Hoàn [Vân Hữu Mộc Hề 2021][Sở Tô] Song 4 U

Hóng chuyện 24/7

Hóng ai mà đôi mắt không đều (☆_@)
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
337
Số lượt thích
2,066
Location
Bắc Kinh
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Phương Minh Hoa, Trịnh Hiên, Lý Diệc Huy
#1
Đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ


Sở Tô
Song 4 U

Tạm dịch:Khúc ca tặng người
Tác giả: Đang kiếm tìm
Edit: @Hóng chuyện 24/7


Một sản phẩm trực thuộc [Project][CMSN Sở Vân Tú 2021] Sở Tô - Vân Hữu Mộc Hề


Aritst: 是雨花哗哗哗不是雨花哔哔哔

Có tiếng bất mãn vọng ra từ điện thoại, có lời chất vấn nhắn gửi từ Wechat, tình cảm giữa con gái với nhau tuy keo sơn nhưng cũng mỏng manh không tưởng. Sau khi gặp nhau, cả hai đều không thoải mái, đồ ăn mới ăn được nửa giờ đã nguội lạnh, người thì ngồi trên salon bấm điện thoại, người thì đúng hút thuốc trên ban công.

Tiết tấu game bị hỗn loạn dẫn đến liên tục sai sót, giây phút HP về không, người đang chơi điện thoại rốt cuộc không nhịn nổi nữa, cô ném điện thoại xuống, bước chầm chậm đến ban công, dựa vào cửa kéo, giọng tức giận: "Hút ít thuốc thôi."

Tân Ảnh Hậu trên ban công đáp lại, nhíu đôi lông mày duyên dáng rồi khéo léo nhả khói vào không trung, làn khói bay cao vút nhanh chóng hoà mình vào không khí. Hai người lại lâm vào khoảng trầm ngâm.

Chân trời tô đầy sắc cam đỏ của ráng mây chiều tà, gió mùa đông thổi loạn mái tóc dài như đang vẫy cờ. Sở Vân Tú cuối cùng cũng dụi điếu thuốc vào gạt tàn trên bàn, cất giọng đầy mệt mỏi: "Do cậu nhất định không chịu dựa vào tớ."

Hốc mắt Tô Mộc Tranh đỏ hoe, tiếng nức nở đầy uất ức.

"Tớ chỉ muốn hát cho phim của cậu", Cô nói "Chỉ duy nhất cho cậu."

Dù trong lòng có hàng vạn điều muốn nói nhưng nhìn dáng vẻ của Tô Mộc Tranh, cổ họng Sở Vân Tú chỉ đành nghẹn lại, không tài nào nói được. Cô thở dài, bước một bước nắm tay Tô Mộc Tranh, nghiêng người dán lên bờ môi cô.

Hai người con gái trao nhau một nụ hôn dịu dàng trên ban công, mọi người đều nói một nụ hôn có thể giải quyết mọi vấn đề, lời này không sai, sau đó hai cô quả thật ăn nốt bữa cơm đang dang dở, ngủ nốt trên chiếc giường còn dang dở, tất cả đều diễn ra suôn sẻ.

Sáng hôm sau, Sở Vân Tú rời khỏi nhà trọ của Tô Mộc Tranh, bắt gặp Phương Duệ - người đại diện của Tô Mộc Tranh - ở dưới đại sảnh tầng một.

Phương Duệ còn khá trẻ, người khéo ăn khéo nói, thấy Sở Vân Tú thì gọi một tràng "Chị Vân Tú" rồi hỏi han cực kỳ ân cần.

"Sao tới sớm thế? Sáng nay có công việc gì à?" Sở Vân Tú hỏi.

Phương Duệ lắc đầu: "Dạ không, chị Vân Tú hôm qua không lái xe đến phải không? Em sợ sáng nay chị khó mà bắt được xe nên tới đưa chị."

"Em thế này là muốn người đại diện của tôi nghỉ việc đấy hả?" Sở Vân Tú cười mắng, nhưng vẫn chui vào xe cậu.

Phương Duệ lúc cần hoạt bát thì rất hoạt bát, lúc cần yên tĩnh thì rất yên tĩnh, lúc này trông Sở Vân Tú cứ nhìn đăm đăm ngoài cửa sổ, dáng vẻ lười không muốn nói chuyện thành ra cậu rất biết ý, tập trung lái xe.

Khi xe qua giao lộ thứ nhất, Sở Vân Tú mở lời trước: "Cậu cũng không định hỏi xem tôi muốn đi đâu à?"

Phương Duệ cười: "Em chỗ này đã trữ sẵn hai cái lịch trình rồi, một cái cho chị Mộc, một cái cho chị. Bây giờ không phải chị định đi gặp đạo diễn Vương sao, em biết đường."

Lòng Sở Vân Tú đột nhiên nhũn đi, trong tai đều văng vẳng tiếng hát của Tô Mộc Tranh, Phương Duệ mở radio lên. Giọng Tô Mộc Tranh rất ngọt ngào, với chất giọng phối thêm ngoại hình như này quả thật rất ít ai để ý đến khả năng dưới lớp vỏ thần tượng của cô, điều này khiến con đường chuyển mình khá gian nan.

Thoáng cái đã đến nơi, Phương Duệ đỗ xe ven đường: "À có chuyện chị Vân Tú ạ, gần đây vì để quảng bá ca khúc mới nên bên công ty đoán chừng sẽ tạo dựng tin couple cho chị Mộc và Hoàng thiếu, em báo cho chị trước ạ, đến lúc đó chị đừng để ý quá nhé."


Mặt trời mùa đông treo trên đỉnh nhìn tuy ấm áp nhưng nếu để lộ da khỏi quần áo vẫn lạnh thấu xương. Sở Vân Tú thẫn thờ xoa đôi bàn tay, nói biết rồi.

Phim mới của cô được Vương Kiệt Hi đạo diễn, người này vốn có tiếng "Ma Thuật Sư" từ trước đến nay, luôn được ca tụng là kẻ kỳ tài hiếm gặp trong giới phim ảnh. Anh trước kia nhờ khả năng chuyển đổi ống kính cùng với cách chọn lọc cảnh quay mà thu về rất nhiều giải thưởng nhưng không hiểu tại sao mấy năm này, anh lại chuyển đổi phương thức để người xem có thể dễ dàng tiếp nhận hơn, dù vậy nó vẫn rất ăn khách và được đánh giá cao.

Lần này Vương Kiệt Hi định quay một bộ phim văn nghệ, quyết tâm quay theo phong cách mình thích, nữ chính chọn trúng Sở Vân Tú.

Cũng không quá bất ngờ khi đoàn phim mời Tô Mộc Tranh hát ca khúc chủ đề, sau một thời gian còn có tin để tuồn ra Diệp Tu là người viết lời phổ nhạc, làm các tít báo giật lên bao lùm xùm.

Tô Mộc Tranh khi đến ghi âm từng ghé qua đoàn phim một lần, bảo với Vương Kiệt Hi là đến tìm cảm giác, tuy vậy cô thực chất là đến xem Sở Vân Tú quay phim. Bắc Kinh cuối tháng mười một lạnh tựa động băng, Sở Vân Tú mặc trang phục cầu kỳ, mặt trang điểm rất đậm để diễn cảnh khóc nức nở. Vương Kiệt Hi cực kỳ nghiêm khắc, cảnh này tính tổng thì đã quay đến hẳn năm lần, thành ra khi kết thúc công việc trời đã chuyển sang sắc tối.

Sở Vân Tú khoác áo lông ngồi trong phòng trang điểm, náu mình trong hơi ấm mà ngủ thiếp trên ghế. Tô Mộc Tranh quỳ gối trước cô, từng chút từng chút tháo trang sức đồng thời lấy nước tẩy trang rồi dùng bông vải lau nhè nhẹ phấn trang điểm vì vừa nãy khóc mà giờ nhem đi. Cô lau tới bờ môi thì ngón tay tinh nghịch lướt qua viền môi người đang ngủ, sau đó rút ngón tay đo đỏ lại.

Sở Vân Tú hé mắt, Tô Mộc Tranh cứ bình thản xoa xoa ngón tay, thấy cô tỉnh rồi thì nở nụ cười thật tươi: "Tỉnh rồi à? Vừa nãy Lý Hoa đưa canh hạt sen táo đỏ tới đấy, tớ mang cho cậu thử nhé."

Sở Vân Tú hắng giọng ho, đột nhiên cảm thấy họng mình nghèn nghẹn, tiếng khàn khàn: "Ban nãy cậu cũng ở ngoài sao? Lạnh như thế, cậu cũng uống chút đi."

Hai người đầu sát bên đầu cùng uống chung bát canh thang*, căn nhà ấm áp nho nhỏ chưa đựng này giờ lại phảng phất đất trời rộng lớn của riêng đôi họ. Tô Mộc Tranh nghịch ngón tay Sở Vân Tú, làm bộ phán: "Tay cậu có tận mười hoa tay nè, chắc chắn sẽ đại phú quý, dễ nhận nhiều giải thưởng lắm."
*Canh thang là loại súp dày hoặc bột nhão được tìm thấy trong ẩm thực Trung Quốc. Chất làm đặc của nó thường là tinh bột làm cho súp trong mờ và mịn.

Sở Vân Tú hôn ngón tay người đang cầm: "Vậy còn cậu?"

Tô Mộc Tranh: "Tớ à, mệnh tớ có quý nhân, chắc chắn sẽ có người nuôi tớ cả đời."

Sở Vân Tú cười: "Là tớ, hay Diệp Tu?"

Lại nữa rồi, Tô Mộc Tranh liếc xéo, Sở Vân Tú bảo hiền thì cũng thật hiền nhưng cô vẫn thể hiện hoàn hảo bản năng ham muốn độc chiếm của chòm sao Sư Tử.

Tô Mộc Tranh chưa kịp đáp lại thì Sở Vân Tú đã duỗi tay chạm lên môi cô, mỉm cười vỗ về: "Rồi rồi, tớ không hỏi nữa, hỏi nữa cậu lại giận."

Tô Mộc Tranh cũng vui vẻ cho qua chủ đề này, nói những sắp xếp của mình mấy ngày qua, từ đi tuyên truyền cho đến ghi âm bản demo, Sở Vân Tú vẫn ngồi bên cạnh lẳng lặng nghe, không hề ngắt lời cô.

Cuối cùng Tô Mộc Tranh hỏi: "Mấy ngày nữa tớ đi ghi âm ca khúc chủ đề, cậu có tới được không?"

Sở Vân Tú hơi chần chờ rồi lắc đầu bất lực: "Ngày mai chúng tớ lên đường đến Thuỵ Điển rồi, đạo diễn Vương không nói với cậu à?"

Sở Vân Tú vẫn ngồi nhìn bản nhạc của Tô Mộc Tranh.


Mọi việc bắt đầu từ hôm đi quay phim bị hứng gió lạnh, tối về cô lên cơn sốt thành ra kế hoạch đi Thuỵ Điển phải hoãn lại. Lúc Sở Vân Tú bày tỏ lời xin lỗi với Vương Kiệt Hi, anh dùng đôi mắt lớn nhỏ dịu dàng nhìn lại sau đó lịch sự xin lỗi cô: "Là tôi không tốt, không nên để mọi người mặc ít đồ như thế mà quay nhiều lần vậy."

Nhưng đạo diễn Vương không hề huỷ bỏ vé máy bay của mình, bảo là mình đi Thuỵ Điển nghỉ vài ngày, cực kỳ phong độ.

Khi đến xem Tô Mộc Tranh thu âm, Sở Vân Tú mắc cảm lạnh, cô quấn mình cực kỳ kín mít, khẩu trang cũng rất dày, thoáng nhìn còn chẳng nhận ra là ai.

Tô Mộc Tranh thấy cô mình cười hì hì, định gỡ khẩu trang bạn gái xuống thì bị nắm tay ngăn lại.

"Đừng nghịch," Sở Vân Tú mỉm cười quát cô "Lây cho cậu thì cậu hát kiểu gì đây."

Hai người chỉ trêu đùa nhau một chút rồi tiến vào phòng thu âm. Sở Vân Tú nhìn đồng hồ, sau đó đeo tai nghe ngồi xuống cạnh Diệp Tu.

"Sao thế?" Sở Vân Tú hỏi.

Diệp Tu cũng cười đáp lễ: "Trạng thái Mộc Tranh chưa bao giờ tốt đến thế đâu."

"Đương nhiên, tôi ở đây phải khác chứ." Sở Vân Tú hất cằm cực kỳ đắc ý.

"Quả thật rất khác." Diệp Tu xoay người lại nhìn cô, trong mắt mang theo nét cười cũng cực kỳ nghiêm túc "Đây là lần đầu tiên Mộc Tranh muốn như vậy."

"Anh cũng biết cậu ấy rất nghe lời mà, công ty bắt cậu ấy đi đường thần tượng, cậu ấy cũng đi đường thần tượng, bắt cậu ấy rạng sáng đi tuyên truyền cậu ấy cũng chẳng hề phàn nàn, nhét cậu ấy một đồng rồi bắt đi hát mấy bài èo uột cậu ấy cũng đi... Đây là lần đầu tiên cậu ấy đưa ra yêu cầu như này."

"Lúc đầu công ty muốn em ấy hát cho bộ phim thương mại vừa quay xong của Bá Đồ, em ấy muốn chuyển mình, tự dưng được bài hát kia vừa bắt tai vừa có độ cao phù hợp với em ấy. Tuy nhiên em ấy lại từ chối, bảo mình nhất định phải hát cho phim này cơ, hơn nữa Vương Mắt Bự tiêu chuẩn cao ơi là cao, phim văn nghệ của cậu ta không quá lớn, đã thế còn phải quay tận hai ba năm, không có lời."

Con ngươi Diệp Tu không đổi nhìn chăm chăm cô: "Tôi đây cũng muốn hỏi xem cô rót cho con bé bùa mê thuốc lú gì rồi?"

Sở Vân Tú ngồi lặng thinh hồi lâu rồi mới mở lời nồng nặc thuốc súng: "Cậu ấy thích tôi thế đấy? Ý kiến gì?"

Diệp Tu bị cô phản bác lại thì hơi sửng sốt, sau đó cười ha hả: "Đương nhiên tôi có ý kiến rồi! Con bé muốn hát thì hát thôi nhưng đừng bắt tôi phải sáng tác ca khúc cho em ấy, tự dưng tên Vương Mắt Bự được hưởng lợi. Anh đây tạm coi như miễn phí phí tuyên truyền cho phim mấy người à nha."

Lời anh tuy rất tự đắc nhưng hết lần này đến lần khác chẳng ai có thể bắt bẻ được gì, Diệp Tu quả thật là tồn tại như một thần thoại trong giới ca sĩ, cũng bởi được anh sáng tác ca khúc chủ đề mà phim mới được thảo luận khá dài.

Đang ngồi nói chuyện thì Tô Mộc Tranh bước ra khỏi phòng, dựa vai Sở Vân Tú cười tủm tỉm: "Ngồi trong phòng thấy hai người ngồi tâm sự, đừng bảo nói xấu tớ đấy nhé?"

Diệp Tu gật đầu: "Chuẩn rồi, bảo em chắc chắn không hát hẳn hoi nên mới thấy tụi anh ngồi tâm sự."

Sở Vân Tú nghiêng đầu, khẽ ngả vào bờ vai cô, định mở miệng thì bị người ngoài ngắt lời.

Người đến là bạn trai tin đồn hiện giờ của Tô Mộc Tranh - Hoàng Thiếu Thiên, vị này nổi tiếng trong giới là kẻ nói nhiều, Vương Kiệt Hi mỗi khi nhắc tới cậu ta là kẻ mặt vốn bất động xưa nay tự dưng lại rạn ra đáng sợ. Cậu trước hết quan tâm Tô Mộc Tranh đã, rồi giễu cợt đôi câu với Diệp Tu sau đó nhìn Sở Vân Tú được quấn kín mít thì ân cần hỏi thăm: "Đây là?"

"Bạn gái của tôi, Sở Vân Tú." Tô Mộc Tranh cười hì hì trả lời.

Sở Vân Tú giật mình, vội càng buông đôi tay Tô Mộc Tranh đang giữ chặt ra, Hoàng Thiếu Thiên phía đối diện thì ngạc nhiên: "Oa, là Sở Vân Tú thật à? Là Sở Vân Tú thật à? Có thể ký cho tôi tên được không? Bạn trai tôi thích phim của cô lắm."

Sở Vân Tú ngỡ ngàng, nghi ngờ không biết mình phải chăng chưa hạ sốt.

Sau đó khi Sở Vân Tú ở Thuỵ Điển nhìn tin đồn của Tô Mộc Tranh và Hoàng Thiếu Thiên, cô cũng chỉ bất lực bật cười, bản thân lôi Wechat của Hoàng Thiếu Thiên ra trách cứ vài câu rồi thôi.

Chênh nhau bảy tiếng, đôi khi ngồi nói chuyện với Tô Mộc Tranh mà đầu bên kia yên ắng lạ thường. Đêm khuya vắng lặng, Sở Vân Tú có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Tô Mộc Tranh, tiếng hít thở xuyên qua hơn bảy ngàn mét hoà quyện với thanh âm của mình làm đột nhiên có chút nhớ nhung nơi phòng tĩnh mịch.

Tô Mộc Tranh hỏi cô ở Thuỵ Điển có vui không, sau đó được nhận lại lời phàn nàn vì Vương Kiệt Hi ngày nào cũng bắt bọn cô chạy mấy lần trên cánh đồng tuyết để quay lại hành trình cứu rỗi của cô gái trong phim nghệ thuật, thậm chí còn có hôm vì muốn quay được cực quang mà thúc thủ cả một ngày đêm. Cậu xem sinh tồn ngoài trời chưa, sinh tồn ngoài trời thì sao vui nổi.

Tô Mộc Tranh bên đầu kia cười ha hả, bảo tớ cảm thấy rất vui à nha, bao giờ tớ dẫn cậu đi, cậu cầm tiền, tụi mình đi sinh tồn ngoài trời, cậu nhất định phải cầm tiền đó.

Cười xong, cả hai người đều lặng yên, lần trước cùng đi là bao giờ? Đã chẳng còn nhớ nữa, lịch trình hàng ngày của hai người đều kín mít, thỉnh thoảng gặp mặt còn là chuyện rất đỗi xa xỉ.

Quay xong phim này mình sẽ nghỉ ngơi, Sở Vân Tú nghĩ, sau đó dẫn cậu ấy đi, đi đâu cũng được.

Quay ở Thuỵ Điển nửa tháng, Tô Mộc Tranh nhanh chân một bước tới trước. Khi cô tới trời đã tối, Sở Vân Tú vốn đang nằm lỳ ngồi lướt Weibo thấy cô tí nữa thì quăng cả ipad.

Lý Hoa im lặng rời khỏi phòng, đóng cửa lại hộ hai người. Tô Mộc Tranh cười hớn hở nằm sấp lên người Sở Vân Tú, hỏi cô có vui không.

"Không phải cậu đang ở trong nước sao?" Sở Vân Tú chỉ vào giao diện Weibo trên ipad "Nữ thần ngọt ngào đồng hành cùng bạn đêm Giáng Sinh”, “ tớ vừa xem xong."

"Cái kia là quay trước rồi đồ ngốc," Tô Mộc Tranh nói "Mai là Giáng Sinh rồi, Bắc u không phải là quê nhà của ông già Noel à? Chúng ta tới nhà của ông già Noel đi!"

Giáng Sinh hôm sau, Vương Kiệt Hi để cả đoàn nghỉ ngơi, Sở Vân Tú và Tô Mộc Tranh khéo léo từ chối lời mời của người khác, đến Phần Lan thăm nhà của ông già Noel.

Tuy là lễ Giáng Sinh nhưng cũng không quá nhiều khách đến đây, Tô Mộc tranh đứng trước hòm thư vỗ đầu cảm thán: giờ mà gửi bưu thiếp thì Giáng Sinh năm sau mới nhận được. Sở Vân Tú hỏi cô định gửi cho ai lại đón gặp màn đếm ngón tay: Diệp Tu, Phương Duệ, Nhu Nhu, Quả Quả,...

Cuối cùng kế hoạch bưu thiếp đành thôi, hai người mua cho nhau mũ Giáng Sinh và trang sức tuần lộc - một chiếc mũi đỏ dễ thương - rồi ngồi xe tuần lộc. Bầu trời lác đác vài bông tuyết rơi, Sở Vân Tú tháo nhanh khăn quàng cổ đo đỏ của Tô Mộc Tranh, trao nhau nụ hôn đậm vị kẹo ngọt mùa Giáng Sinh.

"Dù bây giờ đưa hơi trễ, "Sở Vân Tú rút quà từ túi ra "Nhưng dù sao thì Giáng Sinh vui vẻ nhé."

Tô Mộc Tranh cũng cười hì hì nhét món đồ gì đó lại vào tay cô, hai người cùng mở ra, Sở Vân Tú tặng một dây chuyền tinh xảo còn Tô Mộc Tranh là một máy ghi âm mp3 cũ.

Sở Vân Tú vuốt ve hình hộp chữ nhật nho nhỏ, Tô Mộc Tranh lấy tai nghe ra, nhét vào tai Sở Vân Tú, trong mp3 chỉ có một tệp tin tên "12345", cô ấn mở nó.

"Đây là thứ đầu tiên mà tớ nghe nhạc trên nó," m thanh chầm chậm nhỏ rọt khỏi tai Tô Mộc Tranh, có vài khúc còn chả có lời hát, chỉ có giọng ngâm "a a a" "ưm ừm ưm" không có ý nghĩa, hết hai phút Tô Mộc Tranh bỗng nhiên dừng nhạc lại, bắt đầu nói.

"Tớ quên nói từ đầu, Tú Tú, đây là ca khúc mà tớ viết tặng cậu," Tô Mộc Tranh nói "Cậu biết đấy, vốn tớ lúc đầu không học nhạc... ừm, đoán chừng không dễ nghe cho lắm, nhưng tớ thật sự rất tâm huyết khi viết nó."

Sau đó cô ngâm nga làm bàn tay vốn đang nắm chặt mp3 của Sở Vân Tú run nhè nhẹ. Cô cảm thấy tiếng hát giờ đang văng vẳng bên tai chính là làn điệu êm ả nhất mà mình từng nghe, dù cho ngoài kia có là ai viết cũng chẳng thể nào bằng được.

Giây phút bên tai dường như vọng ra lời chúc "Giáng sinh vui vẻ!", Sở Vân Tú nắm chặt tay Tô Mộc Tranh bên cạnh.

"Không xong rồi, món quà này cậu tặng tớ nó tốt quá," Sở Vân Tú phàn nàn "Về sau mà cậu tặng tớ mấy món kém hơn thế này là tớ không nhận đâu ấy nhé."

Đoàn làm phim quay ở Thuỵ Điển ba tháng, ba tháng ấy Sở Vân Tú luôn mang theo mp3 của bạn gái bên người, lúc nghỉ ngơi lại lấy ra nghe khúc ca mà tình yêu hát tặng mình.

"Không thế này tớ sẽ quỵ thật đấy," Cô giải thích với Tô Mộc Tranh bên đầu kia của điện thoại "Cậu biết Vương Kiệt Hi biến thái như nào không? May mà cậu không phải là diễn viên."

"Tớ biết." Tô Mộc Tranh cũng cực kỳ uể oải "Anh ta nói với tớ là tớ hát không đúng cảm xúc lần thứ sáu rồi."

Vương Kiệt Hi sát vách hắt xì hơi thật mạnh, nghe vẻ anh không thể nào đoán được có hai người đang cách nhau hơn bảy nghìn cây số đang cùng nhau nói xấu mình.

Ngày Sở Vân Tú về nước, Tô Mộc Tranh có hẹn quảng cáo. Cô ngồi ở cửa sau đài truyền hình kéo cửa xe buồn bực nhắn Wechat cho Sở Vân Tú bảo hôm nay không gặp được nữa.

Chuông điện thoại của lái xe vang lên, Tô Mộc Tranh không thèm để ý, mãi cho tới khi xe khởi hành mới nhận ra Phương Duệ không có ở trên xe.

Kẻ đội mũ lưỡi trai ngồi lái xe phía trước hạ giọng cười: "Sao cô có thể lúc nào cũng không phòng bị gì vậy thế?"

Tô Mộc Tranh nghe thấy tiếng này cũng cười theo, duỗi tay cởi mũ người kia xuống. Người phía trước cũng không giãy giụa, chỉ phàn nàn kêu "Đang lái xe", rồi mặc cho Tô Mộc Tranh nghịch.

Kính chiếu hậu lúc này phản chiếu khuôn mặt duyên dáng của Sở Vân Tú, từ khoé mắt đến đuôi lông mày đều lộ rõ ý cười. Phần còn lại của phim đều chỉ cần quay trong nước, đồng nghĩa với việc cơ hội gặp mặt của đôi bên sẽ tăng thêm đáng kể, thành ra trong lòng cô rất hứng khởi.

"Album mới thế nào?"

Tô Mộc Tranh vò gối ôm vào lòng: "Sắp ra mắt rồi."

"Nhìn diễn đàn thì thấy bảo phong cách lần này của cậu thay đổi rất nhiều. Một fanboy của cậu khóc ngập trời đất, tự hỏi xem nữ thần Tô ngọt ngào động lòng người đâu rồi."

"Trên diễn đàn, fan cậu chẳng màng nam nữ đều mặt rơi đầy lệ cảm thán tại sao cậu lại quay bộ phim này."

"Vì tớ thích á, nào có vì gì."

"Thế tớ cũng thích á, không được sao."

"Cậu thích gì?"

"Thích cậu."

Phim lên sóng đã là chuyện của hai năm sau đó. Tại buổi công chiếu, Tô Mộc Tranh xướng lên ca khúc chủ đề. Cơn vật vã chuyển hình giờ chỉ còn là quá khứ, lúc này chẳng còn ai cho rằng cô đứng trên bục kia chỉ là dựa vào vẻ bề ngoài chứ không phải nhờ thực lực. Hai năm qua phóng viên thường xuyên hỏi cô về cuốn album đánh dấu sự chuyển mình, nhưng cô luôn cười nói không, lần chuyển hình chân chính chính là bộ phim chưa được chiếu kia.

Mà giờ đây phim đã được chiếu rồi, Tô Mộc Tranh khoác trên mình bộ lễ phục nhỏ, đứng trên sân khấu hát ca khúc bị Vương Kiệt Hi bắt tập lại tận mười mấy lần, màn ảnh sau lưng cô dừng lại tại giây phút Sở Vân Tú với nét điểm tinh tế ngoái nhìn lại. Màn ảnh là thế, còn hiện thực thì cô nàng Sở Vân Tú chỉ thuộc về cô lại đang ngồi ở dãy hàng đầu, chăm chú theo dõi cô, tất cả đều đẹp đẽ, thuận buồm xuôi gió một cách lạ thường.

Thanh điệu cuối cùng ngừng lại, đài hát to lớn cũng trở nên yên tĩnh, Tô Mộc Tranh đột nhiên ngâm nga một ca khúc nào đó khiến dàn nhạc toàn trường phải ngơ ngác bỏ nhạc cụ xuống. Toàn bộ phòng chiếu phim chỉ quanh quẩn giọng hát ngọt ngào đầy kỹ thuật của cô, rồi không hiểu sao tất cả mọi người lại vỗ tay làm ca khúc ngày tiếp theo được giới truyền thông ca tụng lên thành tuyệt tác.

Ấy nhưng chỉ Sở Vân Tú biết, đây là khúc ca cho mình.

Diễn đàn ngoại quốc:

Chủ đề: Nữ thần Tô của tôi bị kích thích gì đó!!!

Aaaaaaaaaa, mấy người coi album mới của nữ thần Tô mới ra MV chưa?!

Sao thế này, nữ thần Tô của tôi đâu rồi??

Nữ thần ngọt ngào đáng yêu của tôi đâu!!!

Lầu 0: Một fan nam sụp đổ nhắn trong xxxx-xx-xx xx: xx

Lầu trên tỉnh táo nào, ném đường link coi.

Lầu 1: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx:

Chọt link này.

Lầu 2: Khăn quàng đỏ thắt trên ngực càng ngày càng đẹp hơn Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

!!!!!!!!!!!! Chuyện gì thế này!

Lầu 3: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

...

Mấy vị fan lầu trên đừng có gào thế được không? Người qua đường thấy hơi bị ngầu đó à nha.

Lầu 23: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Tụi fan boy toàn dở hơi, xí.

Lầu 24: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Vừa nãy tôi thấy Tô xuất hiện trong tin tức giải trí, thấy cô ấy trả lời là cả album đều là phong cách này.

Lầu trên đừng khóc.

Lầu 25: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Xem mấy nhóm nhạc gần đây hát thế nào chưa... Mấy người nghe thử ca khúc mới của Hoàng Thiếu Thiên đi? Phong cách tuy chẳng đổi thay nhưng nghe cái lời như thể ion va chạm trên tầng điện li vậy.

Lầu 26: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

... Lầu trên nói thật hả? Đáng sợ…

Lầu 27: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Đều thay đổi ái ài, len lén ăn chút cẩu lương của Hoàng Mộc rồi chạy đi.

Lầu 28: Một đảng cp nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Lầu trên bảo trọng, fanboy trung thành của nữ thần Tô vẫn ở trong này.

Sẽ bị Hoàng Thiếu Thiên bắn liên thanh đầy mặt.

Lầu 29: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Fan Hoàng nào có để yên? Xem người ta bắn liên thanh cho kìa.

Lầu 30: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx
...

Bắn đủ chưa? Thay vì ngồi bắn liên miên vớ vẩn, thì hãy ngồi phá một cách lý trí đi.

Lầu 67: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Phá một cách lý trí? Lý trí còn có thể phá? Phá ai? Hoàng Thiếu Thiên và Tô Mộc Tranh?

Thà xé Tô Mộc Tranh và Sở Vân Tú còn hơn.

Lầu 68: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx
... Sở Tô một người là diễn viên, một người là ca sĩ, sao phải phá?

Lầu 69: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Đừng phá, ngũ âm của Sở tôi còn khuyết thiếu đây này, đừng phá

Lầu 70: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Ca sĩ diễn viên sao không thể phá cp? Chu Trạch Khải và Hoàng Thiếu Thiên không phải ngày nào cũng phá cp trước truyền thông hả?

Lầu 71: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Lầu trên điên rồi hả? Thời gian Chu của tôi nói một câu bằng cả thời gian tên Hoàng đó nói mười câu, phá cái gì mà phá, phá có ăn được không?

Lầu 72: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Lầu 70 fan Sở, Sở Vân Tú thật ngũ âm khuyết thiếu?

Lầu 73: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Nào nào, tôi phá hộ mấy người

Nhan sắc: Không cần phải bàn cãi, Tô Mộc Tranh thắng

Khả năng diễn: Sở Vân Tú áp đảo

Giải thưởng: Năm nay Sở nghe phong phanh sẽ cầm được Kim X... Tô, cả một đống hổ lốn trên wikipedia cũng chẳng có giải gì có thể dùng được, chênh lệch quá nhiều rồi

Trang bìa tạp chí: Có người thống kê cả cái nào sao? Lười mở quá

Lầu 74: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Lầu 73 ơi, Sở của tôi không biết hát đó. Hồi mới ra mắt, đạo diễn không biết nghĩ thế nào để cô ấy hát ca khúc chủ đề... vừa mới vào phòng thu âm hát được hai câu đã bị đuổi ra ngoài...

Còn nữa lầu trên, sao lại so khả năng diễn mà không so ca hát? Nếu ca hát thì Tô Mộc Tranh cũng áp đảo cả Sở của tôi đó 233333333333

Hai người thân nhau như thế mà mọi người nỡ phá thì tôi cũng chịu rồi.

Lầu 75: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Đậu moá, tôi vừa ra ngoài một lát mà mấy người đã comment nhiều thế rồi?!

Sao lại xé nữ thần Tô và Sở Vân Tú thế?

Tôi mặc kệ, dù sao nữ thần vẫn là nữ thần của tôi, vừa xinh lại còn hát hay nữa.

Lầu 76: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Lầu trên nghe vẻ vừa thoát khỏi cơn đau, khả năng cao ban nãy vừa đi liếm màn hình rồi

Lầu 77: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Chất giọng của Tô Mộc Tranh rất đẹp? Giọng ca đẹp kiểu gì mà ngày nào cũng hát mấy ca khúc thần tượng vô bổ.

Lầu 78: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Không phải fan Tô đâu, nhưng là một sinh viên học viện âm nhạc tôi nói lầu trên nghe, chất giọng của Tô Mộc Tranh đẹp thật đấy, âm vực của cô ấy rất rộng, hơn nữa khả năng giữ hơi cũng cực kỳ ổn. Cậu xem cô ấy vừa hát vừa nhảy mà vẫn ngon ơ kìa.

Còn nữa, tại sao cô ấy hát mấy bài thần tượng ấy à, cô ấy thích thì hát thôi, có vấn đề à?

Lầu 79: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Nhắc cái này mới nhớ, tôi từng xem một bài phỏng vấn nói Sở Vân Tú quen Tô Mộc Tranh cũng vì Tô Mộc Tranh hát ca khúc chủ đề cho bộ phim mà Sở Vân Tú cực kỳ thích.

Lầu 80: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Khoan khoan... Phim mà nữ thần Tô hát ca khúc chủ đề đó, đừng bảo là Năm đó chúng ta tay trong tay nhé?

Lầu 81: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Chuẩn, chính là bộ phim siêu nhiều mìn đó

Một bạn fan Sở khổ sợ said

Lầu 82: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha Cười ẻ, Sở Vân Tú của tôi thích xem phim nhiều mìn đó, trời ơi, thiết lập nữ vương lạnh lùng đâu rồi

Lầu 83: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Nữ vương lạnh lùng đều là được lấy cảm hứng từ bộ phim đầu tiên mà cô ấy đóng phải không? Là diễn viên đóng thế thôi mà đẹp không chịu được luôn

Tạo hình MV lần này của Mộc Mộc cũng đẹp không chịu được, rạo rực cả cô fangirl này luôn

Lầu 84: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Tô Mộc Tranh không phải hát ca khúc chủ đề cho phim Sở Vân Tú hả?

Nghe chừng quan hệ của hai người thân lắm

Lầu 85: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Rất thân, fan nam fan nữ nhà Tô Mộc Tranh đều bày tỏ "Mộc Mộc nếu không thể về chung một nhà với tôi thì chỉ có về với Vân Tú thôi"

Mỗi lần Mộc Tranh đăng bài weibo quảng cáo, Vân Tú lúc nào cũng là người đầu tiên share bài, thường thường cũng hay thích bí mật bình luận dưới weibo của Mộc Tranh.

Bao giờ Vân Tú lên phim, Mộc Tranh đều chụp vé xem phim lên Weibo khoe fan hâm mộ
Dù sao hai người quảng bá cho đối phương như điên vậy, chân ái rồi

Lầu 86: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Quảng bá cho đôi phương như bị điên chọt trúng điểm cười rồi

Nhưng lần này hai người có thể quáng bá với nhau rồi

Lầu 87: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Moá nó! Nói đến Sở Vân Tú đúng kiểu tình địch số một của tụi này!

Trong buổi họp báo ca khúc mới, cả trường toàn là hoa bị gửi đến!

Cay cú thật sự!

Lầu 88: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

.
Bật mí cho mấy người, tôi đã thấy hai người ngoài đời rồi.

Hình như nửa năm trước, bạn trai tôi được lãnh tiền thưởng thì mời tôi đi ăn tại một phòng ăn cực kỳ xa hoa, tên không nói nhưng vừa mới đặt mông chưa lâu thì thấy hai vị mỹ nữ đeo kính râm ngồi bàn ngay cạnh tôi, vì họ quá xinh nên tôi phải để ý mấy bận! Thế là tôi phát hiện đó là Sở Vân Tú và Tô Mộc Tranh! Thật sự là họ đều siêu siêu đẹp, còn đẹp hơn cả trên TV! Mặt đều nhỏ nhắn, da trắng đến mức phát sáng luôn! A a a a a a hâm mộ quá đi!

Bởi vì định mệnh của tôi không phải hai người họ nên tôi kiềm chế tâm tình lắm, chỉ nghe thấy Sở Vân Tú hỏi Tô Mộc Tranh có xem "Ngày nắng chói chang" không, Tô Mộc Tranh bảo có chứ rồi Sở Vân Tú lại nói tớ thấy nữ chính kia siêu siêu giống cậu, rất đáng yêu. Tô Mộc Tranh nghe thấy thế thì lè lưỡi... cực kỳ đáng yêu luôn!

Đoán chừng là về sau phát hiện thấy ánh mắt nóng rực của tôi nên về sau hai người bé tiếng dần, làm tôi chẳng nghe được gì cả, hức hức!
Lầu 179: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Cmnr, mau nói tôi tên nhà hàng ăn đó lầu trên! Tôi cũng muốn tình cờ gặp nữ thần!

Lầu 180: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Lêu lêu lêu lêu Mộc Mộc le lưỡi lêu lêu lêu!

Lầu 181: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Vi xi eo, tui cũng xem "Ngày nắng chói chang" nè

Giờ thảo luận lý trí xem phong cách kia của chị Sở có còn cứu được hay không 23333333

Lầu 182: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Lầu 179, dù tôi rất muốn khen cậu nhưng đọc đoạn bạn trai nhận được tiền thưởng rồi dẫn cậu đi nhà hàng cao cấp, không hiểu sao tay tôi lại cầm bó đuốc…

Lầu 183: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Trọng điểm mấy người ở đâu thế hả!

Trọng điểm không phải là cách thức hai người họ ở chung rất tốt hả!

Mau mau, mau ngăn cản tôi, tôi muốn đu Bách Hợp!

Lầu 184: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Được chứ được chứ, Bách Hợp hơi bị tốt luôn! Nhận ăn phần cẩu lương này

Lầu 185: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx


Hai năm rồi bài đăng này vẫn chưa bớt nổi, mong nhà điều hành đừng khoá nó.

Lầu trên, hai năm nay tôi luôn luôn ủng hộ nữ thần Tô, hôm nay xem buổi phỏng hợp báo bộ phim kia, khi Mộc của tôi hát ca khúc chủ đề, bỗng nhiên tôi có hơi xúc động.
Hai năm nay, Mộc của tôi cứ nhắc đi nhắc lại ca khúc chủ đề này mới chính là bước ngoặt của cô ấy, cô cũng không hát cho bộ phim nào khác. Ban nãy MC nói đùa rằng sau này liệu có hát cho phim của Sở Vân Tú nữa không, cô bảo cậu ấy muốn tôi hát thì tôi sẽ hát, tự nhiên tôi cảm động vì tình hữu nghị của hai người quá, sau đó mò đến post này.

P/S: Đoạn ngâm nga gì đó cuối cùng tôi chưa nghe thấy bao giờ cả.

Lầu 649: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Nửa đêm thấy lầu trên giật mình, còn tưởng gặp quỷ cơ.

Là một fan Sở, hai năm trước tui lấp hơi bị nhiều tầng của post luôn, để tôi an ủi những tâm tình tinh tế của fanboy lầu trên, cứ yên tâm mà giao Mộc của cậu cho Sở của tôi.

Nhưng nói thật, ngành giải trí cứ giả giả thật thật, gặp được nhau cũng đã rất khó rồi.

Hi vọng hai người có thể mãi thân thiết như vậy về sau.

Hi vọng Mộc Mộc có thể hát cho phim của Sở nhà tôi.

Cuối cùng, giai điệu mà Mộc Mộc ngâm nga kia hơi bị êm tai ấy, ai biết xin kể

Lầu 650: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Wtf!!!! Để tôi bùng đảng Bách Hợp!!! Mau xem Weibo mới của Sở Vân Tú!!!

Lầu 651: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Sao sao? Cầu kể! Weibo tự nhiên không mở được!

Lầu 652: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Sở Vân Tú đăng một video, tên là khúc hát Giáng Sinh, nội dung là cô ấy hát cái giai điệu mà hôm nay Tô Mộc Tranh ngâm nga.

Nghe hay lắm, fan Sở mấy người bảo Sở ngũ âm không đủ đâu?

Lầu 653: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Fan Sở bày tỏ cô ấy lâu lắm rồi không hát... càng lâu rồi không hát ca khúc êm tai như vậy.

A a a a a tôi xuống lăn vòng đây!

Lầu 654: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Tô Mộc Tranh quay, Tô Mộc Tranh quay!

Lầu 665: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Tô Mộc Tranh V: Đây là hát dành tặng tớ sao?

Lầu 666: Nhắn trong xxxx-xx-xxx xx

Post đã bị đóng.

Nhưng dù sao vẫn chúc hai quý cô tương lai sẽ rộng mở.

Lầu 667: Người điều hành nhắn trong xxxx-xx-xxx xx
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,235
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#2
Last edited:

Katakara

Chuột trắng Kho lương, moi gạo kiếm đường
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,240
Số lượt thích
7,944
Location
Nơi nào xa xa ấy
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Hàn Diệp, Diệp Lam, Song Hoa và Dụ Hoàng
#3
Last edited:

Cú mèo

Bộ trưởng bán chổi, 4k một cặp
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
224
Số lượt thích
2,245
Location
Thảo Nguyên Xanh Bao La
Team
Vi Thảo
Fan não tàn của
Màu xanh lá và những thứ đáng yêu cute phô mai que
#4

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,166
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#6

nmnguyet

Đi thuyền buồm vượt biển, tìm kiếm một cái tai
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
640
Số lượt thích
3,906
Fan não tàn của
Kiểu Nhất Phàm Tiểu Thiên Sứ
#7

Bình luận bằng Facebook