[Lâm Hải] Triệu Dương - Đại thần không thần

Neko-chan

Thập Niên Chi Dương, Nhất Diệp Tri Thu
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
291
Số lượt thích
2,293
Fan não tàn của
Diệp thần Tán ca
#1
Bài viết đầy đủ:Ai thần không thần
Author: Lotus

01.

“Triệu Dương là tuyển thủ chuyên nghiệp ra mắt Liên minh mùa giải thứ ba, vừa vào nghề đã rất được quan tâm, chỉ thua Vương Kiệt Hi trong cuộc cạnh tranh danh hiệu Người Mới Tốt Nhất năm ấy. Từ khi ra mắt đến nay, anh đã trúng cử đội hình ngôi sao bảy năm liên tục, là đệ nhất khí công sư của Vinh Quang không cần bàn cãi.

Đó là vinh quang thuộc về Triệu Dương. Tuy vậy khi nhắc đến Triệu Dương, người ta chỉ nghĩ đến một chuyện khác: bao nhiêu năm đứng trong hàng ngũ minh tinh, bấy nhiêu năm không vào nổi tứ kết.

Trong các tuyển thủ hạng sao, khắp lịch sử Liên minh chỉ có mỗi mình Triệu Dương chưa từng góp mặt ở vòng chung kết. Bảy mùa trúng vé minh tinh nói lên thực lực của Triệu Dương, trong khi bảy mùa hụt vé tứ kết lại nói lên thực lực của chiến đội Lâm Hải.”
- Trích Toàn Chức Cao Thủ: Chương 1124 -

Bảy mùa liên tiếp lọt vào đội hình ngôi sao, có nghĩa là làm đệ nhất khí công sư của Liên minh Vinh Quang bảy năm liên tục, cũng là kiếp sống chuyên nghiệp bảy năm chưa từng được tham dự vòng tứ kết, nghe sao cay đắng vậy? Năm ra mắt, anh chỉ thua Vương Kiệt Hi, bảy năm sau đó, anh thua bởi Lâm Hải.

“Nắm giữ một tuyển thủ hạng sao, không ai đành lòng gán mác đội yếu cho Lâm Hải cả. Trên thực tế, Lâm Hải quả thật cách rất xa những chiến đội đứng cuối bảng. Họ duy trì một thứ hạng ổn định ở khu vực giữa, vĩnh viễn thiếu một bước so với tám ghế đầu.

Bởi sự mâu thuẫn đó, Triệu Dương nhận được không ít mời gọi từ các chiến đội khác. Nhưng anh vẫn ở lại, dẫn dắt Lâm Hải nỗ lực hướng tới tứ kết hết năm này đến năm khác. Bảy năm nỗ lực là bảy năm đổi lấy kết quả tầm thường, thứ hạng giữa giữa không cao không thấp. Triệu Dương cứ thế mà lửng lửng lơ lơ mãi cả cuộc đời đánh giải. Giờ đây cuối cùng anh đã cảm thấy mệt mỏi. Chẳng buồn đổi chiến đội khác để thử nghiệm lối đi mới, anh thẳng thắn thừa nhận thất bại, tuyên bố giải nghệ.

Cuối cùng, chính bản thân Triệu Dương cũng chỉ biết khái quát bảy năm nghề nghiệp của mình bằng một câu: “Ít nhất tôi đã từng tồn tại trong Vinh Quang, từng vì nó mà nỗ lực”.”
- Trích Toàn Chức Cao Thủ: Chương 1124 –

Nếu như có bảng xếp hạng tình yêu đối với chiến đội của mình trong Toàn Chức Cao Thủ, tôi sẽ không ngần ngại đặt Triệu Dương vào TOP 3, bởi sự nỗ lực của anh, sự cố chấp của anh dành cho Lâm Hải, thật sự quá nhiều.

Lâm Hải cho anh một Hải Vô Lượng, anh trả lại cho Lâm Hải cả kiếp sống chuyên nghiệp của mình, bảy năm thất bại, bảy năm nghẹn khuất. Nhưng anh vẫn không oán không hối, vẫn chỉ có một chiến đội “vĩnh viễn thiếu một bước”. Nỗ lực? Đã là tuyển thủ chuyên nghiệp ai chẳng có thừa nỗ lực, chỉ là nếu Triệu Dương chuyển đến một chiến đội lớn hơn, nỗ lực của anh sẽ được đền đáp. Ví dụ như chuyến đến Gia Thế thay thế vị trí của Ngô Tuyết Phong chẳng hạn. Gia Thế lúc ấy là gì? Là vương triều với ba quán quân liên tiếp, có Diệp Thu cùng Nhất Diệp Tri Thu, có tuyển thủ nào lại không hướng tới viễn cảnh ấy chứ? Nhưng Triệu Dương từ chối, trong lòng anh chỉ có Lâm Hải cùng Hải Vô Lượng, trái tim anh chỉ muốn nỗ lực vì một bước vĩnh viễn bị thiếu chẳng thể bước ra được kia, kết cục, Lâm Hải vẫn miệt mài tìm kiếm một ánh sao, còn Triệu Dương? Anh mất cả bầu trời.

Quyết định giải nghệ của Triệu Dương, có lẽ nó tàn nhẫn và đau đớn chẳng kém gì phát súng nổ vào Bách Hoa của Trương Giai Lạc, hay như Diệp Tu tự tay tiễn Gia Thế về Vòng Khiêu chiến. Cùng ra mắt vào mùa ba, Vương Kiệt Hi và Dương Thông vẫn đang là đại thần kiêm đội trưởng chiến đội của mình, còn Triệu Dương lựa chọn giải nghệ. Anh không phải trượt trạng thái do tuổi tác như Lâm Kính Ngôn, anh vẫn có thể thi đấu tốt một vài mùa nữa, thế nhưng anh vẫn lựa chọn dừng lại, không phải do anh mệt mỏi hay tuyệt vọng, mà anh hiểu giờ đây anh cùng Hải Vô Lượng đang trở thành gánh nặng cho Lâm Hải. Lâm Hải đã không còn khả năng nuôi một tài khoản cấp thần, nếu cứ cố giữ Hải Vô Lượng thì trong tương lai nó sẽ chỉ là gánh nặng kéo lùi Lâm Hải, nhưng nếu rao bán bây giờ còn có thể thu về một khoản không nhỏ giúp đỡ cho chiến đội. Triệu Dương hiểu điều đó, và anh cũng hiểu chỉ cần anh còn ở, chỉ cần Lâm Hải đối xử tệ với anh cùng Hải Vô Lượng thì danh tiếng của chiến đội sẽ bị ảnh hưởng, nên anh lựa chọn buông tay.

Và cách anh buông tay cũng rất Triệu Dương, anh giải nghệ. Không tìm kiếm cơ hội hay danh vọng ở nơi khác, anh dừng lại. Với anh, chỉ có một bầu trời mang tên Lâm Hải.

Với fan của Lâm Hải, họ đã thật may mắn khi có anh, đại thần Triệu Dương.
 

Bình luận bằng Facebook