Hoàn [Song Quỷ] Kiếm Chi Sở Hướng

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#41
Lý Tấn kiểu nhắng nhắng thích được dỗ dành ý =)) Cute dã man.



Đấu Thần bí ẩn 3 lần quán quân mà, hơi bị nhiều fanboy fangirl quỳ cầu đại thần, kể cả những người sau này cũng thành đại thần ( ̄▽ ̄)
Lại nhớ pn 1 đám tâm bẩn 3 thanh niên trên sàn thán phục trc sức mạnh của Diệp Tu :>
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#42
Thêm một trân bảo bị chôn vùi đang dần tỏa sáng.
Đm đọc đoạn này lại tưởng tượng ra gương mặt Nhất Diệp Chi Thu nở ra 1 nụ cười thỏa mãn hài lòng là muốn rụng cmn tim. Aa Diệp Tu anh thích những tân sinh tỏa sáng lắm đúng hông :> ?
Được lắm, rất phù hợp với đặc thù chiến đội, lại chuẩn man hơn hẳn Song Hoa gì đó."

Ngô Vũ Sách đang đọc báo, nhàn nhạt xen vào một câu: "Cẩn thận bị Lạc Hoa Lang Tạ chém thành bùn, cho anh biết thế nào là chuẩn man."

Mấy người trong phòng tưởng tượng ra cuồng kiếm của Tôn Triết Bình và Phồn Hoa Huyết Cảnh, không khỏi rùng mình

Mọe nhờn đi rồi Tôn ông nội cho mấy người biết thế nào là chuẩn man nha <3 .
Không biết ai nói một câu, không khí trong phòng huấn luyện lập tức nóng lên. Phồn Hoa Huyết Cảnh đã sớm được công nhận là đấu pháp khó giải nhất Liên minh, hiện tại chỉ có đại thần Diệp Thu có khả năng hoàn toàn phá giải cơn ác mộng này. Ba năm hợp tác, hai năm giành giải thưởng Cặp đôi hợp tác tốt nhất, Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc không ở đẳng cấp mà quỷ kiếm sĩ Hư Không đang mò mẫm đấu pháp có thể đạt tới, Phồn Hoa Huyết Cảnh mới thật sự là đỉnh cao, nhắm thẳng mục tiêu quán quân, thành tích ngày càng xuất sắc.

Phồn Hoa Huyết Cảnh aaaaaaa.

Xì po hấp dẫn đó thím =)))) . Bắt đầu có thính rồi
 

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#43
Mục lục

23.

Đến thành phố K sân nhà Bách Hoa, ban ngày trước khi thi đấu mọi người rủ nhau đi dạo ngắm cảnh một phen. Thành phố X đã vào đông, mấy khu cổ thành vết tích cũ kỹ giờ được phủ lên lớp áo mùa đông tiêu điều, trái lại ở thành phố K thời tiết vẫn ấm áp như mùa xuân, ở đây bốn mùa dường như không tồn tại, thời gian trôi qua cũng khó nhận ra.

Không hổ là thành phố nơi Bách Hoa sinh trưởng, sát khí thi đấu ở thành phố này đều tan biến, bầu không khí cũng trở nên tao nhã và tươi đẹp.

Dù Phồn Hoa Huyết Cảnh đánh đâu thắng đó không gì cản nổi khiến rất nhiều chiến đội e ngại, trên thực tế hầu hết tuyển thủ trong Liên minh đều giữ quan hệ khá tốt với Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc. Trên sân đấu bọn họ sử dụng đấu pháp rực rỡ chói mắt, còn ngày thường cũng thẳng thắn tốt tính khiến người người đều có cảm tình.

Lý Hiên từ thời trong game cướp BOSS đã quen biết Trương Giai Lạc, ngày đó vừa gia nhập Hư Không cũng được tiền bối chuyên gia đạn dược này cho không ít lời khuyên. Lần này nghe nói nhiều người Hư Không chưa từng đi tham quan thành phố K, Trương Giai Lạc xung phong làm hướng dẫn viên đưa mọi người đi chơi, còn kéo theo cả Tôn Triết Bình, đoàn người rồng rắn đi hết một nửa thành phố.

Thanh niên mắt đeo kính râm tai đeo bông tai như một cơn gió bay nhảy phía trước, mỗi bước đi đều khiến không khí xung quanh nhảy nhót theo. Anh ta đi đầu, đằng sau là một đoàn người xếp hàng đi qua con ngõ hẹp.

Tôn Triết Bình đi sau cùng, đề phòng có người tụt lại đằng sau.

"Sao giống học sinh tiểu học được dắt đi chơi vầy. . ." Lý Tấn vừa nhìn đông nhìn tây vừa liến thoắng, "Thầy giáo Trương bọn em có phải từng đôi nắm tay nhau để khỏi lạc không ạ?"

Trương Giai Lạc tức giận quay đầu mắng: "Thầy giáo Trương cái gì, không biết trên dưới gì cả, gọi tiền bối!"

"Vâng vâng Trương tiền bối, anh ăn đào vàng không?"

Lý Tấn nâng hộp giấy đựng hoa quả, lấy tăm xiên một miếng đưa ra trước mặt Trương Giai Lạc, anh ta cũng không khách sáo, cúi đầu ngoạm luôn miếng đào vàng vào miệng.

"Hề, thành phố K ta thời tiết đẹp, hoa quả cũng ngon."

Có người hỏi lại: "Tiền bối anh là người bản địa à?"

"Ừ anh là người bản địa, anh ta thì không." Trương Giai Lạc xoay người nhìn Tôn Triết Bình, nhếch môi, "Đại thiếu gia, Kinh Thành gốc."

"Có nghe qua, truyền kỳ hai anh gặp nhau trong game tạo thành cặp đôi hợp tác đánh giải chuyên nghiệp thiên hạ đã đồn từ lâu." Lý Hiên xen vào một câu, "Tôn Triết Bình đại đại từ hoàng thành vượt ngàn dặm xa đến Bách Hoa, cả nước đều cảm động."

Trương Giai Lạc suýt nữa xông đến nắm cổ Lý Hiên: "Chính người các cậu hỏi trước cơ mà! Vẻ mặt ghét bỏ kia là sao hả?"

Lý Hiên bốc mấy miếng hoa quả trên tay Lý Tấn nhét vào miệng, vừa ăn nhồm nhoàm vừa nói: "Em nào dám ghét bỏ, thật sự không muốn rời khỏi đây. . . thành phố X quá lạnh."

"Thế còn được, không anh xách các cậu đi bán." Trương Giai Lạc hài lòng.

Đội phó Bách Hoa nói chuyện ầm ĩ với mấy người đằng trước, đội trưởng Tôn Triết Bình chậm rãi đi đằng sau, để mặc đám người kia đi xiên đi vẹo lấn chiếm nửa con phố. Bỗng nhiên anh thấy người duy nhất trong đội nãy giờ không ầm ĩ tiến về phía mình.

"Tôn tiền bối." Ngô Vũ Sách cất tiếng gọi Tôn Triết Bình, "Hôm nay đã phiền các anh rồi."

"Dù sao cũng không có huấn luyện, ở câu lạc bộ cũng không làm gì." Tôn Triết Bình đáp, nhân tiện quan sát người trước mặt: "Cậu là quỷ kiếm sĩ gần đây mới nổi của Hư Không?"

"Đúng thế, tài khoản em là Quỷ Khắc."

Tôn Triết Bình cười một tiếng: "Biết, hồi đó Trương Giai Lạc hay càu nhàu sao có người lại chấp nhận dùng nhân vật nữ. . . Chiến đội cấp à?"

"Vâng, mà em cũng không để ý mấy, acc tốt là được." Ngô Vũ Sách bình tĩnh nói, "Phong Thành Yên Vũ cũng khác giới tính với người điều khiển mà."

"Ừm. Tôi đã xem cậu thi đấu, rất tốt."

Tôn Triết Bình nói, theo thói quen rút điếu thuốc từ trong túi, nghĩ một lúc lại cất vào.

Ngô Vũ Sách không biết Tôn Triết Bình rất hiếm khi khen người khác, nghe vậy cũng chỉ lịch sự cảm ơn.

"Tối nay đấu đơn hay lôi đài?"

"Lôi đài."

"Ồ, có khả năng gặp nhau." Tôn Triết Bình cũng không ngần ngại cấp thông tin thứ tự ra trận cho Ngô Vũ Sách: "Tôi thủ lôi."

Ngô Vũ Sách nghĩ đến đấu pháp cuồng bạo của Lạc Hoa Lang Tạ, trọng kiếm chém đâu huyết quang theo đó, bất giác hy vọng: "Từ lâu em đã rất muốn có cơ hội so tài cùng tiền bối, em sẽ cố gắng trụ đến sau cùng."

Lúc này từ sau lưng giọng nói Lý Hiên truyền đến: "A Sách cậu đi đâu —— ồ, đang nói chuyện với Tôn tiền bối sao? Bọn em định đón xe về khách sạn, anh muốn đi cùng không?"

Tôn Triết Bình nói: "Các cậu về trước đi, tôi đến nhà thi đấu một lúc, không thuận đường."

"Vâng." Ngô Vũ Sách gật đầu chào Tôn Triết Bình: "Vậy hẹn tối nay gặp tiền bối trên sân đấu."

Cuối cùng Ngô Vũ Sách vẫn không thể kiên trì đến lúc vị tướng thủ lôi xuất hiện.

Cậu là người đầu tiên ra trận đánh lôi đài, gọn gàng xử lý người đầu tiên bên Bách Hoa, ngay sau đó gặp đệ nhất chuyên gia đạn dược Trương Giai Lạc. Người mà cách đây mấy tiếng còn chơi đùa vui vẻ nói chuyện ầm ĩ, trên sân thi đấu không chút lưu tình, đấu pháp Bách Hoa của Bách Hoa Liễu Loạn bao phủ lấy toàn bộ, che lấp vị trí bản thân.

Linh hồn quỷ dữ gào thét, lại không có đất dụng võ.

Sau cùng, Quỷ Khắc ngã xuống bởi một quả lựu đạn vô cùng bình thường, Bách Hoa Liễu Loạn còn hơn 70% máu.

Ngô Vũ Sách rời sân trong tiếc nuối. Nếu nửa mùa giải sau Tôn Triết Bình vẫn thủ lôi Bách Hoa, nhất định cậu sẽ đề nghị chiến đội được đứng ở cùng vị trí.

Lý Hiên hỏi cậu: "Nghĩ gì thế? Thất vọng vì không gặp thần tượng?"

"Cũng không gọi là thần tượng, chỉ là hồi trước tôi có học theo đấu pháp của Lạc Hoa Lang Tạ, muốn thử xem mình cách biệt bao nhiêu với anh ta."

"Cậu là quỷ kiếm sĩ, không phải cuồng kiếm sĩ, mà kể cả cậu dùng đấu pháp đó thì tui cũng không có nhiều súng với lựu đạn đến vậy để yểm hộ cho cậu." Lý Hiên vỗ vai đối phương, "Tui lên đây. Cậu chuẩn bị đấu đoàn đội, chúng ta sẽ đối mặt Phồn Hoa Huyết Cảnh đó."

Phồn Hoa Huyết Cảnh.

Từ khi được tạo ra, cái tên này đã vĩnh viễn được lưu lại trong lịch sử Liên minh Vinh Quang. Dù nhiều năm sau phồn hoa đã tan huyết cảnh đã nhạt, những người từng đối mặt với nó sẽ không quên cảnh tượng đẹp đến mức làm người ngẩn ngơ, tàn khốc đến mức làm người kinh hoảng.

Tổ hợp Song Quỷ vừa thành hình không lâu nhưng kỹ thuật rất tốt, cũng dần dần luyện được sự ăn ý. Tuy vậy đứng trước hỏa lực áp đảo của Trương Giai Lạc và công kích điên cuồng của Tôn Triết Bình, bọn họ hoàn toàn không thể chống đỡ.

Rất nhiều năm sau Ngô Vũ Sách vẫn sẽ nhắc về trận đấu này với Lý Hiên. Cậu rất vui vì mình đã từng đối mặt với truyền thuyết Phồn Hoa Huyết Cảnh, cho dù cả đời này chỉ có một lần.



24.

Nửa mùa giải trôi qua, một năm dần kết thúc.

Người Trung Quốc chú trọng Tết Nguyên Đán, nên ngày 31/12 theo dương lịch chỉ có thế hệ trẻ mới ham vui thức đêm đón giao thừa. Nói là thức đêm, thật ra đám tuyển thủ cũng chỉ trốn trong phòng ôm chăn bật điều hòa chơi game, đến giao thừa thì gửi tin cho nhau chúc mừng năm mới là hết.

Ngay tại thời điểm 0:00:00, Hoàng Thiếu Niên thành công giật tem chúc đầu tiên trong nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp. Những người khác cũng lên chúc năm mới vui vẻ, nói xong tắt máy đi ngủ, không ai quan tâm đến Kiếm Thánh vẫn đang lải nhải chưa xong.

Sau một loạt tên và avatar nối đuôi nhau, đột nhiên có người phát hiện: "Dụ Văn Châu vậy mà không về chót? Quả là kỳ tích!" Hoàng Thiếu Thiên lại có lý do để ầm ĩ một tràng, sau đó mới có người xem thử rốt cuộc ai là người sau cùng kia.

"Lý Hiên đại đại khỏe không? Mới đánh chuyên nghiệp một năm tốc độ tay xuống tới cỡ đó rồi hả?"

"Nãy giờ làm gì? Khai thật đi!"

Lý Hiên nhìn Phùng Sơn Quỷ Khấp lót đáy, tiếp tục gõ chữ chậm rì rì: "Vừa nãy thất thần, sang năm trả thù." Sau đó không thèm để ý mọi người nói gì, tắt luôn nhóm chat.

Trên desktop trống trơn chỉ còn duy nhất một khung chat.

Ngay tại thời khắc chuyển giao, Phùng Sơn Quỷ Khấp gửi tin nhắn riêng đến Quỷ Khắc, chúc năm mới vui vẻ.

"Anh làm trò gì vậy? Ở chung phòng còn gửi tin nhắn?"

Ngô Vũ Sách sinh vào mùa đông, theo các cụ bảo hẳn phải chịu lạnh giỏi. Sự thật thì cậu ta rất sợ lạnh, từ cuối tháng 11 tay đã rét cóng. Lúc này cậu ta trùm kín trong chăn, chỉ còn thấy màn hình máy tính lấp ló, giọng nói truyền tới nghe hơi ngạt.

"Thói quen thôi, đừng để ý." Lý Hiên tắt máy bò lên giường, "Vậy tui chúc lại, năm mới vui vẻ."

"Năm mới vui vẻ." Ngô Vũ Sách khó khăn lắm mới thò ra khỏi chăn cất máy lên tủ, "Ngủ thôi, tắt đèn đi."

Bóng tối ập xuống làm tiếng động thiết bị điện tử trong phòng chợt trở nên rõ ràng, thậm chí nghe được tiếng đồng hồ từng giây từng giây trôi qua.

Đã lại một năm. Lý Hiên quấn trong chăn mở to mắt nhìn trần nhà, thả hồn cho suy nghĩ trôi xa. Giờ này năm trước cậu cũng là một tân binh đạt được vị trí chủ lực, trải qua ngày tháng đầu xa lạ, cuộc sống sau đó chỉ còn huấn luyện, thi đấu, họp hành. Cuộc sống không lãng phí, cũng không còn háo hức tràn trề như khi vừa ký hợp đồng. Muốn cố gắng đánh tốt hơn, lại không biết làm sao để đạt đến những mục tiêu xa vời.

Năm ngoái khi vòng đấu bảng sắp kết thúc, Hư Không đã chắc chân vào vòng chung kết, câu lạc bộ đột nhiên gọi cậu, thông báo về việc bổ nhiệm cậu thành đội phó Hư Không.

Từ lúc đó, trên vai cậu có thêm một chút áp lực. Không chỉ là áp lực với bản thân, còn có trách nhiệm với cả chiến đội. Lý Hiên không quen bị ràng buộc, cũng không thích ràng buộc người khác. Khi vừa nghe tin đó cậu có chút bối rối, sau đó bắt đầu học cách dùng thân phận đội phó xem thi đấu và giao lưu cùng đồng đội, dần dần hiểu được làm sao để gánh vác trọng trách đến hơi sớm này.

Ít nhất đây sẽ là lý do buộc mình phải nỗ lực hơn.

Thi thoảng cậu rất hâm mộ Ngô Vũ Sách, người kia luôn rõ ràng mình muốn gì, cũng vĩnh viễn ngập tràn đấu chí. Vài chướng ngại vật không đủ để ảnh hưởng đến cậu ta, khó khăn chồng chất khiến con đường trở nên gian nan cũng không thể cản người này tiến về phía trước. Mặc dù vào chiến đội mấy tháng mới có cơ hội ra trận lần đầu, cậu ta lại chưa từng để hoang mang khiến mình lãng phí thời gian.

Trong lúc vui mừng vì Ngô Vũ Sách đã có chiến tích thuộc về mình, Lý Hiên chợt nghĩ, nếu cậu ta ở vị trí của mình, biết đâu còn có thể làm tốt hơn?

Từ giường bên truyền đến tiếng thở không đều. Ngô Vũ Sách đã bị cảm mấy hôm, gần đây mới khá lên, buổi tối ngủ không hề yên giấc, hay trở mình và dậy uống nước. Lý Hiên cũng vì thế mà ngủ không sâu, vừa thiu thiu ngủ thì nghe có mấy tiếng ho, Ngô Vũ Sách hóa ra vẫn chưa ngủ.

"A Sách." Cậu nhẹ giọng hỏi, "Trước khi ngủ cậu uống thuốc chưa?"

"Rồi. Chỉ là hơi đau đầu."

Lý Hiên xoay người lại. Ngô Vũ Sách cũng đang nằm nghiêng quay mặt về cậu, mắt cậu ta mở không lên, mày hơi cau lại.

"Nếu mệt quá hay ngày kia đừng đi nữa? Để tui nói chuyện với quản lý, nếu cậu sợ một mình chán tui cũng ở lại đây với cậu."

Ngôi Sao Cuối Tuần sẽ diễn ra vào ngày kia tại thành phố B, do chiến đội Hoàng Phong chủ trì. Hoàng Phong một thời là chiến đội ông lớn, nay không còn vẻ huy hoàng năm xưa nhưng vẫn có sức ảnh hưởng lớn. Năm nay Lý Hiên xếp hạng 26, đối với một tuyển thủ vừa ra mắt hơn một năm thành tích này đã rất cao, bản thân cậu cũng rất vui vẻ. Có điều năm ngoái cậu đã tham dự tân binh khiêu chiến, rồi ngồi không xem chương trình suốt hai ngày còn lại, chán đến độ giờ không còn gì để mong đợi.

Tuyển thủ nằm trong và nằm ngoài danh sách được bình chọn ba ngày này có trải nghiệm khác biệt một trời một vực. Người được chọn thì bận bịu đến hoa mắt, liên tục bị thúc giục lên sân khấu. Người không được chọn thì vô cùng rảnh rỗi, thậm chí nhiều người còn không dự ngày thứ hai giao lưu cùng khán giả.

Ngô Vũ Sách kiên quyết: "Không sao, mai tôi qua phòng y tế xin thêm thuốc."

"Là vì tân binh khiêu chiến hả. . . Trước khi lên sân đấu bọn họ sẽ nhắc nhở cậu đừng đánh thật quá, mà cố gắng phô diễn những pha đẹp mắt nhất. Thật tẻ nhạt."

"Tôi biết, nhưng tôi báo danh rồi." Cậu gác tay lên trán, "Lý Hiên, hơi nóng, cho tôi xin ngụm nước."

Lý Hiên xuống giường lấy nước, nhìn đối phương một hơi uống hết, rồi lấy tay sờ trán từng người. Trên trán đối phương lấm tấm một ít mồ hôi, may là không nóng.

"Không sốt là tốt rồi."

"Sao dễ sốt vậy được. . ."

"Cậu không trùm chăn kín mai kiểu gì cũng sốt."

Ngô Vũ Sách ngoài miệng càu nhàu nhưng vẫn kéo chăn kín người: "Cả anh nữa, không nhanh nằm xuống đắp chăn coi chừng người sốt là anh đó, ở đó mà chủ quan không bị tôi lây bệnh."

Cậu ta khàn giọng nói xong không phát ra tiếng động nữa. Lý Hiên chui vào chăn, trong chăn vẫn còn hơi ấm. Lần này đến lượt cậu trằn trọc khó ngủ, lâu thật lâu sau bỗng dưng cất tiếng nói: "A Sách, tui chưa hỏi tân binh khiêu chiến cậu muốn đánh ai."

Không có tiếng trả lời.

 
Last edited:

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#44
Chương hôm nay ngập tràn Bách Hoa, dành tặng một người ai cũng biết là ai nhưng mãi mãi Liên không thể tag.
Kiến nghị tech sửa vụ này sớm hộ em, cảm thấy bị phân biệt đối xử ;___;
 

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#45
ôm rồi kìa ôm rồi kìa ôm rồi kìa:love::love::love::love::love::love::love::love::love::love::love:
chuyện quan trọng phải nói 3 lần
Có bao nhiêu việc quan trọng mà gái chỉ nhìn mỗi đoạn giấu trong spoiler là làm sao =))

ư ư ôm kìa quắn a quắn =))
nhưng mà lần đầu phối hợp chính thức trên sàn đấu đã suýt làm Nhất Diệp tèo được, quá ấn tượng đi!!
tài năng như vậy suýt nữa thì bị chôn vùi r
Gái đã nắm đúng trọng điểm, tổ hợp lần đầu lên sân thi đấu đã khiến bao người phải ngoái nhìn ( ̄▽ ̄)

Mọe nhờn đi rồi Tôn ông nội cho mấy người biết thế nào là chuẩn man nha <3 .

Phồn Hoa Huyết Cảnh aaaaaaa.

Xì po hấp dẫn đó thím =)))) . Bắt đầu có thính rồi
Dám nói Song Hoa không chuẩn man, đội phó Hư Không Lý Hiên hưởng dương 19 tuổi, gia đình bè bạn vô cùng thương tiếc. . .
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,159
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#46
Chương hôm nay ngập tràn Bách Hoa, dành tặng một người ai cũng biết là ai nhưng mãi mãi Liên không thể tag.
Kiến nghị tech sửa vụ này sớm hộ em, cảm thấy bị phân biệt đối xử ;___;
xoắn xoắn xoắn aaa mới vào thấy dòng này chạy vô xoắn trước mới đọc truyện :))
 

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#48
Sao giống học sinh tiểu học được dắt đi chơi vầy.
Cmn mị định nói thế mà!
Người mà cách đây mấy tiếng còn chơi đùa vui vẻ nói chuyện ầm ĩ, trên sân thi đấu không chút lưu tình, đấu pháp Bách Hoa của Bách Hoa Liễu Loạn bao phủ lấy toàn bộ, che lấp vị trí bản thân
Tặng Ngô phu nhân nén nhan....
Cậu là quỷ kiếm sĩ, không phải cuồng kiếm sĩ, mà kể cả cậu dùng đấu pháp đó thì tui cũng không có nhiều súng với lựu đạn đến vậy để yểm hộ cho cậu."
Má đọc đoạn này hài vl ! Tui ko có súng vs lựu đạn chơi vs cậu đâu há há.
Cậu rất vui vì mình đã từng đối mặt với truyền thuyết Phồn Hoa Huyết Cảnh, cho dù cả đời này chỉ có một lần.

Dm ... Song Hoa nhắc tới nó mấy má tác giả ko thể ko thả chút hành ớt sao TTATT. Mùa giải này là mùa giải cuối cùng Tôn thi đấu ở Bách Hoa rồi cmn !
"Dụ Văn Châu vậy mà không về chót? Quả là kỳ tích!"

Đạu má Phiền cưng còn nhớ mình là người Lam Vũ ko hả =.=


Đoạn cuối ấm quá hự hự
 

张佳乐头上的小花儿

To sleep the sleep of the just and innocent
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
8,454
Số lượt thích
19,159
Team
Bách Hoa
Fan não tàn của
Nhìn hình
#49
Tôi có lỗi, ở trên tôi còn định chê cô kia kém sang vì đọc truyện nghiêm túc chỉ quan tâm ôm ôm là sao là sao, xuống đây tôi tự vả mặt rồi tôi chỉ quan tâm hai cái con người này hoy hí hí hí ~ Đọc chương 23 này cực khổ quá, đọc có mỗi đoạn dưới mà lâu thiệt lâu vì cứ vừa đọc vừa ôm mặt sung sướng uhuhuhuhu thích cách em để Lạc gọi Tôn là anh ta trong đoạn này quá, thích nguyên câu luôn! "Đại thiếu gia, Kinh Thành gốc", sticker FB đâu, sticker con thỏ ôm mặt đâu!

Thanh niên mắt đeo kính râm tai đeo bông tai như một cơn gió bay nhảy phía trước, mỗi bước đi đều khiến không khí xung quanh nhảy nhót theo. Anh ta đi đầu, đằng sau là một đoàn người xếp hàng đi qua con ngõ hẹp.

Tôn Triết Bình đi sau cùng, đề phòng có người tụt lại đằng sau.

"Sao giống học sinh tiểu học được dắt đi chơi vầy. . ." Lý Tấn vừa nhìn đông nhìn tây vừa liến thoắng, "Thầy giáo Trương bọn em có phải từng đôi nắm tay nhau để khỏi lạc không ạ?"

Trương Giai Lạc tức giận quay đầu mắng: "Thầy giáo Trương cái gì, không biết trên dưới gì cả, gọi tiền bối!"

"Vâng vâng Trương tiền bối, anh ăn đào vàng không?"

Lý Tấn nâng hộp giấy đựng hoa quả, lấy tăm xiên một miếng đưa ra trước mặt Trương Giai Lạc, anh ta cũng không khách sáo, cúi đầu ngoạm luôn miếng đào vàng vào miệng.

"Hề, thành phố K ta thời tiết đẹp, hoa quả cũng ngon."

Có người hỏi lại: "Tiền bối anh là người bản địa à?"

"Ừ anh là người bản địa, anh ta thì không." Trương Giai Lạc xoay người nhìn Tôn Triết Bình, nhếch môi, "Đại thiếu gia, Kinh Thành gốc."
Đội phó Bách Hoa nói chuyện ầm ĩ với mấy người đằng trước, đội trưởng Tôn Triết Bình chậm rãi đi đằng sau, để mặc đám người kia đi xiên đi vẹo lấn chiếm nửa con phố.
Tôi sẽ không nói, tôi sẽ vả miệng, vả miệng, đây là truyện nghiêm túc, đây là truyện nghiêm túc!
Tôn Triết Bình cười một tiếng: "Biết, hồi đó Trương Giai Lạc hay càu nhàu sao có người lại chấp nhận dùng nhân vật nữ. . . Chiến đội cấp à?"

"Vâng, mà em cũng không để ý mấy, acc tốt là được." Ngô Vũ Sách bình tĩnh nói, "Phong Thành Yên Vũ cũng khác giới tính với người điều khiển mà."

"Ừm. Tôi đã xem cậu thi đấu, rất tốt."

Tôn Triết Bình nói, theo thói quen rút điếu thuốc từ trong túi, nghĩ một lúc lại cất vào.

Ngô Vũ Sách không biết Tôn Triết Bình rất hiếm khi khen người khác, nghe vậy cũng chỉ lịch sự cảm ơn.

"Tối nay đấu đơn hay lôi đài?"

"Lôi đài."

"Ồ, có khả năng gặp nhau." Tôn Triết Bình cũng không ngần ngại cấp thông tin thứ tự ra trận cho Ngô Vũ Sách: "Tôi thủ lôi."

Ngô Vũ Sách nghĩ đến đấu pháp cuồng bạo của Lạc Hoa Lang Tạ, trọng kiếm chém đâu huyết quang theo đó, bất giác hy vọng: "Từ lâu em đã rất muốn có cơ hội so tài cùng tiền bối, em sẽ cố gắng trụ đến sau cùng."
Kiếm Chi Sở Hướng vẽ nên một Tôn đội rất hợp với lòng chị trong tưởng tượng về anh khi còn ở Bách Hoa. Đầu mùa 5 anh hẳn sẽ khá tĩnh thế này, trầm ổn thế này, một đội trưởng chín chắn luôn cover cho cả đội dưới sân đấu và đi đầu đón sóng gió, đánh hit đầu tiên lên địch trong trận. Phong cách đánh cuồng dã, con người cũng thế, nhưng không phải cứ nổi điên lên ngoài trận mới là anh. Kỳ thực anh phải thế này đây, anh chỉ thản nhiên, không quan tâm gì khác ngoài chiến thắng của cả đội. Ừ, chính là của cả đội. Yêu anh <3

Và anh đừng cứ 3s Trương Giai Lạc một lần, ok? Quằn quại mệt tâm lắm...

Nếu nửa mùa giải sau Tôn Triết Bình vẫn thủ lôi Bách Hoa,
"Tui lên đây. Cậu chuẩn bị đấu đoàn đội, chúng ta sẽ đối mặt Phồn Hoa Huyết Cảnh đó."

Phồn Hoa Huyết Cảnh.

Từ khi được tạo ra, cái tên này đã vĩnh viễn được lưu lại trong lịch sử Liên minh Vinh Quang. Dù nhiều năm sau phồn hoa đã tan huyết cảnh đã nhạt, những người từng đối mặt với nó sẽ không quên cảnh tượng đẹp đến mức làm người ngẩn ngơ, tàn khốc đến mức làm người kinh hoảng.

Tổ hợp Song Quỷ vừa thành hình không lâu nhưng kỹ thuật rất tốt, cũng dần dần luyện được sự ăn ý. Tuy vậy đứng trước hỏa lực áp đảo của Trương Giai Lạc và công kích điên cuồng của Tôn Triết Bình, bọn họ hoàn toàn không thể chống đỡ.

Rất nhiều năm sau Ngô Vũ Sách vẫn sẽ nhắc về trận đấu này với Lý Hiên. Cậu rất vui vì mình đã từng đối mặt với truyền thuyết Phồn Hoa Huyết Cảnh, cho dù cả đời này chỉ có một lần.
Phồn Hoa Huyết Cảnh, chỉ bốn chữ thôi, không cần nói thêm gì khác.
 

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#50
Má đọc đoạn này hài vl ! Tui ko có súng vs lựu đạn chơi vs cậu đâu há há.
Chốt lại một câu vẫn là Song Quỷ chưa sánh được với Song Hoa. =))

Dm ... Song Hoa nhắc tới nó mấy má tác giả ko thể ko thả chút hành ớt sao TTATT. Mùa giải này là mùa giải cuối cùng Tôn thi đấu ở Bách Hoa rồi cmn !
"cho dù cả đời này chỉ có một lần.", tự edit tự đau khổ đây, cho gái mượn bờ vai mình khóc chung, nhập hội với chị Lá.

Đoạn cuối ấm quá hự hự
Thi thoảng mới có cơ hội cho Lý đội thể hiện với Ngô phó mà ( ´ ▽ ` )
 

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#51
Tôi có lỗi, ở trên tôi còn định chê cô kia kém sang vì đọc truyện nghiêm túc chỉ quan tâm ôm ôm là sao là sao, xuống đây tôi tự vả mặt rồi tôi chỉ quan tâm hai cái con người này hoy hí hí hí ~ Đọc chương 23 này cực khổ quá, đọc có mỗi đoạn dưới mà lâu thiệt lâu vì cứ vừa đọc vừa ôm mặt sung sướng uhuhuhuhu thích cách em để Lạc gọi Tôn là anh ta trong đoạn này quá, thích nguyên câu luôn! "Đại thiếu gia, Kinh Thành gốc", sticker FB đâu, sticker con thỏ ôm mặt đâu!
Thỏ của chị đây


Nghe Lạc nói câu đó thấy Tôn được buff x 1000 lần hí hí.

Kiếm Chi Sở Hướng vẽ nên một Tôn đội rất hợp với lòng chị trong tưởng tượng về anh khi còn ở Bách Hoa. Đầu mùa 5 anh hẳn sẽ khá tĩnh thế này, trầm ổn thế này, một đội trưởng chín chắn luôn cover cho cả đội dưới sân đấu và đi đầu đón sóng gió, đánh hit đầu tiên lên địch trong trận. Phong cách đánh cuồng dã, con người cũng thế, nhưng không phải cứ nổi điên lên ngoài trận mới là anh. Kỳ thực anh phải thế này đây, anh chỉ thản nhiên, không quan tâm gì khác ngoài chiến thắng của cả đội. Ừ, chính là của cả đội. Yêu anh <3
Em cũng cảm thấy Tôn đội trước khi là cuồng kiếm sĩ đã là đại thiếu gia, hơn nữa còn là đội trưởng (bên cạnh một đội phó nhắng nhít như vậy), ngoài trận khí chất hẳn nên trầm ổn như này. Đoạn này buff Tôn lên thêm x 1000 lần nữa.

Phồn Hoa Huyết Cảnh, chỉ bốn chữ thôi, không cần nói thêm gì khác.
Chương này thật sự quá đẹp, mở đầu vui vẻ, kết thúc lại là một khoảng lặng. Truyền thuyết Phồn Hoa Huyết Cảnh càn quét Liên minh sắp trở thành lịch sử. Ai cũng biết chuyện gì sắp xảy ra với Bách Hoa, hiện tại là tháng ngày cuối cùng Bách Hoa nở rộ đẹp nhất dưới sự dẫn dắt của Song Hoa.



À mà chị Lá, có phải đây là lý do chính chị dụ dỗ em edit bộ này không?
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#52
Thỏ của chị đây


Nghe Lạc nói câu đó thấy Tôn được buff x 1000 lần hí hí.



Em cũng cảm thấy Tôn đội trước khi là cuồng kiếm sĩ đã là đại thiếu gia, hơn nữa còn là đội trưởng (bên cạnh một đội phó nhắng nhít như vậy), ngoài trận khí chất hẳn nên trầm ổn như này. Đoạn này buff Tôn lên thêm x 1000 lần nữa.



Chương này thật sự quá đẹp, mở đầu vui vẻ, kết thúc lại là một khoảng lặng. Truyền thuyết Phồn Hoa Huyết Cảnh càn quét Liên minh, sắp trở thành lịch sử. Ai cũng biết chuyện gì sắp xảy ra với Bách Hoa, hiện tại là tháng ngày cuối cùng Bách Hoa nở rộ đẹp nhất dưới sự dẫn dắt của Song Hoa.



À mà chị Lá, có phải đây là lý do chính chị dụ dỗ em edit bộ này không?
Chị Lá câu cá ghê lắm chắc v rồi
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#53
Có bao nhiêu việc quan trọng mà gái chỉ nhìn mỗi đoạn giấu trong spoiler là làm sao =))
vào ổ này rồi là thế giới quan loạn hết. suốt ngày chỉ biết ship cặp tưởng tượng lung tung thôi
các thánh thông cảm cho tâm hồn đã bị bôi đen mị:p:p
 

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#54
Mục lục

25.

Tuy ngoài miệng nói Ngôi Sao Cuối Tuần tẻ nhạt, đó vẫn là cơ hội hiếm để mọi người cùng tụ tập một nơi, cũng xem như một kỳ nghỉ ngắn. Vì thế không có mấy người thật sự từ chối cơ hội tham dự.

Ban ngày các tuyển thủ quen nhau đều tụ tập đi chơi, thậm chí còn đập cửa hò nhau hay chạy sang khách sạn khác kéo bè kéo cánh vào game PK, rốt cuộc bị người chơi trong game phát hiện, ai xui xẻo sang chiến đội khác tìm người quen cũng xem như rơi vào hang địch, náo loạn đủ cả. May sao đến tối tất cả đều khôi phục khí chất ngôi sao, mỗi người đều trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp nghiêm túc đứng đắn, cảnh giác mọi lúc mọi nơi đề phòng bị máy quay bất ngờ chĩa đến.

Lý Tấn lần đầu thấy cảnh tượng này, mọi khi thi đấu không có đèn đuốc hoành tráng đến vậy, cũng không có nhân viên chạy tới chạy lui dặn dò tỉ mỉ. Cậu ta đang vô cùng hào hứng, muốn chuồn ra ngoài ôm điện thoại quay phim khắp nơi. Bè đảng cậu ta bên Hô Khiếu, Phương Duệ, cũng đang nhấp nhổm không yên. Hai người từ xa nhìn thấy nhau đã vẫy tay hồ hởi.

"Đừng tưởng anh không biết chú mày muốn làm gì." Lý Hiên nhanh tay nhanh mắt ấn Lý Tấn đang định đứng dậy ngồi xuống ghế, "Ngồi yên đi đừng có chạy lung tung."

Ở bên kia Phương Duệ cũng đang bị Lâm Kính Ngôn giữ lại, chỉ khác là động tác nhẹ nhàng hơn nhiều lắm. Lý Tấn rầu rĩ nằm dài ra ghế phía trước: "Đội phó, tui muốn đi vệ sinh."

"Đi vệ sinh vẫn rủ bạn đi cùng, mấy tuổi rồi? Cần tui đi với cậu không?"

Một tiền bối khác trong đội cũng lên tiếng: "Lý Tấn ngồi ngoan ăn bắp rang đi, nhìn tân binh bên Luân Hồi nhà người ta kìa, ngoan ngoãn trật tự đâu có khiến người khác bận tâm như cậu."

Ngồi cách đó không xa, bên Luân Hồi nhà người ta, Chu Trạch Khải đang cúi đầu im lặng, thậm chí không cả liếc nhìn xung quanh. Người ngoài tưởng cậu ngoan ngoãn, thật ra cậu đang lo lắng phát sốt lên, hai tay nắm chặt làm áo đồng phục nhàu cả đi, làm gì còn tâm trạng trải nghiệm bầu không khí trong nhà thi đấu.

Làm tân binh duy nhất của mùa giải thứ năm lọt vào danh sách, lại báo danh tân binh khiêu chiến, với tính cách Chu Trạch Khải có thể hình dung áp lực buổi tối hôm nay với cậu lớn thế nào.

Lý Tấn mặt đầy tiếc hận: "Biết thế tui đã chuồn xuống ghế khán giả rồi, dù sao cũng không có việc để làm."

Đội trưởng xoa đầu cậu ta dỗ dành: "Sao cậu không báo danh tân binh khiêu chiến? Nhỡ đâu có người không tham dự, cậu có cơ hội lên sân thì sao."

"Tiền bối Quý Lãnh giải nghệ rồi, em không còn tiền bối thích khách nào khác muốn khiêu chiến." Lý Tấn bình tĩnh tỏ vẻ từng trải.

Đội trưởng lại hỏi: "Thế còn Ngô Vũ Sách? Tôi nhớ cậu kể đã báo danh rồi?"

Ngô Vũ Sách gật đầu: "Đã được ban tổ chức đồng ý, đứng vị trí thứ ba."

"Hay vậy, bình thường không lên tiếng mà hành động nhanh gọn dứt khoát ghê." Lý Tấn thất vọng vì để lỡ mất tin tình báo này, nhưng nghe vậy thì hưng phấn trở lại, "Chút nữa cố lên, làm Hư Không vẻ vang!"

Ngô Vũ Sách không trả lời, chỉ khẽ gật đầu.

"Vậy cậu định khiêu chiến ai?"

Lý Hiên trong lòng mơ hồ có đáp án, chỉ hỏi để xác thực. Ngô Vũ Sách vừa định mở miệng, ánh đèn trong nhà thi đấu vụt tắt, nhạc và âm thanh nổi lên ầm ầm.

Lý Hiên không thắc mắc nữa, dù sao đáp án cũng sắp đến.

MC xuất hiện tuyên bố mở màn, sau đó 24 tuyển thủ ngôi sao lần lượt lên sân khấu. Chu Trạch Khải không biết từ lúc nào đã rời khỏi ghế xuống hậu trường, giờ đến lượt cậu ta bước lên sân.

Giữa một rừng đại thần nhìn cậu ta căng thẳng nhất, đầu cúi gằm xuống, giao lưu cùng khán giả được mỗi một câu “Chào mọi người”, nhưng giọng quá bé khó mà nghe rõ. Trên màn hình lớn cậu được quay đặc tả, đẹp trai không góc chết, khiến fan nữ càng cuồng nhiệt hò hét.

MC kinh nghiệm phong phú, nói vài câu gỡ tình hình, rồi cổ vũ Chu Trạch Khải chuẩn bị lên khiêu chiến. Hình thức giới thiệu ngôi sao không khác gì năm ngoái, còn đội hình ngôi sao lại xuất hiện những gương mặt mới từ mùa giải thứ tư: mục sư trẻ tuổi và nghiêm cẩn của Bá Đồ, nữ bậc thầy pháo súng xinh đẹp của Gia Thế, kiếm khách Lam Vũ cầm micro lải nhải không ngừng, khiến MC cũng đùa rằng Vinh Quang càng ngày càng mang lại sức sống tràn trề.

Phần giới thiệu ngôi sao nhanh chóng kết thúc, mọi người ai nấy đều lui xuống hậu trường, chỉ còn Chu Trạch Khải trên sân là người mở màn cho hoạt động tân binh khiêu chiến.

"Tiểu Chu, cậu là người thứ hai trong lịch sử Liên minh Vinh Quang vừa ra mắt đã được bình chọn làm ngôi sao, hai năm trước Vương Kiệt Hi khiêu chiến đại thần Diệp Thu, hai năm sau cậu muốn khiêu chiến vị tiền bối nào?"

Chu Trạch Khải do dự một hồi, thấp giọng nói: ". . . Ừ."

MC hoang mang: ". . . Vị nào thế? Có thể nói rõ hơn không?"

"Diệp. . . tiền bối."

Tổ quay phim vội vàng chỉnh âm lượng micro lên cao nhất, khán giả mới nghe được giọng nói Chu Trạch Khải.

Diệp Thu nghe tên mình cũng không ngạc nhiên, vừa đứng dậy vừa quay sang nói với Tô Mộc Tranh: "Anh lo cậu ta sẽ hồi hộp quá mức."

Thế nhưng lo lắng của Diệp Thu cũng như khán giả là dư thừa. Vào đến phòng thi đấu, đặt tay lên bàn phím và chuột, Chu Trạch Khải như biến thành người khác. Những viên đạn lao ra khiến người hoa mắt và sóng ma pháp từ chiến mâu va chạm nhau, Nhất Thương Xuyên Vân biểu hiện ngoạn mục không kém gì mọi lần thi đấu chính thức.

Diệp Thu sau cùng vẫn chiến thắng đẹp đẽ, nhưng Chu Trạch Khải cũng không có bất kỳ sơ hở để Diệp Thu có thể lợi dụng, anh buộc phải dốc toàn lực để chiến thắng.

"Tân binh càng ngày càng giỏi, trận thắng này với tôi khó hơn trận hồi hai năm trước nhiều." Diệp Thu dùng micro nói từ phòng thi đấu ở hậu trường dành riêng cho anh, "Được tân binh chọn khiêu chiến nhiều lần như vậy, lần này là một trong những lần nguy hiểm nhất. Đánh rất tốt, tôi rất hài lòng."

Khán giả vỗ tay như sấm.

Tân binh tiếp theo lên sân chính là Phương Duệ, trận đấu này hoàn toàn không đẹp mắt như trận đầu tiên. Cậu ta ở Hô Khiếu làm người kế tục Lâm Kính Ngôn, việc này ai cũng biết, mà hôm nay người cậu khiêu chiến cũng là tiền bối Lâm Kính Ngôn nhà mình. Trận đấu vừa bắt đầu cậu ta liền biến mất không chút tăm hơi, trong khi Đường Tam Đả đường đường chính chính tiến đến giữa bản đồ. Nhìn cảnh này các tuyển thủ đang ngồi xem đều lắc đầu: "Thật không lễ phép."

Lâm Kính Ngôn trái lại không tỏ vẻ khó chịu, hoàn toàn kiên nhẫn chờ đối phương hành động.

Phương Duệ quả nhiên không đủ kiên nhẫn, cuối cùng lao ra tập kích thì bị Lâm Kính Ngôn tóm gọn, gạch ném tới không trúng đối phương, bản thân mình lại dính Ném Cát. Từ đó trở đi cậu bị áp chế hoàn toàn, nhìn chung kinh nghiệm vẫn còn cách xa đệ nhất lưu manh.

Thế nhưng Phương Duệ ra khỏi phòng thi đấu vẫn rất vui vẻ, cười hi hi ha ha với Lâm Kính Ngôn, rời sân khấu còn suýt nữa nhầm đường.

"Và bây giờ là người thứ ba tham dự tân binh khiêu chiến —— tuyển thủ Ngô Vũ Sách của chiến đội Hư Không!"

Ngô Vũ Sách bước lên sân khấu còn bất ngờ nghe thấy tiếng khán giả hò hét tên mình. Trong lúc thất thần, MC đã đưa micro đến trước mặt cậu.

"Tuyển thủ Ngô Vũ Sách tuy chỉ bắt đầu xuất hiện từ giữa mùa giải, nhưng biểu hiện của cậu để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng rất nhiều người. Vậy hôm nay tiền bối cậu muốn khiêu chiến là ai?"

"Tôi. . ."

Cậu ngừng một chút, theo thói quen đưa mắt về khu vực chiến đội Hư Không.

"Tôi muốn khiêu chiến tiền bối Lý Hiên của chiến đội Hư Không."



26.

Nghe giọng Ngô Vũ Sách khàn khàn gọi tên mình, Lý Hiên cảm thấy trực giác mình chuẩn đến mức có thể trúng xổ số.

Cậu không đoán được vì sao Ngô Vũ Sách không kể chuyện này với cậu. Ngô Vũ Sách là người chất chứa nhiều chuyện trong lòng, đôi khi cần thẳng thắn cậu ta lại thẳng thắn đến mức rối rắm. Nhưng Lý Hiên biết Ngô Vũ Sách sẽ luôn tìm thời cơ thích hợp để nói những chuyện quan trọng, mà đối tượng cho trận tân binh khiêu chiến lại chẳng phải bí mật to tát gì, trước sau mọi người cũng biết.

Lý Hiên đứng dậy lên sân khấu, dưới sự dẫn dắt của MC phát biểu vài câu đơn giản: được đồng đội và bạn tốt chọn để khiêu chiến là một vinh hạnh, nhất định sẽ dùng toàn bộ sức lực cho trận đấu, . . . Ngay trước khi ánh đèn vụt tắt, cậu nhìn thấy người bày ra trò này đang cười với mình.

Trò đùa dai này cũng hơi lớn rồi. Lý Hiên nở nụ cười bất đắc dĩ đáp lại đối phương, rồi ngồi vào phòng thi đấu. Phòng thi đấu cho Ngôi Sao Cuối Tuần nằm ngay giữa sân khấu, cũng không đóng kín hoàn toàn, quay đầu có thể nhìn thấy nửa khuôn mặt đối thủ.

Từ khi bắt đầu huấn luyện phối hợp, bọn họ rất ít sử dụng acc chính để âm thầm so tài với nhau.

Giống như lần đầu tiên bọn họ PK, Lý Hiên biết Ngô Vũ Sách am hiểu việc “đánh hết sức” hơn mình, dù trận đấu này chỉ mang tính biểu diễn, cậu ta chắc chắn không mảy may có ý định nương tay.

Tuy vậy, Lý Hiên không cho rằng mình thua kém, cũng không thể thua trận.

Bản đồ tải xong, một ngôi làng hoàn toàn bình thường hiện ra, có ruộng đồng trống trải cũng có nhà tranh chen chúc, đối với quỷ kiếm sĩ tăng điểm theo trường phái khác nhau sẽ có cách lợi dụng địa hình khác nhau.

Quỷ Khắc vẫn giữ thói quen mỗi khi đấu đơn, vừa bắt đầu lập tức xông ra giữa bản đồ, chạy đến đường cái nơi chia cách ruộng đồng và nhà cửa. Phùng Sơn Quỷ Khấp cũng hướng về phía Quỷ Khắc nhưng chếch sang bên trái, di chuyển trên một đường cong, hành động này chứng tỏ cậu hiểu rõ đối phương.

"Chậc chậc, đội phó quả là có đầu óc trận quỷ xuất sắc."

Dưới khán đài đã có đội viên Hư Không cảm thán. “Đầu óc trận quỷ” thường được giải thích dưới góc độ “cái nhìn đại cục”, nghĩa là người điều khiển cần mắt nhìn bốn phương tai nghe tám hướng, vừa không để lộ bản thân vừa có thể đưa ra phán đoán chuẩn xác trong tình huống quan trọng, dùng quỷ trận hỗ trợ đội mình và hạn chế đội bạn.

Lý Hiên đã làm vậy.

Phùng Sơn Quỷ Khấp không đi trên đường cái, mà ẩn nấp tại một góc tường trong một căn phòng, từ đó có thể nhìn thấy bóng dáng Quỷ Khắc.

Khoảng cách vừa đủ, cậu thả xuống trận quỷ dưới chân Quỷ Khắc.

Ngay lúc trận quỷ sắp sửa phóng ra, Quỷ Khắc đột nhiên hành động. Bất thình lình cậu ta quay lại, tiến gần đến chỗ Phùng Sơn Quỷ Khấp đang ẩn nấp, tung ra kỹ năng cấp thấp của kiếm khách: Rút Đao Trảm. Trong nháy mắt kiếm khí lao đến, Phùng Sơn Quỷ Khấp bị ngắt ngâm xướng.

Lý Hiên không hiếu chiến, lập tức nhảy sang góc tường đối diện, đứng cách đối phương một góc vuông.

Ngô Vũ Sách điều khiển nhân vật lao thẳng đến, vừa chạy qua ngã rẽ chợt bị Quỷ Trảo thổi bay lên không. Vừa đáp đất, Quỷ Khắc lại rơi xuống một rừng quỷ trận, trạng thái debuff chồng chất lên nhau. Phùng Sơn Quỷ Khấp không liều mạng cũng không rút ngắn khoảng cách với Quỷ Khắc, nhưng nắm tiết tấu rất tốt, kỹ năng khống chế cùng kỹ năng công kích ít ỏi được sử dụng luân phiên, thanh máu Quỷ Khắc cứ thế từ từ giảm xuống.

Nếu Quỷ Khắc có cơ hội cận chiến đánh ra một loạt liên kích, rất có thể Phùng Sơn Quỷ Khấp sẽ chết ngay tại trận. Đây không phải là vấn đề trình độ, mà do cách tăng điểm khác nhau dẫn đến việc thuần trận quỷ solo luôn yếu thế.

Bọn họ đều hiểu rõ đối phương. Hơn nữa càng hiểu rõ cách tăng điểm của người còn lại.

Ngô Vũ Sách ngồi trong phòng thi đấu không cách âm hoàn toàn, nghe được tiếng bàn phím và chuột ở bên kia truyền sang. Cậu thậm chí đoán được chính xác trận quỷ hoặc chiêu trảm tiếp theo của đối phương là gì.

Không những thế, cậu cũng biết nhược điểm của liên kích này nằm ở đâu, chỗ nào dễ nhất để ngắt liên kích, chỗ nào đối phương dễ lộ ra sơ hở.

Cơ hội chỉ có một.

Quỷ Khắc ở trên không thao tác xoay người một cách khó tin, Ngô Vũ Sách đẩy tốc độ tay lên tối đa để thao tác từng chi tiết nhỏ nhất một cách chuẩn xác nhất. Thân hình mảnh mai thành công lách qua khe hở giữa hai quỷ trận, Hồng Liên Thiên Vũ trên tay cũng đồng thời phát ra ánh sáng.

Một quỷ trận cấp thấp vừa được dùng để trói chân Quỷ Khắc, giờ được phóng ra y hệt đáp lễ Phùng Sơn Quỷ Khấp.

Tấn công liên tục, đánh nhau trực diện.

Thoát khỏi trạng thái bị hạn chế chuyển sang công kích trực diện, rõ ràng Quỷ Khắc chiếm thượng phong. Các phân tích về Ngô Vũ Sách đều phát hiện ra, không chỉ có phong cách cứng rắn, cậu ta còn rất giỏi trong việc dẫn đối thủ vào tiết tấu bản thân. Một khi đối thủ lọt vào liên kích của cậu, làm sao thành công trốn thoát là một câu hỏi khó.

Thanh máu Quỷ Khắc cũng giảm, nhưng rõ ràng máu Phùng Sơn Quỷ Khấp đang tụt nhanh hơn. Nhờ vào ưu thế từ đầu trận, Lý Hiên cố gắng giữ cho thanh máu mình không cách biệt với đối phương. Đánh như thế một lúc máu hai người đều không còn bao nhiêu.

"Cậu thật lợi hại nha."

Lý Hiên đang kẹt trong hiểm nguy vẫn còn san sẻ tốc độ tay cho việc gõ chữ, khiến fan ngồi dưới xem trận đổ mồ hôi. Gương mặt cậu lập tức được tổ quay phim chiếu đặc tả.

Vẻ mặt hoàn toàn bình thản, không mảy may một tia lo sợ thất bại trong trận chiến với hậu bối.

Giống như việc cậu biết sơ hở của tôi để phản kích, tôi hiểu rõ hơn ai hết những thiếu hụt của cậu.

Cậu vọt lên trước quá nhanh, thi thoảng sẽ quên sau lưng mình còn có người khác, cần cậu chậm một nhịp để chờ đợi.

Phản kích bắt đầu từ một Băng Trận đơn giản, Lý Hiên sau khi thả vài quỷ trận buff cho mình mới thả Băng Trận dưới chân Quỷ Khắc. Từ thời điểm này Quỷ Khắc chính thức rơi vào tiết tấu và thế trận của đối thủ.

Quỷ Khắc ngã xuống khi Phùng Sơn Quỷ Khấp chỉ còn 3% máu. Một trận thắng hiểm chân chính.

Lý Hiên ngồi trong phòng thi đấu, toàn bộ ánh đèn chiếu thẳng vào khiến cậu không kịp thích ứng. Điều đầu tiên cậu cảm nhận được là tiếng hò reo của khán giả truyền đến tai mình.

Cậu nhớ đến trận tân binh khiêu chiến năm ngoái. Cậu nửa muốn nửa không nghe theo chiến đội sắp xếp đi khiêu chiến một tiền bối quỷ kiếm sĩ khác, sau đó cũng thất bại trong gang tấc rồi nhận được tiếng vỗ tay lịch sự từ khán giả.

Năm nay cậu trở thành tiền bối, nhưng cuộc so tài này gay cấn hơn hẳn lúc ấy, cũng đã ghiền hơn nhiều.

MC tuyên bố kết thúc trận đấu, mời hai tuyển thủ bước xuống sân. Ngô Vũ Sách rời phòng trước, còn Lý Hiên nghe MC mời đến lần hai mới hoàn hồn.

Ngô Vũ Sách bày vẻ mặt nghiêm túc đưa tay ra trước: "Đa tạ tiền bối chỉ giáo."

Lý Hiên có nhiều điều muốn nói, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia tự dưng muốn bật cười. Dù sao đứng trên sân khấu cũng không thể bày trò, Lý Hiên xoa xoa khuôn mặt đang hơi tê dại của mình, rồi bước đến bắt tay thật chặt với Ngô Vũ Sách.

"Suýt nữa tôi thua rồi, đánh rất giỏi." Cậu nghe thấy mình nói nhanh hơn bình thường, "Tiếp tục cố lên."

"Vâng."

Phóng viên ngồi dưới đã nghĩ ra các loại tiêu đề như “Mùi thuốc súng nồng nặc giữa một tổ hợp tác chiến”, người trên sân khấu lại không chịu diễn cảnh đó. Ngô Vũ Sách vẫn duy trì vẻ nghiêm túc, Lý Hiên tuy đang cố nhịn cười nhưng ánh mắt cũng mang theo nhiệt huyết không kém người đối diện.

 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#55
Mục lục

25.

Tuy ngoài miệng nói Ngôi Sao Cuối Tuần tẻ nhạt, đó vẫn là cơ hội hiếm để mọi người cùng tụ tập một nơi, cũng xem như một kỳ nghỉ ngắn. Vì thế không có mấy người thật sự từ chối cơ hội tham dự.

Ban ngày các tuyển thủ quen nhau đều tụ tập đi chơi, thậm chí còn đập cửa hò nhau hay chạy sang khách sạn khác kéo bè kéo cánh vào game PK, rốt cuộc bị người chơi trong game phát hiện, ai xui xẻo sang chiến đội khác tìm người quen cũng xem như rơi vào hang địch, náo loạn đủ cả. May sao đến tối tất cả đều khôi phục khí chất ngôi sao, mỗi người đều trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp nghiêm túc đứng đắn, cảnh giác mọi lúc mọi nơi đề phòng bị máy quay bất ngờ chĩa đến.

Lý Tấn lần đầu thấy cảnh tượng này, mọi khi thi đấu không có đèn đuốc hoành tráng đến vậy, cũng không có nhân viên chạy tới chạy lui dặn dò tỉ mỉ. Cậu ta đang vô cùng hào hứng, muốn chuồn ra ngoài ôm điện thoại quay phim khắp nơi. Bè đảng cậu ta bên Hô Khiếu, Phương Duệ, cũng đang nhấp nhổm không yên. Hai người từ xa nhìn thấy nhau đã vẫy tay hồ hởi.

"Đừng tưởng anh không biết chú mày muốn làm gì." Lý Hiên nhanh tay nhanh mắt ấn Lý Tấn đang định đứng dậy ngồi xuống ghế, "Ngồi yên đi đừng có chạy lung tung."

Ở bên kia Phương Duệ cũng đang bị Lâm Kính Ngôn giữ lại, chỉ khác là động tác nhẹ nhàng hơn nhiều lắm. Lý Tấn rầu rĩ nằm dài ra ghế phía trước: "Đội phó, tui muốn đi vệ sinh."

"Đi vệ sinh vẫn rủ bạn đi cùng, mấy tuổi rồi? Cần tui đi với cậu không?"

Một tiền bối khác trong đội cũng lên tiếng: "Lý Tấn ngồi ngoan ăn bắp rang đi, nhìn tân binh bên Luân Hồi nhà người ta kìa, ngoan ngoãn trật tự đâu có khiến người khác bận tâm như cậu."

Ngồi cách đó không xa, bên Luân Hồi nhà người ta, Chu Trạch Khải đang cúi đầu im lặng, thậm chí không cả liếc nhìn xung quanh. Người ngoài tưởng cậu ngoan ngoãn, thật ra cậu đang lo lắng phát sốt lên, hai tay nắm chặt làm áo đồng phục nhàu cả đi, làm gì còn tâm trạng trải nghiệm bầu không khí trong nhà thi đấu.

Làm tân binh duy nhất của mùa giải thứ năm lọt vào danh sách, lại báo danh tân binh khiêu chiến, với tính cách Chu Trạch Khải có thể hình dung áp lực buổi tối hôm nay với cậu lớn thế nào.

Lý Tấn mặt đầy tiếc hận: "Biết thế tui đã chuồn xuống ghế khán giả rồi, dù sao cũng không có việc để làm."

Đội trưởng xoa đầu cậu ta dỗ dành: "Sao cậu không báo danh tân binh khiêu chiến? Nhỡ đâu có người không tham dự, cậu có cơ hội lên sân thì sao."

"Tiền bối Quý Lãnh giải nghệ rồi, em không còn tiền bối thích khách nào khác muốn khiêu chiến." Lý Tấn bình tĩnh tỏ vẻ từng trải.

Đội trưởng lại hỏi: "Thế còn Ngô Vũ Sách? Tôi nhớ cậu kể đã báo danh rồi?"

Ngô Vũ Sách gật đầu: "Đã được ban tổ chức đồng ý, đứng vị trí thứ ba."

"Hay vậy, bình thường không lên tiếng mà hành động nhanh gọn dứt khoát ghê." Lý Tấn thất vọng vì để lỡ mất tin tình báo này, nhưng nghe vậy thì hưng phấn trở lại, "Chút nữa cố lên, làm Hư Không vẻ vang!"

Ngô Vũ Sách không trả lời, chỉ khẽ gật đầu.

"Vậy cậu định khiêu chiến ai?"

Lý Hiên trong lòng mơ hồ có đáp án, chỉ hỏi để xác thực. Ngô Vũ Sách vừa định mở miệng, ánh đèn trong nhà thi đấu vụt tắt, nhạc và âm thanh nổi lên ầm ầm.

Lý Hiên không thắc mắc nữa, dù sao đáp án cũng sắp đến.

MC xuất hiện tuyên bố mở màn, sau đó 24 tuyển thủ ngôi sao lần lượt lên sân khấu. Chu Trạch Khải không biết từ lúc nào đã rời khỏi ghế xuống hậu trường, giờ đến lượt cậu ta bước lên sân.

Giữa một rừng đại thần nhìn cậu ta căng thẳng nhất, đầu cúi gằm xuống, giao lưu cùng khán giả được mỗi một câu “Chào mọi người”, nhưng giọng quá bé khó mà nghe rõ. Trên màn hình lớn cậu được quay đặc tả, đẹp trai không góc chết, khiến fan nữ càng cuồng nhiệt hò hét.

MC kinh nghiệm phong phú, nói vài câu gỡ tình hình, rồi cổ vũ Chu Trạch Khải chuẩn bị lên khiêu chiến. Hình thức giới thiệu ngôi sao không khác gì năm ngoái, còn đội hình ngôi sao lại xuất hiện những gương mặt mới từ mùa giải thứ tư: mục sư trẻ tuổi và nghiêm cẩn của Bá Đồ, nữ bậc thầy pháo súng xinh đẹp của Gia Thế, kiếm khách Lam Vũ cầm micro lải nhải không ngừng, khiến MC cũng đùa rằng Vinh Quang càng ngày càng mang lại sức sống tràn trề.

Phần giới thiệu ngôi sao nhanh chóng kết thúc, mọi người ai nấy đều lui xuống hậu trường, chỉ còn Chu Trạch Khải trên sân là người mở màn cho hoạt động tân binh khiêu chiến.

"Tiểu Chu, cậu là người thứ hai trong lịch sử Liên minh Vinh Quang vừa ra mắt đã được bình chọn làm ngôi sao, hai năm trước Vương Kiệt Hi khiêu chiến đại thần Diệp Thu, hai năm sau cậu muốn khiêu chiến vị tiền bối nào?"

Chu Trạch Khải do dự một hồi, thấp giọng nói: ". . . Ừ."

MC hoang mang: ". . . Vị nào thế? Có thể nói rõ hơn không?"

"Diệp. . . tiền bối."

Tổ quay phim vội vàng chỉnh âm lượng micro lên cao nhất, khán giả mới nghe được giọng nói Chu Trạch Khải.

Diệp Thu nghe tên mình cũng không ngạc nhiên, vừa đứng dậy vừa quay sang nói với Tô Mộc Tranh: "Anh lo cậu ta sẽ hồi hộp quá mức."

Thế nhưng lo lắng của Diệp Thu cũng như khán giả là dư thừa. Vào đến phòng thi đấu, đặt tay lên bàn phím và chuột, Chu Trạch Khải như biến thành người khác. Những viên đạn lao ra khiến người hoa mắt và sóng ma pháp từ chiến mâu va chạm nhau, Nhất Thương Xuyên Vân biểu hiện ngoạn mục không kém gì mọi lần thi đấu chính thức.

Diệp Thu sau cùng vẫn chiến thắng đẹp đẽ, nhưng Chu Trạch Khải cũng không có bất kỳ sơ hở để Diệp Thu có thể lợi dụng, anh buộc phải dốc toàn lực để chiến thắng.

"Tân binh càng ngày càng giỏi, trận thắng này với tôi khó hơn trận hồi hai năm trước nhiều." Diệp Thu dùng micro nói từ phòng thi đấu ở hậu trường dành riêng cho anh, "Được tân binh chọn khiêu chiến nhiều lần như vậy, lần này là một trong những lần nguy hiểm nhất. Đánh rất tốt, tôi rất hài lòng."

Khán giả vỗ tay như sấm.

Tân binh tiếp theo lên sân chính là Phương Duệ, trận đấu này hoàn toàn không đẹp mắt như trận đầu tiên. Cậu ta ở Hô Khiếu làm người kế tục Lâm Kính Ngôn, việc này ai cũng biết, mà hôm nay người cậu khiêu chiến cũng là tiền bối Lâm Kính Ngôn nhà mình. Trận đấu vừa bắt đầu cậu ta liền biến mất không chút tăm hơi, trong khi Đường Tam Đả đường đường chính chính tiến đến giữa bản đồ. Nhìn cảnh này các tuyển thủ đang ngồi xem đều lắc đầu: "Thật không lễ phép."

Lâm Kính Ngôn trái lại không tỏ vẻ khó chịu, hoàn toàn kiên nhẫn chờ đối phương hành động.

Phương Duệ quả nhiên không đủ kiên nhẫn, cuối cùng lao ra tập kích thì bị Lâm Kính Ngôn tóm gọn, gạch ném tới không trúng đối phương, bản thân mình lại dính Ném Cát. Từ đó trở đi cậu bị áp chế hoàn toàn, nhìn chung kinh nghiệm vẫn còn cách xa đệ nhất lưu manh.

Thế nhưng Phương Duệ ra khỏi phòng thi đấu vẫn rất vui vẻ, cười hi hi ha ha với Lâm Kính Ngôn, rời sân khấu còn suýt nữa nhầm đường.

"Và bây giờ là người thứ ba tham dự tân binh khiêu chiến —— tuyển thủ Ngô Vũ Sách của chiến đội Hư Không!"

Ngô Vũ Sách bước lên sân khấu còn bất ngờ nghe thấy tiếng khán giả hò hét tên mình. Trong lúc thất thần, MC đã đưa micro đến trước mặt cậu.

"Tuyển thủ Ngô Vũ Sách tuy chỉ bắt đầu xuất hiện từ giữa mùa giải, nhưng biểu hiện của cậu để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng rất nhiều người. Vậy hôm nay tiền bối cậu muốn khiêu chiến là ai?"

"Tôi. . ."

Cậu ngừng một chút, theo thói quen đưa mắt về khu vực chiến đội Hư Không.

"Tôi muốn khiêu chiến tiền bối Lý Hiên của chiến đội Hư Không."


26.

Nghe giọng Ngô Vũ Sách khàn khàn gọi tên mình, Lý Hiên cảm thấy trực giác mình chuẩn đến mức có thể trúng xổ số.

Cậu không đoán được vì sao Ngô Vũ Sách không kể chuyện này với cậu. Ngô Vũ Sách là người chất chứa nhiều chuyện trong lòng, đôi khi cần thẳng thắn cậu ta lại thẳng thắn đến mức rối rắm. Nhưng Lý Hiên biết Ngô Vũ Sách sẽ luôn tìm thời cơ thích hợp để nói những chuyện quan trọng, mà đối tượng cho trận tân binh khiêu chiến lại chẳng phải bí mật to tát gì, trước sau mọi người cũng biết.

Lý Hiên đứng dậy lên sân khấu, dưới sự dẫn dắt của MC phát biểu vài câu đơn giản: được đồng đội và bạn tốt chọn để khiêu chiến là một vinh hạnh, nhất định sẽ dùng toàn bộ sức lực cho trận đấu, . . . Ngay trước khi ánh đèn vụt tắt, cậu nhìn thấy người bày ra trò này đang cười với mình.

Trò đùa dai này cũng hơi lớn rồi. Lý Hiên nở nụ cười bất đắc dĩ đáp lại đối phương, rồi ngồi vào phòng thi đấu. Phòng thi đấu cho Ngôi Sao Cuối Tuần nằm ngay giữa sân khấu, cũng không đóng kín hoàn toàn, quay đầu có thể nhìn thấy nửa khuôn mặt đối thủ.

Từ khi bắt đầu huấn luyện phối hợp, bọn họ rất ít sử dụng acc chính để âm thầm so tài với nhau.

Giống như lần đầu tiên bọn họ PK, Lý Hiên biết Ngô Vũ Sách am hiểu việc “đánh hết sức” hơn mình, dù trận đấu này chỉ mang tính biểu diễn, cậu ta chắc chắn không mảy may có ý định nương tay.

Tuy vậy, Lý Hiên không cho rằng mình thua kém, cũng không thể thua trận.

Bản đồ tải xong, một ngôi làng hoàn toàn bình thường hiện ra, có ruộng đồng trống trải cũng có nhà tranh chen chúc, đối với quỷ kiếm sĩ tăng điểm theo trường phái khác nhau sẽ có cách lợi dụng địa hình khác nhau.

Quỷ Khắc vẫn giữ thói quen mỗi khi đấu đơn, vừa bắt đầu lập tức xông ra giữa bản đồ, chạy đến đường cái nơi chia cách ruộng đồng và nhà cửa. Phùng Sơn Quỷ Khấp cũng hướng về phía Quỷ Khắc nhưng chếch sang bên trái, di chuyển trên một đường cong, hành động này chứng tỏ cậu hiểu rõ đối phương.

"Chậc chậc, đội phó quả là có đầu óc trận quỷ xuất sắc."

Dưới khán đài đã có đội viên Hư Không cảm thán. “Đầu óc trận quỷ” thường được giải thích dưới góc độ “cái nhìn đại cục”, nghĩa là người điều khiển cần mắt nhìn bốn phương tai nghe tám hướng, vừa không để lộ bản thân vừa có thể đưa ra phán đoán chuẩn xác trong tình huống quan trọng, dùng quỷ trận hỗ trợ đội mình và hạn chế đội bạn.

Lý Hiên đã làm vậy.

Phùng Sơn Quỷ Khấp không đi trên đường cái, mà ẩn nấp tại một góc tường trong một căn phòng, từ đó có thể nhìn thấy bóng dáng Quỷ Khắc.

Khoảng cách vừa đủ, cậu thả xuống trận quỷ dưới chân Quỷ Khắc.

Ngay lúc trận quỷ sắp sửa phóng ra, Quỷ Khắc đột nhiên hành động. Bất thình lình cậu ta quay lại, tiến gần đến chỗ Phùng Sơn Quỷ Khấp đang ẩn nấp, tung ra kỹ năng cấp thấp của kiếm khách: Rút Đao Trảm. Trong nháy mắt kiếm khí lao đến, Phùng Sơn Quỷ Khấp bị ngắt ngâm xướng.

Lý Hiên không hiếu chiến, lập tức nhảy sang góc tường đối diện, đứng cách đối phương một góc vuông.

Ngô Vũ Sách điều khiển nhân vật lao thẳng đến, vừa chạy qua ngã rẽ chợt bị Quỷ Trảo thổi bay lên không. Vừa đáp đất, Quỷ Khắc lại rơi xuống một rừng quỷ trận, trạng thái debuff chồng chất lên nhau. Phùng Sơn Quỷ Khấp không liều mạng cũng không rút ngắn khoảng cách với Quỷ Khắc, nhưng nắm tiết tấu rất tốt, kỹ năng khống chế cùng kỹ năng công kích ít ỏi được sử dụng luân phiên, thanh máu Quỷ Khắc cứ thế từ từ giảm xuống.

Nếu Quỷ Khắc có cơ hội cận chiến đánh ra một loạt liên kích, rất có thể Phùng Sơn Quỷ Khấp sẽ chết ngay tại trận. Đây không phải là vấn đề trình độ, mà do cách tăng điểm khác nhau dẫn đến việc thuần trận quỷ solo luôn yếu thế.

Bọn họ đều hiểu rõ đối phương. Hơn nữa càng hiểu rõ cách tăng điểm của người còn lại.

Ngô Vũ Sách ngồi trong phòng thi đấu không cách âm hoàn toàn, nghe được tiếng bàn phím và chuột ở bên kia truyền sang. Cậu thậm chí đoán được chính xác trận quỷ hoặc chiêu trảm tiếp theo của đối phương là gì.

Không những thế, cậu cũng biết nhược điểm của liên kích này nằm ở đâu, chỗ nào dễ nhất để ngắt liên kích, chỗ nào đối phương dễ lộ ra sơ hở.

Cơ hội chỉ có một.

Quỷ Khắc ở trên không thao tác xoay người một cách khó tin, Ngô Vũ Sách đẩy tốc độ tay lên tối đa để thao tác từng chi tiết nhỏ nhất một cách chuẩn xác nhất. Thân hình mảnh mai thành công lách qua khe hở giữa hai quỷ trận, Hồng Liên Thiên Vũ trên tay cũng đồng thời phát ra ánh sáng.

Một quỷ trận cấp thấp vừa được dùng để trói chân Quỷ Khắc, giờ được phóng ra y hệt đáp lễ Phùng Sơn Quỷ Khấp.

Tấn công liên tục, đánh nhau trực diện.

Thoát khỏi trạng thái bị hạn chế chuyển sang công kích trực diện, rõ ràng Quỷ Khắc chiếm thượng phong. Các phân tích về Ngô Vũ Sách đều phát hiện ra, không chỉ có phong cách cứng rắn, cậu ta còn rất giỏi trong việc dẫn đối thủ vào tiết tấu bản thân. Một khi đối thủ lọt vào liên kích của cậu, làm sao thành công trốn thoát là một câu hỏi khó.

Thanh máu Quỷ Khắc cũng giảm, nhưng rõ ràng máu Phùng Sơn Quỷ Khấp đang tụt nhanh hơn. Nhờ vào ưu thế từ đầu trận, Lý Hiên cố gắng giữ cho thanh máu mình không cách biệt với đối phương. Đánh như thế một lúc máu hai người đều không còn bao nhiêu.

"Cậu thật lợi hại nha."

Lý Hiên đang kẹt trong hiểm nguy vẫn còn san sẻ tốc độ tay cho việc gõ chữ, khiến fan ngồi dưới xem trận đổ mồ hôi. Gương mặt cậu lập tức được tổ quay phim chiếu đặc tả.

Vẻ mặt hoàn toàn bình thản, không mảy may một tia lo sợ thất bại trong trận chiến với hậu bối.

Giống như việc cậu biết sơ hở của tôi để phản kích, tôi hiểu rõ hơn ai hết những thiếu hụt của cậu.

Cậu vọt lên trước quá nhanh, thi thoảng sẽ quên sau lưng mình còn có người khác, cần cậu chậm một nhịp để chờ đợi.

Phản kích bắt đầu từ một Băng Trận đơn giản, Lý Hiên sau khi thả vài quỷ trận buff cho mình mới thả Băng Trận dưới chân Quỷ Khắc. Từ thời điểm này Quỷ Khắc chính thức rơi vào tiết tấu và thế trận của đối thủ.

Quỷ Khắc ngã xuống khi Phùng Sơn Quỷ Khấp chỉ còn 3% máu. Một trận thắng hiểm chân chính.

Lý Hiên ngồi trong phòng thi đấu, toàn bộ ánh đèn chiếu thẳng vào khiến cậu không kịp thích ứng. Điều đầu tiên cậu cảm nhận được là tiếng hò reo của khán giả truyền đến tai mình.

Cậu nhớ đến trận tân binh khiêu chiến năm ngoái. Cậu nửa muốn nửa không nghe theo chiến đội sắp xếp đi khiêu chiến một tiền bối quỷ kiếm sĩ khác, sau đó cũng thất bại trong gang tấc rồi nhận được tiếng vỗ tay lịch sự từ khán giả.

Năm nay cậu trở thành tiền bối, nhưng cuộc so tài này gay cấn hơn hẳn lúc ấy, cũng đã ghiền hơn nhiều.

MC tuyên bố kết thúc trận đấu, mời hai tuyển thủ bước xuống sân. Ngô Vũ Sách rời phòng trước, còn Lý Hiên nghe MC mời đến lần hai mới hoàn hồn.

Ngô Vũ Sách bày vẻ mặt nghiêm túc đưa tay ra trước: "Đa tạ tiền bối chỉ giáo."

Lý Hiên có nhiều điều muốn nói, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia tự dưng muốn bật cười. Dù sao đứng trên sân khấu cũng không thể bày trò, Lý Hiên xoa xoa khuôn mặt đang hơi tê dại của mình, rồi bước đến bắt tay thật chặt với Ngô Vũ Sách.

"Suýt nữa tôi thua rồi, đánh rất giỏi." Cậu nghe thấy mình nói nhanh hơn bình thường, "Tiếp tục cố lên."

"Vâng."

Phóng viên ngồi dưới đã nghĩ ra các loại tiêu đề như “Mùi thuốc súng nồng nặc giữa một tổ hợp tác chiến”, người trên sân khấu lại không chịu diễn cảnh đó. Ngô Vũ Sách vẫn duy trì vẻ nghiêm túc, Lý Hiên tuy đang cố nhịn cười nhưng ánh mắt cũng mang theo nhiệt huyết không kém người đối diện.
Diệp Thần này thì áp lực, ẻm cho ông nghỉ hưu sớm luôn chứ nhờn.

Cơ mà Lý Hiên trúng sổ số chia em với ~~.

Cơ mà vụ tân binh khiêu chiến lại nhớ 1 bức fanart đoạn Ova khi Lý Hiên oánh Tiểu Kiều sml xong thì về hàng ghế Ngô phu nhân bắt chéo chân có ý trách mắng (em ko biết tiếng Trung) mặt đúng xéo xắc luôn ???
 

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#56
Cơ mà vụ tân binh khiêu chiến lại nhớ 1 bức fanart đoạn Ova khi Lý Hiên oánh Tiểu Kiều sml xong thì về hàng ghế Ngô phu nhân bắt chéo chân có ý trách mắng (em ko biết tiếng Trung) mặt đúng xéo xắc luôn
Gái nói làm mình cũng máu lên đi đọc lại trận tân binh khiêu chiến đó =))

Nhưng mà đọc lại thấy trận đó Lý Hiên chơi bỉ ổi quá. . . bỗng dưng cảm thấy Lý Hiên phong độ ở đây như OOC vậy. . .
 

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#57
Gái nói làm mình cũng máu lên đi đọc lại trận tân binh khiêu chiến đó =))

Nhưng mà đọc lại thấy trận đó Lý Hiên chơi bỉ ổi quá. . . bỗng dưng cảm thấy Lý Hiên phong độ ở đây như OOC vậy. . .

Ko bỉ ổi đâu mà. Trc đó Cao thắng Vương rồi ai biết dc Vi Thảo còn dấu bài gì. Lỡ Lý Hiên nương mà thua trận thì sẽ ảnh hưởng tới cả team Hư Không vì tốt xấu gì ổng cũng là đội trưởng mà :v .

Cơ mà cũng có khi ở LM lâu ổng bị bôi đen ồi.
 

Vịt Xinh Xắn

Giữa hồ băng ngẫm nhân sinh vỡ nát...
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
475
Số lượt thích
2,837
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Chow Chow ^_^/(Lão Lâm nữa hí hí)
#58
Chỉ có trận đánh giữa 2 người hiểu nhau vô cùng mới hung hiểm như thế. Quá mỹ!!!
 

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#59
có khi nào đọc xong fic này mình chuyển qua team Hư Không không nhỉ:unsure::unsure::unsure::unsure:
càng ngày càng thấy yêu anh đội trưởng ấm áp, anh Lí Hiên nhiệt tình, Ngô nữ sĩ ngầu chất, còn có đồng chí Lí Tấn loi choi dễ cưng quá đi!!!!!! :love::love::love:
 

Túc Liên

Enthusiastic Dramatist
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
243
Số lượt thích
1,474
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tranh, Quả, Nhu, Tú, Kỳ
#60
Ko bỉ ổi đâu mà. Trc đó Cao thắng Vương rồi ai biết dc Vi Thảo còn dấu bài gì. Lỡ Lý Hiên nương mà thua trận thì sẽ ảnh hưởng tới cả team Hư Không vì tốt xấu gì ổng cũng là đội trưởng mà :v .

Cơ mà cũng có khi ở LM lâu ổng bị bôi đen ồi.
Cảm ơn gái đã động viên mình vững tâm ;___; Đúng là tân binh khiêu chiến bản chất vốn là "diễn", nhưng tiền bối hoàn toàn không được phép thua, như Diệp cũng phải dốc toàn lực để thắng Chu thôi. Lý Hiên không biết đối thủ lúc đó là Kiều ra sao, cẩn trọng thế cũng hợp lý.

Xin phép rút lại câu OOC ở trên ;___;
 

Bình luận bằng Facebook