[AVAK to 4rum][Toàn viên] Vinh Quang của bọn họ

Aq O

A quằn quại O quần quật
Thần Lĩnh
Bình luận
50
Số lượt thích
719
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Tiểu Lư
#1
Cảm ơn chị Lá đã convert ạ!! :sauc

[Toàn viên] Vinh Quang của bọn họ

“Nếu như thích thì sẽ coi tất cả thứ này là vinh quang, mà không phải khoe khoang.”

[0001] Sách giáo khoa Vinh Quang Diệp Tu

“Có chơi tiếp mười năm cũng không chán.”

[0314] Sách giáo khoa Vinh Quang Diệp Tu

Quán quân chuyên nghiệp? Vinh quang cá nhân ư? Những thứ ấy cũng tốt. Nhưng điều cô muốn nhất chỉ là làm một vai phụ thế này mà thôi.

[0100] Đệ nhất bậc thầy pháo súng Tô Mộc Tranh

Không phải, chỉ là còn máu thì còn đánh thôi. Máu chưa cạn thì chưa ngừng đánh, đánh mới là chiến đấu, đánh mới sẽ thắng lợi.

[1714] Tân binh xuất sắc Đường Nhu

Thời gian cứ vô tình trôi, mà cái zâm của Phương Duệ là vĩnh hằng không đổi.

Dũng mãnh ư? Khí phách ư? Có thể, nhưng chỉ một giây sau liền hóa thân zâm thủ. Phương Duệ sẽ mãi mãi không làm bạn thất vọng.

[1613] Thánh zâm Phương Duệ

Nếu nói là giãy dụa trước khi chết thì giãy một lần thôi chứ con! Có đứa nào giãy đi giãy lại hoài không tạch không? Cứ giãy mãi như này, chả lẽ mày là zombie có skill bất tử chắc?

[0986] Dự bị của đại thần Bao Vinh Hưng

"Lão đại, trông vào anh hết!"

"Để đó anh lo!"

[1722] Dự bị của đại thần Bao Vinh Hưng

Hôm nay, cậu từ một chiếc bóng vô hình ở một chiến đội, trở thành thành viên chủ lực một chiến đội khác. Thậm chí, giờ phút này, cậu có cả cơ hội đánh bại người được mệnh danh thiên tài của chiến đội cũ.

Một cơ hội như thế, sao có thể để lỡ?

Kiều Nhất Phàm muốn thực hiện được, muốn mọi người nhìn thấy, rằng cậu đủ khả năng. Mọi người, trong đó bao gồm đối thủ trước mắt, người bạn tốt nhất của cậu.

[1322] Kiều Nhất Phàm - Người đã từng là một cậu nhóc trong suốt

Cậu vẫn luôn biết mình kém cỏi, không có tài năng trời ban, nhưng cậu chưa từng bỏ cuộc. Cậu cố gắng phấn đấu, tìm mọi cách cống hiến cho chiến đội dù phải dùng tư cách khuyết điểm.

[1686] An Văn Dật

Gã là lão Ngụy, một lão Ngụy không biết thế nào là liêm sỉ, một lão Ngụy không từ bất kỳ thủ đoạn nào. Tốc độ tay của gã mất, kỹ thuật của gã mất, thế nhưng gã không muốn mất luôn tính cách vốn có. Đến lúc này, gã vẫn mãi là gã, gã vẫn là mình của tám năm trước, một nhân vật được mời lập chiến đội ngay khi Liên minh Chuyên nghiệp vừa thành lập, một đội trưởng cấp đại thần oai phong một cõi ở Vinh Quang: đội trưởng đội Lam Vũ, là lão Ngụy vô liêm sỉ. Tuy rằng thật ra gã không thích cách xưng hô này lắm…

[0518] Ngụy Sâm - Đại thần viễn cổ

Cái chiến trường này có tên là Vinh Quang, giải đấu chuyên nghiệp chẳng qua là một phần của nó thôi.

[1343] Ngụy Sâm - Đại thần viễn cổ

"Trước sau như một."

[1078] Quyền Hoàng Hàn Văn Thanh

"Trị liệu phải bảo vệ cả đội mà!"

[1687] Trương Tân Kiệt

“Vì quán quân, tôi phải thắng!”

Vì quán quân, tôi nhất quyết phải thắng mãi.

[1062] Trương Giai Lạc

Lâm Kính Ngôn của ngày đó là ai? Là người truy đuổi bước chân thiên tài. Muốn bước cùng bước chân với họ, muốn rong ruổi trên cùng chiến trường với họ, Lâm Kính Ngôn không chấp nhận thể hiện dù chỉ một chút e sợ hay khiếp nhược. Cho dù bại trận, cũng phải thẳng lưng, cũng không khuỵu gối!

Bây giờ ngẫm lại, số lần bại trận thật quá nhiều. Nhưng, anh chưa bao giờ biết lùi bước!

Dẫu ngày sau đã thay đổi phong cách, từ bỏ lối đánh trực diện xông pha, nhưng đó hoàn toàn không phải trốn tránh. Tham vọng, anh cũng có như ai. Vì chiếc cúp quán quân tha thiết ước mơ kia, anh dám đánh đổi tất cả nỗ lực. Vì quán quân, muốn Lâm Kính Ngôn quay về điên cuồng chiến đấu như Đường Tam Đả ngày đầu, anh cũng có thể!

[1519] Lưu manh nhã nhặn - Lâm Kính Ngôn

“Cảm ơn tiền bối đã chỉ giáo.” Hệt như những lần bị mọi người cười nhạo, cậu không cúi mình không nói gì. Thắng không kiêu ngạo, bại không nhụt chí, như sông băng không chút sứt mẻ.

[0518] Bậc thầy chiến thuật tay tàn - Dụ Văn Châu

Hắn là ai? Là con người chủ nghĩa cơ hội ác liệt nhất Vinh Quang. Nói theo một cách nào đó, hắn thực chất rất vô tình, rất lạnh lùng, rất giỏi nhịn, bởi chỉ có thế, mới chớp được cơ hội trí mạng nhất.

[1265] Kiếm Thánh - Hoàng Thiếu Thiên

Rửa tội bằng nước mắt là cách mà Lư Hãn Văn trưởng thành. Tuy mới mười mấy tuổi, nhưng cậu rồi sẽ là một người đàn ông thực thụ. Mỗi một lần rơi lệ, cậu sẽ càng thêm kiên cường.

Lúc này đây, cậu không trốn tránh mà đón nhận toàn bộ trọng trách. Cậu không còn ngu ngơ bước đi như ngày trước nữa. Cậu có dũng khí, có niềm tin gánh vác tất cả.

[1473] Thiên tài mới của Lam Vũ - Lư Hãn Văn

Một vị trí quan trọng, nhưng không phải quan trọng nhất, trong một chiến đội như Lam Vũ. Thấp hơn bên trên mà cao hơn bên dưới, chà, cũng là một cảnh giới của đời người ấy chứ!

[1408] Áp lực như núi - Trịnh Hiên

Tống Hiểu không biết khuất phục. Chính vì không bao giờ chịu khuất phục, y mới luôn đột phá nghịch cảnh, mới trở thành quý ngài then chốt như hiện tại.

Rút lui? Đầu hàng? Mơ đi!

[1441] Qúy ngài then chốt - Tống Hiểu

Không gì cản nổi Vương Kiệt Hi và Vương Bất Lưu Hành của anh nâng cả Vi Thảo trên vai, bay về phía trước.

[1325] Ma Thuật Sư Vương Kiệt Hi

"Đôi khi điều quan trọng không nằm ở tính đúng sai của một lựa chọn, chủ yếu là cậu có nghị lực theo nó đến cùng hay không thôi."

[1192] Vua dây dưa - Hứa Bân

Phải vượt qua tất cả mọi người!

Cậu sẽ hướng về mục tiêu đó, dốc sức phấn đấu với lòng tự tin tuyệt đối. Con đường Vinh Quang chưa bao giờ có điểm dừng!

[1188] Tương lai của Vi Thảo - Cao Anh Kiệt

Mọi chuyện còn phải hỏi qua thanh kiếm trong tay hắn mới biết được!

[0922] Lưu Tiểu Biệt - Tốc độ tay kinh người

Họ biết, đội trưởng nhà mình tuy không biết ăn nói, nhưng chưa từng khiến mọi người thất vọng khi ra sân, mọi người cứ theo sau bước chân đội trưởng là ổn.

[0632] Súng Vương Chu Trạch Khải

Tất cả những gì hoa lệ nhất, ngoạn mục nhất cứ tập trung trên người Chu Trạch Khải đi. Còn Giang Ba Đào sẽ nhận về mình những việc khó, việc nặng, im lặng trợ giúp Chu Trạch Khải như hắn đã luôn làm từ ngày khoác lên mình chiến giáp Luân Hồi.

[1711] Giang Ba Đào

“Hôm nay tôi thua, thua không còn lời để nói, nhưng ngày mai thì chưa chắc.”

[0312] Đấu Thần Tôn Tường

Bởi vì trên đấu trường, mục tiêu cuối cùng là thắng lợi, chứ không phải chứng tỏ hay vượt mặt.

Điều mà mỗi con người cần phải vượt qua, là chính bản thân mình!

Men theo bước chân ta, từng chút lại từng chút, đặt những bước chân mới.

Chỉ có vậy, mới sẽ càng ngày càng mạnh hơn.

Diệp Tu hay bất kỳ ai khác, đều không phải mục tiêu hướng tới, mà chỉ nên là cái đầu cần gặt!

[1644] Đấu Thần kế nhiệm - Tôn Tường

"Người tân binh bình thường" của mùa giải thứ tư này luôn dốc lòng vì chiến đội. Hắn trung thành hết mực, có công lao, càng có cố gắng, nhưng trước nay chưa từng kể lể. Hắn không phải đội trưởng hay đội phó, nhưng ý kiến của hắn, toàn thể Luân Hồi từ trên xuống dưới luôn nghiêm túc suy xét và thực hiện.

[1662] Mục sư Luân Hồi - Phương Minh Hoa

"Tôi muốn thử một lần. Tôi muốn dùng trọng kiếm trong tay mình, xem bản thân có thể đi được đến đâu."

[1344] Đệ nhất cuồng kiếm - Vu Phong

Giữ chặt tất cả những gì mình may mắn có được, dốc hết sức không để chúng vuột mất. Có lẽ, đó chính là cái tài của tôi vậy!

Cái tài nắm lấy cơ hội, chết cũng không buông.

[1376] Người thừa kế của Bách Hoa - Trâu Viễn

Hôm nay ư? Khác rồi, anh sẽ không trách đồng đội yếu kém nữa, anh sẽ train cùng đồng đội, Lôi Đình sẽ cùng nhau giành lấy thắng lợi thuộc về chính mình.

[1479] Tiêu Thời Khâm

Cái hắn muốn là "đệ nhất" thực thụ, người đứng số một Liên minh chuyên nghiệp, chứ không phải đệ nhất trận quỷ hay đệ nhất quỷ kiếm.

[1224] Đệ nhất trận quỷ - Lý Hiên

Ngô Vũ Sách khéo thay lại chính là thiểu số hiếm hoi không chịu ngoan ngoãn phục tùng theo nhu cầu chiến đội. Hắn kiên trì với lựa chọn của mình. Một tuyển thủ như thế rất có khả năng sẽ bị chiến đội bấm next từ phút đầu tiên, nhưng Ngô Vũ Sách khá may mắn, vẫn được chiến đội chấp nhận. Hắn tiếp tục kiên trì, tiếp tục chờ cơ hội vào trận và không bỏ lỡ khi nó đến với mình. Sự kiên trì của hắn đạt đến thành quả, đưa hắn bước lên hàng ngũ ngôi sao.

[1225] Ngô Vũ Sách

Có lẽ vị nữ đội trưởng duy nhất của 20 chiến đội không hăng tiết hay nhiệt huyết như các tuyển thủ nam, nhưng những gì cô hi sinh vì chiến đội không ít hơn bất cứ ai. Biết đâu chừng, còn nhiều hơn là khác.

[1348] Sở Vân Tú

Lấy hạ khắc thượng!

Đó là tuyên ngôn của Đường Hạo trên sàn đấu Ngôi Sao Tụ Hội năm ấy, cũng là tâm tư chân thật từ đáy lòng hắn. Hắn không được trời thương như Tôn Tường và Trâu Viễn. Trong mắt Đường Hạo, mọi thứ hắn đang sở hữu đều do chính đôi bàn tay mình từng chút từng chút gây dựng.

[1266] Đệ nhất lưu manh - Đường Hạo

"Bởi vì tôi là đội trưởng Ba Lẻ Một."

[1283] Đệ nhất thích khách - Dương Thông

Cái gọi là tinh thần kị sĩ, với hắn dường như không chỉ là tên một kỹ năng thức tỉnh. Ý thức, đấu pháp và thói quen của hắn đều như một kị sĩ thực thụ. Dưới tay hắn, nghề kị sĩ như thể tự có vinh quang riêng mình.

[1358] Bạch Thứ

Họ đang chứng kiến, là một vị tuyển thủ chuyên nghiệp và nhân vật của hắn, bằng ý chí bất khuất, ngoan cường mà tiến về phía trước, từng bước từng bước, vĩnh viễn không ngừng, có lẽ hắn sẽ chết trên đường, nhưng vĩnh viễn đừng mong sẽ thấy được hắn thỏa hiệp dù chỉ một tia một tấc.

[1028] Tôn Triết Bình

"Không cần, chúng tôi sớm muộn sẽ về lại chiến trường ấy."

Chỉ cần chúng ta vẫn còn đặt chân trên sàn đấu này, hi vọng vẫn vĩnh viễn còn đó.

Đó là điều Điền Sâm tin tưởng.

[1342] Điền Sâm

“Ít nhất tôi đã từng tồn tại trong Vinh Quang, từng vì nó mà nỗ lực.”

[1124] Triệu Dương - Người đã từng là đệ nhất khí công sư

Mỗi một nhân vật đều chứa đựng tất cả tinh thần của người thao tác. Dựa vào điều này để nhận ra người đứng sau còn chuẩn hơn những thói quen thao tác.

[0799] Thiếu niên Gia Thế - Khưu Phi

"Chẳng qua là làm lại từ đầu thôi."

Súng Thần chân chính - Tô Mộc Thu
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook