Hoàn [Mừng SN Trương Giai Lạc 2019] [Song Hoa] Làm sao ngủ thằng bạn giường trên

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,291
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#1

Edit: Neko-chan
Thể loại: Ngọt văn, two shots, công lược

Nhân vật chính: Tôn Triết Bình x Trương Giai Lạc

Tình trạng bản gốc: Hoàn

Tình trạng edit: Hoàn
Làm sao ngủ thằng bạn giường trên, online chờ, gấp!
1.

Tôn Triết Bình thật sự rất bất đắc dĩ.

Hắn trước nay chưa từng nghĩ tới khả năng mình là cong, có lẽ ngoại hình của Trương Giai Lạc có tính đánh lừa quá cao.

2.

Lúc đăng kí, hắn được phân cùng phòng với Trương Giai Lạc, bởi vì học sinh nam của lớp thừa ra vừa đúng hai người bọn họ, thế là bọn hắn hai người chiếm luôn một phòng cho bốn người.

Hắn thích ngủ giường dưới, Trương Giai Lạc thích ngủ giường trên. Hắn cho rằng Trương Giai Lạc sẽ chọn một cái giường khác, ai dè tên này mặt dày mày dạn ngủ cái giường ngay trên mình.

Kỳ thực Tôn Triết Bình không quan tâm lắm, vấn đề là khi ngủ Trương Giai Lạc xoay người, giường kêu cọt kẹt, khiến hắn có chút khó chịu.

3.

Quay lại chuyện chính.

Tôn Triết Bình thề là mình thích con gái.

Nhưng mà, một lần nào đó Trương Giai Lạc gội đầu xong từ phòng tắm đi ra, làn da trong trắng lộ hồng, mái tóc tán loạn rũ xuống tới vai, có mấy sợi dính sát trên mặt, ánh mắt mê ly giống như vừa mới bị làm nhục. Áo ngủ của cậu bung hai cúc đầu, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, còn có giọt nước chảy xuôi xuống nơi hắn không nhìn thấy. . .

Tôn Triết Bình giây cứng.

4.

Cả một tuần kia Tôn Triết Bình đều sống trong sự hoài nghi về xu hướng giới tính của mình.

Trương Giai Lạc, không thể nghi ngờ, chính là một người con trai, mình nhất thời bị che mắt là rất bình thường, hắn khuyên chính mình.

Sau đó, vào một lần nào đó, hắn ở trên sân đấu nhìn Trương Giai Lạc qua người lên rổ, nối liền với động tác khi đáp xuống, cậu kéo áo lau mồ hôi trên mặt, lộ ra một phần da bụng, Tôn Triết Bình cảm nhận được hạ thân lại bắt đầu khô nóng.

Hắn nhận mệnh.

5.

Hắn thích một cậu con trai, người anh em giường trên của mình.

Thế là vào một ngày nào đó, trên một trang web đồng tính giao hữu nào đó xuất hiện một bài post xin giúp đỡ của một người dùng level 1, nháy mắt bị người ta comment đến đứng đầu.

"Làm sao ngủ thằng bạn giường trên, gấp, online chờ!"

6.

"Đầu tiên, ông nên thăm dò xem cậu ta có cong hay không."

"Chủ thớt, cậu thử nói bình thường với người ta về phương diện này, xem người ta phản ứng như thế nào."

"Hỏi trực tiếp cũng quá rõ ràng, có thể dùng phim để dẫn vào chủ đề."

Tôn Triết Bình thầm nghĩ người trên mạng vẫn rất đáng tin cậy, thế là liền thuận theo.

Hắn tìm bộ 'Bá Vương Biệt Cơ', một tối nào đó xem cùng Trương Giai Lạc.

Nhưng phim quá dài, ngay cả lúc còn bé Trương Giai Lạc còn chưa xem xong đã nghiêng đầu ngủ thiếp đi.

7.

"Ngủ gật! Phim đẹp mắt như vậy cũng có thể ngủ gật! Chủ thớt thừa cơ xông lên đi đừng bỏ lỡ!!"

"Zzz, nhào lên làm đại thì sướng nhất thời, làm xong nó hốt xác mình không chừng!"

"Chỉ có tui để ý sau khi xem phim xong tiểu thụ thiếp đi sẽ ngủ chỗ nào sao?"

"Xếp hàng cùng lầu trên."

"Không chỉ mình cậu."

Tôn Triết Bình gõ chữ: "Ở giường trên của tôi."

Sau đó một loạt yooooooooooo xoát đầy màn hình.

"Đêm nay ôm cậu ta ngủ đi, đến mai nói cậu ta quá nặng cậu bế không nổi."

Tôn Triết Bình cảm thấy rất khả thi, bọc chăn ôm Trương Giai Lạc đi ngủ.

8.

Lần thứ ba Tôn Triết Bình bị đạp xuống giường, xúc động muốn tự tử đều có.

Nói tốt ngọt ngào mật mật ôm nhau ngủ đâu! Khó trách mỗi tối giường kêu kẽo kẹt! Tướng ngủ kém như vậy!

Không ngủ được hắn dứt khoát bật laptop lên, nói lại tình trạng một lần.

Nửa đêm người trên diễn đàn rất ít, nhưng vẫn có người nhanh chóng rep hắn.

"Nhịn một chút, dù sao bắt được người trong tay buổi tối các cậu cũng không cần ngủ. "

9.

Cả một tuần, không có một chút tiến triển nào.

Tôn Triết Bình quyết định không dây dưa nữa.

"Trương Giai Lạc, cậu cảm thấy tình yêu đồng tính thế nào?"

Người kia đang leo thang từ giường trên xuống bỗng dưng đạp hụt, cả người rơi trên nền nhà rầm một tiếng.

"Cậu là heo sao. . ." Tôn Triết Bình nhìn Trương Giai Lạc bị té mông đau đến nhe răng nhếch miệng, đau lòng rồi lại không dám tiến lên xoa cho cậu.

"Có khi nào anh. . ." Sắc mặt Trương Giai Lạc biến đổi không ngừng, Tôn Triết Bình vừa mới mở miệng còn chưa kịp giải thích, Trương Giai Lạc đã nói tiếp.

"Nhìn ra tui là cong. . . ?"

Trái tim Tôn Triết Bình bị câu nói này nổ thành pháo hoa.

10.

"CMN!! Này còn chờ gì nữa! Lên đi!"

"Má ơi! Chủ thớt à tui cảm thấy cậu ta tuyệt đối là thích ông rồi!"

Tôn Triết Bình nhận được chúc phúc từ các nơi trên thế giới, cái gì mà sớm sinh quý tử cũng có luôn, hoàn toàn không để ý rằng hai người họ còn chưa ở bên nhau đâu!

"Đại Tôn. . ." Người nằm giường trên lộ ra nửa khuôn mặt, tóc khẽ rũ xuống, cẩn thận từng chút một, nói: "Anh sẽ không kì thị tui đúng không?"

"Không đâu." Mẹ nó, cao hứng còn không kịp.

Trương Giai Lạc cuối cùng đã quay về với giọng điệu bình thường, "Anh yên tâm, tui ra tay rất có nguyên tắc, anh không cần lo lắng về an nguy của mình."

11.

Tôn Triết Bình suýt chút nữa đập nát bàn phím.

Ra tay có nguyên tắc? CMN không cần cậu có nguyên tắc, ngược lại trực tiếp thượng tôi a!

"Chủ thớt, tiểu thụ đã lập flag lên rồi, cậu cũng nên tiến thêm một bước."

"Chủ thớt chớ có nóng vội, sớm muộn đều là của ông, nhà ở ven hồ được hưởng trăng trước, thật sự không nên cứ thế nhào lên luôn."

Trương Giai Lạc vẫn đang lải nhà lải nhải trên đầu mình, Tôn Triết Bình kéo chăn lên, hừ lạnh đi ngủ.

12.

Tôn Triết Bình cảm thấy ánh mắt Trương Giai Lạc nhìn mình càng ngày càng kì lạ.

Hắn còn chưa kịp lên mạng hỏi, Trương Giai Lạc đã đặt ra nghi vấn của mình trước rồi.

"Đại Tôn à. . ."

"Ừm?"

"Anh có phải đang thiếu tiền hay không?"

Tôn Triết Bình rối rắm, là sao cơ?

"Anh thiếu tiền cứ nói với tui a, mỗi ngày không phải mua đồ ăn vặt cho tui giặt quần áo thay tui gắp đồ ăn cho tui. . ." Trương Giai Lạc giống như nhớ lại chuyện gì đó kinh khủng lắm, "Còn nữa, đôi khi anh cười lên nhìn rất khủng bố anh biết không. . ."

Móa! Ném vỡ bàn phím, Tôn Triết Bình cảm thấy gần đây mình rất nóng tính.

13.

"Thế công ôn nhu mấy người nói hiệu quả thế đấy!!" Tôn Triết Bình tức giận post bài viết.

"Ha ha ha ha ha ha lợi hại nha anh giai, thế cuối cùng tiểu thụ nhìn ông như thế nào a!"

"Chi bằng nói xem bình thường hình tượng của chủ thớt ra sao a, ôn nhu thế công hoàn toàn không dùng được!!"

"Xếp hàng ăn dưa xem kịch."

"Nhìn cmm!"

"Oa chủ thớt rep tui! Tui muốn ra ngoài chạy vòng a!"

Ai u cái tính nóng nảy của mình. Tôn Triết Bình nhìn nhìn Trương Giai Lạc ở một bên vừa lên dép vừa ăn dưa hấu, cơn tức liền giảm đi hơn nửa.

"Dưa hấu ở đâu ra?"

