Hoàn [The King Return] (Hoàng Diệp) Hình mẫu lý tưởng và thần tối cao

Lăng Nhân Vạn Diệp

Phó bản trăm người
Bình luận
117
Số lượt thích
234
Location
Một thế giới nào đó giữa vô số vì sao
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Họ Diệp tên Tu
#1
design: ☾ starburst ⋆—



Hình mẫu lý tưởng và thần tối cao
【Event 24h Mừng sinh nhật Song Diệp 2024】


Author: 木质小鸟

ID lofter: linsm8881466

Link: 【黄叶】理想型与至高神-木质小鸟

Edit: E.C.

Beta: Lux

Chi tiết: 【Event 24h Mừng sinh nhật Song Diệp 2024】The King Return



Đầu đuôi câu chuyện bắt nguồn từ việc một video phỏng vấn bên lề chương trình cách đây mấy năm đột nhiên lan truyền khắp internet. Trong video, một thanh niên mặc đồng phục của Gia Thế nhăn mày, nhìn màn ảnh với ánh mắt nghi ngờ và hơi lùi ra sau. Người dẫn chương trình thấy vậy lập tức giải thích rằng chúng tôi là tổ phỏng vấn bên lề chương trình, không phải người xấu, có thể phỏng vấn cậu một vài câu không.


Lúc này thanh niên mới thả lỏng cơ mặt, mỉm cười gật đầu.


"Cậu đang mặc đồng phục Gia Thế, là fan của họ sao?"


Thanh niên thoáng nghĩ rồi đáp: "Phải, tôi là fan trung thành của Gia Thế".


"Hẳn là cậu rất yêu quý đội nhỉ,” Dẫn chương trình tiếp lời, đổi chủ đề, "Nhưng chủ đề phỏng vấn của chúng tôi hôm nay không liên quan đến game. Rất nhiều người quan tâm đến hình mẫu lý tưởng, nếu để cậu lựa chọn người yêu thì cậu sẽ chọn người yêu hệ chó, hệ mèo hay là hệ động vật nào khác?"


Thanh niên chớp chớp mắt, hơi nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu gì cả.


Dẫn chương trình bèn giải thích: "Hệ chó là tính tình hoạt bát, thích quấn quýt bên người yêu. Hệ mèo thì sẽ độc lập và chảnh hơn một chút".


Đôi mắt đen láy của thanh niên đảo quanh một vòng, nghĩ một lúc mới đáp: "Hoạt bát hơn đi".


Video đến đây là kết thúc, ngoài việc thanh niên có ngoại hình khá đẹp ra thì thực sự không phải một cuộc phỏng vấn gì hay ho.


Giữa một đám người qua đường không hiểu chuyện gì, chỉ có dân chơi Vinh Quang há hốc miệng khi thấy gương mặt của thanh niên: Đây... đây là... chẳng phải đây là người đó sao!


Diễn đàn game lập tức sục sôi, diễn đàn chính thì lôi Gia Thế lên quất xác, khu fanship bắt đầu tranh nhau xem ai sẽ là cún con mà Diệp Tu thích nhất, người được nhiều ủng hộ hơn cả là Hoàng Thiếu Thiên - tự xưng là bạn thân nhất của Diệp Tu. Lý do là bởi Hoàng Thiếu Thiên là cún con nổi tiếng gần xa trong giới, ai không biết thì xin vĩnh biệt.


Chó con vui vẻ nọ tình cờ bấm vào khu fanship trong giờ nghỉ trưa, cậu không có thói quen ngủ trưa nên lúc này đang ngồi nói chuyện cười đùa ngớ ngẩn với Trương Giai Lạc. Đang câu qua câu lại trêu chọc lẫn nhau bỗng Hoàng Thiếu Thiên im bặt, Trương Giai Lạc đắc ý cho là mình đã khiến cậu nói không nên lời, định quay sang chế giễu hai câu lại thấy Hoàng Thiếu Thiên ngơ ngác nhìn màn hình máy tính, vành tai đỏ bừng. Trương Giai Lạc hết hồn trước tình trạng này của cậu, ngạc nhiên lên tiếng: "Không phải chứ! Có thế thôi mà ông cũng tức đỏ mặt được hả, sức chịu đựng kém vậy sao mà chơi được với lão Diệp đây!"


Nghe Trương Giai Lạc ồn ào, Hoàng Thiếu Thiên mới hoàn hồn, nhanh chóng tắt tab đi rồi quay sang khẩu chiến với Trương Giai Lạc: "Còn lâu nhá còn lâu nhá còn lâu nhá! Mấy câu nói như gãi ngứa của ông sao có thể ảnh hưởng đến tui! Chẳng qua là do trời nóng quá thôi, điều hòa chỗ này thua xa Lam Vũ tụi tui! Tui với lão Diệp chơi thân khiến ông ghen tị chứ gì, ha ha ông cũng có thể chơi thân với Trương Tân Kiệt mà, cố gắng tối không bị thu điện thoại đi..." Hoàng Thiếu Thiên bất chợt bắn rap liên tục, ửng hồng trên vành tai không hề có xu hướng biến mất mà tâm trạng lại đi từ kinh hãi và hoang mang biến thành mừng như điên, đầu óc càng lúc càng tỉnh táo. Miệng cậu không dừng lại nhưng não đã nghĩ đến chuyện khác: Mình là hình mẫu lý tưởng của người mình thích, mình nên làm gì đây!


Ban đầu Trương Giai Lạc còn nghiêm túc nghe Hoàng Thiếu Thiên nói, cố gắng tìm ra khe hở để phản pháo. Nhưng hình như Hoàng Thiếu Thiên không có lúc nào bị khớp cả, nói từ đầu đến giờ thậm chí còn nhắc đến cả khác biệt địa lý giữa thành phố Q và thành phố G. Lí lẽ của cậu chợt nghe thì như đến từ một miền xa xôi lắm nhưng ở một góc độ nào đó nó lại hợp lý. Tỉ như bàn về sự khác biệt địa lý để rồi nói đến chênh lệch nhiệt độ và chứng minh điều hòa của Lam Vũ làm lạnh tốt hơn. Nhưng Trương Giai Lạc luôn có cảm giác tuy cậu đang nói chuyện với mình nhưng hồn thì đã bay đến đâu đâu. Trương Giai Lạc muốn cắt ngang nhưng mãi chẳng tìm được cơ hội. Thế là anh ngồi nghe đau cả đầu, bắt đầu mất tập trung và không nghe Hoàng Thiếu Thiên nói gì nữa.


Hoàng Thiếu Thiên vẫn còn đang mải diễn thuyết, thậm chí còn để ý Trương Giai Lạc mất tập trung mà kêu lên hỏi anh có đang nghe không. Nhưng thực tế chính bản thân cậu cũng không tập trung quá nhiều vào cuộc nói chuyện này, trong đầu cậu đang nghĩ đến rất nhiều khả năng, nhưng lại không có manh mối, vậy nên lại thả hồn đi xa.


Nói một hồi, cậu lại nghĩ đến dung nhan của Diệp Tu, từ đôi mắt đào hoa hẹp dài đen láy đến đôi môi nhạt màu.




Cậu nghĩ đến rất nhiều chuyện, như lần đầu tiên gặp nhau, cậu vẫn còn là cậu nhóc con trong trại huấn luyện, đến khi Ngụy Sâm dẫn Diệp Tu hùng hổ đi vào, cậu thấy hắn còn đang ngậm một điếu thuốc chưa châm. Diệp Tu đi lướt qua toàn bộ học viên, sau cùng bị Ngụy Sâm giật dây cho đánh một trận với Hoàng Thiếu Thiên. Hoàng Thiếu Thiên nhanh chóng thua cuộc, khi cậu đứng dậy la lối đòi "Chơi lại", cậu để ý thấy màu môi Diệp Tu hơi nhạt, nhìn không giống đang sống ở nhân gian.


Hay như cuộc đấu chính thức đầu tiên của Hoàng Thiếu Thiên và Diệp Tu là khi cậu vừa ra mắt không lâu, Đấu Thần đang trên đỉnh sự nghiệp đã khiến cậu không thể đánh trả. Kết thúc trận đấu Hoàng Thiếu Thiên gặp lại Diệp Tu trong lối đi, Diệp Tu vẫn ngậm một điếu thuốc không châm. Nhưng điểm khác biệt là đôi môi nhuận sắc hơn, có vẻ Diệp Tu vừa uống nước, hôn lên hẳn là rất thích. Hắn vẫy tay với cậu và nói: "Nhóc kiếm khách của Lam Vũ, chơi hay đấy, có mang bật lửa không cho tui mượn đi.”


Sau đó họ trở thành bạn tốt, Hoàng Thiếu Thiên nhớ đến cái topic thảo luận nói cậu giống cún con, dù không thích cái danh xưng này lắm nhưng phải thừa nhận là tả rất đúng. Kể từ khi nhìn thấy Đấu Thần ở trên cao đó cậu như hóa thành chú chó nhỏ, mỗi khi gặp hắn Hoàng Thiếu Thiên đều không thể kiềm chế được mong muốn được tiếp cận và tiếp xúc với hắn, không thể không nói ra những lời nói thân thiết hoặc khiêu khích, đó dường như đã trở thành bản năng khắc vào tận sâu trong DNA của Hoàng Thiếu Thiên.


Còn Diệp Tu, Diệp Tu giống như viên ngọc lạnh lẽo, cảm xúc nhạt nhòa giống như màu môi của hắn vậy. Những hỗn loạn phức tạp bên ngoài dường như chẳng liên quan đến hắn, hắn mãi luôn bình tĩnh thong dong, giống một vị thần tiên vô tình đến thế gian.


... Thực ra cũng không vô tình.


Hoàng Thiếu Thiên vẫn luôn tin vào câu nói có thể trở thành bạn thân ắt sẽ có thêm tình yêu. Vậy nên cậu nhớ đến khi hai người đi ăn riêng Diệp Tu sẽ gọi món mà cậu thích, khi cậu tấn công hắn hắn sẽ hơi mỉm cười, nhớ đến sau khi Diệp Tu giải nghệ, ngoài Tô Mộc Tranh ra, thì người đầu tiên mà hắn liên hệ là cậu.




Hoàng Thiếu Thiên vừa nghĩ vừa không nén được nụ cười, may mà lúc này Trương Giai Lạc đã chán đến mức không thèm nhìn cậu nữa. Bấy giờ Hoàng Thiếu Thiên mới thấy khát khô họng, uống một ngụm nước rồi không nói gì nữa. Không cần phân tâm nói chuyện nữa, giờ cậu tập trung nghĩ đến Diệp Tu.


Cậu lại nhớ đến gương mặt của Diệp Tu. Làn da trắng nõn mịn màng, đôi lông mày trông rất ngầu, cặp mắt đào hoa hẹp dài quyến rũ, còn có một chỗ mà cậu muốn nhấm nháp nhất, đôi môi nhạt màu của Diệp Tu. Không biết có phải là nhìn người tình hóa Tây Thi hay không, nói chung là cậu thấy Diệp Tu chỗ nào cũng đẹp, đẹp như tiên vậy đó, cậu nghĩ.


"Kẽo kẹt".


Cánh cửa phòng huấn luyện phát ra tiếng kêu, người cậu đang nghĩ đến cứ vậy mà tiến lại gần.


Trương Giai Lạc chịu hết nổi rồi, tuyệt vọng lên án Hoàng Thiếu Thiên với Diệp Tu về hành vi tấn công hai lỗ tai của anh một cách vô cùng tàn ác.


Từ khi Diệp Tu bước vào, Hoàng Thiếu Thiên đã chạy đến cọ theo bản năng. Lúc này cả nửa người cậu đang dựa vào người Diệp Tu, mách rằng Trương Giai Lạc trêu cậu trước.


Diệp Tu nói gì đó, Hoàng Thiếu Thiên nghe không rõ, nhưng Trương Giai Lạc đã nổi khùng lên. Hoàng Thiếu Thiên chỉ nhìn chằm chằm vào đôi môi lúc đóng lúc mở của Diệp Tu, sau đó cậu nhận ra, từ khi cậu dựa vào đôi môi đó đã nở nụ cười, một nụ cười dịu dàng yêu chiều.


Hoàng Thiếu Thiên cảm giác như tim mình hẫng đi một nhịp, vị thần tối cao của cậu, hình như cũng yêu cậu.
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook