Hoàn [SMQ's birthday 2018] [R18/Tu Tán] Trừng Phạt

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#1
Tên truyện: Trừng Phạt


Tác giả: chưa tìm thấy, có vẻ đã xóa truyện


Biên tập: Dương Ly (cảm ơn chị oomi đã giúp em beta ạ ^^)


Thể loại: đồng nhân Toàn chức cao thủ, Tô Mộc Thu còn sống hướng, BL (nam x nam/đam mỹ), H, R18, đạo cụ play


CP: Diệp Tu x Tô Mộc Thu (Tu Tán)


Tình trạng bản gốc: hoàn thành


Tình trạng bản dịch: hoàn thành

Chúc mừng sinh nhật Tán ca ! Chúc mừng sinh nhật chị Tán Ô Nhỏ !


================================

.

.

.

Chờ đến lúc Tô Mộc Thu kịp hiểu ra, hắn đã bị Diệp Tu ném lên trên giường, người nọ đang sử dụng những ngón tay thon dài linh hoạt cởi ra nút buộc trên áo sơ mi trắng. Trước ngực hắn như hiện lên một đoạn Xuân Quang Xạ Tiết (*).

(*) bộ phim về đồng tính nổi tiếng do Trương Quốc Vinh đóng.

Nguyên nhân xảy ra mọi chuyện đều bắt đầu từ sự kiện all-stars năm nay.

Mùa giải thứ mười Hưng Hân đoạt quán quân, đến mùa mười một tổ chức all-stars tự nhiên cũng là do Hưng Hân tổ chức. All-stars mà, vốn là dịp tốt để một đám tuyển thủ chuyên nghiệp cùng tụ hội, đương nhiên năm nay cũng không ngoại lệ.

Một đám người hầu hết thời gian chỉ ngồi trước bàn máy tính chơi game cùng tụ tập, ngoại trừ việc đi ăn ăn uống uống thì cũng là vào quán karaoke thuê một phòng mà gào thét khản cổ họng, chung quy ra cũng không có điều lệ gì cứng nhắc cả.

Nhưng phòng nhóm năm nay lại có điểm khác biệt, Hoàng Thiếu Thiên, Dụ Văn Châu, Trương Giai Lạc, Tôn Triết Bình, Diệp Tu, Tô Mộc Thu, Phương Duệ, Lâm Kính Ngôn, Trương Tân Kiệy, Hàn Văn Thanh, Đường Hạo, Tôn Tường, Lý Hiên, Ngô Vũ Sách, Chu Trạch Khải, Giang Ba Đào, Tô Mộc Tranh, Sở Vân Tú, Tiêu Thì Khâm, Đới Nghiên Kỳ, Vương Kiệt Hy, còn có Phương Sĩ Khiêm vượt đường xa mà đến, đại khái là toàn bộ những người thuộc đội tuyển quốc gia và người thân quen của họ.

Đang lúc Hoàng Thiếu Thiên cùng Trương Giai Lạc mệt mỏi vì tranh nhau cướp míc nãy giờ, thì đột nhiên máy phát nhạc chuyển sang ca khúc "Shake it off". Một đám trạch nam trạch nữ bằng cấp không cao hai mặt nhìn nhau, đều đối với bài hát toàn tiếng Anh này trưng ra cái mặt ngu.

"Ngọa tào bài hát này toàn là tiếng Anh a ai sẽ hát đây, không ai hát được thì để tui chuyển bài a?" Hoàng Thiếu Thiên đi đến bên cạnh máy phát nhạc, đanh chuẩn bị đổi bài.

Kết quả Tô Mộc Thu bất ngờ giơ tay lên. "Đừng a, tua qua bài này sẽ thật lãng phí a." Nói xong hướng Diệp Tu nhíu nhíu mày. "Chờ đấy a, nam thần của bây đang chuẩn bị show giọng rồi!"

Vì thế mọi người đều suỵt một tiếng, Tô Mộc Thu hát bài này bằng toàn bộ cảm xúc, tất cả mọi người đều cảm thán không hổ là Tô nam thần, hát tiếng Anh cũng dễ nghe như vậy, chỉ có Tô Mộc Tranh để ý thấy mặt Diệp Tu càng lúc càng đen ...

Vốn đang chẳng hiểu chuyện gì, lại nhìn thấy Diệp Tu cực kỳ chăm chú nhìn bản dịch lời nhạc tiếng Trung, Tô Mộc Tranh đột nhiên hiểu ra, lập tức đầy mặt đều mang vẻ cầu phúc lành đến với anh trai. "Anh hai phải tự bảo trọng nha, em gái không cứu được anh đâu ..."

Nhưng Tô Mộc Thu vẫn chẳng hề hay biết gì cả, thẳng đến lúc hắn tự cảm thấy mình biểu diễn rất tốt mà đặt mic xuống, liền lập tức bị Diệp Tu nắm lấy cổ tay. "Tôi đột nhiên nhớ ra bọn tôi còn việc phải làm, mọi người cứ tiếp tục a, bọn tôi về trước đã." Diệp Tu nói một tràng dài đến thở vừa lớn vừa gấp, lời nói không mang theo cảm xúc cùng dấu câu, sau đó động tác nhanh nhẹn mà lôi Tô Mộc Thu ra khỏi phòng, để lại mọi người ngu mặt ngồi nhìn nhau bên trong.

Quay về hiện tại.

Không thể không nói ngón tay Diệp Tu thật sự rất đẹp, một đôi tay liền cứ thế mà không tốn chút sức nào cởi ra từng nút trên áo sơ mi của Tô Mộc Thu, còn làm cho hắn nhìn đến si mê.

"Tôi nói lão Diệp, tự dưng anh lên cơn gì vậy?" Si thì si, Tô Mộc Thu vẫn vô cùng thắc mắc lý do vì sao người yêu chẳng hiểu vì sao "đột nhiên muốn gây sự" với mình, câu hỏi vừa phát ra đã bị Diệp Tu hừ lạnh một tiếng, sau đó tay đột nhiên dừng lại động tác, lục lọi trong ngăn tủ bên đầu giường một cái cà vạt, rồi không nói hai lời liền đem hai tay hắn kéo qua đỉnh đầu, trói chặt ở đầu giường.

"Diệp Tu?!" Tô Mộc Thu hô lên, trong thanh âm mang theo chút kinh hoàng, loại chuyện này đã làm nhiều lần, nhưng trước nay đều chưa từng chơi qua kiểu trói.

Diệp Tu thỏa mãn nhìn người yêu bị chính mình giam cầm trên giường, bộ ngực lộ ra xuân quang đi kèm ánh trăng cũng có vẻ tràn ngập kiều diễm, nhíu nhíu mày, ngón tay đúng chất tuyển thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp tiếp tục dạo bước trên thân thể Tô Mộc Thu, chỉ trong chốc lát đã khiến tất cả bại lộ.

"Mộc Thu, trừng phạt bắt đầu rồi." Nhè nhẹ nói một câu này bên tai Tô Mộc Thu, luồng nhiệt khí thở ra vuốt ve lên vành tai mẫn cảm, làm cho người dưới thân run rẩy một trận.

"Trừng, trừng phạt?" Tô Mộc Thu chẳng hiểu nổi nguyên do, nhưng hắn còn chưa kịp ngẫm nghĩ, lỗ hậu đã mấy ngày chưa được "sử dụng" qua đã bị một ngón tay chen vào.

"Chậc, tốt đấy a." Diệp Tu ngoài miệng nói xong, một bên đã duỗi ra thêm một ngón tay, hai ngón tay đồng loạt đâm vào trong huyệt, tay còn lại lại lấy ra lọ thuốc bôi trơn đặt trong tủ đầu giường.

Hai ngón tay chen bên trong hậu huyệt của Tô Mộc Thu liên tục ra ra vào vào, thuốc bôi trơn trong suốt lan tràn trên cái mông trắng như tuyết cùng miệng huyệt của hắn, được tôn lên dưới ánh đèn liền có vẻ đặc biệt ngon miệng, hiện ra ánh nước.

Khóe mắt Tô Mộc Thu đã ửng hồng, Diệp Tu cúi người xuống hôn hôn mắt của hắn. Mỗi lần làm tình, Tô Mộc Thu khi hứng khóe mắt đều sẽ nổi lên một màu đỏ nhàn nhạt, lúc nào Diệp Tu nhìn thấy, cũng không nhịn được mà muốn đem nơi ấy ngậm vào, gặm cắn mà mút vào.

Nhờ vào sự trợ giúp của thuốc bôi trơn mà rất nhanh Diệp Tu đã có thể cho ba ngón tay ra vào trong lỗ hậu của Tô Mộc Thu.

Khó nhịn mà xoay người lại, Tô Mộc Thu nỗ lực mở to mắt để trừng cái người đang nằm đè trên cơ thể hắn, thoáng đong đưa cái eo nhằm phân tán suy nghĩ chân thực trong nội tâm của hắn.

"Diệp Tu ... ừ ... Anh ... anh có thể vào được rồi ..." Cũng khó trách, Diệp Tu đã đưa được ba ngón tay thuận lợi đi ra đi vào rồi, như mọi ngày thì lúc này sách giáo khoa Vinh Quang cũng đã sớm nhấc thương ra trận, nào có giống như bây giờ cứ phiền phiền nhiễu nhiễu đâu."

Diệp Tu tựa như ngờ được câu giục giã này của Tô Mộc Thu, ý vị không rõ mà cười cười, mở miệng phun ra hai chữ vừa nãy. "Trừng phạt."

Tô Mộc Thu phát hỏa. "Cái gì, ư, cái gì trừng phạt chứ! A Diệp Tu anh chậm một chút ..."

Nhíu nhíu mày chẳng phân biệt đúng sai, Diệp Tu hiển nhiên cũng không định giải thích, đột nhiên hắn rút ra ba ngón tay nãy giờ vẫn cứ giày vò trong cơ thể Tô Mộc Thu, thuận tay kéo ngăn tủ bên đầu giường hai cái, lấy ra một chiếc gậy trứng rung trắng trẻo mũm mĩm.

Tô Mộc Thu đang nằm, lại còn bị đặt trong tư thế phi thường khó chịu khi hai tay bị buộc chặt trên đầu giường, nhưng dư quang quét đến vậy nằm trong tay Diệp Tu, mí mắt cũng khó tránh mà giật giật. Hắn thật sự không hiểu nổi hôm nay Diệp Tu bị làm sao nữa, vừa mới lúc nãy còn cùng mọi người ngồi ngoài quán karaoke, bây giờ liền bị bắt về nhà quan hệ.

Hắn cũng chỉ ngồi trong quán karaoke hát bài "shake it off" thôi mà, không có làm chuyện gì kỳ cục cả, ca từ cũng chẳng có gì là ... Ủa!?

Chờ đã, lời bài hát? Diệp Tu cũng sẽ không nhầm tưởng cái câu "bị lừa dối chỉ cần chia tay, chia tay, chia tay, chia tay, chia tay" là lời nhắc nhở của mình gửi hắn đi chứ?!

Ý thức được căn nguyên của vấn đề xong, Tô Mộc Thu lập tức bất lực, đừng nhìn sách giáo khoa Vinh Quang bình thường vẫn luôn mang bộ dáng vân đạm phong khinh, cái gì cũng không để bụng mà lầm tưởng, những việc liên quan đến Tô Mộc Thu trước nay hắn đều chưa từng chịu thỏa hiệp. Nói cách khác, hôm nay Tô Mộc Thu muốn chạy trốn "ma trảo" của Diệp Tu ư, quên đi.

Diệp Tu nhìn Tô Mộc Thu nằm ở trên giường mà hồn cứ như để trên mây, trong lòng không khỏi có chút buồn cười, bộ dạng cũng thành ra thế này rồi, cư nhiên vẫn còn không chịu chuyên tâm?

"Nghĩ gì thế?" Lời nói ra miệng tuy mang tính chất vô cùng bình thường, tựa hồ giống như chỉ đang hỏi "Tối nay ăn gì a", nhưng động tác trên tay Diệp Tu chưa từng ngừng dù chỉ một khắc, cây gậy trứng rung kia rất nhanh đã được đẩy mạnh vào cái nơi có thể chứa đựng được ba ngón tay.

Hậu huyệt của Tô Mộc Thu mãnh liệt bị xâm phạm bởi một cây gậy rung lạnh lẽo, tựa hồ cảm giác vẫn dội thẳng lên tiến tuyền liệt, một kích này khiến thân thể mãnh nhiên bắn ra, không tự chủ được rên lên. "A ... Diệp Tu anh ... có thể vào được rồi ... Ô ..."

Thanh âm không thể nghi ngờ đã được truyền qua tai Diệp Tu, nhưng người kia thế mà không có đáp lại, duỗi tay lấy mò trong tủ ở đầu giường một cái điều khiển từ xa, không chút để tâm mà mở ra, nói. "Em nằm nguyên ở đây a, tôi đi tắm trước đã."

Tô Mộc Thu trơ mắt nhìn Diệp Tu lâng lâng mà đi vào phòng vệ sinh nhỏ bên trong phòng ngủ, vẫn thuận tay đem cửa mở ra, chỉ trong chốc lát bên trong truyền ra tiếng nước ào ào.

Tau thật muốn đem mày bóp chết!

Tô Mộc Thu một bộ dáng đã lỡ liền làm tới luôn mà nhắm chặt mắt lại, lặng lẽ chịu đựng khoái cảm từ vật nhỏ đang chuyển động không ngừng trong thân thể, gây cho hắn thật nhiều khoái cảm. Tiểu Mộc Thu ở phía trước đã run run rẩy rẩy mà ngẩng đầu lên, thỉnh thoảng lại phun ra chút tinh dịch trong suốt.

Cho nên lúc Diệp Tu quấn khăn tắm trắng đi ra liền thấy chính là một cảnh tượng hương diễm như vậy.

Tô Mộc Thu mềm mại co quắp trên giường thoáng uốn éo cơ thể, dục vọng phía trước bất chấp ngẩng đầu, tiết ra không ít tiên dịch, những sợi tóc ngổn ngang trên trán đã thấm đẫm mồ hôi mà dính sát lên gáy, hai mắt nhắm chặt, đầu mày hơi nhíu, nửa miệng nhếch lên lộ ra một đoạn đầu lưỡi phấn phấn, thỉnh thoảng hừ hừ rên rỉ hai tiếng.

Diệp Tu không nhịn nổi mà nuốt một ngụm nước miếng, hầu kết rung lên.

Hắn bước nhanh về phía trước, đến đứng trước mặt người yêu, đưa tay giúp đối phương sửa sang mái tóc một chút, đặt một nụ hôn lên khóe mắt đỏ hồng.

Tô Mộc Thu đã bị tình dục dày vò đến mê muội, chỉ có thể miễn cưỡng ý thức được Diệp Tu quay trở lại, há há miệng phát ra những tiếng rên rỉ không rõ ràng. "Ừ Diệp ... Diệp Tu ... Nhanh ..."

Diệp Tu cúi người hôn lên núm ngực của Tô Mộc Thu, ngón tay cũng đầy ám muội mà nhẹ nhàng trượt trên tấm eo của hắn, mang theo một trận tiếu ý, làm cho cái người đang nằm trên giường càng vặn vẹo lợi hại hơn,

"Diệp Tu, anh nhanh ..." Tô Mộc Thu khóc, hắn có cảm giác bản thân mình bây giờ chỉ như một miếng cá mặc cho người ta xâu xé. Mà cái kẻ đang xâu xé cơ thể hắn hiện tại cũng không chịu gấp, còn muốn chơi đùa với hắn nữa.

"Mộc Thu, nói đi, em muốn cái gì?" Diệp Tu cúi xuống, ý vị không rõ ràng mà dẫn dắt, hắn lè lưỡi liếm dọ theo vòng tai đối phương, như mô phỏng lại hoạt động giao phối.

Tô Mộc Thu nức lên. "Tôi muốn anh! A ... không muốn trứng rung ..." Âm cuối phát ra mang theo tiếng khóc nức nở.

Diệp Tu thu hồi bàn tay đang giở trò trên cơ thể hắn, đem khăn tắm quấn đơn giản trên người mình tháo ra, một tay nắn dây anten của trứng rung kéo ra bên ngoài, tay kia lại xoa xoa phía trước của Tô Mộc Thu.

Trứng rung bị lôi khỏi hậu huyệt liền vang lên trong trẻo một tiếng "ba" . Chưa để cho Tô Mộc Thu kịp hiểu ra, tính khí đã sớm sôi sùng sục của hắn liền xông vào miệng huyệt.

Tô Mộc Thu đại khái là dự liệu được tình huống sắp tới, nỗ lực nâng thân thể dậy rồi hôn lên môi Diệp Tu một cái, sau đó lại cam chịu mà nằm xuống giường.

Diệp Tu thấy buồn cười, nhưng động tác không có dừng lại, phụt một tiếng liền tiến thẳng vào trong cơ thể Tô Mộc Thu.

Đột nhiên bị lấp đầy, cảm giác thỏa mãn trong nháy mắt khiến Tô Mộc Thu khó tránh mà hừ hừ lên tiếng, nhưng hắn còn chưa kịp cảm thụ tỉ mỉ đã phát hiện thấy tiểu Diệp Tu nằm trong cơ thể hắn vẫn bất động.

"Nhúc nhích a ..." Hết cách rồi, Tô Mộc Thu chỉ đành sử dụng thân thể của mình để giục Diệp Tu.

Diệp Tu nhíu mày, bỗng dưng lên tiếng nói. "Mộc Thu, từ "thân ái" trong tiếng Anh nói như thế nào?" Nói xong nhéo eo rồi ngước lên nhìn hắn một phen.

Bị kích thích một cách thật mạnh và đột ngột, Tô Mộc Thu khó tránh kinh hô lên một tiếng. "A... darling—— "

Diệp Tu co rúm lại, hắn đối với cơ thể Tô Mộc Thu không thể nào nói là không quen, tìm đúng vị trí liền bắt đầu xung kích, vừa nhanh vừa chuẩn, khiến Tô Mộc Thu há to miệng nhưng lại không thể phát ra một âm thanh nào, chỉ có thể thở dốc.

"Mộc Thu, gọi lại!"

"Ừ a! Ô... darling—— "

Diệp Tu đẩy mạnh vào trong cơ thể hắn một lúc lại bắt đầu cọ, khoái cảm truyền từ xương cụt của Tô Mộc Thu lên đến tận đại não, hắn bị kích động đến chảy nước mắt, bất lực mà ưỡn ẹo cơ thể nhằm chống lại những khoái cảm, thế nhưng Diệp Tu được thể lại càng thêm ra sức mà nghiền nát.

Cuối cùng Tô Mộc Thu nhịn không nổi mà bắn ra, Diệp Tu không ngừng tuốt thứ ở trước, cứng rắn mà đem khoái cảm kéo dài nhiều lần. Phía sau cũng không dừng lại, càng làm một cách kịch liệt hơn, cơ hồ muốn đem cả hai túi trứng nhét vào bên trong hậu huyệt của Tô Mộc Thu.

Sau đó thậu huyệt bởi vì chịu cao trào quá mãnh liệt mà căng lại, Diệp Tu ngắt eo Tô Mộc Thu, khiến hắn chỉ có thể mở rộng hai chân mà chịu đựng khoái càm ngập đầu.

Triền miên cực điểm đến gần như điên cuồng.




.

.

.

END
 

Bình luận bằng Facebook