Nói về lãnh đạo, hiển nhiên ai cũng thấy rõ Diệp Tu, Dụ Văn Châu, Vương Kiệt Hi nổi tiếng là những đội trưởng suy nghĩ cho chiến đội thế nào. Hay cả ít nổi tiếng hơn như Sở Vân Tú, Dương Thông, Tiêu Thời Khâm, Lâm Kính Ngôn...v.v thật ra cũng cực kỳ tận tâm với đội ngũ không kém gì. Tất cả bọn họ nắm bắt tường tận khả năng của đội viên, lên kế hoạch khâu chuẩn bị và chiến thuật, hi sinh lặng lẽ rất nhiều cho chiến đội.
Và chúng ta có Hàn Văn Thanh.
Hàn Văn Thanh không hi sinh phong cách của mình vì đội ngũ.
Hàn Văn Thanh không phải nhận lỗi trước phóng viên nếu Bá Đồ thi đấu không tốt.
Hàn Văn Thanh không ngậm bồ hòn làm ngọt trước ông chủ của mình.
Hàn Văn Thanh không bị chiến đội ruồng bỏ đi khi già đi và trượt trạng thái.
Hàn Văn Thanh không bị đồng đội xa lánh, sợ hãi.
Ngược lại, ông chủ hợp tác với Hàn Văn Thanh. Chiến đội tôn Hàn Văn Thanh lên. Đồng đội thay đổi phong cách của họ để hoà nhịp cùng Hàn Văn Thanh.
Không hề nghi ngờ gì, Hàn Văn Thanh chắc chắn phải là một đội trưởng tốt. Nói về sức ảnh hưởng, truyện nói Hàn Văn Thanh còn bỏ xa Vương Kiệt Hi cả mấy cây số có lẻ. Nhưng mà cách Hàn Văn Thanh lãnh đạo nó lại khác với cách nhóm đội trưởng khác.
Cách Hàn Văn Thanh lãnh đạo giống với cách anh chiến đấu: có một sự tinh tế bên dưới phong cách thô bạo, và không biết là vô tình hay cố tình mà nó hiệu quả không kém gì hội đội trưởng tâm tư lắt léo kia.
Hãy nhìn cách Hàn Văn Thanh thu thập những mảnh ghép Bá Đồ về dưới trướng mình như thế nào, kỳ diệu không kém đội nào.
Hàn Văn Thanh mày mò đổi phong cách cuối mùa 8, cũng đã âm thầm liên lạc với Trương Giai Lạc trước đó. Hàn Văn Thanh chìa cành ô liu cho Lâm Kính Ngôn, không chỉ vì đồng cảm anh hùng trọng anh hùng, mà còn vì anh biết Lâm Kính Ngôn đủ khả năng để làm keo kết dính cho một Bá Đồ lột xác mạnh vào mùa 9.
Liên minh thời điểm đó, cũng chỉ còn Hàn Văn Thanh và Lâm Kính Ngôn thuộc về hai thế hệ đầu tiên. Hàn Văn Thanh là người duy nhất tận mắt chứng kiến sự thay đổi của Lâm Kính Ngôn theo thời gian, thậm chí anh và Diệp Tu từng khen Lâm Kính Ngôn rất giỏi vào mùa 2 vừa ra mắt. Nên Hàn Văn Thanh là người biết rõ sự linh hoạt biến đổi và độ thích ứng của lưu manh dưới tay Lâm Kính Ngôn có thể đóng góp như thế nào cho Bá Đồ."
Cuối mùa 8, Trương Giai Lạc chắc chắn nhận được không ít lời mời quay lại. Hàn Văn Thanh là người duy nhất thành công.
Bá Đồ đáp ứng được những gì Trương Giai Lạc cần: nền tảng, ý chí, vị trí. Chắc chắn Trương Giai Lạc không muốn tiếp tục nhận vai chính bộ phim Gánh Team SML Giành Quán Quân phần 2, và Hàn Văn Thanh là tuyển thủ duy nhất lớn hơn Trương Giai Lạc ở Liên minh thời điểm đó, nên dù cho chỉ muốn casting vai phụ thì Trương Giai Lạc cũng không cần phải giả vờ khúm núm thu mình dưới một người đội trưởng ít tuổi nghề hơn mình.
Lâm Kính Ngôn cũng cùng trường hợp. Thời điểm đó Lâm Kính Ngôn cũng có nhiều trải nghiệm không vui với lũ trẻ háu đá như Đường Hạo và Triệu Vũ Triết. Hàn Văn Thanh biết Lâm Kính Ngôn sẽ cho Bá Đồ được gì, mà biết Bá Đồ sẽ cho Bá Đồ được gì. Hàn Văn Thanh mời Lâm Kính Ngôn đến Bá Đồ, nơi cần một lưu manh linh hoạt lão luyện, và nơi sẽ dành cho Lâm Kính Ngôn tất cả mọi sự tôn trọng anh xứng đáng.
Tần Mục Vân mờ nhạt nhất ở trại huấn luyện bao năm, đùng một cái bị bứng lên chủ lực sánh vai bên F4. Nói Hàn Văn Thanh đội trưởng đứng đầu chiến đội không dính líu chút nào đến quyết định này thì thật khó tin.
Và cuối cùng kỳ diệu nhất, phải là Trương Tân Kiệt - mảnh ghép hoàn hảo cho Bá Đồ vào mùa 4, Tân binh tốt nhất đem cúp vàng về cho Bá Đồ.
Mùa 4, Hàn Văn Thanh tin tưởng một tân binh chân ướt chân ráo sẽ là chìa khoá chiến thắng Gia Thế, anh không ngại chia một nửa địa vị, hào quang và quyền lực mình có cho Trương Tân Kiệt, tạo thành tháp chỉ huy đôi duy nhất của Liên minh. Mùa 10, Hàn Văn Thanh lần nữa giao phương hướng phát triển của Bá Đồ vào tay Trương Tân Kiệt - người có thể kết nối lão tướng, đồng thời hình mẫu cho tân binh.
Cách Hàn Văn Thanh tập hợp đội ngũ của mình là một sự tình cờ ư? Cõ lẽ vậy, cũng giống như trăm ngàn lần Hàn Văn Thanh tình cờ lấy sức phá trí, dùng bạo lực thẳng thắn để "vô tình" phá giải những chiêu thức âm mưu lắt léo của đối thủ.
Nói là trùng hợp, chẳng bằng nói là một loại trực giác.
Và đằng sau trực giác đó, là một nền tảng Vinh Quang vững chắc đã qua trăm ngàn lần trui rèn, đồng thời là một lòng tin kiên cố.
Hàn Văn Thanh có thể không hiện rõ sự tháo vát và chăm chút tỉ mỉ chiến đội như các đội trưởng khác, nhưng năng lực lãnh đạo của Hàn Văn Thanh không thua ai. Anh có cách dùng người riêng của mình, dù truyện không tả rõ ràng suy nghĩ đằng sau các quyết định của Hàn Văn Thanh như những người khác. Cái chúng ta thường thấy là ý chí cứng rắn của anh, và nó cũng là một phần quan trọng trong cách anh lãnh đạo. Hàn Văn Thanh bẩm sinh đã có một năng lượng kiên định, thu hút những người xung quanh nguyện tin tưởng đi theo sau bước anh.
Hàn Văn Thanh tập hợp được một đội ngũ tướng tài có chung loại niềm tin và năng lượng với anh, bằng cách riêng của anh.
Và Hàn Văn Thanh là đại tướng quân lãnh đạo binh đoàn ấy mãi mãi chỉ tiến không lùi.
Và chúng ta có Hàn Văn Thanh.
Hàn Văn Thanh không hi sinh phong cách của mình vì đội ngũ.
Hàn Văn Thanh không phải nhận lỗi trước phóng viên nếu Bá Đồ thi đấu không tốt.
Hàn Văn Thanh không ngậm bồ hòn làm ngọt trước ông chủ của mình.
Hàn Văn Thanh không bị chiến đội ruồng bỏ đi khi già đi và trượt trạng thái.
Hàn Văn Thanh không bị đồng đội xa lánh, sợ hãi.
Ngược lại, ông chủ hợp tác với Hàn Văn Thanh. Chiến đội tôn Hàn Văn Thanh lên. Đồng đội thay đổi phong cách của họ để hoà nhịp cùng Hàn Văn Thanh.
Không hề nghi ngờ gì, Hàn Văn Thanh chắc chắn phải là một đội trưởng tốt. Nói về sức ảnh hưởng, truyện nói Hàn Văn Thanh còn bỏ xa Vương Kiệt Hi cả mấy cây số có lẻ. Nhưng mà cách Hàn Văn Thanh lãnh đạo nó lại khác với cách nhóm đội trưởng khác.
Cách Hàn Văn Thanh lãnh đạo giống với cách anh chiến đấu: có một sự tinh tế bên dưới phong cách thô bạo, và không biết là vô tình hay cố tình mà nó hiệu quả không kém gì hội đội trưởng tâm tư lắt léo kia.
Hãy nhìn cách Hàn Văn Thanh thu thập những mảnh ghép Bá Đồ về dưới trướng mình như thế nào, kỳ diệu không kém đội nào.
Hàn Văn Thanh mày mò đổi phong cách cuối mùa 8, cũng đã âm thầm liên lạc với Trương Giai Lạc trước đó. Hàn Văn Thanh chìa cành ô liu cho Lâm Kính Ngôn, không chỉ vì đồng cảm anh hùng trọng anh hùng, mà còn vì anh biết Lâm Kính Ngôn đủ khả năng để làm keo kết dính cho một Bá Đồ lột xác mạnh vào mùa 9.
Liên minh thời điểm đó, cũng chỉ còn Hàn Văn Thanh và Lâm Kính Ngôn thuộc về hai thế hệ đầu tiên. Hàn Văn Thanh là người duy nhất tận mắt chứng kiến sự thay đổi của Lâm Kính Ngôn theo thời gian, thậm chí anh và Diệp Tu từng khen Lâm Kính Ngôn rất giỏi vào mùa 2 vừa ra mắt. Nên Hàn Văn Thanh là người biết rõ sự linh hoạt biến đổi và độ thích ứng của lưu manh dưới tay Lâm Kính Ngôn có thể đóng góp như thế nào cho Bá Đồ."
Cuối mùa 8, Trương Giai Lạc chắc chắn nhận được không ít lời mời quay lại. Hàn Văn Thanh là người duy nhất thành công.
Bá Đồ đáp ứng được những gì Trương Giai Lạc cần: nền tảng, ý chí, vị trí. Chắc chắn Trương Giai Lạc không muốn tiếp tục nhận vai chính bộ phim Gánh Team SML Giành Quán Quân phần 2, và Hàn Văn Thanh là tuyển thủ duy nhất lớn hơn Trương Giai Lạc ở Liên minh thời điểm đó, nên dù cho chỉ muốn casting vai phụ thì Trương Giai Lạc cũng không cần phải giả vờ khúm núm thu mình dưới một người đội trưởng ít tuổi nghề hơn mình.
Lâm Kính Ngôn cũng cùng trường hợp. Thời điểm đó Lâm Kính Ngôn cũng có nhiều trải nghiệm không vui với lũ trẻ háu đá như Đường Hạo và Triệu Vũ Triết. Hàn Văn Thanh biết Lâm Kính Ngôn sẽ cho Bá Đồ được gì, mà biết Bá Đồ sẽ cho Bá Đồ được gì. Hàn Văn Thanh mời Lâm Kính Ngôn đến Bá Đồ, nơi cần một lưu manh linh hoạt lão luyện, và nơi sẽ dành cho Lâm Kính Ngôn tất cả mọi sự tôn trọng anh xứng đáng.
Tần Mục Vân mờ nhạt nhất ở trại huấn luyện bao năm, đùng một cái bị bứng lên chủ lực sánh vai bên F4. Nói Hàn Văn Thanh đội trưởng đứng đầu chiến đội không dính líu chút nào đến quyết định này thì thật khó tin.
Và cuối cùng kỳ diệu nhất, phải là Trương Tân Kiệt - mảnh ghép hoàn hảo cho Bá Đồ vào mùa 4, Tân binh tốt nhất đem cúp vàng về cho Bá Đồ.
Hàn Văn Thanh không nghĩ nhiều như Diệp Tu hay Tôn Triết Bình về thời đại song hạch, cũng không cố công thành lập một tổ hợp hay kiếm một trợ thủ hỗ trợ mình như họ. Không cần Diệp Tu chỉ ra thì Hàn Văn Thanh cũng biết cạnh mình thiếu một trợ thủ mạnh chứ, bởi ngay từ đầu anh đã không cố ý kiếm, hoặc kiếm không ra một người đủ chuẩn như vậy. Đến Phương Sĩ Khiêm mà Hàn Văn Thanh còn chê, chứng tỏ anh nắm rất rõ phong cách của Bá Đồ, chứ không phải vì xuất thân PK 1v1 nhiều nên ngu ngơ về phối hợp đoàn đội, túng quá chọn bừa. Vì biết tiêu chuẩn của mình rất cao, nên dẫu không tìm ra một người như vậy sánh vai ngay, Hàn Văn Thanh vẫn chẳng trì hoãn debut. Hàn Văn Thanh không cần một kế hoạch toàn diện để đảm bảo phần thắng cho mình như Tôn Triết Bình rồi mới dám cất bước.
Bởi anh biết chỉ cần tiếp tục kiên trì và vun đắp đầu tư vào chiến đội của mình, thì dần dần anh có thể tìm ra con đường đúng đắn, thu hút thêm nhân tài tìm đến, và đến gần hơn với kết quả anh muốn.
Bởi anh biết chỉ cần tiếp tục kiên trì và vun đắp đầu tư vào chiến đội của mình, thì dần dần anh có thể tìm ra con đường đúng đắn, thu hút thêm nhân tài tìm đến, và đến gần hơn với kết quả anh muốn.
Mùa 4, Hàn Văn Thanh tin tưởng một tân binh chân ướt chân ráo sẽ là chìa khoá chiến thắng Gia Thế, anh không ngại chia một nửa địa vị, hào quang và quyền lực mình có cho Trương Tân Kiệt, tạo thành tháp chỉ huy đôi duy nhất của Liên minh. Mùa 10, Hàn Văn Thanh lần nữa giao phương hướng phát triển của Bá Đồ vào tay Trương Tân Kiệt - người có thể kết nối lão tướng, đồng thời hình mẫu cho tân binh.
Cách Hàn Văn Thanh tập hợp đội ngũ của mình là một sự tình cờ ư? Cõ lẽ vậy, cũng giống như trăm ngàn lần Hàn Văn Thanh tình cờ lấy sức phá trí, dùng bạo lực thẳng thắn để "vô tình" phá giải những chiêu thức âm mưu lắt léo của đối thủ.
Nói là trùng hợp, chẳng bằng nói là một loại trực giác.
Và đằng sau trực giác đó, là một nền tảng Vinh Quang vững chắc đã qua trăm ngàn lần trui rèn, đồng thời là một lòng tin kiên cố.
Hàn Văn Thanh có thể không hiện rõ sự tháo vát và chăm chút tỉ mỉ chiến đội như các đội trưởng khác, nhưng năng lực lãnh đạo của Hàn Văn Thanh không thua ai. Anh có cách dùng người riêng của mình, dù truyện không tả rõ ràng suy nghĩ đằng sau các quyết định của Hàn Văn Thanh như những người khác. Cái chúng ta thường thấy là ý chí cứng rắn của anh, và nó cũng là một phần quan trọng trong cách anh lãnh đạo. Hàn Văn Thanh bẩm sinh đã có một năng lượng kiên định, thu hút những người xung quanh nguyện tin tưởng đi theo sau bước anh.
Hàn Văn Thanh tập hợp được một đội ngũ tướng tài có chung loại niềm tin và năng lượng với anh, bằng cách riêng của anh.
Và Hàn Văn Thanh là đại tướng quân lãnh đạo binh đoàn ấy mãi mãi chỉ tiến không lùi.