Hoàn [SMQ's birthday 2018] [Tán Tu] Chúng tôi đang yêu nhau

Tiếu

Nông dân công nghiệp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
263
Số lượt thích
830
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Yêu không nhầm người, 10 năm Vinh Quang!
#1
Đồng nhân Toàn chức cao thủ
Editor: Tiếu Bất Tử
Beta: @CryingDevil. (Dương Ly)
Tác giả: 霜落蒹葭
Tình trạng: Hoàn
Lời editor: Chúc Thu ca sinh nhật vui vẻ!!! Còn nhiều lời muốn chúc nhưng không biết nói sao, chỉ ngắn gọn một câu vậy.


---------------------------------------------

Trung học phổ thông R trực thuộc đại học là tụ điểm của những học bá, ở đây, một bạn học tùy tiện đi qua trên hành lang cũng có khả năng là học sinh giỏi trên thông thiên văn dưới tường địa lý, vào phòng làm việc tùy tiện kéo một giáo viên ra khả năng cao cũng là nhân vật đặc biệt giữ học vị từ giáo sư trở lên.

Nhưng các cụ vẫn luôn có câu, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, các thầy cô tạm thời không bàn đến, nhưng trong trường có cả một đám học bá, tóm lại vẫn sẽ phải có những người được coi là đứng đầu trong số đó. Bọn họ được coi là học bá trong số các học bá, là người đứng đầu trong số những người đứng đầu.

Dĩ nhiên, Diệp Tu cùng Tô Mộc Thu chính là hai người như vậy.

Diệp Tu, là học bá của toàn bộ khoa, mỗi lần đi học cậu ta hầu như đều vắng mặt, không phải đang ăn vặt thì là đang ngủ. Nhưng người này vẫn vĩnh viễn chiếm vị trí thứ nhất trong các kì thi.

So sánh một chút, bài thi Toán tổng hợp lớp 11, điểm tối đa là 160, bình thường cũng là xấp xỉ 159 điểm, chênh lệch không quá 1 điểm. Bên cạnh đó, môn Ngữ Văn của Diệp Tu không tính là rất giỏi, nhưng cũng tương đối tốt. Nếu viết văn nghị luận thì dùng phương pháp phản biện sắc bén đầy thuyết phục.

Đương nhiên, trời cao sẽ không để cho một học bá bá đạo như vậy hoành hành độc chiếm cả trường, chung quy sẽ lại an bài một người cùng hắn đọ sức không phân cao thấp.

Tô Mộc Thu, một học sinh đạt tiêu chuẩn ba tốt, đi học nghiêm túc chăm chú nghe giảng, làm bài chữ viết ngay ngắn xinh đẹp, đến mức có thể trực tiếp lấy đem đi bán. Người cũng thật đẹp trai, thiếu niên như ánh mặt trời, trong trường học không quản là bạn học nữ khối 11 hay khối 12 đều thích xem tiểu soái ca này chơi bóng rổ.

Cho nên, mỗi lần tổ chức thi tài toàn trường, cuối cùng đều là tranh đấu giữa hai người bọn hắn. Có khi là Diệp Tu dựa vào toán học nghịch thiên chiếm ưu thế, có khi là Tô Mộc Thu ỷ vào câu từ hoa lệ mượt mà trau chuốt mà đạt đến thứ nhất.

Hai học bá trong tối ngoài sáng đều đọ sức, quần chúng qua đường hóng hớt thật đúng là vui quên trời quên đất, còn mong một ngày nào đó bọn hắn đi lên trình diễn một màn tranh bá học đường đây.

Đối với việc này, Hoàng Thiếu Thiên bản thân là bạn tốt của hai người liền khịt mũi xem thường, những người nói lời này phỏng chừng đều không phải ở trong lớp 11 tốp một. Là một phần tử trong đấy, Hoàng Thiếu Thiên cùng các bạn học khác đã xem quá đủ việc hai người giúp đỡ này nọ chai lọ, sau cùng chỉ có thể dùng ba chữ để đánh giá ----- cay cả mắt.

Đúng, như các ngươi nghĩ, Tô Mộc Thu cùng Diệp Tu chính là một đôi cẩu nam nam, bọn hắn đang hẹn hò.

Có lẽ do từ trường hấp dẫn của học bá, hai người kia lúc học lớp mười vẫn không chung lớp, đến lớp 11 khoa học tự nhiên hai người không chút do dự chọn tổ hợp lý hóa, lại dựa vào thành tích nghịch thiên của bản thân không chút nào bất ngờ được phân vào lớp trọng điểm, thuận lý thành chương trở thành bạn cùng bàn.

