Hoàn [PJ Batu 101.2019] [Bá Đồ] Chuyện Bá Đồ người Bá Đồ không biết

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,292
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#1
Tác giả: 云间什么烟

Edit: Neko-chan

Độ dài: 2k chữ

Thể loại: Hướng nguyên, NonCP

Nhân vật chính: F4 Bá Đồ

Tình trạng bản gốc: Hoàn

Tình trạng bản edit: Hoàn

Bá Khí - Hùng Đồ _ Chiến Vô Bất Thắng!

Trong tưởng tượng của mọi người, sinh hoạt hằng ngày của Bá Đồ là như thế này.

Sau khi ăn xong cùng nhau vây quanh TV xem bản tin thời sự, bắt đầu từ đội trưởng Hàn Văn Thanh phát biểu lời bình, thảo luận có trật tự, thậm chí trong tay mỗi người còn đang cầm một cái chén tráng men.

Hoặc là ở công viên nhỏ sau buổi trưa, Hàn Văn Thanh chơi cờ tướng với Trương Tân Kiệt trên bàn đá, Lâm Kính Ngôn ở bên cạnh kéo nhị hồ, Trương Giai Lạc hứng lên có thể sẽ hát một đoạn.

Dù sao rất lão niên, rất tà dương, rất hot.

Trên thực tế, sinh hoạt hằng ngày của Bá Đồ lại là như thế này.

Trương Giai Lạc ăn xong cơm trưa lười nhác trở về phòng ngủ, ngâm nga điệu hát dân gian, muốn đi phòng huấn luyện bắt cá một chút, còn chưa đi tới, từ xa đã thấy Hàn Văn Thanh ngồi trên ghế dài ở cửa phòng huấn luyện, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, tập trung tinh thần, nắm tay nắm chặt, nổi gân xanh, kết hợp với ngoại hình cùng khí thế của Hàn đội, ngay cả không khí đều căng thẳng đến ngưng lại!

Trương Giai Lạc kinh sợ, nhanh chóng não bổ cái gì chọc phải Hàn Văn Thanh, là người thiếu thốn đạo đức người già ngã không lại đỡ hay là thằng nào thất tình không nhân tính chém bạn gái 18 nhát, đến khi não bổ tới lí do thứ 101, Hàn Văn Thanh đấm cái ghế một cái.

"Bóng tốt!"

Trương Giai Lạc: ". . ."

Trận bóng trên điện thoại Hàn Văn Thanh bước vào thời gian nghỉ giữa trận, anh ngẩng đầu thư giãn mắt liền thấy Trương Giai Lạc.

Trương Giai Lạc muốn giả vờ không ở cũng không được, chỉ có thể đi tới: "Đội trưởng đang xem cái gì vậy?"

"Miami Heat vs Cleveland Cavaliers."

"Sao không đi vào mở máy tính xem?"

"Phòng huấn luyện cấm các hoạt động giải trí."

Trương Giai Lạc run lên, bị chấn động thật sâu, sâu sắc nhìn lại bản thân đang muốn vào phòng huấn luyện bắt cá.

Phòng huấn luyện là một nơi thần thánh biết bao a! Ngay cả đội trưởng xem đấu bóng cũng phải ở bên ngoài dùng di động xem!

Về sau Trương Giai Lạc nói với Lâm Kính Ngôn câu chuyện nhỏ về đội trưởng, Lâm Kính Ngôn thở dài.

"Cậu nghĩ rằng, vì sao tui không mang đồ ăn vào phòng huấn luyện?"

Ngày đầu tiên đến Bá Đồ, Trương Tân Kiệt dẫn Lâm Kính Ngôn cùng Trương Giai Lạc đi thăm phòng huấn luyện, cũng giải thích cặn kẽ 'Những điều cần biết khi sử dụng phòng huấn luyện' dán ở trên tường.

Nói như vậy, cái này là dán tượng trương thôi, tỉ như Gia Thế trên tường dán 'Cấm hút thuốc lá', nên Trương Giai Lạc không chăm chú nghe.

Lâm Kính Ngôn ngược lại nghe rất chăm chú.

Trương Tân Kiệt nói: "Liên quan tới việc phòng huấn luyện không cho phép mang đồ ăn đồ uống vào, là suy xét tăng cường tư tưởng 'Phòng huấn luyện là dùng để huấn luyện' cho các đội viên, đồng thời đốc xúc mọi người làm việc và nghỉ ngơi đúng giờ, buổi sáng không được dậy không nổi, nên mang cơm sáng vào phòng huấn luyện ăn. Có điều nếu là đồ ăn không có mùi lạ, hai vị tiền bối muốn mang, chúng tôi có thể cân nhắc sửa lại quy định này, dù sao..."

Lâm Kính Ngôn: "Không cần không cần, chúng tôi giống mọi người, đúng không Trương Giai Lạc?"

Trương Giai Lạc bỗng dưng bị gọi tên, mặc dù không nghe hai người kia đang nói gì, nhưng dù sao Lâm Kính Ngôn cũng sẽ không hại mình, thế là: "A? À, đúng."

Trương Giai Lạc: "Ở Hô Khiếu anh đều mang đồ ăn vào phòng huấn luyện sao?"

"Đúng vậy... Cậu ở Bách Hoa không mang sao?"

"Không được, cho phép mang đồ ăn, bọn họ sẽ không khắc chế nổi mà mang theo đồ có mùi, không có cách, mọi người đều giống nhau đi, cái gì cũng không mang."

Lâm Kính Ngôn cảm khái: "Có điều gần đây từ bỏ mấy loại thức uống, mỗi ngày uống nước sôi để nguội, cảm giác hình như khỏe mạnh hơn."

"Tiếp theo anh định cho cẩu kỷ vào trong bia sao?" Trương Giai Lạc bắt đầu nói nhảm.

"Có muốn cùng nhau thử cocacola thêm rễ sâm không?"

"Anh tìm Vương Kiệt Hi mà thử."

Nhìn NBA Hàn Văn Thanh, khi còn học cấp ba cũng là một thiếu niên chơi bóng rổ, đã từng rơi mồ hôi trên sân đấu, có giây phút sau khi vào trận kéo áo lau mồ hôi khiến nữ sinh thét chói tai.

Lần mà Hàn Văn Thanh cho là mình gần với thoát FA nhất là lúc một nữ sinh ở rìa sân đấu hỏi, đây là đàn anh nào nha?

Người bên cạnh nói cho cô, đây là một đàn em lớp 10.

Nữ sinh im lặng, nghĩ nghĩ rồi nói, quên đi, không thích người nhỏ hơn mình.

Kỳ thực không phải, lần Hàn Văn Thanh cách thoát FA gần nhất là một học muội ở ngoài sân đấu xem anh một năm, cuối cùng tại lễ tình nhân hạ quyết tâm, mua một hộp chocolate chạy lên tầng dành cho lớp cao hơn, tìm Hàn Văn Thanh tỏ tình.

Tuần đó đến phiên trực của Hàn Văn Thanh, nhìn thấy học muội trên hành lang, thế là nhắc nhở cô: "Không được chạy trên hành lang!"

Anh nhắc nhở rất thân thiện.

Nhưng lớn lên tương đối hung.

Học muội vốn chuẩn bị tỏ tình liền rất khẩn trương, tâm tư nhạy cảm, một thoáng cho rằng mình bị ghét bỏ, khổ sở rời đi.

Sau này Hàn Văn Thanh theo nghiệp thi đấu e-sport, không chơi bóng nữa, tay dễ dàng bị thương, nhưng anh kiên trì với ý nghĩ "Vận động viên e-sport cũng là vận động viên, ốm đau bệnh tật ra bộ dáng gì!" mà một mực rèn luyện thích hợp ở phòng gym, xét về tính chất thì gần như đuổi kịp nửa tiếng vật vã của hội công sở mỗi khi nghỉ làm.

Nhưng lại bị phóng đại thành mỗi ngày luyện quyền anh.

Hàn Văn Thanh, có khổ không thể nói.

Trương Tân Kiệt, chòm Ma Kết.

Hàn Văn Thanh, chòm Bạch Dương.

Người ta nói lại rằng chòm Ma Kết cùng chòm Bạch Dương trời sinh bất hòa, phải vô cùng cố gắng mới có thể duy trì tình cảm.

Trên thực tế, Trương Tân Kiệt là fan của Hàn Văn Thanh, vẫn luôn là.

Mặc dù mọi người nhìn không ra.

Trương Giai Lạc nói với Lâm Kính Ngôn, Trương Tân Kiệt quả nhiên là chòm Ma Kết.

Lâm Kính Ngôn hết sức phối hợp: "Làm sao?"

"Không đạt được mục đích thề không bỏ qua!"

"Nha..."

"Run S!"

"..."

"Quỷ súc kính mắt!" Trương Giai Lạc kích động đến vỗ bàn.

"... Chờ chút???" Lâm Kính Ngôn không nhịn được ngắt lời anh, "Sao cậu đoán được?"

"Dùng tâm cảm nhận."

"... Cậu hình như là chòm Song Ngư?"

"Đúng a."

"Nha..."

"Lão Lâm anh hình như là Kim Ngưu đi, hai ta trời sinh thích hợp, duyên phận!"

"Đi, buổi tối uống cocacola thêm rễ sâm để ăn mừng!"

"Đi, tui vừa mua hoa xà thảo thủy trắng núi Lao."

Hàn Văn Thanh thấy ngoại giới hiểu lầm thật nhiều về Trương Tân Kiệt, tỉ như cho rằng Trương Tân Kiệt quá mức nghiêm túc.

Không tồn tại, nói về trình độ cold joke Trương Tân Kiệt chính là thiên hạ đệ nhất, không người có thể địch lại.

Đồng thời Hàn Văn Thanh kết luận, Trương Tân Kiệt trong lòng biết rõ khi nào cold joke khi nào gây cười, bởi vì khi cậu nghiêm trang nói xong, mình sẽ cười.

Ban đầu Trương Giai Lạc không hiểu, luôn cảm thấy Trương Tân Kiệt rất đáng sợ.

Về sau anh lại là người cười vui vẻ nhất.

Lâm Kính Ngôn thập phần khiêm tốn thỉnh giáo kĩ thuật làm cold joke từ Trương Tân Kiệt, Trương Tân Kiệt thập phần nghiêm túc phân tích cho anh điểm quan trọng của cold joke, trật tự cùng trọng điểm đều vô cùng rõ ràng, sinh động hoạt bát, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, Lâm Kính Ngôn có đại thu hoạch, khiến Phương Duệ khen ngợi, ba ngày không gặp kẻ sĩ, trình hài hước của Lâm lão sư đã tăng lên một bậc!

Trương Tân Kiệt còn thích nghe Rock n' Roll, có khi vô cùng thành khẩn chia sẻ với mọi người, đồng thời phụ trách bình luận.

Trương Tân Kiệt có một tật xấu, mỗi khi nghe âm nhạc có tiết tấu mạnh sẽ không nhịn được động tay động chân, gật gù lắc lư lại còn rung đùi.

Lâm Kính Ngôn nói với Trương Giai Lạc, cậu ra đường mà như thế, không tới một phút đã bị đánh chết.

Trương Giai Lạc vô cùng tán thành, từ đây từ chối mở bài hát Trương Tân Kiệt đề cử khi đang đi trên đường, bắt đầu nghe nhạc Chopin mỗi lần ra cửa, có thể là dư độc của Rock n' Roll quá sâu, cậu cảm thấy vẫn không ổn, đổi sang Bach của Gould*.

Bắt đầu từ đó cậu không nhịn được mà vừa đi vừa ngâm nga theo điệu nhạc.

Không được, rất không được, lấy độc trị độc cũng không cứu được Trương Giai Lạc.

Cuối cùng vẫn là Lâm Kính Ngôn cứu vớt cậu.

Anh đề cử cho cậu đội ca tự chế của fan Bá Đồ: "Đánh bại Diệp Tu đồ không biết xấu hổ!", còn là version cầm lightstick ở nhà thi đấu.

Trương Giai Lạc nghe xong cảm xúc tuôn trào, eo không toan chân không đau, chơi Vinh Quang càng hăng hái, một hơi có thể đạt năm lần huấn luyện tiêu chuẩn.

Lâm Kính Ngôn, Lâm lão sư, vì làm màu mà đeo kính 0 độ, mua bình giữ nhiệt đổ coca vào.

Bởi vì từng thể hiện khả năng hội họa không tồi trong một gameshow, anh được mọi người xưng là nghệ thuật gia Lâm lão sư.

Lâm lão sư trong tưởng tượng của mọi người hẳn là kiểu đội mũ nồi, mặc quần yếm, ngồi trước bức tranh sơn dầu vải.

Kỳ thực, tác phẩm nghệ thuật lớn nhất mà Lâm lão sư sáng tác, là từng theo bạn học cấp ba mang phun sơn vẽ bậy lên bức tường gạch cũ.

Có điều nó quá trung nhị, Lâm lão sư chưa bao giờ nói với người khác về câu chuyện thời niên thiếu này.

Bí mật này chỉ có Trương Giai Lạc biết, còn là tình cờ biết.

Để công bằng, Trương Giai Lạc cho Lâm Kính Ngôn xem một tấm ảnh chụp cũ.

Trương Giai Lạc 17 tuổi, nhuộm tóc âm dương, nửa xanh nửa đỏ, nửa băng sương nửa hỏa diễm, cậu con trai bí ẩn.

"Khi ấy còn cảm thấy thực khốc." Trương Giai Lạc rất thẳng thắn.

"Cha mẹ cậu không ý kiến sao?" Lâm Kính Ngôn không nhịn được, hỏi.

"... Bọn họ lúc ấy cảm thấy khá hay."

Bá Đồ, nhìn như dưỡng sinh, kì thực bằng khắc.

* Glenn Gould Herbert, người trình diễn lại những bản piano do Johann Sebastian Bach viết.
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,323
Số lượt thích
5,131
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#2
Tác giả: 云间什么烟

Edit: Neko-chan

Độ dài: 2k chữ

Thể loại: Hướng nguyên, NonCP

Nhân vật chính: F4 Bá Đồ

Tình trạng bản gốc: Hoàn

Tình trạng bản edit: Hoàn

Bá Khí - Hùng Đồ _ Chiến Vô Bất Thắng!

Trong tưởng tượng của mọi người, sinh hoạt hằng ngày của Bá Đồ là như thế này.

Sau khi ăn xong cùng nhau vây quanh TV xem bản tin thời sự, bắt đầu từ đội trưởng Hàn Văn Thanh phát biểu lời bình, thảo luận có trật tự, thậm chí trong tay mỗi người còn đang cầm một cái chén tráng men.

Hoặc là ở công viên nhỏ sau buổi trưa, Hàn Văn Thanh chơi cờ tướng với Trương Tân Kiệt trên bàn đá, Lâm Kính Ngôn ở bên cạnh kéo nhị hồ, Trương Giai Lạc hứng lên có thể sẽ hát một đoạn.

Dù sao rất lão niên, rất tà dương, rất hot.

Trên thực tế, sinh hoạt hằng ngày của Bá Đồ lại là như thế này.

Trương Giai Lạc ăn xong cơm trưa lười nhác trở về phòng ngủ, ngâm nga điệu hát dân gian, muốn đi phòng huấn luyện bắt cá một chút, còn chưa đi tới, từ xa đã thấy Hàn Văn Thanh ngồi trên ghế dài ở cửa phòng huấn luyện, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, tập trung tinh thần, nắm tay nắm chặt, nổi gân xanh, kết hợp với ngoại hình cùng khí thế của Hàn đội, ngay cả không khí đều căng thẳng đến ngưng lại!

Trương Giai Lạc kinh sợ, nhanh chóng não bổ cái gì chọc phải Hàn Văn Thanh, là người thiếu thốn đạo đức người già ngã không lại đỡ hay là thằng nào thất tình không nhân tính chém bạn gái 18 nhát, đến khi não bổ tới lí do thứ 101, Hàn Văn Thanh đấm cái ghế một cái.

"Bóng tốt!"

Trương Giai Lạc: ". . ."

Trận bóng trên điện thoại Hàn Văn Thanh bước vào thời gian nghỉ giữa trận, anh ngẩng đầu thư giãn mắt liền thấy Trương Giai Lạc.

Trương Giai Lạc muốn giả vờ không ở cũng không được, chỉ có thể đi tới: "Đội trưởng đang xem cái gì vậy?"

"Miami Heat vs Cleveland Cavaliers."

"Sao không đi vào mở máy tính xem?"

"Phòng huấn luyện cấm các hoạt động giải trí."

Trương Giai Lạc run lên, bị chấn động thật sâu, sâu sắc nhìn lại bản thân đang muốn vào phòng huấn luyện bắt cá.

Phòng huấn luyện là một nơi thần thánh biết bao a! Ngay cả đội trưởng xem đấu bóng cũng phải ở bên ngoài dùng di động xem!

Về sau Trương Giai Lạc nói với Lâm Kính Ngôn câu chuyện nhỏ về đội trưởng, Lâm Kính Ngôn thở dài.

"Cậu nghĩ rằng, vì sao tui không mang đồ ăn vào phòng huấn luyện?"

Ngày đầu tiên đến Bá Đồ, Trương Tân Kiệt dẫn Lâm Kính Ngôn cùng Trương Giai Lạc đi thăm phòng huấn luyện, cũng giải thích cặn kẽ 'Những điều cần biết khi sử dụng phòng huấn luyện' dán ở trên tường.

Nói như vậy, cái này là dán tượng trương thôi, tỉ như Gia Thế trên tường dán 'Cấm hút thuốc lá', nên Trương Giai Lạc không chăm chú nghe.

Lâm Kính Ngôn ngược lại nghe rất chăm chú.

Trương Tân Kiệt nói: "Liên quan tới việc phòng huấn luyện không cho phép mang đồ ăn đồ uống vào, là suy xét tăng cường tư tưởng 'Phòng huấn luyện là dùng để huấn luyện' cho các đội viên, đồng thời đốc xúc mọi người làm việc và nghỉ ngơi đúng giờ, buổi sáng không được dậy không nổi, nên mang cơm sáng vào phòng huấn luyện ăn. Có điều nếu là đồ ăn không có mùi lạ, hai vị tiền bối muốn mang, chúng tôi có thể cân nhắc sửa lại quy định này, dù sao..."

Lâm Kính Ngôn: "Không cần không cần, chúng tôi giống mọi người, đúng không Trương Giai Lạc?"

Trương Giai Lạc bỗng dưng bị gọi tên, mặc dù không nghe hai người kia đang nói gì, nhưng dù sao Lâm Kính Ngôn cũng sẽ không hại mình, thế là: "A? À, đúng."

Trương Giai Lạc: "Ở Hô Khiếu anh đều mang đồ ăn vào phòng huấn luyện sao?"

"Đúng vậy... Cậu ở Bách Hoa không mang sao?"

"Không được, cho phép mang đồ ăn, bọn họ sẽ không khắc chế nổi mà mang theo đồ có mùi, không có cách, mọi người đều giống nhau đi, cái gì cũng không mang."

Lâm Kính Ngôn cảm khái: "Có điều gần đây từ bỏ mấy loại thức uống, mỗi ngày uống nước sôi để nguội, cảm giác hình như khỏe mạnh hơn."

"Tiếp theo anh định cho cẩu kỷ vào trong bia sao?" Trương Giai Lạc bắt đầu nói nhảm.

"Có muốn cùng nhau thử cocacola thêm rễ sâm không?"

"Anh tìm Vương Kiệt Hi mà thử."

Nhìn NBA Hàn Văn Thanh, khi còn học cấp ba cũng là một thiếu niên chơi bóng rổ, đã từng rơi mồ hôi trên sân đấu, có giây phút sau khi vào trận kéo áo lau mồ hôi khiến nữ sinh thét chói tai.

Lần mà Hàn Văn Thanh cho là mình gần với thoát FA nhất là lúc một nữ sinh ở rìa sân đấu hỏi, đây là đàn anh nào nha?

Người bên cạnh nói cho cô, đây là một đàn em lớp 10.

Nữ sinh im lặng, nghĩ nghĩ rồi nói, quên đi, không thích người nhỏ hơn mình.

Kỳ thực không phải, lần Hàn Văn Thanh cách thoát FA gần nhất là một học muội ở ngoài sân đấu xem anh một năm, cuối cùng tại lễ tình nhân hạ quyết tâm, mua một hộp chocolate chạy lên tầng dành cho lớp cao hơn, tìm Hàn Văn Thanh tỏ tình.

Tuần đó đến phiên trực của Hàn Văn Thanh, nhìn thấy học muội trên hành lang, thế là nhắc nhở cô: "Không được chạy trên hành lang!"

Anh nhắc nhở rất thân thiện.

Nhưng lớn lên tương đối hung.

Học muội vốn chuẩn bị tỏ tình liền rất khẩn trương, tâm tư nhạy cảm, một thoáng cho rằng mình bị ghét bỏ, khổ sở rời đi.

Sau này Hàn Văn Thanh theo nghiệp thi đấu e-sport, không chơi bóng nữa, tay dễ dàng bị thương, nhưng anh kiên trì với ý nghĩ "Vận động viên e-sport cũng là vận động viên, ốm đau bệnh tật ra bộ dáng gì!" mà một mực rèn luyện thích hợp ở phòng gym, xét về tính chất thì gần như đuổi kịp nửa tiếng vật vã của hội công sở mỗi khi nghỉ làm.

Nhưng lại bị phóng đại thành mỗi ngày luyện quyền anh.

Hàn Văn Thanh, có khổ không thể nói.

Trương Tân Kiệt, chòm Ma Kết.

Hàn Văn Thanh, chòm Bạch Dương.

Người ta nói lại rằng chòm Ma Kết cùng chòm Bạch Dương trời sinh bất hòa, phải vô cùng cố gắng mới có thể duy trì tình cảm.

Trên thực tế, Trương Tân Kiệt là fan của Hàn Văn Thanh, vẫn luôn là.

Mặc dù mọi người nhìn không ra.

Trương Giai Lạc nói với Lâm Kính Ngôn, Trương Tân Kiệt quả nhiên là chòm Ma Kết.

Lâm Kính Ngôn hết sức phối hợp: "Làm sao?"

"Không đạt được mục đích thề không bỏ qua!"

"Nha..."

"Run S!"

"..."

"Quỷ súc kính mắt!" Trương Giai Lạc kích động đến vỗ bàn.

"... Chờ chút???" Lâm Kính Ngôn không nhịn được ngắt lời anh, "Sao cậu đoán được?"

"Dùng tâm cảm nhận."

"... Cậu hình như là chòm Song Ngư?"

"Đúng a."

"Nha..."

"Lão Lâm anh hình như là Kim Ngưu đi, hai ta trời sinh thích hợp, duyên phận!"

"Đi, buổi tối uống cocacola thêm rễ sâm để ăn mừng!"

"Đi, tui vừa mua hoa xà thảo thủy trắng núi Lao."

Hàn Văn Thanh thấy ngoại giới hiểu lầm thật nhiều về Trương Tân Kiệt, tỉ như cho rằng Trương Tân Kiệt quá mức nghiêm túc.

Không tồn tại, nói về trình độ cold joke Trương Tân Kiệt chính là thiên hạ đệ nhất, không người có thể địch lại.

Đồng thời Hàn Văn Thanh kết luận, Trương Tân Kiệt trong lòng biết rõ khi nào cold joke khi nào gây cười, bởi vì khi cậu nghiêm trang nói xong, mình sẽ cười.

Ban đầu Trương Giai Lạc không hiểu, luôn cảm thấy Trương Tân Kiệt rất đáng sợ.

Về sau anh lại là người cười vui vẻ nhất.

Lâm Kính Ngôn thập phần khiêm tốn thỉnh giáo kĩ thuật làm cold joke từ Trương Tân Kiệt, Trương Tân Kiệt thập phần nghiêm túc phân tích cho anh điểm quan trọng của cold joke, trật tự cùng trọng điểm đều vô cùng rõ ràng, sinh động hoạt bát, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, Lâm Kính Ngôn có đại thu hoạch, khiến Phương Duệ khen ngợi, ba ngày không gặp kẻ sĩ, trình hài hước của Lâm lão sư đã tăng lên một bậc!

Trương Tân Kiệt còn thích nghe Rock n' Roll, có khi vô cùng thành khẩn chia sẻ với mọi người, đồng thời phụ trách bình luận.

Trương Tân Kiệt có một tật xấu, mỗi khi nghe âm nhạc có tiết tấu mạnh sẽ không nhịn được động tay động chân, gật gù lắc lư lại còn rung đùi.

Lâm Kính Ngôn nói với Trương Giai Lạc, cậu ra đường mà như thế, không tới một phút đã bị đánh chết.

Trương Giai Lạc vô cùng tán thành, từ đây từ chối mở bài hát Trương Tân Kiệt đề cử khi đang đi trên đường, bắt đầu nghe nhạc Chopin mỗi lần ra cửa, có thể là dư độc của Rock n' Roll quá sâu, cậu cảm thấy vẫn không ổn, đổi sang Bach của Gould*.

Bắt đầu từ đó cậu không nhịn được mà vừa đi vừa ngâm nga theo điệu nhạc.

Không được, rất không được, lấy độc trị độc cũng không cứu được Trương Giai Lạc.

Cuối cùng vẫn là Lâm Kính Ngôn cứu vớt cậu.

Anh đề cử cho cậu đội ca tự chế của fan Bá Đồ: "Đánh bại Diệp Tu đồ không biết xấu hổ!", còn là version cầm lightstick ở nhà thi đấu.

Trương Giai Lạc nghe xong cảm xúc tuôn trào, eo không toan chân không đau, chơi Vinh Quang càng hăng hái, một hơi có thể đạt năm lần huấn luyện tiêu chuẩn.

Lâm Kính Ngôn, Lâm lão sư, vì làm màu mà đeo kính 0 độ, mua bình giữ nhiệt đổ coca vào.

Bởi vì từng thể hiện khả năng hội họa không tồi trong một gameshow, anh được mọi người xưng là nghệ thuật gia Lâm lão sư.

Lâm lão sư trong tưởng tượng của mọi người hẳn là kiểu đội mũ nồi, mặc quần yếm, ngồi trước bức tranh sơn dầu vải.

Kỳ thực, tác phẩm nghệ thuật lớn nhất mà Lâm lão sư sáng tác, là từng theo bạn học cấp ba mang phun sơn vẽ bậy lên bức tường gạch cũ.

Có điều nó quá trung nhị, Lâm lão sư chưa bao giờ nói với người khác về câu chuyện thời niên thiếu này.

Bí mật này chỉ có Trương Giai Lạc biết, còn là tình cờ biết.

Để công bằng, Trương Giai Lạc cho Lâm Kính Ngôn xem một tấm ảnh chụp cũ.

Trương Giai Lạc 17 tuổi, nhuộm tóc âm dương, nửa xanh nửa đỏ, nửa băng sương nửa hỏa diễm, cậu con trai bí ẩn.

"Khi ấy còn cảm thấy thực khốc." Trương Giai Lạc rất thẳng thắn.

"Cha mẹ cậu không ý kiến sao?" Lâm Kính Ngôn không nhịn được, hỏi.

"... Bọn họ lúc ấy cảm thấy khá hay."

Bá Đồ, nhìn như dưỡng sinh, kì thực bằng khắc.

* Glenn Gould Herbert, người dịch các tác phẩm piano của Johann Sebastian Bach. Ý câu ở đây là Lạc nghe những bản piano của Bach đã được Gould dịch.
Đựu Hàn đội anh hù nữ sinh ngta.
Đựu Lâm casao anh lại trù đội phó nhà mình ;w;
Lâm ca đeo kính ko độ, lưu manh tri thúec em biết ;w;.
Lạc ca cái đầu của ca đẹp tới ko nỡ nhìn rồi.
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,016
Số lượt thích
3,957
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#3
Tui cũng không biết nên dùng vẻ mặt gì đối diện với lối sống không-biết-là-lành-mạnh-hay-không của mấy anh nữa... Cảm giác như một đám thanh niên tài tuấn tính ra đều tầm dưới 30 đang dưỡng sinh ấy...

Hàn đội chơi bóng rổ!! Còn lau mồ hôi!! *hú hét* Chậc cho tui thực sự học ở trường Hàn đội chắc tui là thành phần não tàn bám đuôi lập fanclub đưa nước đưa khăn cho Hàn đội quá.

Vị học muội này, *vẻ mặt tiếc rèn sắt không thành thép* Hàn Văn Thanh đại đại chỉ nhìn hung thôi, chứ thật ra anh ấy... hung thiệt...

Cơ mà cơ mà, cô gái à, làm người phải biết tiến về phía trước, năm đó chế bất chấp nhào tới là bây giờ Hàn đội thoát FA rồi! A a a a a a, vậy cũng không được, nếu Hàn đội đã là hoa đã có chủ vậy tui biết gả cho ai đây?!

Lạc Lạc hoặc là cậu đọc quá nhiều đồng nhân của Đới muội hoặc là uống quá nhiều socola bỏ cẩu tử, chứ tui theo không kịp não động của cậu... Còn nữa, tám về lãnh đạo là không tốt a...

*ném Hàn đội đi* *ôm Trương phó về* A a a a a a Tân Kiệt đứa nhỏ này sao có thể lớn lên dễ thương vậy chứ?? Nhà có con trai mới lớn a, tuổi phản nghịch nghe RocknRoll, còn hay mặt liệt kể cold joke. Tui hảo lãnh~ Muốn được ôm ôm~

Lâm lão sư vất vả rồi, tới Bá Đồ tăng kiến thức dưỡng sinh, vừa học cách xem chòm sao hoàng đạo, học cách kể chuyện cười, còn biết viết theme song cho chiến đội nữa. "Đánh bại Diệp Tu đồ không biết xấu hổ!" Bài này nghe tựa là thấy đưa lên làm theme song cho toàn Liên minh được rồi!
 

Bình luận bằng Facebook