"Hàng xóm cho, anh đang gõ nên không thấy." Trương Giai Lạc đưa cho hắn một miếng, "Rất ngọt."

Tôn Triết Bình không cầm lấy, chỉ cúi đầu cắn một cái, "Còn lại cậu ăn đi, tôi không ăn dưa hấu."

Trương Giai Lạc nhìn chằm chằm miếng dưa hấu mất đỉnh, sau đó soạp soạp ăn nốt phần ruột còn lại.

14.

Tôn Triết Bình cảm thấy, dạo gần đây Trương Giai Lạc thân cận với mình không ít.

Từ sau lần ngoài ý muốn biết Trương Giai Lạc là cong, Trương Giai Lạc liền tận lực kéo ra khoảng cách với mình, giờ thì không hiểu sao lại kéo gần.

Tôn Triết Bình thấy không sao cả, ngược lại càng vui vẻ hơn.

"Mệt chết mất. . ." Trương Giai Lạc chạy xong 1000m liền nằm vật ra trên bãi cỏ, Tôn Triết Bình đỡ cậu đứng dậy, nói: "Bước nhỏ thôi, nếu không thì ngày mai không xuống giường được."

Trương Giai Lạc đột nhiên cười hì hì với Tôn Triết Bình.

"Cười cái gì."

Trương Giai Lạc nghiêng đầu nói khẽ bên tai Tôn Triết Bình, "Anh khiến cho tui không xuống giường được a?"

CMN, với cái tính khí này của tôi, khiến cậu một tuần không xuống giường được còn không thành vấn đề đâu.

15.

"Mập mờ không bằng thổ lộ, sau đó ăn đến sạch sẽ!"

Tôn Triết Bình kì thực cũng tính làm như vậy, nghĩ mấy ngày nữa là sinh nhật Trương Giai Lạc, quyết định để dành đại lễ cho cậu.

Hắn hỏi xem tặng bạn trai quà gì thì tốt.

"Đóng gói mình đem tặng!"

"Lầu trên lên!"

Phía dưới lại là một loạt xếp hàng lầu trên, Tôn Triết Bình cảm thấy không có gì bổ ích, bên tai nghe thấy giọng nói Trương Giai Lạc.

"Anh mỗi ngày xem gì mà nhập thần như vậy?"

Tôn Triết Bình lập tức tắt nguồn laptop, kích động khiến đầu đụng phải cằm Trương Giai Lạc.

Lực đạo còn không nhỏ, Trương Giai Lạc bị đụng một cái, ôm lấy cằm, nước mắt thiếu chút nữa chảy ra.

"Tôn Triết Bình đmm. . ." Cậu ngồi xổm trên mặt đất, lời nói không rõ: "Xem web đen cũng không cần phải kích động như vậy chứ. . ."

"Cho tôi nhìn một chút!" Tôn Triết Bình gấp, kéo cậu lên rồi nhấn cậu ngồi xuống ghế, nâng cằm cậu lên xem kĩ.

"Chẳng có gì đẹp hết!" Trương Giai Lạc muốn tránh thoát, nhưng lại bị Tôn Triết Bình giữ chặt phần gáy, không động đậy được.

Cái cằm đỏ một mảng lớn, Tôn Triết Bình nhìn đến đau lòng, nhẹ nhàng vuốt một chút, cuối cùng theo bản năng thổi một cái.

Thói quen khi còn bé, thổi một hơi, đau nhức đau nhức toàn bộ biến mất.

Trương Giai Lạc cảm nhận được, thoáng run lên, sau khi Tôn Triết Bình buông ra liền cúi thấp đầu.

"Giận sao?" Tôn Triết Bình hồi hộp, "Vừa rồi thật xin lỗi. . ."

"Không có không có!" Trương Giai Lạc liên tục xua tay, ánh mắt nhìn Tôn Triết Bình trở nên phức tạp hơn, "Đại Tôn, anh có còn nhớ không. . ."

"Gì?"

"Tui là. . ." Ngữ khí của Trương Giai Lạc mang một chút thăm dò, "Cong?"

"Biết."

"Vậy anh còn!" Trương Giai Lạc lập tức bùng nổ, nhưng lại nói không xong, buồn buồn chạy sang bên cạnh, bò lên giường trên đi ngủ.

16.

Cuối cùng Tôn Triết Bình mua một cái đồng hồ đeo tay.

Màu đỏ rượu, tựa như nhan sắc say lòng người của Trương Giai Lạc.

Hôm ấy Tôn Triết Bình xin nghỉ học một ngày, buổi sáng sau khi mua đồng hồ, trở về không thấy bóng dáng Trương Giai Lạc đâu, hắn tìm cả ngày, phát hiện Trương Giai Lạc cũng xin nghỉ.

Tên nhóc này đi đâu!

Tôn Triết Bình ở trong phòng sốt ruột bất an, điện thoại không gọi được, bây giờ đã 11 giờ, bình thường lúc này Trương Giai Lạc đã nằm ngủ trên giường rồi.

Hắn vừa mặc áo khoác định ra ngoài thì có tiếng gõ cửa, hắn đi ra mở cửa, Trương Giai Lạc ngã vào lòng hắn.

Còn có mùi rượu nồng nặc.

"Cậu uống rượu?!" Tôn Triết Bình tức giận, tửu lượng Trương Giai Lạc khá tốt, nhưng cũng không cần uống như không cần mạng chứ!

"A. . ." Trương Giai Lạc ôm lấy cổ Tôn Triết Bình, nhìn hắn thật lâu, đột nhiên chôn đầu trong ngực hắn.

"Hóa ra là đại Tôn. . ."

"Này, tỉnh dậy!" Tôn Triết Bình ôm ngang cậu, Trương Giai Lạc cũng không nặng như trong tưởng tượng, "Muốn ngủ thì ngủ trên giường!"

"Ừm. . ." Trương Giai Lạc mơ mơ màng màng leo lên, sau đó ngồi ở giường trên nắm tay Tôn Triết Bình không chịu buông, "Anh cũng lên nha."

"Tôi ngủ giường dưới."

Trương Giai Lạc đột nhiên giận lên, đá chân lung tung, lớn tiếng nói: "Anh lại như vậy!"

"Tôi làm sao?"

"Bình thường toàn chơi trò mập mờ! Anh biết rõ tui là cong còn tốt với tui như thế, anh nói xem anh có ý gì!"

"Vừa đến thời điểm mấu chốt liền cách xa tui! CMN anh cảm thấy chơi vui đúng không!"

Trương Giai Lạc chỉ vào Tôn Triết Bình mắng hồi lâu, Tôn Triết Bình vừa nghe vừa trông chừng xem liệu Trương Giai Lạc có bị ngã hay không. Chỉ chốc lát sau Trương Giai Lạc đột nhiên khóc lên như một đứa trẻ, thanh âm chứa đầy ủy khuất.

"Thế mà tui lại thích anh—— Tôn Triết Bình anh là đồ cặn bã—— muốn chơi đùa cũng không cần tìm tui a—— "

Tôn Triết Bình đột nhiên được thổ lộ, có chút không biết làm sao, ngay sau đó cuồng hỉ tràn ngập trái tym hắn, hai ba bước leo lên, gấp không chờ nổi cho Trương Giai Lạc một cái kabedon.

"Lặp lại lần nữa."

"Không nói." Trương Giai Lạc đã ngừng khóc, hít cái mũi hờn dỗi như một đứa trẻ, miệng cùng mũi đều đỏ lên, thập phần mê người.

Tôn Triết Bình trực tiếp hôn lên.

Mùi rượu cứ như vậy tràn vào khoang miệng hắn, người dưới thân tựa hồ bối rối, nhưng rất nhanh sau đó đáp lại hắn.

Nụ hôn kết thúc, thanh âm Trương Giai Lạc hít mũi cũng biến mất, cứ thế nhìn hắn, có vẻ như khôi phục lí trí.

"Anh có ý gì?"

"Tôi thích cậu." Tôn Triết Bình gọn gàng dứt khoát, hắn lấy ra cái hộp đựng đồng hồ, lấy ra đeo cho Trương Giai Lạc, hôn lên mu bàn tay cậu, "Sinh nhật vui vẻ, Lạc Lạc. Làm bạn trai tôi có được không?"

Trương Giai Lạc nhìn đồng hồ đeo tay, lại nhìn Tôn Triết Bình, sau đó cậu tháo đồng hồ xuống, đặt một bên.

"Tui không muốn món quà sinh nhật này!"

"Vậy cậu muốn gì?"

"Tui muốn anh!"

17.

Đêm hôm ấy, tiếng giường kẽo kẹt chưa từng ngừng lại.

18.

"Cảm ơn mọi người, chúng tôi đang ở bên nhau."

Tôn Triết Bình đăng cái post cuối cùng, sau đó thoát khỏi diễn đàn.

19.

Đương nhiên, hắn cũng không thấy được, về sau có người ở dưới post của hắn, dẫn một đường link.

"Luôn cảm thấy cái post này có chút giống với chủ thớt ai. . . Có khi nào là tiểu thụ kia đăng không? Thẳng tiến →XXX"

Cái post kia đăng trước hắn một tháng, cũng là người dùng level 1.

Mèo: Mọi người nhớ đón xem part 2 nha~
 
Last edited:

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,291
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#2
Làm sao bẻ thằng bạn giường dưới, online chờ, gấp!

1.

Trương Giai Lạc cảm thấy mình ngã vào vòng tay của một cậu con trai.

Cậu chưa từng trải qua tình yêu, cũng chưa từng yêu ai. Người đầu tiên cậu crush là một thằng con trai, cho nên cậu chấp nhận sự thật mình là cong rất nhanh.

. . . Không thể không nói tâm thật thoáng.

2.

Người kia là Tôn Triết Bình, là bạn cùng phòng của cậu, là bạn giường dưới của cậu.

Cậu cũng không rõ cậu thích hắn từ bao giờ, một lần thấy hầu kết hắn lăn lên lăn xuống khi uống nước, Trương Giai Nhạc đột nhiên thông suốt.

Không hiểu tại sao.

Sau đó thanh niên không có kinh nghiệm yêu đương, càng không có kinh nghiệm yêu đồng tính đăng một cái post xin giúp đỡ trên một diễn đàn nổi tiếng.

Làm sao bẻ thằng bạn giường dưới, online chờ, gấp.

3.

"Đặc biệt nóng tính, chắc chắc là ông lớn Bắc Kinh."

"Cho nên ông là thụ?"

"Lầu trên, cược năm cọng lông chủ thớt là thụ!"

Trương Giai Lạc phun một búng máu, mấy người thấy ông đây chỗ nào thụ a!!!

Thế là cậu dành hẳn một giờ tranh luận với người trên diễn đàn rằng mình là công, sau đó diễn đàn xếp hàng một loạt "Chỉ có tiểu thụ mới nói như vậy."

Sau đó cậu mệt tim, enter "Tùy mấy người."

Người trên diễn đàn nói, chỉ có tiểu thụ mới trước cãi nhau sau bình tĩnh.

Nộ khí công tâm, cậu ném điện thoại lên giường, kết quả điện thoại trượt ra ngoài, rơi xuống mái tóc húi cua của Tôn Triết Bình.

Cậu muốn tự tử.

4.

"Giữa ban ngày cậu phát bệnh gì mà ném điện thoại!" Tôn Triết Bình ném lại điện thoại cho cậu, Trương Giai Lạc nhẹ nhàng tiếp được, trong lòng tự nhủ may mắn hắn không xem màn hình.

"Đại hội thể thao tui báo danh tham gia ném tạ, không được luyện tập sao?"

"Tôi vo cậu thành quả tạ rồi ném, thế nào?" Tôn Triết Bình bẻ khớp ngón tay kêu răng rắc khiến Trương Giai Lạc sợ hãi.

"Tui sai rồi đại Tôn. . ."

Vì cái gì mình sẽ thích người như vậy!

5.

"Cho nên cậu phải biết đối phương là cong hay thẳng trước!"

"Thẳng, tui cam đoan."

"Vậy thì dễ rồi, sắc dụ đi."

Trương Giai Lạc spam người da đen dấu chấm hỏi, "Tui là nam."

Lầu dưới lập tức nổ.

"Nam không thể sắc dụ sao!"

"Dùng được dùng được! Chủ thớt quan niệm này của cậu rất không đúng!"

Mẹ nó thiểu năng.

"Kỳ thật. . . đây là có căn cứ, nếu đối phương là thẳng, điều đầu tiên là phải khiến hắn trở nên mơ hồ về quan niệm giới tính, sau đó từng bước từng bước cưa đổ hắn là phương thức rất hiệu quả."

Trương Giai Lạc suy tư, cảm thấy vô cùng có đạo lí.

6.

Đây tuyệt đối là lần tắm rửa lâu nhất của Trương Giai Lạc.

Cậu dùng tới loại sữa tắm trong truyền thuyết giúp da trắng hồng trơn bóng, còn đặc biệt làm ướt tóc, sau đó đứng trước gương khiến mình mang bộ dáng xốc xếch tùy ý, hài lòng cười.

Nhất định phải cởi nút thắt áo ngủ để lộ xương quai xanh, đuôi tóc nhất định phải có giọt nước đang nhỏ xuống.

Cón nữa, ánh mắt phải mê ly. Cậu lấy ra lọ thuốc nhỏ mắt mới mua, nhỏ mấy giọt vào mắt, chờ tầm nhìn được phủ lên một lớp sương mù rồi nói, "Đại Tôn tui xong rồi!"

Cậu đẩy ra cửa phòng tắm, khoảnh khắc mang tính lịch sử.

7.

"Một chút phản ứng cũng không có? Sao có thể? Chủ thớt ông làm như thế nào?"

"Đúng rồi! Chủ thớt sao vậy."

Trương Giai Lạc ỉu xìu nằm trên giường, "Hắn cực kì bình thường nhìn tui một cái, sau đó nói, xong rồi, vậy tôi tắm, rồi vào phòng tắm. Không có một động tác thừa."

"Có khi nào độ dụ hoặc của chủ thớt không đủ nha? Post tấm ảnh lên coi thử."

Trương Giai Lạc nuốt một ngụm máu, chính mình thiếu chút nữa không cầm giữ nổi làm sao lại là không đủ dụ hoặc! "Đừng nghĩ gạt tui post hình!"

"Ai nha, IQ chủ thớt thế mà online."

"Tui nên làm gì giờ [khóc lớn.jpg]"

8.

"Trương Giai Lạc, xem phim không?"

Trương Giai Lạc giật mình, xém lăn xuống giường.

"Phim gì?"

"Bá Vương Biệt Cơ, Trương Quốc Vinh diễn."

"Chờ tui một chút, tui đi vệ sinh."

Trương Giai Lạc xông vào toilet, lạch cạch lạch cạch post bài viết xin giúp đỡ.

"Hắn muốn xem phim với tui!"

"Chúc mừng chủ thớt, khi xem đến cao trào hãy nhớ hỗ trợ, ở hoàn cảnh như vậy hai người lăn giường là vô cùng hợp cmn lí, sau đó nhớ nói cảm thụ nha."

"ĐM, phát triển nhanh như vậy!"

"Chúc mừng chúc mừng!"

Trương Giai Lạc bất đắc dĩ, "Mấy người nghĩ gì vậy, chỉ là phim bình thường thôi, Bá Vương Biệt Cơ. . ."

"Phim này bình thường sao?? Đồng bào phía dưới hãy nói cho ta biết!"

"Chủ thớt rơi mất não sao! Nói muốn xem phim này với cậu nhất định là có ý với cậu!"

"Chủ thớt! Khi đang xem phim có thể ngủ thiếp đi trên giường hắn a!!"

"Đúng đúng đúng! Ngủ gật để xem phản ứng của đối phương! Nếu như hắn có ý với cậu nhất định sẽ hạ thủ!"

Lần đầu tiên Trương Giai Lạc cảm thấy người trên mạng rất đáng tin cậy.

9.

"Đại Tôn, sao đột nhiên lại muốn xem phim?"

"Không có chuyện gì làm."

"Anh biết đây là phim gì sao?"

"Cải cách văn hóa."

". . ." Trương Giai Lạc tỏ vẻ lời này của hắn cậu không cách nào tiếp, cậu bắt đầu nghi ngờ Tôn Triết Bình là tùy tiện chọn một bộ phim, căn bản không biết phim về cái gì.

Cơ mà này đó không ảnh hướng đến tính toán của cậu, bây giờ đang suy nghĩ lúc nào nên giả vờ ngủ, rồi nằm lên giường Tôn Triết Bình, thuận tiện bôi dầu ăn một chút.

Hớ hớ hớ, tiền đồ xán lạn.

10.

Mình thế mà thật sự thiếp đi. . .

Sau khi tỉnh dậy Trương Giai Lạc nhớ tối hôm qua cậu thật sự buồn ngủ, lập tức leo lên giường ôm chăn mền của Tôn Triết Bình.

Chăn mền của đại Tôn a. . . Mùi hương thật dễ chịu. . .

"Trương Giai Lạc!"

Tôn Triết Bình vẻ mặt âm trầm đứng cạnh giường, hình như dưới mắt có quầng thâm.

"Tui không!" Trương Giai Lạc càng ôm chăn chặt hơn.

Tôn Triết Bình tựa hồ càng táo bạo, hắn kéo chăn bọc Trương Giai Lạc lại, sau đó cậu cảm nhận được nắm đấm nặng ngàn cân của Tôn Triết Bình.

Bị đánh đến khóc thét, vì sao cậu lại thích loại người này!

11.

"Ông phải làm đối phương thay đổi cái nhìn về tình yêu đồng tính! Như vậy mới có cơ hội phát triển!"

"Trương Giai Lạc. . . Cậu nghĩ sao về tình yêu đồng tính?"

Trương Giai Lạc hoảng hốt, trượt chân ngã xuống.

Má ơi đau quá, rất muốn đại Tôn ôm xoa xoa a!

Tôn Triết Bình mặt ngưng trọng, Trương Giai Lạc thầm nhủ bại lộ.

"Anh sẽ không. . . nhận ra tui là cong đúng không?"

Biểu cảm trên gương mặt Tôn Triết Bình thay đổi, không để ý tới Trương Giai Lạc.

Xong rồi! Tôn Triết Bình không thích tình yêu đồng tính! Hắn khẳng định cảm thấy cậu không bình thường!

Trương Giai Lạc lại bò lên giường, trùm chăn lại, lệ châu tuôn rơi.

12.

"Chủ thớt bình tĩnh!"

"Xoa xoa chủ thớt. Hắn không nói ghét a!"

Trương Giai Lạc tự nhủ, đúng nha, có lẽ mình có thể vớt vát lại một chút.

"Đại Tôn. . . anh sẽ không kì thị tui đúng không . . ."

"Sẽ không." Tôn Triết Bình chém đinh chặt sắt làm Trương Giai Lạc trong lòng nở hoa.

"Hắn nói không kì thị!"

"Chúc mừng chủ thớt! Chủ thớt thừa thắng xông lên đi! Để đối phương thay đổi cái nhìn một cách triệt để!"

Trương Giai Lạc suy nghĩ một lát, quyết định tạo hình tượng yêu đương ổn trọng.

"Đại Tôn yên tâm, tui là người có nguyên tắc, anh không cần lo lắng an nguy bản thân."

Tui sẽ không lợi dụng người ta khi khó khăn!

"Nói anh biết, kì thực mấy ngày trước tui mới nhận ra mình là cong, cũng không có gì, chỉ là thích người cùng giới tính với mình. . ." Trương Giai Lạc nói nói, phát hiện Tôn Triết Bình ở giường dưới đã ngủ.

Đại Tôn hôm nay ngủ sớm như vậy! Tui còn chưa tạo xong hình tượng ổn trọng đâu!

13.

Trương Giai Lạc cảm thấy gần đây Tôn Triết Bình có chút kì quái.

Sau khi hắn biết cậu là cong, không ngừng cho cậu đồ ăn vặt, giặt quần áo.

Sớm biết cậu đã nói mình là cong từ lâu! Không cần tự mình giặt đồ!

Xùy xùy, trọng điểm không phải vậy! Hắn lấy lòng như thế không phải thích cậu sao?

Nghĩ vậy, Trương Giai Lạc thiếu chút nữa nổ thành pháo hoa.

"Tui muốn đi chứng thực!"

"Được được được! Chủ thớt cuối cùng cũng chủ động một lần!"

"Theo tính cách tiểu công, chủ thớt nhớ dùng phép khích tướng!"

Trương Giai Lạc tưởng tượng Tôn Triết Bình bị kích thích, đột nhiên đè mình ra, sau đó tức giận nói: "Bởi vì tôi thích cậu!" Sau đó là một loạt hình ảnh không nên miêu tả.

Trương Giai Lạc cười ngây ngô.

14.

Nhưng mọi chuyện cũng không phát triển theo suy nghĩ của cậu.

Tôn Triết Bình nghe xong không nói một lời mà đi gõ máy tính.

Mẹ nó anh thiếu tiền thật à! Trương Giai Lạc suy nghĩ có thể cho vay bao nhiêu, suy nghĩ rồi mở miệng.

"Đại Tôn, tui còn tiền sinh hoạt một tháng, anh có muốn. . ."

Cậu nhìn thấy Tôn Triết Bình bẻ bàn phím thành hai nửa.

15.

Trương Giai Lạc buồn bực ăn dưa hấu.

Cậu cảm thấy cậu đang thất tình, có khi nào bởi một tên phi nhân loại.

Tôn Triết Bình có khi nào thích máy tính của hắn không, mỗi ngày ôm không bỏ.

"Dưa hấu đâu ra?"

"Hàng xóm vừa cho." Trương Giai Lạc đưa một miếng, kết quả Tôn Triết Bình nắm cổ tay cậu, cúi đầu cắn một cái, lại không nhận.

"Còn lại cậu ăn đi, tôi không ăn dưa hấu."

Anh thế mà ăn phần ngọt nhất!! Trương Giai Lạc nhìn miếng dưa hấu mất đỉnh, yên lặng rơi lệ.

Ăn xong cậu mới phản ứng được đây không phải hôn gián tiếp sao?

ĐM! Biết vậy liếm chỗ bị cắn mất nhiều hơn a!

16.

"Sắp sinh nhật. . . Tui không muốn kéo dài, hắn luôn như gần như xa. Tui quyết định tỏ tình, nếu như bị hắn chán ghét tui liền dọn ra ngoài."

"Chủ thớt. . . Cậu không nên bi quan như vậy a!"

"Chủ thớt. . . Cậu có thể nói khi say nha, nếu hắn không đồng ý thì cậu có thể nói mình không nhớ gì."

Cái này cũng khá ổn chứ nhể. Trương Giai Lạc chống cằm, có điều nếu như thất bại cậu cũng không thể đối mặt Tôn Triết Bình, vẫn nên sớm tìm phòng trọ ngoài đi.

Dù sao tỉ lệ thất bại khá lớn.

17.

Sáng ngày sinh nhật, không thấy bóng dáng Tôn Triết Bình đâu.

Trương Giai Lạc rời giường bĩu môi, nằm trong chăn Tôn Triết Bình một lát, thở dài.

CMN tại sao lại dính với hắn, hết lần này tới lần khác chung một kí túc xá, làm cậu không có đường lui.

Thế là Trương Giai Lạc dùng sinh nhật mình để tìm thuê phòng bên ngoài, đến tối mới phản ứng được nên về ngủ, cậu uống nửa chai rượu, còn nửa chai đổ lên người, tiện thể đi cửa hàng người lớn mua ít đồ.

Không thành công thì thành nhân.

18.

Mục tiêu của cậu là —— bôi đủ dầu ăn! Mắng đủ nhiều! Da đủ trắng! Sau đó không thành công thì vỗ mông rời đi!

