Hoàn [JBT's Birthday 2018] [ Chu Giang] Ngày độc thân

Kychiro

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
234
Số lượt thích
648
#1
Tên truyện : Ngày Độc Thân

Tác giả: Kychiro (KyHanon)

Tình trạng: Hoàn.

Lưu ý:

- Viết nóng ngay trong vòng 1 tiếng ngay khi có ý tưởng trong ngày.

- Đăng ở đây trước, sau rảnh thì đăng trên Wattpad.

Lời tựa đề:

- Chúc mừng sinh nhật, Giang Ba Đào.

- Như mọi Fan trên thế giới này, chúc anh luôn hạnh phúc bên người mình thương.

- Có lẽ hơi một chút OOC, nhưng mọi người đã sẵn sàng chưa?

-------------------------------

00.


Tương truyền, theo truyền thuyết của Trung Quốc, ngày 11/11 hàng năm ngoài việc nó có bốn con số một ra, thì nó còn có thể hiểu theo nghĩa khác


Ngày độc thân


Các vị đồng chí nào chẳng may hạ phàm vào ngày này thì ôi thôi, cảm xúc luôn luôn vị diệu, khó có thể diễn tả bằng lời.


Trong Liên Minh chuyên nghiệp, không tính các chiến đội cỡ nhỏ, chỉ ở các chiến đội ông bự ra, thì có duy nhất một người sinh ra vào ngày này


Danh xưng phó đội trưởng chiến đội quán quân Luân Hồi


Chất keo dính toàn năng


Giang Ba Đào.


01


Ngày sinh nhật luôn luôn là một ngày vui vẻ của người ta


Giang Ba Đào thì chưa chắc.


Thuở nhỏ, khi chưa hiểu được ý nghĩa ngày sinh nhật của mình, cậu vẫn luôn niềm nở tổ chức tiệc sinh nhật của mình với bạn bè.


Tuy nhiên, khi biết nó có nghĩa là gì sau, cậu triệt để ỉm im ngày sinh nhật của mình với bạn bè.


Móa nó, cái tên của mình đã là Cửu Điểm Thủy rồi, giờ lại thêm bốn con số một này nữa.


Thế giới tính cười nhạo mình hả !?


3331111


02.


Mặc dù Giang Ba Đào không nói, không có nghĩa là ngoại giới không biết ngày sinh của anh.


Chỉ cần nhìn vào thông tin tuyển thủ, là chúng ta sẽ biết đội phó của Luân Hồi sinh ngày nào, cung hoàng đạo là gì luôn.


Thế nhưng, vào ngày này, hệ thống Amazon của tỷ phú Jack Ma có đại hạ giá lớn quá, khiến người ta vô tình quên mất ngày sinh của anh.


Hừm… Giang Bao Đào mừng còn không kịp.


Có điều, bị quên mất ngày sinh nhật của mình buồn thật đấy.


Giang Ba Đào thở dài.


03.


Giang phó đội có thể quên.


Nhưng chúng tuyển thủ Luân Hồi không thể nào quên được.


Nhất là khi chúng ta có một vị nãi em duy nhất thoát đoàn trong Liên Minh


Đội trưởng siêu cấp soái, siêu cấp mạnh, siêu cấp quan tâm phó đội của mình

Đồng đội siêu cấp bát quái, siêu ưa náo nhiệt ( Ngoại trừ con Cừu phất phơ nào đó)


Và...một cô em hủ nữ siêu cấp ưa làm loạn trong Liên Minh, chuyên bán phúc lợi mọi lúc, mọi nơi, mọi thời điểm.


Và đương nhiên, cô em hủ nữ này mà biết, tương đương là cả dàn tuyển thủ nữ biết, là cả dàn chiến đội trực thuộc của tuyển thủ này biết, tương đương là cả Liên Minh biết.


( Trừ miếu ra.)


04.


Hôm này chiến đội Luân Hồi vẫn làm huấn luyện bình thường.


Giang Ba Đào vẫn đi làm nhiệm vụ kiểm kê số liệu của toàn đội như mọi khi.


Tuyển thủ vẫn đi luyện như bình thường, à không, họ đang nhanh tay đi săn deal về.


“ Trời ơi! Sao mạng chậm dữ vậy!” Đỗ Minh hét toáng lên


Ngô Khải và Lữ Bạc Viễn hai người ngồi hai bên quay sang nhìn.


“ 999 đóa hoa hồng, chú em tính định đi tỏ tình với cô em bên Hưng Hân luôn đấy à.” Ngô Khải không chút do dự chỉ ra.


“ Bỏ cuộc đi, không nhớ hôm nay là ngày nào à, ngày độc thân đấy, ‘ độc thân’.” Tuyển thủ họ Lữ bồi thêm một câu.


“ Tức là, dù có tỏ tình, chú em cũng sẽ F.A như thường thôi.” cả hai đồng thanh


Rầm


Đỗ Minh bị hạ gục ngay lập tức.


Giang Ba Đào chẹp chẹp lắc đầu, dùng cây bút gõ vào chán hai người


“ Tiếp tục huấn luyện.”


Nói xong, Giang phó đội chạy ra chỗ đội trưởng.


“ Chúng ta đánh lạc hướng được chưa?” Tuyển thủ hộ Ngô hỏi.


Lữ Bạc Viễn gật đầu, tay vỗ vỗ Đỗ Minh


“ Làm tốt lắm.”


Đỗ Minh khóc ròng ròng, rõ ràng là đang chỉnh cậu mà, đánh lạc hướng gì chứ.


05.


Ừm, đội trưởng hôm nay vẫn làm rất tốt, các chỉ số thống kê vẫn rất bình thường.


Tay Giang Ba Đào tiếp tục ghi chép, bỗng một bàn tay rắn chắc tóm lấy cổ tay cậu.


“ Giang…” Chu Trạch Khải gọi


“ Sao vậy, tiểu Chu?” Giang Ba Đào cười


“ Ra ngoài….”


“ À, ý cậu là chiều nay ra ngoài với cậu ấy hả? Có chắc không? Không sợ bị Fan truy đuổi hả.”

Chu Trạch Khải lắc đầu, nói xong chỉ chỉ.


“ Rồi, rồi, rồi, tui biết cậu sẽ hóa trang rất kĩ, nhưng chúng ta phải xong huấn luyện đã.”


Chu Trạch Khải cười, cảm giác như nụ cười ấy bắn hoa tứ phía.


06.


Chúng độc thân mù con mắt.


Cừu phất phơ: Sao đội phó có thể hiểu đội trưởng được vậy??? Rõ ràng đội trưởng chỉ nói có ba từ.


Ngô: Ai, Tôn Tường, trong tủ lạnh có nước uống sáu hạch đào đấy.


Lữ: Cái này được gọi là hiểu ngầm, hiểu ngầm biết chưa.


Đỗ: TvT, đến khi nào tui mới có thể hiểu được nữ thần của tui như vậy.


Phương: Chẹp, các em còn non và xanh lắm *đeo kính cười khinh bỉ*


Đới: A! Có tư liệu sống hẳn hoi! Ây, ây, ây, cầu ảnh cầu ảnh! Là Giang Chu hay Chu Giang vậy?!


Tuyển thủ Luân Hồi:... Cô em này đâu ra vậy? =v=||


07.


Khăn, có.


Kính mắt, có.


Ví tiền, có.


Bó hoa 999 bông, có.


Vé đi chơi, có


Nhẫn, có.


Tiểu Giang, có.


Đi!


08.

Giang Ba Đào cảm thấy rất lạ, tiểu Chu đưa cậu đi công viên chơi, đi rạp chiếu phim mà không bị phát hiện, rất lạ.


Cậu cứ ngỡ là mình sẽ bị phát hiện, nhưng nó lại bình yên đến lạ thường.


Ngoại trừ mấy ánh mắt quái quái của mấy cô gái đi đường.


