Đây là một trong những tấm tui ưng nhất của Lạc cũng như Bách Hoa Nhiễu Loạn. Thật sự như thím nói Lạc nở nụ cười rất hoạt bát nhưng ID của anh, Bách Hoa Nhiễu Loạn lại thoáng nét buồn cùng một chút lo âu. Tôi muốn Lạc có một quán quân 1 cái cũng dc, anh đã vuột nó 4 lần rồi. Biết thể thao là ko có chuyện công bằng tuyệt đối nhưng Lạc như vậy là quá bất công với tất cả những gì anh đã làm và cố gắng !
Hồi mới đọc truyện tôi coi Toàn chức như một câu chuyện, không hơn, nhưng càng đọc tôi càng nhận ra nhiều điều. Dõi theo các anh, vui buồn cùng các anh. Vinh Quang không chỉ là một trò chơi, giải đấu không chỉ là giải đấu, nó là lý tưởng, là ước mơ của rất nhiều người. Tôi đang đọc lại, lần này là lần thứ 3, mỗi lần đọc đến trận chung kết mùa 9, Lạc Lạc nhìn bàn phím, tự hỏi đây là lần thứ mấy rồi, khi phóng viên hỏi cảm giác của anh, anh trả lời không phải tôi đã rất quen với chuyện này sao, tôi rất muốn khóc. Có lẽ anh thật sự phải mang nỗi tiếc nuối suốt cuộc đời. 4 lần chung kết, 4 lần á quân, đau xót làm sao. Chiến thắng gần trong gang tấc, nhưng cũng xa xôi không thể chạm tới được. Sự cay đắng đó, không trải qua làm sao hiểu được. Có lẽ bạn không tin, nhưng thực sự khi nhìn tấm hình này, tôi đã dừng lại rất lâu, và cảm thấy đau đớn.
Nói nhiều quá, bạn thông cảm, tự dưng thấy cmt có người đồng cảm với suy nghĩ của mình, tôi muốn trút nỗi lòng một chút.