"Sau đó ngươi mỗi ngày tan học đều có thể nhìn thấy, không phải Tô Mộc Thu cùng Diệp Tu tranh luận vật lý phân tích vấn đề mạch điện, thì chính là Diệp Tu cùng Tô Mộc Thu thảo luận hóa học các nguyên lý phản ứng hữu cơ." Hoàng Thiếu Thiên thổ tào.
Đúng, cũng như từ tính hấp dẫn trên vật lý, phản ứng hóa học cũng giống như vậy, Tô Mộc Thu cùng Diệp Tu hai người va vào nhau, đó chính là quần anh tụ hội, tám con trâu cũng không thể tách rời bọn hắn.

Gần đây, hai người kia rõ ràng có xu thế, tú ân ái càng lúc càng trắng trợn càng không kiêng dè cứ như chỗ không người.

Tan học thường xuyên có thể nhìn thấy Tô Mộc Thu trong lúc nghe Diệp Tu giảng giải, lặng lẽ thở ra khí bên tai Diệp Tu, sau đó gương mặt Diệp đại học bá ngay lập tức đỏ như trái táo, hoặc trong tiết thể dục Tô Mộc Thu ở sân đánh bóng rổ, Diệp Tu sẽ mang theo bình nước suối ngồi trên băng ghế vừa nhìn, niềm tự hào trong đôi mắt có cách nào che giấu được.

"Hai người đó ăn trưa cũng cùng nhau, có lúc còn kiểu người một miếng ta một miếng! Hơn nữa gần đây ánh mắt Tô Mộc Thu nhìn Diệp Tu càng lúc càng ôn nhu yêu chiều rồi! Bọn hắn rốt cuộc có nhớ những người chúng ta còn sống sờ sờ ở đây không!" Hoàng Thiếu Thiên phẫn nộ chửi ầm lên.

Đương nhiên, cứ ân ái trắng trợn như thế, sớm muộn cũng có ngày xảy ra chuyện.

Một ngày sau tiết thể dục, Tô Mộc Thu mới từ đường chạy ra, trên tóc và trên áo thể thao màu trắng toàn là mồ hôi đọng, dưới nắng mặt trời lóe lên ánh vàng.

Diệp Tu lười biếng dựa theo băng ghế đứng dậy, vừa ngáp vừa đi tới hướng Tô Mộc Thu, trong tay không gì khác là một bình nước suối.

"Thật không hiểu bóng rổ có gì hay, không bằng dùng thời gian này làm vài bài thi vật lý còn hơn." Đem nước đưa cho Tô Mộc Thu, Diệp Tu không nhịn được nói vài tiếng.

"Diệp Tu đại đại yêu học tập thật, tui thì không, từ sáng đến tối đều làm bài sẽ phát điên mất, tất nhiên phải tranh thủ chơi thể thao rồi." Tô Mộc Thu vặn nắp bình ực một hớp, "Hơn nữa, việc làm đề thi không phải còn có cậu giảng cho tui à?"

"Đi đi đi, đi sang một bên. Người đầy mồ hôi đừng có mà lại gần tui."

Tô Mộc Thu cười sáp vào thêm chút nữa, gần như là đầu kề đầu: "Thế nào cậu vẫn ghét bỏ hả?" Nói xong còn lè lưỡi liếm vành tai
Diệp Tu, hài lòng nhìn thấy cậu ta đỏ mặt, "Hay là, cậu xấu hổ?"

Diệp Tu lấy ngay quyển sách luyện thi vật lý một tiết trong tay vỗ lên người Tô Mộc Thu.

Hai người vừa cười vừa nháo một lát, đang chuẩn bị bước chân về phòng học, quay đầu liền nhìn thấy chủ nhiệm lớp bọn hắn mặt nghiêm nghị nhìn tới.

Sau tiết thể dục là tiết tự học, các bạn học lớp 11 tốp một hiếm khi không thấy hai học bá thảo luận đề thi hóa học hay vật lí. Trên thực tế, hết tiết cũng chẳng thấy hai người về lớp.

Chờ đến khi lớp tự học tan rồi, cuối cùng hai người họ mới về phòng học. Tô Mộc Thu mặt đầy nghiêm túc, còn Diệp Tu lại là một bộ dáng biếng nhác không đoán ra tâm tình. Dựa vào bát quái là tinh thần Thượng Đế, Hoàng Thiếu Thiên dứt khoát kiên quyết xông lên.

"Hai người các cậu giờ tự học đã đi đâu? Đừng nói là lén lút lên sân thượng làm chuyện mờ ám chứ?"

Tô Mộc Thu và Diệp Tu hai người nhìn nhau, Diệp Tu nói: "Bị phát hiện, rồi kêu tới phòng giáo viên bàn luận nhân sinh chút thôi."
Hoàng Thiếu Thiên trừng hai mắt to không tin nổi, "Chuyện của hai cậu bị cô chủ nhiệm phát hiện? Trời ạ, vậy hai cậu nói thế nào? Cô không phải sẽ dạy dỗ cho mấy cậu cả một tiết đi?"

Chủ nhiệm lớp 11 tốp 1 là một giáo viên ngữ văn xinh đẹp, mọi khi đi dạy mở miệng liền ra thơ Đường thơ Tống, rất dễ nghe. Nhưng nếu ở văn phòng nghe cô dạy dỗ, vậy tuyệt đối là một trải nghiệm không muốn nhớ lại. Nói đơn giản, cô có thể nói vô lí thành có lí, hết thảy lời lẽ đều chu toàn hoàn hảo, biến mục nát trở thành thần kì.

Tô Mộc Thu 'nặng nề' gật đầu, "Quá trình khá thất bại, kết cục thì không ngờ tới."

Nói xong Tô Mộc Thu kéo Diệp Tu cùng ngồi xuống.

Kỳ thực chuyện là thế này.

Khi Tô Mộc Thu và Diệp Tu đang ở sân bóng rổ đùa giỡn qua lại, chủ nhiệm lớp của hai người mới chuẩn bị tới đường chạy chạy hai vòng để duy trì vóc dáng, cho nên liền gặp cảnh này.

Vì thế, theo lẽ đương nhiên, hai người bị mang về văn phòng uống trà.

Vốn cả hai đều chuẩn bị tâm lí bị mắng một trận, gọi cho phụ huynh hoặc là cưỡng chế chia tay các kiểu, kết quả ngẩng đầu lên nhìn thấy biểu cảm của cô chủ nhiệm hình như có chút sai sai.

Cô ngữ văn có dung mạo xinh đẹp của bọn họ, hai mắt tựa hồ như phát sáng nhìn ngang nhìn dọc nhìn tới nhìn lui bọn họ.

"Ách, cô nói gì cứ nói đi ạ." Tô Mộc Thu bị nhìn chằm chằm đến tê rần da đầu, nhịn không nổi liền chủ động 'nhận lấy cái chết'.

Cô ngữ văn lúc này mới thu bớt ánh sáng trong đôi mắt, hắng giọng một tiếng, cô hỏi: "Hai em, đang hẹn hò sao?"

Diệp Tu căn cứ nguyên tắc 'thừa nhận là chết, không thừa nhận cũng chết, dù sao cũng bị bắt gặp, thôi dứt khoát nhận lỗi đi", gật gật đầu.

Cô ngữ văn hình như càng thêm phấn khích, "Hai em, ai trên ai dưới?"

Nghe câu hỏi, cô toán nãy giờ im lặng lắng nghe bỗng ngẩng đầu, hai mắt trừng trừng nhìn đăm đăm, như muốn đục ra hai lỗ thủng lên trên hai người.

Việc này làm sao không giống với kịch bản đã nói lắm? Không phải là nên tận tình khuyên bảo các kiểu 'hai em đều là nam hài tử, giờ nói yêu đương sẽ không có kết thúc tốt đẹp, hơn nữa tình yêu của hai em phải sớm bị bóp chết từ trong trứng nước, cô khuyên các em nên sớm chia tay', sao?

Tô Mộc Thu thật sự không quá tự tại khi bị nhìn chăm chăm vậy, "Em trên."

Lập tức, cô ngữ văn vỗ một cái lên bàn làm việc, quay đầu nói với cô toán: "Cậu xem đi, tôi đã nói là Tô Mộc Thu ở trên, cậu vẫn cược là Diệp Tu, nhớ đó nợ tôi một bữa cơm!"

Cô toán không dám tin tưởng nổi, ở bên kia tự mình lẩm bẩm: "Diệp Tu học toán giỏi như vậy không ngờ lại là dưới!"

Còn lại hai người bọn họ hóa đá tại chỗ, ngây người ra hồi lâu mới dừng lại.

Giới thiệu lại cô chủ nhiệm và cô toán một chút, giới tính nữ, và là hủ.

"Cho nên nói, A Tu à." Sau khi tan học Tô Mộc Thu mang cặp sách đi trên con đường nhỏ trong trường, nhớ lại những chuyện trước kia nhịn không nổi mà cảm khái, "Ngay cả trời cao cũng ủng hộ hai chúng ta với nhau nha!"

"Da mặt cậu để đâu Tô Mộc Thu!" Diệp Tu không chút do dự châm biếm lại.

"Tóm lại." Tô Mộc Thu dừng bước, ngoảnh đầu nhìn sang người bên cạnh: "Diệp Tu đại đại, nửa đời sau của cậu, bị tui nhận thầu rồi."

Chiều tà soi lên mặt Tô Mộc Thu, thêm mấy phần đỏ hồng xen ôn nhu.

Diệp Tu sững sờ, lập tức cầm tay cậu kéo đi về phía trước. Nhưng Tô Mộc Thu đã kịp bắt lấy một chút ửng hồng trên vành tai người phía trước.

"Biết rồi, đi mau, nhanh nhanh về nhà."
 
Last edited:

cây cỏ

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
174
Số lượt thích
786
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
tay tàn tay tàn tay tàn ^_^
#3
Cô ngữ văn lúc này mới thu bớt ánh sáng trong đôi mắt, hắng giọng một tiếng, cô hỏi: "Hai em, đang hẹn hò sao?"

Diệp Tu căn cứ nguyên tắc 'thừa nhận là chết, không thừa nhận cũng chết, dù sao cũng bị bắt gặp, thôi dứt khoát nhận lỗi đi", gật gật đầu.

Cô ngữ văn hình như càng thêm phấn khích, "Hai em, ai trên ai dưới?"

Nghe câu hỏi, cô toán nãy giờ im lặng lắng nghe bỗng ngẩng đầu, hai mắt trừng trừng nhìn đăm đăm, như muốn đục ra hai lỗ thủng lên trên hai người.

Việc này làm sao không giống với kịch bản đã nói lắm? Không phải là nên tận tình khuyên bảo các kiểu 'hai em đều là nam hài tử, giờ nói yêu đương sẽ không có kết thúc tốt đẹp, hơn nữa tình yêu của hai em phải sớm bị bóp chết từ trong trứng nước, cô khuyên các em nên sớm chia tay', sao?

Tô Mộc Thu thật sự không quá tự tại khi bị nhìn chăm chăm vậy, "Em trên."

Lập tức, cô ngữ văn vỗ một cái lên bàn làm việc, quay đầu nói với cô toán: "Cậu xem đi, tôi đã nói là Tô Mộc Thu ở trên, cậu vẫn cược là Diệp Tu, nhớ đó nợ tôi một bữa cơm!"
Ôi, hạnh phúc quá, cô giáo là đông đảng kìa , ôm ôm lão sư 1 vạn lần
Cô giáo chủ nhiệm ơi, em cũng vậy cũng thích Tán ở trên :love::love::love:

Fic này rất ngọt ngào, Theo định luật vạn vật hấp dẫn của Newton cùng các chuỗi phản ứng hóa học 2 người đã đi đến với nhau cũng như lửa gần rơm lâu ngày cũng bén vậy đó, 2 anh đã cùng nắm tay đồng hành cùng với nhau

p/s: ôi Diệp vô sỉ của con đâu rồi huhuhu
 

Băng Ly

Như kim tác quán đồng tâm kết
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,198
Team
Gia Thế
Fan não tàn của
Tán Tu Tán
#5
Nhìn cái nhan đề kìa, cứ như kiểu cả thế giới không biết các người đang yêu nhau ấy! :giggle::giggle::giggle:
Hai vị học bá Tô Diệp kia, trường học là nơi để người show ân ái, rải cẩu lương chói mù mắt công chúng đấy à? (Nhưng mà tui thích!). :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
Cứ tưởng hai cô giáo nghiêm khắc thế nào, hóa ra là giống chúng em!!! :LOL::LOL::LOL:
Bạn học Hoàng Thiếu Thiên tội nghiệp, mau chuyển sang trường Lam Vũ để học trưởng Văn Châu yêu thương cậu đi!!! ;););)
 

Tiếu

Nông dân công nghiệp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
263
Số lượt thích
830
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Yêu không nhầm người, 10 năm Vinh Quang!
#6
Nhìn cái nhan đề kìa, cứ như kiểu cả thế giới không biết các người đang yêu nhau ấy! :giggle::giggle::giggle:
Hai vị học bá Tô Diệp kia, trường học là nơi để người show ân ái, rải cẩu lương chói mù mắt công chúng đấy à? (Nhưng mà tui thích!). :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
Cứ tưởng hai cô giáo nghiêm khắc thế nào, hóa ra là giống chúng em!!! :LOL::LOL::LOL:
Bạn học Hoàng Thiếu Thiên tội nghiệp, mau chuyển sang trường Lam Vũ để học trưởng Văn Châu yêu thương cậu đi!!! ;););)
Hoàng Thiếu: tui phắc cái trường đầy mùi cẩu lương này phắc phắc phắc
=)))))
 

Bình luận bằng Facebook