- Bình luận
- 63
- Số lượt thích
- 166
- Team
- Vi Thảo
- Fan não tàn của
- Vương Kiệt Hy Vương Papa
----- MÈO CỦA VI THẢO -----
Nguồn: Lofter
Convert: Pông
Edit: NuanYang
01.
Sân sau của Vi Thảo là địa bàn của một đám mèo hoang, ban đầu chỉ có một con, về sau nhân rộng thành một đám.
Con mèo ban đầu không phải là mèo hoang, mà do Lâm Kiệt ôm về nuôi từ hồi Vương Kiệt Hi mới gia nhập Vi Thảo.
Đặt tên cho nó là Hi Hi.
Đúng vậy, chính là chữ Hi trong Vương Kiệt Hi.
Cái tên này bị Phương Sĩ Khiêm cười nhạo thật lâu, hễ rảnh rỗi lại đi chọc bé mèo nhỏ, vừa đùa giỡn vừa la to "Hi Hi à, Hi Hi nhìn ba đi con!"
Vương Kiệt Hi mỗi khi gặp tình cảnh này sẽ dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn như kẻ dở hơi, Lâm Kiệt đứng cạnh lại mang vẻ mặt từ ái "hai đứa nhỏ thân thiết thật" nhìn bọn họ.
Nhưng Phương Sĩ Khiêm rất nhanh liền cười không nổi. Hi Hi dẫn về một bé mèo khác, ở lại sân sau Vi Thảo không đi nữa. Lâm Kiệt gõ tay quyết định, bé mèo này gọi là Bốn Ngàn đi, Bốn Ngàn với Hi Hi phải sống hòa hợp cùng nhau đó nha.
Vương Kiệt Hi ở bên cạnh vỗ tay, mặt không biểu tình, đặt tên hay lắm.
02.
Có lẽ Vi Thảo thật sự có duyên với mèo, rất tâm linh là mỗi lần Vi Thảo có đội viên mới gia nhập, sân sau Vi Thảo lại có một bé mèo mới tới. Phương Sĩ Khiêm một bên mắng chuyện này không khoa học, một bên bừng bừng hứng khởi đặt biệt hiệu cho từng bé mèo tương ứng.
Ngẫu nhiên hắn cũng sẽ cảm thán với Vương Kiệt Hi, thật đáng tiếc trong đây không có mèo đại diện cho Lâm Kiệt. Vương Kiệt Hi đề nghị mua một con về nuôi, nhưng Phương Sĩ Khiêm lại từ chối.
Hắn vừa nựng mèo vừa nói giỡn, người đã không còn ở Vi Thảo nữa rồi, tính lấy mèo làm thế thân hay gì.
Một lát sau lại nói, vẫn là thôi đi, giải nghệ rồi, nhìn thấy lại tức cảnh sinh tình, nếu thật sự mang về một con lại còn đặt tên thử hỏi ai dám gọi, cậu dám sao?
Vương Kiệt Hi tưởng tượng một chút, kiên quyết lắc đầu.
Bọn họ không dám gọi biệt hiệu của Lâm Kiệt, cũng như những hậu bối mới tới không dám gọi hai chữ Hi Hi, quá mức thân thiết lại dễ xúc phạm, thậm chí còn sinh ra cảm giác kính sợ với chính bản meo.
Vương Kiệt Hi nhìn đội viên nựng mèo cũng phải cố gắng vuốt ve thật cẩn thận, vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, đã nói đổi tên cho nó đi, đừng gọi Hi Hi nữa. Đổi thành Sao nhỏ, ma đạo học giả chẳng phải có kỹ năng tên Sao Xạ Tuyến đấy ư, rất tốt, rất thích hợp.
Vì vậy Hi Hi có tên gọi mới, hai chữ phát âm thật ra tương tự, sửa tên cũng không quá khó khăn.
Hi Hi có pinyin là Xixi, Sao nhỏ (Tinh Tinh) là Xingxing
Lại thành ra Phương Sĩ Khiêm không quá hài lòng, mấy cậu không dám kêu Hi Hi nhưng rất nhiệt tình gọi tên Bốn Ngàn ha, tôi là tiền bối của Tiểu đội trưởng cơ mà.
