Hoàn [Khởi Đầu 2021] [Khưu Phi] Lòng ta hướng thần

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#1
Một sản phẩm thuộc project Khởi Đầu – Mừng sinh nhật Khưu Phi 2021

LÒNG TA HƯỚNG THẦN
Tác giả: 为飞鸟

Link gốc: 【邱非中心向/邱非生贺】我心向神

Edit: Nguyệt



Khưu Phi không tin vào thần linh, cậu luôn cho rằng mọi chuyện chỉ có thể dựa vào bản thân.

Trước khi lên lớp 11, Khưu Phi là một thiếu niên năm tốt tiêu chuẩn, không hút thuốc, không trốn học, không uống rượu, không gây gổ đánh nhau, chăm chỉ học tập, nhiều lần đạt thứ hạng cao trong thi cử, giáo viên nào cũng cảm thấy cậu là một mầm non sáng giá. Cho đến khi cậu lên lớp 11, biết đến Vinh Quang, nơi sâu thẳm trong lòng cậu có một thứ gì đó không biết tên bắt đầu bén rễ, từ tốn sinh trưởng. Mãi về sau cậu mới hiểu rốt cuộc đó là gì.

Đó là tín ngưỡng, còn gọi là Vinh Quang.

Lần đầu tiên thiếu niên mười bảy có một điều mới xuất hiện, chiếm cứ tâm trí, tình cảm và lòng nhiệt tình, nằm ngoài việc học. Điều ấy khiến Khưu Phi bắt đầu có suy nghĩ nói những chuyện không liên quan đến bài vở với người khác, hắn còn nhớ mãi dáng vẻ bản thân khi điều này chợt xuất hiện.

“Tụi mày biết cái game siêu hot dạo này không?” “Vinh Quang ấy hả? Biết chứ, nhân vật đẹp mê ly luôn.” “Chính nó đó, như là Nhất Diệp Chi Thu nè, bao ngầu lòi.” “Vớ vẩn, Đại Mạc Cô Yên mới ngầu.” “Đâu ra, Nhất Diệp Chi Thu đỉnh nhất!” Những người xung quanh líu ríu tranh cãi, Khưu Phi vốn đang chăm chú giải đề, tâm tư lại vô thức trôi theo cuộc thảo luận vô nghĩa bên kia. Cậu nhớ tới logo Vinh Quang siêu lớn và dáng vẻ Nhất Diệp Chi Thu mình thường trông thấy trên đường về nhà, thò tay vào túi áo, chạm phải một tấm thẻ tài khoản mới mua gần đây. Pháp sư chiến đấu ư?

“Khưu Phi, em là một học sinh ngoan, thành tích học tập cũng rất khá, sao lại muốn đi chơi game chứ?” Chủ nhiệm lớp cầm tập bài thi tháng, cau mày nói chuyện với nói với Khưu Phi, từng câu từng chữ như chứa đựng sự tiếc hận không thể rèn giũa cậu nên người. Khưu Phi lại chỉ hơi cúi đầu, nhìn ra phía ngoài cửa sổ, không nói gì. Tại sao? Khưu Phi tự vấn bản thân, ngay chính cậu cũng chẳng thể đưa ra một câu trả lời rõ ràng. Thậm chí đến tận khi cậu bước vào trại huấn luyện Gia Thế rồi, cậu vẫn còn suy nghĩ về điều này.

Quả thật, cậu là một người vô cùng may mắn. Ai cũng biết Pháp sư chiến đấu ở Gia Vương Triều nhiều vô kể và cũng rất mạnh, nhân tài trong trại huấn luyện Gia Thế cũng không hề thiếu, lại thêm việc Pháp sư chiến đấu mạnh nhất tồn tại sừng sững với hợp đồng ký liền mười năm, chắc chắn trong đội sẽ không có người thừa kế Pháp sư chiến đấu mà người chơi nghề này cũng không có năng lực nào để cạnh tranh. Đương nhiên Khưu Phi biết rất rõ, nhưng chính cậu cũng không rõ mình ôm suy nghĩ gì để đứng ở đây, đến khi cậu chợt nhận ra, chân cậu đã bước tới cửa đăng ký vào trại huấn luyện.

“Em chắc chắn muốn dùng Pháp sư chiến đấu à? Em nên biết…” “Em biết, em chắc chắn.” Khưu Phi bỗng nhiên nôn nóng ngắt lời lời của người kia. Cậu vốn là thiếu niên lễ phép, thế nhưng lúc này cậu lại mất kiên nhẫn. Cứ thế, Khưu Phi gia nhập trại huấn luyện Gia Thế.

Một người vừa có may mắn lại cực kỳ cố gắng thì sẽ ra sao, đây là vấn đề Khưu Phi chưa từng có băn khoăn, nhưng kết quả vẫn thể hiện cực kỳ rõ ràng trên cậu. Trong trại huấn luyện đông nghịt Pháp sư chiến đấu có tiềm năng, cậu giành được sự quan tâm của Đấu Thần, đó chắc chắn là vinh dự đặc biệt người thường không cách nào tưởng nổi. Vô số người vì thế mà ganh tị, không vừa mắt khi nhìn Khưu Phi. Nhưng Khưu Phi vẫn tiếp tục tiến bước, không những không bị ảnh hưởng tâm lý mà còn ngày càng xuất sắc hơn. Với những lời đồn rằng cậu sẽ trở thành Đấu Thần kế tiếp, cậu vờ như không biết, chỉ càng thêm nỗ lực.

Cậu cực kỳ may mắn nhưng cũng không kém phần bất hạnh. Vốn bị xa lánh vì quá xuất chúng, sau khi Diệp Thu rời khòi Gia Thế, tình trạng ấy càng nghiêm trọng hơn. Địa vị khi trước giờ hoàn toàn không còn ý nghĩa gì nữa. Không ít người nói “Diệp Thu bỏ đi chẳng chút lưu luyến, bỏ mặc cậu, cậu còn cố gắng luyện, quá ngu ngốc.” Tất nhiên Khưu Phi không ngốc, dù sao cậu cũng là học sinh đạt thành nằm trong top 100. Chăm chỉ luyện tập chẳng qua chỉ là một loại ma túy đối với bản thân, khiến cậu không còn lo lắng, hoài nghi nữa. Sao cậu có thể không rõ vị trí khó xử của bản thân lúc này, chỉ là cậu không muốn đối mặt, vậy nên cậu vẫn tiếp tục kiên trì.

Nhưng cậu không biết cứ kiên trì như vậy rốt cuộc có đáng giá hay không.

Về sau, Hưng Hân xuất hiện, tin tức lộ ra: Diệp Tu chính là Diệp Thu, bây giờ đang ở Hưng Hân. Giải nghệ chỉ là cái cớ, mục đích thực sự là lật đổ Gia Thế. Khưu Phi không tin, dù cả thế giới đều khăng khăng như vậy, Khưu Phi trước sau vẫn tin tưởng Diệp Tu không phải người như thế, bởi chẳng có minh chứng xác đáng nào cả. Diệp Tu một tay dẫn dắt đội ngũ, gây dựng Gia Thế, Diệp Tu yêu Gia Thế ra sao, mọi người đều có thể nhìn rõ, Khưu Phi sao có thể tin những lời bịa đặt kia. Không ai biết Khưu Phi đã đấu tranh tâm lý thế nào khi biết những tin tức ấy, không ai lúc đó Khưu Phi điên cuồng luyện tập nhiều gấp mấy lần bình thường, bởi vì chẳng một ai quan tâm, để ý cậu, ai nấy đều cho rằng Khưu Phi chính là người tự giác nhất trong trại huấn luyện. Thế nhưng càng nghe được nhiều lời đồn đại tương tự nhau, hiện giờ, sự kiên quyết trong lòng Khưu Phi bỗng chốc dao động.

Đến khi quản lý công hội Trần Dạ Huy tìm tới, đến khi giọng nói của Diệp Tu vang lên từ phía đối thủ, sự kiên quyết của cậu tan vỡ thành mảnh vụn. Cậu dốc hết sức mình để thắng, cậu buông xuôi. Đến cuối cùng, cậu lại phát hiện được rằng chân tướng thực ra không phải như vậy, người kia là thật tâm yêu Gia Thế, đó là điều không cần hoài nghi.

Khưu Phi có tín ngưỡng, tín ngưỡng mang tên Vinh Quang.

Mùa giải thứ chín, Gia Thế giải tán nhưng chiến đội này vĩnh viễn tồn tại trong lòng mỗi con người Gia Thế. Đó là điều Diệp Tu nói, cũng là điều Khưu Phi tin tưởng.

Mùa giải thứ mười, Tân Gia Thế bắt đầu hành trình mới, Khưu Phi với Cách Thức Chiến Đấu bắt đầu lại. Từ giờ trở đi, Khưu Phi không còn là một cá nhân đơn độc nữa, cậu đại diện cho tất thảy người Gia Thế, đại diện cho tín ngưỡng của người Gia Thế. Vị thần hiện tại trong lòng Khưu Phi không còn là Nhất Diệp Chi Thu hay Diệp Tu mà là toàn bộ những người đáng tôn kính thật tâm thật lòng yêu mến Vinh Quang.

Lòng cậu hướng về thần, luôn luôn nhìn phía trước, không bao giờ ngừng lại.

END
 

Bình luận bằng Facebook