- Bình luận
- 238
- Số lượt thích
- 908
- Location
- lò nướng bánh
- Team
- Hô Khiếu
- Fan não tàn của
- Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
Tên truyện: Size tình nhân
Tác giả: YuuMelancholic110297
Biên tập: Crying Devil
Thể loại: đồng nhân Toàn chức cao thủ, BG, đoản văn, hơi OOC
CP: Đường Hạo x Thư Khả Di (Đường Di), có hint Tường Hân (Tôn Tường x Thư Khả Hân)
Tình trạng bản gốc: hoàn thành
Tình trạng biên tập: hoàn thành
-Warning: crackship crackship crackship. Chuyện quan trọng cần nói ba lần!!!
(*Fic được dịch từ tiếng Anh)
_______________________________________
Mùa giải thứ mười kết thúc sớm bất ngờ với hai câu lạc bộ Yên Vũ và Hô Khiếu, vì vậy hai bên có kế hoạch kết hợp cùng tổ chức event giải tỏa căng thẳng cho tuyển thủ tại Nam Kinh.
Đường Hạo ngồi xổm trước cổng chiến đội Hô Khiếu, miệng vẫn ngậm que kem, bên cạnh là Triệu Vũ Triết không ngừng giải thích lý do đánh thua Sở Vân Tú lúc chiều, còn có Lâm Phong luôn giữ im lặng, thi thoảng mới ngẩng đầu phụ họa một câu.
Từ xa truyền đến tiếng guốc đánh lộc cộc lên thềm nhà, cùng một giọng nữ cao vút. "Đường Tam Tạng!"
Người tới là một cô gái trẻ. Cô giống như là vừa tắm xong, mái tóc dài vẫn còn ướt nước thả xõa sau lưng, thi thoảng đung đưa theo bước chân.
"Khả Di. Cô có vấn đề gì?" Đường Hạo không quay đầu lại, đứng lên đem que kem bỏ ra khỏi miệng, gầm gừ một câu. Đến tận lúc Thư Khả Di chạy qua mặt Triệu Vũ Triết tới đứng bên cạnh, hắn mới liếc mắt nhìn một cái.
"Này," Thư Khả Di lấy ra từ trong túi vài tờ tiền lẻ, hếch mặt lên nhìn Đường Hạo, "Gần đây có quán trà sữa đúng không? Tôi không biết đường, mua giúp tôi đi."
Đường Hạo nhíu nhíu mày nhìn cô, rốt cuộc vẫn cầm lấy tờ tiền lẻ, im lặng một hồi mới mở mồm càu nhàu. "Cô ... Điểu Bất Đê Đầu, vì cái gì muốn uống lại không tự đi mà mua đi?"
"A a, anh có biết bây giờ đã là mấy giờ tối rồi không? Tôi con gái lại không quen đường, đi dễ gặp nguy hiểm lắm." Thư Khả Di giậm giậm chân, dáng vẻ như đang sốt ruột.
"Nguy hiểm? Đanh đá như cô còn có thể gặp nguy hiểm gì chứ?" Đường Hạo quẳng que kem vào thùng rác tái chế, làu bà làu bàu một hồi. "Không muốn đi một mình có thể gọi chị cô đi cùng. Chị cô đâu?"
"Ở trong phòng, đang nhắn tin với tên vàng hoe rồi." Khả Di bĩu bĩu môi, lại trừng mắt với hắn. "Mà tôi nhờ anh đi mua một chút, chẳng lẽ không được sao?"
Đường Hạo ngửa cổ ra đằng sau một lát, sau đó vặn vặn cổ, đem tờ tiền Khả Di đưa cho vào túi. Hắn nhíu mày, quay sang phía Triệu Vũ Triết cùng Lâm Phong thông báo. "Anh đi ra phố đây."
Sau đó, hắn thực sự đi.
Triệu Vũ Triết trố mắt nhìn vẻ thỏa mãn trên mặt Thư Khả Di. Hắn có phải ức vụ thua hồi chiều quá nên bây giờ đầu óc không được thanh tỉnh hay không? Con nhỏ Thư Khả Di gọi đội trưởng là Đường Tam Tạng, đội trưởng cũng không mảy may tức giận, còn ngoan ngoãn nghe nhỏ sai bảo đi mua trà sữa, còn đặt biệt danh ... Chờ đã, có phải hắn để ý quá nhiều rồi hay không? Sao đội trưởng vừa nghe giọng đã nhận ra cô ta là Khả Di vậy? Hắn thấy giọng cô ta và chị sinh đôi Thư Khả Hân giống nhau như đúc, kể cả ngoại hình cũng dễ nhầm lẫn... đội trưởng mắt tinh vậy?
Triệu Vũ Triết quay đầu nhìn Lâm Phong, có phải mày cũng nghĩ giống tau không? ...
Thư Khả Di còn không có vào phòng, một hai trèo lên cái ghế đá gần đó ngồi, lôi điện thoại ra chơi chém hoa quả. Lại không hiểu vì sao tay cứ run run, chém hụt hoài.
Là do vừa rồi đưa tiền lỡ chạm phải tay hắn sao? Thư Khả Di bất giác đỏ mặt, đầu lắc liên tục. Cô cố gắng ổn định tâm lý, lại không biết vì sao càng khiến trái tim đập mạnh hơn.
Đừng có như vậy ... thích một cách vừa phải thôi chứ.
Nếu không ... sẽ không biết cách thể hiện ...
Hắt xì, lắc đầu mạnh quá khiến tóc cứ liên tục bay qua bay lại trước mũi, ngứa kinh khủng. Thư Khả Di đặt điện thoại lên đùi, tay đưa lên xoa xoa mũi, lại thấy cả mặt đều nóng thật nóng ...
"Tắm xong ra ngoài đường ngồi hóng gió, Điểu Bất Đê Đầu, cô cũng thông minh thật đấy." Không biết từ lúc nào Đường Hạo đã xuất hiện ngay trước mặt cô, tay còn cầm theo một cái túi. "Trà sữa của cô." Hắn đưa thẳng.
Thư Khả Di nhận lấy cái túi, mở ra ngó ngó, cắn cắn răng, ngay lập tức hoạnh họe. "Anh... tôi nói anh mua trà sữa liền chỉ mua một cốc thôi sao? Tôi cùng chị Hân có hai người đó."
"Cho cô nhìn lại. Hai ống hút, tôi mua là mua cốc tình nhân." Đường Hạo đáp. "Cô và chị cô cứ uống thoải mái." Sau đó hắn đặt tay lên đầu gối, giống như chuẩn bị đứng lên.
"Chờ đã ..." Thư Khả Di giống như vẫn chưa hết nghiện hành Đường Hạo, cắn cắn răng lần nữa, lớn tiếng gọi. "Anh ... thật ra thì chị Khả Hân không có uống được cái gì khác ngoài nước lọc và sáu quả óc chó đâu ..."
Cô đem hai cái ống hút chọc vào trong cốc, có vẻ ngượng ngùng đẩy về phía Đường Hạo. Giờ phút này, Khả Di không dám nhìn thẳng mặt hắn nữa, chỉ dám len lén nhìn.
Mong rằng hắn có đủ thông minh để hiểu. Thư Khả Di không ngừng niệm câu này trong đầu. Xin lỗi đi tiểu thư, logic của cô không phải sinh ra chỉ để chị song sinh của cô hiểu sao?
Đường Hạo quả nhiên chẳng hiểu hành động này có ý gì, nhưng là vẫn rướn người tiến tới. Hắn cầm lấy bàn tay Thư Khả Di, đem cốc trà sữa ghé sát miệng mình, trực tiếp ngậm cả hai cái ống hút vào miệng.
"Đúng rồi, vừa nãy tiền cô đưa, chỉ đủ mua một phần thường thôi, size tình nhân là tôi bù tiền vào đấy."
.
.
.
END
Tác giả: YuuMelancholic110297
Biên tập: Crying Devil
Thể loại: đồng nhân Toàn chức cao thủ, BG, đoản văn, hơi OOC
CP: Đường Hạo x Thư Khả Di (Đường Di), có hint Tường Hân (Tôn Tường x Thư Khả Hân)
Tình trạng bản gốc: hoàn thành
Tình trạng biên tập: hoàn thành
-Warning: crackship crackship crackship. Chuyện quan trọng cần nói ba lần!!!
(*Fic được dịch từ tiếng Anh)
_______________________________________
Mùa giải thứ mười kết thúc sớm bất ngờ với hai câu lạc bộ Yên Vũ và Hô Khiếu, vì vậy hai bên có kế hoạch kết hợp cùng tổ chức event giải tỏa căng thẳng cho tuyển thủ tại Nam Kinh.
Đường Hạo ngồi xổm trước cổng chiến đội Hô Khiếu, miệng vẫn ngậm que kem, bên cạnh là Triệu Vũ Triết không ngừng giải thích lý do đánh thua Sở Vân Tú lúc chiều, còn có Lâm Phong luôn giữ im lặng, thi thoảng mới ngẩng đầu phụ họa một câu.
Từ xa truyền đến tiếng guốc đánh lộc cộc lên thềm nhà, cùng một giọng nữ cao vút. "Đường Tam Tạng!"
Người tới là một cô gái trẻ. Cô giống như là vừa tắm xong, mái tóc dài vẫn còn ướt nước thả xõa sau lưng, thi thoảng đung đưa theo bước chân.
"Khả Di. Cô có vấn đề gì?" Đường Hạo không quay đầu lại, đứng lên đem que kem bỏ ra khỏi miệng, gầm gừ một câu. Đến tận lúc Thư Khả Di chạy qua mặt Triệu Vũ Triết tới đứng bên cạnh, hắn mới liếc mắt nhìn một cái.
"Này," Thư Khả Di lấy ra từ trong túi vài tờ tiền lẻ, hếch mặt lên nhìn Đường Hạo, "Gần đây có quán trà sữa đúng không? Tôi không biết đường, mua giúp tôi đi."
Đường Hạo nhíu nhíu mày nhìn cô, rốt cuộc vẫn cầm lấy tờ tiền lẻ, im lặng một hồi mới mở mồm càu nhàu. "Cô ... Điểu Bất Đê Đầu, vì cái gì muốn uống lại không tự đi mà mua đi?"
"A a, anh có biết bây giờ đã là mấy giờ tối rồi không? Tôi con gái lại không quen đường, đi dễ gặp nguy hiểm lắm." Thư Khả Di giậm giậm chân, dáng vẻ như đang sốt ruột.
"Nguy hiểm? Đanh đá như cô còn có thể gặp nguy hiểm gì chứ?" Đường Hạo quẳng que kem vào thùng rác tái chế, làu bà làu bàu một hồi. "Không muốn đi một mình có thể gọi chị cô đi cùng. Chị cô đâu?"
"Ở trong phòng, đang nhắn tin với tên vàng hoe rồi." Khả Di bĩu bĩu môi, lại trừng mắt với hắn. "Mà tôi nhờ anh đi mua một chút, chẳng lẽ không được sao?"
Đường Hạo ngửa cổ ra đằng sau một lát, sau đó vặn vặn cổ, đem tờ tiền Khả Di đưa cho vào túi. Hắn nhíu mày, quay sang phía Triệu Vũ Triết cùng Lâm Phong thông báo. "Anh đi ra phố đây."
Sau đó, hắn thực sự đi.
Triệu Vũ Triết trố mắt nhìn vẻ thỏa mãn trên mặt Thư Khả Di. Hắn có phải ức vụ thua hồi chiều quá nên bây giờ đầu óc không được thanh tỉnh hay không? Con nhỏ Thư Khả Di gọi đội trưởng là Đường Tam Tạng, đội trưởng cũng không mảy may tức giận, còn ngoan ngoãn nghe nhỏ sai bảo đi mua trà sữa, còn đặt biệt danh ... Chờ đã, có phải hắn để ý quá nhiều rồi hay không? Sao đội trưởng vừa nghe giọng đã nhận ra cô ta là Khả Di vậy? Hắn thấy giọng cô ta và chị sinh đôi Thư Khả Hân giống nhau như đúc, kể cả ngoại hình cũng dễ nhầm lẫn... đội trưởng mắt tinh vậy?
Triệu Vũ Triết quay đầu nhìn Lâm Phong, có phải mày cũng nghĩ giống tau không? ...
Thư Khả Di còn không có vào phòng, một hai trèo lên cái ghế đá gần đó ngồi, lôi điện thoại ra chơi chém hoa quả. Lại không hiểu vì sao tay cứ run run, chém hụt hoài.
Là do vừa rồi đưa tiền lỡ chạm phải tay hắn sao? Thư Khả Di bất giác đỏ mặt, đầu lắc liên tục. Cô cố gắng ổn định tâm lý, lại không biết vì sao càng khiến trái tim đập mạnh hơn.
Đừng có như vậy ... thích một cách vừa phải thôi chứ.
Nếu không ... sẽ không biết cách thể hiện ...
Hắt xì, lắc đầu mạnh quá khiến tóc cứ liên tục bay qua bay lại trước mũi, ngứa kinh khủng. Thư Khả Di đặt điện thoại lên đùi, tay đưa lên xoa xoa mũi, lại thấy cả mặt đều nóng thật nóng ...
"Tắm xong ra ngoài đường ngồi hóng gió, Điểu Bất Đê Đầu, cô cũng thông minh thật đấy." Không biết từ lúc nào Đường Hạo đã xuất hiện ngay trước mặt cô, tay còn cầm theo một cái túi. "Trà sữa của cô." Hắn đưa thẳng.
Thư Khả Di nhận lấy cái túi, mở ra ngó ngó, cắn cắn răng, ngay lập tức hoạnh họe. "Anh... tôi nói anh mua trà sữa liền chỉ mua một cốc thôi sao? Tôi cùng chị Hân có hai người đó."
"Cho cô nhìn lại. Hai ống hút, tôi mua là mua cốc tình nhân." Đường Hạo đáp. "Cô và chị cô cứ uống thoải mái." Sau đó hắn đặt tay lên đầu gối, giống như chuẩn bị đứng lên.
"Chờ đã ..." Thư Khả Di giống như vẫn chưa hết nghiện hành Đường Hạo, cắn cắn răng lần nữa, lớn tiếng gọi. "Anh ... thật ra thì chị Khả Hân không có uống được cái gì khác ngoài nước lọc và sáu quả óc chó đâu ..."
Cô đem hai cái ống hút chọc vào trong cốc, có vẻ ngượng ngùng đẩy về phía Đường Hạo. Giờ phút này, Khả Di không dám nhìn thẳng mặt hắn nữa, chỉ dám len lén nhìn.
Mong rằng hắn có đủ thông minh để hiểu. Thư Khả Di không ngừng niệm câu này trong đầu. Xin lỗi đi tiểu thư, logic của cô không phải sinh ra chỉ để chị song sinh của cô hiểu sao?
Đường Hạo quả nhiên chẳng hiểu hành động này có ý gì, nhưng là vẫn rướn người tiến tới. Hắn cầm lấy bàn tay Thư Khả Di, đem cốc trà sữa ghé sát miệng mình, trực tiếp ngậm cả hai cái ống hút vào miệng.
"Đúng rồi, vừa nãy tiền cô đưa, chỉ đủ mua một phần thường thôi, size tình nhân là tôi bù tiền vào đấy."
.
.
.
END
Last edited: