Ờ thì, theo ý kiến cá nhân của tui thôi nhớ, người cứ lên làm đội trưởng, đội phó, không phải dạng vừa. Những người nắm giữ chức vụ đó không chỉ có trình cao, kỹ thuật tốt mà cũng cần phải có mưu của riêng họ.
Diệp Tu thì khỏi bàn đi, chúng ta đã thấy được rõ tài chỉ huy của hắn xuyên suốt 1000+ chương truyện rồi.
Dụ Văn Châu thì khi đọc ít người nhìn thấy được tài chiến thuật của hắn. Căn bản vì là tay tàn nhưng vẫn dẫn Lam Vũ ẵm một chức quán quân thì không phải chuyện đùa rồi. Nếu như những chiến thuật của hắn trong các trận đấu đoàn đội chưa đủ, thì tui xin trích lại vài câu:
" Nếu cậu mà không tay tàn, thì tụi anh làm sao còn đường sống được nữa." Diệp Tu nói
Câu trên xuất hiện trong cảnh Dụ Văn Châu xuất hiện lần đầu trong truyện, chưa rõ thực lực ra sao, chỉ cần câu nói đó của Diệp Tu thì đủ để chứng minh: Dụ Văn Châu có cái nhìn chiến thuật rất đáng sợ. Đáng sợ đến mức tác giả phải dìm ảnh bằng việc cho anh làm một tay tàn.
Không hổ là người mà hắn coi trọng sau khi nghỉ hưu. Phùng Hiến Quân nghĩ vậy
Làm đội trưởng không đơn giản, mà làm một chủ tịch thì lại càng không đơn giản, qua đó ta thấy được tầm nhìn của Dụ không hề thua kém Diệp Tu, Trương Tân Kiệt hay Tiêu Thì Khâm.
Bàn về Tiêu Thì Khâm, căn bản Lôi Đình chỉ có mình hắn là tuyển thủ hạng sao, nhưng vẫn gồng gánh Lôi Đình lọt vào top 8 chiến đội mạnh nhất của Liên Minh, nơi vẫn còn có các tuyển thủ hạng sao mạnh khác điển hình là Chu Trạch Khải lúc bấy giờ và các điểm số cao chót vót của các nhân vật trong game, thì ta đã thấy được tài chiến thuật của hắn cũng thuộc hạng cao như thế nào.
Nói về Trương Tân Kiệt, qua một vài cảnh chiến thuật trong game khi đi cướp Boss dã đồ, ta thấy rõ: Trương Tân Kiệt am hiểu lấy thủ làm công hơn lấy công làm thủ như trong các trận đánh đoàn đội ở Bá Đồ trên đấu trường Vinh Quang. Có điều, do đặc tính của Bá Đồ: Tiến lên không lùi, mà Trương Tân Kiệt phải thay đổi chiến thuật của mình để phù hợp với chiến đội. Tài khoản chuyển hình đã rất vất vả, đằng này lại phải thay đổi phong cách chiến thuật quen thuộc của mình, còn vất vả hơn nhiều.
Đến đây, lại nói đến Vương Kiệt Hi. Sở dĩ Vương Kiệt Hi nằm trong bản rộng hơn của Tổ tâm bẩn vì Vương đội còn phải thay đổi cả phong cách chiến đấu của bản thân để hòa nhập với chiến đội. Những đồng đội đã sánh vai cùng hắn đoạt hai lần quán quân phần lớn đều giải nghệ ( ngoại trừ Lưu Tiểu Biệt ra) thì đội hình bây giờ của Vi Thảo toàn những ma mới, những tuyển thủ còn non trẻ và thiếu kinh nghiệm. Nếu không phải Vương Kiệt Hi chơi hẳn ra vụ lớn trong All-star để buff cho Cao Anh Kiệt ra thì dàn tuyển thủ mới này của Vi Thảo này vẫn còn e dè lắm.
( Tui công nhận với mấy cô ở khoản nhìn người, Diệp Tu và Vương Kiệt Hi đều có mắt nhìn người.)
Chúng ta lại không thể không nói đến Giang Ba Đào. Chu Trạch Khải trước đó đã tự dẫn dắt Luân Hồi một mình chiến đấu ở mùa 7 nhưng không có được quán quân, sang mùa 8, Giang Ba Đào chuyển về, Luân Hồi tự nhiên liên kết, gắn bó với nhau, đánh nhuần nhuyễn hơn để rồi nắm hai cái quán quân ở mùa 8 và 9. Điều đó minh chứng được rằng, Giang Ba Đào cũng là người phải có cái nhìn chiến thuật tốt thì mới khiến đoàn đội của Luân Hồi mới xanh như vậy. Chỉ có điều, cái họ thiếu là một tay đấm mạnh mẽ để đột phá công thành, đây là điều mà tất cả các chiến đội lớn đều nhìn ra được, chỉ là họ không thể nào lợi dụng được điểm yếu để đột phá vì cái trình thần thánh của Chu Trạch Khải, và độ linh hoạt của Giang Ba Đào trong khâu kết nối các tuyển thủ khác trong đội.
Tổng kết lại, chỉ là ý kiến cá nhân của mình thì thứ tự xếp hạng ai là bậc thầy chiến thuật xuất sắc nhất thì Diệp Tu đứng đầu ( cái này khỏi bàn cãi đi), Dụ Văn Châu đứng thứ 2, Trương Tân Kiệt và Tiêu Thì Khâm đồng hạng 3 ( cái này còn tùy vào từng lượt đánh của hai đội), Vương Kiệt Hi và Giang Ba Đào đồng hạng 4. ( nhưng mình vẫn nghiêng về Vương Kiệt Hi hơn).
Diệp Tu thì khỏi bàn đi, chúng ta đã thấy được rõ tài chỉ huy của hắn xuyên suốt 1000+ chương truyện rồi.
Dụ Văn Châu thì khi đọc ít người nhìn thấy được tài chiến thuật của hắn. Căn bản vì là tay tàn nhưng vẫn dẫn Lam Vũ ẵm một chức quán quân thì không phải chuyện đùa rồi. Nếu như những chiến thuật của hắn trong các trận đấu đoàn đội chưa đủ, thì tui xin trích lại vài câu:
" Nếu cậu mà không tay tàn, thì tụi anh làm sao còn đường sống được nữa." Diệp Tu nói
Câu trên xuất hiện trong cảnh Dụ Văn Châu xuất hiện lần đầu trong truyện, chưa rõ thực lực ra sao, chỉ cần câu nói đó của Diệp Tu thì đủ để chứng minh: Dụ Văn Châu có cái nhìn chiến thuật rất đáng sợ. Đáng sợ đến mức tác giả phải dìm ảnh bằng việc cho anh làm một tay tàn.
Không hổ là người mà hắn coi trọng sau khi nghỉ hưu. Phùng Hiến Quân nghĩ vậy
Làm đội trưởng không đơn giản, mà làm một chủ tịch thì lại càng không đơn giản, qua đó ta thấy được tầm nhìn của Dụ không hề thua kém Diệp Tu, Trương Tân Kiệt hay Tiêu Thì Khâm.
Bàn về Tiêu Thì Khâm, căn bản Lôi Đình chỉ có mình hắn là tuyển thủ hạng sao, nhưng vẫn gồng gánh Lôi Đình lọt vào top 8 chiến đội mạnh nhất của Liên Minh, nơi vẫn còn có các tuyển thủ hạng sao mạnh khác điển hình là Chu Trạch Khải lúc bấy giờ và các điểm số cao chót vót của các nhân vật trong game, thì ta đã thấy được tài chiến thuật của hắn cũng thuộc hạng cao như thế nào.
Nói về Trương Tân Kiệt, qua một vài cảnh chiến thuật trong game khi đi cướp Boss dã đồ, ta thấy rõ: Trương Tân Kiệt am hiểu lấy thủ làm công hơn lấy công làm thủ như trong các trận đánh đoàn đội ở Bá Đồ trên đấu trường Vinh Quang. Có điều, do đặc tính của Bá Đồ: Tiến lên không lùi, mà Trương Tân Kiệt phải thay đổi chiến thuật của mình để phù hợp với chiến đội. Tài khoản chuyển hình đã rất vất vả, đằng này lại phải thay đổi phong cách chiến thuật quen thuộc của mình, còn vất vả hơn nhiều.
Đến đây, lại nói đến Vương Kiệt Hi. Sở dĩ Vương Kiệt Hi nằm trong bản rộng hơn của Tổ tâm bẩn vì Vương đội còn phải thay đổi cả phong cách chiến đấu của bản thân để hòa nhập với chiến đội. Những đồng đội đã sánh vai cùng hắn đoạt hai lần quán quân phần lớn đều giải nghệ ( ngoại trừ Lưu Tiểu Biệt ra) thì đội hình bây giờ của Vi Thảo toàn những ma mới, những tuyển thủ còn non trẻ và thiếu kinh nghiệm. Nếu không phải Vương Kiệt Hi chơi hẳn ra vụ lớn trong All-star để buff cho Cao Anh Kiệt ra thì dàn tuyển thủ mới này của Vi Thảo này vẫn còn e dè lắm.
( Tui công nhận với mấy cô ở khoản nhìn người, Diệp Tu và Vương Kiệt Hi đều có mắt nhìn người.)
Chúng ta lại không thể không nói đến Giang Ba Đào. Chu Trạch Khải trước đó đã tự dẫn dắt Luân Hồi một mình chiến đấu ở mùa 7 nhưng không có được quán quân, sang mùa 8, Giang Ba Đào chuyển về, Luân Hồi tự nhiên liên kết, gắn bó với nhau, đánh nhuần nhuyễn hơn để rồi nắm hai cái quán quân ở mùa 8 và 9. Điều đó minh chứng được rằng, Giang Ba Đào cũng là người phải có cái nhìn chiến thuật tốt thì mới khiến đoàn đội của Luân Hồi mới xanh như vậy. Chỉ có điều, cái họ thiếu là một tay đấm mạnh mẽ để đột phá công thành, đây là điều mà tất cả các chiến đội lớn đều nhìn ra được, chỉ là họ không thể nào lợi dụng được điểm yếu để đột phá vì cái trình thần thánh của Chu Trạch Khải, và độ linh hoạt của Giang Ba Đào trong khâu kết nối các tuyển thủ khác trong đội.
Tổng kết lại, chỉ là ý kiến cá nhân của mình thì thứ tự xếp hạng ai là bậc thầy chiến thuật xuất sắc nhất thì Diệp Tu đứng đầu ( cái này khỏi bàn cãi đi), Dụ Văn Châu đứng thứ 2, Trương Tân Kiệt và Tiêu Thì Khâm đồng hạng 3 ( cái này còn tùy vào từng lượt đánh của hai đội), Vương Kiệt Hi và Giang Ba Đào đồng hạng 4. ( nhưng mình vẫn nghiêng về Vương Kiệt Hi hơn).