Một ngày giữa tháng 6 tại tiệm net Hưng Hân...
Trần Quả thức dậy với thể trạng hơi mệt mỏi. Cô đã ngủ hơn 10 tiếng từ tối hôm qua. Vừa vệ sinh cá nhân cô vừa cười. Từ hôm chung kết mùa 10 tới giờ cô luôn bận rộn. Nào là các thương hiệu liên hệ kí hợp đồng, nào là các tờ báo liên hệ muốn phỏng vấn Diệp Tu. Nay Diệp Tu đã về nhà, Tô Mộc Tranh và Phương Duệ đã lên máy bay tới thành phố B để tập trung cho giải đấu thế giới. Cũng may là bên cô lúc nào còn có Đường Nhu giúp đỡ.
Nhắc tới Đường Nhu thì Trần Quả thấy hơi buồn cười. Sau sự kiện 1 chấp 3 bất thành thì danh tiếng của Đường Nhu chạm tới đáy, đến ngay cả fan Hưng Hân cũng nhiều người không ưa gì cô. Thậm chí trong cuộc bầu chọn tuyển thủ có hình tượng xấu nhất do tên anti-fan nào đó lập ra trên diễn đàn của Vinh Quang thì Đường Nhu cũng đứng đầu.
Ấy mà chỉ sau sự kiện 1 chấp 3 ở trận chung kết, hình tượng của Đường Nhu dần hồi phục. Mọi người từng bước nhìn nhận khả năng thật sự của cô. Đỉnh điểm là có 1 nhóm fan kêu gọi phong thần cho Đường Nhu với những lí do như: phá vỡ rào cản tân binh, gánh vác chiến đội khi cần thiết,... Thậm chí có 1 số người còn lôi Vương Kiệt Hi và Tôn Tường ra để so sánh.
Còn việc Đường Nhu tiếc nuối khi không còn ai để cô 1 chấp 4, không ai dám lên án cô cả. Khi Chu Trạch Khải 1 chấp 3 thì mọi người cũng hô hào 1 chấp 4 ấy thôi.
Vệ sinh cá nhân xong, mở điện thoại lên thì Trần Quả thấy 3-4 cuộc gọi nhỡ từ Tô Mộc Tranh kèm theo 1 tin nhắn: "Chị mở TV kênh Thể Thao Điện Tử lúc 10h để xem nhé. Nhớ kêu mọi người xem cùng." cùng với 1 biểu cảm nháy mắt. Nhìn lại đồng hồ thì cũng đã 9h55 rồi nên Trần Quả tranh thủ đi qua phòng huấn luyện.
Mấy hôm bữa Trần Quả cầm 1 đống tiền về tay, cô đã kí hợp đồng thuê lại toà nhà cũ của Gia Thế để làm nơi sinh hoạt cho chiến đội. Hiện tại đang cho người dọn dẹp bên đó để dăm ba bữa nữa chuyển qua.
Gần tới cửa thì Trần Quả nghe tiếng ồn ào bên trong phòng huấn luyện. Bước vào trong thì thấy mọi người đã tập trung đầy đủ.
"Yo! Chị chủ!" Bánh Bao hớn hở chào
"Mọi người tập trung đầy đủ rồi à?" Trần Quả hơi ngạc nhiên
"À nãy em nhận được tin nhắn từ Mộc Mộc nên gọi mọi người tập trung hết rồi. Riêng Quả Quả em thấy còn chưa thức nên thôi" Đường Nhu vẫy tay ra hiệu cho Trần Quả ghế còn trống kế bên
Trần Quả vừa ngồi vào chỗ kế Đường Nhu thì bản tin trên TV cũng chuyển sang tin mới: Họp báo giới thiệu đội hình đội tuyển quốc gia.
Màn hình vừa chuyển sang buổi họp báo thì mọi người trong phòng đều nhíu mày để nhìn cho rõ người đang ngồi giữa Tô Mộc Tranh và Dụ Văn Châu. Đó chẳng phải là Diệp Tu sao?
"Quả là vô sỉ mà! Vừa bảo về nhà mà chưa gì đã mò lên rồi. Đảm bảo vừa về được tí nhớ Vinh Quang đến khóc nên chạy đến xin 1 chân trong đội tuyển" Ngụy Sâm chưa gì đã bật mode vô sỉ của mình lên
Trần Quả trừng mắt qua nhìn Ngụy Sâm một cái, sát khí đằng đằng. Đám xung quanh liếc nhìn thấy chị chủ đang tia lão Ngụy cũng cười phì.
"Xin hỏi Diệp đội là tại sao anh vừa giải nghệ về nhà thì lại quay lại tham gia đội tuyển rồi?" Tiếng phóng viên hỏi Diệp Tu phát ra từ TV kéo mọi người quay về.
"Tất cả là do Hàn Văn Thanh cả đấy! Ổng mà đi thì bây giờ tôi đang đắp chăn ngủ trong nhà rồi." Diệp Tu nói
Đám phóng viên đồng loạt xoay sang nhìn Trương Tân Kiệt và Trương Giai Lạc. Ai đó nghe đâu có tiếng lảm bẩm "Đậu má chưa gì bị đá qua đây rồi" từ Trương Giai Lạc. Nhìn Trương Tân Kiệt gật đầu xác nhận, đám phóng viên nháo nhào cả lên.
"Cho hỏi Trương đội phó, tại sao Hàn đội không chấp nhận lời mời?" Phóng viên được chọn kế tiếp tranh thủ xoáy luôn vào vấn đề
"Hàn đội muốn tập trung sức lực cho Bá Đồ nên không tham gia" Trương Tân Kiệt bước lên xác nhận
"Xin hỏi Diệp đội, không phải là anh cũng vậy sao?" Phóng viên kế tiếp lập tức bắn trả lại cho Diệp Tu. Đám phóng viên cũng gật đầu tỏ vẻ đúng rồi. Thằng cha nào vừa thắng chung kết thì than mệt rồi trốn luôn tới giờ thế nhỉ? Ngay cả họp báo giải nghệ cũng không tham gia.
"Thật ra Liên Minh gọi tận nhà, phụ thân nghe xong thì bảo đi ngay. Thế là giờ phải ngồi đây." Diệp Tu cười khổ kể
"Haha! Thần Vinh Quang gì chứ về nhà cũng phải làm con ngoan! Haha...!" Ngụy Sâm cười bỉ ổi
Mọi người cười phì. Ngay cả Trần Quả cũng cười, Ngụy Sâm vốn vô sỉ nhưng mà lần này nói đúng thật.
"Xin hỏi là lần này Diệp đội sẽ là đội trưởng dẫn dắt cả đội đi chinh chiến?" Đám phóng viên cũng cười cười. Không tấn công Diệp Tu nữa mà chuyển sang bắn cả đội.
"À, mọi người đã họp và quyết định tôi là đội trưởng" Dụ Văn Châu lên tiếng
Phóng viên ở dưới nhao nhao cả lên. Xét về năng lực thì Dụ Văn Châu không phải không được. Nhưng mà...
"Xin mọi người đừng hiểu nhầm, Diệp Tu là thủ lĩnh của cả đội" Nhìn qua là biết ngay tình hình nên Dụ Văn Châu nói luôn.
Thủ lĩnh? Ơ mà khác gì đội trưởng chứ? Chả lẽ 1 đội có 2 đội trưởng? Chỉ là đổi cách gọi?
"Anh ấy chỉ tham gia thi đấu khi có chuyện xảy ra ngoài ý muốn" Dụ Văn Châu nói tiếp
Kiểu tuyển thủ dự bị ấy hả? Đúng rồi nhỉ. Trong quy định thi đấu cũng có ghi rõ 13 người thi đấu chính thức và 1 dự bị. 1, 2, 3, 4,... ở đây cũng chỉ 14 người. Diệp Tu ngồi dự bị nghe hơi lạ nhưng mà người ta chơi tán nhân. Chưa kể dự bị thì không tiêu tốn sức lực vào thi đấu.
"Vậy cho hỏi Diệp đội tại sao gọi là thủ lĩnh?" Đã lỡ rồi nên phóng viên hỏi tới bến luôn
"Vì phải giải quyết luôn các vấn đề khác của đội tuyển nữa" Diệp Tu xụ mặt trả lời
Những phóng viên lão làng thì bụm miệng cười. Họ đã trải qua cái thời mà đội trưởng là thủ lĩnh nên hiểu rất rõ ý của Liên Minh khi giao chức thủ lĩnh cho Diệp Tu. Đội trưởng trong trận là Dụ Văn Châu nhưng ngoài trận sẽ là Diệp Tu.
Đám Trần Quả thì được Ngụy Sâm phổ cập kiến thức cũng bắt đầu cười ha hả rộn vang cả phòng huấn luyện.
*Ghi chú: Chức thủ lĩnh là chức danh cũ thời đầu của Liên Minh. Thủ lĩnh = tuyển thủ + quản lí chiến đội. Thông tin về chức thủ lĩnh đọc lại chương 807