Fan Gia Thế - Hỡi kẻ lang thang

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,012
Số lượt thích
3,954
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Gửi Gia Thế,

Gia Thế mà tôi hận,

Cũng là Gia Thế mà tôi yêu.


Tui yêu Lam Vũ là định mệnh. Tui yêu Gia Thế là tai nạn.

Bởi Lam Vũ làm tui vui. Bởi Gia Thế làm tui buồn.

Rất buồn.


Hồi xưa tui có mầm mống fan não tàn Diệp Tu nên rất hứng thú với Gia Thế - nơi Diệp Tu dựng nên thành tích vĩ đại nhất, cũng là nơi vứt bỏ hắn thê thảm. Thật thú vị là bây giờ tui đã hoàn toàn hết fan não tàn Diệp Tu, lại trở thành fan Gia Thế. Trận khiêu chiến cũng là trận tui thích nhất trong 4 trận lớn được miêu tả kỹ toàn truyện. Điều ngược đời nữa chính là khi vào trận ủng hộ Hưng Hân, xong trận lại về với Gia Thế; kết thúc không cay Hưng Hân, mà chỉ điên Gia Thế. Lý do cho sự ngược đời đó là bởi giây phút Gia Thế thua cũng là giây phút tui buộc phải thừa nhận rằng mình vừa hận vừa thương họ.

Trong 3 đội buộc phải phá cựu để xây mới, Gia Thế thảm hơn Bách Hoa hay Hô Khiếu nhiều. Dù sao Bách Hoa Hô Khiếu còn cách ngưỡng bị knock-out xa nửa vòng trái đất, chứ Gia Thế không chỉ từng chìm ngụp đánh khiêu chiến 2 năm, mà còn xém nữa đã bốc hơi khỏi trái đất rồi kìa. Hên rằng không có giải thưởng fan nhà ai thảm nhất vì chắc chắn Gia Thế sẽ hạng nhất và Bách Hoa chỉ có thể hạng nhì (ặc…) và Hô Khiếu hạng ba.


Làm fan Gia Thế rất khổ.

Nếu bắt đầu hâm mộ Gia Thế ở các mùa sau thì chẳng được nếm chút ngon ngọt của quán quân gì cả, chỉ biết mơ mơ hồ hồ hưởng sái thành tích vẻ vang của ba bốn mùa đầu, yếu ớt hư vô như bong bóng xà phòng.

Còn nếu làm fan Gia Thế kỳ cựu từ các mùa đầu Liên minh, thì càng khổ hơn. Bởi thà ngu muội vô tri không cảm thấy gì, còn nếu đã chứng kiến tận mắt hào quang của chiến đội vương giả năm xưa, năm tháng trôi qua chỉ có thể trơ mắt nhìn thành tích xuống cấp, chỉ có nước đau càng thêm đau.

Làm fan Gia Thế thực sự rất khổ.

Khởi điểm quá cao, kết cục quá thấp.

Hãy tưởng tượng vào một ngày nọ vào đầu mùa 8, khi bạn mở mắt ra thấy chiến đội bạn yêu xếp thành tích thứ 19, lót lá dưới bảng tổng sắp. Gia Thế tụi mình đã bao giờ phải chịu uất ức trước các team khác như thế ư?

Rồi một ngày mùa đông lạnh giá, bạn mở mắt ra lại thấy truyền kỳ Diệp Thu đột ngột giải nghệ. Hôm đó tiệm net của Trần Quả tiếng khóc dậy trời, bỏ về nhà hơn nửa, lác đác vài người ngồi lại cũng trầm lắng lạ thường.

Đội trưởng mới Tôn Tường vừa trẻ vừa giỏi vừa thiện chiến, biểu hiện uy dũng trên lôi đài mang lại hy vọng vô vàn rằng chúng ta có thể giở sang một trang sử mới. Nhưng biểu hiện trận đoàn đội nói chung và thành tích chiến đội nói riêng vẫn lênh đênh bất định, khiến tim bạn cũng đánh lô tô trong lòng.

Đâu đó, rộ lên tin đồn phong phanh về tung tích Diệp Thu, lại nhanh chóng bị ém xuống, khiến fan nửa tin nửa ngờ.

Sau nhiều lần thành tích bấp bênh, đến Tôn Tường cũng bị đẩy ra làm cừu thế tội để các fan tiết giận. Song fan hâm mộ sao có thể thực sự tiết giận khi biểu hiện của một đám chủ lực trong trận dở thậm tệ như quyết tâm thi xem đứa nào đánh ngu hơn vậy.

Cả một người ngoài như Nguỵ Sâm chỉ xem replay 1 tiếng phải tiếc nuối thốt ra câu “Gia Thế thua trận không thua người”, Gia Thế các cậu có cảm tưởng gì khi tự mình ra trận nếm trải nỗi nhục vỡ trận tan người đó?

Rồi sau đó Gia Thế bị knock-out, rồi khủng hoảng nhân sự, ngoại giới chỉ trích rằng chúng ta vừa tạo nên kỳ tích giới Vinh Quang, trở thành trò cười thiên hạ.

Từng việc từng việc, dường như có quá nhiều mâu thuẫn tồn tại trong đội ngũ này: bên dưới lớp da một con quái thú khổng lồ, là những vẫy vùng cào cấu trong tuyệt vọng.

“Nếu ngay cả người ủng hộ cũng đánh mất niềm tin, đó mới là chuyện tệ hại nhất của một đội ngũ. Những gì mà Gia Thế làm hiện nay cốt chỉ để giữ lại sự ủng hộ ấy. Dù kết cuộc ra sao, họ cũng không thể làm fan mất hết hy vọng được.”

“Thắng Bá Đồ một trận. Kể từ sau Ngôi Sao Cuối Tuần, nó gần như trở thành khát khao lớn nhất của fan Gia Thế trong mùa giải này. Còn chuyện tiến vào tứ kết chỉ tồn tại trên giả thuyết, fan Gia Thế đã ngưng hoang tưởng rồi.”

“Đừng nói là Bá Đồ vốn thực lực không kém Gia Thế, ngay cả chiến đội Lôi Đình, giờ cũng có thể ăn sạch Gia Thế của bây giờ. Mùa giải này, Gia Thế cũng chỉ đành như vậy thôi.” - Diệp Tu.

“Việc Tôn Tường gia nhập chính là niềm hy vọng của rất nhiều người ủng hộ Gia Thế, bọn họ đã tràn ngập mong chờ. Diệp Tu cũng giống như những người ủng hộ, ôm sự chờ mong với tương lai Gia Thế.

Thế nhưng, giờ hắn lại cảm thấy thất vọng trước tiên.

Với Tôn Tường thì khác, dù sao yêu cầu với người mới không thể quá nhiều. Có lẽ, thứ khiến hắn thất vọng hơn chính là đội ngũ sau khi thay đổi của Gia Thế không có một chỉ dẫn thỏa đáng cho người mới. Sự thất vọng của hắn không phải nhắm vào bất kỳ ai trong Gia Thế, mà là với toàn đội ngũ sau khi thay đổi, với cả câu lạc bộ.”

“Vẻ mặt của đám khách xem hết trận đều như ăn phải ruồi bọ, chạy tới ném đá Gia Thế ở đối diện. Sân nhà hôm đó còn là Gia Thế, người chơi tới tận nơi xem trận đấu còn đang tụ tập không chịu rời đi, hò hét trách cứ biểu hiện tệ hại của Gia Thế.

Tình cảnh như vậy không hề xa lạ với Gia Thế trong mùa giải này.

Tôn Tường, Lưu Hạo, Thân Kiến…… Đây toàn là tuyển thủ chủ lực, cả đám đều mất tập trung. Sắc mặt của họ xen lẫn sự lo lắng, nhưng cảm giác lo lắng ấy có vẻ không phải vì đội ngũ, mà là vì tiền đồ cá nhân. Gia Thế lúc này tựa như chiếc thuyền lớn sắp chìm, những kẻ giỏi giang vốn nên chống đỡ con thuyền chiến đồ sộ ấy lại đang suy tư về chuyện sau khi thuyền đắm.”

Suốt mùa giải thứ tám, Đào Hiên đứng trên lầu cao nhìn xuống qua lớp cửa kính, đếm không xuể số lần fan hâm mộ kéo tới trước cửa câu lạc bộ la hét, biểu tình và đập phá, cho tới khi Tiêu Thời Khâm đến mới đỡ hơn.

Song ngày vui ngắn chẳng tày gan, một năm sau fan lại tiếp tục tụ tập biểu tình trước cửa câu lạc bộ. Đáng tiếc, bây giờ Đào Hiên đã chẳng còn đứng trên văn phòng mình nhìn xuống, người hiếm hoi quan tâm đến cảm nhận của fan Gia Thế ấy cũng dứt áo ra đi.

Diệp Thu giải nghệ, Gia Thế knock-out Liên minh, Gia Thế thua khiêu chiến, Gia Thế phá sản.

Khi bốn cột mốc quan trọng cũng là bốn cây chống trời của Gia Thế lần lượt sụp đổ, cũng là lúc đánh dấu Gia Thế phải ngã xuống. Đến fan Bá Đồ ngày thường chửi Gia Thế như tró còn tiếc nuối không nỡ thay "Không còn Gia Thế, bao nhiêu ngoạn mục cũng bớt một phần."

Buồn bã, thất vọng, bàng hoàng, nhục nhã, chán nản, hoang mang, cầu xin, phẫn nộ, hoảng sợ, bất lực, tuyệt vọng.

Tất cả những cảm xúc tiêu cực trên đời này, fan nhà khác chưa chắc từng nếm thử, fan Gia Thế chắc chắn đều đã trải qua rồi.

Đứng trên khán đài trận chung kết khiêu chiến, những người yêu quý Gia Thế nghĩ gì khi nhìn thấy đấu pháp Pháo Bình Phong được chiến đội đấu nhau một mất một còn áp dụng nhuần nhuyễn, khi nhìn thấy tổ hợp pháo mâu mình từng mê đuổi cùng giết tận xé toạc đội hình của Gia Thế? Chắc hẳn tâm tình không thua gì fan Bách Hoa chứng kiến Trương Giai Lạc sử dụng đấu pháp Bách Hoa chiến thắng đoạt MVP trên sân nhà Bách Hoa, hay như fan Hô Khiếu thấy Phương Duệ lập kỷ lục 1 chấp 3 và chơi zâm gây rối cho đoàn đội Tân Hô Khiếu đâu.

Giống Trương Giai Lạc với Bách Hoa, Gia Thế đối với fan cũng là thể thống nhất giữa thiên thần và ác quỷ.

Họ mang lại tự hào và vinh quang nườm nượp, lại tự tay xé toạc nó xuống, vứt như giẻ rách, giẫm đạp dưới đất, không đáng một đồng.

Họ làm tất cả mọi thứ, bất chấp thủ đoạn để ngọt nhạt trấn an giữ chân fan, song chính họ cũng gây ra những tổn thương không thể vãn hồi.

Đào Hiên tham lam? Thôi Lập chèn ép? Diệp Tu bất lực? Tô Mộc Tranh ngây thơ? Lưu Hạo mưu mô? Đám Thân Kiến nịnh hót? Tôn Tường ngốc nghếch? Tiêu Thời Khâm người ngoài?

Đã bước lên chiến trường, không có ai là vô tội.