19.

Mở cửa, ngã vào ngực.

Trương Giai Lạc cúi đầu cười biến thái, kỹ thuật diễn max. Hương vị của đại Tôn thật dễ ngửi, cậu nhịn không được ngửi mấy lần.

Trời đất đảo lộn, Trương Giai Lạc đơ người, cậu vậy mà được Tôn Triết Bình ôm công chúa!!

Này không lỗ nha he he.

"Đi lên ngủ." Hắn bế cậu lên giường trên, Trương Giai Lạc nhanh chóng bắt lấy tay hắn.

Hị hị hị, tay đại Tôn thật mềm thật ấm, đủ vốn, nhân say rượu loạn hôn một chút, cậu có chết cũng không tiếc.

Chuyện thứ hai, mắng đủ.

Sau đó Trương Giai Lạc bắt đầu mắng, phát tiết toàn bộ khó chịu tích trong lòng ra. Dần dần, cậu thấy Tôn Triết Bình đờ người ra, không nói một lời, vẫn lại một mực bảo đảm không cho cậu ngã xuống, đột nhiên cảm thấy chua xót.

Khó trách tôi lại thích người như anh.

"Thế mà tui lại thích anh——" Trương Giai Lạc không ngăn được nước mắt, "Tôn Triết Bình anh có biết hay tui thích anh không—— anh là đồ cặn bã—— muốn chơi đùa cũng không cần tìm tui a—— "

Qua đôi mắt đẫm lệ, cậu nhìn thấy Tôn Triết Bình thình thịch tiến lên, mang theo hơi thở quen thuộc kabedon cậu, cường thế giữ gáy cậu.

Trong đầu Trương Giai Lạc hiện lên một loạt suy nghĩ, cuối cùng sững sờ, so với Tôn Triết Bình, cậu có lẽ thật sự là bên yếu thế.

"Lặp lại lần nữa." Tôn Triết Bình nhìn thẳng vào mắt cậu, Trương Giai Lạc không chịu nói lại.

Sau đó Tôn Triết Bình hôn cậu.

Hôn cậu.

Lượng tin tức quá lớn, não Trương Giai Lạc đình chỉ hoạt động.

Không nghĩ tới trước hôn sau nói!

Cuối cùng khi Tôn Triết Bình lui ra ngoài, Trương Giai Lạc còn chưa đã rướn người lên tiếp tục hôn, kết quả đối phương không chịu.

"Anh có ý gì?" Chuyện tới nước này cậu cũng không cần giả vờ.

"Thích cậu." Tôn Triết Bình gọn gàng dứt khoát, Trương Giai Lạc đã chịu một vạn điểm bạo kích.

Anh không phải thẳng sao? Anh không phải không quá tính tình yêu đồng tính sao? Anh không phải không thích tôi sao. . .

Trương Giai Lạc loạn não, trái tim lại đập thịch thịch, cậu toét miệng cười, nước mắt lại rơi càng nhiều, rơi lên mu bàn tay Tôn Triết Bình.

Cậu muốn post một bài xin giúp đỡ, tỏ tình với người mình thích, online chờ, gấp.

Đoán chừng phía dưới sẽ spam, chủ thớt IQ offline, như vậy còn không lên, chờ vô tính sinh sôi sao?!

"Sinh nhật vui vẻ, Lạc Lạc. Làm bạn trai tôi có được hay không?"

Tôn Triết Bình vụng về xoa xoa gương mặt cậu, hôn lên mu bàn tay cậu, cảm giác tê dại xông thẳng lên đại não, hắn lau đi nước mắt cậu, sau đó lấy ra một chiếc đồng hồ.

"Tui không muốn món quà sinh nhật này!"

"Vậy cậu muốn gì?"

Trương Giai Lạc nghĩ, vì sao Tôn Triết Bình đần như vậy!

"Tui muốn anh!"

20.

Đồ mình mua thế mà lại dùng lên người mình.

Trương Giai Lạc ý thức mơ hồ, trong đầu chỉ còn ý nghĩ này.

21.

Về sau Trương Giai Lạc cảm thấy không đúng.

Nếu như Tôn Triết Bình thích cậu, tại sao sắc dụ lần một không thành công?

Thế là cậu lại sắc dụ lần nữa.

Sau đó. . .

Không có sau đó.

22.

Tôn Triết Bình đồ cầm thú!
 

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,942
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#3
Ai da đọc truyện này xong hưng phấn quá điiiiiiii ! Song Hoa muôn năm \ ^ O ^ /
 

Thobeo

Trộm nửa ngày nhàn, về làng bắn bún
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,389
Số lượt thích
9,074
Fan não tàn của
Chu Diệp một vạn năm ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
#4
không nhớ đã đọc fic này lần thứ bn, mà vẫn high quá đi!!!!!!
Lạc quá moe Tôn quá soái!!!!!!!
 

Bình luận bằng Facebook