Tiêu điểm vòng bảng lượt 8 mùa 10: Hưng Hân vs Vi Thảo

Koon

Gà con lon ton
Bình luận
8
Số lượt thích
8
#1
Tiêu điểm chiến đội Hưng Hân vòng đấu thứ tám giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp:

  • Đại thần vs Thiên tài. Diệp thần chính thức cân bằng kỷ lục solo!
Kể từ sau lần bị càn quét 10 – 0 trong lượt bảng đầu tiên bởi quán quân Luân Hồi. Chúng ta đã bắt đầu quen thuộc với hình ảnh đội trưởng Diệp Tu cầm cờ xuất lĩnh đầu tiên. Chiến thắng của anh dần là lẻ đương nhiên. Tới mức mà từ đọc giả chúng ta cho đến toàn bộ thế giới Toàn chức đã quên mức rằng kỷ lục solo liên tiếp được thiết lập bởi Vu Phong của Lam Vũ vào mùa 8 đã chính thức bị san bằng. Bắn phát súng thông báo đến toàn giới hâm mộ Vinh Quang về một kỷ lục huyền thoại sắp được sinh.

Trên hành trình của kẻ chinh phạt tầm cỡ như Diệp thần, có những lời và khen ngợi thì cũng có những dèm pha về chất vấn rằng tại sao một tay đấm hạng nặng như thế lại không trấn giữ 2 điểm lôi đà, muốn hành gà farm điểm hay sao?

Nhưng họ lại quên mất rằng, trong thể thao thì không ai luôn đảm bảo mình luôn thắng, ngay cả Diệp Tu cũng không ít lần khẳng định về bản thân mình như thế. Huống chi chiến tướng của anh lần này lại là một kẻ được mệnh danh là Thiên tài, là tương lai của chiến đội Vi Thảo – Cao Anh Kiệt. Đó là chưa kể nếu so xét về chất lượng nhân vật, liệu một nhân vật trên người vẫn còn là “một mớ đồ cam chấp vá” đặt lên cùng bàn cân với một Mộc Ân đã từng lọt vào danh sách 24 ngôi sao thì ai yếu ai mạnh chắc hẳn ta đều thấy rõ.

Nhưng dẫu nhân vật mạnh yếu rõ ràng là thế thì Diệp Tu vẫn tiếp tục nối dài chuỗi toàn thắng của mình. Anh không chỉ thắng, mà còn thắng cực kì đẹp. Thắng được cả sự bội phục của thiếu niên Thiên tài kia. Trong chương 1187, ta không chỉ thấy rõ được cái tài hoa và sự đáng sợ trong phong cách được xem là “quê mùa nhất”, mà còn là cảm giác của những người từng giao thủ với cựu Đấu Thần.

Một lối chơi dù không hoa lệ, nhưng chắn chắc là không phức tạp. Ta thấy những gì Diệp Tu làm là cực kỳ đơn giản, nhưng phải nói rằng những thứ phức tạp ấy đã bị đơn giản hoá dưới thao tác của Diệp Tu mới đúng!

Thế nên dù trưởng thành dưới sự dạy dỗ của một đại thần máu mặt như Vương mắt bự thì Cao Anh Kiệt vẫn phải thốt lên rằng “Đây chính là sách giáo khoa Vinh Quang, tuyển thủ mạnh nhất lịch sử Vinh Quang đó sao?”. Thao tác của người ấy thực dụng đến tận cùng, nhưng cũng khó chịu đến tận cùng. Mạch não của ta như bị đối thủ đọc còn mượt như nước chảy mây bay hơn cả chính bản thân. Mọi cơ hội để xoay chuyển thế cờ đều dường như nằm trong sự tính toán của Diệp.

Và thế rồi Mộc Ân ngã xuống dưới chiếc ô bạc dị thường và vị chủ nhân phi thường của nó.

  • Chiến thắng của Kiều Nhất Phàm:
Dù đang chinh chiến dưới lá cờ của Hưng Hân, thế nhưng cái nôi trưởng thành của cậu vẫn là Vi Thảo. Nay gặp lại và chiến đấu với đội mẹ, trùng hợp hơn cả đối thủ của cậu lại cùng là Chu Diệp Bách, người là tân binh ra mắt cùng mùa và chơi cùng nghề Quỷ kiếm sĩ mà cậu đang cầm.

Trong ấn tượng của Chu Diệp Bách, Kiều thậm chí còn “không giống là đồng đội, thậm chí là giống thằng chạy vặt hơn”. Ngay cả khi tập huấn cùng nhau hằng ngày nhưng nghề mà Kiều từng cầm ở Vi Thảo thì Chu Diệp Bách còn không thể nhớ. Đấy là do trình Kiều khi ấy kém. Kém đến mức bị đồng đội xem thường, và rồi bị chính Vi Thảo từ chối gia hạn hợp đồng.

Và rồi Quỷ kiếm đấu Quỷ kiếm, Chu mang 10 phần tự tin trước cậu “chạy vặt” ngày nào, thậm chí còn muốn dạy Kiều chơi cái nghề mà cậu chàng vừa mới đổi sang. Thế nhưng rồi kết quả thì vượt ra ngoài cả tưởng tượng. Khi mà chiến thắng của Kiều Nhất Phàm lại nằm ở 2 điểm mấu chốt: Một là Quỷ trận liên hoàn tuyệt mỹ đến mức ngay cả một quỷ kiếm sĩ của chiến đội quán quân như Chu Diệp Bách cũng phải cảm thán rằng mình không làm nổi. Và hai là một trick fake bóng độc lạ có thể hù cả những đại thần máu mặt nhất đang xem. Trong đó có cả Sách giáo khoa Vinh Quang và Đệ nhất Quỷ Kiếm Sĩ.

Chiến thắng này không chỉ chứng minh rằng sức trưởng thành đáng sợ của tân binh Hưng Hân nói chung và Kiều Nhất Phàm nói riêng, mà còn là khả năng tự học tuyệt vời của bản thân cậu.

Còn nhớ, chỉ từ khi cậu nhận được một vài gợi ý là nghề Quỷ kiếm sĩ sẽ thích hợp với lối chơi của cậu hơn. Thì thế là cậu từ mình mày mò lối chơi, thạo nghề, để rồi bây giờ tự sáng tạo nên một trick riêng của Quỷ kiếm sĩ mà chỉ mình cậu biết và thực hiện được.

Không rõ là cậu đã thắng được sự công nhận của những người đồng đội cũ từng xem rẻ cậu chưa? Nhưng chắc chắn rằng cậu đã chiến thắng được sự tin tưởng của những người đồng đội hiện tại và của cả những người đã theo dõi cậu trong trận đấu này!

  • Lời hứa của Đường Nhu:
Deadline về lời hứa một chấp ba của của bé Đường đã điểm! Thế nhưng hòn đá chắn trước cô nàng xinh đẹp bạo lực này lại lớn đến không tưởng vào truyền kỳ CHƯA TỪNG bị một chấp ba trong lịch sử.

Vậy nên như một kết cục đã được dự báo từ trước: Đường Nhu thất bại!

Thế nhưng, điều khiến cá nhân tôi cảm thấy thú vị chính là đối thủ của cô nàng trên con đường thất bại này:

- Đầu tiên là thiên tài tốc độ tay – Lưu Tiểu Biệt:

Từ những lời đầu tiên giới thiệu về Đường Nhu, một chú gà mờ chưa từng tiếp xúc Vinh Quang nhưng có thể giúp chị chủ vượt qua nhiệm vụ Thần Chi Lĩnh Vực chỉ bằng một vũ khí duy nhất chính là tốc độ tay đã được tôi luyện qua khoảng thời gian học piano. Nay đối thủ của cô vừa hay lại là một trong những con quái vật APM hàng đầu trong giới chuyên nghiệp.

Ba Bướm đã xếp một kèo đấu cực kỳ thú vị, cân bằng. Sau một màn đọ tốc độ tay bất phân thắng bại. Đường Nhu và Lưu Tiểu Biệt như hai chiếc xe F1 đốt sạch nhiên liệu từ màn đạp ga đầu tiên. Thế rồi khi không còn khả năng phi tốc độ cao nữa thì chiếc xe Đường Nhu vẫn kiên quyết tiến về phía trước dù, kiên định với con đường từ đầu mà mình đã muốn đi. Trong khi Lưu Tiểu Biệt đã tìm kiếm đường tắt cho bản thân nhưng cuối cùng lại lưỡng lự về việc đi tiếp hay vòng lại. Và rồi Đường Nhu đã chiến thắng, nhưng cô không thắng vì thứ tốc độ tay vốn đã bá đạo của bản thân, hay việc con đường cô đã chọn là đúng hay sai, mà cô thắng vì đã tin tưởng tuyệt đối vào những quyết định của bản thân mình.

- Đối thủ tiếp theo là một pháp sư chiến đấu – Tiêu Vân:

Nói đến trận đấu này thì ta cần phải liên kết với đối thủ của Đường Nhu trước đó. Lời hứa một chấp ba trong 5 lượt trận đã từng bị nghi vấn là Diệp Tu đã có mưu đồ tính toán từ trước khi mà đối thủ lượt 4/5 lại là hàng xóm thân quen – Nghĩa Trảm. Ngoại giới nghi ngờ Nghĩa Trảm sẽ nhả kèo, Đường Nhu sẽ có thể hoàn thành lời thề trước anh bạn láng giềng này. Thế nhưng Đường Nhu lại thua một cách bất ngờ trước một pháp sư chiến đấu tưởng rằng kém trình hơn cô rất nhiều. Lối chơi mạnh bạo của Đường Đường đã bị kiềm hãm bởi lối chơi kiểm soát của đối phương. Và rồi thất bại trong ức chế như trải nghiệm đau thương từng nếm trải bởi vựa hành Tiêu Thời Khâm trong trận chung kết khiêu chiến.

Nay gặp một pháp sư chiến đấu đến từ chiến đội quán quân là Tiêu Vân. Khỏi nói rằng Tiêu Vân cứng cựa hơn Văn Bách Khách của bên Nghĩa Trảm rất nhiều. Chưa kể đến việc Đường Nhu đang gặp bất lợi về thể lực khi vừa trải qua một trận ác chiến với Lưu Tiểu Biệt.

Tiêu Vân có thể có xem nhẹ đối thủ không đủ trình và kinh nghiệm như bản thân, nhưng cậu chàng này không hề lơ là trong việc chiến đấu với đối thủ. Cậu ta có nghiên cứu kĩ càng rằng cô nàng Đường Nhu này phong cách chiến đấu thế nào, điểm yếu ra sao, và sẽ tập trung các biện pháp chuyên trị để buộc Đường Nhu phải nếm mùi thất bại.

Nhưng dù ở trong nghịch cảnh là thế, Đường Nhu vẫn biết cách lội ngược dòng mà đi. Để rồi giành chiến thắng với 11% hp còn lại. Cô đã chứng tỏ sự mạnh mẽ dị thường trong đấu chí và cả sự trưởng thành trong lối chơi. Chỉ sau 8 vòng đấu trên đấu trường chuyên nghiệp đầy rẫy các kỳ tài xuất chúng, cô vẫn chứng tỏ được đẳng cấp và tiến bộ không ngừng của bản thân. Gửi cảnh cáo đến những kẻ có ý định dùng một bài mà muốn trị cô hai lần thì sẽ nếm cái giá đắt thế nào!

- “Tôi không chấp nhận”

Chỉ cầm thanh máu 11% và cây thể lực để cạn kiệt mà mong muốn chiến thắng Vương Kiệt Hy là điều dường như là không thể. Và Đường Nhu đã thất bại trong việc thực hiện lời thế.

Dưới góc nhìn cá nhân khán giả và báo đài, việc không giữ lời và chỉ để lại một câu “Tôi không chấp nhận” quả khi đã phát ngôn trước truyền thông thật sự có phần đáng trách. Nhưng dưới góc nhìn của một tuyển thủ, thì Đường Nhu đã thực hiện đúng trách nhiệm của mình. Trách nhiệm của tuyển thủ và kỳ vọng của chủ chiến đội khi ký hợp đồng với tuyển thủ chẳng phải là đem lại thành tích cho chiến đội hay sao? Việc thề thốt lung tung để rồi gây hậu quả lên danh tiếng của đội nhà thì cũng chỉ có chiến đội là được quyền truy cứu. Nhưng Hưng Hân đã rộng vòng tay tha thứ cho sự bồng bột này của Đường Nhu, và cô cũng đã đáp lại bằng việc đảm bảo tâm lý hoàn thành trách nhiệm trong việc thi đấu thì đó đã là minh chứng cho tinh thần trách nhiệm công việc của mình.

Chưa kể đến, nếu với một Đường Nhu không màn đến Vinh Quang trong những ngày đầu tiên xuất hiện so với một Đường Nhu đã trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp như hiện tại. Thì lời tuyên bố đanh thép “Tôi không chấp nhận” khi đã thất bại trong lời thề của mình đã minh chứng cho sự chuyển biến những tâm tư, tình cảm của cô giành cho Vinh Quang và cho nghề là cực kỳ rõ ràng.

Có thể nói, cô đã vứt bỏ chữ “tín” của một Đường tiểu thư, một em gái trông net để đổi lại chữ “tín” của một tuyển thủ Đường Nhu.

Vậy nên liệu lời tuyên bố “Tôi không chấp nhận” kia là đáng khen hay đáng trách?
 

Bình luận bằng Facebook