Các tuyển thủ trụ cột lâu năm, tại sao không thể hoà hợp? Là lỗi của lãnh đạo, của đội trưởng, hay của chính bản thân họ? Đào Hiên lệch lạc, Thôi Lập bắt chẹt, Lưu Hạo mưu mô, đám Thân Kiến Trương Gia Hưng a dua, Tôn Tường chỉ huy như hạch, trong truyện đều nói rõ, ai muốn bực mình một lần nữa thì xin cứ giở ra đọc lại. Còn về những vai chính diện “vô tội”, bao nhiêu năm qua, không thấy Diệp Tu chủ động khắc phục cải thiện? Tô Mộc Tranh có làm thân với ai khác ngoài Diệp Tu? Tiêu Thời Khâm biết rõ vấn đề ảnh hưởng tâm lý của Diệp Tu tại sao không trị sớm, vào trận cứ lừng khừng?

Trong truyện fan Gia Thế chỉ được nhìn thấy các tin tức được lộ ra ngoài ức chế một, ngoài truyện fan Gia Thế biết đầy đủ tiền căn hậu quả ức chế mười. Đừng ngây thơ nữa, ai cũng góp phần chém đứt 4 cây cột chống trời cả. Kể cả fan cũng có tội khi đã quá cả tin, quá kích động, vô hình dung đẩy giá trị tiềm ẩn của cái chiến đội có tiếng chẳng có miếng này lên cao, gây khó khăn cho quá trình nhà đầu tư tiềm năng mua lại Gia Thế. Thậm chí nếu không phải fan chỉ biết mù quáng tung hê chạy theo những pha bùng nổ đẹp mắt trên sân, hoà mình vào dòng chảy thương mại hoá, thì liệu Đào Hiên có bớt oán hận với phong cách quê mùa của Diệp Thu không?

Diệp Tu đã đề cao “tinh thần Gia Thế” trong buổi phỏng vấn: gốc rễ còn, niềm tin còn, chiến đội còn, Gia Thế sống trong tim những người yêu nó.

Song chính Diệp Tu lại từng lạnh lùng phán “chả ai quan tâm đến cảm nhận fan các cậu cả.”

Khá khen cho một át chủ bài, lá vương bài một thời của Gia Thế.

Mùa hè lịch sử ấy, cả giới Vinh Quang xôn xao, báo chí giật tít “Ai có thể cứu lấy Gia Thế?” là một câu hỏi người người đều muốn biết đáp án, song dường như chẳng ai đủ sức trả lời.

Nực cười thay, người cứu Gia Thế chẳng phải Đào Hiên, chẳng phải Diệp Tu, thậm chí còn chẳng phải là Khưu Phi. Mà là một fan cuồng con ông cháu cha, thể loại đi làm còn lén game một tí ấy, dám bỏ công ăn việc làm để theo chăm chút cho một chiến đội tôm tép rủi ro cao có thể đứt gánh bất cứ lúc nào - một sở thích nghiệp dư trong phút giây nóng đầu. Một fan não tàn, không hơn.

Gia Thế vụn vỡ vì tiền, rồi được ghép nhặt lại bằng tiền.

Đào Hiên bỏ tình vì tiền, Hạ Trọng Thiên bỏ tiền vì tình.

Tân Gia Thế được xây lại bằng chính những yếu tố mà Diệp Tu hạch tâm Gia Thế cũ cóc thèm liếc mắt tới nhất: fan hâm mộ và tiền bạc.

Át chủ bài à, vả mặt đau không? Đau à, thế thì có đau bằng Gia Thế ngã xuống không? À quên, phải là cựu át chủ bài mới đúng.

Fan Gia Thế trong truyện được chia làm 2 loại. Một loại giống như Trần Quả, thích tuyển thủ nên thích chiến đội. Một loại giống Tiểu Minh và Hạ Trọng Thiên, thích chiến đội chứ không phải tuyển thủ. Mà đặc biệt, tui rất tán đồng Hạ Trọng Thiên hơn: hắn không hận gì Diệp Tu và Hưng Hân vì đã loại Gia Thế, vì đó là thể thao sẽ có người cười và người khóc, nhưng cũng đừng mong hắn hoà nhã với Diệp Tu.

Vì thế cựu át chủ bài à, chỉ là vài câu đá xoáy thôi, bởi như Hạ Trọng Thiên từng nói “đó là cái giá duy nhất tôi có thể bắt mấy người phải trả.”

Tui không đặc biệt nhằm vào Diệp Tu, cũng không cố tình ghim mình ai. Bởi một cây làm chẳng nên non, không phải lỗi của riêng một cá thể nào. Đó mới là thứ khiến người ta bực mình nhất.

Nếu hỏi tui có từng hận Gia Thế không, tui sẽ không do dự trả lời rằng là có. Nhìn cách họ tự đập vỡ trường thành, ngày càng đổ đốn, vừa ngứa vừa tức vừa đau. Đặc biệt là giây phút Tôn Tường buông chuột GG, tui giận sôi người, cũng hận điên người, cũng từng ngừng truyện một thời gian ngắn để bình tĩnh lại.

Nhất Diệp Chi Thu không phải là nhân vật cuối cùng ngã xuống trong trận khiêu chiến bởi Tôn Tường chọn cách thoát game, song cá nhân tui cực kỳ mong nhìn thấy Nhất Diệp Chi Thu ngã xuống, nó sẽ giải quyết 2 gút mắc cực lớn trong lòng tui. Thứ nhất là tui rất không cam tâm Tôn Tường GG chịu thua trong tình huống đó, ít nhất hãy đánh đến khi cạn sạch từng giọt 40% HP; thứ hai tui muốn một kết thúc trọn vẹn cho Gia Thế. Nếu Nhất Diệp Chi Thu ngã xuống, thứ ngã xuống không chỉ là một nhân vật game thôi, mà đó sẽ là một tượng đài, một thời đại, mấy kiếp tuyển thủ, trăm triệu fan hâm mộ.

Họ tệ như thế, tại sao không ngã?

Nhưng Gia Thế cứ nhất quyết không ngã xuống. Diệp Tu ngã xuống, Đào Hiên ngã xuống, nhưng Nhất Diệp Chi Thu không ngã xuống trong trận, Khưu Phi không ngã xuống ngoài trận, Hạ Trọng Thiên và fan càng không ngã xuống.

Có người khóc, có kẻ cười.

Nên rốt cuộc tui vẫn cắn răng chịu đựng qua hết những chương truyện Gia Thế phá sản, lúc này cũng chẳng còn hận mãnh liệt như thế nữa, chỉ cảm thấy buồn bực và ủ rũ như chó nhà có tang.

Thực sự rất buồn.

Gia Thế quá đáng buồn. Tất cả về Gia Thế đều đáng buồn. Thứ duy nhất để vui về Gia Thế là Tân Gia Thế trở về sau này. Song nghĩ lại, có gì đáng tự hào vương triều một thời lại suy tàn đến mức chỉ đành nhờ một thằng nhóc dẫn dắt một đám thực tập sinh ngây ngô quay về chiến trường vốn từng là nơi Gia Thế tung hoành xưng bá chứ? Quay về rồi để trơ mắt bị các team lớn mạnh khác bón hành, cùng tranh nhau slot trụ hạng với Chiêu Hoa Hạ Vũ à?

Vậy mà Gia Thế chỉ còn có một niềm tự hào duy nhất đó thôi. Chấp nhận đi, đừng than phiền, không thì biến.


Cho đến tận ngày hôm nay tui vẫn thường ngẩn người bứt rứt, nếu được chọn lại, và chỉ suy nghĩ bằng não trái, chưa chắc tui sẽ chọn Gia Thế.

Nhưng không có nếu như.

Tui yêu Gia Thế thực sự là tai nạn, một tai nạn bất hạnh và may mắn nhất.

Bài này được viết dưới góc nhìn rất rất cá nhân, có thể sẽ khác xa với các bạn fan Gia Thế khác. Nó không đại diện cho góc nhìn đại chúng, mong các bạn yêu thích Gia Thế lỡ đọc được vài tâm sự cay đắng của tui đừng buồn, hãy coi như là một trường hợp cực đoan. Cả cựu và tân Gia Thế đều có những điểm tuyệt vời đáng để yêu mến, chỉ là thứ đưa tui đến với Gia Thế tình cờ thay đều không phải những giây phút huy hoàng đó.

Đôi lúc tui cảm thấy mình quá loser khi chỉ biết hận, nên mới chuyển phần lớn những tâm sức đó sang yêu. Nhưng vẫn luôn thấy thiếu thiếu gì đó, cho tới khi nghe được bài hát này diễn tả đúng từng câu từng chữ.


Giọng nữ là fan hâm mộ, giọng nam là Gia Thế. Hoặc ngược lại, giọng nữ là Gia Thế, giọng nam là fan hâm mộ, đều được. Mỗi cách sẽ nghe ra một tâm tình khác nhau, đều hay. Không thể thay thế một lời xin lỗi chính thức, nhưng nếu như đâu đó vẫn còn ai mãi lang thang và uất nghẹn khi nghĩ về Gia Thế như tui, thì có thể nghe thử.

“Người đâu biết rằng, tôi như vụn vỡ khi người đang chìm vào giấc ngủ say.”

“Người có hay chăng, tôi vẫn còn ám ảnh bởi ký ức thuở ấy.”

“Người không hề biết, tôi đang cố nhặt nhạnh từng chút để đứng lên.”

“Tôi sẵn sàng để tha thứ, nhưng muốn lãng quên lại là một trận ác chiến khác.”


“Cậu có hay chăng, tôi biết rằng cậu đang thầm rỉ máu khi tôi say ngủ.”

“Cậu không biết rằng, mọi sai lầm tôi gây ra đang dần dần nuốt chửng lấy tôi.”

“Cậu đâu biết rằng, tôi cũng đang cố vun vén hàn gắn từng mảnh vỡ một.”

“Hãy đợi đi, tôi hứa rằng cậu không cần phải sợ.”


“Tôi sẽ yêu người như chưa từng hứng chịu bất cứ đớn đau.”

“Tôi yêu người kể cả khi đế chế như ánh mặt trời úa tàn.”


Nên Gia Thế à, nên chính tôi à, đừng lang thang nữa, trời đã sáng rồi.
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,012
Số lượt thích
3,954
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#2
Lần nữa, mỗi một từ một câu đều là Gia Thế và tui, mỗi lần nhấn nhá từng chữ đều thấy thấm đến não nề.


"High dive into frozen waves where the past comes back to life
Fight fear for the selfish pain, it was worth it every time
Hold still right before we crash 'cause we both know how this ends
A clock ticks 'til it breaks your glass and I drown in you again

Walk on through a red parade and refuse to make amends
It cuts deep through our ground and makes us forget all common sense
Don't speak as I try to leave 'cause we both know what we'll choose
If you pull, then I'll push too deep and I'll fall right back to you

'Cause you are the piece of me I wish I didn't need
Chasing relentlessly, still fight and I don't know why
If our love is tragedy, why are you my remedy?
If our love's insanity, why are you my clarity?"
 
Số lượt thích: AGT

AGT

Gà con lon ton
Bình luận
28
Số lượt thích
1
#3
Diệp Tu đã đề cao “tinh thần Gia Thế” trong buổi phỏng vấn: gốc rễ còn, niềm tin còn, chiến đội còn, Gia Thế sống trong tim những người yêu nó.

Song chính Diệp Tu lại từng lạnh lùng phán “chả ai quan tâm đến cảm nhận fan các cậu cả.”
Đúng thế vì nhưng người ko quan tâm đó đang đánh vì tính ngưỡng Vinh Quang của họ thế thôi
Là một người ko mấy ưu GT nên nói thật tôi ko thích bài viết này lắm nhất là có mấy đoạn tôi muốn đập bàn chửi luôn ấy=))) nhưng tôi nhìn thấy sự buồn bã của bạn và cả tình yêu của bạn dành cho chiến đội này nên tôi thật sự chả biết nói gì cả, góc nhìn mỗi người mỗi khác có lẽ trong mắt bạn GT tan vỡ vì rất nhiều nguyên nhân nhưng với tôi thì GT ngã chỉ vì 1 vấn đề thôi họ đã đi quá xa trên vấn đề kinh doanh thôi=)))
 
Bình luận
1,012
Số lượt thích
3,954
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#4
Đúng thế vì nhưng người ko quan tâm đó đang đánh vì tính ngưỡng Vinh Quang của họ thế thôi
Là một người ko mấy ưu GT nên nói thật tôi ko thích bài viết này lắm nhất là có mấy đoạn tôi muốn đập bàn chửi luôn ấy=))) nhưng tôi nhìn thấy sự buồn bã của bạn và cả tình yêu của bạn dành cho chiến đội này nên tôi thật sự chả biết nói gì cả, góc nhìn mỗi người mỗi khác có lẽ trong mắt bạn GT tan vỡ vì rất nhiều nguyên nhân nhưng với tôi thì GT ngã chỉ vì 1 vấn đề thôi họ đã đi quá xa trên vấn đề kinh doanh thôi=)))
Nay bác mò vào làm tui đọc lại bài này và đọc xong tui cũng muốn đập bàn chửi =))) Đây là một bài tui rất thích và cũng rất ghét.

Đương nhiên nguyên nhân chính GT ngã là tại kinh doanh kém, Đào Hiên đã có những quyết định nóng vội và cảm tính với tư cách là một ông chủ. Song nếu chỉ là trách tội lên đầu một cá nhân thì ai cũng làm được, có điều nếu đào sâu một tí sẽ thấy nó có nhiều tầng phức tạp hơn nữa. Nếu bác hứng thú thì tui từng viết một bài khác thử bóc tách nó Gia Thế – “Rốt cuộc Gia Thế bị sao vậy???”, có một cuộc thảo luận khác về Đào Hiên [Thảo Luận] Đào Hiên đáng trách hay không?, mới đây nhất có ngày về Gia Thế trên fanpage Thử Thách 30 Ngày - Mừng Sinh Nhật 10 Năm Toàn Chức. Nếu bác muốn góp lời về chủ đề này hoặc các chủ đề khác thì bác cứ tự nhiên (thích chat trực tiếp thì vào group chat discord)

Dạo này tui nghe một bạn nói điểm mạnh và điểm yếu trong phong cách kinh doanh của Đào Hiên là nó giống như một con bạc. Đào Hiên từng liều lĩnh đầu tư vào Vinh Quang trước khi nó ra mắt, từng cược vào sức mạnh của Diệp Tu, cược vào các tuyển thủ Gia Thế, và lần nào lần nấy Đào Hiên đều thắng lớn và hời to. Thành ra Đào Hiên trở nên kiêu ngạo mù quáng vào khả năng "liều ăn nhiều" của mình và đặt cược vào phi vụ tiếp theo: thay thế Diệp Tu bằng Tôn Tường. Đương nhiên sau đó thâm nặng và mất trắng tay. Còn Diệp Tu sống thực tiễn, lý trí và lạnh lùng, đặt game trên cao hết thảy nên không vướng bận cảm xúc (không phải chê, đây thậm chí là điểm mạnh của Diệp Tu). Tính cách của hai người trái ngược nhau ngay từ những ngày đầu, nhưng vì khi đó thiên thời địa lợi nhân hoà nên mới yên ổn chung nhà, về sau thêm định hướng phát triển Gia Thế ngày càng khác nhau thì không bể mới lạ.
 
Số lượt thích: AGT

Bình luận bằng Facebook