- Bình luận
- 291
- Số lượt thích
- 2,346
- Fan não tàn của
- Diệp thần Tán ca
Tác giả: 白薠
Edit: Mèo
Thể loại: Dìm hàng, nhiều cp
Warning: Tui không chịu trách nhiệm cho bất cứ câu từ tiếng Anh nào xuất hiện trong fic, đừng blame tui, tội tui lắm
01.
Từ sau giải thế giới, Vương Kiệt Hi cảm thấy biết tiếng Anh vô cùng quan trọng.
Mua bữa sáng phải dùng tiếng Anh, mua bữa trưa phải dùng tiếng Anh, mua bữa tối cũng phải dùng tiếng Anh.
Nói thật, tôi tưởng rằng có thể dùng tiếng Đức.
Vương Kiệt Hi phí sức chín trâu hai hổ mới mua được bánh crepe kiểu Trung, quay người gom tiền mua một cuốn sách học tiếng Đức cấp tốc.
Rất mệt.
02.
Làm một người có chút nghiên cứu về ngôn ngữ Tiêu Thời Khâm nhịn rất lâu, cuối cùng vẫn không nói cho Vương Kiệt Hi.
Phát âm tiếng Đức không được uốn lưỡi cuối vần.
03.
Vương Kiệt Hi tất nhiên sẽ không bị đánh bại bởi chút trở ngại như thế này.
Vì vinh quang, vì tương lai của Vi Thảo, vì phát triển sự nghiệp thể thao điện tử, vì đoàn kết toàn dân tộc
Vì ăn no
Vì có thể ăn thứ mình muốn
Vì không chấm khoai tây với mù tạt
Vì không mất mặt như Hoàng Thiếu Thiên
Vương Kiệt Hi thấm thía nói, phải học tiếng Anh cho tốt.
04.
Bởi vì không nghe hiểu người khác nói gì nên không tìm thấy đũa đành phải dùng hai cái ống hút ăn cơm mà bị Vương Kiệt Hi lấy làm gương xấu, Hoàng Thiếu Thiên nói
F*ck you, Vương Mắt Bự.
05.
Vương Kiệt Hi lấy ra tư thái ôn thi đại học để học tiếng Anh.
Hắn không những học một mình, mà còn kéo cả Vi Thảo học thêm.
Mỗi khi trời tối, Vương Kiệt Hi đều sẽ giảng lại những gì mình tranh thủ học được lúc ban ngày cho các đội viên nghe.
Câu lạc bộ Vi Thảo đèn đuốc sáng trưng, một đám người ở trong đó u u a a như đang đọc thần chũ.
Hàng xóm Hoàng Phong suýt thì báo cảnh sát.
06.
Thi đấu thì thi đấu, mấy người huy động lực lực làm phong kiến mê tín như thế này, là phạm pháp.
Làm cũng thôi đi, đã thế mấy người còn trắng trợn táo bạo như thế.
Anh cho rằng bọn này không thấy bản mặt phù thủy của anh hả?
07.
Không được, bán hàng đa cấp cũng không được.
Đảng viên học tập?
Nói ra chính anh tin không?
Vương Kiệt Hi vẻ mặt lạnh nhạt, nói người tiến cử mình vào đảng là Diệp Tu.
Có người tò mò hỏi Diệp Tu, anh là người đảng nào.
Diệp Tu bận bịu, thuận miệng trả lời một câu
Tui là người của đảng chuunibyou tinh anh Hưng Hân.
08.
Lạc đề.
Chúng ta tiếp tục nói việc học tiếng Anh của Vương Kiệt Hi.
Vương Kiệt Hi không thích tài liệu giảng dạy không thực tế.
Hắn liền bưng quyển từ điển longman được đặc biệt giữ lại để đập Hoàng Thiếu Thiên để nghiên cứu học tập.
Sau đó hắn cảm thấy, có lẽ có cách khác tốt hơn.
09.
Học một ngôn ngữ, phương pháp nhanh nhất chính là sử dụng nhiều.
Vương Kiệt Hi nói.
Cậu treo từ này câu này lên miệng, dần dà, muốn không nhớ được cũng khó.
Vương Kiệt Hi nói tiếp.
Hoặc là cậu lúc nào cũng có thể nhìn thấy nó, cậu cũng sẽ nhớ kỹ.
Vương Kiệt Hi lấy ví dụ.
Ví dụ như, vế tiếp theo của dược ta mạnh hơn miếu là gì?
Lam Vũ đè Vi Thảo.
Lưu Tiểu Biệt thốt ra.
10.
Tiểu Biệt, lăn ra ngoài.
11.
Vương Kiệt Hi quên mất một chuyện.
Bất kể là tiếng Anh hay tiếng Hán, có rất nhiều thứ.
Là dễ bị nhầm lẫn.
Mặc dù cậu hiểu đối phương muốn nói gì.
Ví dụ như có một kẻ như tên trộm núp phía sau tảng đá, cậu sẽ không đoán được đó là Diệp Tu, là Phương Duệ, hay là Ngụy Sâm.
Nhưng mà cậu không nên chưa suy nghĩ gì đã xông lên đánh.
12.
Vương Kiệt Hi nói, chúng ta có thể đổi cách khác.
Dùng câu ví dụ, hẳn là sẽ không nhẫm nữa.
Giống như từ infatuated này, có nghĩa là say đắm, si mê.
Chúng ta có thể đặt câu, Yu Wen Zhou had become infatuated with speed.
Vương Kiệt Hi không kiểm tra bài vở, cho nên hắn vĩnh viễn sẽ không biết, các đội viên của hắn viết gì trong đó.
13.
Cao Anh Kiệt là người thành thật, cho nên cậu viết I am infatuated with the champion.
Liễu Phi là người không thành thật, cho nên cô viết Fang vice-captain is infatuated with my captain's legs.
Những lúc như thế này, có thể cho thấy tác dụng việc dạy tiếng Anh của Vương Kiệt Hi.
Liễu Phi đã thành thạo sử dụng các loại app từ điển phiên dịch.
14.
Tần suất xuất hiện của Phương Sĩ Khiêm trong các câu ví dụ là vô cùng cao.
Đồ đệ của hắn là Viên Bách Thanh tất nhiên sẽ không buông tha hắn.
Viên Bách Thanh viết My master Is infatuated with force.
Nếu sư phụ hắn biết, phỏng chừng sẽ chỉ càng thêm ủng hộ bạo lực.
15.
Liễu Phi tốn rất nhiều công sức mới trộm được vở của Lưu Tiểu Biệt, cũng không phát hiện si mê Lư Hãn Văn trong đó như cô muốn thấy.
I am infatuated with Shiliansha.
Liễu Phi nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm chữ Lưu Tiểu Biệt.
Đáng đời độc thân.
Chờ đến lúc Tiểu Lư infatuated người khác, cậu cứ ở đó mà khóc.
16.
Hoàng Thiếu Thiên phát hiện gần đây Vương Kiệt Hi cứ là lạ.
Dạ Vũ Thanh Phiền: [Đâm một cái]
Dạ Vũ Thanh Phiền: Vương Mắt Bự Vương Mắt Bự
Dạ Vũ Thanh Phiền: Vương Kiệt Hi? Anh đâu rồi
Dạ Vũ Thanh Phiền: Đang làm gì đang làm gì đang làm gì
Dạ Vũ Thanh Phiền: Có ở đây không có ở đây không
Vương Kiệt Hi: in business
Dạ Vũ Thanh Phiền: ??
Dạ Vũ Thanh Phiền: Tui chỉ biết ba chữ tiếng Anh trở xuống
Dạ Vũ Thanh Phiền: Anh đang làm gì cơ?
Dạ Vũ Thanh Phiền: Anh lại nhốt mình trong phòng à?
Dạ Vũ Thanh Phiền: Cần tui gọi điện tìm người mở khóa giúp anh không?
Vương Bất Lưu Hành: Shut up
Dạ Vũ Thanh Phiền: Cái gì đi lên cơ?
Dạ Vũ Thanh Phiền: Vương Kiệt Hi anh đừng có quá mức
Dạ Vũ Thanh Phiền: Vương Kiệt Hi trong đầu anh toàn là cái gì ấy
Dạ Vũ Thanh Phiền: Không biết vợ bạn không thể lừa sao
17.
Vương Kiệt Hi thầm nghĩ trong đầu cậu mới toàn cái gì ấy.
Nhưng hắn biết hắn không thể nói đạo lí với Hoàng Thiếu Thiên.
Thế là hắn mở box chat với Dụ Văn Châu ra, bấm bàn phím điện thoại.
Vương Bất Lưu Hành: bring your Hst home
Sách Khắc Tát Nhĩ: . . .
Sách Khắc Tát Nhĩ: impolite
Vương Bất Lưu Hành: . . .
Vương Bất Lưu Hành: bring him home, please
Sách Khắc Tát Nhĩ: All the same
Vương Bất Lưu Hành: . . . . . . . . .
Vương Bất Lưu Hành: I beg your pardon, bring him back, please
Sách Khắc Tát Nhĩ: Định ngữ
Vương Bất Lưu Hành: . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Vương Bất Lưu Hành: your, Hst.
Sách Khắc Tát Nhĩ: All right.
18.
Vương Kiệt Hi cảm thấy nói chuyện kiểu này với Dụ Văn Châu rất mệt mỏi, nhưng hình như rất có hiệu quả.
Cảm giác giống như nói chuyện với người nước ngoài.
Hắn quyết định thử cách này xem sao.
19.
Tiếng Anh của Trương Tân Kiệt vô cùng trôi chảy, Vương Kiệt Hi nói chuyện với hắn rất là hòa hợp.
Nhưng Vương Kiệt Hi không rõ, tại sao Trương Tân Kiệt giỏi tiếng Anh như vậy, mà Hàn Văn Thanh lại không biết tí gì.
Câu trả lời chính thức của Trương Tân Kiệt là đội trưởng bộn bề nhiều việc của chiến đội, không có thời gian không có tinh lực giải quyết nhiệm vụ ngoài định mức.
Câu trả lời tư nhân của Trương Tân Kiệt là dù sao chúng tôi cũng là người một nhà thì chỉ cần một người biết là đủ rồi không cần đội trưởng phải mệt mỏi như vậy.
Vương Kiệt Hi nói thế lúc ở nước ngoài Hàn Văn Thanh không tự mình ra ngoài mua ăn hả?
Trương Tân Kiệt phủ định trường hợp đó.
Tôi biết nấu ăn. Hiển nhiên Trương Tân Kiệt rất hài lòng với tay nghề của mình.
20.
Vương Kiệt Hi thì rất không vui.
Thế là hắn cố ý chọn thời điểm bên hắn đang là ban ngày còn bên Phương Sĩ Khiêm đã quá nửa đêm để gọi điện thoại.
Phương Sĩ Khiêm mơ màng bắt máy, còn chưa kịp nói Hello đã bị Vương Kiệt Hi ngắt lời.
Vương Kiệt Hi nghiêm túc nói, I'm hungry.
Phương Sĩ Khiêm không nghe rõ, nói Sorry?
Vương Kiệt Hi lặp lại một lần, cắn âm đặc biệt nặng.
Phương Sĩ Khiêm hỏi, tiểu đội trưởng?
Vương Kiệt Hi ừ một tiếng, vừa định nói lại lần ba, Phương Sĩ Khiêm cúp máy.
Cúp.
Hình như còn lầm bẩm câu gì, Vương Kiệt Hi đạo hạnh nông cạn, nghe không hiểu.
Nhưng bằng sự hiểu biết của hắn về Phương Sĩ Khiêm, hẳn là mắng chửi người.
21.
Vương Kiệt Hi rất không vui.
Nhưng nếu hắn gọi lại thì Phương Sĩ Khiêm sẽ tắt máy.
Hắn cũng không thể đặt vé bay sang gào vào lỗ tai người ta, họ Phương kia mau nấu cơm cho ông đây ăn.
Vương Kiệt Hi khó chịu.
Vương Kiệt Hi khó chịu liền muốn trả thù xã hội.
Thế là hắn chọn Trương Giai Lạc trong danh sách bạn tốt.
Ý định tìm kiếm sự an ủi từ người vị đồng nghiệp cũng yêu xa này.
22.
Vương Bất Lưu Hành: Morning
Bách Hoa Liễu Loạn: Ồ buổi sáng tốt lành
Vương Bất Lưu Hành: Have you had breakfast?
Bách Hoa Liễu Loạn: Ơ sao lại nói tiếng Anh thế này?
Bách Hoa Liễu Loạn: Ài cách chơi này của cậu cao cấp ây
Bách Hoa Liễu Loạn: Tui cũng muốn nói kiểu như vậy
Bách Hoa Liễu Loạn: Cậu đợi tui mở Baidu ra phiên dịch nhó
Bách Hoa Liễu Loạn: Ầy Baidu của tui quá hạn
Bách Hoa Liễu Loạn: Tui định nạp Baidu, cậu có cần không?
Vương Bất Lưu Hành: no, thanks
Bách Hoa Liễu Loạn: Ơ kè thẻ ngân hàng của tui không dùng số điện thoại này
Bách Hoa Liễu Loạn: Cậu chờ chút nhá tui tìm Đại Tôn ứng trước cho tui
Bách Hoa Liễu Loạn: Rất nhanh thui tui gọi anh ta dậy bây giờ
Bách Hoa Liễu Loạn: Chờ tui mười giây đồng hồ
Vương Bất Lưu Hành: ok
Bách Hoa Liễu Loạn: Cái quần gì lại còn muốn tui trả lãi
Bách Hoa Liễu Loạn: Tui mặc kệ muốn người có một thân đòi tiền thì không có
Bách Hoa Liễu Loạn: Đậu má tên này có biết xấu hổ hay không hả thế mà nói nạp cho tui một tháng Baidu tui liền phải giải nghệ giặt quần áo nấu cơm một năm cho anh ta
Bách Hoa Liễu Loạn: Má ơi Tôn Triết Bình bị điên rồi à tui chỉ nói nói một câu không nạp thì chia tay mà anh ta còn muốn lại đây?
Bách Hoa Liễu Loạn: Đây là bị gắt ngủ hả, trước kia sao không phát hiện tật xấu này của anh ta
Bách Hoa Liễu Loạn: Còn phải đi đón anh ta, phiền chết đi được
Bách Hoa Liễu Loạn: Ài Vương Kiệt Hi cậu đâu rồi, tui mới nạp xong, cậu nói đi
Vương Bất Lưu Hành: Không sao
23.
Vương Kiệt Hi muốn đánh người.
Nhưng mà hắn đói, hắn còn chưa ăn gì, không có sức đánh người.
Vương Kiệt Hi chậm rì rì ra khỏi phòng, phát hiện phòng Lưu Tiểu Biệt ở bên cạnh không đóng cửa.
Một mùi hương kì lạ xông vào mũi.
Trong mắt Vương Kiệt Hi đói khát, thì đại khái là delicious.
24.
Tự làm?
Vương Kiệt Hi nhìn vật thể không xác định trên mâm hỏi Lưu Tiểu Biệt.
Ừm. Lưu Tiểu Biệt đáp. Muốn học cách làm bữa sáng kiểu Quảng, làm không tốt.
Vẫn ăn ngon. Vương Kiệt Hi cầm lấy vật thể giống bánh bao nếm thử.
Còn kém xa. Lưu Tiểu Biệt uể oải cúi đầu. Người gốc Quảng Châu sẽ không chạm vào.
Vương Kiệt Hi im lặng. Hắn không muốn biết người gốc Quảng Châu là đang chỉ ai.
Hắn liền nghĩ tới bài giảng của mình.
25.
Tiểu Biệt.
Đội trưởng?
What are you infatuated with ?
The breakfast for Lu?
Tiểu Biệt, lăn ra ngoài.
FIN.
Edit: Mèo
Thể loại: Dìm hàng, nhiều cp
Warning: Tui không chịu trách nhiệm cho bất cứ câu từ tiếng Anh nào xuất hiện trong fic, đừng blame tui, tội tui lắm
Sản phẩm thuộc project Mừng sinh nhật Vương Kiệt Hi 2022 - Vương Giả Kiến Vương
Tiếng Anh 10 chấm của Vương Kiệt Hi
Tiếng Anh 10 chấm của Vương Kiệt Hi

01.
Từ sau giải thế giới, Vương Kiệt Hi cảm thấy biết tiếng Anh vô cùng quan trọng.
Mua bữa sáng phải dùng tiếng Anh, mua bữa trưa phải dùng tiếng Anh, mua bữa tối cũng phải dùng tiếng Anh.
Nói thật, tôi tưởng rằng có thể dùng tiếng Đức.
Vương Kiệt Hi phí sức chín trâu hai hổ mới mua được bánh crepe kiểu Trung, quay người gom tiền mua một cuốn sách học tiếng Đức cấp tốc.
Rất mệt.
02.
Làm một người có chút nghiên cứu về ngôn ngữ Tiêu Thời Khâm nhịn rất lâu, cuối cùng vẫn không nói cho Vương Kiệt Hi.
Phát âm tiếng Đức không được uốn lưỡi cuối vần.
03.
Vương Kiệt Hi tất nhiên sẽ không bị đánh bại bởi chút trở ngại như thế này.
Vì vinh quang, vì tương lai của Vi Thảo, vì phát triển sự nghiệp thể thao điện tử, vì đoàn kết toàn dân tộc
Vì ăn no
Vì có thể ăn thứ mình muốn
Vì không chấm khoai tây với mù tạt
Vì không mất mặt như Hoàng Thiếu Thiên
Vương Kiệt Hi thấm thía nói, phải học tiếng Anh cho tốt.
04.
Bởi vì không nghe hiểu người khác nói gì nên không tìm thấy đũa đành phải dùng hai cái ống hút ăn cơm mà bị Vương Kiệt Hi lấy làm gương xấu, Hoàng Thiếu Thiên nói
F*ck you, Vương Mắt Bự.
05.
Vương Kiệt Hi lấy ra tư thái ôn thi đại học để học tiếng Anh.
Hắn không những học một mình, mà còn kéo cả Vi Thảo học thêm.
Mỗi khi trời tối, Vương Kiệt Hi đều sẽ giảng lại những gì mình tranh thủ học được lúc ban ngày cho các đội viên nghe.
Câu lạc bộ Vi Thảo đèn đuốc sáng trưng, một đám người ở trong đó u u a a như đang đọc thần chũ.
Hàng xóm Hoàng Phong suýt thì báo cảnh sát.
06.
Thi đấu thì thi đấu, mấy người huy động lực lực làm phong kiến mê tín như thế này, là phạm pháp.
Làm cũng thôi đi, đã thế mấy người còn trắng trợn táo bạo như thế.
Anh cho rằng bọn này không thấy bản mặt phù thủy của anh hả?
07.
Không được, bán hàng đa cấp cũng không được.
Đảng viên học tập?
Nói ra chính anh tin không?
Vương Kiệt Hi vẻ mặt lạnh nhạt, nói người tiến cử mình vào đảng là Diệp Tu.
Có người tò mò hỏi Diệp Tu, anh là người đảng nào.
Diệp Tu bận bịu, thuận miệng trả lời một câu
Tui là người của đảng chuunibyou tinh anh Hưng Hân.
08.
Lạc đề.
Chúng ta tiếp tục nói việc học tiếng Anh của Vương Kiệt Hi.
Vương Kiệt Hi không thích tài liệu giảng dạy không thực tế.
Hắn liền bưng quyển từ điển longman được đặc biệt giữ lại để đập Hoàng Thiếu Thiên để nghiên cứu học tập.
Sau đó hắn cảm thấy, có lẽ có cách khác tốt hơn.
09.
Học một ngôn ngữ, phương pháp nhanh nhất chính là sử dụng nhiều.
Vương Kiệt Hi nói.
Cậu treo từ này câu này lên miệng, dần dà, muốn không nhớ được cũng khó.
Vương Kiệt Hi nói tiếp.
Hoặc là cậu lúc nào cũng có thể nhìn thấy nó, cậu cũng sẽ nhớ kỹ.
Vương Kiệt Hi lấy ví dụ.
Ví dụ như, vế tiếp theo của dược ta mạnh hơn miếu là gì?
Lam Vũ đè Vi Thảo.
Lưu Tiểu Biệt thốt ra.
10.
Tiểu Biệt, lăn ra ngoài.
11.
Vương Kiệt Hi quên mất một chuyện.
Bất kể là tiếng Anh hay tiếng Hán, có rất nhiều thứ.
Là dễ bị nhầm lẫn.
Mặc dù cậu hiểu đối phương muốn nói gì.
Ví dụ như có một kẻ như tên trộm núp phía sau tảng đá, cậu sẽ không đoán được đó là Diệp Tu, là Phương Duệ, hay là Ngụy Sâm.
Nhưng mà cậu không nên chưa suy nghĩ gì đã xông lên đánh.
12.
Vương Kiệt Hi nói, chúng ta có thể đổi cách khác.
Dùng câu ví dụ, hẳn là sẽ không nhẫm nữa.
Giống như từ infatuated này, có nghĩa là say đắm, si mê.
Chúng ta có thể đặt câu, Yu Wen Zhou had become infatuated with speed.
Vương Kiệt Hi không kiểm tra bài vở, cho nên hắn vĩnh viễn sẽ không biết, các đội viên của hắn viết gì trong đó.
13.
Cao Anh Kiệt là người thành thật, cho nên cậu viết I am infatuated with the champion.
Liễu Phi là người không thành thật, cho nên cô viết Fang vice-captain is infatuated with my captain's legs.
Những lúc như thế này, có thể cho thấy tác dụng việc dạy tiếng Anh của Vương Kiệt Hi.
Liễu Phi đã thành thạo sử dụng các loại app từ điển phiên dịch.
14.
Tần suất xuất hiện của Phương Sĩ Khiêm trong các câu ví dụ là vô cùng cao.
Đồ đệ của hắn là Viên Bách Thanh tất nhiên sẽ không buông tha hắn.
Viên Bách Thanh viết My master Is infatuated with force.
Nếu sư phụ hắn biết, phỏng chừng sẽ chỉ càng thêm ủng hộ bạo lực.
15.
Liễu Phi tốn rất nhiều công sức mới trộm được vở của Lưu Tiểu Biệt, cũng không phát hiện si mê Lư Hãn Văn trong đó như cô muốn thấy.
I am infatuated with Shiliansha.
Liễu Phi nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm chữ Lưu Tiểu Biệt.
Đáng đời độc thân.
Chờ đến lúc Tiểu Lư infatuated người khác, cậu cứ ở đó mà khóc.
16.
Hoàng Thiếu Thiên phát hiện gần đây Vương Kiệt Hi cứ là lạ.
Dạ Vũ Thanh Phiền: [Đâm một cái]
Dạ Vũ Thanh Phiền: Vương Mắt Bự Vương Mắt Bự
Dạ Vũ Thanh Phiền: Vương Kiệt Hi? Anh đâu rồi
Dạ Vũ Thanh Phiền: Đang làm gì đang làm gì đang làm gì
Dạ Vũ Thanh Phiền: Có ở đây không có ở đây không
Vương Kiệt Hi: in business
Dạ Vũ Thanh Phiền: ??
Dạ Vũ Thanh Phiền: Tui chỉ biết ba chữ tiếng Anh trở xuống
Dạ Vũ Thanh Phiền: Anh đang làm gì cơ?
Dạ Vũ Thanh Phiền: Anh lại nhốt mình trong phòng à?
Dạ Vũ Thanh Phiền: Cần tui gọi điện tìm người mở khóa giúp anh không?
Vương Bất Lưu Hành: Shut up
Dạ Vũ Thanh Phiền: Cái gì đi lên cơ?
Dạ Vũ Thanh Phiền: Vương Kiệt Hi anh đừng có quá mức
Dạ Vũ Thanh Phiền: Vương Kiệt Hi trong đầu anh toàn là cái gì ấy
Dạ Vũ Thanh Phiền: Không biết vợ bạn không thể lừa sao
17.
Vương Kiệt Hi thầm nghĩ trong đầu cậu mới toàn cái gì ấy.
Nhưng hắn biết hắn không thể nói đạo lí với Hoàng Thiếu Thiên.
Thế là hắn mở box chat với Dụ Văn Châu ra, bấm bàn phím điện thoại.
Vương Bất Lưu Hành: bring your Hst home
Sách Khắc Tát Nhĩ: . . .
Sách Khắc Tát Nhĩ: impolite
Vương Bất Lưu Hành: . . .
Vương Bất Lưu Hành: bring him home, please
Sách Khắc Tát Nhĩ: All the same
Vương Bất Lưu Hành: . . . . . . . . .
Vương Bất Lưu Hành: I beg your pardon, bring him back, please
Sách Khắc Tát Nhĩ: Định ngữ
Vương Bất Lưu Hành: . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Vương Bất Lưu Hành: your, Hst.
Sách Khắc Tát Nhĩ: All right.
18.
Vương Kiệt Hi cảm thấy nói chuyện kiểu này với Dụ Văn Châu rất mệt mỏi, nhưng hình như rất có hiệu quả.
Cảm giác giống như nói chuyện với người nước ngoài.
Hắn quyết định thử cách này xem sao.
19.
Tiếng Anh của Trương Tân Kiệt vô cùng trôi chảy, Vương Kiệt Hi nói chuyện với hắn rất là hòa hợp.
Nhưng Vương Kiệt Hi không rõ, tại sao Trương Tân Kiệt giỏi tiếng Anh như vậy, mà Hàn Văn Thanh lại không biết tí gì.
Câu trả lời chính thức của Trương Tân Kiệt là đội trưởng bộn bề nhiều việc của chiến đội, không có thời gian không có tinh lực giải quyết nhiệm vụ ngoài định mức.
Câu trả lời tư nhân của Trương Tân Kiệt là dù sao chúng tôi cũng là người một nhà thì chỉ cần một người biết là đủ rồi không cần đội trưởng phải mệt mỏi như vậy.
Vương Kiệt Hi nói thế lúc ở nước ngoài Hàn Văn Thanh không tự mình ra ngoài mua ăn hả?
Trương Tân Kiệt phủ định trường hợp đó.
Tôi biết nấu ăn. Hiển nhiên Trương Tân Kiệt rất hài lòng với tay nghề của mình.
20.
Vương Kiệt Hi thì rất không vui.
Thế là hắn cố ý chọn thời điểm bên hắn đang là ban ngày còn bên Phương Sĩ Khiêm đã quá nửa đêm để gọi điện thoại.
Phương Sĩ Khiêm mơ màng bắt máy, còn chưa kịp nói Hello đã bị Vương Kiệt Hi ngắt lời.
Vương Kiệt Hi nghiêm túc nói, I'm hungry.
Phương Sĩ Khiêm không nghe rõ, nói Sorry?
Vương Kiệt Hi lặp lại một lần, cắn âm đặc biệt nặng.
Phương Sĩ Khiêm hỏi, tiểu đội trưởng?
Vương Kiệt Hi ừ một tiếng, vừa định nói lại lần ba, Phương Sĩ Khiêm cúp máy.
Cúp.
Hình như còn lầm bẩm câu gì, Vương Kiệt Hi đạo hạnh nông cạn, nghe không hiểu.
Nhưng bằng sự hiểu biết của hắn về Phương Sĩ Khiêm, hẳn là mắng chửi người.
21.
Vương Kiệt Hi rất không vui.
Nhưng nếu hắn gọi lại thì Phương Sĩ Khiêm sẽ tắt máy.
Hắn cũng không thể đặt vé bay sang gào vào lỗ tai người ta, họ Phương kia mau nấu cơm cho ông đây ăn.
Vương Kiệt Hi khó chịu.
Vương Kiệt Hi khó chịu liền muốn trả thù xã hội.
Thế là hắn chọn Trương Giai Lạc trong danh sách bạn tốt.
Ý định tìm kiếm sự an ủi từ người vị đồng nghiệp cũng yêu xa này.
22.
Vương Bất Lưu Hành: Morning
Bách Hoa Liễu Loạn: Ồ buổi sáng tốt lành
Vương Bất Lưu Hành: Have you had breakfast?
Bách Hoa Liễu Loạn: Ơ sao lại nói tiếng Anh thế này?
Bách Hoa Liễu Loạn: Ài cách chơi này của cậu cao cấp ây
Bách Hoa Liễu Loạn: Tui cũng muốn nói kiểu như vậy
Bách Hoa Liễu Loạn: Cậu đợi tui mở Baidu ra phiên dịch nhó
Bách Hoa Liễu Loạn: Ầy Baidu của tui quá hạn
Bách Hoa Liễu Loạn: Tui định nạp Baidu, cậu có cần không?
Vương Bất Lưu Hành: no, thanks
Bách Hoa Liễu Loạn: Ơ kè thẻ ngân hàng của tui không dùng số điện thoại này
Bách Hoa Liễu Loạn: Cậu chờ chút nhá tui tìm Đại Tôn ứng trước cho tui
Bách Hoa Liễu Loạn: Rất nhanh thui tui gọi anh ta dậy bây giờ
Bách Hoa Liễu Loạn: Chờ tui mười giây đồng hồ
Vương Bất Lưu Hành: ok
Bách Hoa Liễu Loạn: Cái quần gì lại còn muốn tui trả lãi
Bách Hoa Liễu Loạn: Tui mặc kệ muốn người có một thân đòi tiền thì không có
Bách Hoa Liễu Loạn: Đậu má tên này có biết xấu hổ hay không hả thế mà nói nạp cho tui một tháng Baidu tui liền phải giải nghệ giặt quần áo nấu cơm một năm cho anh ta
Bách Hoa Liễu Loạn: Má ơi Tôn Triết Bình bị điên rồi à tui chỉ nói nói một câu không nạp thì chia tay mà anh ta còn muốn lại đây?
Bách Hoa Liễu Loạn: Đây là bị gắt ngủ hả, trước kia sao không phát hiện tật xấu này của anh ta
Bách Hoa Liễu Loạn: Còn phải đi đón anh ta, phiền chết đi được
Bách Hoa Liễu Loạn: Ài Vương Kiệt Hi cậu đâu rồi, tui mới nạp xong, cậu nói đi
Vương Bất Lưu Hành: Không sao
23.
Vương Kiệt Hi muốn đánh người.
Nhưng mà hắn đói, hắn còn chưa ăn gì, không có sức đánh người.
Vương Kiệt Hi chậm rì rì ra khỏi phòng, phát hiện phòng Lưu Tiểu Biệt ở bên cạnh không đóng cửa.
Một mùi hương kì lạ xông vào mũi.
Trong mắt Vương Kiệt Hi đói khát, thì đại khái là delicious.
24.
Tự làm?
Vương Kiệt Hi nhìn vật thể không xác định trên mâm hỏi Lưu Tiểu Biệt.
Ừm. Lưu Tiểu Biệt đáp. Muốn học cách làm bữa sáng kiểu Quảng, làm không tốt.
Vẫn ăn ngon. Vương Kiệt Hi cầm lấy vật thể giống bánh bao nếm thử.
Còn kém xa. Lưu Tiểu Biệt uể oải cúi đầu. Người gốc Quảng Châu sẽ không chạm vào.
Vương Kiệt Hi im lặng. Hắn không muốn biết người gốc Quảng Châu là đang chỉ ai.
Hắn liền nghĩ tới bài giảng của mình.
25.
Tiểu Biệt.
Đội trưởng?
What are you infatuated with ?
The breakfast for Lu?
Tiểu Biệt, lăn ra ngoài.
FIN.