- Bình luận
- 1,157
- Số lượt thích
- 2,614
- Team
- Hưng Hân
Fanfic TCCT
Tác giả: DarkraiMew
CP: Chủ yếu Diệp Tranh, có đá đưa và phá đám một số CP khác
Lần đầu viết Fic, muốn vẽ ra tương lai cho HH mà tác giả chưa viết, cũng không nỡ nhìn Bá Đồ Lam Vũ cứ như vậy mà chia tay những người đã cống hiến hết tất cả cho chiến đội. Sẽ không đi sâu vào chuyện tình cảm, chỉ đơn giản là một câu chuyện nhẹ nhàng.
(#xauho tác giả mù chính tả nặng nên có gì sai sót xin được bỏ qua #thankssoomuch)
Khi các đại thần không còn là đại thần
Chương 1: Hưng Hân không có Quân Mạc Tiếu
Mùa 14, chiến đội Hưng Hân vô địch. Tô Mộc Tranh và Phương Duệ tuyên bố giải nghệ. Mặt báo lại sôi nổi vì Hưng Hân thêm một lần nữa, mặc dù cái tên này đã quá quen thuộc trên các tạp chí thể thao điện tử rồi. Kể từ sau khi Diệp Tu giải nghệ chuyển về làm huấn luyện viên kiêm cố vấn cho chiến đội, Hưng Hân tuy vẫn giữ được dàn tuyển thủ và cái khí thế phá trời đạp đất của mình, nhưng vô địch vẫn là một điều quá khó. Mùa 11, họ dừng chân ở bán kết trước Bá Đồ để rồi sau đó nhìn đối thủ đoạt quán quân. Kết thúc mùa giải đó, Hàn Văn Thanh tuyên bố giải nghệ, cùng với đó là tổ hợp song hoa tuy khác chiến đội nhưng việc họ giải nghệ cùng lúc cũng khiến cho không ít fan girl phải xoắn xuýt. Mùa giải thứ 12, họ lại dừng bước ở bán kết trước Lam Vũ để rồi nhìn đối thủ nâng cao cúp vô địch. Thời điểm đó, có người phán rằng, cứ đội nào thắng được Hưng Hân ở bán kết là sẽ vô địch. Có người lại nói, Hưng Hân không có Quân Mạc Tiếu thì cũng chỉ đến như vậy mà thôi, mãi mãi không thể đến gần chức vô địch.
Mùa 13, Hưng Hân gặp Luân Hồi ở bán kết, ai cũng nghĩ lần này sẽ đến phiên Luân Hồi vô địch. Họ còn nói rằng, phá hỏng vương triều của người thì cũng đã đến lúc đền lại một chức vô địch. Ấy thế mà, mọi việc lại hoàn toàn khác. Một Luân Hồi cực kì sung mãn từ đầu mùa giải, càn quét các chiến đội khác như chẻ tre lại gục ngã dưới nòng pháo Thôn Nhật và thủ trượng Bàn Tay Tử Vong. Mộc Tranh đánh một trong những trận hay nhất của cô, cày nát Nhất Diệp Chi Thu ở trận lôi đài, lại tiếp tục bắn tan tác đội hình tưởng như hoàn hảo của Luân Hồi trong trận đoàn đội. Nghênh Phong Bố Trận trở lại, lần này là nằm trong tay truyền nhân của đệ nhất tâm bẩn Diệp Tu ngày nào, Diệp Phong. Cậu em họ của Đấu Thần năm nào bày ra trận thế tinh vi mà xảo quyệt khiến Nhất Diệp Chi Thu nhanh chóng bị sa lưới, Súng Vương bị Đường Nhu khóa chặt không thể làm gì nhiều, đến khi phần còn lại của Luân Hồi hạ được chốt chặn Phương Duệ cùng yểm trợ toàn diện của Mộc Tranh, mũi nhọn của họ đã chỉ còn Nhất Thương Xuyên Vân mà lượng máu của mỗi người cũng chẳng đủ đầy. Người ta gọi đó là kì tích, cho rằng Hưng Hân đã dồn hết tinh hoa của mình vào trận đấu này. Bước vào trung kết với Bá Đồ, họ lại chứng minh cho tất cả biết, Hưng Hân chưa bao giờ là chiến đội có thể bị xem thấu. Khoảnh khắc Trường Hà Lạc Nhật ngã xuống dưới tay Hải Vô Lượng, cả nhà thi đấu như vỡ òa với mọi cung bậc cảm xúc. Lời tuyên bố đanh thép được cất lên: Hưng Hân đã trở lại vị trí cao nhất này. Bước lên sân khấu lần thứ hai để nhận chức vô địch thứ năm trong sự nghiệp, Diệp Tu lại cười sung sướng. Anh chỉ tiếc một điều mình không được tự tay cùng đồng đội giành lấy vinh quang đó.
Mùa 14, đương kim vô địch Hưng Hân khởi đầu không quá thuận lợi, có những lúc họ chỉ cách các đội ngoài khu vực tứ kết một khoảng cách mong manh mà thôi. Bán kết với Yên Vũ, Sở Yên Tú bùng cháy, cô mạnh mẽ hơn bao giờ hết, xông xáo trên chiến trường như cái cách mà người hâm mộ luôn đặt kì vọng vào nữ vương của họ. Chỉ tiếc, rốt cuộc Hưng Hân vẫn xuất sắc hơn. Cuối trận, Mộc Tranh ôm Vân Tú thật chặt, cô biết đây là lần cuối cùng người chị em thân thiết nhất của mình còn đứng trên sân khấu đó, chỉ có điều, thi đấu vốn không có khoan nhượng, hơn nữa hai người cũng giống nhau. Trung kết với Vi Thảo, lần cuối cùng mà người ta còn thấy Ma Thuật Sư xuất hiện trên sàn đấu. Một trận đấu được đánh giá là hay nhất trong từ trước đến nay của Vinh Quang, cả hai đội ăn miếng trả miếng đến nghẹt thở, bình luận viên lật bàn vô số lần, cuối cùng cũng kết thúc với chiến thắng cho Hưng Hân. Hình ảnh Một Tấc Tro giơ cao thái đao ánh bạc, cột HP chỉ còn chưa tới 5% đứng trước ma đạo học giả của Cao Anh Kiệt như một sự tuyên bố về tinh thần ngoan cường không lùi bước của Hưng Hân, đồng thời khẳng định họ không chịu khuất phục trước bất cứ đối thủ nào. Giây lát đó, có fan Bá Đồ nghĩ không biết Kiều Nhất Phàm là xuất thân từ Bá Đồ hay là từ Vi Thảo, một trận quỷ luôn lặng lẽ hỗ trợ đồng đội đến phút cuối lại có thể bùng nổ ghê gớm đến như vậy, một chiêu quỷ thần thịnh yến định đoạt cả trận đấu, chôn vùi song ma đạo danh tiếng của Vi Thảo kia. Cách đó không xa, Mộc Vũ Tranh Phong vẫn gác pháo trên vai, vệ tinh xạ tuyến mới ngừng trước đó, mái tóc cam dài tung bay trong gió như một tượng đài trên vách núi vậy, đẹp đến mê hồn. Họp báo, có người nói Hưng Hân họ đã có thể lập nên vương triều nếu như ba chức vô địch liên tiếp nhau, Mộc Tranh chỉ cười nói: “Vương triều thì chúng tôi vẫn có thể lập cơ mà?”, Phương Duệ lần đầu nói nghiêm túc: “Đã gọi là vương triều thì phải có sự thừa kế.” còn Nhất Phàm chỉ nói đơn giản mà chắc chắn: “Hưng Hân có không bao giờ thiếu người thừa kế!”.
Mùa 14 kết thúc với hàng loạt đại thần giải nghệ: Kiếm Thánh, Ma Thuật Sư, Song Quỷ, Nữ Vương và Nữ Thần, thánh Dzâm,… Bỗng chốc người ta cảm thấy mất mát quá lớn khó mà bù đắp nổi, tứ đại chiến thuật gia giờ chỉ còn chẳng còn một ai, người ta lo lắng cho tương lai giải đấu, chỉ có điều họ quên rằng, những người kế thừa nay đã trưởng thành rồi, chỉ là cảm xúc quá lớn che lấp mọi thứ mà thôi. Trong lúc người hâm mộ đang trong tâm trạng đau thương khôn cùng, nhóm thủ phạm lại đang cười đùa rủ nhau đi du lịch, lần đầu họ được nghỉ thoải mái thật sự mà không hề phải vương vấn bất cứ điều gì về mùa giải tiếp theo nữa. Họ được tận hưởng cảm giác là một người bình thường, vui vẻ tận hưởng kì nghỉ vô lo vô nghĩ ở California xa xôi, nơi mà họ chẳng cần che mặt đội mũ khi ra ngoài đường nữa.
*Lần đầu viết đồng nhân, mong được chỉ giáo, cùng lắm thì ôm gạch về xây nhà cũng không sao ))
Tác giả: DarkraiMew
CP: Chủ yếu Diệp Tranh, có đá đưa và phá đám một số CP khác
Lần đầu viết Fic, muốn vẽ ra tương lai cho HH mà tác giả chưa viết, cũng không nỡ nhìn Bá Đồ Lam Vũ cứ như vậy mà chia tay những người đã cống hiến hết tất cả cho chiến đội. Sẽ không đi sâu vào chuyện tình cảm, chỉ đơn giản là một câu chuyện nhẹ nhàng.
(#xauho tác giả mù chính tả nặng nên có gì sai sót xin được bỏ qua #thankssoomuch)
Khi các đại thần không còn là đại thần
Chương 1: Hưng Hân không có Quân Mạc Tiếu
Mùa 14, chiến đội Hưng Hân vô địch. Tô Mộc Tranh và Phương Duệ tuyên bố giải nghệ. Mặt báo lại sôi nổi vì Hưng Hân thêm một lần nữa, mặc dù cái tên này đã quá quen thuộc trên các tạp chí thể thao điện tử rồi. Kể từ sau khi Diệp Tu giải nghệ chuyển về làm huấn luyện viên kiêm cố vấn cho chiến đội, Hưng Hân tuy vẫn giữ được dàn tuyển thủ và cái khí thế phá trời đạp đất của mình, nhưng vô địch vẫn là một điều quá khó. Mùa 11, họ dừng chân ở bán kết trước Bá Đồ để rồi sau đó nhìn đối thủ đoạt quán quân. Kết thúc mùa giải đó, Hàn Văn Thanh tuyên bố giải nghệ, cùng với đó là tổ hợp song hoa tuy khác chiến đội nhưng việc họ giải nghệ cùng lúc cũng khiến cho không ít fan girl phải xoắn xuýt. Mùa giải thứ 12, họ lại dừng bước ở bán kết trước Lam Vũ để rồi nhìn đối thủ nâng cao cúp vô địch. Thời điểm đó, có người phán rằng, cứ đội nào thắng được Hưng Hân ở bán kết là sẽ vô địch. Có người lại nói, Hưng Hân không có Quân Mạc Tiếu thì cũng chỉ đến như vậy mà thôi, mãi mãi không thể đến gần chức vô địch.
Mùa 13, Hưng Hân gặp Luân Hồi ở bán kết, ai cũng nghĩ lần này sẽ đến phiên Luân Hồi vô địch. Họ còn nói rằng, phá hỏng vương triều của người thì cũng đã đến lúc đền lại một chức vô địch. Ấy thế mà, mọi việc lại hoàn toàn khác. Một Luân Hồi cực kì sung mãn từ đầu mùa giải, càn quét các chiến đội khác như chẻ tre lại gục ngã dưới nòng pháo Thôn Nhật và thủ trượng Bàn Tay Tử Vong. Mộc Tranh đánh một trong những trận hay nhất của cô, cày nát Nhất Diệp Chi Thu ở trận lôi đài, lại tiếp tục bắn tan tác đội hình tưởng như hoàn hảo của Luân Hồi trong trận đoàn đội. Nghênh Phong Bố Trận trở lại, lần này là nằm trong tay truyền nhân của đệ nhất tâm bẩn Diệp Tu ngày nào, Diệp Phong. Cậu em họ của Đấu Thần năm nào bày ra trận thế tinh vi mà xảo quyệt khiến Nhất Diệp Chi Thu nhanh chóng bị sa lưới, Súng Vương bị Đường Nhu khóa chặt không thể làm gì nhiều, đến khi phần còn lại của Luân Hồi hạ được chốt chặn Phương Duệ cùng yểm trợ toàn diện của Mộc Tranh, mũi nhọn của họ đã chỉ còn Nhất Thương Xuyên Vân mà lượng máu của mỗi người cũng chẳng đủ đầy. Người ta gọi đó là kì tích, cho rằng Hưng Hân đã dồn hết tinh hoa của mình vào trận đấu này. Bước vào trung kết với Bá Đồ, họ lại chứng minh cho tất cả biết, Hưng Hân chưa bao giờ là chiến đội có thể bị xem thấu. Khoảnh khắc Trường Hà Lạc Nhật ngã xuống dưới tay Hải Vô Lượng, cả nhà thi đấu như vỡ òa với mọi cung bậc cảm xúc. Lời tuyên bố đanh thép được cất lên: Hưng Hân đã trở lại vị trí cao nhất này. Bước lên sân khấu lần thứ hai để nhận chức vô địch thứ năm trong sự nghiệp, Diệp Tu lại cười sung sướng. Anh chỉ tiếc một điều mình không được tự tay cùng đồng đội giành lấy vinh quang đó.
Mùa 14, đương kim vô địch Hưng Hân khởi đầu không quá thuận lợi, có những lúc họ chỉ cách các đội ngoài khu vực tứ kết một khoảng cách mong manh mà thôi. Bán kết với Yên Vũ, Sở Yên Tú bùng cháy, cô mạnh mẽ hơn bao giờ hết, xông xáo trên chiến trường như cái cách mà người hâm mộ luôn đặt kì vọng vào nữ vương của họ. Chỉ tiếc, rốt cuộc Hưng Hân vẫn xuất sắc hơn. Cuối trận, Mộc Tranh ôm Vân Tú thật chặt, cô biết đây là lần cuối cùng người chị em thân thiết nhất của mình còn đứng trên sân khấu đó, chỉ có điều, thi đấu vốn không có khoan nhượng, hơn nữa hai người cũng giống nhau. Trung kết với Vi Thảo, lần cuối cùng mà người ta còn thấy Ma Thuật Sư xuất hiện trên sàn đấu. Một trận đấu được đánh giá là hay nhất trong từ trước đến nay của Vinh Quang, cả hai đội ăn miếng trả miếng đến nghẹt thở, bình luận viên lật bàn vô số lần, cuối cùng cũng kết thúc với chiến thắng cho Hưng Hân. Hình ảnh Một Tấc Tro giơ cao thái đao ánh bạc, cột HP chỉ còn chưa tới 5% đứng trước ma đạo học giả của Cao Anh Kiệt như một sự tuyên bố về tinh thần ngoan cường không lùi bước của Hưng Hân, đồng thời khẳng định họ không chịu khuất phục trước bất cứ đối thủ nào. Giây lát đó, có fan Bá Đồ nghĩ không biết Kiều Nhất Phàm là xuất thân từ Bá Đồ hay là từ Vi Thảo, một trận quỷ luôn lặng lẽ hỗ trợ đồng đội đến phút cuối lại có thể bùng nổ ghê gớm đến như vậy, một chiêu quỷ thần thịnh yến định đoạt cả trận đấu, chôn vùi song ma đạo danh tiếng của Vi Thảo kia. Cách đó không xa, Mộc Vũ Tranh Phong vẫn gác pháo trên vai, vệ tinh xạ tuyến mới ngừng trước đó, mái tóc cam dài tung bay trong gió như một tượng đài trên vách núi vậy, đẹp đến mê hồn. Họp báo, có người nói Hưng Hân họ đã có thể lập nên vương triều nếu như ba chức vô địch liên tiếp nhau, Mộc Tranh chỉ cười nói: “Vương triều thì chúng tôi vẫn có thể lập cơ mà?”, Phương Duệ lần đầu nói nghiêm túc: “Đã gọi là vương triều thì phải có sự thừa kế.” còn Nhất Phàm chỉ nói đơn giản mà chắc chắn: “Hưng Hân có không bao giờ thiếu người thừa kế!”.
Mùa 14 kết thúc với hàng loạt đại thần giải nghệ: Kiếm Thánh, Ma Thuật Sư, Song Quỷ, Nữ Vương và Nữ Thần, thánh Dzâm,… Bỗng chốc người ta cảm thấy mất mát quá lớn khó mà bù đắp nổi, tứ đại chiến thuật gia giờ chỉ còn chẳng còn một ai, người ta lo lắng cho tương lai giải đấu, chỉ có điều họ quên rằng, những người kế thừa nay đã trưởng thành rồi, chỉ là cảm xúc quá lớn che lấp mọi thứ mà thôi. Trong lúc người hâm mộ đang trong tâm trạng đau thương khôn cùng, nhóm thủ phạm lại đang cười đùa rủ nhau đi du lịch, lần đầu họ được nghỉ thoải mái thật sự mà không hề phải vương vấn bất cứ điều gì về mùa giải tiếp theo nữa. Họ được tận hưởng cảm giác là một người bình thường, vui vẻ tận hưởng kì nghỉ vô lo vô nghĩ ở California xa xôi, nơi mà họ chẳng cần che mặt đội mũ khi ra ngoài đường nữa.
*Lần đầu viết đồng nhân, mong được chỉ giáo, cùng lắm thì ôm gạch về xây nhà cũng không sao ))
Last edited: