Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1333

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,134
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1

Edit & beta: Lá Mùa Thu

Chương 1333: Tính quyết định

Thế là xong rồi ư?

Góc nhìn đen kịt một màu, Cao Anh Kiệt có chút nản lòng.

Không!

Một âm thanh bỗng vang lên trong đầu, cậu như nghe thấy bên tai có người lặp lại câu nói kia.

"Hãy gánh lấy tương lai Vi Thảo!"

Chưa xong, chưa đâu!

Ám Trận không gây sát thương, chỉ phủ lấp toàn bộ tầm nhìn mà thôi. Lúc mình rơi xuống, mình đang hướng mặt về phía...

Mộc Ân đứng phắt dậy. Cậu xoay người một góc nhỏ, nhắm hướng chính giữa Quỷ Liên Hoàn, xông thẳng!

Clgt?

Tất cả người xem đều há hốc mồm. Họ phải nhìn lại để xác nhận có phải Ám Trận đã mất rồi không. Nhưng không, Ám Trận vẫn còn đó, hiệu ứng mù vẫn còn đó. Nói cách khác, dưới góc nhìn tối tăm mù mịt, Cao Anh Kiệt vẫn thao tác cực chuẩn! Cậu ấy hành động hoàn toàn bằng trí nhớ? Cảm giác phương hướng mạnh đến thế ư?

Mộc Ân bay lên giữa trời và rút lấy chiếc chổi Thần Lộ đang cưỡi. Cậu lúc này không cách nào tấn công chính xác được, chỉ có thể dùng kỹ năng AoE để quấy rối đối thủ.

Chổi Lốc Xoáy!

Thần Lộ vung lên, Mộc Ân xoáy tròn cơ thể cuốn theo gió lớn lao xuống. Vì chiến thắng, cậu đã dốc hết toàn lực. Cậu chấp nhận bước vào Tĩnh Mặc Trận, bị phong ấn kỹ năng, lại bị ném vào Ám Trận mất tầm nhìn, cậu vẫn không từ bỏ.

Nhưng khán giả đã không nỡ xem tiếp nữa.

Họ không đành lòng nhìn Cao Anh Kiệt cố gắng đến thế, cuối cùng vẫn không đạt thành ý nguyện.

Nòng pháo Mộc Vũ Tranh Phong đã sớm nhấc lên, nhắm thẳng Mộc Ân giữa không trung. Một tia laser bắn ra.

Ầm!

Mộc Ân lập tức bị Pháo Laser bắn văng đi.

Rốt cuộc vẫn không thể à?

Cao Anh Kiệt thở dài. Quả nhiên, đối thủ còn lâu mới kém đến mức bị mình đánh trúng khi đang mù!

Khoảnh khắc bay ra khỏi kết giới Ám Trận, Mộc Ân thoát trạng thái mù, Cao Anh Kiệt vội ổn định cơ thể, tìm kiếm Đông Trùng Hạ Thảo. Cậu ta đang bị vây chính giữa một đống Quỷ Trận đan xen chất chồng, debuff và sát thương dán khắp người, hiệu ứng ánh sáng giao thoa lẫn nhau, chớp nháy thành màu đen đặc.

Thái đao trong tay Một Tấc Tro đột ngột giương cao. Mọi Quỷ Trận xếp đầy trên đất như nghe thấy lệnh hiệu triệu, linh hồn quỷ dữ bất an nhảy nhót khắp nơi.

Quỷ Thần Thịnh Yến!

Toàn bộ linh hồn quỷ dữ nổ tung! Linh khí luồn lách khắp trong không khí như điên như dại, tìm mục tiêu trong phạm vi Quỷ Trận. Các nhân vật Vi Thảo nào dám đến gần vào lúc này? Đáng thương thay, ở vị trí chính giữa, nơi các Quỷ Trận chồng chất lên nhau, mục sư Đông Trùng Hạ Thảo chỉ đành phơi mình cho quỷ cắn xé.

Ầm!

Lại thêm một luồng Vệ Tinh Xạ Tuyến từ trên trời giáng xuống, tụ hội một chỗ với vô số linh hồn giương nanh múa vuốt, nuốt chửng Đông Trùng Hạ Thảo, đến một góc áo cũng không chừa...

Mục sư Vi Thảo chết trận.

Giây phút ấy, mọi người đã nghĩ đến kết quả cuối cùng. Sân nhà Vi Thảo lặng im chết chóc. Chỉ một góc khán đài dành cho đội khách, nơi tập trung fan cứng Hưng Hân tháp tùng theo từng bước chân chinh chiến của chiến đội, là vừa hò hét vừa nhảy nhót, chờ đón chiến thắng khó tin sắp xảy ra.

"Thật... Thật không thể tin nổi." Không biết các bình luận viên đã thốt lên câu này bao nhiêu lần trong cùng một đêm. Nhìn thấy Hưng Hân thành công giết mục sư Vi Thảo, Phan Lâm không khỏi lặp lại lần nữa.

Lúc Hưng Hân làm cỏ xong Vương Kiệt Hi, sĩ khí Vi Thảo sa sút mạnh, người Vi Thảo có hơi hoảng loạn, nhưng vì Hưng Hân yếu thế về quân số nên người ta vẫn đánh giá cao Vi Thảo hơn. Nguyễn Thành lúc đó còn nghiến răng nghiến lợi, chỉ chờ Vi Thảo diệt sạch Hưng Hân để mình tha hồ soi lỗi mà tế.

Cơ mà giờ y khỏi soi nữa.

Mục sư Vi Thảo chết trận rồi. Sau một pha mang tính quyết định như thế, làm gì còn kỳ tích phát sinh?

Vâng, không còn.

Đêm nay, đã xảy ra đủ chuyện động trời rồi.

Mục sư chết, bốn tay đấm Vi Thảo cố thử giết nhanh Tay Nhỏ Lạnh Giá, nhưng Quỷ Trận của Một Tấc Tro bảo vệ Tay Nhỏ Lạnh Giá cực tốt. Mà khi An Văn Dật có thể yên ổn đứng phía sau trị liệu, Quân Mạc Tiếu ở tiền tuyến sẽ luôn xông pha, không biết sợ chết là gì.

Không khả năng xoay chuyển, không thể lội ngược dòng, trận đấu cứ thế mà chấm dứt. Hưng Hân đánh bại Vi Thảo trên sân khách với tỉ số chung cuộc 8 - 2.

Có quá nhiều thông tin cần tiêu hóa ở trận này, cả nhà thi đấu đều chìm trong im lặng. Tuyển thủ đôi bên lần lượt ra khỏi phòng đấu, bước đến giữa sân khấu như lúc mới bắt đầu vào trận. Điều khác biệt duy nhất là, giờ đây họ đã phân ra người thắng kẻ bại. Một bên có thể vui cười rộn rã, mà bên còn lại nếm mọi chua xót đắng cay.

Vương Kiệt Hi, người bị giết và phải rời trận đầu tiên, bình tâm nhìn về chiến đội đang đứng đối diện.

Diệp Tu... Tính từ lúc mình vào Liên minh đến nay, đôi bên đã chiến nhau suốt bảy mùa giải. Nếu chỉ xét kết quả, thì Diệp Tu từ mùa giải thứ tư không còn bước vào trận tổng chung kết nữa, chắc chắn kém cạnh ba lần vào chung kết, hai lần đoạt quán quân của Vương Kiệt Hi.

Vòng đấu bảng tổng cộng 14 lần chạm trán, cả hai có thắng có thua.

Vòng chung kết mùa giải thứ bảy, gặp nhau ngay tứ kết, Vi Thảo tự tay tiễn chân Gia Thế về nhà. Sau trận ấy, fan Vinh Quang hô hào cho rằng thời đại của Diệp Thu đã thật sự kết thúc. Thế nhưng, chẳng biết vì sao Vương Kiệt Hi luôn cảm thấy mình chưa hề chiến thắng đối thủ này. Đó là một cảm giác thực chiến, không phải kiểu đếm cúp, đếm thành tích mỗi bên đạt được. Bởi vì, cách mà Gia Thế đánh trong trận tứ kết mùa bảy quá mức tan đàn xẻ nghé, đến mức đối thủ là Vương Kiệt Hi cũng phải lắc đầu.

Trận chiến ấy cũng trở thành lần cuối hai người đụng độ. Vòng bảng mùa giải thứ tám, Vi Thảo và Gia Thế chưa kịp gặp nhau, Diệp Thu đã tuyên bố giải nghệ.

Khi mới nghe tin này, Vương Kiệt Hi không thể hiểu nổi.

Tuy ngoại giới đưa ra rất nhiều cách nhìn để lý giải, nhưng với tư cách đối thủ trên sàn đấu, anh chỉ biết một điều: Trạng thái của Diệp Thu còn xa mới phải giải nghệ.

Khả năng là chiến đội Gia Thế xảy ra vấn đề...

Song, những chuyện này không còn quan trọng nữa, bởi Diệp Thu đã giải nghệ rồi. Nhiệm vụ của Vương Kiệt Hi, vẫn là dẫn dắt Vi Thảo đi đến chiến thắng, và chỉ có chiến thắng mà thôi.

Hôm nay, hắn quay về.

Diệp Thu biến thành Diệp Tu. Không biết đó là trò mèo gì, nhưng cũng chẳng quan trọng. Quan trọng là, hắn dùng thời gian một năm rưỡi, nhặt nhạnh từ đâu ra một chiến đội, và rồi, tiếp tục đánh bại Vương Kiệt Hi trên sàn đấu.

Lần cuối mình thua tên này là khi nào nhỉ?

Vương Kiệt Hi không nhớ rõ cho lắm. Lần mà anh nhớ nhất là mùa giải thứ ba, mùa giải anh đoạt Tân Binh Tốt Nhất. Kẻ đứng đầu trong đám tân binh, cũng chỉ là một con gà lon ton khi đối diện với đại thần Diệp Thu! Đấu pháp Ma Thuật Sư được xưng tụng là cao thâm khó lường, gặp phải Diệp Thu, bao nhiêu hào quang ma thuật đều phải lụi tàn. Nhất Diệp Chi Thu vung món vũ khí bạc Khước Tà danh tiếng lẫy lừng kia, dùng đấu pháp mà mọi pháp sư chiến đấu đều phải học theo như sách giáo khoa, đánh cho ma đạo học giả Vương Bất Lưu Hành khốn đốn. Gia Thế được hắn gánh trên vai, ở thời đại đó, quả thật vô địch Liên minh.

Giờ, anh lại muốn gánh lên một chiến đội thế này nữa sao?

"Chúc mừng." Vương Kiệt Hi đến trước mặt Diệp Tu, đưa tay phải ra như mọi khi.

"Cám ơn." Diệp Tu cũng đưa tay phải ra bắt.

"Lần sau bọn tôi sẽ thắng." Vương Kiệt Hi nói.

"Ồ? Các cậu?" Diệp Tu cười, nhìn cả chiến đội Vi Thảo đang dàn hàng ngang trước mặt mình. Là kẻ thua trận, dĩ nhiên họ không vui vẻ gì. Nhất là Cao Anh Kiệt. Cậu nhóc vô cùng đau khổ, cúi gằm đầu bởi không cam lòng. Chỉ cần liếc qua, sẽ thấy rõ từng giọt, từng giọt nước mắt từ trên mặt cậu rơi xuống.

"Ừ, nếu như bọn chúng coi cậu là tấm gương, chứ không phải bức tường thành dựa dẫm." Diệp Tu nói hết câu, rời đi, bắt tay đến Hứa Bân phía sau Vương Kiệt Hi.

Tấm gương?

Tường thành dựa dẫm?

Vương Kiệt Hi sửng sốt. Phương Duệ đến trước mặt anh, đưa tay ra bắt, anh cũng không phản ứng. Hứa Bân lên tiếng nhắc, anh mới vội vàng bắt tay với hắn.

Ý anh ta nói, trước nay mình quá lao tâm? Nhưng chẳng phải lúc anh ở Gia Thế, cũng dốc mọi sức lực mà gánh cả chiến đội lên vai đó sao?

Vương Kiệt Hi nhìn theo bóng lưng Diệp Tu đằng xa. Hắn đã bắt tay đến Cao Anh Kiệt ở cuối đội hình Vi Thảo. Cao Anh Kiệt vẫn cúi gằm mặt, thấy có người đến cũng không ngước lên, chỉ chìa tay phải ra một chút.

"Em làm tốt lắm." Diệp Tu bỗng chủ động trò chuyện, "Nhưng đó chỉ là giác ngộ và quyết tâm, ngoài ra em còn thiếu sót rất nhiều thứ. Giác ngộ, quyết tâm, ai mà không có?"

Diệp Tu nói xong quay lưng đi. Cao Anh Kiệt kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn theo hắn. Các tuyển thủ Hưng Hân từng người bước tới, bắt tay với Cao Anh Kiệt, đến tận người cuối cùng: Kiều Nhất Phàm.

Thời gian một năm đủ để các thiếu niên trưởng thành rất nhiều, cả về vóc dáng lẫn tính tình. Hai cậu đều đã cao hơn, nét non nớt, ngây ngô trên gương mặt cũng dần tan đi. Gương mặt Cao Anh Kiệt còn đẫm nước mắt, nhìn thấy bạn cũ mới sực tỉnh, hốt hoảng đưa tay lên lau.

Kiều Nhất Phàm không cười cậu, chỉ rút trong túi một bịch khăn giấy ra đưa. Cao Anh Kiệt nhận nhưng chỉ cầm trong tay chứ không lau.

"Nhất Phàm, cậu bây giờ thật mạnh." Cao Anh Kiệt nói.

"Cậu cũng mạnh. Cậu còn siêu thiên tài luôn, rơi vào Ám Trận vẫn đánh được." Kiều Nhất Phàm nói.

"Có ích gì chứ? Bọn mình cuối cùng vẫn thua mà." Cao Anh Kiệt nói đến đây lại ủ rũ.

"Cứ cố gắng lên!" Kiều Nhất Phàm nói.

"Ừm, lần sau mình nhất định phải thắng." Cao Anh Kiệt nói.

"Hay lắm." Kiều Nhất Phàm mỉm cười, không hề so đo chuyện đối thủ nói muốn thắng tức là mình phải thua.

Trận đấu đã kết thúc như thế. Trong họp báo sau trận, đôi bên đều tỏ ý khen ngợi biểu hiện của đối thủ. Khi các phóng viên đặt câu hỏi với đội trưởng Vương Kiệt Hi của Vi Thảo, anh nhiều lần toát ra vẻ mặt nghĩ ngợi, trong khi tuyển thủ thiên tài Cao Anh Kiệt sau trận thua đêm nay lại thể hiện một vẻ kiên cường, lòng quyết tâm chưa từng thấy.

Vốn chuẩn bị sẵn tài liệu soi và xoáy Hưng Hân, Nguyễn Thành nghỉ họp báo luôn. Sau đó, kênh truyền hình eSports nhận được vô số cuộc gọi từ khán giả, yêu cầu bình luận viên trực tiếp các trận đấu cho dù trình kém một tí cũng không sao, chỉ cần nói năng ổn thỏa, chứ đừng thiên vị cá nhân một cách ngu dốt và quá đáng như Nguyễn Thành.

Lươt đấu thứ 27 kết thúc với bất ngờ lớn khi Hưng Hân chiến thắng Vi Thảo trên sân khách. Nhưng ngoài ra, còn phải kể đến một bất ngờ khác: Chiến đội Hô Khiếu, con tôm chân nhũn đã quỳ suốt bao nhiêu trận, đột nhiên cứng càng một lần, đánh bại chiến đội Lam Vũ với tỉ số 8 - 2.

 
Last edited:

Dzun

Phó bản trăm người
Bình luận
179
Số lượt thích
224
Location
Hàng xóm Bánh Bao
Team
Khác
Fan não tàn của
Bách Hoa Liễu Loạn - Khí Xung Vân Thủy
#2
Tem
 
Số lượt thích: Ail

tán tu

Farm exp kiếm sống
Bình luận
56
Số lượt thích
138
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Dụ Hoàng; Diệp Bất Tu; Kiều Nhất Phàm
#3
Hụt tem thôi rút phong bì!
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#4
Tem 3 vẫn dc nhỉ?
 

Bánh bao đang hấp

Farm exp kiếm sống
Bình luận
49
Số lượt thích
145
#5

Lươt đấu thứ 27 kết thúc với bất ngờ lớn khi Hưng Hân chiến thắng Vi Thảo trên sân khách. Nhưng ngoài ra, còn phải kể đến một bất ngờ khác: Chiến đội Hô Khiếu, con tôm chân nhũn đã quỳ suốt bao nhiêu trận, đột nhiên cứng càng một lần, đánh bại chiến đội Lam Vũ với tỉ số 8 - 2.

@@@@@@@ cai' nay` ms shock that su ne`, the; quai nao o_O
 

Lão Ngụy

Lure like như hack
Bình luận
469
Số lượt thích
1,698
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu, Ngụy Sâm
#6
Vốn chuẩn bị sẵn tài liệu soi và xoáy Hưng Hân, Nguyễn Thành nghỉ họp báo luôn. Sau đó, kênh truyền hình eSports nhận được vô số cuộc gọi từ khán giả, yêu cầu bình luận viên trực tiếp các trận đấu cho dù trình kém một tí cũng không sao, chỉ cần nói năng ổn thỏa, chứ đừng thiên vị cá nhân một cách ngu dốt và quá đáng như Nguyễn Thành.
Tội nghiệp, pha vả mặt này đau quá đau...
 

Lang Phong

Cống hiến cấp cao
Bình luận
388
Số lượt thích
1,340
#7
Trận thua hôm nay Cao Anh Kiệt buồn đến rơi lệ, buồn vì thấy bản thân chưa xứng với mọi người tin tưởng, nhưng ít ra Tiểu Kiệt còn có thể tiến bộ, chứ Nguyễn Thành ăn phát đại chiêu này thì chắc hết dậy nổi rồi...
 

tán tu

Farm exp kiếm sống
Bình luận
56
Số lượt thích
138
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Dụ Hoàng; Diệp Bất Tu; Kiều Nhất Phàm
#8
Vương Kiệt Hi sửng sốt. Phương Duệ đến trước mặt anh, đưa tay ra bắt, anh cũng không phản ứng. Hứa Bân lên tiếng nhắc, anh mới vội vàng bắt tay với hắn.

Ý anh ta nói, trước nay mình quá lao tâm? Nhưng chẳng phải lúc anh ở Gia Thế, cũng dốc mọi sức lực mà gánh cả chiến đội lên vai đó sao?
Diệp ma thần gánh đội là để bản thân mình làm tấm gương cho mọi người. Cho họ cái cảm giác "Mình có thể đấu riêng, đấu độc lập (trừ mục sư)", giúp cho bất cứ thành viên nào cũng có thể tự mình tạo ra phong cách cá nhân. Và ai cũng có thể tự mình xoay xở được trong trường hợp khẩn. Cứ nhìn vào quá trình trưởng thành của team Hưng Hân kìa, có ai không phải phạm lỗi gây ra n chuyện xôn xao dư luận rồi trưởng thành đâu.
Còn Vương ba ba thì khác, gọi anh là ba ba là hiểu rồi, anh quá che chở cho thành viên trong đội, vậy nên trừ người đã có phong cách sẵn từ đầu thì đa số đều tuân theo nguyên tắc "phối hợp với đội trưởng". Cứ phối hợp thế nên khi không có đội trưởng thì kết quả quá rõ. Thành "hoa trong nhà ấm" hết thì sao thắng được!
trong khi tuyển thủ thiên tài Cao Anh Kiệt sau trận thua đêm nay lại thể hiện một vẻ kiên cường, lòng quyết tâm chưa từng thấy.
Tới lượt em trưởng thành rồi! Thôi ít nhất em cũng còn may, ăn hành của lão Diệp có một lần thôi. Giờ cố gắng ít ra đợt sau còn có hy vọng là ngửi phải hành thôi, không phải ăn. Đỡ hơn Đường Hạo nhiều lắm rồi! Good luck.
Chiến đội Hô Khiếu, con tôm chân nhũn đã quỳ suốt bao nhiêu trận, đột nhiên cứng càng một lần, đánh bại chiến đội Lam Vũ với tỉ số 8 - 2.
Cái này thiệt đúng là SHOCK nek! Bộ có ai cảnh tỉnh được Đường Hạo rồi hả? Anh hùng giáng thế ở đâu ra vậy?
 

Kid

Phó bản trăm người
Bình luận
114
Số lượt thích
271
#9
Đêm này này sau Nguyễn Thành ăn vả xấp mặt ra thì Vương Kiệt Hi chắc là người thất vọng nhất:
1. Chứng kiến Vương Bất Lưu Hành gục ngã đầu tiên trong trận đấu
2. Chứng kiến một tương lai Vi Thảo không có Vương Kiệt Hi đáng báo động như thế nào
3. Chứng kiến thiên tài mà mình đặt hết tất cả hi vọng kế thừa vẫn núp dưới cái bóng của anh, chưa đủ khả năng gánh vác chiến đội
4. Và trên hết là quyết định sai lầm của mình khi không nhìn nhận được tài năng của Kiều Nhất Phàm làm cho một tài năng mà nếu được giữ lại sẻ trở thành một chủ lực của chiến đội. Trong giải all star Kiều Nhất Phàm đã từng dùng trận quỷ để đánh khiêu chiến, ở một sân khấu lớn nơi mọi cá nhân mong muốn thể hiện mình như vậy, cậu đã cầm một nghề mới đánh khiêu chiến nếu Vương Kiệt Hi chỉ cần quan tâm đến cậu một chút hỏi thăm lí do và xem KNP chơi trận quỷ thì chắc anh sẽ nhận ra được tài năng và bồi dưỡng cậu như Diệp Tu. Chỉ vì quá quan tâm và thiên vị Cao Anh Kiệt mà không quan tâm đến những người khác đã làm cho Vi Thảo mất đi một tài năng trẻ và là tương lai của cả chiến đội
 

ENDDRAGON

Farm exp kiếm sống
Bình luận
80
Số lượt thích
143
#11
Đọc giờ mới để ý là vẫn lầm tưởng Trương phó đội Dụ đội và Vương đội Hàn đội (Diệp đội bỏ qua đi) là những lão tướng trơ với cảm xúc. Dù thắng hay thua cũng ko thấy mấy ông ý biểu lộ ra ngoài lắm.
 

Liệp Tầm

Farm exp kiếm sống
Team Chuyên Cần
Bình luận
24
Số lượt thích
197
#12
Lúc đầu thực sự tôi không hiểu lắm vì sao Vương Kiệt Hi phải hi sinh cho Vi Thảo nhiều đến vậy. Pha nhả kèo ở Ngôi Sao Cuối Tuần mùa 8 e rằng trong Liên minh này chỉ có mình Vương Kiệt Hi dám làm, nên anh mới nhận được cái vỗ tay thể hiện sự tôn kính tột độ từ Diệp Tu và Dụ Văn Châu. Phải nói suốt chiều dài truyện, sự hi sinh của Vương Kiệt Hi đối với Vi Thảo không chỉ gói gọn trong cương vị đội trưởng (mặc dù làm đội trưởng là đã hi sinh hơn đội viên thông thường rồi). Tôi có cảm giác anh ta nguyện làm tất cả vì Vi Thảo, thứ tình cảm anh ta đối với Vi Thảo phải gọi là lòng trung thành tuyệt đối, chứ không đơn giản là cảm tình với một chiến đội mình đã phục vụ bao năm. Như Tiêu Thời Khâm tài cao không chỗ sử dụng, nhưng không đi khỏi Lôi Đình trước mùa 8 dù rất nhiều người mời ấy, vì tri ân Lôi Đình đã dìu dắt mình, hoặc như Triệu Dương, như Điền Sâm, với tài năng của mình, họ đã có thể bước lên một tương lai tươi sáng hơn, nhưng nhất quyết ở lại. Đó là lòng trung rất đặc biệt ở một số người này, mà Vương Kiệt Hi là đại diện tiêu biểu. Anh hi sinh đấu pháp thương hiệu cá nhân, hi sinh danh tiếng nâng đỡ Cao Anh Kiệt, anh dốc hết ruột hết gan... Những hi sinh đó sẽ mang lại hậu quả gì cho Vương Kiệt Hi, truyện đã nhiều lần nói rõ.

Sau khi đọc Đỉnh Vinh Quang, tôi mới vỡ lẽ, thì ra trước Vương Kiệt Hi đã có một người thầy trung với Vi Thảo hệt như anh (này không tính là spoil chứ nhỉ, Đỉnh Vinh Quang đã public lâu lắm rồi nhỉ?) Dù còn rất nhiều lựa chọn, Lâm Kiệt vẫn trao lại toàn bộ mọi thứ mình có cho Vương Kiệt Hi, vì tin rằng Vương Kiệt Hi có thể gánh lấy tương lai Vi Thảo. Phương Sĩ Khiêm, thiên tài Vi Thảo lúc bấy giờ, phản đối mạnh mẽ cũng không lay chuyển được quyết định của Lâm Kiệt.

Mà ở Vi Thảo, đâu chỉ có Lâm Kiệt mới hi sinh, mới trung với chiến đội? Thần Trị Liệu Phương Sĩ Khiêm được đánh giá là người mạnh nhất Vi Thảo lúc bấy giờ, cũng bị pass thẳng chức đội trưởng cho Vương Kiệt Hi đấy thôi. Nhưng Phương Sĩ Khiêm không một lời oán than cho bản thân, chỉ đấu tranh vì đội trưởng đương nhiệm. Những người Vi Thảo khác, kể cả ông anh phát ngôn cho chiến đội cũng dịu dàng, quan tâm người nhà đến lạ. Lâm Kiệt trao lại tất cả cho một tân binh chưa lên trận dù chỉ một lần, lẽ nào chỉ mình anh ta phê chuẩn là được? Chắc chắn câu lạc bộ Vi Thảo cũng phải tin tưởng, phải dám hi sinh, vì một tương lai tốt hơn cho chiến đội. Người Vi Thảo bảo bọc nhau như thế đấy. Và Vương Kiệt Hi hoàn toàn không phụ lòng họ.

Thầy của Vương Kiệt Hi là Lâm Kiệt không có tài năng thiên bẩm, nhưng có tấm lòng trung, vì chiến đội mà dám làm thứ không ai dám làm, thì học trò của anh ấy, Vương Kiệt Hi với tài năng trời phú lại có thể làm ít hơn được sao? Phương Sĩ Khiêm đã hi sinh bản thân, người Vi Thảo lúc đó đều một lòng vì Vương Kiệt Hi, Vương Kiệt Hi có thể chỉ cần làm đúng trách nhiệm đội trưởng và át chủ bài là đủ thôi sao? Không, cho nên Vương Kiệt Hi phải làm nhiều hơn nữa, có lẽ như thế mới xứng đáng với cái ơn của Lâm Kiệt và Vi Thảo đối với anh. Cho nên tôi không cách nào ghét Vương Kiệt Hi vì đã để Tiểu Kiều ra đi. Bởi Vi Thảo không phải là giai thoại về một cá nhân xuất sắc, Vi Thảo là một đoàn thể, nơi mọi người phải hi sinh vì chiến đội. Phương Sĩ Khiêm hi sinh khả năng lên làm đội trưởng, nguyện trung với Lâm Kiệt và Vương Kiệt Hi, Hứa Bân cũng hi sinh tương tự, nguyện trung với Vương Kiệt Hi và đời sau là Cao Anh Kiệt, mọi con người trong Vi Thảo đều không bao giờ đặt câu hỏi mình sẽ được gì, họ chỉ biết trung với vị ma đạo học giả đang lãnh đạo và sẽ lãnh đạo họ mà thôi. Sự ra đi của Tiểu Kiều, có lẽ cũng là một trong những hi sinh đó...

Với những gì thế hệ Lâm Kiệt đã làm, thế hệ Vương Kiệt Hi đã làm, thế hệ Cao Anh Kiệt nếu có thể kế thừa tinh thần này, thì tinh thần Vi Thảo có thể nói cũng đã tạo nên một vương triều. Tôi tin vào điều đó, vì hãy nhìn đi, Lưu Tiểu Biệt, Hứa Bân, Viên Bách Thanh, có ai không phải tài năng? Lưu được gọi là Tài Năng APM, Hứa là đệ nhất kị sĩ, Viên bắt đầu học được khả năng chơi hai trị liệu của Thần Trị Liệu, nhưng họ đều một lòng chờ đợi Cao Anh Kiệt lãnh đạo họ. Vương Kiệt Hi thiên vị Cao Anh Kiệt ra mặt, nhưng không một ai trong Vi Thảo dị nghị, thậm chí thấy Cao Anh Kiệt rụt rè nhút nhát còn không ngừng động viên. Những con người Vi Thảo trung với chiến đội, trung với đội trưởng (đúng chuẩn trung quân báo quốc luôn) đến mức có thể hi sinh mọi thứ của riêng bản thân mình. Như vậy, cũng như Gia Thế, Vi Thảo sẽ không còn chỉ là cái tên của một chiến đội, Vi Thảo sẽ là một nền văn hóa, một tinh thần bất diệt.

"Sợi cỏ mong manh, nhỏ nhoi sinh trưởng, sinh khắp nơi nơi, trưởng thành thế giới."
 

Vmiu

Người chơi công hội
Bình luận
238
Số lượt thích
381
#13
Nguyễn Thành đã tắt đài, hay lắm kháng giả. Đọc khúc cuối mà có cảm giác cứ như mùa bóng đá đợt trước, toàn kèo dưới ăn kèo trên làm biết bao người nhảy sông, nói vậy thì hơi quá, có khi bác Nguyễn Thành nghỉ việc luôn ko chừng
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#14
Hồ hố, ai nói HH và Hô Khiếu không thắng được đội mạnh nào. Cu Nguyễn Thành đâu rồi, gáy lên coi hay là sưng mỏ rồi không há ra dc? Mà phải công nhận là cái kiểu bình luận phá game như vậy ai xem cũng phải ức chế là đúng r -_-
 

Normally Insane

Cống hiến cấp cao
Bình luận
363
Số lượt thích
1,181
#15
- Đã đi tới mùa 10, Vương Kiệt Hy bây giờ là đại thần chí tôn của Vinh Quang nhưng vẫn mang có cảm giác của cậu tân binh tốt nhất ngày ấy khi đứng trước mặt Diệp Tu. Ông thần Vinh Quang này luôn rộng lượng với tất cả mọi người, kể cả đối thủ. Khi cần thiết, ông ấy không ngại phẩy 1 dấu để chỉ ra cái thiếu sót ở người khác. Rốt cuộc, Vương Kiệt Hy cũng đã nhận ra, sự lao tâm lao lực của anh dành cho Vi Thảo, đã tồn tại 1 mặt nhất định. Trước giờ, anh chỉ nhìn mặt tích cực, chỉ nguyên một lòng vì chiến đội mà bỏ qua mặt còn lại, hoặc đúng hơn là không nhìn ra mặt còn lại. Trận này Vi Thảo cần cảm ơn Diệp Tu nhỉ? Vi Thảo thua bây giờ nhưng sẽ thắng ở tương lai.

- Lại là Diệp Tu với những lời dạy bảo súc tích nhưng đầy ý tứ. Có khi nào là bụt chùa nhà không thiêng không? Tu nói hết nước hết cái với An Văn Dật mà vẫn không cứu vớt tinh thần càng lúc càng đi xuống của cậu. Nhưng chỉ 1 câu của Trương Tân Kiệt, lòng tự tin ấy vụt một phát lên level max. Nay là Cao Anh Kiệt, kỳ vọng, niềm tin, sự động viên của Vương Kiệt Hy cùng chiến đội không xua được cảm giác chua chát khi thua trận. Nhưng 1 câu của Diệp Tu, lòng quyết tâm gánh vác tương lai Vi Thảo vụt tăng level max.

=> Ông (ôn) thần Vinh Quang này thiệt là...

- Ta nói thèn cha Nguyễn Thành cú này muối mặt trước bàn dân thiên hạ. Nhục không chỗ nào núp, khổ thân nhà đài, câu view không được mà còn bị thiên hạ đập nát luôn. Cho chừa cái kiểu thừa nước đục thả câu đi.

- Kiều Nhất Phàm - Cao Anh Kiệt: Hai đứa trẻ của Hưng Hân - Vi Thảo đều có một trái tim trong sáng, thuần hậu và chính trực. Dù là bạn, hay đối thủ, cả hai vẫn nhìn thẳng vào nhau, nhìn nhận năng lực của nhau và động viên nhau khi cần. Chưa biết tương lai của cả hai ra sao, nhưng chỉ riêng việc có được 1 người bạn tốt đẹp như thế, cuộc đời của hai em đã thật may mắn rồi.
 
Last edited:

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,156
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#16
VKH quá sáng, anh gồng gánh cả đội, dẫn dắt đội trong mọi trận đấu, tạo điêif kiện cho mọi người phát triển nhưng lại không để ý họ quá phụ thuộc vào anh haizzz
 

Le^ vu~

Farm exp kiếm sống
Bình luận
91
Số lượt thích
114
#18
HH còn 1 người tài năng thiên phú chưa ra trận lần nào thì phải..... Thần đồng toán học khi nào được ra trận đây.... LA tẬP em đâu rồi ra trân cho thiên hạ biết đến em đi
 

Bánh bao hâm hấp

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
248
Số lượt thích
624
Location
Ở đâu còn lâu mới nói
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Trừ Lưu Hạo
#19
"Em làm tốt lắm." Diệp Tu bỗng chủ động trò chuyện, "Nhưng đó chỉ là giác ngộ và quyết tâm, ngoài ra em còn thiếu sót rất nhiều thứ. Giác ngộ, quyết tâm, ai mà không có?"
Các đại thần lúc nào cũng quan tâm và hết lòng với thế hệ tuyển thủ kế tiếp. Đó cũng là một cách thể hiện tình yêu của họ với Vinh Quang.
Sau đó, kênh truyền hình eSports nhận được vô số cuộc gọi từ khán giả, yêu cầu bình luận viên trực tiếp các trận đấu cho dù trình kém một tí cũng không sao, chỉ cần nói năng ổn thỏa, chứ đừng thiên vị cá nhân một cách ngu dốt và quá đáng như Nguyễn Thành.
Haha, Nguyễn Thành bị vả hội đồng. Cho chừa. Hahahahahahaha.
 

All Diệp là chân ái

Người chơi công hội
Bình luận
227
Số lượt thích
468
Location
Chiến hạm
Fan não tàn của
Kiều Kiều, F4, Vương papa
#20
Mục sư chết, bốn tay đấm Vi Thảo cố thử giết nhanh Tay Nhỏ Lạnh Giá, nhưng Quỷ Trận của Một Tấc Tro bảo vệ Tay Nhỏ Lạnh Giá cực tốt. Mà khi An Văn Dật có thể yên ổn đứng phía sau trị liệu, Quân Mạc Tiếu ở tiền tuyến sẽ luôn xông pha, không biết sợ chết là gì.
Mắc dzại... quá mắc dzại cái thuộc tính full crit heal((-_-"))
Kiều Nhất Phàm không cười cậu, chỉ rút trong túi một bịch khăn giấy ra đưa. Cao Anh Kiệt nhận nhưng chỉ cầm trong tay chứ không lau.

"Nhất Phàm, cậu bây giờ thật mạnh." Cao Anh Kiệt nói.

"Cậu cũng mạnh. Cậu còn siêu thiên tài luôn, rơi vào Ám Trận vẫn đánh được." Kiều Nhất Phàm nói.

"Có ích gì chứ? Bọn mình cuối cùng vẫn thua mà." Cao Anh Kiệt nói đến đây lại ủ rũ.

"Cứ cố gắng lên!" Kiều Nhất Phàm nói.

"Ừm, lần sau mình nhất định phải thắng." Cao Anh Kiệt nói.

"Hay lắm." Kiều Nhất Phàm mỉm cười, không hề so đo chuyện đối thủ nói muốn thắng tức là mình phải thua.
Huhuhu hai thiên sứ của tôi TvT Mỗi phân đoạn có Kiều Nhất Phàm hay Cao Anh Kiệt là tôi thấy đời bỗng hường lên, không phải kiểu kích thích khiến người ta high lên trời hay là sáng bừng lên như thấy ngày mai, mà là thấy nó ấm áp lắm. (Lúc đó thắng bại, nỗi khổ tâm của Vương Kiệt Hi hay xích mích với Gia Thế đều không còn quan trọng nữa luôn!).

Chúng ta nên yêu thương sự trong sáng này trước khi các tiểu thiên sứ hắc hóa thành mấy ông cáo già...

Vốn chuẩn bị sẵn tài liệu soi và xoáy Hưng Hân, Nguyễn Thành nghỉ họp báo luôn. Sau đó, kênh truyền hình eSports nhận được vô số cuộc gọi từ khán giả, yêu cầu bình luận viên trực tiếp các trận đấu cho dù trình kém một tí cũng không sao, chỉ cần nói năng ổn thỏa, chứ đừng thiên vị cá nhân một cách ngu dốt và quá đáng như Nguyễn Thành.
Tiếc ghê, giá như Nguyễn Thành da mặt đủ dày để xuống mồ thì chúng ta đã có thêm drama để hít~
Đúng rồi mau anti ổng đi tui đợi ngày này lâu lắm rồi!!
Lươt đấu thứ 27 kết thúc với bất ngờ lớn khi Hưng Hân chiến thắng Vi Thảo trên sân khách. Nhưng ngoài ra, còn phải kể đến một bất ngờ khác: Chiến đội Hô Khiếu, con tôm chân nhũn đã quỳ suốt bao nhiêu trận, đột nhiên cứng càng một lần, đánh bại chiến đội Lam Vũ với tỉ số 8 - 2.
Wft :)))) Chẳng lẽ có biến cố với tiểu Lư Hãn Văn? Em ý có bị focus không? (Nếu là Lưu hạo thì chắc chắn ổng sẽ nghĩ ra trò này:))))
Hay là đội trưởng đội phó Hô Khiếu độ kiếp thành tôm hùm, hù Lam Vũ một phen??????
 

Bình luận bằng Facebook