Hoàn [Cỏ Cây Chen Đá 2022] [Súng Băng] Chuyện nhỏ như cái nhẫn

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#1
Tác giả: Chưa rõ
Edit: Mèo

Sản phẩm thuộc project Cỏ Cây Chen Đá 2022
Chuyện Nhỏ Như Cái Nhẫn

Tất cả bắt đầu bởi cú đạp Nhất Thương Xuyên Vân của Tay Nhỏ Lạnh Giá.

Do lực độ của Tay Nhỏ và góc độ nằm của Nhất Thương Xuyên Vân. . . Nhất Thương Xuyên Vân thấy được cảnh đẹp dưới váy Tay Nhỏ. Một chớp mắt đỏ mặt cũng không thể ngăn cản Nhất Thương Xuyên Vân xử lí Tay Nhỏ Lạnh Giá.

Sau khi rút thẻ đó là thế giới riêng của chúng tài khoản. Đám tuyển thủ dưới sân thi đấu không có thù sâu oán nặng thì thẻ tài khoản cũng vậy.

Nhất Thương Xuyên Vân lại gần Tay Nhỏ Lạnh Giá, ấp a ấp úng một hồi lâu mà không nói nên lời. Tay Nhỏ Lạnh Giá nhìn hắn nói: “Anh không cần cảm thấy tự trách chỉ bởi vì đánh một cô gái, cái đó không quan trọng. Anh có sứ mệnh và trách nhiệm của riêng mình. Bởi vì sứ mệnh cùng trách nhiệm đó dù anh làm gì cũng có thể tha thứ. Không có chuyện gì khác tôi về trước.”

“. . . Ừm.”

Nhất Thương Xuyên Vân là người thành thật. Hắn không nói cái gì mà “Anh sẽ phụ trách”.

Tay Nhỏ Lạnh Giá im lặng nhìn biển hoa hồng trước mặt, đây đã là lần thứ mấy rồi? Trong lòng có cảm thấy xúc động? Có lẽ có, nhưng cái Tay Nhỏ Lạnh Giá càng quan tâm hơn là —— biển hoa hồng xuất hiện mà thần không biết quỷ không hay như thế này có lẽ cần phải nghiên cứu lại vấn đề an ninh của chúng ta.

Nhưng trên thực tế ở một bụi cỏ cách đó không xa. . .

“Cậu đừng nói với tôi là cô ấy không biết là cậu tặng nhá?” Nhất Diệp Chi Thu nhìn Nhất Thương Xuyên Vân.

“. . .”

“Ý của Xuyên Vân là Vô Lãng đã nói phải cho Tay Nhỏ Lạnh Giá một bất ngờ tiến lên dần dần.” Mặc kệ là người hay thẻ tài khoản thì Vô Lãng vẫn là máy phiên dịch chạy bằng cơm, “Rất rõ ràng, Xuyên Vân cậu hiểu lầm ý tui rồi, ý tui là cô ấy là người của Hưng Hân cậu cứ thế mà tặng hoa hồng thì. . .”

“Cứ thế mà tặng hoa hồng thì cô ấy sẽ hiểu lầm Nhất Thương Xuyên Vân muốn bồi thường do đã đánh Tay Nhỏ trên sân thi đấu.”

“Như vậy sẽ rất phiền toái.” Vô Lãng tổng kết.

Nhìn Nhất Thương Xuyên Vân liên tục gật đầu Vô Lãng cứ cảm thấy sai sai, vừa nãy là ai nói?

Vô Lãng nghiêng đầu thấy Nhất Diệp Chi Thu cũng đang ngó xem là ai.

“Đang tìm anh đây sao? Ở đây này.” Âm thanh phát ra từ trên đỉnh đầu.

“Quân Mạc Tiếu.” Đây là một câu trần thuật.

“Anh đây, theo đuổi con gái sao lại dùng cách này được.”

“Cậu theo đuổi rồi?” Nhất Diệp Chi Thu hỏi.

“Chưa từng ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy, nhớ ngày đó Lãnh Ám Lôi theo đuổi Hải Vô Lượng. . .”

“Này này này, cậu nói thì nói nhắc tới tui làm gì hả?”

“Tiền bối, nói nhỏ một chút, Tay Nhỏ mà nghe thấy là không được đâu.”

Hiếm khi Nhất Diệp Chi Thu yên lặng được mấy giây, “Hưng Hân mấy người đều ở đây hết à?”

“Trừ Tay Nhỏ.”

“Mấy người tới tới lui lui nhiều lần như vậy mà không chào hỏi thì cũng không được tốt cho lắm ha.” Hàn Yên Nhu đứng dựa gốc cây nói.

Vô Lãng trong lòng giật mình một cái, nhìn Ngô Sương Câu Nguyệt ở trong góc. . . Ầy, không nhìn cũng được.

“Mấy người không chỉ đến để chào hỏi đâu đúng không?”

“Lại đây lại đây, để anh nói cho nghe, theo đuổi con gái á thì phải. . .”

Nhìn Nhất Thương Xuyên Vân vẻ mặt chân thành quỳ một gối trước mặt mình Tay Nhỏ Lạnh Giá cảm thấy thật mệt tâm, nhưng lần này trọng điểm của Tay Nhỏ Lạnh Giá không phải đồng đội hóng hớt hết mình cũng không phải Nhất Thương Xuyên Vân đang quỳ một chân trước mặt mà là chiếc nhẫn trên tay Nhất Thương Xuyên Vân. . . Nếu cô không nhìn lầm thì đó là cái nhẫn ban chỉ, còn là màu vàng. . . Hảo thẩm mỹ.

FIN.
 

Bình luận bằng Facebook