Hoàn [ Mừng SN Trương Giai Lạc 2019 ] Song Hoa - Trick Or Treat

Yuuchi

Farm exp kiếm sống
Hội Tự Sát
Bình luận
20
Số lượt thích
101
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Vương Kiệt Hy ‘v’
#1

Artis : ホタル
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Toàn Chức Cao Thủ Fanfic

Mừng SN Trương Giai Lạc 2019

Tác giả: 璃央✿CWT51✿O54
Nguồn: 璃央✿CWT51✿O54
Edit: Yuuchi
Beta: Vịt Xinh Xắn
Tình trạng: Đã hoàn

Trương Giai Lạc sinh nhật vui vẻ ;;A;;
------------------------------------------------------------------------------------------------

Song Hoa - Trick Or Treat

Từ khi còn nhỏ, ngoài những công việc mà cha mẹ buộc hắn phải ra ngoài thì Trương Giai Lạc chưa từng có thói quen hay bất cứ thứ hứng thú nào đối với Halloween.

Dù vui khi được nhận kẹo miễn phí, mà chính hắn cũng có tính cách thích đùa vui ồn ào, cũng không ghét hoá trang thành những bộ dạng kì quái, nhưng Trương Giai Lạc không biết tại sao mình lại không có một chút hứng thú nào với cái ngày lễ này nữa.

Hắn thậm chí còn chẳng nhớ cho đến khi người đồng đội của mình gõ cửa.

"Đội phó! Trick or treat! Cho kẹo hay bị ghẹo!"

Mới sáng sớm đã bị trấn lột, trong phút chốc não Trương Giai Lạc không theo kịp tình hình". . . Mấy người có bệnh à?"

Vì không đủ thời gian để hóa trang thành quái vật, các đội viên ở Bách Hoa chỉ có thể sử dụng các loại thuốc màu mà bôi bôi trát trát lên khuôn mặt, có lẽ họ đã chuẩn bị sẵn tinh thần ăn troll, đâu ai ngờ rằng khi đến lại bị tấn công như vậy.


Đây còn là trạm dừng chân đầu tiên trong công cuộc đi cướp kẹo của họ!

"Đội phó anh làm sao vậy!" Các đội viên Bách Hoa nộ khí ngút trời: "Hôm nay là Halloween thần thánh đấy! Là ngày mà đi cướp kẹo đó!"

"Tôi làm sao mà biết được, có bao giờ mừng ngày này đâu." Trương Giai Lạc trợn tròn mắt, "Không đánh mấy người là đã hiền lắm rồi, vừa mở cửa ra đã thấy một đám mặt quỷ muốn dọa chết người."

"Đội phó anh không chơi Halloween sao?"

Trương Vỹ cũng sững sờ, hắn chính là người đầu tiên đề nghị đi tìm Trương Giai Lạc để xin kẹo, bảo mọi người hắn chắc chắn có chơi, có khi mua sẵn một túi kẹo để cho ý chứ, "Ban đầu, bọn tôi tính rủ cậu đi xin kẹo cùng."

Trương Giai Lạc xua xua tay, "Tạm biệt, không cần tính cả tôi đâu."

"Vậy cũng tốt." Trương Vỹ bỏ đi ý định ấy rất nhanh, "Nhưng dù không theo bọn tôi thì cũng phải cho kẹo chứ đội phó! Đã nói không cho thì sẽ lập tức gây sự!"

Đối với Trương Giai Lạc mà nói, đây chính là sự uy hiếp trắng trợn, nhưng ngay cả khi hắn phải đối mặt năm nam sinh đang nóng lòng thử trêu hắn, hắn còn chẳng có một chút sợ hãi nào cả "Thử đánh xem."

Nhóm đội viên Bách Hoa chẳng ngán câu này chút nào, "Bọn tôi nói thật lòng nhé đội phó, không nên để bọn tôi thật sự muốn gây sự nha! Nhưng ông đã mất cơ hội, nhanh lấy sô cô la mua từ nước ngoài ra đây, nếu không thì tụi tôi sẽ không tha cho ông đâu!"

Tôn Triết Bình vừa đi ra khỏi phòng rửa tay, vừa nghe trọn được câu cuối cùng, "Mấy người nói sẽ không bỏ qua cho ai?"

Đám người kia đồng loạt cứng đờ, ít raTrương Vỹ vẫn còn hồn ở lại xác: "Đội trưởng, sao anh vẫn còn trong phòng?"

Nhưng đó cũng là một câu khóc thét.

