Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1349

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,315
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1
Edit & bate: Lá Mùa Thu

Chương 1349: Cuộc chiến chưa kết thúc

Lý Nghệ Bác không lên tiếng, bởi hắn đang sâu sắc rửa tội trong âm thầm. Hắn không dám phán suy nghĩ của Vương Kiệt Hi, cũng không dám nhận xét ý đồ chiến thuật của Lôi Đình. Nếu việc Lôi Đình tách rời và focus Vương Bất Lưu Hành vẫn có thể lường trước, thì hành động chia tách ngược và cô lập sau đó đã hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.

Trình người ta cao quá, mình đoán không tới. Mình thật sự đã quá lạc hậu. Ngày xưa từng là thành viên đội vô địch, sao hôm nay lại đổ đốn thế này? Ở chiến đội Bá Đồ, đồng đội cũ, đội trưởng cũ vẫn đang chinh chiến trên sàn đấu. Mỗi lần người ta nghĩ "Chắc sắp giải nghệ rồi", người kia vẫn cương nghị nói với tất cả: Năm sau đánh tiếp.

Năm sau, năm sau, năm sau nữa.

Lý Nghệ Bác nghỉ đánh đến giờ đã là năm thứ sáu. Dù hơi già hơn Hàn Văn Thanh một tí, nhưng năm đó, hắn thật sự đến tuổi về vườn ư? Không... không đâu. Đoạt quán quân xong, Lý Nghệ Bác thấy mình không còn trẻ nên giải nghệ luôn. Thời cơ tốt quá mà.

Rút lui ngay trên đỉnh cao danh vọng, Lý Nghệ Bác cảm thấy mình quá thông minh. Nhưng hôm nay, hắn đặt tay lên ngực tự hỏi lòng, khi đưa ra quyết định ấy, có phải chỉ vì bản thân chưa đủ tâm huyết? Hàn Văn Thanh cũng có một quán quân như hắn, vì sao đến hôm nay vẫn dốc sức chiến đấu? Vương Kiệt Hi cầm trong tay hai quán quân, vì sao vẫn đang thay đổi đấu pháp vì Vi Thảo?

Có bóng người ngã xuống.

Trị liệu Vi Thảo là người đầu tiên gục ngã trận này. Vòng một vòng lớn, rốt cuộc mục tiêu focus của Lôi Đình vẫn là trị liệu. Một đấu pháp bình thường đến cực độ, nhưng trong đó ẩn chứa biết bao nhiêu chi tiết, bao nhiêu xoay chuyển chiến thuật để dẫn đến thành công sau cùng? Lý Nghệ Bác cảm thấy choáng đầu quá.

Mình... Mình thật kém cỏi.

Mất đi trị liệu là cú sát thương trí mạng thường thấy. Giết xong trị liệu địch, Lôi Đình giảm tiết tấu lại đôi chút, thế là Vi Thảo bất ngờ phản công dữ dội. May mà Lôi Đình vẫn giữ vững thế trận, không bị Vi Thảo dắt mũi vào cuộc chiến liều mạng. Họ dùng tiết tấu chậm, buộc Vi Thảo phải đánh toàn diện với mình nhằm tranh thủ tốt nhất lợi thế về trị liệu. Cuối cùng, Lôi Đình lội ngược dòng, chiến thắng với tỉ số 6 - 4. Hai lượt đi và về của mùa giải này, họ đánh bại Vi Thảo cả trên sân nhà lẫn sân khách, tỉ số đều là 6 - 4. Bị dẫn trước hai phần solo cho thấy trình cá nhân của Lôi Đình không bằng Vi Thảo, nhưng khi tập trung thành một khối thống nhất, Lôi Đình có sức chiến đấu không thua kém bất kỳ chiến đội nào trong Liên minh.

Đây đã không còn là vấn đề chiến thuật thuần túy. Sức chấp hành chiến thuật và ý thức đoàn đội của dàn tuyển thủ Lôi Đình đã có thể vượt lên hàng top Liên minh rồi.

"Lôi Đình thắng! Thắng trên sân khách, thật quá đẹp mắt! Nhất là trận đoàn đội!" Bình luận viên Phan Lâm gào lên.

