[Ngô Vũ Sách - Song Quỷ] Follow You - Hoàn

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#1
-Tên truyện: Follow you (đi theo anh)
-Tác giả: Crying Devil.
-Thể loại: angst, dark, boyxboy (Lý Hiên x Ngô Vũ Sách), BE, oneshot, có thể sẽ bị OOC
-Cảnh báo: +nhân vật chính tự sát
+tác giả nghiệp dư, ít khi viết, bút lực yếu, xin hãy thông cảm
_________________________________________

Đã đến giờ bạn phải dậy rồi.

Nhưng tối qua bạn đã thức quá muộn nên bây giờ bạn thực sự cảm thấy khó khăn để tỉnh dậy.

Bằng tất cả sức lực còn lại trong cơ thể, bạn ngồi dậy. Bạn buộc phải dậy. Hôm nay là ngày thích hợp để hoàn tất việc này. Cái việc duy nhất đã khiến bạn mất ngủ cả đêm hôm qua, và nhiều đêm khác nữa.

Bạn gấp chăn màn và chải lại mái tóc. Sau đó bạn chạy sang phòng bên cạnh.

Bạn thấy hình ảnh căn phòng hiện qua tấm kính mờ phủ đầy bụi. Tối hôm qua bạn nhìn thấy Cái Tài Tiệp khóa cửa phòng. Nhưng bạn đã dành thời gian để đập vỡ tay nắm cửa.

Cái chăn trắng mỏng được gấp tùy tiện chồng lên cái gối. Giường đã bị lột ga, nó hơi bốc mùi. Có một vài cuốn tập được đặt bừa bãi trên mặt bàn. Bạn tìm thấy một tấm thẻ tài khoản phủ bụi nằm bên dưới.

Bạn cho Phùng Sơn Quỷ Khấp vào túi quần. Bạn vẫn mặc bộ vest đen từ lúc đi ngủ.

Bạn có nên dọn dẹp căn phòng không?

Vì bạn nhớ bạn là một người khá gọn gàng nên bạn bắt đầu sắp xếp lại những quyển tập và lau đi đám bụi. Bạn gấp lại chăn gối. Nhưng rồi bạn lại lật tung hết cả lên. Bạn quyết định mang chúng đi giặt.

Bạn ngồi một mình trong phòng tắm và phát hiện cơ thể mình cũng đang bốc mùi. Đã cả ngày hôm qua bạn không tắm. Bạn quyết định đi tắm. Bạn nên được thơm tho trong một ngày quan trọng.

Bạn cởi bỏ bộ đồ màu đen và cho vào máy cùng những thứ chăn màn kia. Bạn xả nước lạnh lên người.

Bạn không thích phải tắm nước lạnh, nhưng Lý Hiên thích. Nước lạnh khiến bạn tỉnh táo. Bạn ước gì mình có thể dành cả ngày hôm nay ở trong này ...

Bạn chà xà bông lên người, cho đến khi bong bóng xà phòng phủ kín cơ thể bạn. Bạn chơi đùa với chúng, giống như hồi bạn còn bé. Bạn bỗng dưng nhận ra việc này khiến bạn trông thật ngu ngốc. Bạn dừng lại và xả nước lên người. Bạn làm một cách nhanh chóng.

Bạn nhận ra một điều gì đó. Bạn tắt công tắc máy giặt và lục trong túi quần âu thứ gì đó. Bạn không tìm được cái gì cả.

May mắn thay, bạn đã bỏ Phùng Sơn Quỷ Khấp ra ngoài trước khi vô tình dìm chết nó trong lồng giặt.

Bạn lau người và mặc vào cái áo sơ mi trắng nhất của mình. Bạn đứng trước gương. Dường như chỉ có một mình bạn hiện lên trong đó. Bạn quay lại cuộc đời đơn độc như cũ. Điều đó khiến bạn buồn.

Sắc mặt bạn không tốt. Hai bên mắt của bạn thâm quầng và lồi ra. Bạn chải lại tóc lần thứ hai. Bạn lại cho Phùng Sơn Quỷ Khấp vào túi quần. Bạn lấy đi cả Quỷ Khắc.

"Ồ. Vũ Sách." Bạn thấy Lý Hiên ngồi nghịch ipad trên ghế sô pha. Anh ta vẫy tay chào bạn, như thường lệ. Bạn quen thuộc với việc này, nhưng bạn đã không kìm được. Bạn thấy trái tim mình vỡ ra. Bạn nhìn chằm chằm, không cho anh ta một câu trả lời.

"Cậu định đi đâu à?"

"Ừ, tôi định đi gặp một vài người bạn." Bạn thấy âm thanh của mình đập vào không khí, nó vọng lại. Những lời nói dối của bạn vọng lại, đè nén bóng hình anh ta.

"Vậy ... đi vui vẻ."

"Ừ."

"Gặp lại cậu sau, Ngô Vũ Sách."

Bạn muốn ôm Lý Hiên, nhưng anh ta đã biến mất. Không gì có thể chữa lành bạn nữa. Bạn vội vã đi ra khỏi cửa. Bạn nhận ra mình tên là Ngô Vũ Sách. Bước chân bạn càng nhanh hơn.

Gió thổi làm tóc bạn hơi rối. Bạn nên nhanh hơn một chút nữa. Hôm nay là một ngày đẹp trời. Bạn không được sợ hãi. Bạn phải nhanh chóng hoàn thành việc này.

Bạn sẽ phải bắt ba chuyến tàu để đến được nơi đó. Hiện tại bạn đang ngồi chuyến đầu tiên. Sẽ mất ba giờ để đi khỏi thành phố. Bạn cúi mặt chơi điện thoại trong suốt chuyến đi. Bạn thấy những bài báo kỳ lạ. Một không khí tang thương bao trùm khắp thành phố.

Những bài báo khiến bạn suýt bật khóc khi thấy tiêu đề.

Nhưng bạn đã không khóc. Còn trời thì đổ mưa trên chuyến tàu thứ hai. Đã gần trưa. Trời vừa mưa vừa nắng một cách kỳ lạ.

Điện thoại bạn sắp hết pin. Bạn vẫn cắm tai nghe và ngồi nghe nhạc. Bạn tựa cằm lên cửa sổ và nhìn về bầu trời. Thỉnh thoảng bạn tưởng tượng bạn và Lý Hiên đang xuất hiện trong bài hát.

Chuyến tàu thứ hai chỉ tốn ba mươi phút, nhưng bạn biết chuyến thứ ba sẽ dài hơn gấp nhiều lần.

Điện thoại của bạn hết pin rồi. Bạn không thể xem giờ nữa. Trong chuyến đi thứ ba này, bạn sẽ chẳng còn gì cả.

Bạn quyết định đi bộ đến ga tàu, nhưng chân bạn cứ run rẩy.

Bạn đã không cho anh ta một câu trả lời.

Bạn lên tàu và ngồi xuống ghế. Trên tàu lúc này chỉ có bốn người kể cả bạn. Không ai nhận ra bạn cả.

Bạn bắt đầu khóc. Nước mắt rơi vương vãi trên mặt bạn. Những giọt mưa cuối cùng cũng rơi xuống. Trời sáng lên và dần phủ màu chiều.

Bạn nhận ra con đường này. Nhà của bạn

Bảy năm trước, khi bạn tới Hư Không.

Bàn tay của bạn run rẩy. Bạn đã không thể ngừng lại nữa rồi. Bên trong túi quần bạn, ngoài ra, còn có một viên kẹo.

Bạn nên gọi cho ai đây? Mẹ của bạn? Bố của bạn? Phương Duệ?

Không, điện thoại của bạn hết pin rồi.

Bạn bóc vỏ kẹo.

Bạn đút ngón trỏ vào tai. Bạn chọn gọi cho Lý Hiên. Bạn vẫn đang khóc. Nước mắt mằn mặn. Còn kẹo thì ngọt. Bạn thấy đau dần khi nuốt kẹo. Nhưng bạn vui vì Lý Hiên đã trả lời bạn.

Nên bạn cuối cùng cũng ngủ.

END.
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Staff member
Bình luận
1,000
Số lượt thích
3,939
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#3
Lầu trên what câu này hỏi hay lắm!!
Chủ nhà tự nhận viết nghiệp dư, xin đừng lo lắng, tại vì người đọc là tui cũng cảm thấy bản thân rất nghiệp dư TT
Ahuhuhu thật có lỗi, hồi cấp hai tui dở nhất là mấy cái tìm hình ảnh ẩn dụ hoán dụ đồ, nên là hình như ẩn ý của ba chuyến tàu, rồi việc Lý Hiên lúc ẩn lúc hiện tui đều bỏ qua rồi...
 

Bình luận bằng Facebook