Tôn Triết Bình quả thật không hiểu chuyện gì, "Tại sao tôi không thể ở trong phòng?"

Mới lúc nãy còn nghe nói Tôn Triết Bình bị quản lý kêu lên, đội viên Bách Hoa cho rằng hắn không có trong phòng nên mới nắm bắt thời cơ đi hù dọa Trương Giai Lạc nay phải phát khóc, nếu không, cho dù Halloween thần thánh có cho bọn họ một trăm lá gan, bọn họ cũng không có dũng khí để gây sự với Tôn Triết Bình!

Dĩ nhiên đứng trước mặt Tôn Triết Bình mà dọa dẫm Trương Giai Lạc thì càng không dám.

Trương Giai Lạc có chỗ dựa nên rất đắc ý: "Lên, lên đi!"

Tôn Triết Bình tuy không rõ sự việc là như thế nào,nhưng điều đó không ngăn hắn đứng về phía Trương Giai Lạc, ánh mắt trừng một cái, đội viên Bách Hoa liền không dám động đậy, ngoan như con chim cút.

Trương Giai Lạc hừ một tiếng, "Không đánh nữa à?"

Đội viên căm phẫn, nếu có bản lĩnh thì cậu đừng có núp đằng sau người ta!

"Đội, đội trưởng!" Không biết cậu đội viên nào càng ngày càng bạo, lớp phấn trét trên mặt dày cộp khiến Trương Giai Lạc còn không phân biệt được đó là ai, có lẽ vì quá hấp tấp nên giọng lạc cả đi : "Hôm hôm hôm nay là Halloween! Không không không không không, không xin được kẹo liền gây sự!"

Lời nói kia vừa nói ra, đội viên Bách Hoa có dê đầu đàn nháy mắt với nhau như tìm được đứa trẻ của mẹ,hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, nâng tay theo hô: "Không không không sai! Không cho kẹo liền gây sự!"

Nếu lúc đầu không bị lắp thì hiẹu quả chắc sẽ tốt hơn.

Tôn Triết Bình khựng lại mấy giây mới nhớ ra hôm nay là ngày lễ gì, con người từ nhỏ tới lớn chưa từng chơi lễ này bắt đầu nhìn đội viên mình với ánh mắt như gặp phải sida, "Vì vậy các cậu mới vẽ mặt mày như quỷ rồi đứng đây chặn cửa?"

Trước lời nói đầy sự ghét bỏ, đội viên Bách Hoa đứng đờ ra, trái ngược hoàn toàn với dáng vẻ Trương Giai Lạc đang cười lớn không ngừng.

Nếu không phải Tôn Triết Bình âm thầm mai phục. . .

Trương Giai Lạc dựa vào Tôn Triết Bình cười tà, "Làm sao, còn muốn gây sự không?"

Đội viên Bách Hoa: ". . . Không dám."

"Rất tốt." Trương Giai Lạc hài lòng gật đầu, "Vậy đến lượt tôi."

Đội viên Bách Hoa: "?"

Trương Giai Lạc kéo kéo cánh tay của Tôn Triết Bình, cười đắc ý, "Ha ha, cho kẹo hay bị ghẹo!"

Đội viên Bách Hoa: ". . ."

Tôn Triết Bình trừng kẻ đang công khai bật hack, thế nhưng Trương Giai Lạc lại hướng về hắn nhếch môi, "Đại Tôn anh đợi tôi, tôi cướp kẹo của mấy người kia rồi chia cho anh một nửa! Chắc chắn sẽ cho anh nhiều, nên đừng lo!"

Lời lẽ ác bá đến mức này chắc Diệp Thu cũng chịu không nổi, đội trưởng Bách Hoa hạn cuối thấp hơn đội trưởng Gia Thế không khỏi co giật khóe miệng.

Đội viên Bách Hoa phẫn nộ, "Đội trưởng, đội phó thế này là phạm quy ──!"

"Mấy người hẳn phải cho thôi." Cho dù có xảy ra mâu thuân nội bộ như thế nào, nhưng, Tôn Triết Bình luôn muốn cùng Trương Giai Lạc nhất trí đối ngoại, mặc dù hắn cảm thấy mình như một vị phụ huynh được con trai gọi đến để bắt nạt người bạn nhỏ của mình, nhưng vẻ mặt của Tôn đội trưởng vẫn không đổi sắc, "Cho kẹo đi, hay muốn thêm huấn luyện."

Đội viên Bách Hoa: ". . ."

Đội viên Bách Hoa: "? ? ?"

Đội viên Bách Hoa: " "

Mẹ nó, chơi vậy cũng được hả!?

Trương Giai Lạc cũng là sững sờ, suýt nữa cười đến nhũn người, dáng vẻ kia khiến cho đội viên Bách Hoa không được sủng ái hận đến mức muốn đòi mạng, mà Tôn Triết Bình cứ đứng bên cạnh nhìn, đám người không thật sự dám xông lên trước.

Theo lý mà nói, Tôn Triết Bình không hề giống vị đội trưởng nọ uy nghiêm đến mức đội viên không dám ho he, hai lần sinh nhật bị nện bánh kem lên mặt, nhưng nếu không có Trương Giai Lạc làm chủ lực tiên phong đem người kia kéo xuống trước, thì đến cả quản lý cũng không có gan gọi hắn hô lên một tiếng Trick or treat.

Tại thời điểm này, đội viên Bách Hoa đã siêu dũng cảm.

"Nói đi nói đi, các cậu muốn cho kẹo hay là muốn gây sự nào" Trương Giai Lạc cười đến đau bụng, suýt nữa không đứng lên nổi,vẫn cố chống đỡ bật ngón cái cho các thành viên chiến đội của hắn, "Nếu muốn huấn luyện thêm thì tôi cũng có thể giúp cho mấy người!"

Trương Vỹ phẫn nộ: "Đội phó, không phải cậu mới nói cậu không ăn lễ Halloween sao?"

Tôn Triết Bình có chút bất ngờ, "Cậu không chơi?"

Trương Giai Lạc không có chút ngại, nhún vai, "Trước đây thì chưa từng, nhưng năm nay tự dưng muốn chơi."

"Ô." Tôn Triết Bình hiểu rất rõ hắn: "Bởi vì dê béo tới cửa rồi."

Hắn đoán rằng Trương Giai Lạc trước đây không có hứng thú với ngày lễ này là do không muốn đi từng nhà để cướp kẹo, mệt lắm.

Các chú dê béo: ". . ."

"Đội phó." Trương Vỹ muốn khóc, "Hai người là trạm dừng đầu tiên, trong tay chẳng có viên kẹo nào."

"Không có kẹo liền gây sự nhé, mấy người muốn tôi lên thế nào tôi liền triển thế nấy!"

". . . Có thể nợ không?" Trương Vỹ tuyệt vọng, "Đợi bọn tôi về rồi giao nộp chiến lợi phẩm sau?”

Có chia chiến lợi phẩm hay không thì còn rất khó nói, tuy nhiên Trương Giai Lạc phải nghĩ ngợi hồi lâu mới quyết định chấp nhận đề nghị này của bọn họ, "Vậy được, đống kẹo thu được tôi muốn một nửa."

Đội viên Bách Hoa: " Có cần ăn cướp đến thế không hả! ?"

Trương Giai Lạc rất bình tĩnh, "Nếu không phải Đại Tôn không ăn ngọt, tôi chắc chắn sẽ lấy một nửa và một nửa."

"Thế chẳng phải là toàn bộ à! ?"

Trương thổ phỉ đưa tay chỉ chỉTôn chủ nợ bên cạnh, "Phải a."

Tôn Triết Bình: ". . ."


Đội viên Bách Hoa: ". . ."


Đội viên Bách Hoa ký xong khế ước đãi ngộ bất công, rơi lệ mà đi trấn lột đám nhỏ trong trại huấn luyện. Trương Giai Lạc lời to cười đến vô cùng ngạo nghễ, Tôn Triết Bình từ đầu tới cuối bị hắn lôi ra lấy uy tạo phúc chẳng nói được câu gì, độ ấu trĩ của con người này cũng không kém hội đang ầm ĩ kia.


Trương Giai Lạc dụi đôi mắt cười đến phát khóc, đặc biệt thản nhiên mà duỗi tay ra về phía Tôn Triết Bình, "Đại Tôn, không cho kẹo liền gây sự!"

Tôn Triết Bình: ". . ."

Người này rốt cuộc đã bao giờ chơi Halloween chưa?


Nếu để Trương Giai Lạc trả lời chắc chắn là chưa, nhưng có kẹo mà không ăn thì đúng là ngu rồi, Trương Giai Lạc dùng tay đẩy đẩy vai hắn, "Cho kẹo đi! Không thì tôi gây sự với anh!"

Tôn Triết Bình ngẫm nghĩ, thế nhưng hỏi: "Thế cậu muốn được cho kẹo hay muốn gây sự hơn?"

Trương Giai Lạc nghĩ đến không nghĩ, "Kẹo!"

Tôn Triết Bình ô một tiếng, thò tay từ trong túi tiền lấy ra hai tờ mặt bác Mao "Đi mua đi."

Trương Giai Lạc: ". . ."

Trương Giai Lạc giận đến tím mặt, suýt nữa đem tiền vỗ lên trên mặt Tôn Triết Bình, "Thứ tôi muốn là kẹo chứ không phải tiền! Cái tật xấu một lời không hợp liền đưa tiền của anh rốt cuộc lúc nào mới chịu đổi a!"

Tôn Triết Bình không hiểu gì, "Cho cậu tiền đi mua không được sao?"

"Dĩ nhiên không được!" Trương Giai Lạc nổi giận đùng đùng, "Tôi sẽ cướp của anh! Không cho tôi thìđêm nay anh đừng hòng ngủ ngon!"

Mối uy hiếp của Trương Giai Lạc cũng không phải là trò đùa, Tôn Triết Bình còn biết rõ, hắn không khỏi nhếch nhếch khóe miệng, sờ soạng khắp toàn thân trên dưới, cả những cái túi ở bên phía bên trong, vẫn là không lấy ra được viên kẹo nào, hắn quay đầu lại về phía bàn để sách của hắn, tốn rất nhiều công sức tìm kiếm trong từng ngăn tủ mới lấy ra được một viên kẹo bạc hà ──viên kẹo kia là Trương Giai Lạc đêm trước cho hắn dùng để nâng cao tinh thần, nhưng hắn không ăn.

Trương Giai Lạc quả thật không biết phải nói cái gì, "Tôi cho anh anh còn đưa tôi a?"

Tôn Triết Bình không thích ăn kẹo, vị bạc hà đã là giới hạn của hắn, đống khoai chiên tồn kho mới ăn hết hôm nọ chưa kịp mua về tích, có thể tìm thấy viên kẹo này hắn đã muốn cảm tạ trời đất, không thể đòi hỏi thêm bất cứ thứ gì nữa.

"Hay là tôi với cậu cùngđi mua ?"

"Quên đi." Trương Giai Lạc cũng chỉ là thuận miệng mà nói, hắn làm sao không biết khẩu vị của Tôn Triết Bình, để hắn lấy ra một viên kẹo còn khó hơn việc lấy ra hai tờ mặt bác Mao, "Có còn hơn không."

Ngữ khí kia tràn đầy ghét bỏ, ấy thế mà động tác chộp lấy viên kẹo Tôn Triết Bình cho hắn lại nhanh không ngờ, Trương Giai Lạc xé giấy bọc đem kẹo bỏ vào trong miệng, hương vị lạnhthậm chí có chút cay, hắn lè lưỡi một cái, dừng vài giây vẫn không nhịn được mà cười phá lên.

Tôn Triết Bình thoáng dừng, "Trương Giai Lạc, không cho kẹo liền gây sự."

Một câu này đặt ở trên thân Tôn Triết Bình thật sự không có chỗ nào đúng, Trương Giai Lạc sững sờ trong nháy mắt, còn không kịp tự hỏi vì sao trò đùa này có thể xảy ra, Tôn Triết Bình đã duỗi tay nắm lấy cằm của hắn.

"Không kịp rồi." Tôn Triết Bình nói: "Cậu không cho kẹo."

Lời kết luận như đinh đóng cột, cơ hội choTrương Giai Lạc biện bạch đều không có, Tôn Triết Bình đến gần hôn lên khóe miệng hắn, đầu lưỡi nhanh chóng cuốn lấy viên kẹo Trương Giai Lạc vừa bỏ vào miệng, lượng kẹo màu xanh bị hắn cắn, biểu diễn thị uy trước mặt Trương Giai Lạc.

Trương Giai Lạc tức giận, hai bên tai đều đỏ, "Anh đã muốn kẹo rồi còn gây sự a?"

"Cậu muốn kẹo, còn thì tôi thì muốn cái này." Mặt Tôn Triết Bình một chút cũng không đỏ, "Không cho coi như gây sự."

Trương Giai Lạc phụt cười, nhào tới ôm lấy cổ người kia để giật lại kẹo, cười đùa ồn ào, chẳng biết khi nào triền miên khi nào kẹo rơi mất.

Chỉ biết nói kẹo rất ngọt.
----------------- The End ----------------
 

Bình luận bằng Facebook