Giang Ba Đào không biết trên Weibo bây giờ đã loạn đến mức nào.


Một phần là do cậu tắt máy, phần còn lại là do bài đăng của Đội trưởng Luân Hồi.


[ Trăm năm hạnh phúc. #GiangBaĐào #ChuTrạchKhải


Phía dưới là một bức hình tay trong tay.]


Lời ít, ý nhiều.


Dân mạng tha hồ mà biến tấu ý nghĩa của câu này, độ hot của nó chẳng mấy chốc tăng lên đầu bảng.


Còn thủy quân của Luân Hồi đang khóc ròng ấy hả, không nằm trong phạm vi quan tâm của Chu Trạch Khải.


09.


Giờ cậu ta lại dẫn mình ra ngoại ô của Luân Hồi trên con xe chẳng biết tậu lúc nào.


Hoàng hôn buông xuống, mặt nước ươm vàng, mùi nước biển phả vào trong không khí.


Tiếng gió kêu vù vù bên tai, làm Giang Ba Đào suy nghĩ mênh mông.


Cậu nhìn khuôn mặt người ngồi kế bên, lông mày sắc bén, đôi mắt rực sáng, sống mũi cao, mái tóc dài bay toán loạn hai bên.


Ánh nắng vàng dần tắt, che khuất một bên gương mặt của Chu Trạch Khải, Giang Ba Đào không thấy rõ vẻ mặt của cậu bây giờ, nhưng hắn nghĩ


Thật đẹp.


10.


Xe dừng lại, trước mắt Giang Ba Đào là một bộ bàn ghế màu trắng, trên bàn còn có một bình hoa hồng đặt giữa.


“ Tiểu Chu-?!” Giang Ba Đào ngạc nhiên.


Thân làm một nam nhân hành động, không nói nhiều lời, Chu Trạch Khải cầm tay Giang Ba Đào vào chỗ ngồi


“ Giang…”


Ừm, bây giờ cậu không hiểu tiểu Chu đang nói gì nữa rồi.


Lông mày Giang Ba Đào nhíu lại


“ Mệt?”


Chu Trạch Khải lo lắng hỏi, ánh mắt thẳng tắp nhìn


Giang Ba Đao đập lệch một nhịp, lắc đầu, nói


“ Tiểu Chu đây là…”


“ Sinh nhật”


“ Hả?” Mặt Giang Ba Đào nghệch ra


“ Sinh nhật Giang.”


Đến đây cậu mới vỡ lẽ, lâu không tổ chức sinh nhật làm cậu quên mất luôn ngày sinh của mình rồi. Điều này có thể lí giải phần nào hành động của tiểu Chu hôm nay.


“ Giang…”


“ Ừm, tiểu Chu.” Giang Ba Đào cười cười, đôi mắt khép hờ lại, đôi môi cong cong, tay chống cằm mặt đối mặt với Chu Trạch Khải.


Mặt của vị họ Chu nào đó đỏ lên


“ Cậu…” Làm bạn trai tôi được không?


“ Ừ~”


“...làm…” Chu Trạch Khải có thể thấy mặt mình đang nóng rực lên


“ Chúc mừng sinh nhật!” từ đâu ra, Tôn Tường bắn pháo bông.


“...”


“...”


11.


Tôn Tường thành công thu nhận được cừu hận từ Chu Trạch Khải.


Tôn Tường thành công thu nhận được 5 thùng lon sáu hạch đào từ đồng đội.


12.


Và cứ thế, sinh nhật của Giang Ba Đào được tổ chức ngay trên bãi biển.


“ Ya huu!!! Tiểu Đường!!! Anh yêu em!!” Đỗ Minh gào thét, tuyển thủ không được phép uống rượu, nên một ly bia thôi cũng đủ làm họ tăng xông.


“ Ây, thẳng nhỏ Đỗ Minh này, không nói trực tiếp với nhân gia mà lại ở đây gào thét, bộ nghĩ rằng là sẽ đến được tai của nữ thần nó hả?”


“ Sao được, dù hai nhà có cách nhau một cung đường đi nữa thì cũng không thể nào nghe thấy được.”


Haizz, thật quan ngại a.


Phương Minh Hoa vỗ vai hai vị Ngô, Lư, chỉ chỉ sang người bên cạnh


“ Diệp Tu! Ông nghe cho rõ đây! Anh mày sẽ dành được danh hiệu Đấu Thần! Sẽ dẫm đạp ông dưới chiến mâu Khước Tà của tôi!!!” Tôn Tường mặt đỏ gắt, hét lớn, chạy thẳng ra biển khơi cùng Đỗ Minh.


“ Ấy! Ngăn hai tên ngốc ấy lại!”


“ Đường Nhu!! Anh yêu em!!” Đỗ Minh hét


“ Bình tĩnh nào Đỗ Minh, phải sống sót thì mới cưa được nữ thần!”


“ Tôi chắc chắn sẽ đánh bại anh!” Tôn Tường chạy thẳng


“ Tôn Tường à...thôi anh khỏi nói nữa, chú cứ thế thì còn lâu mới vượt qua Diệp Tu được.”


13.


Cứ thế, trên bờ chỉ còn lại hai người họ.


Bầu trời nhuốm đen, trên cao là hàng vạn vì sao lấp lánh tỏa sáng.


“ Giang…”


“ Ừ, tiểu Chu.”


“ Giang”


“ Ừ?”


“ Làm bạn trai nhé?”


“ Ừ. Ế? Sao cơ.”


Giang Ba Đào giật mình quay lại, một bó hoa hồng ở ngay trước mặt cậu.


“ Sinh nhật vui vẻ”


Chu Trạch Khải ngừng một lúc, nói


“ Làm bạn trai tui nhé?”


14.


Sinh nhật năm nay của Giang Ba Đào nhận được rất nhiều món quà.


Từ đồng đội, từ các tuyển thủ khác, cùng các fan của mình.


Nhưng món quà lớn nhất, ý nghĩa nhất đối với cậu


Chính là Chu Trạch Khải.


15.


Sinh nhật vui vẻ, Giang Ba Đào.


Lời chúc mừng tới vị phó kính mến của Luân Hồi.


Ngoại truyện -001


Điều mà Giang Ba Đào và các tuyển thủ Luân Hồi khác không biết là, Hưng Hân tình cờ có mặt trên bãi biển ngay lúc đó.


Đương nhiên, câu tỏ tình của Đỗ Minh vang khắc biển khơi, lọt vào tai toàn bộ Hưng Hân, lọt vào tai Đường Nhu.


Mọi người quay qua nhìn nhân vật chính.


Đường Nhu cười cười, không nói gì, tay cầm ly trái cây ngậm một ngụm.


Đó là nếu như bạn không để ý tới vành tai cô nàng đang đỏ bừng.


Ngoại truyện -002


Giang Ba Đào nhận được lời triệu tập từ quản lý, nói về câu trên Weibo của Chu Trạch Khải.


Giang Ba Đào mặt bất đắc dĩ, nói vài câu an ủi đối phương.


Quản lý gật đầu, vỗ vai nhìn Giang Bai Đào với ánh mắt tràn đầy hi vọng.


Hôm sau….


Phùng chủ tịch, chúc mừng ngài thành công thu nhận thêm đồng đội.


Phùng Hiến Quân: Hả???


Ngoại truyện -003


[ Trăm năm hạnh phúc #GiangBaĐào #ChuTrạchKhải #Love


Kèm theo là bức hình tay trong tay của hai người, có điều là mỗi bên thêm một chiếc nhẫn ở ngón áp út.]
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#2
Tên truyện : Ngày Độc Thân

Tác giả: Kychiro (KyHanon)

Tình trạng: Hoàn.

Lưu ý:

- Viết nóng ngay trong vòng 1 tiếng ngay khi có ý tưởng trong ngày.

- Đăng ở đây trước, sau rảnh thì đăng trên Wattpad.

Lời tựa đề:

- Chúc mừng sinh nhật, Giang Ba Đào.

- Như mọi Fan trên thế giới này, chúc anh luôn hạnh phúc bên người mình thương.

- Có lẽ hơi một chút OOC, nhưng mọi người đã sẵn sàng chưa?

-------------------------------

00.


Tương truyền, theo truyền thuyết của Trung Quốc, ngày 11/11 hàng năm ngoài việc nó có bốn con số một ra, thì nó còn có thể hiểu theo nghĩa khác


Ngày độc thân


Các vị đồng chí nào chẳng may hạ phàm vào ngày này thì ôi thôi, cảm xúc luôn luôn vị diệu, khó có thể diễn tả bằng lời.


Trong Liên Minh chuyên nghiệp, không tính các chiến đội cỡ nhỏ, chỉ ở các chiến đội ông bự ra, thì có duy nhất một người sinh ra vào ngày này


Danh xưng phó đội trưởng chiến đội quán quân Luân Hồi


Chất keo dính toàn năng


Giang Ba Đào.


01


Ngày sinh nhật luôn luôn là một ngày vui vẻ của người ta


Giang Ba Đào thì chưa chắc.


Thuở nhỏ, khi chưa hiểu được ý nghĩa ngày sinh nhật của mình, cậu vẫn luôn niềm nở tổ chức tiệc sinh nhật của mình với bạn bè.


Tuy nhiên, khi biết nó có nghĩa là gì sau, cậu triệt để ỉm im ngày sinh nhật của mình với bạn bè.


Móa nó, cái tên của mình đã là Cửu Điểm Thủy rồi, giờ lại thêm bốn con số một này nữa.


Thế giới tính cười nhạo mình hả !?


3331111


02.


Mặc dù Giang Ba Đào không nói, không có nghĩa là ngoại giới không biết ngày sinh của anh.


Chỉ cần nhìn vào thông tin tuyển thủ, là chúng ta sẽ biết đội phó của Luân Hồi sinh ngày nào, cung hoàng đạo là gì luôn.


Thế nhưng, vào ngày này, hệ thống Amazon của tỷ phú Jack Ma có đại hạ giá lớn quá, khiến người ta vô tình quên mất ngày sinh của anh.


Hừm… Giang Bao Đào mừng còn không kịp.


Có điều, bị quên mất ngày sinh nhật của mình buồn thật đấy.


Giang Ba Đào thở dài.


03.


Giang phó đội có thể quên.


Nhưng chúng tuyển thủ Luân Hồi không thể nào quên được.


Nhất là khi chúng ta có một vị nãi em duy nhất thoát đoàn trong Liên Minh


Đội trưởng siêu cấp soái, siêu cấp mạnh, siêu cấp quan tâm phó đội của mình

Đồng đội siêu cấp bát quái, siêu ưa náo nhiệt ( Ngoại trừ con Cừu phất phơ nào đó)


Và...một cô em hủ nữ siêu cấp ưa làm loạn trong Liên Minh, chuyên bán phúc lợi mọi lúc, mọi nơi, mọi thời điểm.


Và đương nhiên, cô em hủ nữ này mà biết, tương đương là cả dàn tuyển thủ nữ biết, là cả dàn chiến đội trực thuộc của tuyển thủ này biết, tương đương là cả Liên Minh biết.


( Trừ miếu ra.)


04.


Hôm này chiến đội Luân Hồi vẫn làm huấn luyện bình thường.


Giang Ba Đào vẫn đi làm nhiệm vụ kiểm kê số liệu của toàn đội như mọi khi.


Tuyển thủ vẫn đi luyện như bình thường, à không, họ đang nhanh tay đi săn deal về.


“ Trời ơi! Sao mạng chậm dữ vậy!” Đỗ Minh hét toáng lên


Ngô Khải và Lữ Bạc Viễn hai người ngồi hai bên quay sang nhìn.


“ 999 đóa hoa hồng, chú em tính định đi tỏ tình với cô em bên Hưng Hân luôn đấy à.” Ngô Khải không chút do dự chỉ ra.


“ Bỏ cuộc đi, không nhớ hôm nay là ngày nào à, ngày độc thân đấy, ‘ độc thân’.” Tuyển thủ họ Lữ bồi thêm một câu.


“ Tức là, dù có tỏ tình, chú em cũng sẽ F.A như thường thôi.” cả hai đồng thanh


Rầm


Đỗ Minh bị hạ gục ngay lập tức.


Giang Ba Đào chẹp chẹp lắc đầu, dùng cây bút gõ vào chán hai người


“ Tiếp tục huấn luyện.”


Nói xong, Giang phó đội chạy ra chỗ đội trưởng.


“ Chúng ta đánh lạc hướng được chưa?” Tuyển thủ hộ Ngô hỏi.


Lữ Bạc Viễn gật đầu, tay vỗ vỗ Đỗ Minh


“ Làm tốt lắm.”


Đỗ Minh khóc ròng ròng, rõ ràng là đang chỉnh cậu mà, đánh lạc hướng gì chứ.


05.


Ừm, đội trưởng hôm nay vẫn làm rất tốt, các chỉ số thống kê vẫn rất bình thường.


Tay Giang Ba Đào tiếp tục ghi chép, bỗng một bàn tay rắn chắc tóm lấy cổ tay cậu.


“ Giang…” Chu Trạch Khải gọi


“ Sao vậy, tiểu Chu?” Giang Ba Đào cười


“ Ra ngoài….”


“ À, ý cậu là chiều nay ra ngoài với cậu ấy hả? Có chắc không? Không sợ bị Fan truy đuổi hả.”

Chu Trạch Khải lắc đầu, nói xong chỉ chỉ.


“ Rồi, rồi, rồi, tui biết cậu sẽ hóa trang rất kĩ, nhưng chúng ta phải xong huấn luyện đã.”


Chu Trạch Khải cười, cảm giác như nụ cười ấy bắn hoa tứ phía.


06.


Chúng độc thân mù con mắt.


Cừu phất phơ: Sao đội phó có thể hiểu đội trưởng được vậy??? Rõ ràng đội trưởng chỉ nói có ba từ.


Ngô: Ai, Tôn Tường, trong tủ lạnh có nước uống sáu hạch đào đấy.


Lữ: Cái này được gọi là hiểu ngầm, hiểu ngầm biết chưa.


Đỗ: TvT, đến khi nào tui mới có thể hiểu được nữ thần của tui như vậy.


Phương: Chẹp, các em còn non và xanh lắm *đeo kính cười khinh bỉ*


Đới: A! Có tư liệu sống hẳn hoi! Ây, ây, ây, cầu ảnh cầu ảnh! Là Giang Chu hay Chu Giang vậy?!


Tuyển thủ Luân Hồi:... Cô em này đâu ra vậy? =v=||


07.


Khăn, có.


Kính mắt, có.


Ví tiền, có.


Bó hoa 999 bông, có.


Vé đi chơi, có


Nhẫn, có.


Tiểu Giang, có.


Đi!


08.

Giang Ba Đào cảm thấy rất lạ, tiểu Chu đưa cậu đi công viên chơi, đi rạp chiếu phim mà không bị phát hiện, rất lạ.


Cậu cứ ngỡ là mình sẽ bị phát hiện, nhưng nó lại bình yên đến lạ thường.


Ngoại trừ mấy ánh mắt quái quái của mấy cô gái đi đường.


Giang Ba Đào không biết trên Weibo bây giờ đã loạn đến mức nào.


Một phần là do cậu tắt máy, phần còn lại là do bài đăng của Đội trưởng Luân Hồi.


[ Trăm năm hạnh phúc. #GiangBaĐào #ChuTrạchKhải


Phía dưới là một bức hình tay trong tay.]


Lời ít, ý nhiều.


Dân mạng tha hồ mà biến tấu ý nghĩa của câu này, độ hot của nó chẳng mấy chốc tăng lên đầu bảng.


Còn thủy quân của Luân Hồi đang khóc ròng ấy hả, không nằm trong phạm vi quan tâm của Chu Trạch Khải.


09.


Giờ cậu ta lại dẫn mình ra ngoại ô của Luân Hồi trên con xe chẳng biết tậu lúc nào.


Hoàng hôn buông xuống, mặt nước ươm vàng, mùi nước biển phả vào trong không khí.


Tiếng gió kêu vù vù bên tai, làm Giang Ba Đào suy nghĩ mênh mông.


Cậu nhìn khuôn mặt người ngồi kế bên, lông mày sắc bén, đôi mắt rực sáng, sống mũi cao, mái tóc dài bay toán loạn hai bên.


Ánh nắng vàng dần tắt, che khuất một bên gương mặt của Chu Trạch Khải, Giang Ba Đào không thấy rõ vẻ mặt của cậu bây giờ, nhưng hắn nghĩ


Thật đẹp.


10.


Xe dừng lại, trước mắt Giang Ba Đào là một bộ bàn ghế màu trắng, trên bàn còn có một bình hoa hồng đặt giữa.


“ Tiểu Chu-?!” Giang Ba Đào ngạc nhiên.


Thân làm một nam nhân hành động, không nói nhiều lời, Chu Trạch Khải cầm tay Giang Ba Đào vào chỗ ngồi


“ Giang…”


Ừm, bây giờ cậu không hiểu tiểu Chu đang nói gì nữa rồi.


Lông mày Giang Ba Đào nhíu lại


“ Mệt?”


Chu Trạch Khải lo lắng hỏi, ánh mắt thẳng tắp nhìn


Giang Ba Đao đập lệch một nhịp, lắc đầu, nói


“ Tiểu Chu đây là…”


“ Sinh nhật”


“ Hả?” Mặt Giang Ba Đào nghệch ra


“ Sinh nhật Giang.”


Đến đây cậu mới vỡ lẽ, lâu không tổ chức sinh nhật làm cậu quên mất luôn ngày sinh của mình rồi. Điều này có thể lí giải phần nào hành động của tiểu Chu hôm nay.


“ Giang…”


“ Ừm, tiểu Chu.” Giang Ba Đào cười cười, đôi mắt khép hờ lại, đôi môi cong cong, tay chống cằm mặt đối mặt với Chu Trạch Khải.


Mặt của vị họ Chu nào đó đỏ lên


“ Cậu…” Làm bạn trai tôi được không?


“ Ừ~”


“...làm…” Chu Trạch Khải có thể thấy mặt mình đang nóng rực lên


“ Chúc mừng sinh nhật!” từ đâu ra, Tôn Tường bắn pháo bông.


“...”


“...”


11.


Tôn Tường thành công thu nhận được cừu hận từ Chu Trạch Khải.


Tôn Tường thành công thu nhận được 5 thùng lon sáu hạch đào từ đồng đội.


12.


Và cứ thế, sinh nhật của Giang Ba Đào được tổ chức ngay trên bãi biển.


“ Ya huu!!! Tiểu Đường!!! Anh yêu em!!” Đỗ Minh gào thét, tuyển thủ không được phép uống rượu, nên một ly bia thôi cũng đủ làm họ tăng xông.


“ Ây, thẳng nhỏ Đỗ Minh này, không nói trực tiếp với nhân gia mà lại ở đây gào thét, bộ nghĩ rằng là sẽ đến được tai của nữ thần nó hả?”


“ Sao được, dù hai nhà có cách nhau một cung đường đi nữa thì cũng không thể nào nghe thấy được.”


Haizz, thật quan ngại a.


Phương Minh Hoa vỗ vai hai vị Ngô, Lư, chỉ chỉ sang người bên cạnh


“ Diệp Tu! Ông nghe cho rõ đây! Anh mày sẽ dành được danh hiệu Đấu Thần! Sẽ dẫm đạp ông dưới chiến mâu Khước Tà của tôi!!!” Tôn Tường mặt đỏ gắt, hét lớn, chạy thẳng ra biển khơi cùng Đỗ Minh.