"Đúng thế. Tuy nhiên, thành tích đoàn đội xuất sắc đến mức khắc cả cường đội vẫn không giúp Lôi Đình vào được top 4 bảng tổng sắp. Dàn tuyển thủ của họ vẫn rất đáng lo trong hai phần đấu cá nhân. Theo thể thức thi đấu vòng chung kết hiện nay, nếu bị dẫn trước quá nhiều, áp lực cho trận đoàn đội sẽ cực lớn!" Lý Nghệ Bác nói theo thực tế trước mắt. Thể thức thi đấu vòng chung kết là lôi đài 5v5, phần đoàn đội cũng tính điểm đầu người. Nếu Lôi Đình thua quá nhiều trên lôi đài, áp lực và bó buộc đổ lên trận đoàn đội sẽ lớn hơn hẳn. Điều này chắc chắn ảnh hưởng đến phong cách và khả năng linh hoạt chiến thuật của họ.

"Anh nói đúng lắm, nhưng vấn đề này không dễ giải quyết đâu." Phan Lâm thở dài.

"Lôi Đình có lẽ vẫn cần một hai tuyển thủ có trình cá nhân nổi bật trấn thủ." Lý Nghệ Bác cảm thán.

"Đúng, đúng." Phan Lâm gật đầu như bổ củi, "Trận Vi Thảo vs Lôi Đình đến đây là kết thúc. Hiện một số trận đấu khác cũng đã đánh xong, chương trình vẫn còn ít thời gian, chúng ta cùng nhau lược qua nhé."

"Ồ!" Phan Lâm mới nhìn vào bảng tin chiến trường, liền trố cả mắt.

"Trận Yên Vũ vs Hư Không, Yên Vũ không đưa trị liệu vào sân!" Hắn bật thốt.

"Thế à? Xem ra họ bắt chước đấu pháp của Hô Khiếu." Lý Nghệ Bác nói.

"Không phải, họ... Sáu người đều không phải trị liệu." Phan Lâm nói.

"Kết quả?" Lý Nghệ Bác hỏi.

"Hư Không thắng..." Giọng Phan Lâm mang theo chút tiếc nuối. Hắn không hề diễn sâu. Nhìn thấy Yên Vũ cố gắng đến mức ấy, ai lại chẳng mủi lòng hi vọng họ thắng? Nhưng tiếc rằng, Hô Khiếu thay đổi thì thành công, còn Yên Vũ thay đổi vẫn thất bại.

"Thật ra, đội hình Yên Vũ không phù hợp chơi theo lối này..." Lý Nghệ Bác đọc danh sách ra trận của Yên Vũ mà thổn thức. Những gì hắn nói ai cũng hiểu, nhưng có bao nhiêu người biết chuyện đang xảy ra trong nội bộ Yên Vũ chứ?

"Hư Không thắng Yên Vũ 7 - 3. Yên Vũ mùa giải này xem như không còn hi vọng..." Cả Phan Lâm cũng dám mạnh miệng kết luận trên sóng trực tiếp. Hư Không là đội xếp ngay trước Yên Vũ. Bị họ đánh bại trong cuộc đối đầu trực diện, Yên Vũ chịu một cú giáng quá nặng nề. Vòng bảng chỉ còn sáu lượt, mùa giải này của Yên Vũ thật sự đến hồi kết.

"Cũng trong các trận đấu đã kết thúc, Ba Lẻ Một toàn thắng Minh Thanh 10 -0, Luân Hồi thắng Hạ Vũ 9 - 1, Bá Đồ thắng Chiêu Hoa 9 - 1, Hưng Hân thắng Việt Vân 8 - 2." Phan Lâm báo sơ kết quả.

"Ồ, sao Hưng Hân thua 2 điểm vậy?" Lý Nghệ Bác hỏi.

"Thua trong... solo..." Phan Lâm rà bảng tin, "La Tập và Ngụy Sâm, mỗi người thua một trận."

"Hai tuyển thủ này..." Lý Nghệ Bác định nhận xét vài câu, nhưng một lần nữa lại không dám. Đó là tuyển thủ Hưng Hân á! Người Hưng Hân bất kể là ai, hắn đều cảm thấy rất khó lường.

Cảm giác này khó chịu quá. Lý Nghệ Bác âu sầu. Hắn nghĩ, nếu mình hôm nay đứng trong trận thì thế nào nhỉ? Bó tay với việc đọc hiểu đối thủ, do dự, thiếu quyết đoán, hở chút hở sợ. Thua chắc! Minh chứng thuyết phục là ăn vả liền tù tì khi bình luận đấy thôi, đến mức bây giờ hết dám mở miệng luôn.

"A, có thêm kết quả một trận nữa rồi!" Phan Lâm nhảy vào đúng lúc. Hắn không hỏi dồn Lý Nghệ Bác về La Tập và Ngụy Sâm, mà chăm chú tuyên bố tin tức mới.

"Chiến đội Hô Khiếu... thắng Bách Hoa 10 - 0 trên sân nhà!" Phan Lâm thốt lên đầy thán phục, vì muốn thắng Bách Hoa 10 - 0 chẳng dễ đâu. Lượt đấu trước, Bách Hoa còn đánh bại cả Vi Thảo kìa! Một cường đội như thế lại bất ngờ bị Hô Khiếu thắng trắng. Hô Khiếu vốn mạnh về trình cá nhân, giờ tìm thấy lối đi cho đoàn đội, họ lập tức vùng dậy như thú dữ thức tỉnh sau cơn ngủ vùi.

"Ba Lẻ Một và Hô Khiếu đang tranh đua kịch liệt!" Phan Lâm cười, "Sau lượt đấu đêm nay, điểm số hai đội vẫn tiếp tục ngang nhau như cũ."

"Nhưng tổng điểm đội khác thì thay đổi rồi." Lý Nghệ Bác nói.

Phan Lâm ngẩn người, nhìn lại bảng tổng sắp vừa được cập nhật. Ba Lẻ Một và Hô Khiếu đều toàn thắng 10 - 0 cho lượt này. Sau cú hốt gọn Bách Hoa của Hô Khiếu, hai đội đồng loạt nằm vào top 8, trong khi Bách Hoa lọt xuống hạng 9 với tổng điểm 199, kém 5 điểm so với hạng 8.

"Nếu tôi nhớ không lầm, lộ trình thi đấu sắp tới của Bách Hoa khá nặng." Lý Nghệ Bác nói.

"Không sai." Phan Lâm lật bảng lộ trình thi đấu, "Đối thủ sáu lượt kế tiếp của Bách Hoa là Yên Vũ, Hư Không, Hoàng Phong, Lôi Đình, Bá Đồ và Luân Hồi."

"Xem ra chiến đội Bách Hoa đang rất cần vận may!" Lý Nghệ Bác nói.

"Thật không ngờ, thời điểm này lại có thể phát sinh biến cố. Quả nhiên chưa tới phút cuối, không ai được phép chủ quan." Phan Lâm nói.

"Đúng vậy."

"Ok, chương trình trực tiếp đêm nay đến đây là hết, hẹn gặp lại các bạn khán giả vào tuần sau." Phan Lâm tuyên bố kết thúc phần bình luận, cũng kết thúc luôn lượt đấu thứ 32. Bảng tổng sắp sóng yên biển lặng suốt một thời gian, từ lượt này bỗng rung chuyển, nhất là mười vị trí đầu. Lam Vũ lên hạng 3, Vi Thảo xuống hạng 4, Hưng Hân lên hạng 5, Lôi Đình xuống hạng 6, Hô Khiếu và Ba Lẻ Một lên hạng 7 và 8, Bách Hoa lại rớt hẳn hai hạng, văng khỏi khu vực tứ kết.

Ba đội từ 10 đến 12 không xê xích thứ hạng, nhưng dưới Hoàng Phong, cánh cửa vòng chung kết xem như đã đóng chặt với chiến đội Yên Vũ.

"Rốt cuộc vẫn thua..."

Lượt đấu thứ 32 là sân nhà Yên Vũ. Sở Vân Tú đánh xong, ngồi thừ người ở hàng ghế tuyển thủ. Cô ngước nhìn tỉ số trên màn hình lớn, nhìn khán giả lục tục rời khỏi nhà thi đấu. Cô nghe thấy không ít khán giả thở dài hoặc mắng mỏ, còn các đồng đội bên cạnh mình đều lặng thinh.

"Mọi người đi trước đi, tôi ngồi đây chút." Sở Vân Tú nói.

"Họp báo bắt đầu ngay đấy." Lý Hoa nhắc cô.

"Hay cậu giải quyết luôn đi? Chị muốn nghỉ ngơi một hôm." Sở Vân Tú nói.

Sau trận thua đặt dấu chấm hết cho mọi hi vọng mùa giải này, đội trưởng không dự họp báo là vô cùng thiếu thỏa đáng. Thế nhưng Lý Hoa chỉ đắn đo vài giây, rồi gật đầu: "Được."

Các đồng đội từng người một đứng dậy, có vài người còn lo lắng quay đầu nhìn Sở Vân Tú. Sở Vân Tú không quan tâm. Cô chỉ tiếp tục ngước nhìn tỉ số trên màn hình lớn. Khán giả trên khán đài sau lưng vẫn đang trật tự ra về. Giữa xôn xao tiếng người, không thiếu những thở dài và trách cứ đối với đội nhà.

Thật mệt mỏi...

Sở Vân Tú chỉ muốn nằm vật ra ngay tại đây.

Ngoại giới đều bảo cô yếu mềm, bởi cô mà cả chiến đội đều thiếu kiên cường.

Có lẽ họ nói đúng? Mình thật sự chưa đủ mạnh mẽ, nên cứ hay cảm thấy vất vả nhọc nhằn? Nếu mình không phải đội trưởng, thì tốt biết mấy.

Sở Vân Tú thẫn thờ nghĩ.

Lượt đấu thứ 32 gọi tên thêm một chiến đội sớm tạm biệt cả mùa giải. Tương lai Yên Vũ sẽ ra sao? Mọi người cũng quan tâm lắm, nhưng đó không phải trọng điểm trước mắt. Sau 32 lượt, tình hình top 8 đột nhiên biến động. Chiến đội Bách Hoa bất ngờ bị Ba Lẻ Một và Hô Khiếu chung chân đá khỏi khu vực tứ kết. Cuộc chiến vòng bảng vẫn chưa kết thúc! Từ hạng 5 đến hạng 9 chỉ chênh nhau 13 điểm, cuộc chiến ác liệt đâu chỉ diễn ra giữa Ba Lẻ Một, Hô Khiếu và Bách Hoa? Chỉ cần sơ sẩy, hai đội Hưng Hân và Lôi Đình rất nhiều khả năng cũng sẽ về làng.

 
Last edited:

Bánh bao đang hấp

Farm exp kiếm sống
Bình luận
49
Số lượt thích
145
#5
"Rốt cuộc vẫn thua..."

Lượt đấu thứ 32 là sân nhà Yên Vũ. Sở Vân Tú đánh xong, ngồi thừ người ở hàng ghế tuyển thủ. Cô ngước nhìn tỉ số trên màn hình lớn, nhìn khán giả lục tục rời khỏi nhà thi đấu. Cô nghe thấy không ít khán giả thở dài hoặc mắng mỏ, còn các đồng đội bên cạnh mình đều lặng thinh.

"Mọi người đi trước đi, tôi ngồi đây chút." Sở Vân Tú nói.

"Họp báo bắt đầu ngay đấy." Lý Hoa nhắc cô.

"Hay cậu giải quyết luôn đi? Chị muốn nghỉ ngơi một hôm." Sở Vân Tú nói.

Sau trận thua đặt dấu chấm hết cho mọi hi vọng mùa giải này, đội trưởng không dự họp báo là vô cùng thiếu thỏa đáng. Thế nhưng Lý Hoa chỉ đắn đo vài giây, rồi gật đầu: "Được."

Các đồng đội từng người một đứng dậy, có vài người còn lo lắng quay đầu nhìn Sở Vân Tú. Sở Vân Tú không quan tâm. Cô chỉ tiếp tục ngước nhìn tỉ số trên màn hình lớn. Khán giả trên khán đài sau lưng vẫn đang trật tự ra về. Giữa xôn xao tiếng người, không thiếu những thở dài và trách cứ đối với đội nhà.

Thật mệt mỏi...

Sở Vân Tú chỉ muốn nằm vật ra ngay tại đây.

Ngoại giới đều bảo cô yếu mềm, bởi cô mà cả chiến đội đều thiếu kiên cường.

Có lẽ họ nói đúng? Mình thật sự chưa đủ mạnh mẽ, nên cứ hay cảm thấy vất vả nhọc nhằn? Nếu mình không phải đội trưởng, thì tốt biết mấy.

Sở Vân Tú thẫn thờ nghĩ.


Oải oải, đọc đến đây thấy tội cho chị đại đồng thời thấy ghét quản lí của yên vũ quá >< Fan có bức xúc gì đều đổ hết lên tuyển thủ chứ có mấy ai biết rõ lỗi do ai đâu :(
Btw : Hôm nay chờ dài cả cổ ._.
 

Tsukki

Farm exp kiếm sống
Bình luận
73
Số lượt thích
148
Location
Đà Nẵng
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp ma thần, Pánh Pao, Quàng thiếu, Vương mama
#7
what??? sao Hô Khiếu thắng Bách Hoa tận 10-0 vậy, team BH đánh cũng ổn định mà. 1 thùng máu gánh 4 con khô mà dữ vậy. Ko tin đc luôn á.
 

Le^ vu~

Farm exp kiếm sống
Bình luận
91
Số lượt thích
114
#8
chán nhất khi người mình yêu quý đau khổ.... Goodluck yêu vũ
 

DarkraiMew

Lure like như hack
Bình luận
1,157
Số lượt thích
2,614
Team
Hưng Hân
#9
Quá khổ cho Vân Tú, một bà chủ gà mờ nhưng thật lòng lo lắng cho tuyển thủ như Trần Quả còn tốt hơn nhiều lần mấy kẻ chỉ chăm chăm bóc lột sức lao động của tuyển thủ để kiếm về từng đồng tiền, với bọn họ tuyển thủ chẳng qua chỉ là một món hàng để kinh doanh, khi các vấn đề phi thể thao đã đánh quá sâu vào thể thao thì dù có là thánh cũng chẳng gánh nổi.
Đôi khi mình nghĩ thời kì đầu khi các đội không chuyên nghiệp là tốt nhất, họ chiến đấu vì đam mê, vì khát khao vinh quang, vì tinh thần thể thao chứ không phải vì đồng tiền hay mấy kẻ đứng sau buôn bán họ. Nhưng sự thật thì vẫn là sự thật thôi, cuộc sống mà...
 

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ

tuananhthuminh

Farm exp kiếm sống
Bình luận
177
Số lượt thích
130
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp ma thần!!
#11
"Rốt cuộc vẫn thua..."

Lượt đấu thứ 32 là sân nhà Yên Vũ. Sở Vân Tú đánh xong, ngồi thừ người ở hàng ghế tuyển thủ. Cô ngước nhìn tỉ số trên màn hình lớn, nhìn khán giả lục tục rời khỏi nhà thi đấu. Cô nghe thấy không ít khán giả thở dài hoặc mắng mỏ, còn các đồng đội bên cạnh mình đều lặng thinh.

"Mọi người đi trước đi, tôi ngồi đây chút." Sở Vân Tú nói.

"Họp báo bắt đầu ngay đấy." Lý Hoa nhắc cô.

"Hay cậu giải quyết luôn đi? Chị muốn nghỉ ngơi một hôm." Sở Vân Tú nói.

Sau trận thua đặt dấu chấm hết cho mọi hi vọng mùa giải này, đội trưởng không dự họp báo là vô cùng thiếu thỏa đáng. Thế nhưng Lý Hoa chỉ đắn đo vài giây, rồi gật đầu: "Được."

Các đồng đội từng người một đứng dậy, có vài người còn lo lắng quay đầu nhìn Sở Vân Tú. Sở Vân Tú không quan tâm. Cô chỉ tiếp tục ngước nhìn tỉ số trên màn hình lớn. Khán giả trên khán đài sau lưng vẫn đang trật tự ra về. Giữa xôn xao tiếng người, không thiếu những thở dài và trách cứ đối với đội nhà.

Thật mệt mỏi...

Sở Vân Tú chỉ muốn nằm vật ra ngay tại đây.

Ngoại giới đều bảo cô yếu mềm, bởi cô mà cả chiến đội đều thiếu kiên cường.

Có lẽ họ nói đúng? Mình thật sự chưa đủ mạnh mẽ, nên cứ hay cảm thấy vất vả nhọc nhằn? Nếu mình không phải đội trưởng, thì tốt biết mấy.

Sở Vân Tú thẫn thờ nghĩ.
Thương Sở tỷ tỷ quá đi thôi.
 

Thiên Ma

Người chơi công hội
Bình luận
191
Số lượt thích
408
Location
HN
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Mạc Phàm
#12
Khổ thân Lý Nghệ Bác, năm tháng chẳng tha ai.
 

Lang Phong

Cống hiến cấp cao
Bình luận
388
Số lượt thích
1,340
#13
Khổ cho Sở tỷ, đến cái đội hình ra sân còn bị can thiệp vào thì gánh làm sao nổi....
 

Kychiro

Máy cày level
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
234
Số lượt thích
648
#14
Hồ Điệp baba, làm ơn đó, cho Sở tỷ thở chút đi ?
 

Lotus

Nông dân công nghiệp
Team Chuyên Cần
Thần Lĩnh
Bình luận
218
Số lượt thích
1,027
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu
#15
Đậu... Hô Khiếu cắn cái gì mà gớm vậy? Hay là trận thua Lam Vũ vẫn ảnh hưởng tới Vu Phong và Bách Hoa thế?
31!

(Sở đội, sẽ dành một đoạn thật deep cho người, bao giờ Liên deep đủ.)
Chờ em đến hoa cũng úa tàn :ROFLMAO::ROFLMAO:
 

Shurato

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
87
Số lượt thích
67
#16
Sao Tu ko kéo Tú về chung, làm team harem nhĩ?
 

Tử Nhạn

Máy cày level
Bình luận
492
Số lượt thích
616
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu, Hàn Văn Thanh, Lá Mùa Thu
#17
Mệt mỏi quá rồi. Sau bao năm gánh vác, đã không còn chịu được nữa! Vương Kiệt Hy hy sinh lối chơi, phong cách chỉ để gánh vác một chiến đội đi lên từ vực thẳm, để giữ trọn lời hứa. Hàn Văn Thanh thể lực kiệt quệ vẫn phải chiến đấu để cố gắng đưa Bá Đồ thêm một lần vinh quang. Sở Vân Tú ngậm đắng nuốt cay, cố gắng để cứu lấy chiến đội thoát khỏi sự chi phối của đồng tiền... Có lẽ, nên ngủ một giấc...
 

JayN

Phó bản trăm người
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
72
Số lượt thích
348
Location
hàng xóm của Wu Xuefeng
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Wu Xuefeng
#18
Dù là một đội trưởng gánh vác chiến đội, sử dụng acc nam, tính cách cứng rắn nhưng đâu đó vẫn có sự đa cảm (ko thể nào dùng từ yếu mềm cho cô được). Cái cách cô nhìn lên bảng điểm, suy nghĩ chỉ muốn nằm vật ra đấy thật khiến t đau lòng. Đội trưởng gánh 7, 8 phần mà còn chẳng có quyền quyết định đội hình và hướng đi của đội. Áp lực, dị nghị, điểm số, thứ hạng.. tất cả đều trên vai cô mà chắc chắn cô sẽ chẳng bao giờ gục ngã.
Thương Sở. Hi vọng năm sau ban lãnh đạo sẽ có suy nghĩ khác, hoặc sẽ có người chia sẽ áp lực này với cô.
Sở đội của Liên Minh-luôn vững vàng bước tiếp-chẳng bao giờ gục ngã-vì tình yêu Vinh Quang-và vì chính bản thân.
 

Vmiu

Người chơi công hội
Bình luận
238
Số lượt thích
381
#19
Đọc chương này thấy thương Vân Tú với tiếc cho chỉ đạo Lý. Con gái mềm yếu một chút cũng không ai trách chị đâu Tú tỷ ơi
 

Đỗ Tiểu Bạch

Lure like như hack
Bình luận
1,029
Số lượt thích
3,995
Location
Nằm vùng ở Luân Hồi
Team
Lam Vũ
#20
Đọc tâm sự của Lý Nghệ Bác, chợt nhớ tới một cuộc nói chuyện hồi xưa với một người bạn cũ.

Khi ấy, tui từng đọc một bộ truyện, có nói về có hai loại giải nghệ: loại thứ nhất là giải nghệ khi còn ở thời kỳ đỉnh cao, khi mới vừa đánh ra thành tích xong, giải nghệ trong sự chúc phúc và yêu mến của fan. Mỗi khi fan nhớ về người đó, đều sẽ chỉ là tiếc nuối “Chậc, nếu người đó còn ở đây thì đội sẽ không thế này”. Hoàn toàn là sự ủng hộ.

Loại thứ hai, là sẽ cố gắng bám trụ lại đánh tiếp cho đến khi không đánh được nữa phải giải nghệ. Vì đam mê, vì ước mơ, vì chưa an tâm chiến đội, vì tập thể team... vì bất cứ lý do gì mà người đó chọn ở lại. Để rồi khi phong độ họ xuống dốc, bị fan chửi thậm tệ và cuối cùng là họ bị bức phải giải nghệ trong tức tưởi bất cam. Kết quả của sự kiên trì, là bị khinh thường và nguyền rủa.

Bạn tui lấy một ví dụ, hi vọng tui không nhớ sai. Chính là Bengi, người có khả năng hỗ trợ cho át chủ bài Faker toả sáng, đã giải nghệ ngay trong thời kỳ đỉnh cao, fan đi đâu cũng thích anh ấy. Sau này cứ mỗi lần Faker bị đối thủ chèn ép không ai hỗ trợ, thì fan sẽ luôn miệng nhắc tới Bengi trong sự hâm mộ và tiếc nuối.

Còn Faker kiên trì ở lại, khi thành tích chiến đội xuống dốc, bị một số thành phần vô lại vùi dập không thương tiếc.

Nếu như khi đó, Faker cũng giải nghệ cùng với Bengi, thì nói không chừng giờ này đã sắm căn nhà ngoại ô, sáng chơi game, chiều thì ra biển ngắm hoàng hôn, nào đến nỗi dính đạn như bây giờ.

Lại nói Diệp Tu, nếu như sau khi Gia Thế vô địch ba năm đầu, tạo nên Vương Triều mà hắn giải nghệ ngay khi đỉnh cao, về nhà nghỉ khoẻ kinh doanh làm giàu, hoặc tham gia phân tích bình luận trận đấu như Lý Nghệ Bác vậy, thì cũng không đến nỗi bị fan quay lưng sau này. Nhớ trận đầu tiên Gia Thế vs 301 thua, fan Gia Thế tức giận đến nỗi đập phá tiệm net, làm loạn ầm ĩ kéo tận cửa, tiếng oán thán chửi rủa vang trời.

Không phải fan nào cũng dễ thông cảm.

Đa số mọi người sẽ muốn chọn loại thứ nhất, nhưng vẫn có một người cố chấp chọn loại thứ hai.

Tui kính loại thứ hai hơn, thật sự mà nói rất đáng quý. Nhưng mà sợ rằng, loại thứ nhất mới là thoải mái nhất.

Không biết nên nói là đáng tiếc hay đáng mừng, có một số người dù trong bất cứ thời điểm nào, nguyện gánh lên tiếng bêu rếu sỉ vả, vẫn cố chấp bám trụ với tín ngưỡng của mình.

Nhưng mà Diệp Tu chọn ở lại, cũng như vô số những tuyển thủ khác.

Đó là Toàn Chức Cao Thủ.

Hôm nay, mọi khi cả nhát gan rụt rè như Lý Nghệ Bác, cũng không cam lòng trốn tránh nữa rồi. <3
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook