Hoàn [Toàn Chức Cao Thủ 2] Road to glory

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 507: Chặn hai đầu
Tằng Tín Nhiên cùng với Đức Lý La của mình đã bắt đầu vào trong map đấu. Lần này tất nhiên là không đi vòng nữa. Từ khu vực thay người. Đức Lý La chạy thẳng về phía chiến sự đang diễn ra. Hải Vô Lượng cũng thế. Phương Duệ cũng không muốn chậm một giây một phút nào tiếp cận trận chiến. Hải Vô Lượng đang đến thì Hàn Yên Nhu cũng tranh thủ đẩy Sâm La về sâu phía điểm spawn của Hưng Hân hơn. Còn đầu bên kia thì ba người Hưng Hân đang cố dồn sức giết chết Quý Lãnh sớm nhất có thể. Chu Quang Nghĩa dù có muốn đổi mạng cũng không được khi mà đối thủ là hai người đánh xa. Lại cực nhiều chiêu thức khống chế khi mà Hoa Nhạt Mê Người đang bắn Đạn Băng đầy mặt Quý Lãnh trong khi Mộc Vũ Tranh Phong vẫn đang bắn đạn pháo ầm ầm vào. Việc bị kẹp từ hai hướng này làm cho Chu Quang Nghĩa hoàn toàn bất lực chỉ đành cố sống mà đợi đến lúc Tằng Tín Nhiên đến hỗ trợ. Bây giờ hai người ở giữa của Bách Hoa bắt buộc phải chọn cứu một hướng. Và họ chọn lao về phía ba người Tô Mộc Tranh khi mà như vậy thì sẽ cứu hơn là phía Trương Vỹ. Bởi vì Trương Vỹ đã bị đẩy đi xa. Đi tìm đến nơi thì tình hình cả hai phía đều đã muộn rồi chẳng giải quyết được gì nữa.
Vì thế Vu Phong và Mạc Sở Thần đều di chuyển về phía kho vũ khí trong khi Ngạo Phong Tàn Hoa tranh thủ hồi máu cho Lạc Hoa Lang Tạ. Ba người Hưng Hân thì Tạ Mai Hương nhận nhiệm vụ quan sát nên khi thấy hai người Bách Hoa đang đến. Ba người Hưng Hân không đánh tiếp nữa mà chủ động rút vào trong kho vũ khí. Khu vực kho vũ khí đã được hai người Vĩnh Bình và Đường Nhu trinh sát kỹ rồi. Ba người Hưng Hân đã biết được vị trí mình cần đến nên việc di chuyển vô cùng thuận lợi. Hiện tại lại thêm việc phải hồi máu cho Quý Lãnh nữa. Nên ba người Bách Hoa không vội đuổi. Vì mục đích ban đầu của Bách Hoa cũng chỉ là cứu người. Bây giờ đã dồn được Hưng Hân vào trong kho vũ khí nên Bách Hoa đang chuẩn bị kẹp ngược lại ba người Hưng Hân với bốn người khi mà Tằng Tín Nhiên sắp chạy đến nơi. Họ cần phải dùng bốn đánh ba để hạ được cả ba người này thì mới có cơ hội thắng khi mà họ biết lựa chọn như hiện tại tức là họ sẽ phải mất thêm cả Trương Vỹ nữa. Vậy là Bách Hoa đã mất hai người họ chỉ được chết thêm hai nữa mà thôi.
Khi mà Bách Hoa còn đang dừng lại hồi máu một chút thì hai người của Hưng Hân đang hợp nhau lại củ hành Sâm La. Khi mà Hải Vô Lượng đang dùng Đoạn Mạch để làm cho Sâm La bị tụt phòng ngự và Hàn Yên Nhu đang dùng sức tấn công lớn của mình để tấn công đối thủ.
Ba người còn lại của Hưng Hân sẽ phải dùng ba để đánh bốn nhưng Hưng Hân quyết định không bị động chống cự mà chạy thẳng ra phía cửa kho vũ khí hướng ra đường từ điểm spawn bên Bách Hoa đến để chặn Tằng Tín Nhiên. Trương Giai Lạc chặn hậu bằng đấu pháp Bách Hoa của mình còn Mộc Vũ Tranh Phong thì đang chủ động tấn công Đức Lý La đang chạy đến. Tức là cả hai đầu của chiến trường. Hưng Hân đều đang tấn công người của Bách Hoa. Trương Vỹ hoàn toàn không chống cự được trước sự phối hợp của hai người Hưng Hâ. Hưng Hân muốn end nhanh game đấu nên thi đấu rất khẩn trương chứ không có bất cứ một sự chần chừ nào ở đây. Sâm La nhanh chóng ngã xuống sau khi bị cả hai người của Hưng Hân tấn công. Trong cái lúc mà bốn người của Bách Hoa vẫn chưa liên lạc được với nhau khi bị chặn lại ở cả hai đầu. Một bên thì Mộc Vũ Tranh Phong nổ pháo ầm ầm dội xuống làm cho Đức Lý La di chuyển rất vất vả. Chưa kể còn phải tránh lửa văng ra từ các lò rèn nữa. Còn bên này thì Trương Giai Lạc đang tung hết những gì mình có ra cùng với sự hỗ trợ của Tạ Mai Hương để cản ba người của Bách Hoa. Lạc Hoa Lang Tạ buộc phải bật Berserk để lao lên mở đường. Trong khi Ngạo Phong Tàn Hoa vẫn đang hồi lại số máu mà Quý Lãnh đã mất trong lúc bị hai người Hưng Hân tấn công lúc trước đó. Bách Hoa cần phải đột phá nhanh một chút trước khi hai người còn lại của Hưng Hân đang chạy đến.
Hai người Hưng Hân thì đang dùng tất cả những gì mình có để chạy đến phía kho vũ khí. Còn bên trong Lạc Hoa Lang Tạ đã dùng Thiên Quân Trảm để quét bay những rào cản trước mặt đi. Bởi vì dù bị màn sáng ngăn cản thì khu vực cửa kho vũ khí cũng chỉ có thế mà thôi. Vu Phong nhớ được vị trí đó để mà tấn công. Thế mà những thứ ngăn cản anh vẫn không biết mất. Bởi vì Vạn Lý Mai Hoa đã buff Thần Thánh Bảo Hộ cho Hoa Nhạt Mê Người để cho Trương Giai Lạc có thể tiếp tục thi đấu. Vị trí của Vạn Lý Mai Hoa là vị trí quan sát được đối thủ. Nên Tạ Mai Hương đã giải quyết được tình huống liều mình mở đường của Vu Phong. Điểm khác nhau giữa trị liệu hiện tại của Hưng Hân và trị liệu trước kia chính là Tạ Mai Hương có khả năng phản ứng và khả năng xử lý nhanh hơn An Văn Dật. Hơn nữa trong việc bảo vệ đồng đội Tạ Mai Hương có một cái gì đó giống như bản năng vậy. Luôn ra tay một cách hợp lý. Đây có lẽ chính là lý do xuất phát từ tính cách của cô bé. Hôm nay nó phát huy rất tốt. Trương Giai Lạc vẫn đang thành công giữa cửa ải trước sự cố gắng xuyên phá của Bách Hoa.
Phía sau thì Hàn Yên Nhu đã lao đến. Với lợi thế của set đồ của mình đã có mặt một cách cấp tốc trong khi Hải Vô Lưỡng thì vẫn chạy ở phía sau chậm hơn một chút. Bây giờ Hưng Hân cũng đã có đến bốn người đánh với bốn người Bách Hoa. Đường Nhu đang rất quyết tâm nên Hàn Yên Nhu lao thẳng về phía Lạc Hoa Lang Tạ của Vu Phong. Quý Lãnh đang ở phía sau lập tức lao ra ngăn cản. Chu Quang Nghĩa hoàn toàn không muốn đổi mạng trong tình huống này khi Bách Hoa đã chết hai người rồi. Bây giờ mà chết thêm Quý Lãnh nữa thì Bách Hoa gần như sẽ thua khi mà Đức Lý La ở bên kia cũng đang chịu tình trạng khó thi đấu vô cùng khi không thể tiến vào được thêm một bước nào từ lúc bị Mộc Vũ Tranh Phong chặn đánh.
Thật ra Đường Nhu cũng có phòng bị trong tình huống bị thích khách áp sát. Ở bên cạnh thích khách nhanh nhất một thời gian dài như thế. Đường Nhu cũng thứ vài lần rồi. Đầu tiên chính là phải tránh được Đoạt Mệnh vì thế Hàn Yên Nhu lập tức đâm thẳng một phát Long Nha về phía Quý Lãnh. Chu Quang Nghĩa đang lao vào buộc phải tránh ra ngay lập tức. Vì ai cũng biết bây giờ bị Hàn Yên Nhu đánh là rất khổ. Trong khi đó Mạc Sở Thần đang định tránh đi thì cơ thể của Ngạo Phong Tàn Hoa không thể di chuyển được nữa. Khi mà Hải Vô Lượng đã xuất hiện và dùng Tróc Vân Thủ để bế Ngạo Phong Tàn Hoa đi. Đội hình Hưng Hân xuất hiện liên tục trong lúc mà Hưng Hân đang cần họ xuất hiện.
Và bây giờ thì Bách Hoa đã từ thế bốn đánh ba trở thành năm đánh bốn. Chỉ còn lại Vu Phong là người duy nhất đang có khả năng thay đổi tình hình khi nhờ có Quý Lãnh chặn đường mà Lạc Hoa Lang Tạ đã tiếp cận được vị trí của Hoa Nhạt Mê Người. Đúng lúc này thì Vạn Lý Mai Hoa lại lao ra làm nhiệm vụ quen thuộc của mình. Tanker Vạn Lý Mai Hoa nhảy thẳng ra chắn nhát Khai Sơn Trảm của Lạc Hoa Lang Tạ không chút ngần ngại. Tranh thủ thì Hoa Nhạt Mê Người tiếp tục tấn công. Dù đang trong trạng thái bá thể thì Lạc Hoa Lang Tạ vẫn đang tụt máu với sức tấn công của Hoa Nhạt Mê Người.
 

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 508: Hạ từng người một
Bách Hoa đã rơi vào tình thế buộc phải đánh đến cùng trong khi Hưng Hân thì vẫn đang làm tốt việc chia cách đội hình đối thủ. Tằng Tín Nhiên là người khổ nhất khi từ lúc vào game đến giờ thứ duy nhất nhìn thấy chỉ là đạn pháo của Mộc Vũ Tranh Phong. Còn Mộc Vũ Tranh Phong thì vẫn chưa thể nhìn thấy một cách tử tế khi lửa khói quá nhiều. Còn Vu Phong lúc này đang muốn đục vỡ bức tường được tạo ra bởi hai người Hưng Hân đang dựa lưng vào nhau. Cả hai phía đều đang làm tốt và chưa có phía nào có hiện tượng là sẽ bị phá cả. Còn hai người còn lại của Bách Hoa thì tình hình không thể đơn giản như thế. Khi trị liệu thì bị Phương Duệ tấn công còn thích khách thì đang phải đối đầu với set đồ mạnh nhất. Vu Phong vẫn đang cố gắn phá thế của hai người tay dài Hưng Hân. Bây giờ cũng chỉ có Vu Phong mới có thể thay đổi kết quả của trận đoàn đội mà thôi. Chờ đến khi Thần Thánh Bảo Hộ kết thúc. Lạc Hoa Lang Tạ đã dùng hết tất cả những gì mình có thể công phá vào nơi hai người kia đang đứng. Mộc Vũ Tranh Phong lúc này đã dùng đến Giá Pháo Cố Định để giữ vị trí đến cùng. Còn hai người còn lại bên kia vẫn đang bảo vệ lẫn nhau dưới sự áp sát của Lạc Hoa Lang Tạ.
Fan Bách Hoa trên sân nhìn thấy cảnh tượng đội trưởng nhà mình đối đầu với Trương Giai Lạc. Nhìn thấy Vu Phong một mình đánh đến không cần biết đến ngày mai. Lạc Hoa Lang Tạ đang một mình áp chế đến hai người. Vu Phong đang thể hiện không khác gì đối thủ đang trước mặt mình năm xưa. Dù trong thời khắc khó khăn nhất. Vẫn vì Bách Hoa mà vượt qua tất cả. Lạc Hoa Lang Tạ tấn công tấn công và tấn công. Phía sau lưng Lạc Hoa Lang Tạ cả Sâm Là và Ngạo Phong Tàn Hoa đều đang cố gắng sống sót. Riêng Ngạo Phong Tàn Hoa thì thậm chí còn dùng kỹ năng mạnh nhất của mình để bảo vệ cho người đội trưởng đang chiến đấu hết mình kia. Thiên sứ từ trên trời hạ xuống bên trên Lạc Hoa Lang Tạ. Ánh sáng của thánh thần bảo vệ lấy cuồng kiếm sĩ đang liên tục lao vào hai đội thủ đang chia nhau ngăn cản. Mạc Sở Thần hét lên trong phòng thi đấu. "Đội trưởng tiến lên".
Fan Bách Hoa trong nhà thi đấu cùng thế. Họ không nói một câu nào liên quan đến Trương Giai Lạc nữa. Tất cả bọn họ đều hết mình cổ vũ cho Vu Phong. Việc có thần thánh bảo hộ sẽ cho Lạc Hoa Lang Tạ mấy giây không phải chịu bất cứ sát thương hay hiệu ứng khống chế nào. Vu Phong gần như đã thành công đẩy bay cả Hoa Nhạt Mê Người của Trương Giai Lạc và Vạn Lý Mai Hoa của Tạ Mai Hương ra khỏi khu vực họ bảo vệ. Lưng của Mộc Vũ Tranh Phong đã lộ ra. Nỗ lực đến mức này đúng là không thể không dành một lời khen cho Vu Phong được. Fan Bách Hoa cứ như đã nhìn thấy được ánh sáng nơi cuối đường hầm thì lúc này Ngạo Phong Tàn Hoa đã tử trận. Trị liệu mỏng manh không có người bảo vệ đã bị Hải Vô Lượng hạ gục và ngay sau đó là hai người Hưng Hân cùng nhau tấn công Quý Lãnh.
Chu Quang Nghĩa vẫn đang chống cự cho đến cuối cùng. Còn Vu Phong vẫn đang đánh coi như không biết bất cứ một thông tin gì khác. Vì Vu Phong sợ chỉ cần quay ra nhìn đồng đội một giây thôi tinh thần thi đấu sẽ suy sụp. Dù có chuyện gì xảy ra Vu Phong cũng cần hoàn thành nhiệm vụ này. Đầu bên kia Đức Lý La sau rất nhiều cố gắng cũng đã vào đến được khu vực cửa kho vũ khí. Từ lúc này lưu manh cũng đã có thể tấn công được đối thủ. Fan Bách Hoa dù đã rất lo lắng nhưng vẫn tiếp tục cổ vũ cho các tuyển thủ hết mình. Họ biết Bách Hoa đang đứng trước nguy cơ thất bại rất lớn và các tuyển thủ vẫn đang không ngừng cố gắng là đáng quý đến mức nào. Không bỏ cuộc trong một trận chiến gần như không còn phần trăm thắng lợi nào là một hành động không phải ai cũng làm được. Vu Phong vẫn đang cố gắng điên cuồng là vì điều gì. Vì bản thân vì chiến thắng của Bách Hoa. Cả hai đều đúng. Có lẽ Vu Phong không biết được. Ở bên ngoài mình đã nhận được sự công nhận của toàn bộ fan Bách Hoa có mặt trong nhà thi đấu.
Còn Trương Giai Lạc và Hưng Hân. Họ không quan tâm đến việc Bách Hoa đang cố gắng đến mức nào. Trong trận chiến cần có một bên phải chiến thắng và bên đó là Hưng Hân của họ. Trong vòng playoff không có bất cứ thứ gì quan trọng bằng chiến thắng. Không được có bất cứ lý do nào cho thất bại cả. Và người được phép ngã xuống cuối cùng của Bách Hoa là Quý Lãnh cũng đã bị hạ gục. Trong lúc đấy thì Vu Phong đã hạ được cả Vạn Lý Mai Hoa và Hoa Nhạt Mê Người. Vu Phong rất tốt nhưng Hưng Hân rất tiếc. Trận đấu đã khép lại khi mà Hưng Hân đã vượt lên con số 9 điểm. Số điểm mà Bách Hoa không thể nào chạm đến khi tối đa họ cũng chỉ có thể có 8 điểm sau khi để thua 2-5 sau phần lôi đài.
Nhà thi đấu không vì thế mà im ắng đi. Fan Bách Hoa vẫn chờ đến lúc cả hai đội bước ra khỏi phòng thi đấu. Khắp nơi là tiếng cổ vũ cho Vu Phong và đồng đội. Hôm nay fan Bách Hoa như sống lại những ngày tháng xưa cũ. Dù cho họ có thất bại hay không. Thì sự gắn kết giữa fan và tuyển thủ lại trở nên đặc biệt. Hôm nay Vu Phong và tương lai của Bách Hoa đã chiến thắng trước Trương Giai Lạc và quá khứ. Đó mới là chiến thắng mà Bách Hoa mong mỏi. Và hình như hôm nay fan Bách Hoa trên sân cũng nhận ra điều đó. Họ cuối cùng cũng hiểu. Cái gì mình đang cần làm. Ngay cả loa truyền thanh trong sân cũng thế. Chính nó là đầu tàu cho việc ủng hộ Vu Phong và những thành viên của Bách Hoa hiện tại. Trên loa đang là những lời cảm ơn các tuyển thủ về tinh thần thi đấu của họ. Cùng với lời chúc Bách Hoa may mắn trong trận chiến lượt về. Cả hai bên sau khi bắt tay nhau đã rời khỏi sân thi đấu.
Hôm nay Hưng Hân đã đạt được mục đích của mình khi có chiến thắng mở màn trên sân khách. Như vậy khi về sân nhà Hưng Hân sẽ có một lợi thế rất lớn. Và họ có thể kết thúc nhanh trận vòng tứ kết để có lợi thế trong việc nghỉ ngơi sau trận đấu. Và cũng chờ xem đối thủ của mình là ai.
Trong lúc Hưng Hân đã kết thúc trận đấu thì trận chiến ở các nơi khác vẫn đang diễn ra. Và hai đội bên này trong lúc họp báo vẫn có thể theo dõi được tình hình chiến sự. Lần đầu tiên toàn bộ các trận diễn ra cùng giờ thế này. Làm cho không khí khác hẳn. Dù thi đấu xong cũng không được thảnh thơi như mọi năm mà ai nấy đều trông có vẻ hối hả. Bách Hoa bước vào phòng họp báo với nỗi buồn thua trận. Tất nhiên Vu Phong là người buồn nhất. Vu Phong đã cố gắng để thay đổi thế trận nào ngờ đâu. Một cánh én chẳng làm nên mùa xuân. Nhưng bù lại ít nhất Vu Phong cũng biết. Bây giờ lòng người ở Bách Hoa hướng về Vu Phong. Đây cũng được coi là một chiến thắng quan trọng. Chiến thắng cho chính địa vị của Vu Phong trong những năm sắp tới. Còn Hưng Hân. Diệp Tu khá hài lòng với trận chiến thắng này khi mà cả đội hình đều hoàn thành nhiệm vụ và Hưng Hân đã có chiến thắng trên sân khách.
Đối với Trương Giai Lạc thì mỗi một trận chiến thắng hiện tại đều là thêm một bước gần hơn tới giấc mơ. Chỉ là càng đến gần thì Trương Giai Lạc lại càng lo lắng. Nếu cứ thất bại từ đầu đi. Anh còn đỡ nuối tiếc. Đằng này cứ bước gần đến nơi chỉ còn 1 bước cuối cùng thì lại gục ngã. Anh đã nếm trải cái cảm giác đấy bốn lần rồi nếu thêm một lần này nữa. Thì đúng là cuộc đời anh chỉ gắn liền với số hai mà thôi.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 509: Bình luận sau trận đấu
Vì năm nay bốn trận tứ kết diễn ra cùng ngày nên bên phát sóng mở thêm chuyên mục bình luận sau trận đấu nữa để cho khán giả có thể tạm nắm được các diễn biến chính của cả bốn trận tứ kết. Tất nhiên là chuyên mục này sẽ tiếp tục cho đến trận trung kết. Hiện tại lần lượt các trận đấu đang dần có kết quả. Phan Lâm đang phải bình luận một mình. Còn Lý Nghệ Bác đang tức tốc nắm tình hình ở các trận đấu. Cũng chỉ khổ hai trận là cùng thôi. Vì chưa có năm nào cả bốn trận tứ kết đều có game ba cả. Cùng lắm thì là hai trận mà thôi. Vì các đội top 1 2 đều mạnh áp đảo so với các đội top 7 8. Ví dụ như hiện tại Lý Nghệ Bác đã nhận được tin Hưng Hân thắng Bách Hoa và Luân Hồi thắng Yên Vũ trên sân khách. Lôi Đình năm đầu tiên đổi mới vẫn đang thi đấu khá hay trước Lam Vũ khi trận đấu vẫn chưa có kết quả cuối cùng. Còn trận được chọn trực tiếp đây. Bá Đồ với Vi Thảo còn đang trong giai đoạn chiến đấu. Hưng Hân luôn chơi trò đánh nhanh thắng nhanh nhờ có Vĩnh Bình đánh lôi đài nên trận đấu luôn kết thúc sớm hơn những nơi khác.
Trong cái lúc Lý Nghệ Bác đang bận tổng hợp tin tức thì Phan Lâm vẫn đang hét ầm ầm lên vì màn thi đấu của Vi Thảo và Bá Đồ. Bằng một cách nào đấy những vị lão tướng đều đang nhường đất diễn cho các thành viên trẻ của mình. Cao Anh Kiệt vẫn đang dẫn đầu những người còn lại của Vi Thảo chiến đấu. Còn Bá Đồ thì Trương Tân Kiệt vẫn đang được bảo vệ an toàn bởi Hàn Tuyết. Không nhầm đâu. Kiếm khách không chiến đấu tuyến đầu mà lại ở lại bảo vệ cho trị liệu. Một điều cực kỳ hiếm thấy. Làm cho hai ma đạo học giả của Vi Thảo đều bất ngờ. Trong khi Độc Hoạt đang đối đầu với quyền hoàng. Trận đấu này từ lúc đánh đoàn đội đến giờ mang đến đủ mọi sự bất ngờ chứ không chỉ là đến bây giờ mới bất ngờ. Phan Lâm đang cực kỳ hưng phấn vì lâu lâu mới có những thứ hay ho thế này. Chỉ là bây giờ phải solo thì không thể bày trò gì đấy với Lý Nghệ Bác được đâm ra có chút hơi gượng.
Trong lúc Bá Đồ và Vi Thảo còn đang đánh thì Lý Nghệ Bác đã trở lại. Kịch bản của phần bình luận liên tục được thay đổi để đản bảo việc thời gian lên sóng không quá lâu cho các khung giờ khác. Vì thế Lý Nghệ Bác đã bắt đầu tranh thủ tổng hợp luôn lại kết quả của các trận bán kết khác.
Lý Nghệ Bác: Thưa quý vị và các bạn. Hiện tại tôi đã có được kết quả của các trận tứ kết diễn ra cùng giờ khác. Trận đấu kết thúc sớm nhất là trận giữa Hưng Hân và Bách Hoa. Hưng Hân sau khi dẫn trước 5-2 ở lôi đài với thêm một lần nữa một chấp ba của Vĩnh Bình và sau đó họ đã giữ vững lợi thế của phần lôi đài cho đến phần đoàn đội và đã kết thúc trận đấu với tỷ số 9-5.
Phan Lâm: Vâng cảm ơn chỉ đạo lý. Sau một chút tổng hợp kết quả thì chúng ta quay trở lại với tình hình trận tứ kết duy nhất hiện còn đang thi đấu. Bá Đồ đang dẫn trước dù ở trên sân khách. Chúng ta có thể thấy đội hình trẻ của Bá Đồ thế mà lại dẫn trước những người có kinh nghiệm hơn bên phía Vi Thảo. Tình hình hiện tại Bá Đồ trong trận đoàn đội vẫn còn ba người. Trong khi Vi Thảo chỉ còn hai người. Chính là cặp đôi ma đạo học giả của họ. Bá Đồ đang sắp dành được chiến thắng trong trận chiến này. Hôm nay việc cắt cử một tay ngắn ở lại bảo vệ trị liệu của Bá Đồ rất hay khi mà cố gắng tấn công của Vi Thảo không đủ để phá vỡ tuyến phòng ngự tưởng như rất mỏng mảnh này. Thật bất ngờ khi tuyển thủ này lại là một tân binh lại còn là tuyển thủ nữ.
Lý Nghệ Bác: Và cũng rất bất ngờ khi người có thể hạ gục Hàn Tuyết một cách dễ dàng trong mùa giải này chỉ có một người mà ai cũng biết là ai rồi đấy.
Phan Lâm: Đúng như thế.

Phan Lâm: Vâng cuối cùng thì trận đấu cũng kết thúc. Một chút bất ngờ khi các đội khách đều chiến thắng. Chính xác thì các đội top trên đều chiến thắng.
Lý Nghệ Bác: Tôi cũng định nói điều này. Có vẻ như năm nay bảng xếp hạng thể hiện rất đúng tình hình thực tế của giải đấu. Năm nay có một điều rất hay đó là nếu tình này xảy ra thật. Thì năm nay sẽ có một trận chung kết sớm khi Hưng Hân sẽ gặp Luân Hồi ở bán kết. Còn đội thắng trong trận này sẽ gặp đội thắng trong trận gặp Lam Vũ và Lôi Đình.
Phan Lâm: Như vậy thật ra cũng rất hấp dẫn chứ thực ra tôi không muốn có trận chung kết thức ba liên tiếp Luân Hồi gặp Hưng Hâm. Như vậy thật sự rất nhàm chán.
Phan Lâm: Vậy là bốn trận tứ kết đầu tiên đều đã kết thúc. Tôi xin tổng hợp thêm thông tin mà chỉ đạo lý vừa đưa khi nãy. Luân Hồi đã chiến thắng Yên Vũ với tỷ số 9-5 giống như Hưng Hân thắng Bách Hoa. Và Lam Vũ chiến thắng lôi đinh với tỷ số 11-8. Còn trận chiến này như chúng ta theo dõi. Bá Đồ đã chiến thắng Vi Thảo với tỷ số 11-9. Khá là căng thẳng.
Lý Nghệ Bác: Trận đấu này đúng là trận của hai đội có thứ hạng sát nhau nhất nên căng thẳng nhất. Vậy nên chúng ta theo dõi trận đấu này quả nhiên là một sự lựa chọn chính xác. Và khán giả đã được theo dõi một màn rượt đuổi vô cùng hấp dẫn.
Phan Lâm: Đúng như vậy. Sau đây là một số hình ảnh đặc sắc từ ba trận đấu còn lại được chúng tôi tổng hợp về.
Phan Lâm: Đầu tiên là tình huống Vụ Ẩn Na Già dùng Liều Mình Một Hit giết được Phồn Hoa Tự Cẩm lại còn cấu máu được Lạc Hoa Lang Tạ nữa trong trận Hưng Hân gặp Bách Hoa. Như mọi người thấy. Kỹ thuật Hư Vô của Vĩnh Bình thực sự rất khó chịu.
Phan Lâm: Sau đó là tình huống Nhất Thương Xuyên Vân và Nhất Diệp Chi Thu cùng nhau phá vỡ thế trận của Yên Vũ. Như mọi người đã thấy. Cặp đôi này rất xứng đáng một lần nữa trở thành cặp đôi mạnh nhất. Khi trong mùa giải này họ tiếp tục cùng nhau giúp cho Luân Hồi đứng top 1 trên bảng xếp hạng.
Phan Lâm: Tiếp theo nữa là tình huống Hoàng Thiếu Thiên với thanh kiếm của mình một mình đột kích vào đội hình của của Lôi Đình tiêu diệt trị liệu của đối thủ. Hoàng Thiếu Thiên hẳn rất muốn chứng tỏ bản thân khi anh không có tên trong danh sách 10 người đầu tiên của đội quốc gia.
Phan Lâm: Và cuối cùng là trận đấu này. Pha phòng ngự cực hay của Hàn Tuyết trước Cao Anh Kiệt và Vương Kiệt Hy. Cô ấy đã câu giờ đủ lâu để cho Tần Mục Vân hỗ trợ kịp thời.
Lý Nghệ Bác: Cũng phải kể đến sự thi đấu tỉnh táo của Trương Tân Kiệt nữa. Anh ấy không chỉ giúp đồng đội của mình sống sót mà còn làm khó được thế công của Vi Thảo.
Và như vậy là loạt trận đầu tiên của vòng tứ kết kết thúc. Bốn đội chiến thắng đều đang có lợi thế trước trận đấu lượt về trên sân nhà của mình. Vòng tứ kết năm nay. Khả năng cao sẽ diễn ra nhanh chóng chứ không có trận thứ ba nào cả.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 510: Trở về sân nhà
Sau trận đấu lượt đi tất cả các đội đều có ba ngày nghỉ trước trận lượt về. Trận chiến lượt về này sẽ quyết định số phận của bốn chiến đội. Vì thế những đội đã bị dẫn trước đều muốn chuẩn bị cẩn thận cho cuộc tái đấu này. Vì họ không còn bất cứ cơ hội nào nữa. Hiện giờ chỉ có thể thắng không thể có nếu với lỡ như nữa. Còn những đội đã thắng thì bây giờ họ có lợi thế trên sân nhà. Họ cần phải tận dụng tối đa những gì mà mình đã đạt được ở trận trước. Hưng Hân cũng vậy. Trên sân nhà của mình Hưng Hân đã sẵn sàng đón tiếp Bách Hoa. Hưng Hân với Bách Hoa mùa giải này cứ một mối duyên nợ chính là Trương Giai Lạc. Trận lượt đi chính sự phòng thủ kiên cường của Trương Giai Lạc và Tạ Mai Hương đã làm cho Bách Hoa thất bại. Hôm nay đến làm khách tại nhà thi đấu Tiêu Sơn. Số ít fan Bách Hoa đang cảm thấy không khí như bị đè nén. Hôm nay fan Hưng Hân cực kỳ đông. Họ lại cực kỳ hưng phấn chuẩn bị ủng hộ cho Hưng Hân chiến thắng trận này bước vào bán kết. Diệp Tu và chiến đội Hưng Hân cũng thế. Họ muốn giải quyết vòng đấu này tại đây.
Vì thế toàn đội Hưng Hân ra quân với đội hình mạnh nhất đội hình chuyên đánh trên sân nhà của họ khi phần lôi đài năm cái tên là Vĩnh Bình, Đường Nhu, Mạc Phàm, Phương Duệ, Tô Mộc Tranh. Đoàn đội sáu người thì cũng là 5 người này cùng với Tạ Mai Hương đánh trị liệu. Đây chính là đội hình tấn công tổng lực cũng là đội hình đã chiến thắng trong trận chung kết mùa trước của Hưng Hân. Bách Hoa thì hôm nay chỉ có một sự thay đổi duy nhất là Chu Hiệu Bình sẽ thay Trương Vỹ trong trận đoàn đội. Còn Trương Vỹ thì lại thay Chu Hiệu Bình trong lôi đài. Sự hoán đổi này làm cho lực lượng của Bách Hoa có thể cân bằng hơn một chút so với trận lượt đi.
Bản đồ được chọn trong trận sân nhà này cũng thế. Bản đồ lôi đài luôn được ưu tiên do cặp đôi Vĩnh Bình và Đường Nhu lựa chọn. Vì hai người này mà được đánh thoải mái thì lôi đài Hưng Hân kiểu gì cũng thắng lôi đài. Bản đồ được chọn hôm nay là Hồ Băng. Bản đồ này được lấy ra từ map Hồ Băng của Thiên Cảnh. Mặt của Hồ Băng hoàn toàn có thể biến thành nước nếu gặp các skill có tính cày bản đồ mạnh của bậc thầy pháo súng và pháp sư nguyên tố. Ngoài ra còn có chuyên gia đạn được nữa. Nhưng mà chuyên gia đạn dược thì cũng chỉ có Bách Hoa có mà thôi. Còn trận này Hưng Hân cất cả hai lão tướng ra ngoài.

Và tất nhiên fan Hưng Hân đang rất mong chờ màn trình diễn trên sân nhà của cặp đôi chính thức duy nhất hiện tại. Và họ nhìn thấy người mà họ trông chờ nhất đi lên sân đấu. Lập tức không khí trong nhà thi đấu trở nên nóng như lửa cháy. Toàn bộ mọi người chuyển từ hò hét phấn khích sang đứng hết cả dậy vỗ tay. Cách cổ vũ cho Vĩnh Bình không phải là hô hào ủng hộ. Mà là chờ cậu chiến thắng rồi ăn mừng. Hai năm qua fan Hưng Hân đã quá quen với cách cổ vũ này.
Hôm nay Vĩnh Bình sử dụng Chu Tước Lăng Vân. Nhân vật đã cùng với Vĩnh Bình bước lên đỉnh cao. Những trận đấu khốc liệt nhất. Ấn tượng nhất của Vĩnh Bình đều là cùng với nhân vật này chiến đấu. Và hôm nay nó lại một lần nữa xuất hiện tại mặt hồ băng lạnh giá này. Chu Tước là hiện thân của sức nóng của ngọn lửa. Hôm nay lửa nóng sẽ cháy trên băng lạnh và đối thủ đầu tiên của Chu Tước Lăng Vân ngày hôm nay là Lạc Hoa Lang Tạ của Vu Phong.
Trên sân khách ở thế không còn gì để mất. Bách Hoa đã làm tất cả những gì có thể khi bố trí Vu Phong, Trâu Viễn và Chu Quang Nghĩa là ba người đầu tiên. Tằng Tín Nhiên thứ tư và Trương Vỹ đánh cuối. Hôm nay Vu Phong và Trâu Viễn mà không hạ được ai thì coi như tinh thần của Bách Hoa đã bị đổ vỡ.
Hai tuyển thủ đầu tiên đã vào trong phòng thi đấu. Vĩnh Bình vừa vào đã bắt đầu lấy hơi. Máy quay tại hiện trường ngay lập tức bắt lấy khoảnh khắc đó. Có nghĩa là hôm nay Vĩnh Bình sẽ đánh nhanh ngay từ những giây phút đầu tiên. Những thói quen khi thi đấu của Vĩnh Bình bây giờ từ fan Hưng Hân đến không phải fan Hưng Hân cũng đều thuộc hết. Khi ngồi xuống ghế thi đấu thì sẽ đội mũ lên rồi kéo tay áo. Khi mặt hiện lên sát khí tức là sẽ đánh theo kiểu ép chết đối thủ. Khi lấy hơi xong thì sẽ đánh nhanh hết mức có thể.
Hôm nay thì phần lớn số thói quen đó đều đã xuất hiện. Tất nhiên là Vu Phong không hề biết biểu hiệu của Vĩnh Bình. Vu Phong vẫn đang ngồi bình tĩnh chờ load map thi đấu. Chẳng phải đoán Vu Phong cũng biết lôi đài của Hưng Hân hiện tại luôn là những map đấu đơn giản và hai người đầu tiên lên luôn là Vĩnh Bình và Đường Nhu. Vì thế Vu Phong và Trâu Viễn mới là hai người đầu tiên lên sân của Bách Hoa. Bằng tất cả mọi khả năng có thể Vu Phong và Trâu Viễn phải triệt hạ bằng được cặp đôi tiên phong của Hưng Hân. Cuối cùng thì đối thủ cũng hiện ra trên bảng thông báo. Chu Tước Lăng Vân. Vu Phong thật sự không muốn nhìn thấy cái tên này. Nếu là Hoàng Kim Kỳ Lân hay Vụ Ẩn Na Già thì còn dễ đối phó hơn nhân vật này rất nhiều.
Cả hai bên đều đã xuất hiện ở mặt hồ. Di chuyển trên băng sẽ giống như trượt hơn là chạy vì thế nếu di chuyển quá nhanh theo kiểu của Vĩnh Bình. Nhân vật có thể trượt đi quá so với vị trí mà mình định đến. Và việc né tránh quá nhanh cũng đôi khi gây ra tai nạn ngoài ý muốn. Những bước chân đầu tiên Vu Phong ngay lập tức ý thức được việc nhân vật của mình đang trượt về trước nhanh hơn dự tính. Còn Vĩnh Bình thì Chu Tước Lăng Vân dùng kỹ thuật Bunny nên nhân vật đang nhảy như chú thỏ nên chẳng có vấn đề gì về việc bị trượt trên băng cả.
Nhanh chóng cả hai đã bắt đầu gặp nhau ở giữa map. Chu Tước Lăng Vân ngay vào giây phút chạm mặt đầu tiên đã mở hết hỏa lực có thể. Khán giả không bất ngờ vì đã nhìn thấy trước đó còn Vu Phong thì không. Lạc Hoa Lang Tạ vẫn còn đang có ý định tiếp cận đối thủ thì bị bắn cho như tổ ong. APM của Vĩnh Bình đã tăng lên mức báo động ngay khi trận đấu bắt đầu. Việc Vĩnh Bình xả sức sớm là nằm ngoài dự đoán của Vu Phong. Bây giờ Lạc Hoa Lang Tạ còn không chưa bật cả Berserk để chống các tình huống bị bắn đông cứng từ Điểm Xạ. Vu Phong còn không kịp bất ngờ với kiểu tấn công ào ạt ngay từ đầu này thì Lạc Hoa Lang Tạ đã bị bắn cho đứng yên như tượng.
Vĩnh Bình tiếp tục dồn APM lên đến mức mà chỉ sau 30 giây thi đấu cậu đã cảm thấy đau còn Vu Phong thì bất lực hoàn toàn khi mình còn cách đối phương mười mấy bước mà không sao tiếp cận được. Chu Tước Lăng Vân xả đạn như mưa làm cho mặt băng trên chỗ Lạc Hoa Lang Tạ đứng đã bắt đầu xuất hiện những lỗ đạn cắm xuống. Đạn của thiện xạ không có sức công phá lớn nếu không thì Lạc Hoa Lang Tạ đã rơi xuống nước rồi.
Điều đáng sợ khi đối đầu với Vĩnh Bình là trước trận không thể nào biết trước được Vĩnh Bình sẽ chơi nhân vật nào và đến lúc vào trận rồi người ta cũng không thể đoán được nhịp độ trận đấu do Vĩnh Bình tạo ra nhất là khoảng thời gian sau khi việc Vĩnh Bình bị thương chính thức lộ ra ngoài. Ai cũng nghĩ từ giờ về sau Vĩnh Bình sẽ không còn đánh kiểu gió bão nhanh vun vút nữa. Nhưng không cơn gió bão đấy vẫn đến và thậm chí nó còn không có tín hiệu báo trước như lúc trước nữa. Vĩnh Bình hiện tại chỉ chơi nhanh khi cơ thể của cậu sẵn sàng. Và nó có sẵn sàng hay không thì chỉ Vĩnh Bình biết mà thôi. Nhịp độ trận đấu do Vĩnh Bình tạo ra hiện tại nhanh đến quá mức chịu đựng của Vu Phong. Và Lạc Hoa Lang Tạ đang không có biện pháp hợp lý nào để áp sát đối thủ.
Việc Vĩnh Bình chơi thiện xạ áp sát để tấn công đối thủ là một phương thức quen thuộc mà trận nào Vĩnh Bình cũng dùng để áp chế đối thủ khi chơi Chu Tước Lăng Vân. Vu Phong hôm nay lại đang mong ngóng Vĩnh Bình sử dụng nó để Lạc Hoa Lang Tạ có thể được thi đấu chứ còn nếu cứ thế này thì Vu Phong sẽ không thể chạm đến đối thủ chứ đừng nói là có cơ hội chiến thắng. Chu Tước Lăng Vân vẫn đang bay lượn trên mặt hồ băng một cách nhẹ nhàng.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 511: Quen với nỗi đau
Vĩnh Bình vẫn đang chủ động tấn công nhanh. Cũng có nghĩa là cơ thể của cậu sẽ sớm phải chịu đựng sự đau đớn từ hai cánh tay. Và nó thật sự đã đến. Việc không có chút thời gian khởi động nào mà đã chơi tốc độ cao ngay làm cho phần cổ tay của cả hai tay bắt đầu có hiện tượng cứng lại. Mấy ngón tay cũng đã bắt đầu cảm thấy tê. Đây là một tình huống hết sức đáng ngại vì khi mấy ngon tay không còn cảm giác chính xác rất khó để có thể thi đấu được. May cho Vĩnh Bình là cơ thể cậu thế nào chỉ có cậu biết mà thôi. Còn Vu Phong thì hoàn toàn không. Vu Phong vẫn đang cố gắng xông lên để đáp trả đợt tấn công của Vĩnh Bình.
Chu Tước Lăng Vân hôm nay hoàn toàn chơi theo lối đánh xa như các thiện xạ khác làm cho Vu Phong cảm thấy có sự bất thường còn bất thường ở đâu thì Vu Phong không thể đoán ra được. Trước mắt Lạc Hoa Lang Tạ vẫn đang bị đạn bắn cho ngập mặt. Vu Phong không định kéo dài thời gian đợi đến lúc Vĩnh Bình bị đau vì đến lúc đấy thì Lạc Hoa Lang Tạ cũng chết rồi chứ phản công gì nữa.
Chu Tước Lăng Vân vẫn đang giữ được nhịp độ thi đấu của mình nhờ vào việc Vĩnh Bình thời gian qua đã chịu đựng sự đau đớn này tốt hơn so với khoảng thời gian trước. Mặc dù nó sẽ liên tục làm cho Vĩnh Bình bị giảm sức chiến đấu xuống thì khoảng thời gian Vĩnh Bình có thể áp chế đối thủ cũng tăng lên nhiều so với trước kia. Vu Phong cũng nhận thấy đối thủ đã chậm lại. Vấn đề là vẫn không thể làm thế nào để đến gần được. Việc di chuyển trên mặt băng dưới làn đạn nó khác hẳn với việc di chuyển trên đất bằng. Nhân vật liên tục di chuyển quá hoặc chưa đến vì không thể điều chỉnh kịp khi bị đạn bắn ép góc. Lạc Hoa Lang Tạ liên tục bị ép cho di chuyển không thể đứng ở một chỗ dù chỉ 1 giây làm cho Vu Phong không có thời gian điều chỉnh việc nhân vật của mình bị trôi đi khi đối thủ tấn công.
Việc chọn bản đồ Hồ Băng này cũng là một nước đi của Hưng Hân khi mà ai cũng nghĩ bản đồ này sẽ như mọi bản đồ lôi đài khác mà Hưng Hân sử dụng. Đơn giản đến mức tối giản. Đến như Vu Phong cũng nghĩ vậy cho đến khi bị ép di chuyển trên bản đồ này. Nhân vật cứ liên tục không như ý muốn của mình. Đến lúc này Vu Phong mới biết. Cái đối mặt với mình không chỉ là đối thủ mà còn là măt băng dưới chân nữa. Còn một sự hạn chế nữa cho Bách Hoa nữa là Trâu Viễn không thể bung xòe trên bản đồ này khi boom nổ quá nhiều sẽ khiến Phồn Hoa Tự Cẩm tự đào hố chôn mình. Khi mặt băng vỡ ra thì Phồn Hoa Tự Cẩm sẽ rơi xuống nước. Đến lúc đó sẽ thành cá nằm trong rọ khi chỉ có một vị trí duy nhất để nổi lên lấy khí là cái lỗ mà mình tạo ra. Đến lúc này thì Bách Hoa vẫn chưa ý thức được việc đó. Họ chỉ đang thấy đội trưởng đáng tin cậy nhà mình đang bị đối thủ bắn cho liên tục mà không có cách nào để tiếp cận.
Vu Phong lúc này nửa muốn đợi nửa muốn liều mình mà công lên. Bởi vì máu của Lạc Hoa Lang Tạ đang cạn dần còn đối thủ cũng đang yếu dần. Đến cái lúc này rồi. Liều hay không liều cũng chắc khác gì nữa. Bởi vì liều cũng chưa chắc chạm được đến đối thủ. Cuối cùng Vu Phong quyết định không đợi nữa. Lạc Hoa Lang Tạ gồng Berserk mà xông lên. Suy tính quá nhiều sẽ chỉ làm cho máu của Lạc Hoa Lang Tạ tụt xuống nhiều hơn mà thôi. Nhìn thấy đối thủ đang muốn liều mình xông vào. Vĩnh Bình quyết định chịu đau mà nhấn tiếp. Chu Tước Lăng Vân hơi chùng xuống một chút thì lại nhanh lên. Vĩnh Bình quyết tâm đánh trận này là để bẻ gãy ý chí chiến đấu của Bách Hoa làm cho Bách Hoa sụp đổ về mặt tinh thần. Và nó sắp phát huy hiệu quả khi mà sự tuyệt vọng đang phát ra từ Lạc Hoa Lang Tạ. Từ đầu game cho đến tận bây giờ Lạc Hoa Lang Tạ vẫn chưa một lần chạm tới đối thủ được trong khi bản thân thì bị bắn cho như tổ ong. Máu cứ tụt xuống như mưa.
Vu Phong lúc này chỉ biết giữ thật chắc góc nhìn vào đối thủ mà lao đến. Giữa hai nhân vật không có gì che chắn. Chỉ có không gian băng giá này vậy mà sao chạy mãi vẫn chưa đến. Đối phương cứ như chỉ còn cách mấy bước nữa thôi mà không thể chạm vào. Đúng cái lúc này thì hiệu ứng bá thể của Berserk kết thúc và sau đó thì cái Vu Phong đợi cái mà khán giả đợi cũng đến. Vĩnh Bình dồn hết sức của mình mà sử dụng lối chơi sở trường thiện xạ áp sát. Mở đầu vẫn là Điểm Xạ để khống chế đối thủ không cho đi đâu hết khi mà Chu Tước Lăng Vân đang lao lại gần và sau đó là một màn súng bắn chân đạp liên tục.

Điều mình chờ đợi đã đến. Vu Phong lại không thể vui nổi vì chính Vu Phong cũng biết sau giai đoạn này thì chuyện gì sẽ xảy ra. Bởi vì chính Vu Phong cũng tự nhận biết máu của Lạc Hoa Lang Tạ còn lại bao nhiêu. Đối thủ áp vào chính là muốn giải quyết trận đấu. Hiện giờ mình đang đứng trong tình huống vô cùng nguy hiểm. Bây giờ việc cần làm là thoát ra chứ không phải là cố gắng tấn công đối thủ. Thế là một chuyện ngược đời xảy ra khi một nhân vật đánh gần lại đang cố giữ khoảng cách với một nhân vật đánh xa. Và Vu Phong cũng nhanh chóng hiểu ra mình lùi ra cũng chẳng thay đổi được gì khi mà đối phương vẫn đang bắn. Thoát được mấy động tác thể thuật cũng không thay đổi được gì.
Còn Vĩnh Bình lần all in này coi như là đã lấy hết sức lực của Vĩnh Bình khi mà từ đầu đến giờ Lạc Hoa Lang Tạ vẫn đang chưa có một cơ hội nào để tấn công. Hay là lấy được tí máu của Chu Tước Lăng Vân. Và dù đã quen với việc chịu đau thì Vĩnh Bình vẫn buộc phải chậm lại. Hai tay của Vĩnh Bình đã rời bàn phím và chuột. Cậu thực sự đã dừng lại hoàn toàn để điều chỉnh lại hai cổ tay của mình. Lạc Hoa Lang Tạ cũng đã cạn máu. Vu Phong như nhìn thấy được ánh lửa ấm áp trên mặt hồ băng vậy. Chu Tước Lăng Vân đã dừng lại hoàn toàn. Và Lạc Hoa Lang Tạ đang lao vào combo. Không dám bật Cuồng Bạo lên vì sợ mắc bẫy. Vu Phong chỉ cho nhân vật của mình lao vào chém đối thủ với những chiêu thức mạnh nhất của mình. Và sau khi Vu Phong đánh được hai đại chiêu. Thì đạn từ nòng súng của đối thủ đã nhả lại đạn. Vĩnh Bình điều khiển lại cũng chẳng cần nhanh mà chỉ cần bắn đối thủ thêm một chút mà thôi. Vu Phong tránh được một trận thua trắng nhờ việc đối thủ bị thương. Trong khi đó Vĩnh Bình cũng đánh hạ được đội trưởng của đối thủ khi mà tổn thất chỉ có 15% máu. Trong những giây phút cuối cùng Lạc Hoa Lang Tạ dùng hết các chiêu thức có thể mới lấy được từng đấy máu của đối thủ. Nói thật trong đầu Vu Phong. Tình huống xấu nhất đã hiện ra. Bởi vì hình như Vu Phong cũng đã nhận ra mặt băng này không phải là thứ cứng chắc không thể bị vỡ. Trong lúc buồn rầu đi xuống Vu Phong dặn dò Trâu Viễn khi hai người gặp nhau trên đường. Trâu Viễn đã đi lên ngay sau khi trận đấu kết thúc mà không đợi Vu Phong đi xuống đến nơi.
Vu Phong: Cẩn thận sụt hố. Mặt băng không chắc lắm đâu.
Trâu Viễn: Tôi sẽ cố gắng cẩn thận.
Và thế là người thứ hai trong cặp đôi chủ lực của Bách Hoa lên sân. Mục tiêu là triệt hạ được Vĩnh Bình đã bị đau kia để cân bằng tỷ số. Bởi vì ngồi bên dưới Trâu Viễn đã thấy toàn bộ quá trình ngồi trong phòng thi đấu của Vĩnh Bình. Trâu Viễn cũng biết. Đối thủ đã mất nhiều sức lắm rồi. Hiện giờ không thể thi đấu với trạng thái tốt nhất nữa.
 

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 512: Nhảy múa
Phồn Hoa Tự Cẩm của Trâu Viễn đã có mặt trong hồ băng. Cả khu vực giữa mặt hồ chi chít những vết đạn do Chu Tước Lăng Vân để lại lúc trước đó. Trâu Viễn cũng đã được thử nghiệm cảm giác trượt trên băng. Những bước chân có độ trượt khiến cho nhân vật luôn có xu hướng tiến thêm về hướng đã định nhiều hơn một chút chứ không đúng như ý người điều khiển lúc đầu. Cần có thời gian một chút để quen được. Vu Phong trận trước không có thời gian để làm việc đó khi bị tấn công dồn dập ngay từ đầu. Còn Trâu Viễn thì ngược lại. Vĩnh Bình đang di chuyển liên tục và tấn công theo đợt vào đối thủ chứ không tấn công ồ ạt như trận lúc nãy. Không phải vì xuống sức mà để xem Trâu Viễn có tự đào hố chôn mình hay không. Bởi vì nếu dồn hết boom đạn ra. Mặt băng sẽ bị phá hủy đến lúc đó. Trâu Viễn sẽ tự cô lập mình trong cái hố do chính mình đào. Còn Vĩnh Bình thì có thể dựa vào khả năng di chuyển để thoát ra được. Trâu Viễn cũng rất thông minh khi chỉ bắn đạn chứ chưa ném quả lựu đạn nào. Bởi vì sau khi thử. Trâu Viễn đã biết ném khoảng 3 quả vào một chỗ thì mặt băng sẽ vỡ. Bây giờ nếu muốn thả đạn ra để che cho bản thân thì nhất định phải ném liên tục. Đến lúc đó băng vỡ đến đâu chính Trâu Viễn cũng không biết là có lan đến chỗ mình hay không.
Phồn Hoa Tự Cẩm đang phải tìm một cách đánh hợp lý cho trận chiến này. Hoặc là lôi cả hai xuống nước đánh cùng hai là cố gắng không để bị rơi xuống. Trong khi đó đối thủ di chuyển đang rất linh hoạt. Buồn thả ánh sáng xuống đầu là rất khó vì lựu đạn thì cần ném đến và nó dễ bắn hơn rất nhiều so với đạn của thiện xạ. Hơn nữa ai cũng biết Vĩnh Bình có khả năng bắn chặn đối thủ. Chưa dùng đến nó mà thôi. Trâu Viễn trong cái lúc này phải tìm đấu pháp thích hợp nên bị cấu máu mà chẳng thể đáp trả được. Vì các loại đạn có hiệu ứng của chuyên gia đạn dược thường bay chậm hơn. Mà chậm hơn có nghĩa là không bao giờ đến được đối thủ. Vĩnh Bình chưa cần đánh nhanh như trận trước thì đã chiếm được ưu thế rồi. Tình huống hiện tại của Trâu Viễn còn xấu hơn cả của Vu Phong trước đó. Khi mà Vu Phong còn biết mình phải làm gì còn Trâu Viễn thì không. Tình cảnh không thể thả sáng xuống đối thủ cũng không thể dùng để bảo vệ bản thân làm cho Phồn Hoa Tự Cẩm có đồ mà không được dùng. Có mana mà chẳng thể dùng skill. Đối phương cũng chẳng có ý định khống chế. Cứ kệ cho Trâu Viễn làm gì thì làm. Thế mà Phồn Hoa Tự Cẩm chẳng có động thái đáp trả nào. Chỉ có thể bỏ chạy. Trâu Viễn không còn bất cứ sự lựa chọn nào khác khi buộc phải làm thế. Trong cái lúc còn chưa nghĩ ra đối sách nào. Trong bản đố trống như thế này thì bỏ chạy là vô ích nhưng nó cần thiết cho lúc này. Bỏ chạy để cho Trâu Viễn có thêm thời gian để thi suy nghĩ.
Vĩnh Bình thấy đối phương bỏ chạy thì không thể nhởn nhơ được mà phải tức tốc đuổi theo. Thậm chí là đuổi theo đánh rát hơn hẳn lúc nãy. Vì bây giờ mà để đối thủ chạy được. Một lúc nữa Trâu Viễn chắc chắn sẽ còn gây ra nhiều khó khăn hơn hiện tại nhiều. Tuyển thủ chuyên nghiệp chỉ cần một chút thời gian thảnh thơi là họ sẽ đưa ra được một sự lựa chọn phù hợp nhất cho tình hình hiện tại. Họ sẽ không để trận đấu bị trôi đi quá xa. Nhìn thấy Chu Tước Lăng Vân đuổi theo là Trâu Viễn biết được mình cần thêm một chút thời gian. Chu Tước Lăng Vân cũng không thể dùng phi súng để đuổi theo. Vì bắn súng liên tục xuống mặt băng không phải là sự lựa chọn tốt cho tình huống hiện tại. Vĩnh Bình cần phải điều khiển Chu Tước Lăng Vân theo một cách khác. Vì thế không chỉ bunny Vĩnh Bình còn dùng cả đến cách di chuyển khác thi Chu Tước Lăng Vân đang tận dụng những cú trượt trên mặt băng bằng cả kỹ năng và thao tác. Chu Tước Lăng Vân vừa nhảy vừa trượt vừa chạy theo như một màn trượt băng nghệ thuật vậy.
Trâu Viễn thậm chí còn không kịp quay lại nhìn thì đã thấy đối thủ lúc nào cũng giữ khoảng cách 10 bước với mình không hề thay đổi. Đạn vẫn liên tục bắn vào Phồn Hoa Tự Cẩm. Mỗi lần Trâu Viễn định ngừng lại ngoặt hướng để bẻ sườn tốc độ quá nhanh của đối thủ thì lại thấy đối phương quay đầu nhảy theo. Động tác kỹ thuật vô cùng uyển chuyển. Trận này Vĩnh Bình không tốn nhiều thao tác khi tấn công mà tốn rất nhiều thao tác vào việc di chuyển. Vì thế việc tiêu tốn thể lực cũng chẳng kém gì lúc trước. Tay của Vĩnh Bình lại bắt đầu đau. Đến cả Vĩnh Bình cũng biết mình đang đánh cược. Nếu như bản thân mà bị thương nặng hơn thì cậu sẽ không có giải quốc gia nữa. Vĩnh Bình đang đứng trước sựa lựa chọn khó khăn. Hưng Hân trước mắt hay vinh quang quốc gia mà cậu đã phải đánh đổi rất nhiều. Và cậu lựa chọn những thứ trước mắt. Bởi vì Vĩnh Bình đến Hưng Hân là để mong muốn cùng với Hưng Hân làm nên một điều kỳ diệu. Mong muốn cùng với Đường Nhu tận hưởng mọi khoảnh khắc thi đấu. Vì thế Vĩnh Bình tiếp tục chống chọi lại với sự đau đớn của bản thân mình. Tiếp tục chống chọi với sự tê cứng từ hai bàn tay đang lan dần đến hết phần căng tay.
Chu Tước Lăng Vân vẫn tiếp tục bay nhảy đuổi theo đối thủ. Trâu Viễn hoàn toàn không có thời gian cho đáp án của mình vì thế buộc phải quay lại muốn không ăn được thì đạp đổ. Lập tức Phồn Hoa Tự Cẩm ném hết tất cả những quả lựu đạn mà Trâu Viễn thao tác kịp ra ngoài. Tiếng nổ liên tục vang lên trên mặt băng. Trâu Viễn đang muốn tạo một cái hố lớn kéo cả hai xuống nước. Chu Tước Lăng Vân vừa bắn những quả lựu đạn có thể vừa nhảy qua tất cả những quả chưa rơi xuống. Đến lúc này thì Chu Tước Lăng Vân đã đáp xuống trước mặt Phồn Hoa Tự Cẩm. Như Vĩnh Bình không định dùng thêm các đòn thể thuật nữa mà chỉ bắn mà thôi. Vì nói thật tay cậu bây giờ không đủ để thực hiện những động tác phức tạp đấy nữa. Vĩnh Bình chỉ có thể làm những thứ trong khả năng mà hai cánh tay của cậu vẫn còn đang làm được. Sự co rút đã bắt đầu xuất hiện chứ không phải mỗi căng cứng nữa. Vĩnh Bình buộc phải giảm nhịp độ xuống mức càng lúc càng chậm. Trâu Viễn cũng nhanh chóng nhận ra đây là thời cơ của mình nên không đánh mà tiếp tục bỏ chạy. Bây giờ mà sức đối thủ quan trọng hơn mài máu nhân vật. Chỉ là dù như thế thì máu của Phồn Hoa Tự Cẩm cũng đang giảm đi liên tục. Phồn Hoa Tự Cẩm cũng không cầm cự lâu được. Trâu Viễn lúc này thật sự có một ý nghĩ khá độc ác là mong Vĩnh Bình bị chấn thương nặng như Tôn Triết Bình ngay bây giờ đi. Đứng trước vòng playoff quan trọng này. Mọi thứ quy chuẩn đều không còn tồn tại nữa quan trọng nhất là chiến thắng của chiến đội. Trâu Viễn vừa di chuyển thục mạng vừa cố gắng để ý xem đối thủ đã chậm đến mức nào rồi. Chạy nữa hay quay lại đánh luôn. Việc Vĩnh Bình lừa đối thủ tấn công mình cũng không phải là chưa xảy ra.
Lần này Vĩnh Bình thật sự không lừa mà quả thật cậu đang khá đau rồi. Nhưng cậu không muốn thua không muốn chỉ thắng được một người mà thôi. Chu Tước Lăng Vân vẫn kiên trì đuổi theo bắn đối thủ. Dù không còn lợi thế áp đảo về tốc độ như trước nữa thì nó vẫn là một lượng sát thương rất lớn đối với Phồn Hoa Tự Cẩm là một chuyên gia đạn dược không có nhiều máu. Vĩnh Bình vẫn cố gắng và trên khán đài. Fan Hưng Hân không còn ngồi yên chờ đợi chiến thắng nữa. Họ thật sự đã thay đổi. Họ không cổ vũ không hô hào. Họ đang mong Vĩnh Bình xuống sân giữ gìn sức khỏe. Bởi vì đối với họ Vĩnh Bình đã làm quá đủ rồi. Không cần phải thể hiện thêm bất cứ một điều gì nữa. Với những fan Hưng Hân trên sân. Họ tự hào về chiến tướng tiên phong của họ.
 

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 513: Không cần phải cố gắng thêm
Máu của Phồn Hoa Tự Cẩm vẫn đang giảm xuống. Những quả lựu đạn được ném ra để chống cự vẫn cứ bay ra. Bây giờ thì chúng đã phát nổ nhiều hơn so với lúc trước. Vĩnh Bình đã không còn đủ sức để bắn rụng tất cả nữa. Bây giờ cậu chỉ tập trung bắn vào người đối thủ mà thôi. Vĩnh Bình đang cố gắng hạ gục mục tiêu trước mặt trước khi hai cánh tay của cậu hoàn toàn không điều khiển được nhân vật nữa. Bên ngoài những tiếng hô lớn đang vang lên nhiều thêm. Rất nhiều khán giả đang muốn nhắc cho quản lý và đội trưởng của Hưng Hân là Diệp Tu và Tô Mộc Tranh là họ có quyền gọi tuyển thủ của mình quay trở lại. Một điểm này thì có sao đâu. Phồn Hoa Tự Cẩm sắp chết rồi để người sau lên sẽ dễ dàng hạ gục được còn hơn là mất luôn Vĩnh Bình từ giờ đến cuối trận. Họ đã hét rất lớn. Đã cố truyền tải cảm xúc và cả mong muốn của mình đến cho những người có khả năng này. Trong lúc đó thì hàng ghế Hưng Hân vẫn không có động tĩnh gì. Trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra. Và nét mặt của Vĩnh Bình đã không còn chỉ hiện lên sự đau đớn nữa. Có những khoảnh khắc Vĩnh Bình đã nhắm mắt lại. Người bên ngoài hoàn toàn có thể cảm nhận được việc Vĩnh Bình đang cố gắng đến mức nào.
Trần Quả: Hay là gọi cậu ấy xuống đi. Tình hình có vẻ không ổn đâu

Diệp Tu: Đợi nốt trận này đi. Nếu gọi cậu ấy xuống bây giờ. Tâm lý của cậu ấy sẽ khó chịu lắm.
Đường Nhu: Anh ấy vẫn chịu đựng được. Cứ để anh ấy đánh nốt trận này đi. Trận sau để em lên gọi anh ấy xuống.
Đường Nhu đã quyết định lên tiếng thì Hưng Hân chắc chắn sẽ tin vào sự lựa chọn này. Vì hơn ai hết Đường Nhu là người quan tâm đến sức khỏe của Vĩnh Bình nhất. Đường Nhu đã nói như vậy thì chắc chắn là Vĩnh Bình có thể đánh được đến hết trận này. Và quả thật niềm tin đó đã thành sự thật khi mà Vĩnh Bình thật sự đã hạ gục được Phồn Hoa Tự Cẩm với giai đoạn cuối cùng chỉ thao tác ở mức chậm nhất có thể. Khi hai chữ Vinh Quang hiện lên. Vĩnh Bình lập tức thở mạnh rồi gục đầu xuống bàn máy. Cậu thở rất mạnh. Cơ thể của Vĩnh Bình hiện tại đang đau đớn chứ không chỉ có hai tay nữa. Còn chưa thở được mấy thì cửa phòng thi đấu mở ra. Có đến tận ba người bước vào. Trong lúc Vĩnh Bình gục xuống. Tô Mộc Tranh và Đường Nhu đã gấp rút chạy lên sân đấu làm việc với trọng tài. Đường Nhu là người thi đấu tiếp theo của Hưng Hân còn Tô Mộc Tranh với tư cách là đội trưởng chắc chắn là người duy nhất có thể làm việc với trọng tài vào lúc này. Và tất nhiên ba người cùng vào là không định cho Vĩnh Bình cơ hội có ý kiến. Trọng tài đã đồng ý với quyết định của Hưng Hân. Chính ông cũng không muốn Vĩnh Bình thi đấu tiếp với tình trạng sức khỏe như thế để rồi chấn thương nặng hơn.
Đường Nhu: Anh xuống đi. Để em lo phần tiếp theo
Vĩnh Bình: Trông cậy vào em đấy.
Vĩnh Bình thật sự là vẫn muốn thi đấu tiếp. Cậu không muốn dừng lại lúc này. Chỉ là cậu không muốn chống đối với quyết định của chiến đội hay Đường Nhu. Vì thế mà cậu chấp nhận rời khỏi phòng thi đấu. Bên kia Trâu Viễn đã xuống từ trước hiện tại Chu Quang Nghĩa đang đi lên rồi. Vĩnh Bình và Tô Mộc Tranh đã bắt đầu đi xuống. Fan Hưng Hân trên khán đài đã không còn ăn mừng nữa. Họ muốn xác nhận xem Vĩnh Bình còn ổn hay không. Có những người đã bắt đầu đồng thanh hô "Làm tốt lắm". Với họ Vĩnh Bình có đánh bao nhiêu trận. Dù chỉ thắng được một trận thôi thì cũng đã là rất tốt rồi. Họ vỗ tay dọc đường đi xuống của hai người Hưng Hân. Vĩnh Bình cũng hiểu được tình cảm này. Cậu vỗ tay cùng với mọi người như một sự hưởng ứng. Hai bên đang thật sự đồng lòng với nhau.
Còn Đường Nhu đã yên vị trong phòng thi đấu. Đường Nhu cần tiếp tục giải quyết những phần còn lại mà Vĩnh Bình đã không thể giải quyết được. Và hơn hết Đường Nhu cần phải thi đấu cho cả bản thân mình và chiến đội nữa. Muốn cùng nhau lên tuyển thì phải cùng nhau thể hiện cùng nhau tạo ra dấu ấn. Hàn Yên Nhu và Quý Lãnh là những nhân vật tiếp theo có mặt trong map thi đấu. Mặt băng vẫn còn được giữ khá ổn cho hai nhân vật đánh cận chiến không có chiêu nào phá bản đồ mạnh thi đấu. Cả hai bên đều cần phải đạt được mục tiêu của mình. Và tất nhiên là Chu Quang Nghĩa gặp áp lực lớn hơn về chiến thắng còn Đường Nhu thì gặp áp lực cực lớn về mặt tư tưởng. Vì chính Đường Nhu đang đặt ra mục tiêu lớn mà bản thân bắt buộc phải làm được.
Cả Hàn Yên Nhu và Quý Lãnh đều lao đi với tốc độ cao nhất. Cả hai đều muốn làm nhiệm vụ của mình với sự tận tâm cao nhất. Vĩnh Bình đã về đến chỗ ngồi. Và đang ngồi uống nước chờ xem Đường Nhu thi đấu.
Trần Quả: Cậu còn ổn không. Lát nữa còn đánh đoàn đội.
Vĩnh Bình: Em vẫn đánh được chị yên tâm. Lát nữa em có đánh một mình đâu còn mọi người mà.
Quả thật Vĩnh Bình vẫn chưa đạt được như ý muốn của cậu ngày hôm nay. Khổ nỗi bây giờ cơ thể của cậu đã không cho phép cậu cố chấp tiếp. Với lại dù sao thì người tiếp theo cũng là Đường Nhu nên Vĩnh Bình vẫn cảm thấy ngồi dưới xem cũng có cái hay của nó.
Trong trận thì hai nhân vật đã chuẩn bị đánh với nhau. Tốc độ của thích khách đương nhiên là nhanh còn Hàn Yên Nhu thì dựa vào trang bị. Cả hai bên lao vào va chạm ngay chứ không có chút thăm dò nào cả. Đường Nhu dù rất hăng thì cũng biết đối thủ là thích khách bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra tình huống một đâm một mạng. Từ ngày có thêm chiêu thức cấp 80 thì chỉ cần trúng combo là nếu tính toán đúng lượng máu thì đối thủ chắc chắn sẽ chết. Nên Đường Nhu luôn cẩn trọng với những tình huống áp vào của Quý Lãnh. Nhược điểm duy nhất của Đoạt Mệnh là nó là một nhát chém. Mà đoản kiếm của thích khách thì chỉ dài hơn chân tay của nhà quyền pháp mà thôi. Buộc phải áp vào đến khoảng cách gần như bằng không để tấn công. Tránh được Đoạt Mệnh thì Liều Mình Một Hit phải tính toán kỹ hơn rất nhiều khi đối thủ không những còn phòng ngự mà còn có thể di chuyển nữa. Chu Quang Nghĩa dù không thích cái trò này thì hôm nay vẫn phải cố gắng lắm. Đổi mạng với Hàn Yên Nhu là một chiến thắng của Bách Hoa. Hiện tại Bách Hoa chỉ bị dẫn trước một điểm mà thôi. Đổi mạng được thì tỷ số tạm thời sẽ là 3-2 cực kỳ có lợi cho Bách Hoa. Hai người cuối mà đánh tốt thì dù không lật được kèo thì cũng chỉ bị dẫn trước một điểm. Như vậy trận đoàn đội hoàn toàn có thể lật được. Dù thi đấu trên sân khách. Tình huống đánh đổi mạng thế này. Bách Hoa đã tính toán từ trước rồi.
Vì thế Chu Quang Nghĩa cứ cố gắng vượt qua thanh chiến mâu của Hàn Yên Nhu rồi tìm cách chém được Đoạt Mệnh. Vấn đề là phải giữ được thật nhiều máu. Nếu số máu quá ít thì sẽ không thể tạo ra được sát thương lớn của Liều Mình Một Hit. Nên hai bên bây giờ là tình huống lao vào hùng hục rồi lại cố gắng tránh né đòn tấn công của nhau. Cả hai đều biết mục đích của đối thủ. Một bên thì muốn một phát ăn luôn còn một bên thì nhất định không cho đối phương áp vào người. Thế nên mọi thứ tưởng sẽ rất hăng lúc đầu lại thành một trận đấu rền rứ không ai muốn mắc sai lầm. Vì sai lầm là sẽ phải trải giá bằng cả trận này luôn chứ không có cơ hội làm lại nữa.
Chu Quang Nghĩa có thể tính được chính xác được lượng máu của Hàn Yên Nhu nhưng không thể tính được các dòng thuộc tính giảm sát thương hay là Hàn Yên Nhu có dòng thuộc tính cứu mạng như Chu Tước Lăng Vân hay không.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 514: Đánh cược một điểm
Chu Quang Nghĩa biết thích khách mà không dứt khoát thì không thể chiến thắng. Vào những tình huống như thế này buộc phải đánh mà thôi. Suy nghĩ quá nhiều chỉ làm cho máu của Quý Lãnh giảm đi. Mà máu càng giảm thì cơ hội thành công càng thấp. Bây giờ tốt nhất là phải liều luôn.
Và Quý Lãnh lập tức tăng tốc độ thi đấu. Tất nhiên là ngoài Vĩnh Bình ra thì không có ai đủ tay để có thể sử dụng Hư Vô. Nên Quý Lãnh sử dụng Thuấn Bộ với tốc độ chậm hơn nhiều. Đường Nhu vẫn có thể theo được mặc dù Chu Quang Nghĩa đã cố gắng hết sức để dịch chuyển một cách nhanh hơn. Dù thế thì dần dần Quý Lãnh vẫn đến được gần phía sau lưng của Hàn Yên Nhu. Thêm một lần Blink Đâm nữa làm cho Quý Lãnh bật hẳn ra được phía sau Hàn Yên Nhu. Đường Nhu lập tức điều khiển nhân vật của mình quay người lại xong thời gian vẫn đủ để cho Chu Quang Nghĩa chém ra một phát Đoạt Mệnh. Đoạt Mệnh dù chém trúng ở vị trí nào thì hiệu ứng của nó vẫn như thế. Không hề thay đổi. Nên Hàn Yên Nhu vẫn bị mất hết phòng ngự và định thân trong ba giây.
Sau đó thì Quý Lãnh tiếp tục mất thêm một nhịp nữa để vòng ra sau lưng đối thủ. Chu Quang Nghĩa biết là mình không nên chơi trò tận dụng thời gian để cố đánh thêm mất phát mà phải dùng Liều Mình Một Hit luôn. Bởi vì dù bị định thân thì Hàn Yên Nhu đang đâm ngược thanh Vô Thượng về phía sau dù không nhìn thấy đối thủ. Trúng một đòn này Quý Lãnh sẽ bị khựng lại cứ như vậy thì thời gian hiệu ứng của Đoạt Mệnh sẽ hết. Đến lúc đó hối cũng không kịp nữa.
Và Quý Lãnh thật sự đã đâm Liều Mình Một Hit vài lưng Hàn Yên Nhu trong khi thanh chiến mâu cũng đâm ngược lại vào cơ thể Quý Lãnh kết thúc đi một máu cuối cùng này. Và điều đau khổ nhất đối với Chu Quang Nghĩa là Hàn Yên Nhu vẫn còn sống khi giáp Vô Thượng có dòng giảm sát thương nhận vào 15%. Chưa kể là lượng máu của Hàn Yên Nhu cũng đủ lớn để chịu đựng sức sát thương vừa rồi. Và Hàn Yên Nhu sống sót với 18% máu. Tức là kể cả không có dòng thuộc tính giảm sát thương thì Hàn Yên Nhu vẫn sống sót với 3% máu còn lại.
Chu Quang Nghĩa đã đánh cược tất cả. Không thành công thì cũng đã lấy được đến 82% máu của đối thủ. Người thứ tư là Tằng Tín Nhiên sẽ có cơ hội lớn trong việc hạ gục được Hàn Yên Nhu. Vấn đề là Bách Hoa đã mất đến ba người rồi mà người thứ hai của Hưng Hân vẫn đang đứng trên sân đấu. Chưa kể nhìn 18% ít ỏi thế thôi chứ vào trận mới thấy. Người thứ 4 của Bách Hoa sẽ phải tổn thất thế nào để đánh được 18% máu đấy thì cứ phải đánh mới biết. Bởi vì cả hai người cuối cùng của Bách Hoa là hai người đánh cận chiến là chính.
Tằng Tín Nhiên nhận nhiệm vụ lên sân đấu. Làm nốt những gì tiền bối của mình đã để lại. Hôm hay Hưng Hân đã phải vất đi đến hơn 80% máu của Chu Tước Lăng Vân rồi. Nên Bách Hoa mới đứng trước cơ hội thế này chứ nếu Vĩnh Bình còn trên sân thì tình hình đã khác. Dù biết Hàn Yên Nhu rất mạnh thì Tằng Tín Nhiên cũng tin mình có thể lấy được nốt 18% máu này mà không tổn thất nhiều lắm. Tằng Tín Nhiên tuyệt nhiên không nghĩ đến việc thua trong trận chiến này. Vì thế cậu rất tự tin mà đi lên sân đấu. Việc Trương Vỹ sẽ nghỉ thi đấu sau mùa này thì mùa sau Tằng Tín Nhiên sẽ trở thành nhân tố tiếp theo của đội chủ lực Bách Hoa. Vì thế nên cậu đang muốn tạo đà cho việc đó bằng chiến thắng trận này. Ít nhất là game đấu này trước một nhân vật cực mạnh của đối thủ để lấy sự tự tin.

Đức Lý La cũng như Quý Lãnh ở trận trước. Lao đi rất nhanh đến chỗ đối thủ. Hàn Yên Nhu cũng như thế. Đường Nhu đang có sự khó chịu khi dù đã đoán trước được đối thủ định làm gì lại không thể đối phó được. Và nhất là cô không muốn để Vĩnh Bình phải thất vọng. Chính Đường Nhu mới nói cách đây không lâu là sẽ giải quyết phần còn lại của phần lôi đài mà bây giờ thì sao. Hàn Yên Nhu còn có 18% máu. Đối thủ thì còn đến hai người. Làm sao mà giải quyết nổi. Căng lắm thì cố gắng đánh bại được Đức Lý La đã là thành công lắm rồi. Làm sao đánh nổi đến người cuối cùng.
Và bây giờ Tằng Tín Nhiên còn đang chủ động tấn công trước để cố gắng kết liễu đối thủ. Trong khi đó Hàn Yên Nhu vẫn lao vào với sự giận dữ bên trong người của Đường Nhu. Hàn Yên Nhu vừa né cục gạch được ném đến từ đối thủ vừa đâm thẳng thanh Vô Thượng về phía Đức Lý La. Tằng Tín Nhiên không lạ gì cách đánh của Đường Nhu. Dù có trong tình thế nào thì Đường Nhu vẫn rất mạnh bạo trong vấn đề chiến đấu. Tằng Tín Nhiên tiếp tục tấn công bởi vì khoảng cách máu xa thế này không việc gì phải sợ cả. Hết cục gạch rồi ném cát rồi châm rồi bình xăng. Những chiêu thức tầm trung này đều có thời gian hồi chiêu ngắn không việc gì phải tiếc cả. Trong khi đó thì Hàn Yên Nhu vừa tránh né vừa lao vào. Tằng Tín Nhiên quyết định chơi tới bến luôn khi bật Xương Cốt Sắt Thép lên mà quyết chiến.
Trong trạng thái bá thể. Đức Lý La hoàn toàn không sợ những chiêu thức có tính khống chế của Hàn Yên Nhu nên rất tự tin mà lao vào đối thủ. Đường Nhu cũng biết trong tình huống này cách duy nhất là không để cho đối phương combo được. Hàn Yên Nhu bật Chiến Hồn lên mà tấn công bằng đại chiêu. Phục Long Tường Thiên được sử dụng đầu tiên. Chiến mâu hóa thành đầu rồng lao thẳng đến Đức Lý La khi mà Đức Lý La còn đang hăng máu lao vào. Hàn Yên Nhu tiếp tục đẩy chiến mâu đi trong khi Đức Lý La có bá thể hỗ trợ thì không bị đẩy ngã thân thể Đức Lý La chỉ bị đẩy lùi mà thôi. Ngay sau Phục Long Tường Thiên là Hào Long Phá Quân tiếp tục. Hai chiêu thức liên tiếp trong cùng một cú đâm. Thanh chiến mâu thậm chí còn không nhấc ra khỏi cơ thể của Đức Lý La mà liên tục đẩy đi. Đường Nhu muốn dùng tất cả các đại chiêu mà mình có để tấn công lên đối thủ. Trong lúc này Tằng Tín Nhiên cũng rất cố gắng mà phản công khi mà ném tất cả những đồ mà mình có ra trong khi vẫn bị chiến mâu đâm vào ngực.
Đường Nhu tiếp tục dùng nốt cả Nộ Long Xuyên Tâm và Bá Toái nữa. Tất nhiên những chiêu thức có thể triển khai nhanh và sát thương lớn đều được sử dụng trong thời gian Chiến Hồn còn đang có tác dụng. Nếu một người có tốc tay như Vĩnh Bình mà chơi pháp sư chiến đấu đang bật Chiến Hồn thì kiểu gì cũng có thể đánh được hết bộ combo ra trong thời gian đấy. Chỉ là Đường Nhu có cố hết sức thì cũng chỉ có thể đánh với tốc độ bằng nửa Vĩnh Bình là cùng. Nên Hàn Yên Nhu cũng không thể gây ra được quá nhiều sát thương cho Đức Lý La.
Cuối cùng Hàn Yên Nhu vẫn ngã xuống sau khi lấy được 54% máu của Đức Lý La. Nhờ có sức mạnh của set Vô Thượng mà Đường Nhu có thể đổi máu theo kiểu 1 ăn 3 với đối thủ. Chứ nếu là set đồ trước kia thì chắc chắn tình cảnh này sẽ không bao giờ xảy ra mà là Hàn Yên Nhu đã chết từ lúc bị Quý Lãnh ám sát rồi. Đường Nhu khá khó chịu khi đi xuống. Tính ra thì Hàn Yên Nhu đã lấy được 154% máu của đối thủ. Cũng không tính là thất bại. Vậy mà Đường Nhu vẫn coi đó là một sự thất bại. Đến khi đi xuống đến nơi thì Đường Nhu xin lỗi từ Diệp Tụ cho đến Vĩnh Bình. Những người mà Đường Nhu đã nhận nhiệm vụ là sẽ giải quyết phần đấu lôi đài. Thật ra cả hai người đều không quá coi trọng việc đó. Họ đang cố động viên Đường Nhu.
Mạc Phàm người thứ ba của Hưng Hân lên sân. Mạc Phàm vốn không nghĩ mình phải lên sân sớm như thế khi mà hai người kia mới đánh được đến người nửa máu người thứ 4. Thật ra chính Mạc Phàm cũng nghĩ hai người kia có thể giải quyết được phần lôi đài. Nên bây giờ có cơ hội lên sân đâm ra Mạc Phàm lại hơi nhột vì chưa chuẩn bị tâm lý.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 515: Quá tập trung vào mục tiêu ban đầu
Bách Hoa đến với trận lượt về này thì ban đầu họ đã nhắm vào cặp đôi lôi đài của Hưng Hân. Bây giờ thì bằng 354% máu họ đã hoàn thành nhiệm vụ. So với trận lượt đi thì rõ ràng là Bách Hoa làm tốt hơn nhiều. Một phần cũng là vì Vĩnh Bình phải bỏ 80% máu của Chu Tước Lăng Vân mà xuống. Nếu không thì chắc chắn Bách Hoa không được thuận lợi như vậy. Nếu Tằng Tín Nhiên và Trương Vỹ làm tốt thì chắc chắn là Bách Hoa có thể kết thúc với ít nhất là ba điểm có thể là bốn điểm. Như vậy thì trận đoàn đội họ không còn quá lép về nữa.
Cũng vì như vậy mà từ bố trí đội hình đến cách đánh. Bách Hoa nhắm hết vào hai người kia để đến bây giờ khi xong việc rồi thì họ mới bật ngửa ra là. Mình không hề chuẩn bị cho giai đoạn sau đó. Như việc Bách Hoa hoàn toàn không đoán được việc Mạc Phàm sẽ thi đấu thứ ba của Hưng Hân trong trận này. Sau Vĩnh Bình và Đường Nhu, Bách Hoa chủ động nhắm vào Phương Duệ và Tô Mộc Tranh nữa đã là bốn người rồi. Người thứ năm là người hiểu Bách Hoa nhất nên Bách Hoa cũng chủ động đối phó nhất là Trương Giai Lạc. Ai ngờ đâu. Hưng Hân lại chẳng bố trí như Bách Hoa đã đoán. Muốn đến được hai người đã chuẩn bị thì Bách Hoa phải qua được Mạc Phàm đã. Mà Bách Hoa hoàn toàn không có chuẩn bị cho việc Mạc Phàm sẽ đánh thế nào trong bản đồ trống này. Mạc Phạm trước đây chưa từng được đẩy lên vị trí thứ ba này để thi đấu lôi đài. Đa phần là để cuối để hoàn thành nốt những gì còn sót lại nhờ đấu pháp pháo hoa của mình. Trong một combo đối thủ không thể thoát được đó. Chắc chắn sẽ giải quyết được những phần trăm máu ít ỏi của đối thủ.
Hiện tại Tằng Tín Nhiên đang hơi không biết phải làm thế nào với đối thủ này. Trong khi Mạc Phàm thì lao đi theo kiểu xông pha không khác gì hai người trước. Hại Người Không Mệt lao vào đối thủ với tốc độ rất nhanh.
Hại Người Không Mệt vừa vào đã triển khai thế công y như Đức Lý La trận trước. Trong khi Tằng Tín Nhiên thì hoàn toàn không có cách đối phó với Mạc Phàm xông pha. Đức Lý La ném đồ như bình thường trong khi cục gạch còn đang bay ra thì Hại Người Không Mệt đã lao vào Đức Lý La rồi. Khiến cho Tằng Tín Nhiên cứ hành động theo bản năng thôi. Đức Lý La lập tức gồng Xương Cốt Sắt Thép lên ngay khi ninja áp sát. Hại Người Không Mệt lập tức sử dụng Bách Lưu Trảm để trói đối phương lại. Mục đích của Mạc Phàm là rất rõ ràng. Bắt đối phương ở trong lồng giam cho đến hết trạng thái bá thể thì mới tân công.
Tằng Tín Nhiên tất nhiên là không thể tính toán đến khả năng này nên Đức Lý La bị trói trong dòng nước một cách dễ dàng. Rồi từ đấy Hại Người Không Mệt bắt đầu sắp đặt thế trận như mong muốn của mình. Hại Người Không Mệt đặt xuống mặt băng những bẫy độc của đạo tặc. Sau đó rải cả Tetsubishi vòng xung quanh nữa để đản bảo khi Đức Lý La đi ra khỏi bẫy là sẽ không thể chạy đi đâu được cả. Xong hết chỗ đó rồi đến chuẩn bị ứng chiến vì thời gian rải bẫy cộng với đặt đồ cũng tốn kha khá thời gian. Đức Lý La bất lực đứng trong lồng nhìn đối thủ đang từng bước khóa hết các đường đi của mình. Bây giờ đi ra ngoài chỗ nào cũng là đường chết hết.
Xong xuôi tất cả thì Hại Người Không Mệt mới bắt đầu dừng lại. Cả hai bên đều căn timing đến lúc lồng giam được hạ xuống. Hại Người Không Mệt thế mà vẫn đứng trước mặt đối thủ chứ không hề vòng ra sau lưng. Đức Lý La hiện tại bây giờ có đi hướng nào thì cũng bị làm chậm rồi dẵm bẫy. Dù có nhớ được vị trí của những cái bẫy thì cũng rất khó cho Tằng Tín Nhiên bởi vì Hại Người Không Mệt đang ép Đức Lý La về hướng có bẫy. Hại Người Không Mệt dùng Hỏa Viêm Trảm chém rồi dùng Loạn Thân Xung tấn công liên tục khiến cho Đức Lý La không chỉ đạp vào Tetsubishi mà còn đạp vào cả bẫy nữa. Lúc này thì trên người Đức Lý La mới là đủ mọi hiệu ứng trong khi Hại Người Không Mệt thì lại thoải mái vô cùng.
Việc chưa từng chuẩn bị cho tình huống đối phó với Mạc Phàm làm cho Bách Hoa và cụ thể là Tằng Tín Nhiên vô cùng bị động. Máu của Đức Lý La đã ít sẵn rồi còn bị đứng yên một chỗ để đối thủ tấn công thế này. Tằng Tín Nhiên lúc này hoàn toàn rối loạn. Cậu rối cả trong suy nghĩ lẫn thao tác. Khiến cho Đức Lý La cứ như bị giật cục vậy. Không có sự dứt khoát trong việc đánh hay chạy. Còn Mạc Phàm thì rất thành thục trong việc vây bắt đối thủ. Hại Người Không Mệt cứ từng bước từng bước ép đối thủ vào đường chết. Đến giờ phút này chẳng còn nhân vật nào có khả năng phá bản đồ nữa. Nên hai bên đánh nhau rất khí thế.

Việc Mạc Phàm thi đấu như thế này cũng là đã có tập luyện trước chứ chẳng phải tự nhiên mà có. Hưng Hân khác Bách Hoa ở chỗ. Họ không chỉ dựa vào hai người tiên phong như cái vẻ bề ngoài mà họ vẫn làm. Họ vẫn có những chiến thuật riêng đặc thù cho những người còn lại gánh lôi đài khi cần thiết. Bởi vì chẳng cần tìm lý do xa xôi gì. Ai cũng biết Vĩnh Bình đã bị thương rồi. Ai biết cậu có thể đánh được đến đâu mà lúc nào cũng để cậu lên đầu lôi đài rồi giết hai giết ba chứ. Vì thế mà dù không phải Mạc Phàm lúc này thì Phương Duệ hay Tô Mộc Tranh lên ở thời điểm này cũng sẽ tạo ra những bất ngờ cho Bách Hoa.
Việc Mạc Phàm tấn công chủ động theo kiểu áp đặt thế trận thế này mới mẻ hơn hẳn so với những người kia. Nên dẫn đến người chưa có nhiều kinh nghiệm như Tằng Tín Nhiên mới bị cuống như bây giờ. Đức Lý La bị cuốn vào lối chơi của đối thủ rồi không có đường ra nữa. Máu chỉ còn 46% lại còn bị dồn ép liên tục nên rất nhanh chóng Đức Lý La đã bị Hại Người Không Mệt hạ gục với rất ít tổn thất. Tổn thất của Hại Người Không Mệt chỉ có 10% mà thôi. Còn đến 90% đối đầu với người cuối cùng của Bách Hoa.
Tằng Tín Nhiên sau khi hạ được Đường Nhu thì cứ tưởng mùa xuân đến rồi dù không hạ được người tiếp theo thì cũng lấy được kha khá máu để cho người cuối cùng là Trương Vỹ lấy nốt. Thế là dù có bại thì Bách Hoa cũng không rơi vào tình huống khó khăn lắm. Thế rồi chỉ qua một trận mọi tính toán của Bách Hoa thay đổi hoàn toàn khi mà Mạc Phàm lên và hạ đối thủ của mình với một phong thái khác hẳn bình thường. Làm cho Bách Hoa hoàn toàn mất phương hướng. Bây giờ người cuối cùng của họ là một lão tướng phải đối đầu với một người đang thi đấu với một phong cách khác hẳn bình thường trên sân. Bách Hoa mới biết mình bị đối thủ dắt mũi từ trong bố trí lôi đài rồi chứ chẳng phải khi lên sân đấu mới bị. Vì thế Vu Phong lệnh cho Trương Vỹ đánh theo kiểu bảo thủ. Tức là dùng kinh nghiệm phòng ngự dụ cho đối phương tấn công rồi lộ ra sơ hở. Đây là một cách bố trí dễ hiểu khi mà tâm lý đối thủ đang lên. Thi đấu kiểu chậm lại làm giảm nhuệ khí rồi mới tìm cách hạ gục. Đấy mới là một phương án hay chứ không phải lao ra quyết chiến với đối thủ.
Trương Vỹ là người nhiều kinh nghiệm nhất Bách Hoa. Nên tất nhiên hiểu mình cần phải làm gì khi nghe theo lệnh của đội trưởng. Và tất nhiên Trương Vỹ cũng hiểu trận này khó chơi hơn những lời chỉ đạo đấy nhiều. Bởi vì muốn thắng được thì Trương Vỹ còn phải nắm bắt được cả lối đánh của đối thủ nữa. Mà lối đánh đấy hôm nay mới xuất hiện.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 516: Ngoài tầm dự đoán lần hai
Sâm La của Trương Vỹ đã bắt đầu cưỡi chổi phóng đi trong map. Còn Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm thì chạy bộ. Dù thế thì hai bên vẫn đang phóng khá nhanh đến giữa map. Thưc tế giữa map này là một khái niệm tương đối vì bản đồ này là một hình tròn. Một bên nhanh hơn một bên di chuyển chậm hơn thì khu vực vẫn không bị lệch hẳn về một bên nào đó khi mà chiến trường có thể dịch chuyển theo bất cứ hướng nào và nó lại vào tâm hình tròn.
Trương Vỹ có một lợi thế là có thể bay lên không trung nên có thể thỏa sức mà phá mặt băng bên dưới để đối thủ chìm xuống nước. Còn mình thì thoải mái mà bay bên trên tấn công. Vì thế vừa nhìn thấy đối thủ. Sâm La đã ném luôn Bình Dung Nham ra để tạo phá mặt băng. Và Hại Người Không Mệt buộc phải tránh sang một hướng khác để tránh bước vào vùng bị dung nham nóng chảy. Trương Vỹ tất nhiên không mong chỉ một bình dung nham đã giải quyết được mặt băng. Mặt băng đúng là có hiện tượng bị chảy ra còn cần thêm bao nhiêu bình nữa thì Trương Vỹ vẫn chưa tính toán được.
Mạc Phàm cũng đã có chiến lược cho trận đấu này. Thực tế thì Hưng Hân dự định trận đầu tiên của Mạc Phàm là đánh với người cuối cùng của Bách Hoa. Đây mới là kế hoạch chính của Hưng Hân và chiến lược cho trận này cũng rất đặc biệt chứ không hề dễ đoán.
Hại Người Không Mệt bật Tăng Tốc lên rồi di chuyển với tốc độ cao. Sâm La cũng bắt đầu ném đồ tung tóe. Đạn Ma Pháp rồi Bằng Khô Mưa Axit xuống để chặn đường đối thủ. Bộ môn di chuyển sinh tồn này là sở trường của Mạc Phàm nên Hại Người Không Mệt cũng không khó khăn lắm là đã đi qua được kha khá đồ. Thấy đối phương sắp đến gần. Trương Vỹ dùng luôn lá bài tẩy là Phấn Tàng Hình để ép đối thủ dùng chiêu AOE duy nhất của mình là Rồng Lửa. Mà Rồng Lửa là một chiêu sát thương hệ hỏa mạnh mẽ. Sẽ làm cho mặt băng yếu hơn nhiều. Người đứng trên mặt băng chỉ có Hại Người Không Mệt thôi chứ Sâm La thì có thể bay. Nhưng Mạc Phàm nhất quyết không dùng đến Rồng Lừa mà lại dùng Thuật Độn Thổ Chém Đầu cùng trốn với đối thủ. Vốn không định tận dụng khoảng thời gian tàng hình để di chuyển mà là đợi đối thủ tấn công rồi đánh tập kích. Bây giờ đối thủ lại chơi trốn tìm cùng với mình. Tất nhiên là thời gian của Thuật Độn Thổ Chém Đầu sẽ hết trước. Hại Người Không Mệt cũng chẳng thể chạy đi đâu được. Vấn đề là pha câu giờ này cũng làm mất đến nửa thời gian của Phấn Tàng Hình như vậy. Kỹ năng cấp 80 của Trương Vỹ không thể phá huy được hiệu quả mà nó nên mang lại. Trương Vỹ còn đang định đợi đối phương xuất hiện thì tấn công cho đỡ phí thì Hại Người Không Mệt xuất hiện lại với rất nhiều Hại Người Không Mệt.

Vừa mới hết thời gian của Thuật Độn Thổ Chém Đầu. Hại Người Không Mệt đã dùng luôn Ảnh Vũ. Mười mấy Hại Người Không Mệt cùng xuất hiện trước tầm mắt của Sâm La. Sâm La lập tức sử dụng Chổi Lốc Xoáy tận dụng khoảng thời gian tàng hình cuối cùng của mình để tấn công được càng nhiều bóng càng tốt. Thế là một số bóng của Hại Người Không Mệt bị quét bay trong khi Sâm La cũng hiện hình sau tình huống đó. Cả hai bên đều đã tiêu tốn những đại chiêu chỉ để ép đối thủ vào thế mình muốn. Hại Người Không Mệt tận dụng nốt số bóng còn lại cùng nhau xông lên tấn công Sâm La. Trương Vỹ dùng luôn cả Blink để bỏ chạy. Hại Người Không Mệt cùng đám bóng lập tức chạy theo. Khoảng cách Blink một cấp khá ngắn chứ không có dài như max cấp của pháp sư nguyên tố nên đám bóng cũng không khó khăn lắm trong việc chạy bộ. Trương Vỹ gần như đã dùng hết tất cả những gì mình có để tránh đối phương tấn công. Bây giờ coi như là đã hết đồ. Trong khi đó Mạc Phàm vẫn còn chưa dùng đến những thứ mà mình đã chuẩn bị. Hại Người Không Mệt dùng Thuật Phân Thân áp sát lấy đối thủ. Trong khi Sâm La đã không còn cái gì để chạy nữa. Trương Vỹ đang định phòng ngự thì phập. Một tiếng đâm vang lên. Hại Người Không Mệt cũng dùng Liều Mình Một Hit để giải quyết trận đấu y như cách mà Quý Lãnh đã dùng. Mạc Phàm trước kia chỉ sử dụng nó đúng một lần trong các trận chiến. Và ấn tượng trong đầu của mọi người với Mạc Phàm cũng là một tuyển thủ có khả năng giữ mạng vượt trội chứ không phải là một tuyển thủ có khả năng đánh liều mạng. Nên Trương Vỹ đúng là không hề phòng ngừa tình huống này. Hôm nay Hưng Hân đã chuẩn bị Mạc Phàm trở thành một con dao của hệ ám dạ để kết liễu đối thủ chứ không phải một thích khách lao vào đối thủ của Vĩnh Bình. Và cuối cùng thì chuyện lại đâu vào đấy đối với Hưng Hân.
Bách Hoa bị bất ngờ trong cả hai trận cuối cùng của phần thi đấu lôi đài. Họ hoàn toàn không thể dự đoán nổi Mạc Phàm sẽ thi đấu với lối đánh thế này. Thi đấu áp đặt thế trận. Không giữ mạng mà liều mình giết địch. Đây là thứ mà không chỉ Bách Hoa tất cả những đối thủ khác của Hưng Hân trong vòng playoff đều phải bất ngờ sau khi xem chi tiết phần thi đấu lôi đài này. Hưng Hân thì đã thành công với bố trí của mình khi Mạc Phàm là người đem về hai điểm cuối cùng để chốt lại lôi đài với tỷ số 5-2. Vẫn là 5-2 và Hưng Hân vẫn dẫn trước 3 điểm. Bách Hoa tưởng như đã có thể có một phần thi đấu lôi đài tốt hơn khi mà Vĩnh Bình buộc phải xuống sân sau khi thi đấu ở cường độ cao trong hai trận liên tục. Tình trạng của Vĩnh Bình bây giờ khiến mọi người mới hiểu vì sao Vĩnh Bình không sử dụng Chu Tước Lăng Vân thường xuyên như trước cũng như không sử dụng cả Hoàng Kim Kỳ Lân. Bởi vì điệu múa của chu tước hay huyền ảnh mê tâm đều cần rất nhiều thao tác phức tạp nó khó hơn cả hư vô chỉ dùng tốc độ. Việc đó làm cho tay của Vĩnh Bình đau nhanh hơn rất nhiều. Hơn hết thích khách cũng chỉ cần một dao là có thể giết được đối thủ nếu cần. Còn thiện xạ thì cần bắn trong một thời gian dài. Như hôm nay việc duy trì bắn trúng đối thủ liên tục làm cho Vĩnh Bình rất nhanh xuống sức. May mà Mạc Phàm đã kéo lại phần thi đấu một cách xuất sắc nếu không thì Hưng Hân đã chẳng thể dẫn trước đối thủ ở một khoảng cách an toàn như thế này được.
Kế hoạch thi đấu của Bách Hoa thực tế không bị thay đổi sau khi họ để thua sâu hơn dự tính ở lôi đài. Bởi vì ngày hôm nay trên sân khách Bách Hoa rõ ràng là muốn liều hơn là muốn đánh một trận bình thường. Bởi vì không liều không khác biệt thì không thể nào Bách Hoa có thể thắng được Hưng Hân trên sân nhà của Hưng Hân. Chính vì thế mà Bách Hoa mới để Chu Hiệu Bình thi đấu đoàn đội. Triệu Hồi Sư của Chu Hiệu Bình chính là con bài tẩy của Bách Hoa trong trận đoàn đội này khi mà nhân vật này sẽ đóng vài trò như tanker chính chiến đội để cho toàn quân lao lên quyết chiến.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 517: Xông lên
Giờ nghỉ giữa hai phần thi đấu nhanh chóng kết thúc. Đúng như kế hoạch của mình Bách Hoa đã chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến quyết tử. Còn Hưng Hân hôm nay họ sử dụng một bản đồ mà Bách Hoa muốn quyết tử cũng khó. Bản đồ Chòi Canh Cánh Đồng. Bản đồ này bốn phía là một cánh đồng lớn. Ở giữa bản đồ có một chòi canh của người dân xây lên gồm có ba tầng. Tầng dưới là phần chân có cầu thang để leo lên bên trên. Tầng thứ hai là nơi ở nên không gian bên trong là một căn phòng lớn vừa có giường vừa có bàn ghế. Tầng thứ ba là nơi quan sát nên nhỏ hơn có cửa sổ ở cả bốn phía để nhìn ra ngoài. Khu vực này nằm ở trung tâm map nên cả hai bên đều cần phải chiếm được nó để quan sát bốn phía đồng cỏ xung quanh. Đứng ở trên tầng cao nhất thì cả map không có chỗ nào thoát khỏi tầm mắt được. Vì cánh đồng lúa mì này các cây lúa chỉ cao đến hông nhân vật mà thôi. Nằm xuống thì cũng không thoát khỏi tầm ngắm được. Vì thế cả hai bên đều cần phải chiếm được vị trí này. Hưng Hân là bên sân nhà nên tất nhiên ngay từ đầu Hưng Hân đã bỏ Tạ Mai Hương ở ngoài để cả đội có thể phóng đi với tốc độ cao nhất. Hưng Hân có hai hệ súng đặc biệt là Tô Mộc Tranh mà chiếm được cao điểm này thì mọi thứ chấm hết đối với Bách Hoa.
Phân cấp nhiệm vụ của Hưng Hân cũng rất rõ ràng. Mạc Phàm và Đường Nhu sẽ chặn ở dưới tầng dưới cùng. Không cho đối phương tấn công lên. Phương Duệ ở trên tầng hai có thể bắn Đao Khí hay Sóng Niệm Long xuống một cách dễ dàng và tất nhiên là Tô Mộc Tranh ở tầng trên cùng rót hỏa lực vào đầu đối thủ. Vậy Vĩnh Bình làm gì. Vĩnh Bình chính là người sẽ giao chiến trực diện với đối thủ nếu cần thiết. Và cậu sẽ không xuất hiện ngay khi trận chiến bắt đầu mà là lao ra sau. Đội hình của Hưng Hân với sự chuẩn bị trước mở hết tốc lực mà phóng đi đến Trạm Gác. Trong khi Bách Hoa thì ngoài Trâu Viễn có thể dùng phi súng ra thì không ai có thể di chuyển nhanh được. Nhất là triệu hồi sư con đàn cháu đống với lại trị liệu chân ngắn của họ.
Bên Hưng Hân lao đi nhanh hơn từ đầu còn Bách Hoa thì sau khi đi một đoạn khỏi điểm spawn mới nhìn thấp chòi canh ở giữa map. Cũng là vùng có địa hình thay đổi duy nhất của map. Tất nhiên Bách Hoa biết cần phải làm gì. Họ cũng lao đi. Chỉ có hai người nhanh được là Phồn Hoa Tự Cẩm và Đức Lý La khi Phồn Hoa Tự Cẩm thì có phi súng còn Đức Lý La thì trang bị gọn nhẹ. Lại có tập kích gối để phóng nhanh. Còn Lạc Hoa Lang Tạ mang theo giáp nặng di chuyển không thể nhanh bằng được. Bách Hoa không sợ Hưng Hân lấy chòi canh làm bẫy bởi vì xung quanh chẳng có chỗ nào có thể ẩn nấp trừ khi Hưng Hân bay ra được đến giữa máp và nằm hết dưới đất. Mà nằm dưới đất trong trường hợp này cũng cần có người từ chòi canh quan sát cho chứ không thể cứ nằm hết bên dưới được. Bách Hoa định cử hai người ra trước nắm tình hình vì Trâu Viễn vừa có thể tự lo cho bản thân vừa có thể thả sáng bảo vệ đồng đội rút chạy. Bởi vì Bách Hoa cũng phần nào nhận ra. Hưng Hân muốn tận dụng cao điểm này để hai bên cùng tranh. Như vậy sẽ đánh ở giữa map hết. Đây cũng là đấu pháp Hưng Hân sử dụng nhiều nhất. Nên hai người Bách Hoa cứ lao đi mà không cần phải tính toán nhiều. Thế là rất bất ngời đội hình của Bách Hoa hôm nay lại là hai tấn công ba tiếp ứng đúng như cách Hưng Hân làm bình thường. Còn đội hình của Hưng Hân hôm nay lại là năm người đánh cùng nhau. Trường hợp như thế này mà được đưa lên bình luận trực tiếp thì không biết cặp đôi bình luận của chúng ta sẽ nghĩ gì.
Trong khi hai người Bách Hoa đang cùng lao đến thì đã có tiếng súng nổ. Từ xa Vĩnh Bình đã bắn đầu bắn trước để ngăn cản bước tiến của hai người kia trong khi bên Hưng Hân thì đã tiếp tục tiến lên. Vai trò của Vĩnh Bình trong trận này không phải là chủ lực của Hưng Hân như bình thường mà chỉ như tấm bia sống giữ cho Bách Hoa trong tầm ngắm của bên mình. Ba người còn lại của Hưng Hân được phân chia như thế trong trận chiến cướp chòi canh còn nếu đối phương không lên thì có thể dàn tất cả ở dưới để đánh nhau hết. Và bây giờ thì không may hai người tiến nhanh đến của Bách Hoa đang dính phải hỏa lực của 5 người phía Hưng Hân. Tô Mộc Tranh được đồng đội hỗ trợ đang nhanh chóng tiến đến vị trí chòi canh. Còn bốn người còn lại thì ba người vẫn đang tiếp tục tiến lên trong khi Vĩnh Bình đã đứng lại bắn súng. Hai người của Bách Hoa nhanh chóng thấy tình hình không ổn liền tìm cách lui lại. Và tất nhiên là là Trâu Viễn phải thả sáng xuống để cover. Lập tức khu vực cánh đồng trước mặt hai người Bách Hoa bị lựu đạn cày xới tung lên với những tiếng ổ inh ỏi cùng với những ánh sáng chói mắt chớp lên.
Tô Mộc Tranh đã lên được đến tầng thứ ba của chòi canh bắt đầu nhả đạn xuống bên dưới. Dù có màn sáng cản trở thì với tầm nhìn từ trên cao. Tô Mộc Tranh vẫn nhìn thấy được hai người Bách Hoa để chỉ điểm cho đồng đội. Vĩnh Bình cũng bắt đầu di chuyển lên phía trên khi không còn đứng phía sau làm nhiệm vụ ngăn cản nữa. Đội hình năm người cùng tấn công của Hưng Hân nhanh chóng tỏa ra bao vây lấy hai người Bách Hoa. Với bốn người ở dưới và Tô Mộc Tranh ở trên. Lúc này thực tế chỉ có Vĩnh Bình và Phương Duệ là đang tấn công hai người Bách Hoa còn hai người tay ngăn đang vòng ra ngăn cản cứu viện của Bách Hoa đang đến.

Ba người chân ngắn của Bách Hoa cuối cùng cũng chuẩn bị đến nơi sau khi nhận được tín hiệu thông báo có chiến sự từ hai người đi trước. Lạc Hoa Lang Tạ lập tức gồng Cuồng Bạo lên mà tiến lên. Thì ngay lập tức Hàn Yên Nhu lao ra ngăn cản. Đàn thú của Phong Khắc lập tức được điều động lên để giúp cho Vu Phong thuận tiện thoát khỏi sự ngăn cản thì Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm cũng lập tức lao ra dùng Ảnh Vũ clear thú. Hưng Hân hoàn toàn mặc kệ trị liệu của Bách Hoa để cho Ngạo Phong Tàn Hoa có thể đi tới hỗ trợ hai người bên trong kia. Chính chiến trường này mới là chiến trường cần trị liệu khi không thể kết thúc nhanh được. Trong khi bên trong thì tình hình đang rất khó khăn cho cả Trâu Viễn và Tằng Tín Nhiên. Việc xếp Chu Quang Nghĩa ở vị trí thứ 6 của Bách Hoa là để cho thích khách có cơ hội giải quyết những đối thủ ít máu vào cuối trận một cách an nhàn. Thì bây giờ Bách Hoa lại đang trong tình trạng bốn người đánh với năm người đều có khả năng tấn công mạnh của Hưng Hân.
Hai người bên trong bị vậy ba người của Hưng Hân chặn lại với Vĩnh Bình và Phương Duệ thì không ai có thể thoát được. Có Tô Mộc Tranh đứng ở trên cao chỉ điểm vị trí thì Trâu Viễn có tung tóe đến mấy cũng không thay đổi được tình hình gì cả. Hơn hết cả hai đều có những chiêu thức để ngăn chặn hai người của Bách Hoa bỏ chạy. Một bên thì có Điểm Xạ một bên thì có Tróc Vân Thủ. Tình hình của Trâu Viễn chắc chắn là nan giải hơi bởi vì Trâu Viễn bị Tô Mộc Tranh và Vĩnh Bình tập trung tấn công. Còn Phương Duệ thì đúng tính chất đang chơi đùa với Tằng Tín Nhiên. Khi Phương Duệ đang liên tục không cho Tằng Tín Nhiên chơi game bằng đủ mọi combo bẩn bựa của mình. Màn sáng của Trâu Viễn cùng với đạn pháo của Tô Mộc Tranh giúp cho mấy chiêu thức khí công của Hải Vô Lượng gần như là tàng hình trước mắt của Đức Lý La.
Tình hình của hai người bên trong của Bách Hoa nguy cấp ngay khi hai bên giao tranh buộc cho Ngạo Phong Tàn Hoa phải cố sống cố chết mà lao vào bên trong.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 518: Không có ai ngăn cản
Kế hoạch ban đầu của Bách Hoa là dùng đàn thú của Phong Khắc để tạo thành lá chắn cho cả đội xông vào đội hình của Hưng Hân. Bây giờ thì đúng là chúng làm lá chắn thật. Nhưng chỉ là lá chắn cho một mình Phong Khắc thôi. Còn những người khác thì không. Mạc Phàm luôn được giao vị trí kèm yếu tố liên kết đội hình của đối thủ. Hôm nay Hưng Hân chọn rất đúng người cần bị kèm. Và Mạc Phàm vẫn đang làm rất tốt việc mà mình vẫn làm. Chu Hiệu Bình đang rất bất lực trong việc giúp đỡ Vu Phong. Còn Vu Phong thì đang hứng chịu sự bực tức của Đường Nhu sau trận lôi đài thất vọng lúc trước. Hàn Yên Nhu đang đánh như điên đẩy Lạc Hoa Lang Tạ lùi hẳn ra khỏi chiến trường. Cách một đoạn so với khu vực hai người và bây giờ là ba người bên trong của Bách Hoa. Ngạo Phong Tàn Hoa đến giúp và hiện giờ đã thành mục tiêu nhả đạn của Tô Mộc Tranh từ trên cao. Thế cũng tức là Trâu Viễn bây giờ được giảm áp lực một chút. Dù là như vậy thì Trâu Viễn cũng đang gặp rắc rối lớn khi solo với Vĩnh Bình. Áp lực từ lịch thi đấu của vòng chung kết làm cho hai tay của Vĩnh Bình phải hoạt động với cường độ cao hơn hẳn so với bình thường. Nên chúng cũng đau nhanh hơn bình thường. Và Vĩnh Bình đang phải chịu đựng nhiều hơn. Mới qua hai trận tứ kết mà Vĩnh Bình đã nghĩ đến việc mình có thể chiến đấu được đến giải quốc gia không. Bởi vì hiện tại Vĩnh Bình đều chịu đựng nỗi đau lớn dần hơn qua mỗi trận đấu phải gắng sức. Và Vĩnh Bình không thể uống các thuốc giảm đau mạnh được. Vì như thế thì sẽ dương tính với chất kích thích. Thế nên tất cả những gì Vĩnh Bình có thể làm là chịu đựng và chiến đấu. Hôm nay cũng y như vậy. Vĩnh Bình đang chịu đựng và dồn ép Trâu Viễn với tốc độ cao nhất mà cậu có thể sử dụng lúc này. Khi trận chiến chỉ còn lại một đấu một.
Đường Nhu luôn ngồi bên cạnh Vĩnh Bình cả trong lúc tập luyện hay trong lúc thi đấu. Và dù tình hình có căng thẳng thế nào chỗ Hàn Yên Nhu và Lạc Hoa Lang Tạ thì Đường Nhu vẫn nhìn sang phía Vĩnh Bình. Nhìn xem cậu còn đủ sức để chiến đấu hay không. Và biểu hiện của Vĩnh Bình lúc này vẫn khiến Đường Nhu cảm thấy yên tâm khi mà cậu vẫn thi đấu được mặc dù không được thoải mái cho lắm.
Tô Mộc Tranh một mình tấn công trị liệu của đối thủ từ trên cao mà không gặp bất cứ sự ngăn cản hay chống trả nào. Thậm chí bây giờ hai người bên trong của Bách Hoa cũng chẳng thể che chắn cho trị liệu mỏng máu nhất của nhà mình khai mà cả Phồn Hoa Tự Cẩm và Đức Lý La đều không thể tự lo cho bản thân. Bên phía Tằng Tín Nhiên thì phải đối đầu với lối đánh khó chịu của Phương Duệ còn bên phía Trâu Viễn thì phải đối đầu với tốc độ của Vĩnh Bình. Cả ba người bên trong của Bách Hoa đều rơi vào tình trạng nguy hiểm. Bây giờ hai người phía ngoài mới là cứu cánh của Bách Hoa khi một người thì có dàn chắn một người thì có thể phá vây bằng những chiêu thức chuyên để mở đường của mình. Bách Hoa cần phải tập hợp lại với nhau. Đây chính là ý niệm lớn nhất trong đầu của toàn quân Bách Hoa lúc này. Họ đều đang rất cố gắng. Vu Phong đang cố dùng những chiêu thức mạnh của mình để chống lại thế công của Đường Nhu. Còn Chu Hiệu Bình thì đang không tiếc mana mà gọi thú ngăn cản Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm.
Tình hình cứ kéo dài thì lại càng bất lợi cho Bách Hoa. Người đang cảm thấy không ổn nhất tất nhiên là Mạc Sở Thần với Ngạo Phong Tàn Hoa của mình. Bị Mộc Vũ Tranh Phong dội pháo trong cái địa hình không có chỗ ẩn nấp này.máu tụt nhanh thế nào là không cần phải hỏi. Trâu Viễn ở ngay bên cạnh cũng thế. Chu Tước Lăng Vân đúng là chậm đi rất nhiều so với bình thường thì cũng đủ để cho Trâu Viễn phải mướt mồ hôi. Cái chậm của Vĩnh Bình nó cũng cỡ 350-400 APM. Và Trâu Viễn đang phải cực kỳ vất vả để phòng ngự. Máu của Phồn Hoa Tự Cẩm và Ngạo Phong Tàn Hoa đang tụt không phanh và không có hiện tượng hồi lên được dù Ngạo Phong Tàn Hoa là trị liệu. Hưng Hân rất muốn kết thúc hai người này trước để đập tan hoàn toàn ý chí chiến đấu của Bách Hoa. Khi mất người cover chính và trị liệu thì cách chiến thuật thi đấu của Bách Hoa coi như bị phá hoàn toàn.
Tô Mộc Tranh đang phát huy hết tất cả những lợi thế của bậc thầy pháo súng trong trận chiến này. Lâu lắm rồi người thi đấu ở vị trí hi sinh của Hưng Hân mới được tạo điều kiện để trở thành ngôi sao chính thế này. Ban đầu Bách Hoa nghĩ Hưng Hân chỉ lấy chòi canh này làm mồi nhử. Để cho Vĩnh Bình và Đường Nhu lao lên để chiến đấu như mọi ngày. Nên mới để hai người kia lao lên thám thính rồi đi về. Ai ngờ Hưng Hân lại dồn cả năm người lên sớm như thế. Là cho Bách Hoa há miệng mắc quai. Không thể thoái lui về được nữa. Và đúng như Hưng Hân mong muốn. Ngạo Phong Tàn Hoa đã là nhân vật đầu tiên ngã xuống trên chiến trường. Đây mới là tin xấu đầu tiên của Bách Hoa thôi. Khi mà chỉ sau đó một chút. Phồn Hoa Tự Cẩm của Trâu Viễn cũng ngã xuống trước họng súng của Chu Tước Lăng Vân.
Bách Hoa mất trước hai người một cách nhanh chóng. Và sau đó nữa là Đức Lý La của Tằng Tín Nhiên. Cuối cùng hai người mà Bách Hoa trông chờ nhất là Vu Phong và Chu Hiệu Bình lại bị giữ ở bên ngoài chiến trường. Họ không thể phát huy được bất cứ điều gì. Bách Hoa chỉ còn lại ba người và họ chỉ được phép chết thêm một người nữa thôi trong khi Hưng Hân thì còn nguyên đội hình năm người của mình đang dồn lên.
Vu Phong đã dừng thao tác. Và gõ GG trong sự cay đắng. Vu Phong biết Bách Hoa không thể đánh được nữa trong trận chiến này. Mọi thứ chuẩn bị của họ đều đã là chuẩn bị cho lần sau. Khi mà bằng một cách nào đấy. Hưng Hân như biết được trước ý định của Bách Hoa và làm cho Vu Phong bất lực nhìn đồng đội của mình gục ngã. Bách Hoa một lần nữa thất bại trong trận tứ kết. Ba năm liền họ chỉ đến đây rồi dừng lại. Bách Hoa càng không thể vào sâu như thời của Trương Giai Lạc thì fan của họ lại càng cảm thấy nhớ hai người đang ngồi ở bên hàng ghế Hưng Hân kia. Vu Phong liên tục nghĩ về vấn đề này sau khi bước ra khỏi phòng thi đấu. Khi nhìn lên khán đài Vu Phong lại không thấy những gì mình đang suy nghĩ. Fan Bách Hoa đang ủng hộ cho Vu Phong họ đang động viên cho Vu Phong nhà Bách Hoa mặc cho những tiếng hò reo vang khắp nơi trên khán đài. Khi mà fan Hưng Hân đang ăn mừng.
Số ít fan Bách Hoa đó không hề mất tinh thần. Họ đang tận hưởng lần cuối cùng được cổ vũ cho Bách Hoa trong mùa giải này. Lá cờ của Bách Hoa vẫn tung bay trong nhà thi đấu của chiến đội quán quân. Nó không hề ủ rũ. Số ít người đó vẫn đang nhìn về phía Vu Phong và các tuyển thủ Bách Hoa. Họ cũng hô vang những khẩu hiệu của Bách Hoa một lần cuối cùng trong mùa giải này mặc cho tiếng hô của họ bị át đi hoàn toàn bởi niềm vui của Hưng Hân. Hôm nay Bách Hoa thất bại còn Hưng Hân chiến thắng. Sự thật này cũng chẳng thể thay đổi được một sự thật khác. Hôm nay người hâm mộ của Bách Hoa cũng đã bước sang một trang sử khác của chiến đội. Họ yêu Bách Hoa của hiện tại chứ không chỉ là Bách Hoa của quá khứ nữa.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 519: Chúng tôi cần cậu ấy
Hưng Hân chiến thắng thì không có gì bất ngờ. Cách họ chiến thắng mới bất ngờ. Khi mà người quyết định ở lôi đài là Mạc Phàm và người quyết định ở trận đoàn đội là Tô Mộc Tranh. Vai trò của Vĩnh Bình trong cả hai phần thi đấu đều không còn quá nổi bật như trận lượt đi nữa. Và càng không nổi bật bằng những gì Vĩnh Bình đã thể hiện trong năm ngoái. Cánh báo chí cũng nhanh chóng nhận ra là Hưng Hân hình như đang hạn chế tầm ảnh hưởng của Vĩnh Bình trong các trận đấu. Dù họ rất muốn hỏi vấn đề này thì trước tiên vẫn là cuộc họp báo với Bách Hoa đã.
Vu Phong trông khá buồn vì sự thất bại của đội nhà. Nhất là trận này Vu Phong hoàn toàn không được thi đấu. Vu Phong trả lời từng câu hỏi một một cách từ tốn và chậm rãi. Cho đến khi trả lời về hành động của fan Bách Hoa trên sân ngày hôm nay thì mắt Vu Phong sáng lên một cách rõ ràng. Vu Phong gửi lời cảm ơn đến tất cả những fan đã đến sân khách ngày hôm nay đồng hành cùng với chiến đội cho đến giây phút cuối cùng. Vu Phong sẽ luôn ghi nhớ những giây phút đó. Và nhờ có sự ủng hộ này mà Vu Phong vững tin hơn vào con đường phía sau này của Bách Hoa. Vu Phong cũng trả lời rất thật lòng về đối thủ Hưng Hân.
Vu Phong: Hưng Hân là một đội rất mạnh trong thời điểm hiện tại. Cái này không có gì để bàn cãi. Thật lòng thì tôi cảm thấy Hưng Hân rất có thể sẽ làm nên kỳ tích nhưng tôi không mong điều đó xảy ra. Vì như vậy thì tức là họ đã thực sự vượt lên phần còn lại. Khoảng cách đó làm chúng tôi những tuyển thủ chuyên nghiệp những chiến đội khác cảm thấy có gì đó rất khó chịu. Nhất là về những tiến bộ thần tốc về mặt trang bị của Hưng Hân. Các anh cứ thử hỏi bất cứ phòng kỹ thuật nào xem. Họ sẽ nói Hưng Hân đang hack hoặc được nhà phá hành game hỗ trợ hết. Hưng Hân mới thành lập có bốn năm chơi chuyên nghiệp có ba năm thôi. Hẳn các anh hiểu được những gì tôi đang muốn truyền đạt nhỉ.
Cánh phóng viên tất nhiên là hiểu được những gì Vu Phong nói. Cũng chẳng phải riêng mình Bách Hoa. Những đội khác đã được phỏng vấn đều trả lời như thế. Họ tôn trọng sức mạnh của Hưng Hân với tư cách là một đối thủ. Và họ cũng không mong Hưng Hân có thể thành công một cách thần tốc như thế. Việc Hưng Hân thành công sẽ tạo ra một câu hỏi lớn về cách vận hành một chiến đội. Cách mà Hưng Hân từ một tân binh trở thành người dẫn đầu về khoản trang bị. Cái này rõ ràng là một câu hỏi rất khó trả lời. Những chiến đội khác đã có nhiều năm nghiên cứu có được kha khá tài nguyên và thành tựu tại sao lại không thể đuổi kịp Hưng Hân trong vấn đề kỹ thuật. Việc cải tổ hoàn toàn phòng kỹ thuật cũng không thể có được thành công trong thời gian ngắn được. Đơn cử như Lôi Đình. Họ mời chuyên gia kỹ thuật từ nước ngoài về. Tài khoản đều được nâng cấp lên. Thế họ đã top 1 chưa. Họ còn đang thua Lam Vũ trận lượt đi kìa. Hưng Hân có Vĩnh Bình à. Bề nổi thì đúng đấy. Vĩnh Bình thi đấu rất kinh. Nhờ thực lực của Vĩnh Bình là một phần. Còn nhờ vào cả những trang bị nữa.
Những gì cánh báo chí suy nghĩ nhanh chóng được phía Hưng Hân củng cố thêm. Diệp Tu đích thân trả lời phỏng vấn về việc Hưng Hân sẽ sử dụng Vĩnh Bình thế nào.
Diệp Tu: Như mọi người đã biết. Sắp tới đây Vĩnh Bình sẽ phải nghỉ thi đấu để điều trị chấn thương của mình. Trong khoảng thời gian ấy. Cậu ấy vẫn sẽ phục vụ cho Hưng Hân dưới dạng nhân viên kỹ thuật. Chúng tôi vẫn cần cậu ấy trong con đường tiếp theo của Hưng Hân. Tầm quan trọng của cậu ấy không phải ở trên sân đấu mà là ở ngoài sân. Tôi cũng xác nhận rằng tình trạng sức khỏe của Vĩnh Bình vẫn đảm bảo và cậu ấy vẫn thi đấu trận bán kết khó khăn sắp tới.
Việc Vĩnh Bình thi đấu trận tiếp theo chắc chắn là hiển nhiên rồi. Gặp Luân Hồi mà cất Vĩnh Bình ở ngoài thì Hưng Hân đã tự cắt đi một phần lớn trong tỷ lệ chiến thắng của mình. Đang đứng trước cơ hội Hưng Hân chắc chắn không làm như thế. Còn việc Vĩnh Bình sẽ phục vụ theo dạng nhân viên kỹ thuật thì lại càng dễ hiểu hơn. Không phải phần lớn nhân viên kỹ thuật lâu năm đều là những tuyển thủ về hưu hay sao. Quan trọng là điểm khác biệt mà Vĩnh Bình đem đến thì Hưng Hân sẽ không bao giờ nói. Đây chính là cơ mật của chiến đội mà.
Diệp Tu trả lời hùng hồn đanh thép như thế chứ thực ra nó chẳng có thông tin gì mới mẻ lạ lẫm đối với những người đang cần gì đó để viết ở bên dưới cả. Hưng Hân chắc chắn là đã có chuẩn bị cho trận gặp Luân Hồi trên sân nhà rồi. Cái này có hỏi cũng không hỏi được. Vĩnh Bình ngày hôm nay lại không lên họp báo như bình thường nên cánh phóng viên cũng chẳng còn gì nữa để hỏi tiếp họ đành phải kết thúc họp báo hơi sớm hơn bình thường một chút.
Hưng Hân đã vượt qua vòng tứ kết một cách nhẹ nhàng. Cái đáng để lo nhất của họ là sức khỏe của Vĩnh Bình có đủ để chiến đấu cho đến trận cuối cùng hay không mà thôi. Hưng Hân đúng là có chuẩn bị cho tình huống họ sẽ phải bỏ Vĩnh Bình ở ngoài sân. Vấn đề là không thể sử dụng đấu pháp này nếu đối thủ là Luân Hồi được. Làm như vậy quá mạo hiểm và tất nhiên là Hưng Hân không muốn vào đến đây rồi mà giấc mơ lại tuột khỏi tầm tay mình.
Hưng Hân vẫn giữ vững truyền thống là trận đấu kết thúc sớm nhất như trận trước. Và bây giờ họ họp báo xong cũng là lúc những trận khác cũng đã có kết quả. Hôm nay đã rút kinh nghiệm từ trận lượt đi. Cặp đôi bình luận không cần phải quá gấp gáp nữa. Bên phát sóng đã chuẩn bị thời lượng đầy đủ cho phần tổng hợp vòng đấu và dự đoán kết quả vòng sau. Càng lúc thì phần hậu kỳ này càng được chuẩn bị kỹ càng hơn và hôm nay hai vị bình luận có đường hoàng đĩnh đạc mà làm phần tổng hợp vòng đấu. Chứ không phải vội vàng như ba ngày trước nữa.
Và không chỉ có Hưng Hân là lo nghĩ về đối thủ tiếp theo. Bốn đội bước vào vòng bán kết cũng vậy. Đã đến vòng này thì đội nào cũng là đội mạnh nhất. Chẳng có đối thủ nào yếu ở đây cả.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 520: Một hai ba bốn
Cuối cùng thì vòng tứ kết cũng khép lại. Không có bất cứ bất ngờ nào xảy ra trong vòng này. Nó chỉ để lại một ký ức buồn cho fan của Vi Thảo. Khi mà sau rất nhiều năm đến năm cuối cùng Vương Kiệt Hy thi đấu. Vi Thảo lại dừng chân ở top 8 chứ không phải top 4. Xét trên phương diện chiến đội thì năm nay là một năm thất bại. May mà Vương Kiệt Hy vẫn còn một giải quốc gia trước mắt để trở thành kết thúc đẹp cho 10 năm thi đấu của mình.
Trận Vi Thảo tất nhiên là trận được tổng hợp đầu tiên bởi vì cũng là trận mà đài truyền hình lựa chọn để phát sóng. Bá Đồ đã chiến thắng cả hai trận đấu một cách thuyết phục dưới sự dẫn dắt của Trương Tân Kiệt. Chính hai vị bình luận cũng cảm thấy Bá Đồ dưới thời của Trương Tân Kiệt dù không có nhiều ngôi sao thì cảm giác vẫn mạnh hơn dưới thời Hàn Văn Thanh làm đội trưởng. Đây rõ ràng là một bất ngờ đối với giới phân tích và truyền thông. Khi mùa giải chưa bắt đầu. Ai cũng nghĩ Bá Đồ toàn những người trẻ này sẽ cần ít nhất vài năm để tái cấu trúc lại rồi mới tìm đến thành công. Năm nay thì ngay trong năm đầu thay máu đội hình. Bá Đồ đã lọt vào top 4. Thậm chí có thể đi xa hơn. Vì hai đối thủ mạnh nhất lúc này là Luân Hồi và Hưng Hân đã tự đụng nhau vào vòng sau.
Trận thứ hai được tổng hợp tất nhiên là trận Luân Hồi. Khi mà Luân Hồi đã đè bẹp Yên Vũ một cách nhanh chóng không kém gì Hưng Hân. Với sự xông xáo và mạnh mẽ của cặp đôi Nhất Nhất như cả mùa giải này họ vẫn làm để đứng trên top 1 bảng xếp hạng. Vết sạn duy nhất chắc chắn là hai lần thất bại dưới tay Hưng Hân. Nên bước vào trận chiến này Luân Hồi chắc chắn không muốn nhận thêm thất bại nữa. Và hơn hết Hưng Hân đã cản giấc mơ vương triều của Luân Hồi. Thì Luân Hồi cũng muốn cản giấc mơ vương triều của Hưng Hân.
Trận tiếp theo tất nhiên là trận của Lam Vũ với Lôi Đình. Lam Vũ cũng đã hoàn tất chiến thắng của mình một cách dứt khoát khi không để cho Lôi Đình có cơ hội lật ngược tình thế. Lôi Đình đội bỏ ra nhiều nhất trong mùa giải này. Họ nhận lại được một vị trí trong top 8. Nếu xét trên khía cạnh lợi nhuận thì chắc chắn đã lỗ. Vì không cần đầu tư thì họ vẫn có được vị trí này. Mùa giải này họ mời tuyển thủ về mời chuyên gia kỹ thuật về Lôi Đình đúng là đã tiến bộ lên về mặt nền tảng. Lôi Đình có thể đợi còn Tiêu Thời Khâm có thể đợi hay không. Sang năm Tiêu Thời Khâm cũng đã thi đấu 10 năm rồi. Anh có cố gắng lắm thì cũng được 2 3 năm nữa là cùng. Lúc đó có Lôi Đình liệu đã bật lên hẳn hay chưa. Cái Lôi Đình thiếu trong trận chiến với Lam Vũ là gì. Là một người có thể định đoạt kết cục trận đấu như Hoàng Thiếu Thiên. Hai đội Lôi Đình và Lam Vũ đều đi theo một đường lối đoàn đội gắn kết phối hợp. Nên Lôi Đình hẳn cũng hiểu được năm sau họ cần có một mũi nhọn để làm được những gì mình muốn. Năm nay họ có Jacky Trương. Người vừa có thể tấn công vừa có thể phòng ngự. Thi đấu rất ổn định và cân bằng. Năm nay Jacky Trương thực tế đã làm rất tốt trong nhiệm vụ của mình.
Cuối cùng trận Hưng Hân kết thúc sớm nhất thì lại được tổng hợp cuối. Vì nói thật theo như khảo sát đến hơn 90% khán giả trung lập được hỏi đều nhận định Hưng Hân sẽ chiến thắng trong trận đấu với Bách Hoa. Và 100% nhận định chừng nào Vĩnh Bình còn thi đấu. Chừng đó Hưng Hân chắc chắn vào đến top 4. Những ý kiến này cùng với phát biểu của Diệp Tu trong phần họp báo một lần nữa khẳng định. Vĩnh Bình chính là một mắt xích tạm thời không thể thiếu của Hưng Hân. Dù họ có đang cố gắng để giảm bớt sự phụ thuộc đó thì đến vòng chung kết Hưng Hân vẫn phải dựa vào sức mạnh này để thi đấu. Và Vĩnh Bình cũng phải tự biết bản thân mình cần phải giữ vững được thể lực.
Bốn đội xếp thứ hạng một hai ba bốn trên bảng xếp hạng tiến vào vòng bán kết. Cả bốn đội đều nghỉ ngơi dưỡng sức trong ba ngày này để chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến khó khăn sắp tới. Hưng Hân thì vẫn cho cả đội tập nhẹ để giữ trạng thái một chút còn Vĩnh Bình thì bị cấm tham gia các hoạt động của phòng công hội cũng như phòng kỹ thuật. Tất cả là để đản bảo Vĩnh Bình sẽ còn đủ sức để thi đấu cả hai phần trong trận bán kết cực kỳ khốc liệt sắp tới. Lần nay hai đội Bá Đồ và Hưng Hân sẽ thi đấu trên sân nhà trước. Vì có vị trí thấp hơn trên bảng xếp hạng.

Vĩnh Bình sau khi nhận lệnh thì cũng chẳng có cách nào khác là chấp hành. Thế là cậu ngoài ngồi nghiên cứu set đồ cho bản thân ra thì phần thời gian còn lại đều ngồi ở vị trí quen thuộc ở tầng bốn. Cậu vẫn nhìn ra ngoài như vậy. Bầu trời hiện tại đã là bầu trời của mùa hè chứ không còn là mùa đông nữa. Nó trong xanh chứ không còn xám xịt. Và ba ngày này với Vĩnh Bình cũng chẳng hề trôi qua lặng lẽ.
Khi mà vì tiến độ thời gian Vĩnh Bình vẫn đang cố gắng hoàn thành được set đồ của mình. Và thật không may cậu bị Đường Nhu bắt được vẫn đang thức đêm để nghiên cứu trong khi đã khá muộn. Đường Nhu từ ngày trước đã rất nhạy cảm với ánh sáng từ phòng bên cạnh.
Đường Nhu: Sao giờ này còn chưa ngủ đi.
Vĩnh Bình: Cần xem cái này ấy mà. Một lát sẽ ngủ ngay
Đường Nhu: Không được. Bây giờ đi ngủ đi.
Vĩnh Bình: Được rồi.
Và thế là bằng một cách nào đấy cả ba tối Vĩnh Bình đều bị bắt quả tang đang thậm thụt làm gì đó. Đường Nhu không hẳn là nổi giận với Vĩnh Bình. Chỉ là khó chịu vì Vĩnh Bình vẫn chưa chịu khai ra mình đang làm gì. Đường Nhu biết lần này không phải là vấn đề của chiến đội cũng không phải là những thứ để đi đường dài. Lần này là một thứ mì ăn liền giống như trang bị giảm cấp mà trước đó Hưng Hân đã sử dụng.
Những ngày nghỉ của vòng tứ kết đã khép lại một cách nhanh chóng. Và hai trận bán kết đã chuẩn bị diễn ra. Năm nay hình như vì lịch trình của giải quốc gia mà hình các chiến đội ai cũng muốn đánh chỉ hai trận rồi nghỉ. Trận thi đấu bán kết được chọn để tường thuật trực tiếp tất nhiên là trận Hưng Hân với Luân Hồi rồi. Bên nhà đài chỉ phải chịu cảnh khó khăn nốt vòng bán kết. Cũng may là giờ đã có thêm kênh bình luận online nên hai trận này coi như không mấy thất thoát tỷ lệ người xem. Cặp đôi bình luận online cũng rất được yêu thích.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 521: Vị thế của nhà vô địch
Suốt hai năm qua cuộc chiến Hưng Hân và Luân Hồi luôn là cuộc chiến được trông đợi nhất cả mùa giải. Giữa hai đội đang trở thành đại kình địch mới của Vinh Quang sau cặp Bá Đồ và Gia Thế đầy duyên nợ. Trận đấu đường tường thuật trực tiếp nên từ sớm khi trận đấu còn chưa bắt đầu. Cặp đôi bình luận đã có mặt. Vòng chung kết năm nay. Trận nào trực tiếp cũng là bình luận tại hiện trường chứ không phải trong cabin bình luận tại đài truyền hình. Thế nên hôm nay hai vị bình luận đều đã ngồi trong khu vực bình luận nhà thi đấu Tiêu Sơn. Tự mình trải nghiệm không khí của khán đài của chiến đội đương kim vô địch. Phan Lâm đang cảm thán về sự thay đổi về diện mạo của khán đài Tiêu Sơn sau hai năm. Hai năm trước khán giả không đông cũng không chuyên nghiệp như này. Hôm nay khắp khán đài toàn là màu đỏ trắng của đông phục Hưng Hân. Khu vực khán đài trung tâm vẫn là nơi những fan trung thành từ khí chiến đội thành lập trấn giữ. Lá đại kỳ vẫn trong tay của Điền Thất vẫn đang kiêu hãnh như phong độ của Hưng Hân trong vòng playoff năm nay tung bay. Quang trọng là sự cố vũ từ khắp nơi đều theo hiệu lệnh từ lá đại kỳ này mà cùng lên cùng xuống. Từ tiếng vỗ tay cho đến khẩu hiệu cổ vũ. Hôm nay Luân Hồi đã cảm nhận được khí thế của Hưng Hân trên sân nhà.
Tiếng loa truyền thanh lại vang lên hai chữ quen thuộc. Rồi hai tuyển thủ đầu tiên của hai bên bước lên cho trận chiến lôi đài trên sân nhà của Hưng Hân. Trận lượt đi của vòng bán kết mùa giải vinh quang chuyên nghiệp lần thứ 12. Hai người đầu tiên của hai bên là Tôn Tường và Vĩnh Bình. Hai cái tên luôn thi đấu tiên phong trong lôi đài của cả hai đội trong mùa này. Vĩnh Bình khi đi lên sân đấu thì mang theo sự cuồng nhiệt từ khán đài. Nếu hỏi bất cứ ai đang ngồi trên khán đài kể cả mang áo vàng đen hay áo đỏ trắng hai chữ gắn liền với Vĩnh Bình trong phần lôi đài là gì thì câu trả lời chắc chắn sẽ là chiến thắng. Vĩnh Bình chưa từng thất bại trước bất cứ ai trong các tình huống đối đầu một một. Vì thế khi cậu đi đến đâu thì tiếng hô chiến thắng theo đến đó. Vĩnh Bình cứ thế mang theo khí thế và hào quang của nhà vô địch đi lên sân đấu. Còn bên kia Tôn Tường. Người có thực lực rất tốt lại không được may mắn cho lắm. Khi giấc mơ của Tôn Tường hai lần bị chặn đứng bởi hai con người kiệt xuất. Diệp Tu và Vĩnh Bình.
Kế hoạch của Luân Hồi hôm nay rất thực dụng. Họ để Chu Trạch Khải đánh thứ tư đúng như cách một đội bình thường sẽ làm. Để cho ba người trước bao gồm cả Tôn Tường làm cho Vĩnh Bình không thi đấu được nữa để cho Chu Trạch Khải được unlock khả năng gánh team của mình khi đối đầu với những người còn lại. Mục tiêu của Luân Hồi rất đơn giản có thua cũng chỉ thua 1 người là cùng. Như vậy đánh đoàn đội sẽ không có vấn đề gì hết. Tôn Tường chính là xương sống của chiến thuật này. Khi hôm nay mục tiêu của Tôn Tường là phải làm cho Vĩnh Bình mất càng nhiều sức càng tốt. Thắng hay không thắng không quan trọng. Quan trọng là phải làm cho Vĩnh Bình không thể thi đấu được đoàn đội nữa. Thủ đoạn này là thủ đoạn mà bất cứ chiến đội nào cũng sẽ áp dụng khi gặp Hưng Hân trong thời điểm này. Khi mà ở trận trước Vĩnh Bình đánh nhanh chỉ chịu được có hai trận trước Bách Hoa. Mà Bách Hoa về lực lượng thì không thể so với Luân Hồi được. Phan Lâm nhìn thấy cặp đấu này liền biết ngay đây sẽ là một trận đấu sẽ tốn rất nhiều hơi. Nên Phan Lâm đã bắt đầu nói ít lại dưỡng sức ngay khi trận đấu chuẩn bị bắt đầu.
Vĩnh Bình hôm nay sử dụng Chu Tước Lăng Vân. Đối với Luân Hồi thì Vĩnh Bình luôn sử dụng đến con bài chiến lược này để thi đấu. Bởi vì cũng chỉ có Chu Tước Lăng Vân mới có thể thi đấu trước những tài khoản mạnh của Luân Hồi mà có thể an toàn một chút. Còn Vụ Ẩn Na Già thì lại cần phải tiếp cận. Lần trước bất ngờ được một lần. Lần này chắc chắn Luân Hồi sẽ không để tình huống như thế xảy ra nữa. Hơn nữa Chu Tước Lăng Vân mới có thể kìm hãm được sức mạnh của Nhất Thương Xuyên Vân. Như vậy Hưng Hân mới có thể thoải mái thi đấu được.
Bản đồ được chọn ngày hôm nay mang đậm tính chất của Vĩnh Bình. Tĩnh Hải Mộ. Cả hai trận lôi đài Vĩnh Bình đều chọn những bản đồ được cắt ra từ khu vực Thiên Cảnh. Và cũng cả hai lần Vĩnh Bình đều lựa chọn những bản đồ có không khí khá ảm đạm. Lần trước là một Hồ Băng lạnh lẽo còn lần này là một khu lăng mộ trên biển mây. Không hiểu sao từ khí thế thi đấu cho đến cách chọn bản đồ. Vĩnh Bình luôn mang tỏa ra sát khí một cách đáng sợ. Khác hẳn với con người bên ngoài của Vĩnh Bình. Bởi vì không chỉ đồng đội trong đội. Còn cả những anh em công hội đã từng chiến đấu với Vĩnh Bình trong hai đêm đại chiến trong sự kiện Noel đều biết. Vĩnh Bình không có bất cứ sự đáng sợ nào như khi lên sân thi đấu cả.
Tôn Tường đã đấu với Vĩnh Bình mấy lần. Tất cả đều bại. Không phải vì Tôn Tường chơi kém mà là vì Vĩnh Bình quá khác biệt so với phần còn lại. Thế nên hôm nay cùng với nhiệm vụ mài sức đối thủ. Tôn Tường tất nhiên cũng muốn thắng lại một lần. Không có thời điểm nào thích hợp bằng thời điểm này. Khi mà ai cũng biết Vĩnh Bình không thể thi đấu với 100% sức mạnh của mình. Nhất Thương Xuyên Vân bắt đầu rời khỏi điểm spawn với tinh thần như thế. Bản đồ ngày hôm nay là rất nhiều những con đường đá nối với nhau thành một mạng lưới trông như trận đồ. Vì là bản đồ lôi đài nên nó tất nhiên chỉ là một phần của khu vực Tĩnh Hải trên Thiên Cảnh. Trong bản đồ hoàn toàn trống trơn. Chỉ có những con đường đá. Đi kiểu gì hai bên cũng vẫn va vào nhau mà thôi.

Bên phía Tôn Tường rất quyết tâm thì bên phía Vĩnh Bình cũng vậy. Từ khí thế lên sân cho đến khí thế trong trận cũng thế. Chu Tước Lăng Vân lao đến chỗ đối thủ với không một chút chần chừ và khoan nhượng. Dù là bất cứ ái bất cứ nhân vật nào khi nhìn thấy Chu Tước Lăng Vân đang di chuyển đến thì cũng có nghĩa là cái chết sẽ đến. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý sẵn thì Tôn Tường vẫn cảm thấy khá căng thẳng khi nhìn thấy đối thủ đang di chuyển đến với tốc độ khủng khiếp nhờ những phát phi súng với tốc độ cao.
Fan Hưng Hân hôm nay trong nhà thi đấu Tiêu Sơn không còn ngồi một chỗ đợi chiến thắng nữa. Mà họ cổ vũ cho Vĩnh Bình khí thế. Bởi vì họ biết. Nếu như Hưng Hân thi đấu tốt thì họ còn trận này với trận sau. Còn nếu không may họ chỉ còn một trận này được cổ vũ cho Vĩnh Bình trên sân nhà với mà thôi. Thế nên toàn bộ màu áo đỏ trắng trên khán đài trung tâm đối diện với sân thi đấu đều cùng nhau căng ra biểu ngữ cổ động dành cho Vĩnh Bình. Hai chữ bất bại màu đỏ cực lớn được thạo thành từ chính những chiếc áo của những cổ động viên trung thành này.
Và trong trận hai bên đã chuẩn bị tiếp cận nhau. Nhất Diệp Chi Thu đúng như chỉ thị của chiến đội vừa đánh vừa lui. Mục đích chính là buộc Vĩnh Bình phải đánh nhanh hơn. Buộc Vĩnh Bình phải mất thật nhiều sức cho đến khi gục ngã thì thôi. Kỹ thuật của Tôn Tường cực kỳ tốt nên mới không dễ dàng bị Vĩnh Bình tóm được. Nhìn cách Tôn Tường thi đấu là đủ hiểu hôm nay Luân Hồi đồng tâm trong việc chiến thắng đến mức nào. Người như Tôn Tường mà lại vừa đánh vừa lui. Những con đường đan xen với nhau này cũng chẳng phải địa hình phức tạp gì. Vì có đi thế nào thì cũng không thể bị lạc được. Chúng chỉ là một cảnh quan bắt buộc phải có mà thôi. Khi ở đó có hai nhân vật đang vờn nhau mà ở bất cứ không gian nào khác thì hôm nay tình thế này cũng sẽ xảy ra.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 522: Đồ thị APM
Màn đuổi bắt diễn ra không như mọi người nghĩ. Vĩnh Bình không hề tăng tốc đuổi theo như tất cả những tính toán bình thường. Đến cả đồng đội của Vĩnh Bình cũng không hề biết về cách chiến đấu này. Chu Tước Lăng Vân chạy một mạch đến điểm giữa map rồi đấy đó làm tâm để tấn công. Nếu Nhất Diệp Chi Thu chạy hẳn ra ngoài tầm tấn công thì Chu Tước Lăng Vân lùi về điểm giữa đó rồi dừng lại. Sau đó lại tiến lên tấn công tiếp. Về mặt cự ly di chuyển thì Chu Tước Lăng Vân không bao giờ đi quá 8 bước về bất cứ phía nào. Và luôn có một khoảng dừng lại khi lùi về. Vĩnh Bình cũng thừa hiểu được đối phương muốn mài sức mình. Cốt lõi của việc mài sức này là phải ép Vĩnh Bình thực hiện thật nhiều động tác phức tạp cùng một lúc như trận trước Vĩnh Bình đã làm với Bách Hoa. Hôm nay Tôn Tường chủ động nhường thế trận thì Vĩnh Bình cũng chủ động không tấn công dồn dập.
Việc liên tục có những khoảng nghỉ thế này sẽ khiến cho hai tay Vĩnh Bình không phải chịu áp lực lớn. Lần đầu tiên người ta thấy APM của Vĩnh Bình không phải là một đường thẳng mà là một đồ thị hình sin lên xuống đúng theo chu kỳ. Mỗi một lần Nhất Diệp Chi Thu muốn áp vào đánh thì nó tăng lên. Rồi mỗi một lần chạy ra xa thì nó lại giảm xuống. Cứ như thế Vĩnh Bình lì lợm mà thi đấu. Cậu không định tấn công áp đảo đối thủ như bao lần. Mà lần này Chu Tước Lăng Vân cứ như một con thú săn đang vờn nhau với con mồi đến khi thời cơ đến thì mới quyết định kết liễu.
Tôn Tường cũng nhanh chóng nhận ra sự bất ổn. Nếu như có một bên bị cảnh cáo thì chắc chắn đấy là Tôn Tường bởi vì pháp sư chiến đấu là hệ tay ngắn cần phải áp sát đối thủ để tấn công. Hôm nay trong một bản đồ không có một cái gì che chắn. Nhất Diệp Chi Thu lại cứ lượn vòng thì rõ ràng là thái độ thi đấu không tốt bằng đối thủ luôn sẵn sàng tấn công mỗi khi hệ cận chiến áp sát mình. Chưa kể nếu không bị cảnh cáo mà respawn hai bên cạnh nhau thì kiểu gì Tôn Tường cũng là người chịu thiệt. Vì thế nên Nhất Diệp Chi Thu luôn cần có những nhịp lao vào gần rồi lùi ra. Mà mỗi lần như thế là một lần mất máu. Tôn Tường không ngờ là đối thủ lại chơi kiểu này. Mà cũng từ lúc bắt đầu giao tranh đến giờ rõ ràng là Tôn Tường cảm thấy đối phương không hề có hiện tượng gì là sẽ hụt hơi hay giảm tốc độ như trận trước đánh với Bách Hoa. Tôn Tường sau khi xem video trận Bách Hoa đã thấy. Chỉ đến cuối game đầu tiên đánh với tốc độ cao Vĩnh Bình đã chậm lại một cách rõ rệt.
Việc cò cưa nhau thế này thì chỉ khiến trận đấu kéo dài chứ việc Nhất Diệp Chi Thu bị mài máu đến chết là không có thay đổi gì. Thậm chí nếu cứ chơi kiểu tiêu cực thế này còn là một trận thua trắng. Tôn Tường không hề muốn chuyện xấu hổ này xảy ra. Vì thế Nhất Diệp Chi Thu đã thay đổi lối di chuyển của mình. Không di chuyển kéo dài khoảng cách nữa mà chuyển sang di chuyển lắt léo rồi bắt đầu lao vào đối thủ. Giai đoạn chiến thuật ban đầu đã kết thúc. Bây giờ là giai đoạn chiến đấu của hai bên. Nhất Diệp Chi Thu lao đến với một cú Hào Long Phá Quân. Chu Tước Lăng Vân cũng lập tức quay trở về cái dáng vẻ như mọi lần của mình. Tốc độ tấn công nhanh đến mức không thể tin nổi.
Phan Lâm bình luận với cái dọng líu cả lưỡi của mình khi cố theo kịp động tác của Chu Tước Lăng Vân. Những trận mà Vĩnh Bình thi đấu thì bình luận viên đều bình luận theo màn hình quay chậm cả. Phan Lâm quen với việc này rồi. Hôm nay lần đầu bình luận trực tiếp tại hiện trường. Ngồi trong phòng kính nhìn ra khán đài của nhà thi đấu Tiêu Sơn, Phan Lâm cao hứng muốn bay một lần nên mới thử làm chuyện khó. Làm cho Lý Nghệ Bác bên cạnh chỉ biết trộm cười. Khi hai nhân vật thay đổi cách tiếp cận trận đấu thì nhịp độ cũng thay đổi hẳn. Ban nãy còn là nhịp độ chậm rãi như hai cao thủ thái cực quyền thì bây giờ đã chuyển sang như hai tay chơi nhạc rock rồi vừa nhanh vừa mạnh. Tôn Tường hiểu việc muốn mài được sức thì phải buộc Vĩnh Bình phải đánh nhanh. Thế nên cũng nhân cơ hội chiến thuật này. Tôn Tường muốn thử áp chế Vĩnh Bình một lần. Hai năm nay chỉ có Vĩnh Bình đi áp chế người khác chứ chưa thấy người khác áp chế Vĩnh Bình bao giờ. Tôn Tường mà là người đầu tiên làm được thì vinh quang để đâu cho hết.
Ngay sau pha lấy tốc bằng Hào Long Phá Quân thì Nhất Diệp Chi Thu không còn đánh kiểu cò cưa nữa mà chuyển ngay sang tấn công ồ ạt. Lấy thế tấn công mãnh liệt để áp chế đối thủ. Và kết quả cũng không khác mọi lần khi mà tốc độ vượt trội của Vĩnh Bình vẫn là một thứ không thể phá giải với bất cứ ai. Tôn Tường cắn răng mà tấn công tiếp với hy vọng đối phương sẽ bị chấn thương làm cho chậm lại. Sau quãng thời gian đầu tiên bây giờ Tôn Tường biết di chuyển đánh cò cưa sẽ không có tác dụng. Chỉ có tấn công mãnh liệt thế này bắt đối thủ phải xử lý phức tạp thì mới có hiệu quả. Đây là lần đầu tiên Luân Hồi có cái nhìn đúng đắn về chấn thương của Vĩnh Bình. Và Tôn Tường bây giờ mới làm đúng. Nhất Diệp Chi Thu đang làm tất cả những thứ có thể để tấn công dồn dập mặc cho việc tốc độ xử lý của đối phương nhanh hơn rất nhiều khiến cho đòn tấn công đa phần không có hiệu quả.

Vĩnh Bình cũng đã nhận ra Tôn Tường muốn làm gì. Biết như vậy thì cậu vẫn buộc phải giữ tốc độ. Vì Vĩnh Bình muốn thắng. Luân Hồi bố trí Chu Trạch Khải đánh thứ 4 rõ ràng là một lật kèo của lôi đài. Vĩnh Bình buộc phải hạ cả Chu Trạch Khải nếu như muốn Hưng Hân chiến thắng áp đảo ở phần thi đấu hôm nay. Và trước hết thì cửa ải cực kỳ khó khăn trước mặt này cần phải được vượt qua. Mặc kệ có bị mất sức hay không. Vĩnh Bình vẫn đang điều khiển Chu Tước Lăng Vân với tốc độ 750 APM tốc độ mà Vĩnh Bình có thể giữ được 10 phút.
Tôn Tường không còn bị bất ngờ với tốc độ này nữa nên vẫn cố gắng hết sức để phản ứng và theo kịp. Nhất Diệp Chi Thu vẫn không chịu phòng ngự mà tấn công quyết liệt. Mục tiêu phá sức là mục tiêu hàng đầu. Thắng thua là mục tiêu thứ hai mà thôi. Sự trâu bò của Nhất Diệp Chi Thu làm cho trận đấu sẽ tiếp tục kéo dài. Bởi vì chuẩn bị cho ngày thi đấu hôm nay. Luân Hồi cũng đã nâng cấp khía cạnh phòng ngự của Nhất Diệp Chi Thu lên. Để thuận tiện cho mục tiêu thi đấu. Vĩnh Bình là đối thủ cũng đã cảm nhận được điều này. Cậu phải thi đấu với tốc độ cao nhất thì mới có khả năng ép chết được đối phương còn nếu thi đấu với kiểu này. Tôn Tường vẫn sẽ xử lý được một phần nào đấy.
Nhất Diệp Chi Thu càng lúc càng rút ngắn được khoảng cách giữa hai nhân vật sắp vào đến khu vực súng cận chiến. Chỉ cần vào đến đây thì sẽ ép Vĩnh Bình phải sử dụng kỹ thuật phức tạp nhất là điệu múa của Chu Tước như vậy thì sẽ khiến Vĩnh Bình mất sức rất nhanh chóng. Tôn Tường sắp đạt được mục đích thì càng cố gắng áp sát hơn. Vĩnh Bình thì nhất quyết không muốn chuyện này xảy ra nên Chu Tước Lăng Vân bắt đầu sử dụng chiêu thức mà Vĩnh Bình yêu thích nhất của thiện xạ. Điểm Xạ được tung ra để không cho đối phương tiếp cận thêm một bước nào nữa. Chu Tước Lăng Vân không chỉ xả đạn như mưa mà vừa bắn vừa giữ khoảng cách. Việc Vĩnh Bình chuyển sang chơi thiện xạ theo lối đánh xa này cũng không còn lạ lẫm gì. Từ lúc bị chấn thương. Vĩnh Bình đã không còn lần nào cũng lao vào chơi thiện xạ áp sát nữa. Nhất Diệp Chi Thu bị khựng lại cũng là lúc máu bị tụt nhanh hơn hẳn so với thời gian lúc trước. Sức sát thương của Chu Tước Lăng Vân vẫn luôn là sức tấn công mạnh nhất.
Đạn liên tục được bắn ra từ hai khẩu súng đã gây nên nỗi ám ảnh cho Luân Hồi mùa giải trước. Cũng vì hai khẩu súng này vốn đã rất mạnh nên sau đợt update cấp 80 chúng lại không có mấy sự tiến hóa mạnh mẽ như những vũ khí khác của Hưng Hân. Vậy nên những sát thương này vốn đều đã nằm trong tính toán của Luân Hồi. Họ nâng cấp khả năng phòng ngự cho Nhất Diệp Chi Thu theo những khía cạnh mà hai khẩu súng này mang đến. Chỉ là dòng thuộc tính triệt tiêu sinh lực vẫn là câu hỏi không có lời giải cho bất cứ thể loại phòng ngự nào.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 523: Kỹ thuật mới
Trong lúc bình luận Phan Lâm đã nhận ra điều gì đó. Hôm nay cả hai tuyển thủ đều thi đấu rất không bình thường. Tôn Tường thì chủ động đánh kiểu nhấp nhả. Vĩnh Bình thì cũng theo đó mà đánh chậm theo. Đến giai đoạn cả hai đều bung sức này rồi thì vẫn thấy có gì đó không đúng. Tôn Tường vẫn đang lao vào mà sao lại không thấy như kiểu liều mạng bằng được để áp sát đối thủ. Còn Vĩnh Bình thì nhất quyết không chịu dùng kỹ thuật đỉnh cao của mình. Cuối cùng thì cả hai đang chờ đợi cái gì hay muốn làm gì mà dù quyết chiến vẫn giữ lại một cái gì đó. Có hậu chiêu gì thì cũng nên tung ra vào lúc này đi chứ. Nhất là phía Tôn Tường khi mà máu của Nhất Diệp Chi Thu chẳng phải là vô hạn để mà cứ bán mãi. Máu đang tụt dần về mức một nửa rồi. Còn đợi đến lúc nào mới dùng chứ. Cả Vĩnh Bình nữa bình thường thì thể hiện khí thế như muốn ăn tươi nuốt sống người khác. Nay thì chẳng thấy dồn sức lên tấn công. Biết là muốn giữ sức nhưng thế này lộ liễu quá. Đối phương làm sao không nhận ra chứ. Phan Lâm cứ vừa bình luận trận đấu vừa để ý xem sắp tới sẽ có gì biến đổi. Nhân tiện cũng hỏi Lý Nghệ Bác về tình hình trận đấu.
Phan Lâm: Chỉ đạo Lý. Anh có thấy tuyển thủ Tôn Tường nên có sự thay đổi gì đó để chiếm lấy quyền chủ động không.
Lý Nghệ Bác: Tôi nghĩ rằng. Cậu ấy đang thi đấu theo chiến thuật đề ra của chiến đội. Ai cũng biết tuyển thủ Vĩnh Bình đã bị chấn thương từ lâu. Thi đấu với tốc độ cao lại phải xử lý phức tạp sẽ làm cho tuyển thủ Vĩnh Bình nhanh chóng bị xuống sức. Luân Hồi chắc chắn là muốn lợi dụng điểm này để lấy một người đổi một người.
Phan Lâm: Vấn đề là để làm được như thế thì Nhất Diệp Chi Thu cần phải sống đủ lâu mà bây giờ tôi đang thấy mục đích này rất khó đạt được khi mà lượng máu đã tổn thất khá nhiều.
Lý Nghệ Bác: Tuyển thủ Tôn Tường chắc chắn đã có chuẩn bị cho vấn đề này. Chúng ta cùng chờ xem.
Lý Nghệ Bác thật sự không đoán ra được là Tôn Tường muốn làm gì nên phải dùng lại bài chúng ta cùng chờ xem này. Và trong khi mọi người còn đang đợi Tôn Tường làm gì đó để thay đổi thì Vĩnh Bình đã làm trước rồi. Chu Tước Lăng Vân sử dụng cùng một lúc cả Bắn Gập và Bão Đạn. Khi những viên đạn của Bão Đạn đã bay nhanh hơn lại còn có quỹ đạo xoắn. Sau đó lại được tiếp tục micro bằng Bắn Gập làm cho cảm giác chúng như đạn đuổi vậy. Nhất Diệp Chi Thu di chuyển đến đấu thì đạn bay đến đó. Tốc tay của Vĩnh Bình buộc phải tăng lên thêm một chút nữa. Kỹ thuật này thế mà lại cực kỳ phù hợp với những đối thủ có khả năng thao tác mạnh như Tôn Tường. Tôn Tường xử lý thì Vĩnh Bình xử lý đường đạn theo luôn. Đạn từ hai khẩu súng cứ như tên lửa tầm nhiệt của bậc thầy pháo súng vậy. Luôn bay vào lưng của Nhất Diệp Chi Thu mặc cho việc Tôn Tường có cố gắng xử lý đến mức nào thì cũng vậy.
Kỹ thuật bắn đạn đuổi này làm cho hai vị bình luận viên bất ngờ. Bắn gập thông thường chỉ được xử dụng khi đối thủ có che chắn để vượt qua che chắn đó. Còn mục tiêu thì là mục tiêu cố định. Cũng chỉ có người nhanh tay như Vĩnh Bình mới đủ sức điều chỉnh đường đạn trên đường đi của nó cho kịp lúc. Tuy làm như thế có giảm tốc độ bắn đi so với bình thường thì nó cũng mang lại rất nhiều hiệu quả khi đối thủ bị bắn trúng liên tục. Chưa kể bão đạn còn để lại một vùng sát thương liên tục. Vì thế mà khi Chu Tước Lăng Vân ép Nhất Diệp Chi Thu ở lại trong vùng đạn sát thương đó. Ai cũng hiểu được Vĩnh Bình bây giờ mới muốn tấn công áp chế đối thủ. Chu Tước Lăng Vân sử dụng Kiểm Soát Hai Tầng rồi reset Bão Đạn. Vùng sát thương được tạo ra đã bao phủ toàn bộ khu vực mà Nhât Diệp Chi Thu có thể di chuyển đến trong khoảng thời gian này. Tôn Tường cũng không ngờ nổi đối phương hôm nay lại có trò mới để dùng với mình. Từ trước đến nay ai cũng biết Vĩnh Bình chỉ có một kỹ thuật duy nhất với một nghề. Thậm chí với Thanh Long Vần Vũ cậu còn không có kỹ thuật nào. Hôm nay Chu Tước Lăng Vân là tài khoản đầu tiên có hai kỹ thuật khác nhau trong cùng một nghề.
Chu Tước Lăng Vân sau khi ép đối phương được vào một khu vực rồi thì tiếp tục tấn công. Vĩnh Bình cuối cùng thì cũng chủ động áp đặt thế trận sau khoảng thời gian đầu tiên để cho đối phương chơi thoải mái. Trận đấu ngay lập tức trở thành một chiều như lần đầu tiên hai người đối đầu với nhau vậy. Lần đó Tôn Tường cũng thua rất thảm. Lần này thì thảm cũng không kém khi mà Vĩnh Bình đang thi đấu khác hoàn toàn với phong cách trước kia. Chu Tước Lăng Vân hôm nay không bay nhảy nữa mà gần như đứng nguyên một chỗ dùng kỹ thuật bắn súng tấn công đối thủ. Vĩnh Bình vốn luôn có cách chơi khác người hôm nay lại chơi một lối chơi bình thường nhất. Cái khác biệt chính là kỹ thuật bắn súng. Nếu cho các thiện xạ khác đứng một chỗ bắn súng chắc chắn sẽ không tạo ra được sát thương lớn thế này khi mà đối thủ sẽ cố gắng tránh được càng nhiều đạn càng tốt. Hôm nay Tôn Tường gặp đạn đuổi kiểu như này thì quả thật là khó quá. Nhất Diệp Chi Thu bị trúng toàn bộ số đạn của hai đợt tấn công vừa rồi. Máu đã ít lại càng tụt nhanh hơn.
Vĩnh Bình dường như vẫn còn đang khá sung sức chứ không có hiện tượng bị chậm lại như trận trước. Chắc chắn là không có việc chấn thương tự nhiên khỏi càng không có chuyện dùng thuốc kích thích. Như vậy thì bằng cách nào mà hôm nay Vĩnh Bình có thể thi đấu như vậy được. Đây là một câu hỏi mà tạm thời bây giờ chưa có lời giải cho Luân Hồi khi mà họ nhìn gương mặt của Vĩnh Bình trên màn hình điện tử. Khuôn mặt đó vẫn còn khá thoải mái chứ chưa có dấu hiệu gì liên quan đến sự khó chịu hay đau đớn cả.
Chu Tước Lăng Vân càng lúc càng tạo ra khoảng cách về máu lớn với Nhất Diệp Chi Thu. Đến thời điểm này gần như không còn cách nào cho Tôn Tường lật ngược thế cờ nữa. Mà ngay cả việc mài sức hiện giờ cũng rất khó vì chính Tôn Tường cũng biết Vĩnh Bình hôm nay chưa từng lên tốc độ nhanh nhất một lần nào có nghĩa là áp lực vẫn chưa đủ. Tôn Tường bây giờ muốn đổi chiến lược thêm một lần nữa cũng không được bởi vì quyền chủ động bây giờ không còn nằm trong tay Tôn Tường nữa. Vĩnh Bình đã khống chế được thế trận. Hiện tại Tôn Tường cần nghĩ đến việc làm sao để không bị thua trắng hơn là tiếp tục mài sức đối thủ.
Bên phía Luân Hồi nhanh chóng nhận ra. Hưng Hân và Vĩnh Bình hình như cũng có một chuẩn bị riêng cho phần lôi đài này rồi. Chứ không phải chỉ chuẩn bị cho trận đấu này. Vĩnh Bình hình như đã có sẵn đường lối thi đấu cho cả việc bị mài sức hoặc là giao chiến trực diện như bình thường. Khác với những trận lôi đài đánh nhanh của vòng trước. Trận đấu này của Vĩnh Bình và Tôn Tường diễn ra lâu hơn khá nhiều. Khi giai đoạn đầu tiên đã là vừa đánh vừa tránh né thì đến giai đoạn này cũng chưa phải tấn công tổng lực. Tốc độ chưa được đẩy lên cao. Tức là Vĩnh Bình xác định sẽ đánh với nhiều người của Luân Hồi chứ không phải chỉ dừng lại ở một hai người đầu tiên.
Chu Tước Lăng Vân vẫn chỉ duy trì khoảng cách mà tấn công không hề chủ động lao vào đối thủ như bao lần nữa. Nhất Diệp Chi Thu bây giờ muốn lao vào đối thủ thì lại không có cách nào để lại gần hẳn. Nguy cơ thua trắng hiển hiện lên trước mặt Tôn Tường và Luân Hồi. Đến lúc này thì ngay cả những tuyển thủ của Luân Hồi cũng bắt đầu lo lắng. Thua trắng ngay trận lôi đài đầu tiên sẽ là một đòn đánh mạnh vào tâm lý thi đấu của Luân Hồi trong phần lôi đài và cả trận bán kết lượt đi này nữa. Kế hoạch thí người mài sức sẽ trở thành thảm họa nếu như đối thủ đứng vững được.
Vĩnh Bình vẫn đang duy trì được sự ổn định của APM với không một sự khó chịu hiện lên trên mặt. Biểu hiện này càng khiến cho Luân Hồi lo lắng hơn. Nhất là với Tôn Tường ở trong trận. Việc đứng trước nguy cơ bị thua trắng càng làm cho Tôn Tướng sốt sắng hơn. Bây giờ hoặc không bao giờ. Nhất Diệp Chi Thu bắt đầu sử dụng những cách thức tiếp cận khác so với ban đầu nhằm áp sát đối thủ.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 524: Sát tâm
Tôn Tường biết là lần lao lên này chính là lần cuối cùng Nhất Diệp Chi Thu có thể làm gì đó tổn thương đến đối thủ. Bởi vì máu của Nhất Diệp Chi Thu đã xuống đến mức 30% đợt lao vào này nếu hai bên giao chiến thì 30% này cũng sẽ bị đi nốt luôn. Nhất Diệp Chi Thu dùng Blink thẳng vào đối thủ sau đó là một pha nhảy lên dùng Đấu Phá Sơn Hà. Đấu Phá Sơn Hà đánh gần cùng với hiệu ứng Núi Lở của Khước Tà nhằm không cho đối thủ khả năng thoát tránh. Nhất Diệp Chi Thu dùng luôn cả Chiến Hồn rồi dùng thêm Giao Long Xuất Hải. Cả hai chiêu thức AOE được dùng để tạo ra một vùng hỗn loạn. Tôn Tường thao tác liên tục các chiêu thức trong một thời gian cực ngắn. Đây cũng có thể coi là một pha thi đấu đỉnh cao. Còn Vĩnh Bình cũng không kém cạnh. Chu Tước Lăng Vân né tránh bằng cách xả đạn xuống đất liên tục. Làm cho Chu Tước Lăng Vân như lướt trên mặt đất y như lần trước lướt trên băng vậy. Không ngờ Vĩnh Bình lại không sử dụng điệu múa của Chu Tước để tiếp đón đối thủ mà lại chấp nhận dính một chút sát thương rồi lùi ra. Ngày hôm nay hình như Vĩnh Bình nhất quyết không muốn đánh cận chiến dù có chuyện gì xảy ra.
Kể cả trong khi đang lướt lùi ra sau thì vẫn có những lần cực ngắn Chu Tước Lăng Vân dơ súng lên bắn đối thủ. APM của Vĩnh Bình bắt đầu tăng lên chứ không còn ở mức 700 nữa. Lúc này thì sát khí cuối cùng cũng đã hiện lên trên khuôn mặt của Vĩnh Bình. Và ai cũng biết đây chính là lúc sát chiêu được tung ra. Tôn Tường tất nhiên không thể nhìn thấy mặt Vĩnh Bình. Nhất Diệp Chi Thu từ trong vùng hỗn loạn đâm thẳng một pha Phục Long Tường Thiên ra phía Chu Tước Lăng Vân. Theo dân gian thì rồng đứng trên phượng. Nên hôm nay khí thể của rồng cũng đang như muốn ăn tươi nuốt sống con chim lửa trước mặt. Chu Tước Lăng Vân không ngờ là không lùi mà lại tiến thẳng về chỗ đầu rồng. Cả hai chuẩn bị va chạm với nhau. Phan Lâm đã hét ầm ĩ lên về tình huống này. Chưa từng thấy một pha xử lý nào lại khó hiểu thế này cả. Chu Tước Lăng Vân bất ngờ sử dụng Trượt Đất kỹ năng. Khi trượt sẽ làm cho nhân vật hạ thấp cơ thể xuống. Nhưng AOE của Phục Long Tường Thiên vẫn đủ to để tác động vào. Thế là rất bất ngờ trong lúc trượt đến. Chu Tước Lăng Vân lăn một vòng người giống như kỹ năng tránh ô tô đâm vậy. Vĩnh Bình thực hiện nó một cách vô cùng thành thục. Tất nhiên là Tôn Tường cũng tính đến tình huống này. Nên Phục Long Tường Thiên đã có một tính huống xoay đầu trở lại. Đúng lúc này thì Chu Tước Lăng Vân không hề đứng lên mà lăn thêm một vòng nữa. Tôn Tường đã cố lái chiêu thức của mình đi vòng tối đa có thể. Vấn đề là APM của Vĩnh Bình nhanh hơn thậm chí là nhanh hơn rất nhiều. Nên Chu Tước Lăng Vân vẫn né được chiêu Rồng Quay Đầu vừa rồi. Không những thế. Việc lao vào vừa rồi bây giờ khiến cho hai nhân vật ở rất gần nhau. Và bây giờ thứ mà mọi người mong chờ bấy lâu cuối cùng cũng đến. Chu Tước Lăng Vân lại bắt đầu bay nhảy như cái cách mà nhân vật này vẫn làm suốt hai mùa giải qua.
Theo thống kê thì Vĩnh Bình dùng đến Chu Tước Lăng Vân dùng đến Chu Tước Lăng Vân trong 6 trên 7 trận đã gặp Luân Hồi. Và nhân vật này cũng là nhân vật của Vĩnh Bình và fan Luân Hồi ghét nhất. Vừa cùng nghề với súng vương của họ lại còn bất bại khi đối mặt với Luân Hồi. Vĩnh Bình hôm nay tiếp tục thể hiện cho mọi người thấy. Chu Tước Lăng Vân vẫn sẽ là cơn ác mộng đối với tuyển thủ và cả fan Luân Hồi. Vĩnh Bình bắt đầu đánh nhanh đến mức cố hết sức tôn tường vẫn không thể phản kháng nổi. Những động tác thể thuật nối tiếp nhau đẩy thân hình của Nhất Diệp Chi Thu vào vị trí mong muốn để đạn bắn cứ như thế. Người ta lại một lần nữa chứng kiến Nhất Diệp Chi Thu dù có kháng tính rất cao thì cơ thể cứ như bị điện giật trong khi khi đó. Đối thủ thì cứ như cái bóng đen lượn qua lượn lại. Tốc độ tấn công này từ lần đầu tiên cho đến bây giờ luôn mang lại cảm giác đau đớn cho Luân Hồi.
Vĩnh Bình đang thể hiện quyết tâm thi đấu của mình trên cả khuôn mặt và những động tác của Chu Tước Lăng Vân. Cũng chỉ có gặp đối thủ mạnh như Luân Hồi, Vĩnh Bình mới có được sát tâm như thế. Chu Tước Lăng Vân sau khi áp vào đối thủ thì chưa từng dừng lại một khoảnh khắc nào. APM của Vĩnh Bình cũng chưa từng giảm một tẹo nào. Trận chiến này được gọi là trận chung kết sớm vì hai đội mạnh nhất đã đối đầu với nhau. Hôm nay Hưng Hân phải tận dụng lợi thế sân nhà một cách triệt để nhất. Không chỉ là chiến thắng trận đấu. Mà còn phải đánh cả vào tâm lý thi đấu của Luân Hồi nữa. Phải làm cho Luân Hồi cảm thấy trận đấu này họ không thể thẳng được. Vì thế Vĩnh Bình mới cất công thi đấu trận mở màn này như thế. Khi mà bạn giở hết bài vở ra vẫn không thể làm gì được đối thủ. Thì cảm giác đó sẽ mệt mỏi và khó chịu đến thế nào. Tôn Tường không may chính là người đầu tiên rơi vào tình thế này. Vĩnh Bình đã để cho Tôn Tường thực hiện mọi điều mình muốn trừ việc hạ gục Chu Tước Lăng Vân.
Nhất Diệp Chi Thu sau khi bị đối phương áp sát tấn công thì đã không còn bất cứ phản kháng nào nữa. Tôn Tường cũng không biết là mình đã hoàn thành nhiệm vụ mài sức đối thủ hay chưa bởi vì Vĩnh Bình hình như vẫn đang thi đấu với phong độ ổn định. Qua quan sát Tôn Tường cũng chưa hề thấy tốc độ của Chu Tước Lăng Vân bị sụt giảm trong quá trình thi đấu. Chuyện Vĩnh Bình sử dụng chất cấm chắc chắn sẽ không xảy ra. Vậy thì bằng cách thần kỳ nào mà hôm nay Vĩnh Bình lại có thể thi đấu như vậy. Câu trả lời chính là quyết tâm của Vĩnh Bình. Hôm nay đứng trước đối thủ cực mạnh nếu không dốc hết sức lực ra. Thì Hưng Hân không thể cầm chắc chiến thắng. Vĩnh Bình cũng không phải đối phó với chấn thương này mới ngày một ngày hai. Cả năm nay Vĩnh Bình đã sống cùng với nó. Đối phó với nó bao lần. Hôm nay hệ thần kinh của Vĩnh Bình đã dùng sức chịu đựng chống lại sự đau đớn đó. Vĩnh Bình có cảm thấy đau không. Chắc chắn là có. Nhưng sự đau đớn đó ngày hôm nay không đủ để lấn áp đi sát tâm đang trỗi dậy của Vĩnh Bình.
Chu Tước Lăng Vân vẫn đang tấn công cho đến tận lúc đối thủ của mình gục ngã. Không một chút dừng nhịp. Không một chút khoan nhượng. Tất cả vẫn chưa phải dừng ở đây. Đây mới là trận đấu đầu tiên. Vĩnh Bình vẫn chưa thỏa mãn. Hôm nay trước Luân Hồi. Ngọn lửa rực cháy của Chu Tước sẽ không tắt đi chừng nào đối thủ còn xuất hiện. Vĩnh Bình quyết tâm như thế. Và nhân vật của cậu cũng quyết tâm như thế. Mang theo 92% máu. Chu Tước Lăng Vân tiến vào trận đấu thứ hai. Đánh với Nhất Diệp Chi Thu chỉ mất 8% máu. Cũng chỉ có một mình nhân vật này của Vĩnh Bình làm được. Chưa từng có nhân vật nào khác kể cả Vụ Ẩn Na Già cũng không.
Tôn Tường thật sự không thể tin nổi thất bại ngày hôm nay của mình. Vốn đã tưởng đối phương không thể mạnh thêm được nữa. Thì ngày hôm nay trong trận bán kết này. Vĩnh Bình lại mạnh lên một level nữa. Không chỉ đánh nhanh như trước kia. Hôm nay còn cả chiến thuật và lối đánh. Việc chọn bản đồ đủ hẹp để cho thiện xạ thi đấu nữa. Tất cả mọi thứ ngày hôm nay đều được chuẩn bị để đối đầu với Luân Hồi. Và không chỉ Tôn Tường những người còn lại đều đã nhìn ra. Thứ đang chờ đợi bọn họ ngày hôm nay ở đây. Không chỉ có như vậy. Ngày hôm nay sẽ có một điều gì đó khác biệt xảy ra và người làm những điều khác biệt đó chính là người đang ở trên sân kia. Kẻ đã luôn đánh bại bọn họ.
Trên khắp khán đài nhà thi đấu Tiêu Sơn. Hai chữ chiến thắng được hô lên. Họ đang tận hưởng niềm vui và sự tự hào mà Vĩnh Bình đem lại cho sân đấu này. Đem lại cho phần thi đấu lôi đài nơi mà tên tuổi của Vĩnh Bình được khắc ghi trong từng trận đấu. Hôm nay sẽ chỉ có chiến thắng mà thôi.
Giang Ba Đào đang dặn dò người thứ hai của Luân Hồi là Ngô Khải. Việc Chu Tước Khải có khả năng chống sock damage thì Luân Hồi đã biết từ lâu. Tất nhiên là Ngô Khải nhận lệnh liều mạng với đối thủ. Vì chỉ còn 10% nữa thì người thứ ba chắc chắn sẽ giải quyết được. Thế nên dù có chuyện gì xảy ra. Ngô Khải và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc của mình phải hoàn thành nhiệm vụ quan trọng này.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 525: Chỉ cần một lần thôi
Bản đồ này cũng vốn không rộng rãi gì. Vĩnh Bình chọn nó cũng để cho mình có thể khống chế toàn bộ không gian thi đấu của trận đấu nên hai bên gần như có thể nhìn thấy nhau ngay sau khi di chuyển chỉ vài giây. Ngô Khải biết việc mình cần làm là gì. Càng biết phải cố gắng thế nào thì mới đạt được mục tiêu đề ra của chiến đội. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc mở tăng tốc ngay khi hai bên nhìn thấy nhau. Ngô Khải muốn tiếp cận một cách nhanh nhất. Hoàn thành nhiệm vụ một cách ngắn gọn nhất có thể. Thấy Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc di chuyển nhanh thì Chu Tước Lăng Vân cũng di chuyển nhanh theo. Một bên là hệ thống một bên là thao tác thủ công. Vậy mà cũng chẳng có mấy chênh lệch. Tất nhiên là thích khách nhanh nhẹn vẫn di chuyển linh hoạt hơn là thiện xạ không thiên về tốc độ với lại Vĩnh Bình cũng không sử dụng phi súng.
Cứ tưởng hai bên sẽ có một màn đụng mặt nhau sớm thì Chu Tước Lăng Vân lại chủ động không chiến đấu trực diện với đối thủ mà muốn đánh giữ khoảng cách để tấn công. Không biết là do game sense của Vĩnh Bình cảm nhận được đối thủ muốn chơi liều mạng hay là đây là kế hoạch từ đầu của Vĩnh Bình cho trận đấu với thích khách. Việc nhìn thấy danh sách thi đấu khi bắt đầu trận đấu đôi khi cũng có đủ thời gian cho một tuyển thủ tính toán chiến thuật. Đạn từ hai khẩu súng bắt đầu bắn ra khi khoảng cách giữa hai bên còn đúng 18 bước. Vĩnh Bình một lần nữa cho tất cả mọi người choáng ngợp bởi sự quyết tâm và sức chịu đựng của bản thân. Khi mà toàn bộ nhà thi đấu đều đang nhìn thấy khuôn mặt hiện rõ lên sự đau đớn của Vĩnh Bình khi mà ép bản thân tăng tốc lên. Tốc độ tấn công và di chuyển của Chu Tước Lăng Vân tăng vọt lên một cách bất thường y như giai đoạn khởi đầu khi đánh với Vu Phong trận trước. Ngô Khải nhanh chóng nhận ra vấn đề khi đối phương đang muốn bắn mình đến chết mà sẽ không có bất cứ tình huống cận chiến nào xảy ra trong trận đấu này cả. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc sử dụng hết tất cả các thủ pháp di chuyển để áp sát. Chỉ là tốc độ của đối phương vượt ra ngoài khả năng xử lý của Ngô Khải rất xa. Xét trên một khía cạnh nào đó. Thì ép được Vĩnh Bình vào tình thế này từ game thứ hai đã có thể tính là thành công đối với Luân Hồi rồi. Bởi vì trận trước Vĩnh Bình sau hai game đã buộc phải rút lui. Nếu hôm nay tình thế tương tự xảy ra. Luân Hồi chắc chắn sẽ lật ngược được tình thế của lôi đài. Vì sau đây Luân Hồi còn Chu Trạch Khải còn Giang Ba Đào.
Thế nên Ngô Khải dù không biết có tiếp cận được đối phương hay không thì vẫn đang thao tác vô cùng điên cuồng. Ngô Khải đang thi đấu một trong những trận lôi đài quan trọng nhất trong sự nghiệp thi đấu của mình. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc di chuyển, tránh né, cố gắng áp sát đối thủ. Đến chính Ngô Khải cũng không biết mình lấy đâu ra sự tập trung và sự chính xác đó. Trong khi Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc vẫn đang bị những phát đạn từ hai khẩu súng Sát Thần và Diệt Quỷ bắn cho đến máu me be bét thì khoảng cách vẫn đang được rút ngắn dần. Bây giờ đã chỉ còn 10 bước. Ngô Khải biết mình phải vượt qua giai đoạn tiếp cận thật nhanh bởi vì mất càng nhiều máu thì phát liều mạng này sẽ càng ít sát thương. Đến lúc đó thì Luân Hồi sẽ mất thêm một người nữa.
Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc vẫn liên tục tiến lên từng bước từng bước một về phía Chu Tước Lăng Vân. Trong khi đó Chu Tước Lăng Vân thì đã không còn giữ khoảng cách như ban đầu nữa mà chủ động tiến lên về phía đối thủ. Cách đánh cứ giữ khoảng cách đến một mức máu nhất định của đối thủ rồi tiến lên đánh áp sát hạ gục của Vĩnh Bình bây giờ đã trở thành bài nghiên cứu của tất cả các đối thủ. Ai cũng phải xem vài lần mỗi khi đánh với Hưng Hân. Để ít nhất còn biết là đến lúc đó tốc độ sẽ như nào để chống trả được không nhiều thì ít. Tất nhiên là Ngô Khải nằm trong nhóm nghiên cứu nhiều về cách đánh này. Bởi vì nhiệm vụ của Ngô Khải hôm nay là phải vượt qua cách đánh đó. Thông thường Vĩnh Bình luôn đợi đến lúc có thể kết thúc được trận đấu thì mới áp sát đối thủ. Hôm nay hình như nó đến hơi sớm thậm chí là rất sớm. Khi mà máu của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc vẫn còn rất nhiều. Muốn kết thúc được trong một đợt tấn công áp đảo là không thể. Vĩnh Bình mà lựa chọn làm thế thì sẽ xuống sức trước khi đối phương gục ngã. Đến cả Ngô Khải người đang mong chuyện đấy xảy ra cũng nghĩ trong này chắc chắn có vấn đề. Chỉ là cuối cùng thì vấn đề ở đâu thì không ai có thể biết ngoại trừ người đang điểu khiển Chu Tước Lăng Vân xông lên kia.
"Chu Tước Lăng Vân chủ động áp sát đối thủ. Trong khi đối thủ là thích khách". Phan Lâm hét ầm lên. Nhìn là biết Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đang chuẩn bị đánh ra hit dao cảm tử của mình. Thế mà Chu Tước Lăng Vân vẫn lao đến rồi tấn công. Sự tự tin của Vĩnh Bình đang tăng lên rất cao sau trận đấu trước. Chu Tước Lăng Vân thật sự đã nhảy vào đối thủ. Trong khi Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc chỉ cần một nhát dao duy nhất mà thôi. Hoặc cùng lắm là thêm Đoạt Mệnh nữa. Đúng hai nhát dao vậy mà Ngô Khải hoàn toàn không thể click vào được người đối thủ để chém. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc cứ dơ dao lên mãi. Tư thế sẵn sàng tấn công đã hình thành từ lâu mà vẫn không sao xuất ra một dao này được. Đối thủ cứ ở trước mặt mà múa may quay cuồng mãi mà không sao tấn công được dù chỉ một lần. Lúc này mọi người cũng phát hiện ra là Chu Tước Lăng Vân không áp hẳn vào người đối thủ như bình thường. Mà là khoảng cách 3 bước đúng bằng với khoảng cách mà súng cận chiến của Chu Trạch Khải vận dụng. Động tác thể thuật toàn là đá. Mỗi khi Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc tiến lên được thêm một bước là bị một phát Tập Kích Gối đẩy ra lại.
Con dao sắc của Luân Hồi. Kế hoạch hạ gục Vĩnh Bình của Luân Hồi đang bị Vĩnh Bình dùng khát khao chiến thắng thuần túy ngăn cản. Khuôn mặt của Vĩnh Bình hiện lên trên màn hình điện tử đã cho thấy Vĩnh Bình quyết tâm thế nào khi đánh trận này. Mặc kệ sự đau đớn đã hiện rõ. Anh mắt của Vĩnh Bình khi nhìn vào màn hình thi đấu trước mặt như bùng lên một ngọn lửa rực cháy như muốn thiêu đốt tất cả. Chu Tước Lăng Vân vẫn đang dùng tốc độ của mình không cho Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc bất cứ cơ hội nào để thực hiện ý đồ của mình. Chỉ ba bước chân ngắn ngủi nhưng hiện tại nó như khoảng cách từ đáy vực đến bầu trời vậy. Ngô Khải không biết làm thế nào để tấn công được lấy một hit này. Chỉ một lần thôi Ngô Khải ước Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc của mình có thể bay thẳng đến lưng của đối thủ. Hiện thực tàn nhẫn thì không như vậy. Vĩnh Bình giữ vững tốc độ vượt trội đó trong sự ngán ngẩm của Luân Hồi. Trong tiếng cổ vũ điên cuồng của Hưng Hân. Toàn bộ fan Hưng Hân đều biết. Đánh như thế này rồi thì Vĩnh Bình sẽ chẳng thể đánh thêm được bao lâu nữa. Cùng lắm thì hết trận này Vĩnh Bình sẽ lại phải bỏ cuộc như trận gặp Bách Hoa cách đây ba ngày. Cơ thể của Vĩnh Bình vốn đã có nền tảng thể lực kém. Bây giờ lại liên tục cố gắng hết sức. Nhiều người còn đang lo ngại Vĩnh Bình sẽ không thể đánh trận chung kết với tình hình sức khỏe liên tục bị bào mòn thế này. Người bên ngoài thì lo lắng như vậy. Còn người trong cuộc. Với Vĩnh Bình hai trận với Luân Hồi này chính là hai trận chung kết. Thắng được Luân Hồi rồi thì sẽ không còn bất cứ trở ngại nào nữa. Cùng lắm thì nghỉ trận lượt đi. Vì Hưng Hân sẽ được đánh hai trận cuối trên sân nhà. Lợi thế vẫn còn đó. Không việc gì phải quá cẩn thận cả. Mục tiêu trước mặt này mới là mục tiêu khó nhằn nhất.
Chu Tước Lăng Vân không những không bị chậm lại mà còn đang nhanh hơn từng chút một. APM của Vĩnh Bình cũng nhích dần lên từ 700 đến 750. Sự cố gắng ở mức vượt qua cả sức chịu đựng của bản thân đó mới thấy được. Vĩnh Bình có khao khát chiến thắng lớn đến mức nào. Nếu như Ngô Khải đang mong cơ hội một lần đâm đối thủ thì với Vĩnh Bình. Cơ hội xây lên vương triều Hưng Hân cũng chỉ có một lần này mà thôi. Bỏ lỡ thì nó sẽ không bao giờ quay lại nữa. Hai họng súng của Chu Tước Lăng Vân đã đỏ rực cả lên. Đạn bắn ra liên hồi đến mức toàn bộ phần giáp của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đều đã chuyển màu không có lấy một chỗ còn nguyên vẹn. Nhiều người đã nghĩ nếu hai khẩu súng này mà đổi lấy dòng thuộc tính phá đồ của Trạm Kim thì không biết chúng đã phá vỡ bao nhiêu món đồ của các tuyển thủ khác rồi. Với vì số lượng phát bắn quá nhiều không có bất cứ trang bị nào trong Vinh Quang có thể chịu được hết một trận. Kể cả chiếc khiên Thành Lũy Thở Than của Độc Hoạt có độ bền cực lớn thì cũng không.
 
Last edited:

Revulsion

Cống hiến cấp cao
Bình luận
623
Số lượt thích
1,276
Location
Thái Bình
Chương 526: Thi đấu tiếp
Chu Tước Lăng Vân đang chiếm thế chủ động hoàn toàn trước Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Không có bất cứ cố gắng nào của Ngô Khải có được kết quả. Khoảng cách gần ngay trước mặt lại xa tận chân trời cứ ở đó không một chút lay động. Máu của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc càng lúc càng ít. Đến lúc này thì việc liều mạng đã không còn khả thi vì sẽ không lấy được nhiều máu của đối thủ nữa. Ngô Khải cũng hiểu đã đến lúc để chuyển sang phương án hai. Mài sức đối thủ. Phương án ám sát chỉ có thể thực hiện được khi máu của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc trên 70% thì dù không có Đoạt Mệnh cũng đủ tạo ra một lượng sát thương đủ lớn khi tấn công từ sau lưng. Bây giờ Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đã dưới 60% máu rồi. Vẫn còn trường hợp là có Đoạt Mệnh thì ít nhất máu của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc cũng phải ở mức 50% mà tình hình này thì mốc 50% cũng sẽ sớm bị bỏ lại ngay thôi. Vì sức tấn công của Chu Tước Lăng Vân đang vô cùng mãnh liệt với sự thao tác của Vĩnh Bình.
Vĩnh Bình hôm nay vô cùng kiên trì. Bởi vì quyết tâm chiến thắng là một chuyện cũng là vì bản thân cậu đã chuẩn bị cho sự đau đớn này. Thi đấu với Luân Hồi chắc chắn sẽ mất sức hơn rất nhiều so với Bách Hoa hôm trước. Đừng có nghĩ đến việc giữ sức ngay cả việc thi đấu hết trận được hay không. Vĩnh Bình cũng đã tính đến rồi. Thế nên hôm nay trước mặt Luân Hồi là một Vĩnh Bình vô cùng kiên cường. Chu Tước Lăng Vân cũng như chủ nhân của mình đang vô cùng kiên cường tung bay trên biển mây. Bản đồ hôm nay chính là nơi để Chu Tước tung cánh. Thế nên hai họng súng tượng trưng cho lửa bất diệt của Chu Tước đang thiêu đốt sinh mạng của cả hai đối thủ một cách không khoan nhượng.
Giang Ba Đào và những người khác của Luân Hồi đều đã nhận ra một điểm bất thường. Vĩnh Bình không xuống sức như họ tưởng. Vết thương của Vĩnh Bình chắc chắn là thật. Sự đau đớn hiện ra ngay cả trên khuôn mặt kia cũng là thật. Vậy thì làm thế nào Vĩnh Bình lại chịu đựng được đến bây giờ. Luân Hồi không trả lời được. Đồng đội của Vĩnh Bình ở Hưng Hân cũng không trả lời được. Họ đều đang chờ xem Vĩnh Bình thật sự có thể chịu đựng nổi không. Và dường như họ đã có câu trả lời rất sớm. Vĩnh Bình kiên trì hơn cả hai bên tưởng tượng nhiều. Chu Tước Lăng Vân tiếp tục áp đảo Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc bằng tốc độ vượt trội. Tình hình của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc thậm chí còn xấu hơn cả của Nhất Diệp Chi Thu game trước. Vĩnh Bình càng cố gắng thì Ngô Khải càng nản. Việc cố gắng áp sát bao nhiêu lần cũng không có kết quả khiến cho tinh thần thi đấu của Ngô Khải xuống một cách trầm trọng. Đến lúc này thì mọi chuyện đều đã sáng tỏ. Khi mà Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc có hiện tượng buông xuôi bắt đầu tìm cách kéo dài thời gian thì cả hai bên đều đã hiểu. Suy cho cùng thì Vĩnh Bình vẫn là muốn đánh tâm lý của đối thủ. Chiêu này cứ xài đi xài lại mãi mà vẫn có tác dụng vì mỗi một lần thì nó lại được nâng lên một đẳng cấp cao hơn. Mỗi khi đối thủ tưởng như có thể tiến lên một bước để rút ngắn khoảng cách với Vĩnh Bình thì một lần Vĩnh Bình đáp trả bằng một khoảng cách còn dài hơn. Không phải trình độ thi đấu của Vĩnh Bình tiến lên một cách vượt bậc mà là sự kiên cường của Vĩnh Bình càng ngày càng tiến lên. Vĩnh Bình của hôm nay lì lợm hơn hẳn Vĩnh Bình của ba ngày trước.
Chỉ với sự kiên cường của tuyển thủ nhân vật Chu Tước Lăng Vân đang trở nên bất tử trước mặt hai người của Luân Hồi. Máu của Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đang xuống rất thấp. Ngô Khải thì gần như đã chấp nhận việc mình sẽ không thể làm được gì. Quan trọng nữa là Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đang có nguy cơ thua trắng. Mana mà Chu Tước Lăng Vân sử dụng trong trận này cũng không nhiều. Thứ tiêu hao nhiều nhất chính là sức lực của Vĩnh Bình. Mà thứ này thì Vĩnh Bình lại đang kiểm soát được. Chu Tước Lăng Vân vẫn tiếp tục tấn công và giữ khoảng cách một cách hoàn hảo. Không có lấy một cơ hội cho Ngô Khải. Ảnh hưởng từ trận đấu đã lan đến cả người thứ ba của Luân Hồi là Giang Ba Đào. Vị trí thứ ba và thứ tư để lật ngược thế cờ của Luân Hồi đã sắp phải xuất trận. Thực tế Luân Hồi đã sẵn sàng cho tình huống mất ba người đầu tiên để đổi lấy Vĩnh Bình. Thế mà đến bây giờ khi kế hoạch xảy ra vẫn trong dự tính thì họ đang cảm thấy vô cùng áp lực. Áp lực vì sao. Vì Vĩnh Bình đang tỏ ra là mình sẽ không chỉ dừng lại ở đấy. Lần đánh được nhiều nhất của Vĩnh Bình cũng là ở bán kết mùa trước. Trận lượt đi với Vi Thảo. Vĩnh Bình đã đánh đến 380% máu của đối thủ. Hôm nay tình thế hoàn toàn có thể lập lại một lần nữa. Hơn ai hết Giang Ba Đào đang mong Vĩnh Bình sẽ gục ngã sau trận này.
Người đang chịu trận là Ngô Khải thì thực sự rất muốn làm gì đấy. Thua trắng trong một trận playoff là một kỷ niệm buồn không ai muốn có. Nhất là trước đại kình địch. Ngô Khải đang cố gắng dùng Shuriken để ném về phía đối thủ. Trúng được dù ít dù nhiều thì cũng có sát thương. Nhất quyết không thể thua trắng được. Ngô Khải chỉ mong Vĩnh Bình sẽ lao vào đánh áp sát để kết thúc. Đến lúc đó thì kiểu gì Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc cũng làm đối thủ mất máu. Còn cứ như hiện tại ném Shuriken cũng bay vào không khí thế này thì Ngô Khải biết làm thế nào. Thế mà Vĩnh Bình cứ nhất quyết không cho Ngô Khải được toại nguyện. Chu Tước Lăng Vân cứ bắn rồi bắn. Đối phương ném đồ thì né lào vào thì đạp ra. Cứ nhất quyết không cho Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc lấy của mình một máu nào hết.
Và cuối cùng trận đấu kết thúc với sự thua trắng của Ngô Khải. Ngô Khải buồn một thì Giang Ba Đào buồn mười. Khi Vĩnh Bình không hề gục xuống hay tỏ ra mệt mỏi sau khi kết thúc hai trận đấu đều với tốc độ cao. Không ai biết làm thế nào sau ba ngày Vĩnh Bình lại có thể tăng sức chịu đựng được nhiều như thế. Khả năng khả dĩ tất nhiên là chất kích thích. Nên việc đầu tiên Giang Ba Đào làm không phải là lên sân mà là tiến về phía khu vực trọng tài. Tất nhiên là muốn đưa ra đề nghị kiểm tra chất kích thích với Vĩnh Bình. Cái này thì không phải ban tổ chức không lường đến. Mà là họ có lường đến mà chưa dám làm. Bây giờ có kiến nghị từ bên Luân Hồi nên tất nhiên là trọng tài đồng ý. Việc này là một con dao hai lưỡi. Bởi vì nếu Vĩnh Bình mà không có vấn đề gì thì Luân Hồi đang cho Vĩnh Bình có thêm gần 10 phút nghỉ nữa. Thế có nghĩa là họ sẽ phải đối phó với một Vĩnh Bình được nghỉ ngơi chứ không phải là một Vĩnh Bình mệt mỏi khi phải thi đấu liên tục. Giang Ba Đào tất nhiên là có cân nhắc đến tình huống này. Ít ra thì như vậy cùng làm giảm được nhuệ khí và sự hăng hái của Vĩnh Bình và Hưng Hân xuống. Ít nhất cũng có chút lợi lộc.
Quá trình test nhanh và đợi kết quả mất khoảng 10 phút. Tất nhiên trong khoảng thời gian này Vĩnh Bình không được rời khỏi phòng thi đấu. Trước đó Vĩnh Bình không hề sử dụng cả thuốc giảm đau. Nên trong người Vĩnh Bình lúc này chẳng có chút nồng độ của bất cứ loại thuốc nào thì làm sao có vấn đề gì được. Thực tế thì trọng tài không hề có niềm tin vào việc sẽ bắt được Vĩnh Bình sử dụng chất cấm. Vấn đề là đến chính ông cũng không hiểu được Vĩnh Bình làm thế nào mà chịu đựng được. Và sau 10 phút. Kết quả cũng đã có. Thông báo chính thức trên lao truyền thanh là hai đội sẽ tiếp tục thi đấu mà không có sự thay đổi nào. Vĩnh Bình sẽ tiếp tục thi đấu tiếp. Dưới sự xác nhận lại của cả Hưng Hân. Bởi vì trước đó Tô Mộc Tranh cũng đã lên khu vực trọng tài để nhận thông báo kết quả test cùng với việc hỏi xem Vĩnh Bình còn có thể thi đấu được không. Khi mà trận trước Vĩnh Bình chỉ thi đấu được 2 trận lôi đài.
Cuối cùng thì trận thi đấu thứ ba cũng được thi đấu. Giang Ba Đào đã cho đối phương 10 phút nghỉ ngơi thì đến lúc này buộc phải hứng chịu hậu quả của việc này. Hai trận trước một người lấy được 8% một người thua trắng. Giang Ba Đào phải đối mặt với Chu Tước Lăng Vân chỉ mất mana chứ không mất bao nhiêu máu. Nói thật với dòng thuộc tính triệt tiêu sinh lực thì Vĩnh Bình chỉ cần duy trì tốc tay thôi. Đừng mong Giang Ba Đào làm được gì bởi vì ma kiếm sĩ sẽ không thể ngâm xướng được bất cứ một chiêu mạnh mẽ nào trước sự tấn công của thiện xạ.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook