Tôn Tường của nửa sau truyện mới là Tôn Tường tốt nhất, nhưng 2 câu nói đại diện của cậu ấy từ nửa đầu truyện mới đúng chất “Tôn Tường” nhất. Một phần là vì về sau, cậu ấy ít khi mạnh miệng nữa, chủ yếu học theo phong cách Luân Hồi làm trước nói sau.
"Tôi sẽ khiến danh hiệu Đấu Thần lại vang dội khắp cả Vinh Quang."
“Hôm nay tôi thua, thua không còn lời để nói, nhưng ngày mai thì chưa chắc.”
Đó mới là Tôn Tường sắc bén nhất.
生日快乐翔崽!!!!!!未来光-八角佐料_授权看置顶
Tôn Tường vì Nhất Diệp Chi Thu mới đến Gia Thế, mà đương nhiên Nhất Diệp Chi Thu vốn không phải của cậu. Ngay ngày đầu tiên, Diệp Tu đã hỏi cậu có thích trò chơi này không, nói với cậu “Nếu như thích thì sẽ coi tất cả thứ này là vinh quang, mà không phải là khoe khoang.”
Bởi cậu cứ như một đứa trẻ cố chấp với món đồ chơi mình thích.
"Cậu ta vì Nhất Diệp Chi Thu mà chuyển đến Gia Thế, tất nhiên muốn làm gì cũng phải cầm theo cái acc này."
【初次见面印象非常糟糕的两人】-薯仔大仲马
Cậu yêu vinh quang hay là hào quang đó?
Cậu có biết trong từng chương truyện luôn có người đau lòng vì mình?
Cậu có biết mỗi một lần cậu kiêu ngạo có người kiêu ngạo chung với cậu?
Cậu có biết từng câu cậu mở miệng ngông cuồng có người vừa phấn khích vừa lo lắng cho mình?
Cậu có biết mỗi khi cậu khờ khạo ngốc nghếch đều có người mỉm cười rất vui vẻ?
Thế cậu có biết, mỗi bước chân cậu bước về phía trước mang theo kỳ vọng của rất nhiều người, dù rất nhiều trong số đó chỉ mong cậu ngã đau?
“小斗神。” 一往无前吧!妈-燕几道
Tôn Tường, thế cậu ngã có đau hay không?
Từ cậu con trai cưng Gia Thế cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa, từ tiểu thiên tài đi đến đâu được tung hô đến đấy, từ siêu sao át chủ bài mà tầm cỡ giám đốc Đào Hiên cũng phải nhịn tính tình cậu, từ đội trưởng chiến đội ông lớn có tiềm năng giật quán quân.
Trở thành một kẻ bại trận dưới tay một đội rễ cỏ ở vòng khiêu chiến thấp kém, bị đánh cho vụn vỡ niềm kiêu hãnh, bị đánh đến thẫn thờ.
【RG24年8月10日凌晨三时-骤雨不歇
Nhưng cậu vẫn chọn gom góp lại những mảnh vỡ đó và đứng dậy đầy kiêu hãnh lần nữa. Lần này, cậu không hề phờ phạc, không hề bị che mờ mắt, không hề huênh hoang.
Cậu muốn thắng. Đoạt lấy chiến thắng thuần khiết chung với mái nhà thuộc về mình ở sàn đấu “không phải trò chơi một người” này.
Tôn Tường, hãy sống theo đúng khẩu hiệu của Luân Hồi nhé “Luân Hồi sẽ chiến thắng, bất kể đối thủ là ai.”
Cậu cũng thế, Đấu Thần trẻ tuổi, cậu sẽ chiến thắng, bất kể đối thủ là ai!
【青云直上00:00/24H】-一生挚爱羊习习
“Tôn Tường, nếu chỉ xét phương diệt thao tác kỹ thuật, đã đạt đến trình độ hoàn mỹ tuyệt đối.
Vì Tôn Tường mạnh, thật sự rất mạnh. Cứ nhìn cậu ta chìm nổi cả năm trong vòng khiêu chiến, bị Hưng Hân đánh sml mà vẫn được đội quán quân Luân Hồi mời về là biết. Thực lực cậu ta đã được nhìn nhận rõ rệt trong giới chuyên nghiệp. Hai mùa giải thất bại cũng không khiến mọi người quên đi trình cậu ta nằm ở đâu.”
“Bị K.O khỏi liên minh, thua thê thảm trong vòng khiêu chiến, tính từ xưa đến giờ chưa từng có bất kì một tuyển thủ cấp thần nào trong liên minh trải qua sự tôi luyện dữ dội đến thế. Rõ ràng thái độ của Tôn Tường đóng vai trò hết sức quan trọng.”
翔哥生日快乐!!!-概率
“Mới đánh trận đầu đã thấy rõ Tôn Tường hòa nhập với Luân Hồi khá ổn. Không bàn đến solo, mục đoàn đội cậu ta đã đảm nhiệm cực tốt vai trò tay đấm chủ lực.”
“Hưng Hân rơi vào thế bị động toàn diện, mà nguồn cơn đều đến từ pha bứt ra Hào Long Phá Quân của Nhất Diệp Chi Thu. Kỳ thực, đây đã từng là khiếm khuyết của Luân Hồi. Chỉ khi mua về Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu, họ mới có được một tay xung phong phá trận, mở đường cho toàn đội tấn công.”
I'll be the lig-hoki11
Tôn Tường là chiến tướng trời sinh cho Luân Hồi.
Hay nói đúng hơn, Tôn Tường vốn là một chiến tướng trời sinh. Vừa vặn thay, Luân Hồi chính là mái nhà có thể tạo không gian thích hợp nhất cho Tôn Tường.
Việt Vân đánh bóng hòn ngọc quý thô sơ đó cho hào nhoáng, Gia Thế mài mòn tôi luyện cậu ấy thật đau đớn, đến khi về Luân Hồi đã là hình hài trạng thái hoàn hảo nhất. Trận lôi đài đầu tiên với Hưng Hân đã táng chết Đường Nhu, mém táng chết Phương Duệ tiếp.
Sau bài học ở Gia Thế, Tôn Tường có một thái độ muốn hoà hợp rất tốt với Luân Hồi. Trận đoàn đội phát huy cũng không thành vấn đề, Song Nhất bắt nhịp nhanh đến khôn tả, tổ hợp hot hòn họt mới ra lò lập tức không kém cạnh ai.
Tôn Tường quá mạnh. Mạnh đến nỗi dường như chẳng cần ai dạy ai nuôi cũng lớn, mà còn lớn đến hung hăng và ngang tàng đến vậy.
Rồng hoá từ mũi mâu, xông ra kề đầu địch.
生日快乐! 2号忘了发哈哈…-你进来是因为虾锅好吃吗?
Trận lôi đài với Phương Duệ là một trận đấu đã thể hiện trưởng thành vượt bậc của Tôn Tường: cậu ấy đã biết ẩn nhẫn.
Thiên thời do ẩn nhẩn chờ thời cơ, địa lợi áp đảo Phương Duệ trên map đối phương sở trường ngay trên sân nhà bản đồ Hưng Hân chọn, nhân hoà dùng lối đánh tấn công mãnh liệt mình sở trường chứ không bỏ ngang lỡ cỡ. Nay Tôn Tường học được chiến thuật rồi, thừa gần 3/4 cây máu, đúng với tiêu chí đánh lôi đài tích lũy HP.
Nhất Diệp Chi Thu, chiến tướng Luân Hồi, danh xứng với thực!
提前几小时祝蛾子生快!!! -hoki11
"Phát hiện Hải Vô Lượng đang ở gần, cậu ta không chần chừ, lập tức tấn công bằng cách mình sở trường nhất trước nay. Rãnh đất mà Phương Duệ lợi dụng để hành động bí mật, lúc này trở thành lao tù giam hãm chính hắn. Chơi zâm không chỉ là chiến thuật, nó có thể là cả kỹ thuật, nhưng bất kể chiến thuật hay kỹ thuật đều cần không gian rộng mở nhằm hỗ trợ cho việc di chuyển. Giờ đây Hải Vô Lượng xoay đường nào cũng là vách đất, trước mặt có Nhất Diệp Chi Thu tấn công điên cuồng, khỏi mơ nhảy khỏi rãnh. Lựa chọn duy nhất là liên tục lùi về sau. Dưới điều kiện quá hạn chế, dù là thánh chơi zâm Phương Duệ cũng khó làm nên cơm gạo gì.
Tôn Tường muốn chờ, xem ra chính là thời khắc này.
Thời khắc mong muốn đã đến, cậu ta liền sử dụng đấu pháp tấn công kịch liệt mà mình giỏi nhất. Một thế trận cực đẹp mà để đạt được, Tôn Tường đã phải rất bình tĩnh, rất kiên nhẫn. Một khi cơ hội tới, đấu pháp mãnh liệt càng làm con mồi khoanh tay chịu trận.
Ưu thế Tôn Tường có không chỉ trên mặt kỹ thuật, mà mấu chốt còn ở chiến thuật. Thiên thời, địa lợi đều đang nghiêng về cậu ta. Yếu tố nhân hòa, càng được cậu ta phát huy vững vàng."
涂鸦了个二翔~~~~-无罪之罪
"Cuối trận, Hải Vô Lượng gục ngã.
Không một ai ngờ, thánh zâm Phương Duệ trên một bản đồ cực có lợi cho hắn, lại chẳng thể hiện được gì. Từ phút giây chạm trán đối thủ, hắn liền bị áp chế chặt chẽ đến tận lúc chết. Không cách nào chơi chiến thuật, cũng không cách nào show kỹ thuật, cứ thế mà chết, dưới rãnh đất, dưới chiến mâu đối thủ.
Vâng, đến phút cuối cùng, Hải Vô Lượng cũng chẳng thoát nổi rãnh đất hắn đã nhảy xuống ẩn mình.
Trận lôi đài đầu tiên, Tôn Tường với 72% HP dẫn trước, chiến thắng."
【青云直上 24:00/24H-白朝夢
Thậm chí sau khi thua khó hiểu bởi đấu pháp CD Phút Huy Hoàng của Mạc Phàm, thì "Nếu là trước đây, thua bởi một tân binh sẽ là nỗi nhục bằng trời. Nhưng bây giờ, trên mặt cậu chẳng thấy mảy may tức giận hay xấu hổ gì, dù dĩ nhiên, cũng không vui vẻ nổi." Tôn Tường chỉ chậm rãi về chỗ xem lại các pha chiếu lại trên màn hình lớn, có một giác quan Vinh Quang cực nhạy "lờ mờ cảm nhận được mấu chốt đâu đây".
Ngoài ra ở All-Stars, Tôn Tường là người bị focus thảm nhất đến độ hấp hối HP, nhưng suy nghĩ trước khi lên bảng của cậu là "Nếu khả năng không còn nhiều, nếu hi sinh mình có thể cứu được Đường Hạo, vậy đủ lời rồi!”
Chữ "Tường" có nghĩa là bay lượn, vì thế cậu ấy sao có thể ngừng vút bay?
Đấu Thần trong tay, làm sao cậu ấy dám dậm chân tại chỗ?
【青云直上4:00/24H】 -企鹅
Tôn Tường của Việt Vân, của Gia Thế hay của Luân Hồi đều hay, giỏi và buồn theo những cách khác nhau.
Đến tận ngày hôm nay, nếu nói phân tích Tôn Tường, tui vẫn sẽ phân vân nên đi theo hướng cậu ấy giỏi giang và phong quang thế nào, hay nên theo hướng cậu ấy đã va vấp và khuyết thiếu như thế nào. Hai hướng đi trái ngược nhau hoàn toàn, nhưng lại đó lại chính là Tôn Tường. Có lẽ sẽ không bao giờ chỉ có thể nói về một mặt không thôi được cả, vì Tôn Tường đó sẽ không phải là Tôn Tường trọn vẹn thực sự.
Nếu chỉ tả cậu ấy xui xẻo và dở, nhưng đâu phải ai cũng có cơ hội cầm Đấu Thần, và đủ sức cầm Đấu Thần đối đầu với Diệp Tu? Nếu chỉ tả cậu ấy giỏi và hay, thì cả nửa cuốn truyện sẽ bác lại bằng một đống khuyết điểm của cậu ấy.
嘻嘻嘻一天一更!说到做到!酸酸-燃烧原野
Tôn Tường có từng cô đơn? Chắc chắn là có rồi, ở Việt Vân, thỉnh thoảng ở Gia Thế, nhưng trọng điểm là cậu ấy đối đầu với nỗi cô đơn đó quá cứng đầu cứng cổ, ương bướng ngông nghênh đến nỗi người ta vừa bực vừa buồn cười.
Người cứng tay không dám lớn tiếng khẳng định trước đồng nghiệp khác rằng mình xứng đáng cầm Nhất Diệp Chi Thu, chỉ không ngừng dùng hành động đè đầu chủ nhân cũ của nó.
Người dám thách đấu Hàn Văn Thanh, chỉ bỏ lại một câu "hôm nay tôi thua, nhưng ngày mai thì chưa chắc" rồi lủi đi không lằng nhằng, song lại xụ mặt lén lút luyện Rồng Ngẩng Đầu thời gian sau đó. Thay vì nói đó là lời hứa cho fan, chẳng bằng nói đó là lời hứa cho bản thân mình.
Người đó, tự tin cao, tự tôn cao, tự ti cũng nhiều.
生日快乐,我的小朋友❤️-阿渲咕咕
Bình thường hay tiếc vì Tôn Tường ít fan Việt, but it’s them who are missing out. Do tỷ lệ dân số nữa nên fandom Trung đông, nên thường tui sẽ hay lượn lờ quanh quẩn bên đó mỗi khi muốn nhìn thấy các nhân vật và chiến đội ít fan như Tôn Tường để nhìn thấy họ sẽ được chào đón và yêu mến vô điều kiện.
孙翔生日快乐! 你是骄傲的小-你进来是因为虾锅好吃吗?
Thật ra khá uổng vì chưa đọc xong hết truyện, Hồ Điệp Lam mà không khai thác Tôn Tường trưởng thành nhất hoàn hảo nhất thì bẻ bút đi là vừa. Bảo đảm thế nào cũng có một pha so giữa tân cựu đệ nhất nhân Diệp Tu và Chu Trạch Khải, hoặc tân cựu Đấu Thần Diệp Tu và Tôn Tường, hoặc cả hai. Có lẽ là rất lâu nữa mới đọc đến đó, có lẽ còn mãi mãi không tới được, nhưng một khi chỉ cần có cơ hội giở ra dòng đầu tiên của trận đấu thì sẽ luôn ôm tâm tình như cũ, mượn một câu từ Tàn Thứ Phẩm “Kì vọng của tôi về em rực rỡ như thế, đủ để khảm viền vàng lên tất cả bùn lầy và mấp mô trên thế giới này”.
【青云直上06:00/24H】-一生挚爱羊习习
"Tôi sẽ khiến danh hiệu Đấu Thần lại vang dội khắp cả Vinh Quang."
“Hôm nay tôi thua, thua không còn lời để nói, nhưng ngày mai thì chưa chắc.”
Đó mới là Tôn Tường sắc bén nhất.
生日快乐翔崽!!!!!!未来光-八角佐料_授权看置顶
Tôn Tường vì Nhất Diệp Chi Thu mới đến Gia Thế, mà đương nhiên Nhất Diệp Chi Thu vốn không phải của cậu. Ngay ngày đầu tiên, Diệp Tu đã hỏi cậu có thích trò chơi này không, nói với cậu “Nếu như thích thì sẽ coi tất cả thứ này là vinh quang, mà không phải là khoe khoang.”
Bởi cậu cứ như một đứa trẻ cố chấp với món đồ chơi mình thích.
"Cậu ta vì Nhất Diệp Chi Thu mà chuyển đến Gia Thế, tất nhiên muốn làm gì cũng phải cầm theo cái acc này."
【初次见面印象非常糟糕的两人】-薯仔大仲马
Cậu yêu vinh quang hay là hào quang đó?
Cậu có biết trong từng chương truyện luôn có người đau lòng vì mình?
Cậu có biết mỗi một lần cậu kiêu ngạo có người kiêu ngạo chung với cậu?
Cậu có biết từng câu cậu mở miệng ngông cuồng có người vừa phấn khích vừa lo lắng cho mình?
Cậu có biết mỗi khi cậu khờ khạo ngốc nghếch đều có người mỉm cười rất vui vẻ?
Thế cậu có biết, mỗi bước chân cậu bước về phía trước mang theo kỳ vọng của rất nhiều người, dù rất nhiều trong số đó chỉ mong cậu ngã đau?
“小斗神。” 一往无前吧!妈-燕几道
Tôn Tường, thế cậu ngã có đau hay không?
Từ cậu con trai cưng Gia Thế cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa, từ tiểu thiên tài đi đến đâu được tung hô đến đấy, từ siêu sao át chủ bài mà tầm cỡ giám đốc Đào Hiên cũng phải nhịn tính tình cậu, từ đội trưởng chiến đội ông lớn có tiềm năng giật quán quân.
Trở thành một kẻ bại trận dưới tay một đội rễ cỏ ở vòng khiêu chiến thấp kém, bị đánh cho vụn vỡ niềm kiêu hãnh, bị đánh đến thẫn thờ.
【RG24年8月10日凌晨三时-骤雨不歇
Nhưng cậu vẫn chọn gom góp lại những mảnh vỡ đó và đứng dậy đầy kiêu hãnh lần nữa. Lần này, cậu không hề phờ phạc, không hề bị che mờ mắt, không hề huênh hoang.
Cậu muốn thắng. Đoạt lấy chiến thắng thuần khiết chung với mái nhà thuộc về mình ở sàn đấu “không phải trò chơi một người” này.
Tôn Tường, hãy sống theo đúng khẩu hiệu của Luân Hồi nhé “Luân Hồi sẽ chiến thắng, bất kể đối thủ là ai.”
Cậu cũng thế, Đấu Thần trẻ tuổi, cậu sẽ chiến thắng, bất kể đối thủ là ai!
【青云直上00:00/24H】-一生挚爱羊习习
“Tôn Tường, nếu chỉ xét phương diệt thao tác kỹ thuật, đã đạt đến trình độ hoàn mỹ tuyệt đối.
Vì Tôn Tường mạnh, thật sự rất mạnh. Cứ nhìn cậu ta chìm nổi cả năm trong vòng khiêu chiến, bị Hưng Hân đánh sml mà vẫn được đội quán quân Luân Hồi mời về là biết. Thực lực cậu ta đã được nhìn nhận rõ rệt trong giới chuyên nghiệp. Hai mùa giải thất bại cũng không khiến mọi người quên đi trình cậu ta nằm ở đâu.”
“Bị K.O khỏi liên minh, thua thê thảm trong vòng khiêu chiến, tính từ xưa đến giờ chưa từng có bất kì một tuyển thủ cấp thần nào trong liên minh trải qua sự tôi luyện dữ dội đến thế. Rõ ràng thái độ của Tôn Tường đóng vai trò hết sức quan trọng.”
翔哥生日快乐!!!-概率
“Mới đánh trận đầu đã thấy rõ Tôn Tường hòa nhập với Luân Hồi khá ổn. Không bàn đến solo, mục đoàn đội cậu ta đã đảm nhiệm cực tốt vai trò tay đấm chủ lực.”
“Hưng Hân rơi vào thế bị động toàn diện, mà nguồn cơn đều đến từ pha bứt ra Hào Long Phá Quân của Nhất Diệp Chi Thu. Kỳ thực, đây đã từng là khiếm khuyết của Luân Hồi. Chỉ khi mua về Tôn Tường và Nhất Diệp Chi Thu, họ mới có được một tay xung phong phá trận, mở đường cho toàn đội tấn công.”
I'll be the lig-hoki11
Tôn Tường là chiến tướng trời sinh cho Luân Hồi.
Hay nói đúng hơn, Tôn Tường vốn là một chiến tướng trời sinh. Vừa vặn thay, Luân Hồi chính là mái nhà có thể tạo không gian thích hợp nhất cho Tôn Tường.
Việt Vân đánh bóng hòn ngọc quý thô sơ đó cho hào nhoáng, Gia Thế mài mòn tôi luyện cậu ấy thật đau đớn, đến khi về Luân Hồi đã là hình hài trạng thái hoàn hảo nhất. Trận lôi đài đầu tiên với Hưng Hân đã táng chết Đường Nhu, mém táng chết Phương Duệ tiếp.
Sau bài học ở Gia Thế, Tôn Tường có một thái độ muốn hoà hợp rất tốt với Luân Hồi. Trận đoàn đội phát huy cũng không thành vấn đề, Song Nhất bắt nhịp nhanh đến khôn tả, tổ hợp hot hòn họt mới ra lò lập tức không kém cạnh ai.
Tôn Tường quá mạnh. Mạnh đến nỗi dường như chẳng cần ai dạy ai nuôi cũng lớn, mà còn lớn đến hung hăng và ngang tàng đến vậy.
Rồng hoá từ mũi mâu, xông ra kề đầu địch.
生日快乐! 2号忘了发哈哈…-你进来是因为虾锅好吃吗?
Trận lôi đài với Phương Duệ là một trận đấu đã thể hiện trưởng thành vượt bậc của Tôn Tường: cậu ấy đã biết ẩn nhẫn.
Thiên thời do ẩn nhẩn chờ thời cơ, địa lợi áp đảo Phương Duệ trên map đối phương sở trường ngay trên sân nhà bản đồ Hưng Hân chọn, nhân hoà dùng lối đánh tấn công mãnh liệt mình sở trường chứ không bỏ ngang lỡ cỡ. Nay Tôn Tường học được chiến thuật rồi, thừa gần 3/4 cây máu, đúng với tiêu chí đánh lôi đài tích lũy HP.
Nhất Diệp Chi Thu, chiến tướng Luân Hồi, danh xứng với thực!
提前几小时祝蛾子生快!!! -hoki11
"Phát hiện Hải Vô Lượng đang ở gần, cậu ta không chần chừ, lập tức tấn công bằng cách mình sở trường nhất trước nay. Rãnh đất mà Phương Duệ lợi dụng để hành động bí mật, lúc này trở thành lao tù giam hãm chính hắn. Chơi zâm không chỉ là chiến thuật, nó có thể là cả kỹ thuật, nhưng bất kể chiến thuật hay kỹ thuật đều cần không gian rộng mở nhằm hỗ trợ cho việc di chuyển. Giờ đây Hải Vô Lượng xoay đường nào cũng là vách đất, trước mặt có Nhất Diệp Chi Thu tấn công điên cuồng, khỏi mơ nhảy khỏi rãnh. Lựa chọn duy nhất là liên tục lùi về sau. Dưới điều kiện quá hạn chế, dù là thánh chơi zâm Phương Duệ cũng khó làm nên cơm gạo gì.
Tôn Tường muốn chờ, xem ra chính là thời khắc này.
Thời khắc mong muốn đã đến, cậu ta liền sử dụng đấu pháp tấn công kịch liệt mà mình giỏi nhất. Một thế trận cực đẹp mà để đạt được, Tôn Tường đã phải rất bình tĩnh, rất kiên nhẫn. Một khi cơ hội tới, đấu pháp mãnh liệt càng làm con mồi khoanh tay chịu trận.
Ưu thế Tôn Tường có không chỉ trên mặt kỹ thuật, mà mấu chốt còn ở chiến thuật. Thiên thời, địa lợi đều đang nghiêng về cậu ta. Yếu tố nhân hòa, càng được cậu ta phát huy vững vàng."
涂鸦了个二翔~~~~-无罪之罪
"Cuối trận, Hải Vô Lượng gục ngã.
Không một ai ngờ, thánh zâm Phương Duệ trên một bản đồ cực có lợi cho hắn, lại chẳng thể hiện được gì. Từ phút giây chạm trán đối thủ, hắn liền bị áp chế chặt chẽ đến tận lúc chết. Không cách nào chơi chiến thuật, cũng không cách nào show kỹ thuật, cứ thế mà chết, dưới rãnh đất, dưới chiến mâu đối thủ.
Vâng, đến phút cuối cùng, Hải Vô Lượng cũng chẳng thoát nổi rãnh đất hắn đã nhảy xuống ẩn mình.
Trận lôi đài đầu tiên, Tôn Tường với 72% HP dẫn trước, chiến thắng."
【青云直上 24:00/24H-白朝夢
Thậm chí sau khi thua khó hiểu bởi đấu pháp CD Phút Huy Hoàng của Mạc Phàm, thì "Nếu là trước đây, thua bởi một tân binh sẽ là nỗi nhục bằng trời. Nhưng bây giờ, trên mặt cậu chẳng thấy mảy may tức giận hay xấu hổ gì, dù dĩ nhiên, cũng không vui vẻ nổi." Tôn Tường chỉ chậm rãi về chỗ xem lại các pha chiếu lại trên màn hình lớn, có một giác quan Vinh Quang cực nhạy "lờ mờ cảm nhận được mấu chốt đâu đây".
Ngoài ra ở All-Stars, Tôn Tường là người bị focus thảm nhất đến độ hấp hối HP, nhưng suy nghĩ trước khi lên bảng của cậu là "Nếu khả năng không còn nhiều, nếu hi sinh mình có thể cứu được Đường Hạo, vậy đủ lời rồi!”
Chữ "Tường" có nghĩa là bay lượn, vì thế cậu ấy sao có thể ngừng vút bay?
Đấu Thần trong tay, làm sao cậu ấy dám dậm chân tại chỗ?
【青云直上4:00/24H】 -企鹅
Tôn Tường của Việt Vân, của Gia Thế hay của Luân Hồi đều hay, giỏi và buồn theo những cách khác nhau.
Đến tận ngày hôm nay, nếu nói phân tích Tôn Tường, tui vẫn sẽ phân vân nên đi theo hướng cậu ấy giỏi giang và phong quang thế nào, hay nên theo hướng cậu ấy đã va vấp và khuyết thiếu như thế nào. Hai hướng đi trái ngược nhau hoàn toàn, nhưng lại đó lại chính là Tôn Tường. Có lẽ sẽ không bao giờ chỉ có thể nói về một mặt không thôi được cả, vì Tôn Tường đó sẽ không phải là Tôn Tường trọn vẹn thực sự.
Nếu chỉ tả cậu ấy xui xẻo và dở, nhưng đâu phải ai cũng có cơ hội cầm Đấu Thần, và đủ sức cầm Đấu Thần đối đầu với Diệp Tu? Nếu chỉ tả cậu ấy giỏi và hay, thì cả nửa cuốn truyện sẽ bác lại bằng một đống khuyết điểm của cậu ấy.
嘻嘻嘻一天一更!说到做到!酸酸-燃烧原野
Tôn Tường có từng cô đơn? Chắc chắn là có rồi, ở Việt Vân, thỉnh thoảng ở Gia Thế, nhưng trọng điểm là cậu ấy đối đầu với nỗi cô đơn đó quá cứng đầu cứng cổ, ương bướng ngông nghênh đến nỗi người ta vừa bực vừa buồn cười.
Người cứng tay không dám lớn tiếng khẳng định trước đồng nghiệp khác rằng mình xứng đáng cầm Nhất Diệp Chi Thu, chỉ không ngừng dùng hành động đè đầu chủ nhân cũ của nó.
Người dám thách đấu Hàn Văn Thanh, chỉ bỏ lại một câu "hôm nay tôi thua, nhưng ngày mai thì chưa chắc" rồi lủi đi không lằng nhằng, song lại xụ mặt lén lút luyện Rồng Ngẩng Đầu thời gian sau đó. Thay vì nói đó là lời hứa cho fan, chẳng bằng nói đó là lời hứa cho bản thân mình.
Người đó, tự tin cao, tự tôn cao, tự ti cũng nhiều.
生日快乐,我的小朋友❤️-阿渲咕咕
Bình thường hay tiếc vì Tôn Tường ít fan Việt, but it’s them who are missing out. Do tỷ lệ dân số nữa nên fandom Trung đông, nên thường tui sẽ hay lượn lờ quanh quẩn bên đó mỗi khi muốn nhìn thấy các nhân vật và chiến đội ít fan như Tôn Tường để nhìn thấy họ sẽ được chào đón và yêu mến vô điều kiện.
孙翔生日快乐! 你是骄傲的小-你进来是因为虾锅好吃吗?
Thật ra khá uổng vì chưa đọc xong hết truyện, Hồ Điệp Lam mà không khai thác Tôn Tường trưởng thành nhất hoàn hảo nhất thì bẻ bút đi là vừa. Bảo đảm thế nào cũng có một pha so giữa tân cựu đệ nhất nhân Diệp Tu và Chu Trạch Khải, hoặc tân cựu Đấu Thần Diệp Tu và Tôn Tường, hoặc cả hai. Có lẽ là rất lâu nữa mới đọc đến đó, có lẽ còn mãi mãi không tới được, nhưng một khi chỉ cần có cơ hội giở ra dòng đầu tiên của trận đấu thì sẽ luôn ôm tâm tình như cũ, mượn một câu từ Tàn Thứ Phẩm “Kì vọng của tôi về em rực rỡ như thế, đủ để khảm viền vàng lên tất cả bùn lầy và mấp mô trên thế giới này”.
【青云直上06:00/24H】-一生挚爱羊习习