Nhóm hậu bối nào dám đắc tội Thần Trị Liệu, vội vàng chọn từ ngữ dỗ dành, nào là Phương Thần bình dị hòa ái thân thiện dễ gần, đủ loại từ ngữ hoa mỹ mới khiến Phương Sĩ Khiêm miễn cưỡng đồng ý.
Nhưng hắn vẫn tiếp tục gọi mèo là Hi Hi, còn cố ý kêu thật lớn cho Vương Kiệt Hi nghe được.
Hành vi ấu trĩ này duy trì liên tục đến khi Phương Sĩ Khiêm giải nghệ vào cuối mùa giải thứ bảy.
Người cuối cùng dám kêu cái tên ấy cuối cùng cũng rời Vi Thảo mà đi.
Nhiệm vụ đặt biệt hiệu cho đám mèo được giao lại cho Đặng Phục Thăng tiếp nhận vị trí đội phó.
03.
Mặc dù tên mèo được đặt theo biệt hiệu của đội viên, nhưng không phải bé mèo nào cũng giống tính đội viên tương ứng, có con còn khác hẳn.
Ví dụ như Tiểu Kiều.
Nói đến Kiều Nhất Phàm, dù lúc ở Vi Thảo không phải là một người nổi bật, bình thường đến không thể bình thường hơn, nhưng ngoài ý muốn lại rất được mèo yêu quý.
Điểm ấy còn giống con trai Vương Kiệt Hi hơn cả Cao Anh Kiệt.
Đặc tính này khiến hai người Chu Diệp Bách, Tiêu Vân simp mèo mê mệt nhưng thường xuyên bị mèo ghét bỏ rất là hâm mộ, nhất là lúc nhìn thấy Diệp Diệp và Tiểu Vân tranh nhau làm ổ trong lòng Kiều Nhất Phàm.
Hai người bọn hắn mang dáng vẻ hận rèn sắt không thành thép, mày nói xem, tụi nó nằm trong lòng đội trưởng cũng thường thôi, dù sao đội trưởng là đỉnh nhất, nhưng ngay cả thằng ngồi đuôi xe cũng được tụi nó quý lại là kiểu gì?
Nói đến hai người này, dù sao cũng là thiếu niên lông bông ngổ ngáo chưa trải đời, còn gọi là chưa bị đời quật, không tránh khỏi có lúc lời nói không qua não, cũng chưa nói được mấy câu hay ho với Kiều Nhất Phàm.
Nhưng tính tình Kiều Nhất Phàm lại rất tốt, bị cà khịa bắt nạt bao lâu cũng không hề nóng giận, điểm ấy đôi khi cũng khiến Chu Diệp Bách mang tâm tình phức tạp. Nhìn xem, bị nói thành như vậy cũng không biết phản kháng, rõ ràng là đội viên đội quán quân lại không có bộ dạng của đội quán quân nên có.
Cho đến khi Kiều Nhất Phàm rời khởi Vi Thảo, Chu Diệp Bách cũng chưa nghĩ thông, nhưng thỉnh thoảng ngó sang vị trí vốn thuộc về Kiều Nhất Phàm vẫn được nhóm mèo hoan nghênh cư trú, lại nhớ tới thiếu niên nhỏ nhẹ tính tình thật là tốt kia.
Cậu ta hiện đã đổi nghề thành trận quỷ, còn lấy được quán quân, đã sớm không phải người ngồi đuôi xe nữa rồi.
Không thể bị cậu ta đánh bại dễ dàng vậy được.
Chu Diệp Bách yên lặng hạ quyết tâm, sau đó vươn tay về hướng Tiểu Kiều.
Tiểu Kiều phản ứng nhanh nhẹn, lủi về ghế xoay của Vương Kiệt Hi.
Cánh tay ý đồ nựng mèo của Chu Diệp Bách ngưng giữa không trung, hắn xoắn xuýt cân nhắc, chung quy vẫn không có can đảm xâm phạm quyền uy của đội trưởng.
Đúng vậy, Kiều Nhất Phàm kính sợ đội trưởng bao nhiêu, Tiểu Kiều đối với đội trưởng Vi Thảo lại vô pháp vô thiên bấy nhiêu, cậu ta thấy được cảnh này chắc chắn phải run lên sợ hãi.
Nhưng Vương Kiệt Hi lại cực kỳ dung túng cho đám mèo, ngẫu nhiên còn nói giỡn Nhất Phàm nên học Tiểu Kiều này. Kiều Nhất Phàm sợ tới mức vội vàng xua tay, lại càng kính sợ đội trưởng hơn.
Chu Diệp Bách nhìn Tiểu Kiều ung dung thoải mái lăn lộn ngủ say trên ghế trống của Vương Kiệt Hi, không nhịn được chụp tấm ảnh gửi vào nhóm chat, còn kèm một câu lên án.
Tiểu Kiều lại chiếm chỗ của đội trưởng rồi!
04.
Nhóm chat nhanh chóng nổ tung, một chuỗi lại một chuỗi chấm hỏi xoát mới liên tục, xen lẫn trong đó vài tin @ Một Tấc Tro
Chu Diệp Bách - xem lại tên nhóm, suýt chút nữa hồn phi phách tán, hồn vía lên mây. Chết mịa, gửi nhầm nhóm, lỡ gửi qua nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp mất tiêu.
Hắn vội vàng gõ chữ giải thích mình gửi nhầm, chưa kịp gửi đã thấy Vương Kiệt Hi rep lại.
Không sao, cứ để nó ngồi đi.
Đội viên Vi Thảo cũng lục tục lên tiếng sau đó.
Tiểu Kiều gan lớn chẳng phải mới ngày một ngày hai, cậu còn chưa quen à?
Hì hì, người không bằng mèo người không bằng mèo, đội trưởng đừng nựng mèo nữa, nựng tụi em đi.
Câu trên mới xuất hiện đã khiến nhóm chat ồ lên, nhìn kỹ lại, người gửi Diệp Hạ Hồng.
Liễu Phi hả, bình thường bình thường.
Viên Bách Thanh vô cùng đau đớn, đánh chữ, một cô nương như cậu có thể dè dặt chút được không, tuy tui cũng muốn nhưng tui không có nói lồ lộ ra thế, cậu xem trong nhóm bao nhiêu người đang nhìn.
Vương Kiệt Hi cũng nhập hội đùa giỡn, muốn tôi nựng cũng không phải không được, trước tiên biến thành mèo cho tôi xem, đáng yêu muốn làm gì cũng được.
Đúng lúc Kiều Nhất Phàm ngoi lên, ngoan ngoãn chào hỏi các tiền bối rồi mới tìm hiểu mình được @ là vì điều gì, lướt tin nhắn một hồi vẫn chưa thấy.
Khi rõ nguyên nhân lại có chút dở khóc dở cười, nói Tiểu Kiều thật sự khác biệt một trời một vực với mình.
Dưới bầu không khí ung dung vui vẻ này, Kiều Nhất Phàm cũng thuận tiện đồng ý, nếu có thi đấu hữu nghị cần tới thành phố B sẽ ghé thăm đàn mèo ở Vi Thảo.
Tụi nó rất nhớ cậu đấy, cậu không biết sau khi cậu đi, chỗ cậu ngồi bị tụi nó chiếm đóng cả rồi, so với ghế của đội trưởng còn được hoan nghênh hơn.
Lưu Tiểu Biệt dùng ngữ khí cực kỳ khoa trương kể lể, gắn thêm một tấm ảnh toàn meo là meo, khiến Chu Diệp Bách cùng Tiêu Vân gato muốn chết.
Đối với hành vi trắng trợn bán đồng đội của Lưu Tiểu Biệt, Chu Diệp Bách vô cùng khinh bỉ, chưa chờ hắn trả lời Hoàng Thiếu Thiên đã nhanh chóng hò hét cắt ngang màn tán gẫu của đội viên Vi Thảo với đội viên trước đó ở Vi Thảo.
Vờ lờ vờ lờ vờ lờ, vậy là mèo Vi Thảo đều được đặt theo tên đội viên đúng không, trước đây tui từng nghe Phương Sĩ Khiêm gọi một con mèo là Hi Hi, Vương Kiệt Hi còn gạt tui bảo tui nghe nhầm, nó là Sao nhỏ. Đã nói bổn Kiếm Thánh làm sao mà nghe nhầm được, Vương Kiệt Hi là cái đồ lừa đảo!
Nhóm chat tuyển thủ chuyên nghiệp trong nháy mắt nhảy ra một chuỗi lại một chuỗi ha ha ha.
