- Bình luận
- 33
- Số lượt thích
- 224
- Team
- Hưng Hân
- Fan não tàn của
- Tán ca
Tác giả: 北川有暖
[Hỏi đáp] Có Tuyển Thủ Chuyên Nghiệp Nào Mà Bạn Thực Tâm Thích Không ? ( thượng )
*Chương này bao gồm Hoàng Thiếu Thiên, Lâm Kính Ngôn, Trương Giai Lạc, Hư Không, Vi Thảo, Dương Thông, Nghĩa Trảm.
Có tuyển thủ chuyên nghiệp nào mà bạn chân tình thực cảm thích không?
Ai cũng nói theo đuổi thần tượng không cần ZQSG, bằng không cái được không bù nổi cái mất, sẽ phải trả giá thật lớn. Cảm giác thích tuyển thủ thể thao điện tử cũng giống như đang theo đuổi thần tượng, muốn nghe một chút cái nhìn của mọi người, nói không chừng chân tình thực cảm sẽ có báo đáp nha?
Tôi mãi mãi yêu Hoàng Thiếu Thiên
Fan trung thành của Yêu Đao, đang học nghiên cứu sinh
6666 người thích bình luận
Cảm ơn đã mời.
Đôi lúc tôi rất hy vọng Hoàng Thiếu Thiên là một tên tra nam, như vậy tôi mới có thể không quá để tâm đến anh ấy như vậy. Nhưng mà không được, Hoàng Thiếu Thiên người này chỗ nào cũng xuất sắc —— lúc tranh tài anh ấy là Kiếm Thánh sở hướng phi mỹ*, sở trường là trở mình trong nghịch cảnh, người theo chủ nghĩa cơ hội lãnh khốc, đội phó Yêu Đao của Lam Vũ... Những câu dùng để miêu tả anh ấy, tôi có thể nói một chuỗi dài, khoác lác suốt ba ngày ba đêm.
*sở hướng phi mỹ: đánh đâu thắng đó
Anh ấy đối với fan cũng rất tốt. Tôi vẫn luôn là fan của anh ấy.
Vinh Quang là dùng thực lực để nói chuyện, thứ duy nhất dính đến độ nổi tiếng là Toàn Minh Tinh. Hoàng Thiếu Thiên về thực lực rất lợi hại, về nhân khí cũng là một tồn tại làm cho fan yên tâm, hàng năm đều được liệt vào hàng ngũ đó.
Thật ra tôi có hơi sợ, tôi sợ có một ngày anh ấy sẽ ngã xuống, chuyện này giống như ác mộng luôn luôn ám ảnh tôi. Tôi tại sao lại phải lo lắng như vậy chứ? Bởi vì tôi nhìn thấy fan của mấy tuyển thủ xếp cuối Toàn Minh Tinh, lúc bọn họ đi khắp nơi kéo phiếu cho tuyển thủ mình thích, tôi có hơi bị cảm động lây.
Tỷ như đội trưởng Dương Thông của Ba Lẻ Một, lại tỷ như đội trưởng Điền Sâm của Hoàng Phong. Dường như mọi người đang duy trì tôn nghiêm cuối cùng, cố gắng giữ hắn lại. Lại tỷ như đội trưởng Hàn Văn Thanh của Bá Đồ, lần đầu lọt khỏi top 10, vẫn còn ổn, Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn cũng lọt top, tôi nhìn đều thấy lo lắng…Mặc dù có thể bản thân tuyển thủ cũng không để ý gì.
Hoàng Thiếu Thiên hiện tại đang là độ tuổi đánh giải, nhưng tôi rất sợ chuyện sau này, bởi vì kết cục của mỗi câu chuyện đều là như vậy, anh hùng rồi cũng sẽ già đi, Kiếm Thánh cũng sẽ tìm được người kế tục. Người mới đang liên tục không ngừng xông tới, mùa giải thứ bảy Tôn Tường và Đường Hạo chói lóa, Lý Hoa khiêm tốn nhưng đồng dạng có thực lực, mùa giải thứ chín Lư Hãn Văn cường thế giết vào, những người này đều là đời mới, họ giết vào, vậy ai phải ngã xuống?
Lại tỷ như Lưu Tiểu Biệt hai lần đều kẹt ở vị trí thứ hai mươi lăm, fan của cậu ta cũng sốt ruột, xoắn xuýt đến mức cảm thấy mình sắp biến thành Trương Giai Lạc thời còn ở Bách Hoa: “Mỗi lần đều thiếu một chút.”
Tôi nghĩ trong lòng nói như vậy thì cũng không đúng, Trương Giai Lạc cũng rất cố gắng á.
Fan Tôn Tường bên hàng xóm từng nói chuyện với tôi, nói rằng tuyển thủ chuyên nghiệp chúng tôi thích đều không có khả năng kéo dài tốt, tôi hỏi nàng vậy ai mới có khả năng kéo dài tốt, nàng nói người đó chắc chắn là bậc thầy chiến thuật Dụ Văn Châu, sẽ không vì tốc độ tay mà lộ ra trạng thái trượt dốc, hẳn là có thể đánh thêm mấy năm so với người bình thường.
Trạng thái trượt dốc a. Tôi nhìn Hoàng Thiếu Thiên lóa mắt ở trên đài mà thấy lo lắng, fangirl Tôn Tường kia còn nói, biết đâu sang năm có người khiêu chiến Tôn Tường, dù gì thì cậu ta cũng cầm tài khoản đấu thần, biểu hiện cũng xuất sắc, nếu như đến mùa giải thứ mười sáu mười bảy, Tôn Tường cũng xuất đạo chừng mười năm, bị người mới đánh bại thì phải làm sao.
Tôi nhìn những người mới trên đài đang khiêu chiến Diệp Tu, cảm thấy nàng lo lắng đúng là có lý. Thế hệ mới luôn luôn muốn lật đổ ghi chép của thế hệ cũ, cứ như thể chỉ có làm như vậy mới là không phá không lập, mở ra một thời đại mới thuộc về mình, rất nhiều người trẻ tuổi đều không thèm để ý các tiền bối, biết đâu rất nhiều năm sau, không một ai còn biết người điều khiển trứ danh của những thẻ tài khoản này là ai, bọn họ cũng sẽ không bị nhận ra nữa——có khi Vinh Quang cũng đã đóng cửa rồi.
Ngụy đội chính là một điển hình, người điều khiển đời đầu của Sách Khắc Tát Nhĩ, còn bị người ta mắng là đại thúc ở đâu ra dự thi loạn, đánh còn bỉ ổi như vậy, thật là đáng ghét——tôi lúc ấy mắng lại, sống là người Lam Vũ chết là quỷ Lam Vũ, mỗi một người từ Lam Vũ đi ra đều không thể bị người khác mắng.
Không, tất cả tuyển thủ chuyên nghiệp đều không thể bị người khác mắng, giỏi thì mấy người lên đi, tới đánh giải đi, người ta là vì theo đuổi ước mơ mới tới đây đánh giải, mấy người nhảy nhót mãi cũng không biết làm cái gì.
Ước mơ...Có lẽ người của rất nhiều năm sau không chỉ vì ước mơ, có thể là vì lương cao.
Thế nhưng ít nhất hiện giờ vẫn còn, ít nhất bọn họ vẫn còn đang vì ước mơ mà cố gắng.
Tôi là fan của Hoàng Thiếu Thiên, nhưng tôi cảm thấy tôi thật ra là fan của tất cả tuyển thủ chuyên nghiệp Vinh Quang.
Tôi nhớ tên của rất nhiều người, tôi đã xem rất nhiều cuộc tranh tài, tôi vì bọn họ cười, cũng chân tình thực cảm mà tức giận, mà khóc.
Lúc Lam Vũ đoạt cúp tôi còn thấy vui hơn lúc mình thi được hạng nhất, mời bạn cùng phòng ăn cơm, bọn họ vừa ăn cơm vừa kinh ngạc: "Mày thi cuối kỳ tốt lắm à?"
Lúc chung kết mùa giải thứ tám kết thúc, tôi cũng khóc rất lâu, lúc ấy thật sự là khóc đến không thở được. Tôi lướt weibo thấy Hoàng Thiếu Thiên nói anh ấy không muốn nói gì hết, tôi thấy anh ấy cười, tôi thấy Dụ đội giải thích, khóc không kiềm lại được, sau khi đi vào nhà vệ sinh sửa sang lại một phen, người trong sân vận động cũng đi hết rồi.
Sau đó tôi mắt đỏ ửng vòng ra cửa, chờ xe buýt. Vốn là phải chờ chuyến cuối cùng, nhưng trận đấu hôm nay lại kết thúc rất sớm.
Trên weibo có người nói cảm thấy Lam Vũ thật thê thảm, Hoàng Thiếu Thiên thật đáng thương, lại còn không muốn nói chuyện.
Tôi rất tức giận, Hoàng Thiếu Thiên cần các người thương xót chắc? Hoàng Thiếu Thiên là người tốt biết bao...Vì vậy tôi ngay tại chỗ tức khóc, khăn giấy cũng không có, làm sao lau nước mắt nước mũi.
"Ai em gái tối rồi còn ngồi ở đây khóc cái gì, trông y như con mèo mướp nhỏ, nhìn đúng là làm đau lòng người." Có người tới đưa tôi khăn giấy, "Trễ lắm rồi, năm nay kết thúc vẫn còn sang năm, về nhà sớm đi."
Chắc là thấy tôi mặc trang phục của fanclub Lam Vũ, nhưng mà thanh âm này hình như có chút quen tai, tôi ngẩng đầu nhìn một cái, trong hai mắt ngấn lệ mơ hồ thấy người trước mặt kia đeo khẩu trang, lúc cười lên có răng hổ, tóc ánh vàng rực rỡ, dưới đèn đường trông còn chói mắt hơn cả ánh đèn.
Không sai, chính là như mọi người nghĩ, tôi lúc ấy khiếp sợ đến giật bắn cả người.
"Bạn là fan của tôi sao? Xem ra trạng thái của tôi lúc phỏng vấn dọa ngươi rồi. Như vậy đi, tôi ký cho bạn cái tên, bạn đừng khóc được không?" Hoàng Thiếu Thiên hỏi tôi.
Tôi gật đầu như giã tỏi.
Hoàng Thiếu Thiên ngược lại có chút kinh ngạc: "Dễ dỗ như vậy sao, tôi còn tưởng rằng phải thêm đội trưởng ký tên nữa."
Tôi muốn nói gì đó, nhưng mà lại không nói ra được. Cảm thấy rất không nên, anh ấy thua tranh giải, anh ấy mới là thật sự trải qua cảm giác này, anh ấy nhất định rất khó chịu, anh ấy còn không thể hiện ra, anh ấy còn an ủi tôi.
Cuối cùng tôi nói: "…Fan của Hoàng Thiếu Thiên quyết không nhận thua!"
Nguy hiểm thật, suýt chút nữa nói "Người phụ nữ của Hoàng Thiếu Thiên", còn may vẫn kiềm chế được, nếu không tôi làm sao còn mặt mũi xin ký tên nha orz. Nếu không phải hôm nay khóc sưng cả mắt, tôi còn muốn cùng anh ấy chụp bức ảnh.
"Tặng bạn." Anh ấy ký tên lên quyển sổ cho tôi, tôi hỏi anh ấy những đội viên khác có phải đều về rồi không.
"Không có, ở trên xe bên kia." Hoàng Thiếu Thiên chỉ chỉ về phía màn đêm, "Mọi người đều thấy bạn đang khóc, bả vai run run, Trịnh Hiên nói áp lực như núi, Tống Hiểu bảo cậu ta hôm nay không thể then chốt, đội trưởng liền bảo, hình như em gái là fan của tôi, sẽ để cho tôi an ủi."
"Tôi rất lo lắng bạn không phải, như vậy là tỏ ra tôi quá tự mình đa tình, không nghĩ tới lại đúng là như vậy." Cứ như người thua trận đấu không phải anh ấy vậy, Hoàng Thiếu Thiên còn có thể cười được, anh ấy còn hỏi tôi là fan của anh ấy mấy năm rồi.
Tôi nói năm năm.
"Sớm như vậy?" Câu trả lời của tôi hình như ngoài dự kiến của anh ấy, anh ấy cẩn thận quan sát tôi một lần, vào lúc tôi đang căng thẳng, Hoàng Thiếu Thiên cười, hóa ra anh ấy đang tính toán tuổi của tôi: "Vậy bạn không học tốt nha, vừa lên năm hai trung học đã bắt đầu xem thi đấu game.”
