không chịu ngồi yên: Thế thì làm sao nào, đây là việc của Diệp đại đại nhà tôi chắc. Tuy Diệp thần của chúng tôi hơi vô sỉ nhưng chuyện này chắc chắn là tại kẻ khác. Nếu không bị gánh cái nồi do Gia Thế ụp lên đầu, ai nỡ bỏ lại Nhất Diệp Chi Thu?

Nhắc tới Nhất Diệp Chi Thu là lại khiến fan Luân Hồi xuất hiện: Dẹp đê dẹp đê, ôm Tường Tường về nhà. Thế quái nào Hưng Hân vẫn còn lưu luyến Đấu Thần thế hả, đã được lợi lại còn khoe mẽ. Chặn ba quán quân nhà này, phá vương triều nhà này, thù không đội trời chung!

Bên này nổi giận: Cút đi ai rảnh chơi với tụi bây, ai thèm hãm hại tụi bây, Luân Hồi lại to quá cơ.

Đầu kia cũng không vừa: Mặt dày gớm nhỉ, to mồm thế có dám solo không, đấu trường phòng 1234567, gan thì ló cái mặt ra!

Chỉ còn lại fan Khưu lên tiếng đầu tiên tự thương cho thân phận người nhà mình: Khưu Phi nhà chúng ta thật sự là một bé con số khổ, chưa ra mắt đã mồ côi cha.

Đôi khi mama fan Lam Vũ cũng đau lòng khó hiểu: Cớ gì lại như vậy kia chứ? Rõ ràng nhóc Lư là bé con có cha có mẹ cơ mà? Nhìn cục cưng vật lộn trên sàn đấu, tự lực cánh sinh, cha đâu rồi? Mẹ đâu rồi? Dìu dắt chỗ nào? Tình cảm gia đình nồng ấm chỗ nào? Lại quay sang nhìn bên đối thủ, đội trưởng Vương ấm áp, ân cần, thân thiết, dịu dàng biết bao nhiêu, Cao Anh Kiệt may mắn quá chừng, được trưởng thành khỏe mạnh dưới vầng sáng tình cha vĩ đại!

Fan Vi Thảo nghe tiếng gió mà đến, cười nhạt: Cao nhà này không cần đội trưởng Vương cũng có thể treo Hoàng Thiếu Thiên lên đánh, tốc độ tay thời kỳ đỉnh cao của Vương nhà này gấp đôi phương trượng miếu tụi bây nhá, dược tao đánh thắng miếu tụi bây dễ như ăn cháo!

Fan Lam Vũ khoanh tay cười nắc nẻ, quăng một bức hình vẽ người Bắc Kinh chưa trải sự đời mặc cả cây xanh lét, đeo tay nải rỗng không đang điên cuồng cướp đồ ăn sáng ở Quảng Châu.

Bên kia tức điên lên, tung meme dìm hàng miếu: Dụ phương trượng câu cá —— cười nhạo.

Bên này toét miệng cười: Ây dà, mày dám tung meme, tao dám đập chết mày!

Nhất thời, khói thuốc súng mù mịt khắp diễn đàn, chiến hỏa ngợp trời, phong vân vần vũ. Meme dìm hàng và lịch sử đen tối tràn ngập nơi nơi, tức giận công kích không ngừng qua lại.

Bên dưới có người khuyên can: Đừng cãi nhau đừng cãi nhau, mau lên Weibo cập nhật tin tức, Kiếm và Lời nguyền lại tới nhà lão Vương chơi cờ máy bay rồi.

Mở Weibo, bình luận hot nhất rõ ràng là: Cá cược đê cá cược đê, liệu Vương Thiên sư có một chọi hai thành công không? Chúng ta cùng mỏi mắt mong chờ.

Chỉ còn fan Lư ngửa mặt lên trời thở dài: Hãn Văn nhà mình thật sự là con nhặt, cha không thương, mẹ không yêu.

Tóm lại, cuối cùng mọi người đúc kết được hai nhận thức chung:

– Cao Anh Kiệt là con ruột, Lư Hãn Văn được nhặt về, Khưu Phi mồ côi cha.

– Cả vạn đề tài trên internet cuối cùng đều có thể chấm dứt bằng bóc trần sự thật, giữ gìn chính nghĩa.

Cuối câu chuyện, Khưu Phi mồ côi cha cứ thế hùng dũng hiên ngang dẫn dắt một đội ngũ chỉ toàn thành viên non trẻ trong trại huấn luyện trở về Liên minh. Không phải chưa từng nghĩ về việc học theo vị đội trưởng tiền nhiệm tìm vài thiên tài từ trong game, nhưng thật sự cậu không có may mắn bốc đâu trúng đó cũng như dũng khí dám đưa Bánh Bao lên sàn thi đấu.

Có lẽ do chịu ảnh hưởng của chiến đội mới giành quán quân nọ, số lượng đội ngũ đăng ký đánh khiêu chiến năm nay đông hơn hẳn, thời gian thi đấu kéo dài đến tận khi giải đấu chuyên nghiệp bước vào vòng chung kết vẫn chưa đánh xong. Có lẽ vẫn do chịu ảnh hưởng của chiến đội tiệm net kia, dường như việc đặt tên đội theo tên tiệm net rất thịnh hành, có khi có cả nghìn đội trùng nhau tên một tiệm net nổi tiếng, cứ như thể bắt chước theo xuất thân của Hưng Hân là thật sự có thể học được thực lực đội quán quân vậy.

Mơ đẹp quá vậy, thứ ông thiếu là một tiệm net chắc? Thứ ông thiếu là vận may để nhặt được sách giáo khoa Vinh Quang kìa!

Nhưng Văn Lý lại cảm thấy vô cùng hứng thú, xoa tay muốn tìm về với nguyên trạng, khai phá vài công việc ở tiệm net, nói là muốn hít ké không khí vui vẻ, tiện thể kiếm chút tiền cải thiện bữa cơm khó ăn. Đáng tiếc, cậu bị ông chủ dùng lý do “Đó là thực đơn tôi mời chuyên gia dinh dưỡng về xây dựng!” trấn áp một cách tàn nhẫn.

Đáng thương thay, cả đám thiếu niên Gia Thế chỉ đành vừa “đón nhận” tình thương của ông chủ với món cá quế hấp nhạt nhẽo như không nêm muối, vừa vượt mọi chông gai trên sàn đấu. Cuối cùng, vào ngày hè nóng cháy, cả đội cũng có thể bước lên bục lĩnh thưởng, nhận lấy chiếc cúp từ chủ tịch Phùng đang cười tủm tỉm.

Trong bữa tiệc chúc mừng, đám thiếu niên choai choai ăn uống tưng bừng. Hạ Trọng Thiên vốn định khui thêm hai chai bia chúc mừng một chút lại bị Khưu Phi cản lại. Ăn uống no nê, cảm giác uể oải lập tức kéo tới, cả đám đổ nghiêng đổ ngả trong nhà hàng không muốn nhúc nhích, ông chủ Hạ chỉ đành hủy kế hoạch đi hát karaoke, vận dụng hết sức lực một trạch nam để đưa được hết các đội viên trẻ tuổi về.

Khưu Phi vốn không định chú ý tới group chat có thể xuất hiện 99+ tin nhắn mới chỉ trong hai giây, nhưng âm thanh thông báo liên hồi khiến cậu nhức hết cả đầu. Tuy mắt cứ díp lại vì buồn ngủ nhưng ý thức lại cực kỳ tỉnh táo, cậu lăn qua lộn lại trên giường mấy vòng, cuối cùng đành thỏa hiệp, cầm điện thoại lên.

[Lưu Vân] @ Cách Thức Chiến Đấu @ Cách Thức Chiến Đấu @ Cách Thức Chiến Đấu

[Lưu Vân] Chúc mừng chúc mừng chúc mừng

[Lưu Vân] Khao đê! Khao đê! Khao đê!

[Trường Hà Lạc Nhật] @ Cách Thức Chiến Đấu chúc mừng, khi nào thì chiêu đãi bọn tôi?

[Cách Thức Chiến Đấu] ? Chiêu đãi?

[Lưu Vân] Anh Khưu Phi vẫn chưa biết nhỉ, bọn em cá cược với nhau, nếu anh thắng giải khiêu chiến thì sẽ mời mọi người một bữa!

[Cách Thức Chiến Đấu] ???

[Cách Thức Chiến Đấu] Nếu anh không thắng thì sao?

[Lưu Vân] Thì vụ cá cược này không tồn tại.

Nhóm có tổng cộng hơn mười người do Lư Hãn Văn lập nên này bao gồm những nhân tài được chú trọng bồi dưỡng và có vị trí cực cao trong các trại huấn luyện. Những thanh thiếu niên này được đặt biệt danh là “Những người thừa kế”, đều là đại thần tương lai, chưa chính thức ra mắt chính thức đã có người hâm mộ. Tuy còn chưa phải tuyển thủ chuyên nghiệp thực thụ nhưng tất cả đều đã được theo sát với lịch trình chiến đội, thậm chí còn cơ cơ hội tham gia những trận đấu giao hữu. Chung quy đều là hy vọng của Liên minh.

Chúng ta khoan thảo luận liệu chiến đội Gia Thế lần này trở lại sẽ có biểu hiện thi đấu ra sao trong mùa giải thứ mười một của Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp, trước tiên hãy quan tâm tới đội trưởng trẻ tuổi Khưu Phi, người thật sự phải chiêu đãi mọi người ăn cá nấu giấm Tây Hồ, đang nhăn tít đôi mày.

“Thật sự không thể thay đổi cách trả kèo cược à?” Khưu Phi nhìn chằm chằm món cá nấu giấm Tây Hồ được trình bày đẹp mắt, bàn tay siết chặt không chịu động đũa, “Không thì đổi món cũng được.”

“Sao phải thế!” Lư Hãn Văn phồng má như con cá nóc, giọng nói lạc hẳn đi, “Món này hơn hẳn cá quế hấp còn gì? Ít nhất là gia vị phong phú hơn.”

“Sao em…” Khưu Phi mắc nghẹn.

“Mười post Weibo của Văn Lý thì đến mười hai post kêu ca đồ ăn hôm nay lại không nêm muối, muốn không biết cũng khó —— hehe, ảnh còn tưởng ảnh giấu acc clone kỹ lắm cơ! Đội trưởng Khưu nhất định phải quản lý anh ấy chặt vào, thời kỳ căng thẳng mà còn lên mạng lướt web kìa…”

Khưu Phi thở dài: “Ý tốt của mọi người tôi xin nhận, nhưng dù đồ ăn có ngon đến mấy cũng không thể ăn suốt hai tháng được.”

Lư Hãn Văn gẩy gẩy nửa con cá trên bàn, giơ ngón tay cái: “Đáng giá chứ! Ây dà, không uống công em mong ngóng bấy lâu nay, thịt cá mềm mướt, hương vị đậm đà, tràn ngập cảm giác mát mẻ và thư thái của phong cảnh Tây Hồ, á ——”

Khưu Phi ngắt lời cậu: “Dừng dừng dừng, anh hiểu rồi, lát nữa sẽ mua một phần mang về cho em hiếu kính cha mẹ.”

Lư Hãn Văn cười toe toét: “Vậy nha, lần sau đến sân nhà Lam Vũ, để em giúp anh được cảm nhận bầu không khí gia đình ấm áp. Nhất là canteen Lam Vũ bọn em, đầu bếp đẳng cấp ba sao Michelin, tạo ra những món ăn mang đậm phong vị Hoa Nam, bảo đảm anh ăn một lần lại muốn ăn tiếp!”

Khưu Phi đỡ trán, nhóc con Lư Hãn Văn này càng ngày càng nói nhiều y hệt Hoàng Thiếu, có lẽ đây là do gen trội của Lam Vũ quy định. “Thiếu niên tràn đầy sức sống” và “lắm mồm” có lẽ chỉ cách nhau vài năm tuổi ít ỏi, khó lòng nào tin được đội trưởng Dụ có thể bình tĩnh thản nhiên mỉm cười hiền lành trong những tiếu líu ríu phiền nhiễu thế này.

Nhưng ngẫm lại đội trưởng Lam Vũ sắc bén thâm sâu, nhớ tới việc Gia Thế bị đủ loại chiến thuật dẫn dụ để lộ sơ hở, thậm chí là tách rời đội hình ra sao trong trận đấu vừa rồi, tâm trạng Khưu Phi nghiêm túc hơn hẳn.

“Trận kế, bọn anh sẽ không thua đâu.”

Lư Hãn Văn bất ngờ vì đề tài thay đổi quá đột ngột: “Gì vậy! Em nói bao nhiêu thứ mà anh chỉ nghĩ mỗi thế thôi à?” Nhưng ngay sau đó, cậu ấy cũng năng nổ nghênh chiến: “Lam Vũ sẽ không thua.”

Khoảnh khắc hai thiếu niên bắt tay nhau, rõ ràng những người trẻ tuổi ấy đã mang trong mình khí thế như đại tướng.

Khi Khưu Phi tay trái xách suất cá nấu giấm, tay phải bị Lư Hãn Văn tóm lấy thao thao bất tuyệt tâng bốc chiến thuật thần kỳ của đội trưởng đi tới cửa khách sạn, song thân Lam Vũ lo lắng bé con ra ngoài một mình đã đứng chờ sẵn.

Dụ Văn Châu nhận suất cá, thân thiết, lịch sự cảm ơn đội trưởng trẻ tuổi của chiến đội Gia Thế đã săn sóc nhóc con bướng bỉnh nhà anh. Khưu Phi khua tay nói không cần khách khí, đều là những chuyện đơn giản thôi.

Lư Hãn Văn vẫy tay chào cậu, nhắc lại lời mời hoan nghênh cậu ghé Lam Vũ chơi.

Khưu Phi gật đầu, nhìn theo ba người vui vẻ đi lên lầu. Ánh đèn khách sạn chiếu qua cửa kính, làm nổi cảm giác thân thiết, hạnh phúc khi Hoàng Thiếu Thiên đang đùa giỡn vui vẻ với Lư Hãn Văn và Dụ Văn Châu bất đắc dĩ đẩy hai bạn trẻ lớn xác đang ghé trên vai anh ra. Đội trưởng trẻ tuổi bị cư dân mạng trêu đùa là "cô nhi" đứng trong bóng tối, nhớ lại rất nhiều chuyện đã trải qua, thật sự cậu hơi chạnh lòng.

Trên đường trở về câu lạc bộ Gia Thế, cậu đi ngang qua tiệm net Hưng Hân, những con chữ máy mang hiệu ứng nghệ thuật được in ra, dán trước cửa. Dù lúc đã hiểu nỗi khổ tâm đằng sau việc bị gán cho những cái tội “vứt con bỏ cái”, “không chịu trách nhiệm” nhưng Khưu Phi vẫn không khỏi cảm thấy như cảnh còn người mất.

Gia Thế cũng từng bắt đầu từ tiệm net, nhưng với Khưu Phi, lịch sử ấy thật quá xa xôi. Trong ký ức của cậu, Gia Thế vĩnh viễn gắn chặt với “ba quán quân liên tiếp” và “vương triều”.

Một vương triều sụp đổ, vô số người thở dài tiếc nuối. Khưu Phi không biết chí hướng sẽ dẫn dắt Gia Thế trở về đỉnh cao xuất hiện từ đâu —— hoặc là hy vọng đến từ nơi nào. Có lẽ ngay chính cậu cũng chưa ý thức được rằng từ khoảnh khắc cậu trông thấy những thanh niên kia nâng chiếc cúp từ một góc tiệm net, một hạt giống cây phong lá đỏ đã lặng lẽ nảy mầm trong tim cậu. Từ khi cậu nhận được quyết định của trại huấn luyện, kiếp sống chuyên nghiệp và tương lai của cậu đã gắn chặt với lửa đỏ Gia Thế chẳng thể chia lìa.

Kể từ lúc này, mọi tương ngộ, biệt ly, ân oán, tình cảm chẳng qua chỉ như áng mây trôi ngang trời, còn thiếu niên với đấu chí ngập tràn con tim vẫn tiếp tục tiến bước.

END
 

Yari

Phó bản trăm người
Thần Lĩnh
Bình luận
80
Số lượt thích
325
Location
Đội tuyển Quốc gia
Fan não tàn của
Diệp đội
#2
Ai nói Khưu Phi không cha ta đại chiến 300 hiệp với người đó! Thân phụ Khưu Phi chính là Diệp Tu a!

Chúng ta khoan thảo luận liệu chiến đội Gia Thế lần này trở lại sẽ có biểu hiện thi đấu ra sao trong mùa giải thứ mười một của Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp, trước tiên hãy quan tâm tới đội trưởng trẻ tuổi Khưu Phi, người thật sự phải chiêu đãi mọi người ăn cá nấu giấm Tây Hồ, đang nhăn tít đôi mày.

“Thật sự không thể thay đổi cách trả kèo cược à?” Khưu Phi nhìn chằm chằm món cá nấu giấm Tây Hồ được trình bày đẹp mắt, bàn tay siết chặt không chịu động đũa, “Không thì đổi món cũng được.”

“Sao phải thế!” Lư Hãn Văn phồng má như con cá nóc, giọng nói lạc hẳn đi, “Món này hơn hẳn cá quế hấp còn gì? Ít nhất là gia vị phong phú hơn.”

“Sao em…” Khưu Phi mắc nghẹn.

“Mười post Weibo của Văn Lý thì đến mười hai post kêu ca đồ ăn hôm nay lại không nêm muối, muốn không biết cũng khó —— hehe, ảnh còn tưởng ảnh giấu acc clone kỹ lắm cơ! Đội trưởng Khưu nhất định phải quản lý anh ấy chặt vào, thời kỳ căng thẳng mà còn lên mạng lướt web kìa…”

Khưu Phi thở dài: “Ý tốt của mọi người tôi xin nhận, nhưng dù đồ ăn có ngon đến mấy cũng không thể ăn suốt hai tháng được.”
Hahaha Khưu đội, không ngờ anh cũng có ngày hôm nay! Tiểu đội trưởng suất lĩnh Tân Gia Thế cũng phải chào thua trước món cá thôi!
(P/S: sao cứ cảm thấy Khưu đội sau hai tháng ăn cá thì nhìn cá là thấy Dụ đội...)

Gia Thế cũng từng bắt đầu từ tiệm net, nhưng với Khưu Phi, lịch sử ấy thật quá xa xôi. Trong ký ức của cậu, Gia Thế vĩnh viễn gắn chặt với “ba quán quân liên tiếp” và “vương triều”.

Một vương triều sụp đổ, vô số người thở dài tiếc nuối. Khưu Phi không biết chí hướng sẽ dẫn dắt Gia Thế trở về đỉnh cao xuất hiện từ đâu —— hoặc là hy vọng đến từ nơi nào. Có lẽ ngay chính cậu cũng chưa ý thức được rằng từ khoảnh khắc cậu trông thấy những thanh niên kia nâng chiếc cúp từ một góc tiệm net, một hạt giống cây phong lá đỏ đã lặng lẽ nảy mầm trong tim cậu. Từ khi cậu nhận được quyết định của trại huấn luyện, kiếp sống chuyên nghiệp và tương lai của cậu đã gắn chặt với lửa đỏ Gia Thế chẳng thể chia lìa.

Kể từ lúc này, mọi tương ngộ, biệt ly, ân oán, tình cảm chẳng qua chỉ như áng mây trôi ngang trời, còn thiếu niên với đấu chí ngập tràn con tim vẫn tiếp tục tiến bước.
Vương triều Gia Thế, Khưu Phi không được trải qua, nhưng từ nay, Khưu Phi sẽ là người giữ đấu hồn Gia Thế, dẫn dắt cả đội tiến về quán quân. Vương triều sụp đổ? "Đứa nhóc không cha"? Rào cản? Thì sao chứ, chiến mâu trên tay dẹp tan rào cản!!!
Một mũi mâu dẹp loạn thiên hạ, Tân Gia Thế dục hỏa trùng sinh!!!
 

Bình luận bằng Facebook