Luân Hồi - Here We Are

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,008
Số lượt thích
3,946
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#1
Nguồn: 弧光同人工作室


“Nếu nói nhiều có thể thắng, Hoàng Thiếu Thiên đã sớm đoạt sáu cái quán quân”.

Nếu so chiến ca nhà ai hay nhất, chỉ e Luân Hồi đã sớm vô địch 10 mùa.

Nếu ai còn chưa là fan Luân Hồi thì 5:30 nghe xong chắc chắn sẽ. Không hề phóng đại khi nói mê từng câu hát một trong bài này.

Trong 5 câu hát đầu tiên có nhắc đến tên 7 thẻ tài khoản chủ lực của Luân Hồi. Lần lượt là Nhất Thương Xuyên Vân (“xuyên màn mây”), Nhất Diệp Chi Thu (“lá thu rụng"), Vô Lãng (“không gợn sóng gió"), Vân Sơn Loạn + Ngô Sương Câu Nguyệt (“trăng treo đỉnh núi"), Ngô Sương Câu Nguyệt + Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc (“sương đêm lặng lẽ"), Tiếu Ca Tự Nhược (“cười vang rạng rỡ như thường").

Thật ra hơi tiếc vid không có ảnh của Lữ Bạc Viễn. Thường Đỗ Minh là một nhân vật được ưu ái khá nhiều từ fan, chủ yếu là do anh chàng trồng cây si Đường Nhu khá cute. Không phải nói Đỗ Minh không tốt, nhưng nếu chọn giữa Lữ Bạc Viễn và Đỗ Minh thì đệ nhất nhu đạo hiện tại mới là người xứng đáng được ca ngợi nhiều hơn. Thứ nhất Lữ Bạc Viễn mới nằm trong đội hình 5 người chính thường ra sân, là đệ nhất nhu đạo lọt top All-Stars sánh vai với Big Three, trong khi Đỗ Minh bị tác giả gán mác hơi kém trình. Thứ hai là đoạn Lữ Bạc Viễn nghĩ gì về danh hiệu “anh tư" sau khi Tôn Tường chuyển đến chiếm hết hào quang, thông qua tâm sự của Lữ Bạc Viễn thì mới thấy cả cả hắn lẫn các tuyển thủ khác của Luân Hồi không so đo đếm số ghế bởi tính bao dung cao của chiến đội này.

Ngoài ra trong bài hát còn nhắc đến các hình ảnh thường gặp khác về Luân Hồi. Như Chu Trạch Khải vô giải (“ai phá giải nổi"), câu slogan “Nơi làn đạn chạm tới, Chu Trạch Khải chính là quy tắc” của fanclub Chu Trạch Khải (“Hành động hiện tại chính là quy tắc duy nhất").

Fan Tôn Tường thì càng sướng, trong bài hát này có tả bao nhiêu thăng trầm tôi luyện, e là Tôn Tường là đối tượng gánh nhiều nhất. Sẵn tiện “cưỡi Phi Long” cũng ám chỉ Phi Long Tại Thiên, chiêu thức của pháp sư chiến đấu. Huống hồ, rồng và bay lượn đều là chỉ Tôn Tường (“Tường" = bay).

Hai chữ “tiếu ca" trong ID Tiếu Ca Tự Nhược của Phương Minh Hoa, cũng như “sóng" trong ID Vô Lãng của Giang Ba Đào đều được nhắc đến nhiều lần lặp đi lặp lại, gần như là phong thái của Luân Hồi trong bài hát này: Giữa sóng gió phong ba, họ vẫn hát cười hiên ngang ra trận. Mê như điếu đổ cái hình ảnh này trong đây.

Có một câu “không ai cam chịu số phận tầm thường”, không biết vô tình hay hữu ý mà hình ảnh chiếu tới Đỗ Minh. Nếu bình thường thì đây là một câu hát rất hay, có điều nếu chỉ riêng Đỗ Minh thì nó còn hơi buồn. Tại Đỗ Minh từng nghĩ tuy rằng không oán trách Tôn Tường chuyển đến chiếm spotlight, nhưng mùa giải sau có lẽ sẽ chuyển nhượng sang đội khác để có nhiều suất ra trận hơn.

Đặc biêt thích các câu hát nhắc đến chuyện Luân Hồi phá vỡ mọi nguyên tắc trước đó hoặc viết nên lịch sử mới, đều cực kỳ hợp. Bởi trước Luân Hồi, quán quân đều thuộc về các nhà ông lớn giàu tài nguyên từ trong game hoặc tựu chung là thời kỳ đầu Liên minh mới lập. Còn Luân Hồi xưa giờ đều là một đội bèo nhèo, công hội cũng không mạnh bằng cây đa cây đề nhà người khác.

Một chiến đội bắt đầu vùng lên ở mùa 5, so với nhà người khác thì tính đến mùa 10 hiện tại, họ mới chập chững bắt đầu ở ½ mốc thời gian. Ấy thế mà từ hòn gạch đơn sơ ban đầu đó, thua thiệt biết bao so với biệt thự vàng son lâu đời của các ông lớn, Luân Hồi đã nhanh chóng trở mình xây nên một đế chế hùng mạnh không ai dám xem thường.

Họ phá vỡ quy tắc bất thành văn từ xưa đến giờ, giở sang một trang sử mới. Đặc biệt là khi mùa 7 Vi Thảo Vương Kiệt Hi hi sinh vì đoàn đội, thì Chu Trạch Khải lại dẫn dắt một quân đoàn có biệt danh “Chiến đội một người" bởi phong cách cá nhân quá hoa lệ và nổi bật của hắn.

“Đội trưởng của họ, tuyển thủ át chủ bài Chu Trạch Khải, sau khi đoạt chức quán quân rốt cục hoàn thành sự đăng quang cuối cùng của bản thân.”

“Sau đó nhờ vào sự xuất hiện của Chu Trạch Khải, cá chép lật mình thành rồng, Luân Hồi từ một chiến đội yếu nhược, đến ngày hôm nay đã là người bảo vệ ngôi vị quán quân.”

Chu Trạch Khải phá vỡ mọi tiền lệ, là đệ nhất nhân đầu tiên được toàn bộ giới Vinh Quang công nhận.

Luân Hồi đột phá quy luật khép kín, chạm tay tới chiếc cup vàng chỉ những đại gia máu mặt mới đủ nền tảng để chạm vào nổi kia.

Bài hát còn nhắc đến phong thái vừa điềm tĩnh đối mặt thắng bại (“phong độ luôn vững vàng bất kể đối mặt sinh tử hay thành bại") vừa hăng hái xin ra trận bất kể tình thế gian nan cũng rất hay. Trận với Hưng Hân trong khi “Luân Hồi thật sự đang bị dẫn xa. Fan Hưng Hân khắp khán đài vừa nhảy vừa gào, tiếng hô "10 - 0" chẳng dứt bên tai”, đến cả fanclub tháp tùng Luân Hồi cũng hơi nản lòng thì các tuyển thủ vẫn thoải mái cười đùa trêu nhau.

Không phải họ không nghiêm túc, mà đó là phong độ dày dặn và tâm lý vững vàng lắng đọng lại sau nhiều thăng trầm. Đừng quên đây là lứa tuyển thủ vàng ở tuổi nghề sung sức nhất, lại có kinh nghiệm phong phú. Nhưng thoải mái không đồng nghĩa với việc họ chểnh mảng hay thiếu chiến ý.

“Bị dẫn trước 0 - 3, bầu không khí Luân Hồi vẫn cứ thoải mái như thế. Chẳng ai nhảy sồn sồn lên gào khẩu hiệu "Trận kế nhất định phải thắng" hay gì cả. Thế nhưng, trong ánh mắt của tuyển thủ sắp xuất chiến, sự kiên quyết thể hiện rất rõ.”

Luân Hồi không láo toét, không huênh hoang, không làm màu.

Luân Hồi không nói, Luân Hồi chỉ làm.

Họ làm gì? Họ chỉ chiến thắng trận đấu.

“Luân Hồi có thể chiến thắng, bất kể đối thủ là ai!”

"Luân Hồi, nó là vương giả, càng là mái nhà."
 

Bình luận bằng Facebook