Tôi có hơi bị học lệch, lúc học lớp mười bài vở lại nhiều, thành tích so với năm nhất trung học có hơi hạ xuống, lúc ấy áp lực rất lớn, cảm giác mình hoàn toàn không gánh vác nổi kỳ vọng của thầy cô và cha mẹ, đêm đêm đều mất ngủ, cảm thấy mình lúc nào cũng có thể bị trầm cảm.
Sau đó tôi nhìn thấy Hoàng Thiếu Thiên, đó là một trận đấu giữa Lam Vũ với Gia Thế, sau khi trận đấu kết thúc, Lam Vũ trừ một điểm Hoàng Thiếu Thiên giành được từ solo, 1:9 thảm bại trước Gia Thế. Trông rất thảm, tôi lúc ấy tiếp tục xem video, lại thấy được người thiếu niên ngồi ở vị trí đội phó đứng lên nói: "Thi đấu luôn luôn có thắng thua, chúng ta sẽ không từ bỏ, nếu như đã quyết định đến nơi này, chúng ta đã hiểu rõ nhất định sẽ có lúc bị như vậy."
"Cũng sẽ có lúc giành được cúp quán quân."
Anh ấy giúp tôi gọi một chiếc xe taxi, tôi lảm nhảm với anh ấy nói Hoàng thiếu anh nhất định phải cố gắng lên, em tin tưởng chúng ta sẽ có mùa hè tiếp theo thuộc về Lam Vũ, Hoàng Thiếu Thiên nghe xong bảo tôi khoan hãy đi.
Tôi ngồi chờ ở trong xe một hồi, Hoàng Thiếu Thiên trở lại.
Trên quyển sổ có chữ ký của tất cả các thành viên Lam Vũ.
"Hy vọng lần tới giành được cúp quán quân, bạn cũng có thể tới chứng kiến!" Anh ấy nói với tôi như vậy.
Tôi lúc ấy nghĩ, thật tốt a, cũng không uổng công mấy năm tôi thật lòng thích Lam Vũ, thích Hoàng Thiếu Thiên như vậy. Từ lúc được năng lượng đặc biệt dồi dào tỏa ra từ anh ấy giúp tôi điều chỉnh trạng thái, cuối cùng thi đỗ trường đại học lý tưởng cho đến giờ... có thể làm fan của anh ấy thật tốt.
Ca ca ngươi ngạo mạn đi
Thích cô ca, không sợ tác dụng phụ
6521 người thích bình luận
Nhắc đến vấn đề này... Tôi cảm thấy mỗi một fan của Vinh Quang đều có thể trả lời ra một chuỗi dài phải không? A dù sao thì tôi cũng nói, câu trả lời của tôi là Lâm Kính Ngôn, không sai, chính là vị lưu manh nhã nhặn vừa mới giải nghệ kia.
Liên tiếp xem câu trả lời của vài cô gái tôi cũng không biết nói gì dù sao lý công nam* tôi hành văn không tốt, nhưng làm một nam sinh, tôi từ nhỏ đã tiếp xúc với game, cũng tương đối yêu thích , các loại game tôi đều thích hệ cận chiến, lúc Vinh Quang vừa ra tôi liền cảm thấy, lưu manh thật ngầu!
*lý công nam: con trai theo học ngành IT
Thích Lâm Kính Ngôn là chuyện đương nhiên a dù sao cũng là đệ nhất lưu manh mà, Đường Tam Đả, lối đánh rất cương mãnh! Tuy sau đó hợp tác cùng Phương Duệ đi theo con đường chơi zâm nhưng mà tôi vẫn thích anh ta, có câu nói không phá không lập a, từ loại hình nam cương mãnh đổi thành chuyên gia phạm tội, tôi cảm thấy năng lực chịu đựng trong lòng của người này đúng là hạng nhất, rõ ràng biết sẽ có chỉ trích gì gì đó, nhưng vẫn đi làm, đây là một loại bất đắc dĩ, một loại phối hợp, một loại trông thì như chịu thua thời gian, nhưng trên thực tế lại dốc toàn lực cho ước mơ.
Mấy trận đấu cuối của anh ta, tôi vừa xem vừa khóc, làm một nam sinh, tôi và bạn gái tôi cùng nhau ôm đầu khóc lóc ( không sai ta có bạn gái ). Tôi cảm thấy anh ta thật sự rất cố gắng, anh ta rời bỏ Hô Khiếu tới Bá Đồ, lần đầu tiên đánh tới tổng chung kết... Thật sự là gánh nặng rất lớn, nếu như không có Bá Đồ, anh ta có thể đã sớm giải nghệ. Không giống fan Lạc bên hàng xóm luôn ôm hy vọng (thậm chí biến thành quá khắc nghiệt), mong Trương Giai Lạc giành quán quân, tôi quả thực hy vọng Lâm Kính Ngôn có thể giành quán quân, nhưng có thể nhìn thấy anh ta tiếp tục đứng trên sàn đấu hai năm, tôi càng vui vẻ hơn, có thể nhìn thấy Lãnh Ám Lôi, cũng rất tốt.
Trên người Lãnh Ám Lôi có bóng dáng của Đường Tam Đả, mà Đường Tam Đả giao lại cho Đường Hạo, cũng là một quyết định rất đúng đắn.
Tôi hình như không có tiếp xúc gì với Lâm Kính Ngôn, bạn gái tôi ngược lại từng giúp tôi đến chỗ anh ta xin chữ ký. Nhưng tôi cho rằng mình chân tình thực cảm thích vị tuyển thủ này, hai năm cuối cùng này của anh ta vừa là giữ vững ước mơ của bản thân, cũng giúp xác định rõ sự yêu thích của tôi, hai năm nhiều thêm này, là hồi báo lớn nhất tôi nhận được.
Trang sức chân của Vi Thảo
Xanh lục là màu ta thích nhất / nhà mở tiệm thuốc Bắc
5780 người thích bình luận
Cảm ơn đã mời ~! Tôi đại diện cho đám người tới trả lời vấn đề! Tôi, bạn tốt của tôi (nam), anh tôi, còn có ba mẹ tôi, chúng tôi tất cả đều là fan Vi Thảo!
Để tôi kể một chút từng người đi! Đầu tiên là ba tôi, bởi vì nhà chúng tôi ở thành phố B, cho nên ba tôi liền thành fan chiến đội của thành phố, ông ấy là fan Vương Bất Lưu Hành——lúc trước là fan Lâm Kiệt, bây giờ là fan Vương Kiệt Hi, truyền tới tay ai , ông ấy liền thêm đầu tường* mới. Ông ấy nói với tôi năm xưa ông đã từng thấy Lâm đội, lúc Lâm đội tới tiệm thuốc nhà chúng tôi mua thuốc Bắc linh cơ chợt động hỏi ba ta: "Có loại thuốc Bắc nào tên khá dễ nghe không?" Từ đó giải quyết đại họa trong đầu.
*đầu tường: ngôn ngữ mạng, chỉ fan không kiên định, bắt nguồn từ cụm "cỏ đầu tường"
Tôi vẫn luôn bày tỏ mình không tin, Lâm đội chẳng lẽ lại là phế vật đặt tên ư? Tên Vương Bất Lưu Hành khốc huyễn như vậy sao lại có thể bắt nguồn từ đấy... Hình như là có thể, Lâm đội hình như không biết công hiệu của Vương Bất Lưu Hành đi. Vận khí tôi không tốt, chưa từng nhìn thấy Lâm đội, anh của tôi từng thấy. Sau khi Lâm đội giải nghệ đi ngang qua nhà chúng ta, thấy anh của tôi vừa trông tiệm vừa chơi Vinh Quang, thì hỏi ổng thích chức nghiệp nào nhất, ổng lại không nhận ra anh ấy, vô cùng thật thà nói thích pháp sư chiến đấu.
Lâm đội liền hỏi ổng có phải fan của Diệp Thu không, anh tôi Emmm một lát rồi nhỏ giọng nói phải, nhưng ổng vẫn còn ủng hộ Vi Thảo. Sau đó Lâm đội liền cười, nói pháp sư chiến đấu cũng được, chiến đội Gia Thế rất lợi hại, thực lực của Nhất Diệp Chi Thu rất mạnh, nếu như thích Diệp Thu cũng rất yên tâm.
"Thế nhưng, tương lai của Vi Thảo cũng là không thể khinh thường." Anh ấy cười một tiếng, "Bởi vì Vi Thảo đã tìm được hai người nối nghiệp vô cùng xuất sắc, bọn nó sau này hẳn là có thể phối hợp rất tốt."
Anh của tôi cuối cùng cũng kịp phản ứng đây là Lâm đội, nhớ đến việc anh ấy vừa mời giải nghệ vẫn còn chút thổn thức. Ba của tôi nói đây là thoái vị nhượng hiền, nhưng cũng chính là truyền thừa, giống như tiệm thuốc nhà chúng tôi là từ ông nội tôi truyền lại, sau này cũng phải truyền cho anh của tôi vậy.
Sau đó chính là anh tôi, ổng thích pháp sư chiến đấu, thích Diệp Thu, nhưng mà trải qua việc này ổng mang lòng áy náy, trèo về đầu tường Vi Thảo, ổng thích Phương thần. Tôi vô cùng khiếp sợ chuyện này, anh của tôi tại sao chỉ thích đại trị liệu chứ? Sau đó tôi mới biết, hóa ra anh của tôi đang theo đuổi một chị gái bạo lực, ngày ngày đều bám gót người ta làm hậu thuẫn vững chắc nhất, nhưng mà kỹ thuật quá kém, đành phải bù vào bằng đủ loại video thi đấu của Phương Sĩ Khiêm, cuối cùng không cưa được chị gái, lại trở thành fan Phương, còn làm một quyển trích dẫn lời nói hàng ngày của Phương Sĩ Khiêm, biến thành đủ lời vớ vẩn mãi không dứt.
"Chỉ có trở thành trị liệu vương giả, cho dù là chân ngắn, cũng có thể đứng ở vị trí trung tâm nắm giữ toàn cục!" Anh của tôi nói như vậy, hại khách hàng đi ngang qua suýt chút nữa thì tưởng là ổng lập chí trở thành bác sĩ. Nhưng mà ánh mắt của anh trai tôi quả thật rất tốt, Phương Sĩ Khiêm và Vương Kiệt Hi phối hợp đem Vi Thảo giành lấy hai quán quân, anh của tôi cực kỳ mừng rỡ, sau đó thì mừng đến khóc luôn —— Phương Sĩ Khiêm chạy trốn!
Bắc Kinh Vi Thảo, Bắc Kinh Vi Thảo, chiến đội hào môn nhất, câu lạc bộ Vi Thảo xảy ra chuyện! Đại trị liệu Phương Sĩ Khiêm giành hai giải quán quân, còn nợ mấy buổi gặp mặt fan, cầm nhẫn quán quân của hắn chạy trốn. Phương Sĩ Khiêm anh không phải là người, anh của tôi pick anh lâu như vậy, anh lại lười ký tên, anh trả lại tình cảm cho anh trai tôi! Trả lại tình cảm cho ổng! —— anh tôi ép tôi ngậm miệng, phí công tôi có ý tốt định mua chữ ký của Phương Sĩ Khiêm từ trên mạng, ổng nói Phương thần sẽ không thể nào bán chữ ký của mình trên mạng đâu, Phương Sĩ Khiêm bình thường cười đùa cợt nhã lúc mấu chốt chính là song trị liệu, nợ ký tên không phải vì lười, mà là bởi vì anh ta là ẩn sĩ cao quý không quan tâm thế tục.
Tôi đối với kính lọc của fan của anh trai tôi bày tỏ lòng thán phục, sau đó ổng xuất ngoại một chuyến lúc về lại vui mừng hớn hở, tôi thấy ổng đem một tờ giấy treo ở trong phòng. Yo, không biết đào ở đâu ra chữ kỹ của Phương thần.
Sau đó là mẹ tôi, bà là fan của Cao Anh Kiệt, một lòng hy vọng có thẻ có một đứa con trai như vậy, anh trai tôi đối với việc này áp lực như núi. Cao Anh Kiệt thoạt nhìn là một thiếu niên rất lanh lợi, trực tiếp chọt trúng tâm của mẹ tôi, mẹ tôi vô cùng hy vọng có thể thấy Cao Anh Kiệt dũng cảm đem Vi Thảo tiến về phía trước, phát huy toàn bộ tài năng của mình, mặc dù lần trước sau khi Vương Kiệt Hi bị Hưng Hân loại khỏi trận đấu, biểu hiện của cậu ta có chút không hợp lòng người, nhưng mẹ tôi vẫn kiên định nói với tôi: "Anh Kiệt bảo bối lần sau sẽ thể hiện tốt hơn!"
Bà ấy còn chưa bao giờ gọi tôi là bảo bối... Rồi tôi còn phải nghĩ cách xếp hàng xin chữ ký Cao Anh Kiệt, tôi thật sự xếp hàng, tôi bảo với Cao Anh Kiệt mẹ tôi đặc biệt thích cậu, bà là fan của cậu, cậu nhất định phải cố gắng lên.
Cậu ta ngượng ngùng cười với tôi một cái, nói cám ơn, sau đó thêm vào sau chữ ký một câu —— chúc dì mạnh khỏe!❤
Sau đó mẹ tôi hết sức cảm động ôm chữ ký vào lòng, tôi cảm thấy chân tình thực cảm của bà được đền đáp. Nhưng tôi xếp hàng cho bà ấy, lại không thể đi xếp hàng xin chữ ký Lưu Tiểu Biệt! Đối với việc này mẹ tôi không cho là đúng nói, lần sau mẹ giúp con xếp hàng ở chỗ Lưu Tiểu Biệt.
Không sai, tôi là fan Lưu Tiểu Biệt, tôi quả thực rất thích vị kiếm khách này của Vi Thảo, tôi còn có thể chém gió về anh ấy ba ngày liền không trùng lặp, từ việc tên anh ấy quá sức dễ nghe, đến biểu hiện của anh ấy trong đủ loại tình huống. Ngoài ra tôi luôn luôn kiên trì gửi tin nhắn cho anh ấy, thắng tôi liền khen anh ấy, thua tôi liền cổ vũ anh ấy, hiển thị lại là đã đọc, chỉ là tôi nghi ngờ đây là hệ thống tự động hiển thị, tin nhắn nhiều như vậy anh ấy khẳng định không nhìn thấy...
Sau đó mẹ tôi cũng đi xếp hàng xin chữ ký, bà bảo Lưu Tiểu Biệt ký TO xxx(tài khoản weibo của ta), Lưu Tiểu Biệt liền hỏi "Dì, cái người xxx này là gì của dì ạ?" Mẹ tôi trả lời là con gái dì, nó đang lên lớp đó—— kẻ đang đi học là tôi chỉ hận không thể tự bay qua
Các người chắc chắn không đoán được kết cục là gì, kết cục là vào sự kiện Toàn Minh Tinh ta được ngồi ở một vị trí cực VIP xem trận tranh tài của Lưu Tiểu Biệt đấu với Lư Hãn Văn, xem anh ấy lên đài, xem anh ấy chiến thắng, xem anh ấy kiếm chỉ Hoàng Thiếu Thiên.
Lưu Tiểu Biệt tặng cho mẹ tôi một tấm vé vào cửa Toàn Minh Tinh, chính là vào mùa giải thứ chín, Vi Thảo làm chủ, trong nội bộ lấy được vé cũng là rất đơn giản, anh ấy nói mỗi một tin nhắn anh ấy đều xem qua, chẳng qua là không biết nên trả lời thế nào, lại muốn giữ hình tượng cao lãnh, cho nên liền len lén nhét cho tôi một tấm vé vào cửa để cảm ơn, cảm ơn tôi đã khích lệ lúc hắn thua cuộc, chúc mừng lúc chiến thắng...Thuận tiện làm phí bịt miệng luôn.
Cũng không biết vì sao anh ấy biết tôi nhất định sẽ đi xếp hàng xin chữ ký của anh ấy, kỳ quái, chắc hẳn là trực giác đi. Cuối cùng là bạn tốt của ta, cậu ta là fan Vương, bị đấu pháp ma thuật sư quỷ dị đa biến chói lọi lúc ban đầu của Vương Kiệt Hi làm kinh diễm, sống chết không chịu yên tĩnh làm một tên cool boy đeo kính mà lại chạy đi xem Đối Xứng so tài, mặc dù về sau Vương đội vì chiến đội mà khiến lối đánh này rất ít khi xuất hiện, nhưng mà cậu ta vẫn là fan Vương đội, ngày thường hay nói chuyện với tôi rằng hy vọng Cao Anh Kiệt và Lưu Tiểu Biệt có thể tranh giành thêm chút, để cho Vương đội có thể ung dung một chút, cậu ta mỗi ngày đều vô cùng lo lắng Vương đội sẽ mệt mỏi gục ngã.
Nhưng mà làm một fan nam khiến cậu ta không thể gửi quà tặng và viết thư tỏ tình giống như các nữ sinh, vì vậy bạn tốt của ta làm một cái trò chơi nhỏ, là cái "Chuyến phiêu lưu mạo hiểm của Vương đội" mà mọi người đang chơi đó, chính là hắn thiết kế (suỵt), không sai chính là cái trò chơi trước đây từng thịnh hành trong giới chuyên nghiệp kia ha ha ha ha nhưng mà sau khi qua cửa bị chửi không ít, bởi vì cho dù kết quả như thế nào, đều là dùng kiểu chữ cực lớn viết: "Vương của ta soái nhất, thiên thu vạn đại!"
Không biết Vương đội có từng tự mình chơi cái trò chơi này hay không. Các tuyển thủ Vi Thảo đều rất ưu tú, sau nay thời gian rảnh lại từ từ nói đi.
Bổ sung: Lúc đánh Giải Thế giới bạn tốt của ta xem so tài liền khóc, bởi vì Vương đội ở trên lôi đài tái hiện đấu pháp Ma Thuật Sư. Là Ma Thuật Sư năm đó cậu ta thích, kỳ thực vẫn chưa từng thay đổi, bởi Vương Kiệt Hi vẫn trước sau như một làm hết bổn phận.
Bổ sung lần nữa: Bạn tốt của ta lại khóc lần nữa, bởi vì Vương đội @ hắn dưới weibo của Lý Hiên, nói cám ơn.
Em gái côca
Cuồng chuyên gia đạn dược giai đoạn cuối, có nhà có xe có mèo có đối tượng
4779 người thích bình luận
Mặc dù biết sẽ bị chửi nhưng tôi vẫn quyết định trả lời cái vấn đề này, ừ, không mời mà tới.
Thật ra tôi là một người tính tình vô cùng xấu, trong đời sống rất gắt gỏng, bị gọi là hột tiêu nhỏ, chính là cái loại động một chút là bùng cháy, bình thường rất hay gây gổ với người ta, không bao giờ chịu thua đó.
Trương Giai Lạc coi như là học trưởng của tôi, tôi biết anh ấy, bởi vì tôi cũng chơi Vinh Quang, những người chơi Vinh Quang giỏi trong trường tôi đều biết. Lần duy nhất chúng tôi cùng xuất hiện là một cuộc thi "Thiết kế tái chế rác thải" mà tôi tham gia, có thể là do lúc thường tôi đắc tội với quá nhiều người, cuộc thi này vừa đoạt được giải nhì liền nghe được không ít lời bóng gió ngay tại trận.
Tôi suýt chút nữa thì xắn tay áo đi đánh người, kết quả bị cái vị đi tới giúp này kéo lại, nói thật lúc ấy tôi cả anh ấy cũng muốn đánh, nhưng mà anh ấy nói với tôi: "Em không cần để ý suy nghĩ của mấy người đó."
Tôi vô cùng trẻ trâu gầm lên với anh ấy: Tại sao?
Anh ấy liền cười: Em chỉ cần để ý những người thích em, người không thích em cuối cùng cũng sẽ không em, cần gì phải lãng phí thời gian với bọn họ chứ?
Tôi nhất thời thấy cả IQ lẫn EQ đều bị nghiền nát, anh ấy sao có thể nói có lý như vậy chứ? Nhưng tôi nghĩ nghĩ một hồi liền cảm thấy ủ rũ, xong đời rồi bình thường đắc tội quá nhiều người, làm sao lại có người thích tôi chứ. Nhưng để cảm ơn, tôi mời Trương Giai Lạc uống lon côca lạnh.
"Uống côca của tôi, anh phải thích tôi"
...Thật ra đây chính là nguyên nhân tôi ẩn danh, độ xấu hổ quá bạo rồi, tôi thế mà lại định dùng một lon côca đi lôi kéo một đại thần tương lai?
"Anh cảm thấy tác phẩm của em có thể đoạt giải nhất." Trương Giai Lạc nói rất nghiêm túc, "Ngụ ý của em không tồi, dùng nhiều thứ ghép lại thành trăm hoa nở rộ, anh cảm thấy cực kỳ đẹp, sức sống dào dạt, chính là cảm giác của mùa xuân."
Từ đó về sau tôi cũng không gặp lại Trương Giai Lạc nữa, không ai biết hai người chúng tôi trước kia từng biết nhau, mặc dù tôi cũng có chức vị trong fanclub Trương Giai Lạc, nhưng mà bảo mật cũng tương đối tốt nên cũng không ai biết ta tên gì, sau đó việc kia xảy ra, câu lạc bộ fan lục đục nội bộ, tôi cảm thấy Trương Giai Lạc hẳn đã tắt tin nhắn mật, tốt nhất là chặn cả weibo, nếu không sẽ bị phiền chết.
Sau đó tôi nghĩ, rất đúng a, chúng tôi sao có thể ích kỷ yêu cầu một người, đem tất cả mọi thứ tiêu phí ở nơi này đây? Anh ấy đã rất cố gắng, mặc dù ai cũng nói là mọi người chỉ nhớ đến quán quân, nhưng mà á quân không phải cũng là từng bước từng bước đi lên sao?
Rất nhiều người là vì yêu sinh hận, tôi có thể hiểu bọn họ, nhưng tôi cũng có thể hiểu Trương Giai Lạc, muốn giành lấy quán quân là sai sao, thật sự cảm thấy có vài fan Bách Hoa bị chiều hư, chúng ta vào vị trí một chiến đội hào môn mạnh mẽ lại lúng ta lúng túng, không bằng người của Lôi Đình cầm lên được thì buông xuống được, cũng không bằng Luân Hồi quyết chiến đến cùng mới bắt đầu đưa người mới ra trận từ đó bước lên đỉnh cao.
Chẳng lẽ mấy người muốn đè chết Trương Giai Lạc sao?
Tôi thì không muốn.
Nếu như mấy người muốn, thì tôi liền... Tôi cũng sẽ không cắn chặt lấy mấy người, bởi vì tôi chỉ cần thích anh ấy là được, tôi sẽ không để ý đến mấy người. Mấy người thoát fan rồi còn quay về đạp một phát, tôi đều nhớ rõ, đến lúc đó lập ra danh sách đăng lên diễn đàn, mọi người so xem ai đẹp mặt hơn.
À tôi là một em gái... Năm đó cũng không phải thầm mến học trưởng, tôi tưng tửng như vậy cũng không hi vọng Trương Giai Lạc biết tôi, chỉ một lon côca mà có thể khiến cho người ta tâm tâm niệm niệm tôi cả đời sao? Tôi chỉ là một fan nho nhỏ, tôi hiện tại cũng đang có bạn trai, bạn trai tôi là fan Hô Khiếu, bọn tôi thường xuyên cùng nhau ôm đầu khóc lóc.
Uống côca của tôi, tôi liền chỉ thích mình anh ấy.
Ai bảo tôi từ trước đến giờ chỉ thích Bách Hoa Liễu Loạn, tác phẩm cũng là bách hoa chứ.
Bổ sung: Tôi nhìn thấy weibo của Trương Giai Lạc, tôi cũng không nghĩ tới anh ấy lại chụp hình tác phẩm năm đó, lại bị mọi người moi ra là nhân viên Bá Đồ : ) tới nha, tới Bá Đồ đánh nhau nha, không sợ đội trưởng của bọn tôi thì cứ tới.
Còn có thể yêu Hư Không thêm mười năm
Là một ký giả nhỏ
4221 người thích bình luận
Không mời mà tới! Tôi lúc còn là ký giả chắc cũng không có quan hệ gì với tuyển thủ Lý Tấn đi, nhưng chuyện tôi từ nhỏ thích bát quái là thật. Không biết tôi bây giờ mới nhìn thấy vấn đề này có thể chen vào hút bình luận không.
Tôi nhạy bén phát hiện! Trong mấy câu trả lời phía trên có một cặp tình nhân, chính là "Em gái côca" và "Ca ca ngươi ngạo mạn đi", đây còn không phải là anh giai đi trên bờ, em gái ngồi mũi thuyền sao, còn "Thích côca, không sợ tác dụng phụ", đầu năm nay hỏi đáp cũng có thể ngược cẩu. Còn có không biết vị fan Vi Thảo kia có thấy weibo của Hiên ca nhà chúng ta hay không, thấy thì đi nói cho bạn tốt của bạn đi nha, đó là bảng xếp hạng giới tuyển thủ chuyên nghiệp trò "Chuyến phiêu lưu mạo hiểm của Vương đội", Vương đội đứng thứ nhất đó!
Còn có tôi nghiêm trọng hoài nghi vị Trang sức chân của Vi Thảo kia... Lúc trước Dương Hạo Hiên của đội nhà chúng tôi đăng một bức ảnh chụp buổi tụ họp của đám năm bảy, chính là buổi tụ họp sau khi Toàn Minh Tinh cuối tuần kết thúc—— không biết mọi người có chú ý chiếc nhẫn trên tay của Lưu Tiểu Biệt đang hát karaoke không, cái nhẫn đó là kiểu tình nhân, tôi luôn cảm thấy đã phát hiện ra điều gì đó.
Được, bát quái xong rồi, tiếp theo tôi muốn chém về Hư Không của tôi! Hư Không của chúng tôi có tương lai rộng mở! Hư Không của chúng tôi có một bạn học đến Hoàng Phong cũng muốn đào đi làm người kế vị! Thế nhưng cậu ấy vẫn chọn kế thừa tương lai của Song Quỷ QAQ nhưng trước mắt Hư Không vẫn có điểm cần cải thiện, mặc dù Hạo Hiên rất cố gắng nhưng lúc đấu với Hưng Hân tôi vẫn thấy rất đau đớn, bậc thầy pháo súng Tô Mộc Tranh quá khắc Hư Không rồi 1551, Hiên ca và Sách ca cứ thế bị khắc tận mấy năm, từ Gia Thế khắc đến Hưng Hân OTZ
Hư Không lúc trước là một chiến đội nhỏ, nếu không phải vì tôi là người thành phố X thì nhất định sẽ không chú ý tới, vào một buổi sáng sớm trời trong vạn dặm lúc tôi ra ngoài ăn bánh kẹp thịt, tôi đi ngang qua vị trí câu lạc bộ Hư Không vừa mới xây xong, cùng ăn bánh kẹp thịt với đội trưởng Lý Hiên còn có đám người Ngô Vũ Sách trong trại huấn luyện nữa.
Nếu tôi là một em gái, có lẽ sẽ chụp hình lại, đáng tiếc tôi lại là một tên trai thẳng, chỉ cảm thấy cái tên Hư Không này thật là mạc danh kỳ diệu. Bây giờ suy nghĩ lại cũng có thể tạo nên cơn sóng dữ, tôi và chính phó Hư Không có quan hệ từng cùng ăn bánh kẹp thịt!
Sau đó lúc Hư Không vừa ra mắt, tôi vừa ngó một cái thì thấy con mẹ nó đây không phải mấy người tôi vô tình gặp được vào sáng sớm hôm đó sao, duyên phận đã định tôi phải làm fan a, quỷ kiếm sĩ gì đó nghe cũng rất ngầu! Lấy chức nghiệp hỗ trợ làm nòng cốt, Hư Không nhất định không phải đi đường thường! Lý Hiên chơi trận quỷ quả thật là siêu cấp giỏi, mặc dù bị bậc thầy pháo súng nổ cho không thấy mặt trời, nhưng chết cũng chết ở trong trận của mình, cố gắng hết sức đến phút cuối cùng.
Sau đó nữa Ngô Vũ Sách ra mắt, hai người bọn họ lưng tựa lưng, cùng nhau ngã xuống trong trận, là hai người cuối cùng còn lại.
Tôi lúc trước cũng không hy vọng Hư Không giành được quán quân, có bao nhiêu là chiến đội, Hư Không cũng không phải là mạnh, song quỷ có thể giành được một giải Hợp tác tốt nhất tôi cũng đã rất vui, kết quả là Tô Mộc Tranh và Diệp Thu độc chiếm giải Hợp tác tốt nhất mấy năm liền, đến tận khi Diệp Thu giải nghệ, Lý Hiên và Ngô Vũ Sách mới giống như nhặt mót được Hợp tác tốt nhất... Thật đúng là đau lòng, đêm hôm đó tôi đem tất cả rượu ngon tích trữ được lấy hết ra, dù sao thì hai người bọn họ vĩnh viễn là Hợp tác tốt nhất trong lòng tôi.
Bạn tôi cũng là fan Hư Không, hai người chúng tôi lúc còn đi học chính là chiến hữu kề vai sát cánh trong game, sau khi tốt nghiệp thì cùng nhau xem Hư Không đánh giải, lúc trước chúng tôi chơi game cũng là lưng tựa lưng, đem phía sau giao cho bằng hữu đáng tin nhất, vì vậy có lẽ nguyên nhân tôi thích Vinh Quang là... tôi thích phối hợp giữa đoàn đội.
Cho nên lúc nhìn thấy trận đấu giữa Lâm Kính Ngôn và Phương Duệ kia tôi thấy rất đau đớn, hai người bọn họ quá hiểu rõ lẫn nhau, đã từng tín nhiệm lại biến thành đối đầu, không thể không vứt bỏ tất cả dĩ vãng để chiến đấu, tôi rất hạnh phúc vì Song Quỷ không tách ra, bọn họ vẫn ở lại Hư Không.
Chân tình thực cảm cần phải có hồi báo sao? Tôi từ trước tới giờ chưa từng nghĩ tới vấn đề này, bởi vì tôi chỉ là từng đóng góp tiền vé vào cửa, bọn họ dù sao cũng không phải thần tượng trong giới giải trí, nhất cử nhất động đều vì fan, bọn họ so ra vì ước mơ mà chiến đấu nhiều hơn.
Chỉ cần Hư Không vẫn còn, tôi nghĩ, tôi có thể hy vọng một chút vào một tương lai mà Hư Không giành được quán quân.
——————————————
Bổ sung: Biểu hiện gần đây của Ba Lẻ Một làm tâm tình tôi có chút phức tạp. Đội trưởng Dương Thông gần đây có khuynh hướng thích dùng Liều Mình Một Hit, bởi vì là người chơi thâm niên nên nói về anh ta một chút đi. Mùa giải thứ ba có Vương Kiệt Hi quá chói mắt, cho nên hào quang của Dương Thông bị che đi rất nhiều, nhưng Ba Lẻ Một Độ thực sự là một chiến đội rễ cỏ, có thể một đường đi đến bây giờ, giết vào đến tám đội mạnh nhất, cho dù là đối diện với chiến đội mạnh mẽ cũng có thể chiếm được điểm, ngoài sự ủng hộ của câu lạc bộ thì phần lớn là nhờ tính quyết đoán của vị đội trưởng này.
Anh ta là đội trưởng, cho nên không thể tùy tiện sử dùng Liều Mình Một Hit. Chuyện này và chuyện Vương Kiệt Hi phong ấn đấu pháp Ma Thuật Sư có gì khác nhau đâu? Đội trưởng của các chiến đội lớn, ở một nơi chúng ta không biết, cũng phải trả giá rất nhiều rất nhiều, mà việc bây giờ anh ấy có thể dùng, là không gì cố kỵ, cũng là không nơi thoái lui.
Tấn ca về điểm này cũng rất thảm, Hư Không không thể cho cậu ta một hoàn cảnh để cậu ta yên tâm Liều Mình Một Hit đối phương, trước mắt cậu ta cũng không thành thục được như Dương đội. Có lẽ việc thích khách thích dùng Liều Mình Một Hit (và đàn ông sẽ sao đó sao đó) là cùng một đạo lý, hy vọng sau này Lý Tấn có thể tìm được phương pháp tốt hơn để lăn lộn trong giải đấu đi. Tôi cũng rất mong đợi, người tiếp theo kế thừa danh hiệu đệ nhất thích khách của Dương Thông, rốt cuộc sẽ rơi vào nhà nào nhỉ?
Không nhất định sẽ là Lý Tấn, Chu Quang Nghĩa của Bách Hoa va Phương Học Tài của Lôi Đình cũng đều rất lợi hại, dứt khoát để bọn họ đấu một trận, xem thử ai có thể một đao hạ một thích khách đi 2333
Chữ Nghĩa đứng đầu
Ước mơ có một ngày phát tài
3999 người thích câu trả lời
Mong mọi người biết rõ một chút về Nghĩa Trảm, Nghĩa Trảm siêu mạnh! Tất cả đều là cao phú soái bạch phú mỹ! Chiều cao trung bình đứng thứ nhất thứ nhì liên minh! Bọn họ là một đám thanh niên tốt dám vì ước mơ của mình mà phấn đấu! Không đánh giải được chỉ có thể về nhà thừa kế tài sản mười triệu!
Tôi đã từng rất không coi trọng Nghĩa Trảm, cảm thấy đây là một đám nhà giàu rảnh rỗi không có việc gì làm, bắt chước mấy ông chủ uống rượu nhiều rồi thì muốn thành lập chiến đội chơi, tôi cho là đám người này không có tí gì gọi là chân tài thực học, chính là một đội tới để lót đáy rồi bị loại, trừ mấy cái quảng cáo gây cười làm nền, những cái khác đều tồi tệ.
Nhưng khi bắt đầu giải đấu, tôi phát hiện Nghĩa Trảm hóa ra cũng rất giỏi, có tài năng. Hơn nữa Nghĩa Trảm còn có Tôn Triết Bình mà tôi thích trước kia 5555 mặc dù Táng Hoa và Lạc Hoa Lang Tạ đều còn ở Bách Hoa, nhưng có Tôn Triết Bình ở đó a! Ngủ Thêm Mùa Hạ, Ngủ Thêm Một Chút, hắn để tôi chờ bao nhiêu năm, tôi vẫn còn nhớ cuồng kiếm sĩ vác trọng kiếm năm đó, hắn ở trong ánh lựu đạn xông lên phía trước, hôm nay lại xuất hiện ở Nghĩa Trảm, không còn ánh lửa nhưng lại có đồng đội mới.
Tẩy sạch ánh hoa, hắn vẫn là hắn.
Tôi cũng rất thích tổ năm người Nghĩa Trảm, thích nhất chắc hẳn chính là Lâu Quan Ninh, cảm giác anh ta rất có tài, cho dù không bước lên con đường Vinh Quang này cũng nhất định sẽ trở thành một phú nhị đại rất thành công (quả nhiên người nên tỏa sáng thì đến đâu cũng sẽ phát ra hào quang chói lọi). Có mơ ước chưa là gì, có tiền bạc cũng chưa là gì, có mơ ước lẫn tiền bạc cũng vẫn chưa là gì —— hai điều đầu thì khó tiến tới, điều cuối cùng thì có lẽ là lòng tham không đáy, có lẽ là thông qua ước mơ để có được tiền bạc, nhưng khi đã có tiền thì khi còn nhớ đến ước mơ ban đầu.
Bọn họ chính là như vậy, không bị tiền bạc che mờ mắt (tôi cũng muốn trải nghiệm một chút cảm giác này), từ trong game đến đấu trường chuyên nghiệp, năm người này trước sau vẫn luôn cố gắng, cho dù là theo gót Quân Mạc Tiếu, thách thức Diệp Tu, hay là bây giờ. Lâu Quan Ninh, Văn Khách Bắc, Trâu Vân Hải, Cố Tịch Dạ, Chung Diệp Ly—— Nghĩa Trảm cố lên! Người có lý tưởng đều rất giỏi!
Cho nên các thổ hào, hy vọng mấy bạn thấy câu trả lời này có thể thưởng cho bản cá muối orz nhưng tôi không phải là có dụng ý khác đâu, tôi thật sự là fan! Tôi có thể bảo bạn của tôi làm chứng!
Còn về hồi báo gì đó emmm, nhà thi đấu của chiến đội Nghĩa Trảm tôi cảm thấy đã là cái hồi báo rất lớn rồi hhhh nói không chừng sau này còn có thể mua cổ phiếu nhà hắn nha (không phải).
[Hỏi đáp] Có Tuyển Thủ Chuyên Nghiệp Nào Mà Bạn Thực Tâm Thích Không ? ( thượng )
*Chương này bao gồm Hoàng Thiếu Thiên, Lâm Kính Ngôn, Trương Giai Lạc, Hư Không, Vi Thảo, Dương Thông, Nghĩa Trảm.
Có tuyển thủ chuyên nghiệp nào mà bạn chân tình thực cảm thích không?
Ai cũng nói theo đuổi thần tượng không cần ZQSG, bằng không cái được không bù nổi cái mất, sẽ phải trả giá thật lớn. Cảm giác thích tuyển thủ thể thao điện tử cũng giống như đang theo đuổi thần tượng, muốn nghe một chút cái nhìn của mọi người, nói không chừng chân tình thực cảm sẽ có báo đáp nha?
Tôi mãi mãi yêu Hoàng Thiếu Thiên
Fan trung thành của Yêu Đao, đang học nghiên cứu sinh
6666 người thích bình luận
Cảm ơn đã mời.
Đôi lúc tôi rất hy vọng Hoàng Thiếu Thiên là một tên tra nam, như vậy tôi mới có thể không quá để tâm đến anh ấy như vậy. Nhưng mà không được, Hoàng Thiếu Thiên người này chỗ nào cũng xuất sắc —— lúc tranh tài anh ấy là Kiếm Thánh sở hướng phi mỹ*, sở trường là trở mình trong nghịch cảnh, người theo chủ nghĩa cơ hội lãnh khốc, đội phó Yêu Đao của Lam Vũ... Những câu dùng để miêu tả anh ấy, tôi có thể nói một chuỗi dài, khoác lác suốt ba ngày ba đêm.
*sở hướng phi mỹ: đánh đâu thắng đó
Anh ấy đối với fan cũng rất tốt. Tôi vẫn luôn là fan của anh ấy.
Vinh Quang là dùng thực lực để nói chuyện, thứ duy nhất dính đến độ nổi tiếng là Toàn Minh Tinh. Hoàng Thiếu Thiên về thực lực rất lợi hại, về nhân khí cũng là một tồn tại làm cho fan yên tâm, hàng năm đều được liệt vào hàng ngũ đó.
Thật ra tôi có hơi sợ, tôi sợ có một ngày anh ấy sẽ ngã xuống, chuyện này giống như ác mộng luôn luôn ám ảnh tôi. Tôi tại sao lại phải lo lắng như vậy chứ? Bởi vì tôi nhìn thấy fan của mấy tuyển thủ xếp cuối Toàn Minh Tinh, lúc bọn họ đi khắp nơi kéo phiếu cho tuyển thủ mình thích, tôi có hơi bị cảm động lây.
Tỷ như đội trưởng Dương Thông của Ba Lẻ Một, lại tỷ như đội trưởng Điền Sâm của Hoàng Phong. Dường như mọi người đang duy trì tôn nghiêm cuối cùng, cố gắng giữ hắn lại. Lại tỷ như đội trưởng Hàn Văn Thanh của Bá Đồ, lần đầu lọt khỏi top 10, vẫn còn ổn, Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn cũng lọt top, tôi nhìn đều thấy lo lắng…Mặc dù có thể bản thân tuyển thủ cũng không để ý gì.
Hoàng Thiếu Thiên hiện tại đang là độ tuổi đánh giải, nhưng tôi rất sợ chuyện sau này, bởi vì kết cục của mỗi câu chuyện đều là như vậy, anh hùng rồi cũng sẽ già đi, Kiếm Thánh cũng sẽ tìm được người kế tục. Người mới đang liên tục không ngừng xông tới, mùa giải thứ bảy Tôn Tường và Đường Hạo chói lóa, Lý Hoa khiêm tốn nhưng đồng dạng có thực lực, mùa giải thứ chín Lư Hãn Văn cường thế giết vào, những người này đều là đời mới, họ giết vào, vậy ai phải ngã xuống?
Lại tỷ như Lưu Tiểu Biệt hai lần đều kẹt ở vị trí thứ hai mươi lăm, fan của cậu ta cũng sốt ruột, xoắn xuýt đến mức cảm thấy mình sắp biến thành Trương Giai Lạc thời còn ở Bách Hoa: “Mỗi lần đều thiếu một chút.”
Tôi nghĩ trong lòng nói như vậy thì cũng không đúng, Trương Giai Lạc cũng rất cố gắng á.
Fan Tôn Tường bên hàng xóm từng nói chuyện với tôi, nói rằng tuyển thủ chuyên nghiệp chúng tôi thích đều không có khả năng kéo dài tốt, tôi hỏi nàng vậy ai mới có khả năng kéo dài tốt, nàng nói người đó chắc chắn là bậc thầy chiến thuật Dụ Văn Châu, sẽ không vì tốc độ tay mà lộ ra trạng thái trượt dốc, hẳn là có thể đánh thêm mấy năm so với người bình thường.
Trạng thái trượt dốc a. Tôi nhìn Hoàng Thiếu Thiên lóa mắt ở trên đài mà thấy lo lắng, fangirl Tôn Tường kia còn nói, biết đâu sang năm có người khiêu chiến Tôn Tường, dù gì thì cậu ta cũng cầm tài khoản đấu thần, biểu hiện cũng xuất sắc, nếu như đến mùa giải thứ mười sáu mười bảy, Tôn Tường cũng xuất đạo chừng mười năm, bị người mới đánh bại thì phải làm sao.
Tôi nhìn những người mới trên đài đang khiêu chiến Diệp Tu, cảm thấy nàng lo lắng đúng là có lý. Thế hệ mới luôn luôn muốn lật đổ ghi chép của thế hệ cũ, cứ như thể chỉ có làm như vậy mới là không phá không lập, mở ra một thời đại mới thuộc về mình, rất nhiều người trẻ tuổi đều không thèm để ý các tiền bối, biết đâu rất nhiều năm sau, không một ai còn biết người điều khiển trứ danh của những thẻ tài khoản này là ai, bọn họ cũng sẽ không bị nhận ra nữa——có khi Vinh Quang cũng đã đóng cửa rồi.
Ngụy đội chính là một điển hình, người điều khiển đời đầu của Sách Khắc Tát Nhĩ, còn bị người ta mắng là đại thúc ở đâu ra dự thi loạn, đánh còn bỉ ổi như vậy, thật là đáng ghét——tôi lúc ấy mắng lại, sống là người Lam Vũ chết là quỷ Lam Vũ, mỗi một người từ Lam Vũ đi ra đều không thể bị người khác mắng.
Không, tất cả tuyển thủ chuyên nghiệp đều không thể bị người khác mắng, giỏi thì mấy người lên đi, tới đánh giải đi, người ta là vì theo đuổi ước mơ mới tới đây đánh giải, mấy người nhảy nhót mãi cũng không biết làm cái gì.
Ước mơ...Có lẽ người của rất nhiều năm sau không chỉ vì ước mơ, có thể là vì lương cao.
Thế nhưng ít nhất hiện giờ vẫn còn, ít nhất bọn họ vẫn còn đang vì ước mơ mà cố gắng.
Tôi là fan của Hoàng Thiếu Thiên, nhưng tôi cảm thấy tôi thật ra là fan của tất cả tuyển thủ chuyên nghiệp Vinh Quang.
Tôi nhớ tên của rất nhiều người, tôi đã xem rất nhiều cuộc tranh tài, tôi vì bọn họ cười, cũng chân tình thực cảm mà tức giận, mà khóc.
Lúc Lam Vũ đoạt cúp tôi còn thấy vui hơn lúc mình thi được hạng nhất, mời bạn cùng phòng ăn cơm, bọn họ vừa ăn cơm vừa kinh ngạc: "Mày thi cuối kỳ tốt lắm à?"
Lúc chung kết mùa giải thứ tám kết thúc, tôi cũng khóc rất lâu, lúc ấy thật sự là khóc đến không thở được. Tôi lướt weibo thấy Hoàng Thiếu Thiên nói anh ấy không muốn nói gì hết, tôi thấy anh ấy cười, tôi thấy Dụ đội giải thích, khóc không kiềm lại được, sau khi đi vào nhà vệ sinh sửa sang lại một phen, người trong sân vận động cũng đi hết rồi.
Sau đó tôi mắt đỏ ửng vòng ra cửa, chờ xe buýt. Vốn là phải chờ chuyến cuối cùng, nhưng trận đấu hôm nay lại kết thúc rất sớm.
Trên weibo có người nói cảm thấy Lam Vũ thật thê thảm, Hoàng Thiếu Thiên thật đáng thương, lại còn không muốn nói chuyện.
Tôi rất tức giận, Hoàng Thiếu Thiên cần các người thương xót chắc? Hoàng Thiếu Thiên là người tốt biết bao...Vì vậy tôi ngay tại chỗ tức khóc, khăn giấy cũng không có, làm sao lau nước mắt nước mũi.
"Ai em gái tối rồi còn ngồi ở đây khóc cái gì, trông y như con mèo mướp nhỏ, nhìn đúng là làm đau lòng người." Có người tới đưa tôi khăn giấy, "Trễ lắm rồi, năm nay kết thúc vẫn còn sang năm, về nhà sớm đi."
Chắc là thấy tôi mặc trang phục của fanclub Lam Vũ, nhưng mà thanh âm này hình như có chút quen tai, tôi ngẩng đầu nhìn một cái, trong hai mắt ngấn lệ mơ hồ thấy người trước mặt kia đeo khẩu trang, lúc cười lên có răng hổ, tóc ánh vàng rực rỡ, dưới đèn đường trông còn chói mắt hơn cả ánh đèn.
Không sai, chính là như mọi người nghĩ, tôi lúc ấy khiếp sợ đến giật bắn cả người.
"Bạn là fan của tôi sao? Xem ra trạng thái của tôi lúc phỏng vấn dọa ngươi rồi. Như vậy đi, tôi ký cho bạn cái tên, bạn đừng khóc được không?" Hoàng Thiếu Thiên hỏi tôi.
Tôi gật đầu như giã tỏi.
Hoàng Thiếu Thiên ngược lại có chút kinh ngạc: "Dễ dỗ như vậy sao, tôi còn tưởng rằng phải thêm đội trưởng ký tên nữa."
Tôi muốn nói gì đó, nhưng mà lại không nói ra được. Cảm thấy rất không nên, anh ấy thua tranh giải, anh ấy mới là thật sự trải qua cảm giác này, anh ấy nhất định rất khó chịu, anh ấy còn không thể hiện ra, anh ấy còn an ủi tôi.
Cuối cùng tôi nói: "…Fan của Hoàng Thiếu Thiên quyết không nhận thua!"
Nguy hiểm thật, suýt chút nữa nói "Người phụ nữ của Hoàng Thiếu Thiên", còn may vẫn kiềm chế được, nếu không tôi làm sao còn mặt mũi xin ký tên nha orz. Nếu không phải hôm nay khóc sưng cả mắt, tôi còn muốn cùng anh ấy chụp bức ảnh.
"Tặng bạn." Anh ấy ký tên lên quyển sổ cho tôi, tôi hỏi anh ấy những đội viên khác có phải đều về rồi không.
"Không có, ở trên xe bên kia." Hoàng Thiếu Thiên chỉ chỉ về phía màn đêm, "Mọi người đều thấy bạn đang khóc, bả vai run run, Trịnh Hiên nói áp lực như núi, Tống Hiểu bảo cậu ta hôm nay không thể then chốt, đội trưởng liền bảo, hình như em gái là fan của tôi, sẽ để cho tôi an ủi."
"Tôi rất lo lắng bạn không phải, như vậy là tỏ ra tôi quá tự mình đa tình, không nghĩ tới lại đúng là như vậy." Cứ như người thua trận đấu không phải anh ấy vậy, Hoàng Thiếu Thiên còn có thể cười được, anh ấy còn hỏi tôi là fan của anh ấy mấy năm rồi.
Tôi nói năm năm.
"Sớm như vậy?" Câu trả lời của tôi hình như ngoài dự kiến của anh ấy, anh ấy cẩn thận quan sát tôi một lần, vào lúc tôi đang căng thẳng, Hoàng Thiếu Thiên cười, hóa ra anh ấy đang tính toán tuổi của tôi: "Vậy bạn không học tốt nha, vừa lên năm hai trung học đã bắt đầu xem thi đấu game.”
Tôi có hơi bị học lệch, lúc học lớp mười bài vở lại nhiều, thành tích so với năm nhất trung học có hơi hạ xuống, lúc ấy áp lực rất lớn, cảm giác mình hoàn toàn không gánh vác nổi kỳ vọng của thầy cô và cha mẹ, đêm đêm đều mất ngủ, cảm thấy mình lúc nào cũng có thể bị trầm cảm.
Sau đó tôi nhìn thấy Hoàng Thiếu Thiên, đó là một trận đấu giữa Lam Vũ với Gia Thế, sau khi trận đấu kết thúc, Lam Vũ trừ một điểm Hoàng Thiếu Thiên giành được từ solo, 1:9 thảm bại trước Gia Thế. Trông rất thảm, tôi lúc ấy tiếp tục xem video, lại thấy được người thiếu niên ngồi ở vị trí đội phó đứng lên nói: "Thi đấu luôn luôn có thắng thua, chúng ta sẽ không từ bỏ, nếu như đã quyết định đến nơi này, chúng ta đã hiểu rõ nhất định sẽ có lúc bị như vậy."
"Cũng sẽ có lúc giành được cúp quán quân."
Anh ấy giúp tôi gọi một chiếc xe taxi, tôi lảm nhảm với anh ấy nói Hoàng thiếu anh nhất định phải cố gắng lên, em tin tưởng chúng ta sẽ có mùa hè tiếp theo thuộc về Lam Vũ, Hoàng Thiếu Thiên nghe xong bảo tôi khoan hãy đi.
Tôi ngồi chờ ở trong xe một hồi, Hoàng Thiếu Thiên trở lại.
Trên quyển sổ có chữ ký của tất cả các thành viên Lam Vũ.
"Hy vọng lần tới giành được cúp quán quân, bạn cũng có thể tới chứng kiến!" Anh ấy nói với tôi như vậy.
Tôi lúc ấy nghĩ, thật tốt a, cũng không uổng công mấy năm tôi thật lòng thích Lam Vũ, thích Hoàng Thiếu Thiên như vậy. Từ lúc được năng lượng đặc biệt dồi dào tỏa ra từ anh ấy giúp tôi điều chỉnh trạng thái, cuối cùng thi đỗ trường đại học lý tưởng cho đến giờ... có thể làm fan của anh ấy thật tốt.
Ca ca ngươi ngạo mạn đi
Thích cô ca, không sợ tác dụng phụ
6521 người thích bình luận
Nhắc đến vấn đề này... Tôi cảm thấy mỗi một fan của Vinh Quang đều có thể trả lời ra một chuỗi dài phải không? A dù sao thì tôi cũng nói, câu trả lời của tôi là Lâm Kính Ngôn, không sai, chính là vị lưu manh nhã nhặn vừa mới giải nghệ kia.
Liên tiếp xem câu trả lời của vài cô gái tôi cũng không biết nói gì dù sao lý công nam* tôi hành văn không tốt, nhưng làm một nam sinh, tôi từ nhỏ đã tiếp xúc với game, cũng tương đối yêu thích , các loại game tôi đều thích hệ cận chiến, lúc Vinh Quang vừa ra tôi liền cảm thấy, lưu manh thật ngầu!
*lý công nam: con trai theo học ngành IT
Thích Lâm Kính Ngôn là chuyện đương nhiên a dù sao cũng là đệ nhất lưu manh mà, Đường Tam Đả, lối đánh rất cương mãnh! Tuy sau đó hợp tác cùng Phương Duệ đi theo con đường chơi zâm nhưng mà tôi vẫn thích anh ta, có câu nói không phá không lập a, từ loại hình nam cương mãnh đổi thành chuyên gia phạm tội, tôi cảm thấy năng lực chịu đựng trong lòng của người này đúng là hạng nhất, rõ ràng biết sẽ có chỉ trích gì gì đó, nhưng vẫn đi làm, đây là một loại bất đắc dĩ, một loại phối hợp, một loại trông thì như chịu thua thời gian, nhưng trên thực tế lại dốc toàn lực cho ước mơ.
Mấy trận đấu cuối của anh ta, tôi vừa xem vừa khóc, làm một nam sinh, tôi và bạn gái tôi cùng nhau ôm đầu khóc lóc ( không sai ta có bạn gái ). Tôi cảm thấy anh ta thật sự rất cố gắng, anh ta rời bỏ Hô Khiếu tới Bá Đồ, lần đầu tiên đánh tới tổng chung kết... Thật sự là gánh nặng rất lớn, nếu như không có Bá Đồ, anh ta có thể đã sớm giải nghệ. Không giống fan Lạc bên hàng xóm luôn ôm hy vọng (thậm chí biến thành quá khắc nghiệt), mong Trương Giai Lạc giành quán quân, tôi quả thực hy vọng Lâm Kính Ngôn có thể giành quán quân, nhưng có thể nhìn thấy anh ta tiếp tục đứng trên sàn đấu hai năm, tôi càng vui vẻ hơn, có thể nhìn thấy Lãnh Ám Lôi, cũng rất tốt.
Trên người Lãnh Ám Lôi có bóng dáng của Đường Tam Đả, mà Đường Tam Đả giao lại cho Đường Hạo, cũng là một quyết định rất đúng đắn.
Tôi hình như không có tiếp xúc gì với Lâm Kính Ngôn, bạn gái tôi ngược lại từng giúp tôi đến chỗ anh ta xin chữ ký. Nhưng tôi cho rằng mình chân tình thực cảm thích vị tuyển thủ này, hai năm cuối cùng này của anh ta vừa là giữ vững ước mơ của bản thân, cũng giúp xác định rõ sự yêu thích của tôi, hai năm nhiều thêm này, là hồi báo lớn nhất tôi nhận được.
Trang sức chân của Vi Thảo
Xanh lục là màu ta thích nhất / nhà mở tiệm thuốc Bắc
5780 người thích bình luận
Cảm ơn đã mời ~! Tôi đại diện cho đám người tới trả lời vấn đề! Tôi, bạn tốt của tôi (nam), anh tôi, còn có ba mẹ tôi, chúng tôi tất cả đều là fan Vi Thảo!
Để tôi kể một chút từng người đi! Đầu tiên là ba tôi, bởi vì nhà chúng tôi ở thành phố B, cho nên ba tôi liền thành fan chiến đội của thành phố, ông ấy là fan Vương Bất Lưu Hành——lúc trước là fan Lâm Kiệt, bây giờ là fan Vương Kiệt Hi, truyền tới tay ai , ông ấy liền thêm đầu tường* mới. Ông ấy nói với tôi năm xưa ông đã từng thấy Lâm đội, lúc Lâm đội tới tiệm thuốc nhà chúng tôi mua thuốc Bắc linh cơ chợt động hỏi ba ta: "Có loại thuốc Bắc nào tên khá dễ nghe không?" Từ đó giải quyết đại họa trong đầu.
*đầu tường: ngôn ngữ mạng, chỉ fan không kiên định, bắt nguồn từ cụm "cỏ đầu tường"
Tôi vẫn luôn bày tỏ mình không tin, Lâm đội chẳng lẽ lại là phế vật đặt tên ư? Tên Vương Bất Lưu Hành khốc huyễn như vậy sao lại có thể bắt nguồn từ đấy... Hình như là có thể, Lâm đội hình như không biết công hiệu của Vương Bất Lưu Hành đi. Vận khí tôi không tốt, chưa từng nhìn thấy Lâm đội, anh của tôi từng thấy. Sau khi Lâm đội giải nghệ đi ngang qua nhà chúng ta, thấy anh của tôi vừa trông tiệm vừa chơi Vinh Quang, thì hỏi ổng thích chức nghiệp nào nhất, ổng lại không nhận ra anh ấy, vô cùng thật thà nói thích pháp sư chiến đấu.
Lâm đội liền hỏi ổng có phải fan của Diệp Thu không, anh tôi Emmm một lát rồi nhỏ giọng nói phải, nhưng ổng vẫn còn ủng hộ Vi Thảo. Sau đó Lâm đội liền cười, nói pháp sư chiến đấu cũng được, chiến đội Gia Thế rất lợi hại, thực lực của Nhất Diệp Chi Thu rất mạnh, nếu như thích Diệp Thu cũng rất yên tâm.
"Thế nhưng, tương lai của Vi Thảo cũng là không thể khinh thường." Anh ấy cười một tiếng, "Bởi vì Vi Thảo đã tìm được hai người nối nghiệp vô cùng xuất sắc, bọn nó sau này hẳn là có thể phối hợp rất tốt."
Anh của tôi cuối cùng cũng kịp phản ứng đây là Lâm đội, nhớ đến việc anh ấy vừa mời giải nghệ vẫn còn chút thổn thức. Ba của tôi nói đây là thoái vị nhượng hiền, nhưng cũng chính là truyền thừa, giống như tiệm thuốc nhà chúng tôi là từ ông nội tôi truyền lại, sau này cũng phải truyền cho anh của tôi vậy.
Sau đó chính là anh tôi, ổng thích pháp sư chiến đấu, thích Diệp Thu, nhưng mà trải qua việc này ổng mang lòng áy náy, trèo về đầu tường Vi Thảo, ổng thích Phương thần. Tôi vô cùng khiếp sợ chuyện này, anh của tôi tại sao chỉ thích đại trị liệu chứ? Sau đó tôi mới biết, hóa ra anh của tôi đang theo đuổi một chị gái bạo lực, ngày ngày đều bám gót người ta làm hậu thuẫn vững chắc nhất, nhưng mà kỹ thuật quá kém, đành phải bù vào bằng đủ loại video thi đấu của Phương Sĩ Khiêm, cuối cùng không cưa được chị gái, lại trở thành fan Phương, còn làm một quyển trích dẫn lời nói hàng ngày của Phương Sĩ Khiêm, biến thành đủ lời vớ vẩn mãi không dứt.
"Chỉ có trở thành trị liệu vương giả, cho dù là chân ngắn, cũng có thể đứng ở vị trí trung tâm nắm giữ toàn cục!" Anh của tôi nói như vậy, hại khách hàng đi ngang qua suýt chút nữa thì tưởng là ổng lập chí trở thành bác sĩ. Nhưng mà ánh mắt của anh trai tôi quả thật rất tốt, Phương Sĩ Khiêm và Vương Kiệt Hi phối hợp đem Vi Thảo giành lấy hai quán quân, anh của tôi cực kỳ mừng rỡ, sau đó thì mừng đến khóc luôn —— Phương Sĩ Khiêm chạy trốn!
Bắc Kinh Vi Thảo, Bắc Kinh Vi Thảo, chiến đội hào môn nhất, câu lạc bộ Vi Thảo xảy ra chuyện! Đại trị liệu Phương Sĩ Khiêm giành hai giải quán quân, còn nợ mấy buổi gặp mặt fan, cầm nhẫn quán quân của hắn chạy trốn. Phương Sĩ Khiêm anh không phải là người, anh của tôi pick anh lâu như vậy, anh lại lười ký tên, anh trả lại tình cảm cho anh trai tôi! Trả lại tình cảm cho ổng! —— anh tôi ép tôi ngậm miệng, phí công tôi có ý tốt định mua chữ ký của Phương Sĩ Khiêm từ trên mạng, ổng nói Phương thần sẽ không thể nào bán chữ ký của mình trên mạng đâu, Phương Sĩ Khiêm bình thường cười đùa cợt nhã lúc mấu chốt chính là song trị liệu, nợ ký tên không phải vì lười, mà là bởi vì anh ta là ẩn sĩ cao quý không quan tâm thế tục.
Tôi đối với kính lọc của fan của anh trai tôi bày tỏ lòng thán phục, sau đó ổng xuất ngoại một chuyến lúc về lại vui mừng hớn hở, tôi thấy ổng đem một tờ giấy treo ở trong phòng. Yo, không biết đào ở đâu ra chữ kỹ của Phương thần.
Sau đó là mẹ tôi, bà là fan của Cao Anh Kiệt, một lòng hy vọng có thẻ có một đứa con trai như vậy, anh trai tôi đối với việc này áp lực như núi. Cao Anh Kiệt thoạt nhìn là một thiếu niên rất lanh lợi, trực tiếp chọt trúng tâm của mẹ tôi, mẹ tôi vô cùng hy vọng có thể thấy Cao Anh Kiệt dũng cảm đem Vi Thảo tiến về phía trước, phát huy toàn bộ tài năng của mình, mặc dù lần trước sau khi Vương Kiệt Hi bị Hưng Hân loại khỏi trận đấu, biểu hiện của cậu ta có chút không hợp lòng người, nhưng mẹ tôi vẫn kiên định nói với tôi: "Anh Kiệt bảo bối lần sau sẽ thể hiện tốt hơn!"
Bà ấy còn chưa bao giờ gọi tôi là bảo bối... Rồi tôi còn phải nghĩ cách xếp hàng xin chữ ký Cao Anh Kiệt, tôi thật sự xếp hàng, tôi bảo với Cao Anh Kiệt mẹ tôi đặc biệt thích cậu, bà là fan của cậu, cậu nhất định phải cố gắng lên.
Cậu ta ngượng ngùng cười với tôi một cái, nói cám ơn, sau đó thêm vào sau chữ ký một câu —— chúc dì mạnh khỏe!❤
Sau đó mẹ tôi hết sức cảm động ôm chữ ký vào lòng, tôi cảm thấy chân tình thực cảm của bà được đền đáp. Nhưng tôi xếp hàng cho bà ấy, lại không thể đi xếp hàng xin chữ ký Lưu Tiểu Biệt! Đối với việc này mẹ tôi không cho là đúng nói, lần sau mẹ giúp con xếp hàng ở chỗ Lưu Tiểu Biệt.
Không sai, tôi là fan Lưu Tiểu Biệt, tôi quả thực rất thích vị kiếm khách này của Vi Thảo, tôi còn có thể chém gió về anh ấy ba ngày liền không trùng lặp, từ việc tên anh ấy quá sức dễ nghe, đến biểu hiện của anh ấy trong đủ loại tình huống. Ngoài ra tôi luôn luôn kiên trì gửi tin nhắn cho anh ấy, thắng tôi liền khen anh ấy, thua tôi liền cổ vũ anh ấy, hiển thị lại là đã đọc, chỉ là tôi nghi ngờ đây là hệ thống tự động hiển thị, tin nhắn nhiều như vậy anh ấy khẳng định không nhìn thấy...
Sau đó mẹ tôi cũng đi xếp hàng xin chữ ký, bà bảo Lưu Tiểu Biệt ký TO xxx(tài khoản weibo của ta), Lưu Tiểu Biệt liền hỏi "Dì, cái người xxx này là gì của dì ạ?" Mẹ tôi trả lời là con gái dì, nó đang lên lớp đó—— kẻ đang đi học là tôi chỉ hận không thể tự bay qua
Các người chắc chắn không đoán được kết cục là gì, kết cục là vào sự kiện Toàn Minh Tinh ta được ngồi ở một vị trí cực VIP xem trận tranh tài của Lưu Tiểu Biệt đấu với Lư Hãn Văn, xem anh ấy lên đài, xem anh ấy chiến thắng, xem anh ấy kiếm chỉ Hoàng Thiếu Thiên.
Lưu Tiểu Biệt tặng cho mẹ tôi một tấm vé vào cửa Toàn Minh Tinh, chính là vào mùa giải thứ chín, Vi Thảo làm chủ, trong nội bộ lấy được vé cũng là rất đơn giản, anh ấy nói mỗi một tin nhắn anh ấy đều xem qua, chẳng qua là không biết nên trả lời thế nào, lại muốn giữ hình tượng cao lãnh, cho nên liền len lén nhét cho tôi một tấm vé vào cửa để cảm ơn, cảm ơn tôi đã khích lệ lúc hắn thua cuộc, chúc mừng lúc chiến thắng...Thuận tiện làm phí bịt miệng luôn.
Cũng không biết vì sao anh ấy biết tôi nhất định sẽ đi xếp hàng xin chữ ký của anh ấy, kỳ quái, chắc hẳn là trực giác đi. Cuối cùng là bạn tốt của ta, cậu ta là fan Vương, bị đấu pháp ma thuật sư quỷ dị đa biến chói lọi lúc ban đầu của Vương Kiệt Hi làm kinh diễm, sống chết không chịu yên tĩnh làm một tên cool boy đeo kính mà lại chạy đi xem Đối Xứng so tài, mặc dù về sau Vương đội vì chiến đội mà khiến lối đánh này rất ít khi xuất hiện, nhưng mà cậu ta vẫn là fan Vương đội, ngày thường hay nói chuyện với tôi rằng hy vọng Cao Anh Kiệt và Lưu Tiểu Biệt có thể tranh giành thêm chút, để cho Vương đội có thể ung dung một chút, cậu ta mỗi ngày đều vô cùng lo lắng Vương đội sẽ mệt mỏi gục ngã.
Nhưng mà làm một fan nam khiến cậu ta không thể gửi quà tặng và viết thư tỏ tình giống như các nữ sinh, vì vậy bạn tốt của ta làm một cái trò chơi nhỏ, là cái "Chuyến phiêu lưu mạo hiểm của Vương đội" mà mọi người đang chơi đó, chính là hắn thiết kế (suỵt), không sai chính là cái trò chơi trước đây từng thịnh hành trong giới chuyên nghiệp kia ha ha ha ha nhưng mà sau khi qua cửa bị chửi không ít, bởi vì cho dù kết quả như thế nào, đều là dùng kiểu chữ cực lớn viết: "Vương của ta soái nhất, thiên thu vạn đại!"
Không biết Vương đội có từng tự mình chơi cái trò chơi này hay không. Các tuyển thủ Vi Thảo đều rất ưu tú, sau nay thời gian rảnh lại từ từ nói đi.
Bổ sung: Lúc đánh Giải Thế giới bạn tốt của ta xem so tài liền khóc, bởi vì Vương đội ở trên lôi đài tái hiện đấu pháp Ma Thuật Sư. Là Ma Thuật Sư năm đó cậu ta thích, kỳ thực vẫn chưa từng thay đổi, bởi Vương Kiệt Hi vẫn trước sau như một làm hết bổn phận.
Bổ sung lần nữa: Bạn tốt của ta lại khóc lần nữa, bởi vì Vương đội @ hắn dưới weibo của Lý Hiên, nói cám ơn.
Em gái côca
Cuồng chuyên gia đạn dược giai đoạn cuối, có nhà có xe có mèo có đối tượng
4779 người thích bình luận
Mặc dù biết sẽ bị chửi nhưng tôi vẫn quyết định trả lời cái vấn đề này, ừ, không mời mà tới.
Thật ra tôi là một người tính tình vô cùng xấu, trong đời sống rất gắt gỏng, bị gọi là hột tiêu nhỏ, chính là cái loại động một chút là bùng cháy, bình thường rất hay gây gổ với người ta, không bao giờ chịu thua đó.
Trương Giai Lạc coi như là học trưởng của tôi, tôi biết anh ấy, bởi vì tôi cũng chơi Vinh Quang, những người chơi Vinh Quang giỏi trong trường tôi đều biết. Lần duy nhất chúng tôi cùng xuất hiện là một cuộc thi "Thiết kế tái chế rác thải" mà tôi tham gia, có thể là do lúc thường tôi đắc tội với quá nhiều người, cuộc thi này vừa đoạt được giải nhì liền nghe được không ít lời bóng gió ngay tại trận.
Tôi suýt chút nữa thì xắn tay áo đi đánh người, kết quả bị cái vị đi tới giúp này kéo lại, nói thật lúc ấy tôi cả anh ấy cũng muốn đánh, nhưng mà anh ấy nói với tôi: "Em không cần để ý suy nghĩ của mấy người đó."
Tôi vô cùng trẻ trâu gầm lên với anh ấy: Tại sao?
Anh ấy liền cười: Em chỉ cần để ý những người thích em, người không thích em cuối cùng cũng sẽ không em, cần gì phải lãng phí thời gian với bọn họ chứ?
Tôi nhất thời thấy cả IQ lẫn EQ đều bị nghiền nát, anh ấy sao có thể nói có lý như vậy chứ? Nhưng tôi nghĩ nghĩ một hồi liền cảm thấy ủ rũ, xong đời rồi bình thường đắc tội quá nhiều người, làm sao lại có người thích tôi chứ. Nhưng để cảm ơn, tôi mời Trương Giai Lạc uống lon côca lạnh.
"Uống côca của tôi, anh phải thích tôi"
...Thật ra đây chính là nguyên nhân tôi ẩn danh, độ xấu hổ quá bạo rồi, tôi thế mà lại định dùng một lon côca đi lôi kéo một đại thần tương lai?
"Anh cảm thấy tác phẩm của em có thể đoạt giải nhất." Trương Giai Lạc nói rất nghiêm túc, "Ngụ ý của em không tồi, dùng nhiều thứ ghép lại thành trăm hoa nở rộ, anh cảm thấy cực kỳ đẹp, sức sống dào dạt, chính là cảm giác của mùa xuân."
Từ đó về sau tôi cũng không gặp lại Trương Giai Lạc nữa, không ai biết hai người chúng tôi trước kia từng biết nhau, mặc dù tôi cũng có chức vị trong fanclub Trương Giai Lạc, nhưng mà bảo mật cũng tương đối tốt nên cũng không ai biết ta tên gì, sau đó việc kia xảy ra, câu lạc bộ fan lục đục nội bộ, tôi cảm thấy Trương Giai Lạc hẳn đã tắt tin nhắn mật, tốt nhất là chặn cả weibo, nếu không sẽ bị phiền chết.
Sau đó tôi nghĩ, rất đúng a, chúng tôi sao có thể ích kỷ yêu cầu một người, đem tất cả mọi thứ tiêu phí ở nơi này đây? Anh ấy đã rất cố gắng, mặc dù ai cũng nói là mọi người chỉ nhớ đến quán quân, nhưng mà á quân không phải cũng là từng bước từng bước đi lên sao?
Rất nhiều người là vì yêu sinh hận, tôi có thể hiểu bọn họ, nhưng tôi cũng có thể hiểu Trương Giai Lạc, muốn giành lấy quán quân là sai sao, thật sự cảm thấy có vài fan Bách Hoa bị chiều hư, chúng ta vào vị trí một chiến đội hào môn mạnh mẽ lại lúng ta lúng túng, không bằng người của Lôi Đình cầm lên được thì buông xuống được, cũng không bằng Luân Hồi quyết chiến đến cùng mới bắt đầu đưa người mới ra trận từ đó bước lên đỉnh cao.
Chẳng lẽ mấy người muốn đè chết Trương Giai Lạc sao?
Tôi thì không muốn.
Nếu như mấy người muốn, thì tôi liền... Tôi cũng sẽ không cắn chặt lấy mấy người, bởi vì tôi chỉ cần thích anh ấy là được, tôi sẽ không để ý đến mấy người. Mấy người thoát fan rồi còn quay về đạp một phát, tôi đều nhớ rõ, đến lúc đó lập ra danh sách đăng lên diễn đàn, mọi người so xem ai đẹp mặt hơn.
À tôi là một em gái... Năm đó cũng không phải thầm mến học trưởng, tôi tưng tửng như vậy cũng không hi vọng Trương Giai Lạc biết tôi, chỉ một lon côca mà có thể khiến cho người ta tâm tâm niệm niệm tôi cả đời sao? Tôi chỉ là một fan nho nhỏ, tôi hiện tại cũng đang có bạn trai, bạn trai tôi là fan Hô Khiếu, bọn tôi thường xuyên cùng nhau ôm đầu khóc lóc.
Uống côca của tôi, tôi liền chỉ thích mình anh ấy.
Ai bảo tôi từ trước đến giờ chỉ thích Bách Hoa Liễu Loạn, tác phẩm cũng là bách hoa chứ.
Bổ sung: Tôi nhìn thấy weibo của Trương Giai Lạc, tôi cũng không nghĩ tới anh ấy lại chụp hình tác phẩm năm đó, lại bị mọi người moi ra là nhân viên Bá Đồ : ) tới nha, tới Bá Đồ đánh nhau nha, không sợ đội trưởng của bọn tôi thì cứ tới.
Còn có thể yêu Hư Không thêm mười năm
Là một ký giả nhỏ
4221 người thích bình luận
Không mời mà tới! Tôi lúc còn là ký giả chắc cũng không có quan hệ gì với tuyển thủ Lý Tấn đi, nhưng chuyện tôi từ nhỏ thích bát quái là thật. Không biết tôi bây giờ mới nhìn thấy vấn đề này có thể chen vào hút bình luận không.
Tôi nhạy bén phát hiện! Trong mấy câu trả lời phía trên có một cặp tình nhân, chính là "Em gái côca" và "Ca ca ngươi ngạo mạn đi", đây còn không phải là anh giai đi trên bờ, em gái ngồi mũi thuyền sao, còn "Thích côca, không sợ tác dụng phụ", đầu năm nay hỏi đáp cũng có thể ngược cẩu. Còn có không biết vị fan Vi Thảo kia có thấy weibo của Hiên ca nhà chúng ta hay không, thấy thì đi nói cho bạn tốt của bạn đi nha, đó là bảng xếp hạng giới tuyển thủ chuyên nghiệp trò "Chuyến phiêu lưu mạo hiểm của Vương đội", Vương đội đứng thứ nhất đó!
Còn có tôi nghiêm trọng hoài nghi vị Trang sức chân của Vi Thảo kia... Lúc trước Dương Hạo Hiên của đội nhà chúng tôi đăng một bức ảnh chụp buổi tụ họp của đám năm bảy, chính là buổi tụ họp sau khi Toàn Minh Tinh cuối tuần kết thúc—— không biết mọi người có chú ý chiếc nhẫn trên tay của Lưu Tiểu Biệt đang hát karaoke không, cái nhẫn đó là kiểu tình nhân, tôi luôn cảm thấy đã phát hiện ra điều gì đó.
Được, bát quái xong rồi, tiếp theo tôi muốn chém về Hư Không của tôi! Hư Không của chúng tôi có tương lai rộng mở! Hư Không của chúng tôi có một bạn học đến Hoàng Phong cũng muốn đào đi làm người kế vị! Thế nhưng cậu ấy vẫn chọn kế thừa tương lai của Song Quỷ QAQ nhưng trước mắt Hư Không vẫn có điểm cần cải thiện, mặc dù Hạo Hiên rất cố gắng nhưng lúc đấu với Hưng Hân tôi vẫn thấy rất đau đớn, bậc thầy pháo súng Tô Mộc Tranh quá khắc Hư Không rồi 1551, Hiên ca và Sách ca cứ thế bị khắc tận mấy năm, từ Gia Thế khắc đến Hưng Hân OTZ
Hư Không lúc trước là một chiến đội nhỏ, nếu không phải vì tôi là người thành phố X thì nhất định sẽ không chú ý tới, vào một buổi sáng sớm trời trong vạn dặm lúc tôi ra ngoài ăn bánh kẹp thịt, tôi đi ngang qua vị trí câu lạc bộ Hư Không vừa mới xây xong, cùng ăn bánh kẹp thịt với đội trưởng Lý Hiên còn có đám người Ngô Vũ Sách trong trại huấn luyện nữa.
Nếu tôi là một em gái, có lẽ sẽ chụp hình lại, đáng tiếc tôi lại là một tên trai thẳng, chỉ cảm thấy cái tên Hư Không này thật là mạc danh kỳ diệu. Bây giờ suy nghĩ lại cũng có thể tạo nên cơn sóng dữ, tôi và chính phó Hư Không có quan hệ từng cùng ăn bánh kẹp thịt!
Sau đó lúc Hư Không vừa ra mắt, tôi vừa ngó một cái thì thấy con mẹ nó đây không phải mấy người tôi vô tình gặp được vào sáng sớm hôm đó sao, duyên phận đã định tôi phải làm fan a, quỷ kiếm sĩ gì đó nghe cũng rất ngầu! Lấy chức nghiệp hỗ trợ làm nòng cốt, Hư Không nhất định không phải đi đường thường! Lý Hiên chơi trận quỷ quả thật là siêu cấp giỏi, mặc dù bị bậc thầy pháo súng nổ cho không thấy mặt trời, nhưng chết cũng chết ở trong trận của mình, cố gắng hết sức đến phút cuối cùng.
Sau đó nữa Ngô Vũ Sách ra mắt, hai người bọn họ lưng tựa lưng, cùng nhau ngã xuống trong trận, là hai người cuối cùng còn lại.
Tôi lúc trước cũng không hy vọng Hư Không giành được quán quân, có bao nhiêu là chiến đội, Hư Không cũng không phải là mạnh, song quỷ có thể giành được một giải Hợp tác tốt nhất tôi cũng đã rất vui, kết quả là Tô Mộc Tranh và Diệp Thu độc chiếm giải Hợp tác tốt nhất mấy năm liền, đến tận khi Diệp Thu giải nghệ, Lý Hiên và Ngô Vũ Sách mới giống như nhặt mót được Hợp tác tốt nhất... Thật đúng là đau lòng, đêm hôm đó tôi đem tất cả rượu ngon tích trữ được lấy hết ra, dù sao thì hai người bọn họ vĩnh viễn là Hợp tác tốt nhất trong lòng tôi.
Bạn tôi cũng là fan Hư Không, hai người chúng tôi lúc còn đi học chính là chiến hữu kề vai sát cánh trong game, sau khi tốt nghiệp thì cùng nhau xem Hư Không đánh giải, lúc trước chúng tôi chơi game cũng là lưng tựa lưng, đem phía sau giao cho bằng hữu đáng tin nhất, vì vậy có lẽ nguyên nhân tôi thích Vinh Quang là... tôi thích phối hợp giữa đoàn đội.
Cho nên lúc nhìn thấy trận đấu giữa Lâm Kính Ngôn và Phương Duệ kia tôi thấy rất đau đớn, hai người bọn họ quá hiểu rõ lẫn nhau, đã từng tín nhiệm lại biến thành đối đầu, không thể không vứt bỏ tất cả dĩ vãng để chiến đấu, tôi rất hạnh phúc vì Song Quỷ không tách ra, bọn họ vẫn ở lại Hư Không.
Chân tình thực cảm cần phải có hồi báo sao? Tôi từ trước tới giờ chưa từng nghĩ tới vấn đề này, bởi vì tôi chỉ là từng đóng góp tiền vé vào cửa, bọn họ dù sao cũng không phải thần tượng trong giới giải trí, nhất cử nhất động đều vì fan, bọn họ so ra vì ước mơ mà chiến đấu nhiều hơn.
Chỉ cần Hư Không vẫn còn, tôi nghĩ, tôi có thể hy vọng một chút vào một tương lai mà Hư Không giành được quán quân.
——————————————
Bổ sung: Biểu hiện gần đây của Ba Lẻ Một làm tâm tình tôi có chút phức tạp. Đội trưởng Dương Thông gần đây có khuynh hướng thích dùng Liều Mình Một Hit, bởi vì là người chơi thâm niên nên nói về anh ta một chút đi. Mùa giải thứ ba có Vương Kiệt Hi quá chói mắt, cho nên hào quang của Dương Thông bị che đi rất nhiều, nhưng Ba Lẻ Một Độ thực sự là một chiến đội rễ cỏ, có thể một đường đi đến bây giờ, giết vào đến tám đội mạnh nhất, cho dù là đối diện với chiến đội mạnh mẽ cũng có thể chiếm được điểm, ngoài sự ủng hộ của câu lạc bộ thì phần lớn là nhờ tính quyết đoán của vị đội trưởng này.
Anh ta là đội trưởng, cho nên không thể tùy tiện sử dùng Liều Mình Một Hit. Chuyện này và chuyện Vương Kiệt Hi phong ấn đấu pháp Ma Thuật Sư có gì khác nhau đâu? Đội trưởng của các chiến đội lớn, ở một nơi chúng ta không biết, cũng phải trả giá rất nhiều rất nhiều, mà việc bây giờ anh ấy có thể dùng, là không gì cố kỵ, cũng là không nơi thoái lui.
Tấn ca về điểm này cũng rất thảm, Hư Không không thể cho cậu ta một hoàn cảnh để cậu ta yên tâm Liều Mình Một Hit đối phương, trước mắt cậu ta cũng không thành thục được như Dương đội. Có lẽ việc thích khách thích dùng Liều Mình Một Hit (và đàn ông sẽ sao đó sao đó) là cùng một đạo lý, hy vọng sau này Lý Tấn có thể tìm được phương pháp tốt hơn để lăn lộn trong giải đấu đi. Tôi cũng rất mong đợi, người tiếp theo kế thừa danh hiệu đệ nhất thích khách của Dương Thông, rốt cuộc sẽ rơi vào nhà nào nhỉ?
Không nhất định sẽ là Lý Tấn, Chu Quang Nghĩa của Bách Hoa va Phương Học Tài của Lôi Đình cũng đều rất lợi hại, dứt khoát để bọn họ đấu một trận, xem thử ai có thể một đao hạ một thích khách đi 2333
Chữ Nghĩa đứng đầu
Ước mơ có một ngày phát tài
3999 người thích câu trả lời
Mong mọi người biết rõ một chút về Nghĩa Trảm, Nghĩa Trảm siêu mạnh! Tất cả đều là cao phú soái bạch phú mỹ! Chiều cao trung bình đứng thứ nhất thứ nhì liên minh! Bọn họ là một đám thanh niên tốt dám vì ước mơ của mình mà phấn đấu! Không đánh giải được chỉ có thể về nhà thừa kế tài sản mười triệu!
Tôi đã từng rất không coi trọng Nghĩa Trảm, cảm thấy đây là một đám nhà giàu rảnh rỗi không có việc gì làm, bắt chước mấy ông chủ uống rượu nhiều rồi thì muốn thành lập chiến đội chơi, tôi cho là đám người này không có tí gì gọi là chân tài thực học, chính là một đội tới để lót đáy rồi bị loại, trừ mấy cái quảng cáo gây cười làm nền, những cái khác đều tồi tệ.
Nhưng khi bắt đầu giải đấu, tôi phát hiện Nghĩa Trảm hóa ra cũng rất giỏi, có tài năng. Hơn nữa Nghĩa Trảm còn có Tôn Triết Bình mà tôi thích trước kia 5555 mặc dù Táng Hoa và Lạc Hoa Lang Tạ đều còn ở Bách Hoa, nhưng có Tôn Triết Bình ở đó a! Ngủ Thêm Mùa Hạ, Ngủ Thêm Một Chút, hắn để tôi chờ bao nhiêu năm, tôi vẫn còn nhớ cuồng kiếm sĩ vác trọng kiếm năm đó, hắn ở trong ánh lựu đạn xông lên phía trước, hôm nay lại xuất hiện ở Nghĩa Trảm, không còn ánh lửa nhưng lại có đồng đội mới.
Tẩy sạch ánh hoa, hắn vẫn là hắn.
Tôi cũng rất thích tổ năm người Nghĩa Trảm, thích nhất chắc hẳn chính là Lâu Quan Ninh, cảm giác anh ta rất có tài, cho dù không bước lên con đường Vinh Quang này cũng nhất định sẽ trở thành một phú nhị đại rất thành công (quả nhiên người nên tỏa sáng thì đến đâu cũng sẽ phát ra hào quang chói lọi). Có mơ ước chưa là gì, có tiền bạc cũng chưa là gì, có mơ ước lẫn tiền bạc cũng vẫn chưa là gì —— hai điều đầu thì khó tiến tới, điều cuối cùng thì có lẽ là lòng tham không đáy, có lẽ là thông qua ước mơ để có được tiền bạc, nhưng khi đã có tiền thì khi còn nhớ đến ước mơ ban đầu.
Bọn họ chính là như vậy, không bị tiền bạc che mờ mắt (tôi cũng muốn trải nghiệm một chút cảm giác này), từ trong game đến đấu trường chuyên nghiệp, năm người này trước sau vẫn luôn cố gắng, cho dù là theo gót Quân Mạc Tiếu, thách thức Diệp Tu, hay là bây giờ. Lâu Quan Ninh, Văn Khách Bắc, Trâu Vân Hải, Cố Tịch Dạ, Chung Diệp Ly—— Nghĩa Trảm cố lên! Người có lý tưởng đều rất giỏi!
Cho nên các thổ hào, hy vọng mấy bạn thấy câu trả lời này có thể thưởng cho bản cá muối orz nhưng tôi không phải là có dụng ý khác đâu, tôi thật sự là fan! Tôi có thể bảo bạn của tôi làm chứng!
Còn về hồi báo gì đó emmm, nhà thi đấu của chiến đội Nghĩa Trảm tôi cảm thấy đã là cái hồi báo rất lớn rồi hhhh nói không chừng sau này còn có thể mua cổ phiếu nhà hắn nha (không phải).
Last edited: