Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1331

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,291
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1
Edit & beta: Lá Mùa Thu

Chương 1331: Một tương lai mới

Bọn Hưng Hân thành công thật rồi!

Khi hai kỹ năng Phục Long Tường Thiên và Quả Cầu Sấm Sét đánh trúng, cây HP của Vương Bất Lưu Hành rơi thẳng xuống đáy. Trị liệu không kịp bơm máu, Vương Bất Lưu Hành ngã xuống như một bức thành trì đổ sụp.

Nhưng Hưng Hân cũng phải trả cái giá cực lớn.

Hàn Yên Nhu và Hải Vô Lượng thực hiện xong hai đòn trí mạng này, cũng gục ngã dưới cơn bão tấn công điên cuồng của người Vi Thảo.

Ba tướng đồng thời chết trận?

Đây quả là một pha trao đổi tàn khốc hiếm thấy. Cả nhà thi đấu đều trợn tròn mắt vì kinh ngạc. Các bình luận viên trên sóng trực tiếp cũng phải á khẩu.

Đoàng! Đoàng!

Hai tiếng súng vang.

Ở vào giây phút ấy, khi mọi tuyển thủ trong trận đều đang sững sờ, nhịp trận đấu như ngưng đọng, chỉ có một người vẫn kiên định làm việc cần làm. Thế trận khốc liệt đến mấy, dường như cũng chẳng ảnh hưởng đến tinh thần hắn mảy may. Ba nhân vật ngã xuống, hắn chẳng buồn liếc một cái, đã khiển nhân vật của mình chuyển sang mục tiêu kế tiếp.

Quân Mạc Tiếu bắn liền hai phát, đạn bay về phía Mộc Ân của Cao Anh Kiệt.

Ba cái chết của tướng hai bên đều không thể không kể công người kèm trị liệu. Bên Vi Thảo, Đông Trùng Hạ Thảo bị Mộc Vũ Tranh Phong dồn hỏa lực nặng xuống đầu, không cách nào ngâm chiêu. Bên Hưng Hân, Mộc Ân cũng đè cổ Tay Nhỏ Lạnh Giá ra đánh cho tối tăm mặt mày. Ba cái xác vừa mới đổ xuống, thậm chí còn chưa ngã quỵ hẳn ra đất, Quân Mạc Tiếu đã chuyển mục tiêu. Đạn bay mở đường, hắn dùng kỹ năng di chuyển, chỉ trong chớp mắt đã lướt đến sát bên Mộc Ân. Cao Anh Kiệt rõ ràng có chút thất thần bởi cuộc chiến ác liệt vừa diễn ra, thế là bị Quân Mạc Tiếu húc văng một cách nhẹ nhàng.

Mọi người lúc này mới sực tỉnh.

Vương Kiệt Hi.

Vương Bất Lưu Hành.

Át chủ bài Vi Thảo, bức tượng sừng sững nhất Vi Thảo, đã bị Hưng Hân phá hủy.

Cả nhà thi đấu lặng ngắt như tờ.

Không một ai nghĩ về cái lợi của việc lấy một đổi hai. Khán giả chỉ nhìn thấy một điều: Vương Bất Lưu Hành ngã xuống rồi, Vương Kiệt Hi rời trận rồi.

Làm sao bây giờ?

Ý nghĩ ấy vụt qua đầu vô số người. Sự thiếu vắng Vương Kiệt Hi trên chiến trường khiến họ vô cùng hoảng hốt. Họ đã quen nhìn theo bóng lưng Vương Kiệt Hi thống suất Vi Thảo giành về chiến thắng, tranh đoạt quán quân, hết năm này qua năm nọ, hết mùa trước đến mùa sau, hết trận đầu đến trận cuối. Từ khi nhậm chức đội trưởng Vi Thảo ở mùa giải thứ ba, vòng đấu bảng, vòng chung kết, các trận đấu thương mại, đấu hữu nghị, đấu biểu diễn, chiến đội Vi Thảo đánh tổng cộng 398 trận, đội trưởng Vương Kiệt Hi không một lần vắng chỗ.

Bất cứ lúc nào, anh cũng có mặt trong trận, lãnh đạo cả đội.

Bất cứ lúc nào, mọi người chỉ cần thấy anh trên sân, đều sẽ cảm thấy vững tâm.

Nhưng đêm nay, trận đấu đang diễn ra, Vương Kiệt Hi bất ngờ là người đầu tiên bị đối thủ tiễn rời sân.

Suốt bấy nhiêu năm, không phải chưa có chiến đội thử làm điều đó, nhưng trong trí nhớ của người Vi Thảo, chưa một ai thành công.

Giờ đây, chuyện chưa bao giờ xảy ra suốt bấy nhiêu năm đang rành rành phơi bày trước mặt họ, ngay trên sân nhà Vi Thảo, bởi một chiến đội mới toanh, chân ướt chân ráo vừa vào Liên minh mùa này.

"Chưa đánh xong mà!"

Trên màn hình lớn, kênh đoàn đội Vi Thảo đột nhiên xuất hiện một dòng chat.

Khoảnh khắc Mộc Ân bị Quân Mạc Tiếu húc văng, Cao Anh Kiệt gần như là người đầu tiên thức tỉnh. Cậu nhận ra một điều: Chỉ mới đội trưởng bị giết thôi, chứ trận đấu còn lâu mới đánh xong.

Nhìn đi, Vương Bất Lưu Hành chết trận, Vi Thảo vẫn còn Hứa Bân, Cao Anh Kiệt, Lưu Tiểu Biệt và Viên Bách Thanh sống khỏe, sống tốt. Người thứ sáu, Lương Phương cũng đang tự động vào sân.

Mà bên Hưng Hân đã lên bảng hai tướng, người thứ sáu Kiều Nhất Phàm đang chạy đến chiến trường. Trước mắt Cao Anh Kiệt lúc này, chỉ có ba người Diệp Tu, Tô Mộc Tranh và An Văn Dật.

Đội trưởng không còn, nhưng Vi Thảo có ưu thế nhân số rõ rệt. Sao mình có thể đứng đờ ra nhìn? Trông Hưng Hân kìa, đang ở thế yếu nhưng lại bình tĩnh hơn nhiều. Quân Mạc Tiếu cứu Tay Nhỏ Lạnh Giá về, Mộc Vũ Tranh Phong chạy đến tập trung với họ, trên đường còn oanh tạc mục sư Đông Trùng Hạ Thảo.

Giờ đang là bốn đánh ba, Vi Thảo chúng ta chiếm lợi thế!

Cao Anh Kiệt không ngừng tự nhủ.

Nhưng phải làm thế nào bây giờ?

Tự nhủ xong, cậu lại tự vấn bản thân.

Mình nên bố trí lại các bước chiến thuật sắp tới, hay thế nào?

Cao Anh Kiệt biết chiến đội rất kỳ vọng ở mình, biết tương lai mà đội trưởng muốn cậu gánh lên vai có hình hài ra sao. Cậu vì đó mà luôn nỗ lực, nhưng khi thời khắc ấy đột ngột giáng xuống đầu, cậu lại vô cùng luống cuống. Chat được một câu "chưa đánh xong mà", cậu không biết nên làm gì kế tiếp.

Không thể thế được!

Dù mình chỉ là một đội viên bình thường, cũng không thể hoang mang thế được. Phải làm gì đó!

Phải gánh lấy tương lai Vi Thảo!

Lời đội trưởng vang vọng bên tai, nhưng mình bây giờ không những không gánh nổi trọng trách lớn lao đó, mà còn chẳng hề làm tốt việc một đội viên bình thường nên làm.

"Sau cái chết của Vương Bất Lưu Hành, sĩ khí Vi Thảo dao động mạnh." Phan Lâm cũng đã nhìn ra dàn tuyển thủ Vi Thảo đang lúng túng. Vương Bất Lưu Hành vừa rời trận, họ liền ngơ ngác, hoảng hốt như một đàn gà lạc mẹ.

Vi Thảo sở hữu ưu thế nhân số, đối thủ ở ngay trước mặt, nhưng người lấy lại tinh thần đầu tiên là Hưng Hân, người tấn công trước cũng là Hưng Hân.

"Không lẽ Vi Thảo để thua luôn?" Thái độ khác biệt giữa hai đội khiến Phan Lâm tròn mắt, khó thể tin rằng Vi Thảo đang chiếm ưu thế.

"Không phải tất cả đều vậy." Lý Nghệ Bác đột nhiên nói.

"Cái gì?" Phan Lâm chưa hiểu.

"Hứa Bân!" Nguyễn Thành kêu lên.

Vương Kiệt Hi bị Hưng Hân tiễn chân là điều rất bất ngờ, thậm chí hết hồn đối với Nguyễn Thành. Tuy nhiên, Hưng Hân cũng vì thế mà trả giá cực lớn. Lấy hai đổi một, giết át chủ bài đội bạn, tự đẩy chính mình vào thế bất lợi về nhân số. Pha đánh đổi này xem ra lợi bất cập hại.

Thế rồi Nguyễn Thành phát hiện, mình đã nhận định sai.

Phản ứng của tất cả người Vi Thảo, từ khán giả trên khán đài, đến tuyển thủ ngoài trận, đến tuyển thủ trong trận đều như nhau. Y sâu sắc cảm nhận được rằng, ba chữ Vương Kiệt Hi trong lòng người Vi Thảo không chỉ đơn giản là một tuyển thủ át chủ bài bình thường.

Anh là trái tim, là gốc rễ, là niềm hi vọng, là lòng tin của chiến đội này. Mọi nguồn gốc tạo nên sức mạnh cho một chiến đội khi vào trận, tất cả gần như chỉ mình Vương Kiệt Hi mang đến cho Vi Thảo.

Nhưng giờ đây, anh ngã xuống rồi.

Cái anh để lại cho các tuyển thủ trên sân, là kinh hoàng, là hoảng loạn, là ngơ ngác, là căng thẳng.

Song, vẫn có một người ngoại lệ.

Đó là Hứa Bân.

Mùa giải thứ sáu ra mắt Liên minh, mùa giải thứ chín chuyển nhượng từ Ba Lẻ Một đến Vi Thảo theo hình thức trao đổi, tính đến hôm nay, Hứa Bân đã phục vụ Vi Thảo được một năm rưỡi. Vi Thảo cho hắn rất nhiều bước tiến lớn lao. Hắn lọt top Ngôi Sao, trở thành đệ nhất kị sĩ Vinh Quang.

Hứa Bân hòa mình vào Vi Thảo rất nhanh. Có điều, hắn vẫn đến bằng phương thức chuyển nhượng chứ không phải sinh ra từ Vi Thảo như dàn tuyển thủ hiện tại. Sự dựa dẫm Vương Kiệt Hi ở hắn không lớn như họ.

Khi Vương Bất Lưu Hành ngã gục, hắn cũng hoảng hồn lắm, nhưng không vì thế mà mất bình tĩnh hay dừng mọi hành động đang làm.

Xử lý xong Hàn Yên Nhu, hắn đang chuẩn bị tấn công người kế tiếp. Bất ngờ thay, tất cả đồng đội bỗng đứng sững ra hết.

Hứa Bân vốn định phối hợp với Cao Anh Kiệt xử lý Tay Nhỏ Lạnh Giá. Chỉ cần hốt xong trị liệu Hưng Hân, chuyện lớn ắt sẽ thành. Ai ngờ Hưng Hân còn nhanh hơn, Quân Mạc Tiếu lao đầu về cứu viện, Mộc Vũ Tranh Phong cũng chạy qua tập hợp. Nhưng Hứa Bân không kinh ngạc với điều đó bằng việc Mộc Ân dễ dàng bị Quân Mạc Tiếu húc văng.

Đang xông lên, Độc Hoạt chỉ đành khựng lại. Thấy dòng chat từ Cao Anh Kiệt trên kênh đoàn đội, hắn cứ ngỡ cậu sẽ bố trí chiến thuật lại hay gì. Dù chỉ mới đến Vi Thảo một năm rưỡi và giữ chức đội phó, Hứa Bân đã nhìn ra rằng, chức đội trưởng Vi Thảo tương lai sẽ thuộc về Cao Anh Kiệt. Khi Vương Kiệt Hi giải nghệ, Cao Anh Kiệt chắc chắn sẽ thừa kế Vương Bất Lưu Hành, trở thành người tiếp tục thống lĩnh Vi Thảo trên con đường chinh chiến không ngừng nghỉ. Còn Hứa Bân hắn, mãi về sau vẫn sẽ là trợ thủ cho người đội trưởng này.

Hứa Bân không có tham vọng lớn lao. Hắn rất biết chấp nhận. Cũng như trong trận, nếu Vương Kiệt Hi bị giết, Cao Anh Kiệt tiếp nhận vai trò lãnh đạo, hắn vẫn sẽ là đội phó, là người kị sĩ che chắn, đỡ đần cho át chủ bài thế hệ kế tiếp.

Ấy thế nhưng, Cao Anh Kiệt mà hắn ngỡ đã cầm lên lá cờ thống lĩnh chỉ chat một câu "chưa đánh xong đâu mà", rồi chẳng rục rịch gì nữa. Ngược lại, ba người Hưng Hân cực kỳ quyết đoán, vùng thoát khỏi chiến trường thảm khốc và bắt đầu tấn công ngược Vi Thảo họ.

Ầm! Ầm!

Đạn pháo lại đến từ Mộc Vũ Tranh Phong.

Cao Anh Kiệt dù đang lúng túng, bản năng tuyển thủ chuyên nghiệp vẫn giúp cậu né tránh khi thấy pháo bay đến mặt. Lưu Tiểu Biệt và Viên Bách Thanh cũng dần tỉnh táo khi thấy hỏa lực dồn xuống đầu mình.

Họ nhìn lại cục diện trước mắt.

Ưu thế vẫn thuộc về mình cơ mà.

Họ dễ dàng nhận ra điều đó, nhưng rồi sao nữa? Phải đánh tiếp thế nào?

Mọi người cùng đưa ánh mắt về phía Mộc Ân. Át chủ bài Vi Thảo luôn là ma đạo học giả. Chiến thuật Vi Thảo sẽ luôn xoay quanh ma đạo học giả, nhân vật chính sẽ dẫn dắt cả đội.

Vi Thảo trước kia chỉ có duy nhất một Vương Bất Lưu Hành. Anh rất đáng tin cậy, anh mãi dẫn dắt mọi người theo sau mình trên chiến trường. Hôm nay, Vi Thảo đã có thêm một Mộc Ân. Đội hình song ma đạo học giả đem đến cho họ cảm giác như an toàn gấp đôi, nhưng ai cũng biết, đây là giai đoạn chuyển đổi át chủ bài.

Vương Kiệt Hi thuộc thế hệ tuyển thủ ra mắt mùa giải thứ ba, tuổi nghề của anh đã sắp chạm đến điểm cuối. Các tuyển thủ nổi bật cùng năm với anh là Triệu Dương đã giải nghệ, và Dương Thông đã lui khỏi vị trí át chủ bài, thay đổi đấu pháp. Chỉ còn mỗi Vương Kiệt Hi vẫn như ngày đầu tiên bước lên làm đội trưởng Vi Thảo, vẫn gánh vác sức nặng cả một chiến đội, để cả nhà cùng dựa dẫm.

Nhưng hôm nay, có lẽ nên để một người khác thử đứng dậy, thử tiếp nhận gánh nặng chiến đội lên vai mình.

"Anh Kiệt!" Lưu Tiểu Biệt kêu lên. Họ đang cố gắng né tránh các đợt tấn công đến từ Hưng Hân. Tuy là 4v3, họ vẫn rất cần một chiến thuật để phối hợp, rất cần một người dẫn đầu phương hướng. Người đó, phải là Cao Anh Kiệt.

Mình... Mình nên làm gì?

Cao Anh Kiệt nhìn về phía đối thủ. Họ đang lấy ít đánh nhiều, lại có thể khiến phe đông quân số rơi vào khốn đốn.

Diệp Tu và Tô Mộc Tranh, cặp đôi hợp tác tốt nhất Liên minh, kể cả vào hai mùa giải Vi Thảo đoạt quán quân.

Mình đủ sức chứ?

Cao Anh Kiệt nhìn đăm đăm về phía trước như thể nơi đó chính là tương lai, một tương lai hoàn toàn mới, dành riêng cho cậu và cả chiến đội Vi Thảo.

 
Last edited:

Bánh bao hâm hấp

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
248
Số lượt thích
624
Location
Ở đâu còn lâu mới nói
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Trừ Lưu Hạo
#5
Ở vào giây phút ấy, khi mọi tuyển thủ trong trận đều đang sững sờ, nhịp trận đấu như ngưng đọng, chỉ có một người vẫn kiên định làm việc cần làm. Thế trận khốc liệt đến mấy, dường như cũng chẳng ảnh hưởng đến tinh thần hắn mảy may. Ba nhân vật ngã xuống, hắn chẳng buồn liếc một cái, đã khiển nhân vật của mình chuyển sang mục tiêu kế tiếp.
Diệp lão đại lúc nào cũng thế. Lấy đại cục làm trọng. Quan trọng không phải là quá trình mà là chiến thắng cuối cùng thuộc về ai. Vậy mới có câu cửa miệng "Đội bạn thi đấu rất tốt, nhưng chúng tôi làm tốt hơn".
ao Anh Kiệt nhìn đăm đăm về phía trước như thể nơi đó chính là tương lai, một tương lai hoàn toàn mới, dành riêng cho cậu và cả chiến đội Vi Thảo.
Gánh nặng trên vai tiểu Cao thật lớn. Nhưng rồi em sẽ trưởng thành và làm được thôi.
 
Last edited:

ARIGYU

Gà con tiến hóa
Bình luận
12
Số lượt thích
13
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Hoàng Thiếu, Mộc Tranh, Diệp đại thần, Phàm Phàm
#6
Aizzz đọc chương này xong mong Vi Thảo thắng quá huhu
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#8
trận này tiêu biểu cho câu " giết địch phải giết vua trước" đây mà
 

Lang Phong

Cống hiến cấp cao
Bình luận
388
Số lượt thích
1,340
#9
Dù phải trả cái giá 2 đổi 1, nhưng Hưng Hân đã thành công trong việc khiến Vi Thảo dao động hoàn toàn, Cao Anh Kiệt tuy là chủ lực bồi dưỡng nhưng xét cho cùng chưa thể thay thế cho Vương Kiệt Hi được, thời cơ của Hưng Hân tới rồi
 

Liệp Tầm

Farm exp kiếm sống
Team Chuyên Cần
Bình luận
24
Số lượt thích
197
#10
Nhìn Vương Kiệt Hi nhớ Trương Giai Lạc.

Ba chữ Vương Kiệt Hi trong lòng người Vi Thảo không chỉ mang ý nghĩa một tuyển thủ át chủ bài bình thường, thì ba chữ Trương Giai Lạc trong lòng người Bách Hoa cũng thế. Nếu người Vi Thảo chỉ vì sự tồn tại của Vương Kiệt Hi mà thấy mình trở nên vô địch, chỉ vì sự thiếu vắng Vương Bất Lưu Hành mà luống cuống chân tay như gà mắc tóc, thì người Bách Hoa cũng vì sự xuất hiện của Trương Giai Lạc mà bỏ boss không màng, vì cái chết của Hoa Nhạt Mê Người mà điên cuồng đòi báo thù bất chấp hết thảy, cũng vì sự tái hiện Phồn Hoa Huyết Cảnh mà đau thấu tâm can, mà lao đầu vào họng súng, vào dưới lưỡi kiếm như con thiêu thân buông mình tế lửa. Người Bách Hoa điên đến mức họ cho tôi có cảm giác, họ không cần quán quân, chỉ cần Trương Giai Lạc. Nhưng tiếc thay, Trương Giai Lạc lại cần quán quân.

Vi Thảo thật may mắn. Họ vẫn còn Vương Kiệt Hi, có lẽ cho đến ngày anh giải nghệ. Mà Trương Giai Lạc thì đã mãi mãi rời Bách Hoa, mang theo linh hồn Bách Hoa - cả bản thân anh, lẫn Bách Hoa Liễu Loạn.

Nếu cho đi cái gì sẽ nhận lại được cái đó, fan Vi Thảo cho đi lòng trung, nhận lại lòng trung từ Vương Kiệt Hi, vậy fan Bách Hoa thì sao? Họ đã làm gì, để phải mất mát? Họ cho đi chưa đủ?

Về điểm này, e rằng lòng trung của người Gia Thế không bằng. Đấu Thần cũ vừa ngã xuống, họ tung hô ngay một Đấu Thần mới, bất kể đội trưởng cũ giải nghệ bất ngờ, bặt tăm bặt tích. Câu lạc bộ Bách Hoa dốc tâm dốc sức để fan quên đi Trương Giai Lạc mà chấp nhận Vu Phong, nhưng fan vẫn một lòng một dạ với Trương Giai Lạc. Câu lạc bộ Gia Thế tung tin phỉ báng Diệp Thu, fan lập tức tin sái cổ gật đầu như búa bổ. Có chăng, chỉ là một chút ký ức về bóng lưng người đội trưởng mà mình đã theo sau suốt bao năm, ẩn ẩn hiện hiện trong tiềm thức tuyển thủ Gia Thế khi đánh với Hưng Hân.
 

Lam Tiểu Tử

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
69
Số lượt thích
87
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Hưng Hân
#11
Try hard tiểu Kiệt
 
Số lượt thích: JayN

Normally Insane

Cống hiến cấp cao
Bình luận
363
Số lượt thích
1,181
#12
Chương này phân tích 1 các kỹ lưỡng nhất về giá trị của Vương Kiệt Hy đối với Vi Thảo - một giá trị vượt qua cả những tính toán chi li nhất. Vương Kiệt Hy đã nhận ra chưa nhỉ?
 

Tsukki

Farm exp kiếm sống
Bình luận
73
Số lượt thích
148
Location
Đà Nẵng
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp ma thần, Pánh Pao, Quàng thiếu, Vương mama
#13
Cao Anh Kiệt được bảo bọc quá kỹ càng, trận thua để kick tinh thần ở All-star của Vương má má có vẻ chưa đủ. Anh quên tính đến sức nặng của mình đối với chiến đội. Nay tượng đài tinh thần sừng sững ngã xuống, cả chiến đội lẫn khán giả hoang mang. Anh hy sinh quá nhiều, đến nỗi nó trở thành tự nhiên khi anh còn thì Vi Thảo còn. Giờ muốn nhả dần ra cũng khó.
 

Kid

Phó bản trăm người
Bình luận
114
Số lượt thích
271
#14
Cái bóng của Vương Kiệt Hi đối với Vi Thảo quá lớn, mình nghĩ Cao Anh Kiệt chưa đủ bản lĩnh để tự mình dẫn dắt Vi Thảo trận này đây xem như một bài học xương máu cho toàn bộ Vi Thảo
p/s Đến khi Kiều Nhất Phàm vào sân với sự cover sải tay dài của Mộc Vũ Tranh Phong và Quân Mạc Tiếu cùng với tầm tay hạn chế của đội hình Vi Thảo thì trận này xem như bế mặc. Hi vọng đây là sân khấu của Kiều Nhất Phàm về việc chứng tỏ sự đứng lên từ chổ đã vấp ngã
 

mọt mọt

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
14
Số lượt thích
62
#15
Muốn nắm tương lai Vi Thảo trong tay, có lẽ Cao Anh Kiệt còn cần học hỏi nhiều lắm, và có lẽ Vương Kiệt Hi cần phải thay đổi phương thức dạy dỗ người kế nhiệm nhiều lắm.
Bản thân Anh Kiệt có tài năng song lại không có được cái uy của người đội trưởng. Thêm nữa sự bao bọc, chở che gần như quá lớn từ Vương Kiệt Hi vô hình chung như càng làm cho cậu nhóc thấy rằng bản thân không được như anh và áp lực làm thế nào để có thể được như đội trưởng chứ chưa nói đến là vượt qua.
Mình không nói đến vấn đề sai đúng, mình chỉ nghĩ, cái Vương Kiệt Hi cần không chỉ là sự hi sinh mà là sự mạnh bạo hơn nữa.
 

Kid

Phó bản trăm người
Bình luận
114
Số lượt thích
271
#16
Nhìn Vương Kiệt Hi nhớ Trương Giai Lạc.

Ba chữ Vương Kiệt Hi trong lòng người Vi Thảo không chỉ mang ý nghĩa một tuyển thủ át chủ bài bình thường, thì ba chữ Trương Giai Lạc trong lòng người Bách Hoa cũng thế. Nếu người Vi Thảo chỉ vì sự tồn tại của Vương Kiệt Hi mà thấy mình trở nên vô địch, chỉ vì sự thiếu vắng Vương Bất Lưu Hành mà luống cuống chân tay như gà mắc tóc, thì người Bách Hoa cũng vì sự xuất hiện của Trương Giai Lạc mà bỏ boss không màng, vì cái chết của Hoa Nhạt Mê Người mà điên cuồng đòi báo thù bất chấp hết thảy, cũng vì sự tái hiện Phồn Hoa Huyết Cảnh mà đau thấu tâm can, mà lao đầu vào họng súng, vào dưới lưỡi kiếm như con thiêu thân buông mình tế lửa. Người Bách Hoa điên đến mức họ cho tôi có cảm giác, họ không cần quán quân, chỉ cần Trương Giai Lạc. Nhưng tiếc thay, Trương Giai Lạc lại cần quán quân.

Vi Thảo thật may mắn. Họ vẫn còn Vương Kiệt Hi, có lẽ cho đến ngày anh giải nghệ. Mà Trương Giai Lạc thì đã mãi mãi rời Bách Hoa, mang theo linh hồn Bách Hoa - cả bản thân anh, lẫn Bách Hoa Liễu Loạn.

Nếu cho đi cái gì sẽ nhận lại được cái đó, fan Vi Thảo cho đi lòng trung, nhận lại lòng trung từ Vương Kiệt Hi, vậy fan Bách Hoa thì sao? Họ đã làm gì, để phải mất mát? Họ cho đi chưa đủ?

Về điểm này, e rằng lòng trung của người Gia Thế không bằng. Đấu Thần cũ vừa ngã xuống, họ tung hô ngay một Đấu Thần mới, bất kể đội trưởng cũ giải nghệ bất ngờ, bặt tăm bặt tích. Câu lạc bộ Bách Hoa dốc tâm dốc sức để fan quên đi Trương Giai Lạc mà chấp nhận Vu Phong, nhưng fan vẫn một lòng một dạ với Trương Giai Lạc. Câu lạc bộ Gia Thế tung tin phỉ báng Diệp Thu, fan lập tức tin sái cổ gật đầu như búa bổ. Có chăng, chỉ là một chút ký ức về bóng lưng người đội trưởng mà mình đã theo sau suốt bao năm, ẩn ẩn hiện hiện trong tiềm thức tuyển thủ Gia Thế khi đánh với Hưng Hân.
Cảm ơn bạn về bài viết rất hay. Những chi tiết và những phân tích như thế này là điều làm tôi thích Toàn chức cao thủ, đối với tôi tác phẩm này đã vượt qua tầm của một tác học văn học mạng giải trí đơn thuần.
p/s cũng phải dành sự cảm ơn đến Lá vì một bản dịch rất chất lượng. Dù rất tò mò về những chi tiết phía sau nhưng mình cũng ko thể nhai nỗi bản convert mà phải ngày nào cũng lên hóng từng chương của Lá
 

Tiểu Long KK

Gà con tiến hóa
Bình luận
12
Số lượt thích
21
Location
Sài Gòn
Fan não tàn của
Phương Duệ
#17
Vương mắt bự nhận chức đội trưởng ở mùa giải thứ ba..
Vọng thiên.. câu chém gió này ở đâu ra?
 

Thiên Du

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
142
Số lượt thích
79
#18
Diệp lão đại lúc nào cũng thế. Lấy đại cục làm trọng. Quan trọng không phải là quá trình mà là chiến thắng cuối cùng thuộc về ai. Vậy mới có câu cửa miệng "Đội bạn thi đấu rất tốt, nhưng chúng tôi làm tốt hơn".

Gánh nặng trên vai tiểu Cao thật lớn. Nhưng rồi em sẽ trưởng thành và làm được thôi.
Ng ta gọi là Tiểu Kiệt chứ k ai gọi Tiểu Cao bạn ơi.
 

Suu Nhi 97

Farm exp kiếm sống
Bình luận
78
Số lượt thích
106
Location
Quanh năm không thiếu nắng mưa nhưng méo sợ bão :v
Team
Hưng Hân
#19
Vương mắt bự nhận chức đội trưởng ở mùa giải thứ ba..
Vọng thiên.. câu chém gió này ở đâu ra?
Đây nhé. Phiên ngoại Đỉnh vinh quang.

Tổng quán quân mùa giải thứ hai Liên minh Vinh Quang —— chiến đội Gia Thế!

Trận chung kết vừa kết thúc, báo chí đưa tin ngập trời. Gia Thế nối tiếp mùa giải đầu tiên, lần thứ hai đoạt tổng quán quân.

Kết quả này cao quý hơn tất cả mọi thứ, nhưng trong mắt các tuyển thủ chuyên nghiệp, nó còn bao hàm một ý nghĩa đặc biệt khác.

Bởi vì trận tổng chung kết kia.

Trận tổng chung kết mà phần đấu đoàn đội chỉ cần hơn năm phút đã phân rõ thắng thua kia.

Càn quấy! Đây chính là cảm giác trực quan nhất của góc nhìn chuyên nghiệp đối với cuộc tranh tài này. Một cuộc chiến được xem là đẳng cấp nhất của Vinh Quang, lại vì sự càn quấy của hai đội mà mất đi hào quang khiến người ta phải thờ cúng của nó. Thứ lộ ra lại là bầu không khí lưu manh giang hồ thường thấy trong đấu trường game online Vinh Quang.

Bởi vì hai đội đều xuất thân giang hồ, cho nên bọn họ cũng dùng phương thức đó để viết nên một kết cuộc, một lời cáo biệt với quá khứ của mình. Bọn họ cuối cùng sẽ hoàn toàn bước lên sân khấu chuyên nghiệp này, dùng thái độ chuyên nghiệp, duy trì tinh thần chuyên nghiệp.

Những thứ đó, có người cảm nhận được, có người không, cũng có người nửa này nửa nọ. Đây là thời đại chuyển đổi của Vinh Quang, mỗi người đều có một khởi đầu khác nhau, có tâm tình và cảm thụ khác nhau. Nhưng trong tương lai sắp tới, toàn bộ những người bước lên sàn đấu này, đều sẽ chỉ chung một mục đích: Thắng lợi, quán quân!

Mà mỗi một mùa hè, cũng đều bắt đầu bởi mục đích này.

Chiến đội Vi Thảo.

Một giờ nữa, bọn họ sẽ tổ chức họp báo trước mùa giải mới. Những điều chỉnh mà chiến đội đưa ra trong mùa hè này, kế hoạch và mục tiêu của mùa giải mới, đều sẽ công bố chính thức trong buổi họp báo. Có điều mọi thành viên của chiến đội Vi Thảo đều biết, việc quan trọng nhất, là mượn cuộc họp báo này để giới thiệu một tân nhân, một người nữa sắp khoác vào chiến bào Vi Thảo mà chinh chiến, một người mới khiến trên dưới Vi Thảo đều trông đợi.

Vương Kiệt Hi ngồi trong phòng nghỉ, chờ họp báo bắt đầu.
“Rất tốt.” Anh lại tán dương từ đáy lòng thêm lần nữa, như vậy anh lại càng yên tâm hơn với an bài kế tiếp.

“Đã vậy thì anh sẽ giao cho cậu thêm một trọng trách nữa.” Lâm Kiệt nói.

“Á?” Vương Kiệt Hi không hiểu nhìn Lâm Kiệt.

“Kể cả vị trí đội trưởng của anh, cũng cầm luôn đi!” Lâm Kiệt chậm rãi nói.

“Đội trưởng?!” Vương Kiệt Hi kinh ngạc kêu lên, một bên Phương Sĩ Khiêm đã trực tiếp đứng dậy.
Vi Thảo tân nhân Vương Kiệt Hi trực tiếp được bổ nhiệm làm đội trưởng Vi Thảo, điều khiển nhân vật hạch tâm Vi Thảo —— Vương Bất Lưu Hành!

Ngay trước khi mùa giải mới bắt đầu, đây đã trở thành đề tài được quan tâm nhất khắp liên minh Vinh Quang.
 

Vmiu

Người chơi công hội
Bình luận
238
Số lượt thích
381
#20
"không ai có thể ngăn cản Vương Kiệt Hy một mình nâng Vi Thảo bay cao", vâng, trừ một ngoại lệ của tất cả ngoại lệ mang 2 chữ "Diệp Tu". cái bóng của Vương Kiệt Hy quá lớn, không khéo lại đè nặng lên vai Anh Kiệt- một chàng trai tánh tình như thiên sứ. có một sự thật là những người tâm địa hiền lành, tính tình khiêm nhường, nhân ái thường rất khó để giữ vai trò lãnh đạo hoặc ít nhất là không thể thích ứng ngay khi vừa xảy ra chuyển đổi, Anh Kiệt rất tốt nhưng rất tiếc, e là trận này Hưng Hân sẽ thắng dù tỷ số sẽ ko chênh lệch nhiều
 

Bình luận bằng Facebook