Ongoing [Thiên Ngôn Vạn Ngữ 2022][Song Thư] Two sides of a same coin

Zinxiah

Như chính em, cô gái đến từ Canada \m/
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
37
Số lượt thích
302
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Diệp đại thần
#1
TWO SIDES OF A SAME COIN

Tác giả: Seiryuu Suzaku

Nguồn: Archive of Our Own

Editor: Zinxiah

Fic thuộc project Nữ Tuyển Thủ - Thiên Ngôn Vạn Ngữ 2022

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tóm tắt:

Mỗi tân binh của đội luôn có sự phấn khích và nỗi lo riêng. Thư Khả Di và Thư Khả Hân không phải là ngoại lệ.


Cả hai có thể là chị em sinh đôi đi chung một con đường, nhưng luôn có một cái nhìn khác nhau về thế giới.


Một vài chuyện nhỏ trong cuộc sống mới của hai chị em tại Yên Vũ và cảm nghĩ của họ về chiến đội, bạn bè và về nhau.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chap 1:

Thư Khả Hân điều khiển Há Dám Phản Kháng nấp sau hàng đá trước khi nổ súng sắc bén về phía đối thủ.

Những viên đạn như bị lệch đi vì đối phương nhanh chóng né tránh và di chuyển sang một bên. Nhưng đợt nổ súng thứ hai dội xuống khiến anh mắc kẹt trong làn mưa đạn và bị chế ngự hoàn toàn.

"Làm tốt lắm!" Lý Hoa khen ngợi.

"Cảm ơn anh!" Thư Khả Hân vui vẻ đáp lại.

Lý Hoa khá hào phóng với những lời khen ngợi trong các buổi tập nhưng Thư Khả Hân thực sự cảm thấy vui vẻ khi được nghe từ anh.

Cô nhìn chị mình, người chỉ khẽ gật đầu. Thư Khả Hân tự hỏi liệu Thư Khả Di vẫn chưa hòa nhập được với cả đội khiến chị luôn tỏ vẻ xa cách, nhưng miễn chị ấy không ngăn cô thì không có vấn đề gì.

"Chúng ta sẽ nghỉ ngơi một chút và tiếp tục." Lý Hoa thông báo.

Các thành viên liền giải tán và Lý Hoa tắt đèn khi anh rời đi.

"Đội trưởng sẽ tham gia cùng chúng ta chứ?" Thư Khả Hân hỏi vị đội phó.

"Cô ấy hơi bận với ban quản lý nhưng có thể sẽ tham gia sau. B Em cần gặp chị ấy à?" Lý Hoa quay lại cười với cô.

"Ồ không, không có gì quan trọng! Trận đấu tiếp theo chúng ta sẽ gặp Hưng Hân đúng không?!"

Lý Hoa liền lộ vẻ mệt mỏi khi nghe đến tên đối thủ tiếp theo của họ nhưng vẫn gật đầu "Vâng ... Chúng ta còn thời gian. Cô ấy đang làm việc với ban quản lý về kế hoạch cho trận đấu."

"Ok! Chỉ là tụi em đang tự hỏi khi nào mình sẽ có cơ hội hợp tác cùng chị ấy. Tụi em có một số ý tưởng muốn được thử!"

"Tụi em là ai?" anh hỏi với một nụ cười yếu ớt.

Thư Khả Hân chớp mắt ngạc nhiên trước khi quay đầu và nhận ra rằng cô chỉ có một mình.

"Ừm ... Thư Khả Di cũng vậy."

"Ha ... được rồi. Có lẽ buổi chiều nay cũng được."

Lý Hoa rời đi sau đó và Thư Khả Hân đi xuống nhà ăn. Cô hơi bối rối vì Thư Khả Di đã không đợi cô. Đặc biệt là vì ý tưởng đã được cả hai nghĩ ra từ đêm hôm trước.

Nó tạo cảm giác Thư Khả Hân đang quá háo hức hoặc khoe mẽ trong khi người chị song sinh của cô tỏ ra bình tĩnh và điềm đạm hơn.

Làm như mình quan tâm lắm ấy .... Có lẽ chị ấy đang vội ... hoặc có thể chị ấy không quan tâm chút nào...


"Kế hoạch này khá ổn ... nhưng chúng ta cần ý kiến của Lý Hoa về ý tưởng này." Sở Vân Tú nói.

Trước khi Thư Khả Hân có thể trả lời, Thư Khả Di đã lên tiếng.

"À, thôi ạ. Đó chỉ là một đề nghị thôi. Chắc sẽ không hiệu quả đâu."

Thư Khả Hân nhìn chị mình đầy khó chịu.

"Đề nghị" này đã mất gần hai ngày để nghĩ ra và cô không thể tin được Thư Khả Di lại từ bỏ như vậy.

May mắn thay, Sở Vân Tú dường như nhận ra biểu cảm của Thư Khả Hân và cười khúc khích.

"Ồ nhưng nó có thể thành công .... Và tôi cũng thích nó."

“Thật không ạ!?" Thư Khả Hân mỉm cười với đội trưởng mình.

"Ừ. Chúng ta được phép đưa ra một số quyết định cho trận đấu tiếp theo và tôi thích kế hoạch này."

"Quyết định về gì ạ?" Thư Khả Di hỏi ngay.

"Chiến lược, thứ tự cầu thủ thôi ..." Sở Vân Tú dừng một chút trước khi nói thêm "Đội hình tất nhiên là vẫn như cũ."

Thư Khả Di vô cảm gật đầu và quay lại máy tính. Thư Khả Hân cảm thấy khó hiểu trước phản ứng của chị mình nhưng cô gạt nó sang một bên và ngồi cạnh Sở Vân Tú.

"Lý Hoa nói rằng em đang làm khá tốt trong việc điều chỉnh theo nhịp đánh của đội " Sở Vân Tú khen ngợi Thư Khả Hân.

"Cảm ơn chị!" cô vui vẻ đáp.

Cô khá thích Sở Vân Tú.

Chị rất thân thiện, ngầu, là một người chơi tuyệt vời để hợp tác cùng, và phía sau Vinh Quang Thư Khả Hân nghĩ rằng chị rất tốt và hài hước.

Chị luôn khiến họ cảm thấy được chào đón và mọi lo lắng mà Thư Khả Hân có biến mất sau khi gặp chị.

Sở Vân Tú hành xử chuyên nghiệp nhưng vẫn gần gũi, khiến Thư Khả Hân cảm thấy vừa kính trọng vừa thân thiết với vị đội trưởng.

Nếu cô không có chị gái, Thư Khả Hân thậm chí có thể nói rằng Sở Vân Tú là người chị mà cô hằng mong ước.

Tiếc là mình chỉ có người chị khó tính nhất từ trước đến nay ....


"Cười lên nào!"

Thư Khả Hân nở một nụ cười khác khi nhiếp ảnh gia tiếp tục chụp ảnh.

Nếu có điều gì cô ghét khi trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp thì đó là số lượng quảng cáo mà họ phải làm, nhưng ban quản lý của Yên Vũ đã nhanh chóng lôi kéo họ tham gia vào các hoạt động thương mại.

Cô liếc nhìn chị gái mình, người đang tạo dáng trước một màn hình khác. Thư Khả Hân tự hỏi liệu Thư Khả Hân có thích tất cả những điều này hơn là chơi game không.

Thư Khả Di luôn ngoan ngoãn và lịch sự với ban quản lý, và khi họ phải chụp ảnh, chị không bao giờ phàn nàn hay tỏ ra không quan tâm.

"Các cô có thể đợi thêm một giờ không?" đạo diễn hình ảnh yêu cầu. "Chúng tôi có một vài sản phẩm nữa sắp ra mắt. Chúng tôi chỉ cần đội trưởng và một người nữa, vì vậy các cô có thể tự quyết định điều đó."

Thư Khả Hân chỉ muốn hét lên rằng cô không muốn ở lại đây nữa, nhưng sẽ không đúng mực lắm khi rút lui nhanh như vậy nhưng đột nhiên Thư Khả Di lên tiếng.

"Tôi sẽ chụp."

"Ok! Tuyệt vời! Chúng tôi sẽ dọn phòng chờ cho cô cho đến lúc đó!"

"Cảm ơn!" Sở Vân Tú nói với một nụ cười.

Sau khi nhân viên rời đi, chị quay đầu hiện rõ sự mệt mỏi và ra hiệu cho Thư Khả Hân.

"Em có thể tận hưởng một ngày nghỉ nếu em muốn. Việc này có thể mất một lúc. Chúng ta sẽ gặp lại nhau tại câu lạc bộ vào bữa trưa."

"À được!" Thư Khả Hân mỉm cười nhìn Thư Khả Di "Pizza hay Burger?"

".... Pizza. Thêm thịt."

"Ok!"

"Gọi một hộp gà cho tôi" Sở Vân Tú nói.

Thư Khả Hân giơ ngón tay cái lên và rời khỏi studio chụp.

Cảm giác thật tuyệt khi được ở bên ngoài.

Khi cô nhìn vào cửa sổ, suy nghĩ của cô lại bắt đầu vẩn vơ. Cô rất ngạc nhiên khi thấy Thư Khả Di tình nguyện tham gia buổi chụp hình. Ngay cả ở Vân Tú trông như muốn rời đi nhưng chị vẫn bị ép phải tiếp tục.

Có lẽ mình không hiểu chị ấy nhiều như mình nghĩ...


Thư Khả Hân nhăn mặt nhưng vẫn tiếp tục tấn công.

Nỗi sợ hãi lớn nhất mà cô không phải thua mà là lý do khiến đội họ thua.

Với kế hoạch mới của họ cho trận đấu, họ cũng có thể giành chủ động trong trận đấu đoàn đội, nhưng chỉ khi cô ấy nghĩ rằng mọi thứ đã kết thúc thì Há Dám Phản Kháng đã mắc một sai lầm nhỏ.

Nó chỉ là một lỗi nhỏ nhưng đối với Hưng Hân, nó vẫn là một cơ hội. Mặc dù họ đang bối rối, họ sẽ không nhượng bộ và đột nhiên Há Dám Phản Kháng phải một chọi hai.

Cô đã biểu hiện rất tốt và đánh bại hai người này trong trận lôi đàu nhưng họ vẫn hung hăng tấn công cô.

Mình chỉ cần cố thủ thêm. Chỉ một chút. Đội trưởng sẽ đến đây ngay thôi.

Phong Thành Yên Vũ của Sở Vân Tú là người gần cô nhất nhưng nhìn qua bản đồ Thư Khả Di chợt nhận ra rằng Há Dám Phản Kháng hiện đã bị lạc khỏi đội khá xa..

Thật sự ngu ngốc đẻ mong đợi sự hỗ trợ ngay lập tức.

Nhưng sự trợ giúp đã đến bằng một cơn mưa đạn khi Ai Không Cúi Đầu xuất hiện từ phía sau.

Thư Khả Hân lùi lại để chị cô dễ dàng bọc hậu hơn nhưng bên Hưng Hân vẫn lao vào. Thư Khả Hân gõ trong kênh chat nói rằng họ nên rút lui ngay bây giờ nhưng trước sự ngạc nhiên của cô, Ai Không Cúi Đầu vẫn tiếp tục tiến công dữ dội.

Mặc dù kế hoạch mang hướng chủ động tấn công, Thư Khả Hân đột nhiên cảm thấy phải thận trọng hơn nhưng Thư Khả Di có suy nghĩ khác.

Sau một lúc do dự khó xử, cô liền hạ quyết tâm. Dù sao đi nữa cô không thể để Thư Khả Di một mình và bắt đầu hỗ trợ chị mình.

Thế cục chuyển từ một cuộc giải cứu thành một cuộc phản công táo bạo và đối thủ của họ đã sớm bị tiêu diệt.

Thư Khả Hân nhanh chóng theo sau người chị đang hăng máu của mình chạy về phía Lý Hoa. Đột nhiên trận đấu trở lại trong tầm kiểm soát của họ và từng người một của Hưng Hân bị hạ gục. Cuối cùng, Phong Thành Yên Vũ kết liễu Quân Mạc Tiếu bằng một tia chớp.

Tỉ số 9-1 áp đảo của Yên Vũ đã cổ vũ cả đội rất nhiều và khi họ rời đi, Thư Khả Hân không thể không mỉm cười khi thấy Sở Vân Tú nói Diệp Tu và Tô Mộc Tranh đừng đánh giá thấp họ.

Bất ngờ thay, MVP của trận đấu lại là Thư Khả Di.

Thư Khả Hân không cảm thấy khó chịu vì điều này, nhưng cô tự hỏi chị mình đã làm gì nhiều hơn để có được danh hiệu này. Thư Khả Hân đã hạ gục hai đối thủ ở trận lôi đài và một trong trận đoàn đội. Thư Khả Di đã có một chiến thắng trong vòng đấu đơn và hạ được hai người trong trận đoàn đội.

Nhưng khi nhìn lại những pha highlight trong trận đấu, cô nhận ra mình đã bỏ lỡ bức tranh lớn hơn. Thư Khả Di đã support đội nhiều lần, với cuộc cứu nguy Thư Khả Hân và chủ động tấn công sau đó, chị đã lật ngược thế cờ rất nhanh chóng.

Thư Khả Hân đã hỗ trợ chị mình ở mọi thời điểm của cuộc giao tranh sau đó, nhưng Ai Không Cúi Đầu luôn là người chủ động.

Trong khi cô chỉ là một cái bóng.

Nếu mình có thể tự cứu bản thân thì liệu mọi chuyện có diễn ra theo hướng khác?


Thư Khả Hân ló ra ngoài ban công và thấy Thư Khả Di đang dựa vào lan can.

Họ đã không nói gì nhiều sau trận đấu.

Dù Thư Khả Hân khó chịu vì tâm trạng thất thường của chị gái mình trong vài ngày gần đây, cô cũng quá mệt mỏi để cãi nhau về chuyện này. Cô cũng nhận ra rằng Thư Khả Di cũng đang gặp một số rắc rối trong tháng này khiến chị cũng bực nhọc hơn

Thư Khả Hân đã cảm thấy hơi thất vọng sau khi trở về và càng nghĩ về trận đấu, tất cả những gì cô có thể nghĩ là, giá như cô không được giải cứu thì mọi chuyện đã khác.

Nhưng có điều gì sai với kết quả hiện tại ư?

Đó là trận thắng tốt nhất của họ và Thư Khả Hân đã cảm thấy rất vui khi đội đã có một trận đấu đầy kiểm soát như vậy.

Đó không phải là điều nhỏ nhặt như trở thành MVP.

Có phải vì Thư Khả Di đã nhận được lời khen ngợi đặc biệt từ Sở Vân Tú cho màn trình diễn của chị ấy không? Thư Khả Di thậm chí có vẻ không quan tâm đến điều đó lắm và chỉ nở một nụ cười miễn cưỡng.

Thư Khả Hân nhận ra rằng cô chỉ khó chịu vì chị gái cố gắng hạ thấp điều này hơn là vì lí do gì khác, nhưng nhìn thấy Thư Khả Di chỉ đứng đó nhìn chằm chằm vào các vì sao - Thư Khả Hân bỗng thấy bản thân mềm lòng.

Cả hai đứng đó một lúc trong im lặng, cuối cùng Thư Khả Di cũng lên tiếng.

"Hôm nay em ... chơi tốt." Giọng chị nhẹ hơn thường ngày, Thư Khả Hân nhìn lên và gật đầu.

"Cảm ơn chị”'

"Ý chị là ..." Thư Khả Di như muốn nói thêm điều gì đó nhưng Thư Khả Hân đã mỉm cười và vỗ nhẹ vào tay chị mình.

"Em cũng yêu chị!"

Thư Khả Di nhìn chằm chằm em gái một lúc trước khi bật cười, Thư Khả Hân luồn tay ôm lấy tay chị và cũng tự nở nụ cười..

Chị em của nhau là vậy đấy .

Ai nói điều đó không quan trọng.

Nếu họ không thể hiểu nhau thì ai có thể?

Điều quan trọng là họ yêu quý nhau bất chấp những trận cãi nhau vụn vặt và tính cách khác nhau.

Thư Khả Hân có cảm giác chị gái không biết về những gì khiến cô phiền lòng, nhưng điều đó không quan trọng, bởi vì Thư Khả Hân đã quyết định bỏ qua điều đó.

Đôi khi bạn chỉ cần ba từ kỳ diệu để làm mọi thứ trở lại bình thường.
 

Bình luận bằng Facebook