Tuyển thủ thế hệ mới đối với Ma Thuật Sư luôn có cảm giác kính nể và ngưỡng mộ, nhưng lão tuyển thủ thì không, đặc biệt thành viên đội quốc gia phải nói là cực kỳ càn rỡ, thậm chí bắt đầu @Phương Sĩ Khiêm tìm chứng cứ.
Đồng thời còn có Tô Mộc Tranh góp vui, đề nghị Kiều Nhất Phàm rảnh rỗi ra ngoài đi dạo không chừng có thể mang về một đám mèo.
Diệp Tu cười không ngừng được, nói All Stars mùa mười trùng hợp nghe được lão Vương và lão Dương tán gẫu, nghe bọn họ nói Hưng cái gì Hân ca còn tưởng bọn họ nói xấu sau lưng ca, hóa ra là đang nói mèo, đặt cái tên hay lắm.
Hưng Hân (Xingxin) phát âm khá giống Sao nhỏ (Xingxing) và Hi Hi (Xixi)
Bị @ réo tên, Phương Sĩ Khiêm đầu tiên nhìn thấy câu này của Diệp Tu, phải trào phúng trước đã rồi tính.
Tên Hi Hi này còn lâu đời hơn chiến đội Hưng Hân của mấy cậu nhiều, còn có, ai cho mấy cậu gọi là Hi Hi? Tui đã cho phép chưa? Không được gọi không được gọi, đứa nào cũng muốn chiếm tiện nghi Tiểu đội trưởng nhà tui.
05.
Vương Kiệt Hi không khỏi cười cười, chiếm tiện nghi của tôi nhiều nhất chẳng phải Sĩ Khiêm nhà anh à.
Anh không tiếp tục tám chuyện trong nhóm, cầm đồ ăn cho mèo tới sân sau.
Nhóm mèo đúng giờ cơm tự giác tụ tập, thấy Vương Kiệt Hi xuất hiện liền nhao nhao nhào tới.
Sau khi hậu viện thành nơi thu nhận mèo hoang, Sao Nhỏ trở thành thủ lĩnh của đàn mèo, hết đá con này lại cào con kia, một chút điềm tĩnh của mèo trưởng thành cũng không có.
Quyền cước của Bốn Ngàn không bằng Sao Nhỏ chỉ có thể cúi đầu dưới trướng, cứ cách một khoảng thời gian lại thử mưu quyền soán vị, nhưng lần nào cũng bị Sao Nhỏ trấn áp bằng bạo lực.
Tiểu Cao ngược lại rất giống Cao Anh Kiệt, ngoan hiền xinh yêu, không tranh không đoạt, khiến người khác chỉ lo nó không tranh được thức ăn, ăn không đủ no.
Meo tư lịch ngắn nhất là Văn Võ cũng đã đến ở được 2 năm, ngốc ngốc theo đuôi đám meo thuận lợi hòa nhập vào, khiến Hứa Bân mới lên cấp con sen hết sức vui mừng.
Chữ Bân 斌 được tạo thành từ hai chữ Văn 文 và Võ 武
Lý Diệc Huy sau khi chuyển nhượng tới Ba Lẻ Một cũng thỉnh thoảng hỏi thăm tình trạng đám meo, cậu ta rời đi vốn là không nỡ xa mèo, càng nhìn càng nhớ, nghiến răng nghiến lợi nói muốn ở Ba Lẻ Một nuôi một hoàng thượng.
Lý Tế cùng Lương Phương đối với chuyện này hăng hái bàn luận, cười nói Vi Thảo là ổ con sen cỡ lớn, ai cũng không thoát nổi.
Kỳ thật mỗi người rời khỏi Vi Thảo đều khó thể quên được đám mèo, thậm chí có ý muốn mang theo bé mèo biệt danh của mình, nhưng cuối cùng đều lựa chọn để tụi nó ở lại.
Từ mùa giải thứ hai đến hiện tại là mùa giải thứ mười một, thành viên chiến đội có mới có cũ, có đi có đến, chỉ có đàn mèo là không ngừng tăng trưởng.
Dù cho thân không còn ở Vi Thảo, mèo vẫn là một thành viên của nơi đây, giống như bọn họ vẫn luôn ở đây.
Vương Kiệt Hi tùy tiện ngồi xổm nhìn đám meo tranh ăn tranh uống, anh nghĩ, đây chính là Vi Thảo của chúng ta mà.