“ Ấy! Ngăn hai tên ngốc ấy lại!”


“ Đường Nhu!! Anh yêu em!!” Đỗ Minh hét


“ Bình tĩnh nào Đỗ Minh, phải sống sót thì mới cưa được nữ thần!”


“ Tôi chắc chắn sẽ đánh bại anh!” Tôn Tường chạy thẳng


“ Tôn Tường à...thôi anh khỏi nói nữa, chú cứ thế thì còn lâu mới vượt qua Diệp Tu được.”


13.


Cứ thế, trên bờ chỉ còn lại hai người họ.


Bầu trời nhuốm đen, trên cao là hàng vạn vì sao lấp lánh tỏa sáng.


“ Giang…”


“ Ừ, tiểu Chu.”


“ Giang”


“ Ừ?”


“ Làm bạn trai nhé?”


“ Ừ. Ế? Sao cơ.”


Giang Ba Đào giật mình quay lại, một bó hoa hồng ở ngay trước mặt cậu.


“ Sinh nhật vui vẻ”


Chu Trạch Khải ngừng một lúc, nói


“ Làm bạn trai tui nhé?”


14.


Sinh nhật năm nay của Giang Ba Đào nhận được rất nhiều món quà.


Từ đồng đội, từ các tuyển thủ khác, cùng các fan của mình.


Nhưng món quà lớn nhất, ý nghĩa nhất đối với cậu


Chính là Chu Trạch Khải.


15.


Sinh nhật vui vẻ, Giang Ba Đào.


Lời chúc mừng tới vị phó kính mến của Luân Hồi.


Ngoại truyện -001


Điều mà Giang Ba Đào và các tuyển thủ Luân Hồi khác không biết là, Hưng Hân tình cờ có mặt trên bãi biển ngay lúc đó.


Đương nhiên, câu tỏ tình của Đỗ Minh vang khắc biển khơi, lọt vào tai toàn bộ Hưng Hân, lọt vào tai Đường Nhu.


Mọi người quay qua nhìn nhân vật chính.


Đường Nhu cười cười, không nói gì, tay cầm ly trái cây ngậm một ngụm.


Đó là nếu như bạn không để ý tới vành tai cô nàng đang đỏ bừng.


Ngoại truyện -002


Giang Ba Đào nhận được lời triệu tập từ quản lý, nói về câu trên Weibo của Chu Trạch Khải.


Giang Ba Đào mặt bất đắc dĩ, nói vài câu an ủi đối phương.


Quản lý gật đầu, vỗ vai nhìn Giang Bai Đào với ánh mắt tràn đầy hi vọng.


Hôm sau….


Phùng chủ tịch, chúc mừng ngài thành công thu nhận thêm đồng đội.


Phùng Hiến Quân: Hả???


Ngoại truyện -003


[ Trăm năm hạnh phúc #GiangBaĐào #ChuTrạchKhải #Love


Kèm theo là bức hình tay trong tay của hai người, có điều là mỗi bên thêm một chiếc nhẫn ở ngón áp út.]
Đậu fic đúng chất LH -Vựa muối trong lòng tui. Aaaaa cưng quá à !
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#3
Chủ nhà có tâm, có tâm, quá có tâm a a a a a!
Chúc mừng sinh nhật tiểu Giang #Trăm năm hạnh phúc#. Vất vả, nhà trẻ Luân Hồi này.... mà thôi nói chung là anh cực khổ rồi!
Tiểu Chu chính là phái hành động, nhanh đến đáng gờm!
Đừng nhìn bình thường tiểu Chu là một đứa nhỏ thành thật, tui thấy vớ việc đụng tới chung thân đại sự cả đời tiểu Chu gian xảo chết được!
Còn Nhị Tường thì.... thôi, vấn đề này nên để cho Luân Hồi xử lý, tui sẽ chỉ đứng ở xa góp vui hóng hớt!
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook