Hoàn [SMQ's Birthday 2018] [Tán trung tâm] Kim Bài Sát Thủ

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,842
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#1

Kim Bài Sát Thủ

Toàn Chức Cao Thủ đồng nhân
Tác giả: Chianti
Status: One-shot
Match up: Tô Mộc Thu vs Dương Thông
Tô Mộc Thu trung tâm, ngoài ra có đề cập nhiều nhân vật khác.
Tuyến thời gian: Cuối mùa một, một ngày trước khi cập nhật mùa hai.
(Tuyến thời gian và cốt truyện nối liền với fic [Chu - Tán] Kế Thừa, khuyến khích đọc nó trước để hiểu rõ hơn mối quan hệ giữa các nhân vật)
Mọi kĩ năng đều được kham khảo từ: Vinh Quang Kỹ Năng Tập, lỡ mọi người có quên tác dụng của kĩ năng nào có thể vô đó xem lại.

.

Viết tặng sinh nhật @Tán Ô Nhỏ 17/10 cùng Tô Mộc Thu 21/10.

-----------------------
Tin hệ thống: Bạn nhận được tin nhắn mật từ Sách Khắc Tát Nhĩ

Người nọ nhìn thấy tin này có chút nghi hoặc, lão đại Lam Khê Các cũng có ngày phải dùng tới dịch vụ của mình? Thay vì cảm thấy khó khăn trong việc kì kèo giá cả, mục tiêu mà các ông lớn cần thủ tiêu đoán chắc sẽ khó nuốt. Hắn do dự không biết nên chấp chận tin nhắn hay không…

Phải, hắn là kẻ chuyên ám sát theo yêu cầu – tựa xưng Kim Bài Sát Thủ. Nguyên tắc làm việc rất đơn giản, chỉ cần ra giá hợp lí, con mồi nào cũng không thành vấn đề. Trước khi thành danh trong Vinh Quang, hắn chỉ là kẻ nhận giải quyết ân oán cá nhân giữa những người chơi thường, người ta thường thuê hắn giết một kẻ nào đó cho bỏ ghét. Sau nhiều tháng chơi game như vậy, hắn được các ông lớn để ý, ra giá cao với nhiệm vụ ám sát các đoàn trưởng đoàn tinh anh trước những trận cướp boss. Hắn nhanh chóng trở thành một nhân tố quan trọng ảnh hưởng lợi thế chiến trường boss dã đồ, tin đồn về hắn lan ngày một xa.

Tính đến hôm nay, lần đầu hắn nhận được tin nhắn từ người nắm giữ một trong những thế lực lớn nhất Vinh Quang – Sách Khắc Tát Nhĩ, hội trưởng Lam Khê Các. Thoạt đầu thoáng chùn tay, sau hắn lại nghĩ về chiến lợi phẩm sẽ có ích cho công cuộc nghiên cứu của mình, mạnh dạn click chấp nhận cuộc hội thoại.

Lúc bấy giờ, người ta chỉ biết đến bốn nhân vật sử dụng vũ khí bạc: Nhất Diệp Chi Thu, Đại Mạc Cô Yên, Sách Khắc Tát Nhĩ và Quét Đất Dâng Hương. Không phải nghi ngờ, toàn đại lục Vinh Quang kẻ nào cũng thèm thuồng những món vũ khí vừa mạnh vừa bí ẩn thấp lánh chữ bạc kia. Vinh Quang máy chủ một thấm thoát đã trải qua một năm, người chơi bắt đầu có hứng thú với chức năng chế tạo trang bị ngày một nhiều. Đó là chuyện không của riêng ai, hắn cũng cần vật liệu hiếm cho vũ khí của mình.

Sách Khắc Tát Nhĩ (15:03): Mục tiêu: Thu Mộc Tô, thù lao cho mày ra giá.

*** (15:16): Khó đấy, list vật liệu này chắc là giá chuẩn nhất rồi. *insert tệp “vật liệu”

Sách Khắc Tát Nhĩ (15:20): Mày làm sát thủ hay làm ăn cướp? Bỏ mấy món 2 3 và 6 đi, còn lại không thành vấn đề.

*** (15:20): Thế bỏ 2 và 3 thôi, 6 buộc phải có. Quan trọng hơn, sao lại là Thu Mộc Tô mà không phải Nhất Diệp Chi Thu hay ai khác? Ông có ý đồ gì?

Sách Khắc Tát Nhĩ (15:21): Hờ, nói cho mày cũng không phải vấn đề gì to tát. Ngày mai, khi máy chủ hai ra mắt, Vinh Quang sẽ cập nhật thêm ba phó bản cấp 50 cùng vài phó bản 55 nữa. Tao cần mày hạ điểm kinh nghiệm của Thu Mộc Tô xuống cấp 49, cho nó không đủ tiêu chuẩn đánh bản. Lợi dụng thời gian bảo trì, nó sẽ càng không kịp cày cấp lại. Cứ như vậy, các kỉ lục clear đầu phó bản sẽ vào tay Lam Khê Các của lão phu!

*** (15:23): Thế thì kẻ đáng giết phải là Nhất Diệp Chi Thu chứ? Tỉ lệ thắng đấu trường 100%, không nghi ngờ chính là kẻ mạnh nhất toàn Vinh Quang chứ đừng nói Gia Vương Triều, sao lại phải nhọc tâm hạ bệ một kẻ chưa đến 70% tỉ lệ thắng như Thu Mộc Tô?

Sách Khắc Tát Nhĩ (15:24): Mày ngây thơ lắm! Nhất Diệp Chi Thu chỉ biết đánh đấm trong đấu trường, Thu Mộc Tô trình cao không kém, lại là kẻ thường xuyên sáng tạo đấu pháp phá bản. Nói về phó bản, Gia Vương Triều Thu Mộc Tô không có đối thủ!

*** (15:26): Thế ông có quá ấu trĩ khi chỉ giết Thu Mộc Tô không? Tài khoản là vật chết, hắn có thể log acc khác, thay trang bị vào cày kỉ lục như thường.

Sách Khắc Tát Nhĩ (15:27): Mày không biết, nếu đó là công hội khác thì tao ra tay như vậy đúng ngu, nhưng đây là Gia Vương Triều. Trên bảng kỉ lục, công hội Gia Vương Triều, tên Nhất Diệp Chi Thu và Thu Mộc Tô luôn đứng cạnh nhau. Kỉ lục mà thiếu một trong hai cái tên đó liền không phải kỉ lục của Gia Vương Triều đánh ra nữa.

*** (15:30): …deal.

“Hai cái tên luôn đặt cạnh nhau, thiếu một cái liền không thể xem đó là kỉ lục à…” Tên sát thủ lầm bầm.

-----------------------

Vinh Quang!

Hai chữ Vinh Quang óng ánh vàng nhảy ra trước màn hình máy tính Tô Mộc Thu – lại thắng thêm một trận. Tính từ ngày vô tình quen được Chu Trạch Khải, mỗi ngày đều vào đấu trường train kĩ năng với nó đã sớm thành thói quen. Tô Mộc Thu nhìn ra cửa sổ, hoàng hôn đã phủ xuống khung cửa từng mảng nắng đo đỏ tự khi nào, sau nhiều giờ tập trung chơi game, cậu nhất thời không tìm được câu trả lời…

“Tiến bộ lắm! Chốt 16-4 trên 20 games đi, hôm nay đến đây thôi.” Tô Mộc Thu gửi Vô Thanh Thương một emo bật ngón cái.

“^^!” Vô Thanh Thương gửi lại một emo vẫy tay tạm biệt.

Đã quen nhau lâu như vậy, nhưng nó vẫn chat với mình cực kì kiệm lời và khách sáo. Điều này không khiến Tô Mộc Thu bận tâm, cơ mà mỗi khi đọc dòng chat của Chu Trạch Khải vẫn không tránh khỏi thoáng chốc tự vấn: Tên này rốt cuộc giao tiếp có vấn đề gì?

“Nấu cơm đê, nấu cơm đê!” Diệp Tu mở cửa vào nói lớn, phá vỡ mạch suy tư của Tô Mộc Thu. Theo sau Diệp Tu đi vào là Tô Mộc Tranh, vừa được Diệp Tu đón từ trường về.

“Hơ, coi lại thời khóa biểu đê, hôm nay lượt của mày.” Tô Mộc Thu chỉ vào bảng phân công dán trên tường trước mặt Diệp Tu.

“Nhà hết mì rồi, không phải quy định khi hết mì thì ai biết nấu cơm sẽ phải làm bữa tối à?” Diệp Tu hất hàm.

“Nà ní? Quy định vớ vẩn đó đứa nào đặt ra vậy? Hết mì thì té đi mua, sao mày không mua trên đường từ trường về? Tí tao phải dẫn đoàn đi đánh bản, đã hứa với anh em rồi.” Tô Mộc Tu vẻ mặt đầy chấm hỏi.

“Ơ thì… không phải tiền mày cầm hết à? Tao ở nhờ chớ có phải chủ nhà quái đâu? Nên thôi, thông qua luật mới đi. Đoàn đó để tao gánh.” Diệp Tu vẫn trơ bộ mặt thiếu đánh như trước.

“Không cần thiết, bơi vào đấu trường làm trận đi, thằng nào thua thì nấu bữa tối nay.” Tô Mộc Thu quả quyết, giơ nấm đấm lên trước.

Diệp Tu định tiếp chiêu, nhưng thoáng thấy nắm của Tô Mộc Thu có phát giật nhẹ, là triệu chứng mỏi cơ do thao tác quá nhiều. Cũng phải, thói quen đập nhau đến long chuột lở phím hằng ngày trong đấu trường với thằng thiện xạ nào đấy không nằm ngoài tầm quan sát của Diệp Tu. Nhắm mắt cũng biết Tô Mộc Thu sau 20 trận thao tác cường độ cao đã mỏi nhừ…

“Thôi, nay Diệp-rộng lượng-Tu này tha cho mày vậy.” Diệp Tu tặc lưỡi.

“Đù, cũng đến ngày biết sợ Thương Thần này rồi hả? Nhùng luôn bây ơi~.” Tô Mộc Thu được đà trào phúng.

“Xùy xùy, Mộc Tranh, đi mua mì với anh, tí anh mua kem hai đứa ăn thôi, để hắn ở nhà ăn hành một mình đi.” Diệp Tu trực tiếp ném bơ cho Tô Mộc Thu, dẫn theo Mộc Tranh chưa kịp thay đồng phục đã lại phải ra khỏi nhà theo tiếng gọi que kem.

“Không tiễn, nhớ đóng cửa.”

Tô Mộc Thu vờ cắm mặt vào màn hình máy tính cho đến khi nghe tiếng “cạch” – cửa đóng. Cậu ngoảnh đầu nhìn về phía cánh cửa vừa khép, chỉ còn lại một mình trong phòng, tay cậu cứ thế khép hờ… Hừ, giấu kĩ thế mà hắn vẫn phát hiện, khả năng quan sát thần cấp ra tới đời thực cơ à… Quả thật nếu đánh, Tô Mộc Thu không nghĩ mình sẽ thắng. Thôi vậy, đại lục Vinh Quang lại tránh được một trận chiến kinh thiên động địa, âu cũng là điều tốt.

Ý! Nãy giờ bận đối phó võ mồm với Diệp Tu, giờ nhìn vào màn hình thật mới thấy cả Thu Mộc Tô cùng Vô Thanh Thương nãy giờ chưa ai ra khỏi đấu trường, để bọn nhỏ nghe qua cuộc đối thoại này rồi, aiz, hỏng cả một thế hệ… Tô Mộc Thu lắc đầu.

“Đừng để ý đoạn đối thoại vừa rồi nhé, anh đi đánh bản đây.” Nói xong, Tô Mộc Thu đưa tay định ấn thoát.

“Khoan…” Chu Trạch Khải không chat mà lại lên tiếng.

“Hở?” Tô Mộc Thu cảm thấy may mắn stop kịp.

“Kim Bài Sát Thủ… còn một người…” Dứt câu, Chu Trạch Khải lập tức rời khỏi.

Tô Mộc Thu đơ ra ba giây, nó nói vậy là ý gì? Kim Bài Sát Thủ, đương nhiên đã từng nghe qua, nói vậy… chúng đang nhắm vào mình à? Để cho chắc, Tô Mộc Thu mở một topic về Kim Bài Sát Thủ trên diễn đàn tìm kiếm thêm tí thông tin.

Theo tổng hợp của người chơi, Kim Bài Sát Thủ là nhóm gồm hai sát thủ chứ không phải chỉ một như người ta vẫn tưởng. Hai tên này rất dễ nhận dạng, một tên thiện xạ chuyên núp lùm đánh phủ đầu, trình cực cao; tên còn lại chơi thích khách, kì lạ thay, hắn lúc nào cũng đón đầu con mồi, đường đường chính chính đoạt mạng, chưa bao giờ đánh lén.

Tô Mộc Thu bắt đầu thấy nhân sinh thật thú vị, thiện xạ đánh lén hình như mình gặp ở đâu rồi… Cơ mà thích khách đánh chính diện quả thực lần đầu mới nghe… Ồ, lướt xuống dưới còn có các nạn nhân kể lại tình tiết… Ồ, có cả ID của hai kẻ đó…

“Hội phó, anh đâu rồi, anh em tập trung cả rồi!!!!!” Một người chơi trong công hội nhắn cho cậu.

“Ấy chết tui quên, tới liền tới liền!” Tô Mộc Thu quên bén phải đi phụ công hội đánh bản, vội vàng khép lại trang diễn đàn, cậu khiển nhân vật ra khỏi thành.

Hiện tại người chơi tan ca vào game rất nhiều, đường chính vào thành mới đó đã kín mít, Thu Mộc Tô chọn một ngay con đường mòn nhỏ vắng người qua lại, cứ thể thẳng tiến về khu luyện cấp có phó bản kia.

Chưa đi được bao lâu đã thấy một nhân vật thích khách trong trạng thái idle ngồi thiền giữa đường. Đường mòn không quá rộng, chỉ vừa đủ cho hai nhân vật song song vượt qua nhau. Nên khi có nhân vật chắn giữa đường, người khác buộc phải vòng qua hai bên, phía bìa rừng.

Nhà phát hành game Vinh Quang làm game rất chân thực, mùa trong game cũng khớp theo mùa trong năm ngoài đời, giờ là mùa đông, cây cối xung quanh trơ trọi, thỉnh thoảng lại có vài chiếc lá úa lả tả bay.

“Đến rồi à…” Nhanh hơn cả 5cm/s, chiếc lá kia chưa kịp chạm đất, Tô Mộc Thu đã hiểu rõ sự tình.

Một thiện xạ đánh lén, một thích khách đánh chính diện.

Não Tô Mộc Thu rất nhanh flashback về mùa xuân năm nay, gặp Vô Thanh Thương, do khả năng giao tiếp có hạn của nó, cậu chưa bao giờ có cơ hội hỏi ra vì cớ gì lần đó nó lại nổ súng vào đầu mình. Và hiện tại, ngồi trước mặt mình lại là một thích khách. Cậu đã chọn đường vắng người, di chuyển cũng nhanh hơn người chơi thường rất nhiều, nếu không có tình báo vị trí từ trước và trình di chuyển ngang hàng, thì đến thích khách cũng khó bắt kịp thiện xạ của Thương Thần chân chính.

“Chu Trạch Khải… chú mày mách nước cho cả hai bên à…” Tô Mộc Thu thở dài chán nản, nhìn từng chiếc lá một lảo đảo rơi trước mặt đối thủ, ID của hắn đập rõ vào mắt.

Phong Cảnh Sát.

Tên thích khách hướng mắt nhìn theo chiếc lá chao liệng, từng chút từng chút một tiếp cận mặt đất, hai tay nắm lấy chuôi của hai thanh dagger. Thu Mộc Tô cũng thao tác tương tự, không gian bỗng dưng nghẹn lại, dường như thứ duy nhất chuyển động chỉ còn mỗi chiếc lá kia thôi…

Chạm đất!

Cả hai không hẹn mà di chuyển cùng một lúc, Thu Mộc Tô là thiện xạ, đương nhiên sẽ tấn công trước chiếm thế thượng phong. Nhưng thích khách nào phải loại chân ngắn, ngược lại, là nghề di chuyển nhanh nhất Vinh Quang.

Hồ Quang Thiểm!

Tiếng đạn vừa nổ, Phong Cảnh Sát đã lao người theo tia sáng phóng tới trực diện đối mặt Thu Mộc Tô. Hành động đường đường chính chính đối mặt với con mồi của hắn lộ rõ sự tự tin cao ngất ngưỡng mà không người chơi thích khách nào có được – hắn không lợi dụng kĩ năng thức tỉnh của thích khách là Nghệ Thuật Ám Sát (+20% dmg khi đâm sau lưng) kết hợp với Tấn Công Chỗ Hiểm để gây sát thương phủ đầu. Chỉ có những kẻ biết mình sẽ luôn out trình đối phương mới dám hổ báo vậy, đó không phải cách đánh khôn ngoan, nhưng thể hiện rõ cái ngông của một tên thích khách trình cao trẻ tuổi.

Cùng với buff Tăng Tốc, Phong Cảnh Sát lao lên nhanh không khác gì đạn bắn, Tô Mộc Thu với dual pistol vừa phi súng vừa kite nhưng thật khó để cản thế tới của tên sát thủ. Với kĩ năng aim hai súng kinh điển của mình, mỗi hit trúng đều rất quan trọng, do đạn của hệ thiện xạ luôn tồn tại lực xung chấn nếu trúng đích.

Ấy vậy mà Phong Cảnh Sát cứ thế xem như không, kiên trì lạng lách lao lên, cách hắn lợi dụng tốc độ di chuyển vừa nhanh lại vừa ranh, né đạn cực kì thuần thục. Không phải nói, đây chắc chắn đến từ kinh nghiệm phong phú trong việc tiếp cận những con mồi tay dài, tích lũy dần theo phong cách đánh thích khách của chính hắn.

Tiếp cận chỉ là vấn đề thời gian, thích khách có rất nhiều kĩ năng dịch chuyển tầm ngắn, một khi để bị tiếp cận sẽ cực kì khó nắm bắt vị trí mà hắn sẽ tấn công vào. Người chơi thường vốn sợ nhất điểm này, lúc đấy sẽ phải phán đoán, xoay góc nhìn liên tục đến hoa cả mắt.

Hồ Quang Thiểm!

Kĩ năng vừa hồi, Phong Cảnh Sát lập tức sử dụng, đưa nhận vật bất ngờ đến ngay trước mặt Thu Mộc Tô. Không dừng lại ở đó dual dagger trên tay Phong Cảnh Sát đan xen lẫn nhau, đâm thẳng tới: Đâm Chéo Tay! Kĩ năng này sẽ gây hiệu ứng làm chậm cho đối phương nếu người chơi thích khách sử dụng song kiếm hoặc song đao.

Vì điểm đặc biệt này, không ít người tập chơi thích khách đổ xô dùng song đao/song kiếm, nhưng một thời gian sau thì hầu như không còn gặp ai chơi thích khách hai tay hai kiếm nữa, do mức độ xử lí quá cao, không ai theo kịp tiết tấu hai kiếm cùng lúc, đành yên phận tập chơi một kiếm. Theo như kiến thức hiện có về thích khách của Tô Mộc Thu, người chơi thích khách dùng dual dagger duy nhất khiến cậu khó khăn chỉ có mỗi… Diệp Tu.

Tên này, có lẽ sẽ là cái tên thứ hai, với khả năng căn khoảng cách sử dụng chiêu thức chuẩn đến vi khuẩn cũng phải gật gù. Sau Hồ Quang Thiểm là một Đâm Chéo Tay vừa nhanh vừa khó né. Đúng vậy, nếu để chiêu đến trước mặt mới nhận ra thì không thể né, nhưng Tô Mộc Thu không phải gà mờ chưa từng đụng độ một thích khách vững trình. Hit này đã được dự đoán sẵn trong đầu. Trước khi dao tới, người Thu Mộc Tô bất ngờ trượt dài.

Trượt Đất!

Trong nháy mắt, Phong Cảnh Sát lập tức hủy chiêu, linh hoạt xoay ngược một trong hai cây dagger đang chỉa ra phía trước theo hướng ngược lại, đâm ngược. Tô Mộc Thu trong lúc trượt thân vẫn không quên xả đạn ngược lại.

Phong Cảnh Sát không vội, khiển nhân vật nhảy né đạn. Hệ ám dạ như thích khách hay ninja thường có khả năng bật nhảy cao hơn các nghề khác, những nhân vật đó vốn có độ linh hoạt cao, phi thân liền có thể né được một loạt đạn.

Mục tiêu trên không trung là mục tiêu chết, chỉ có trọng lực tác động cho nhân vật rơi xuống, phó mặc cho kẻ khác nhắm bắn. Tô Mộc Thu sao có thể bỏ lỡ cơ hội như vậy, cuối kĩ năng Trượt Đất, cậu lắp nhanh một viên Đạn Đông Cứng. Đừng hỏi sao luôn có những kĩ năng cấp thấp của chuyên gia đạn dược trong thanh kĩ năng của thiện xạ, đó là cách chơi của riêng Thương Thần Tô Mộc Thu, phát đạn tiếp theo cậu bắn ra mang theo hiểm họa gì? Không ai dám thử đưa ra câu trả lời!

Đoàng!

Phong Cảnh Sát đột ngột bật nhảy thêm một cái giữa không trung thành công né đạn. Kỹ năng thích khách: Bật Nhảy Không Trung! Cho phép thích khách nhảy cao thêm một lần ngay mid-air. Nối tiếp bật nhảy là một cú Đá Trên Không, thế xuống cực nhanh, nhắm thẳng Thu Mộc Tô mà đến.

Đoàng!

Hit đạn thường không đáng kể, Phong Cảnh Sát chấp nhận trade để cú đạp trúng đích. Thu Mộc Tô không né, trong tư thế nằm xoay ngược lại, chân cứ thế quét một cú đá đón đầu Phong Cảnh Sát.

Đá Xoáy! Và không phải cú Đá Xoáy thông thường, nó được thi triển trong tư thế nằm, yêu cầu độ chính xác timing đối thủ rơi xuống lại tăng thêm một bật.

Phong Cảnh Sát thấy không ổn, cú này trúng chắc, kĩ năng cận chiến của thiện xạ vốn ít, nhưng lại đè phần lớn những kĩ năng cận chiến thông thường của các nghề khác, hắn phải né, không thì sẽ bị Thu Mộc Tô đá cho sấp mặt trong tình huống hiện tại…

Không né được!? Nhìn vào thanh trạng thái… bị đông cứng rồi? Từ khi nào? Né được viên đạn đó rồi mà? Đó là hắn nghĩ vậy, thực tế thì viên đạn thứ hai mới là Đạn Đông Cứng! Hắn quên mất Thu Mộc Tô dùng dual pistol, viên đạn đầu tiên được bắn từ khẩu còn lại, đạn bình thường, khẩu có Đạn Đông Cứng được Tô Mộc Thu kiên nhẫn chờ Phong Cảnh Sát nhảy thêm một bước nữa mới bắn. Trong lúc nhảy, Phong Cảnh Sát vẫn đang xoay lưng về phía Thu Mộc Tô, nên không hề phân biệt được khẩu nào có Đạn Đông Cứng, viên đạn nào mới là trọng tâm cần né.

Thuận theo cú đá, Thu Mộc Tô quật ngã Phong Cảnh Sát, khiến hắn không tài nào chịu thân được. Chân đã đạp sẵn trên người, ngại gì không liên kích? Hai súng chỉa thẳng vào mặt bắn liên thanh, kỹ năng cưỡng chế của thiện xạ: Đạp Bắn!

Cây máu của Phong Cảnh Sát rút một đoạn đáng kể, thật không ngờ độ ranh mãnh của Thu Mộc Tô vượt xa sức tưởng tượng của hắn. Thao tác thần cấp không phải bàn cãi, cách đánh cũng chưa từng gặp bao giờ, cả trận Phong Cảnh Sát toàn dựa theo phản xạ mà xử lý tức thời, đối thủ này thuộc hàng không thể đoán trước. Quá mạnh!

Đạp Bắn kết thúc, Phong Cảnh Sát dưới chân Thu Mộc Tô bỗng dưng hóa thành khói tan biến. Tô Mộc Thu thừa biết đối phương sẽ dùng Thuật Phân Thân để thoát khỏi thế bất lợi, nhưng không ngờ hắn lại xuất hiện ngay trước mặt chứ không phải sau lưng.

“Tên này thật là…” Tô Mộc Thu hết biết nói gì.

Nhưng nó không đồng nghĩa với việc thiện xạ sẽ chiếm lại ưu thế cấu máu vốn có như ban đầu nữa, một khi đã bị tay ngắn tiếp cận, chỉ còn cách chống cự hết lực thôi. Chưa kể Phong Cảnh Sát còn là thích khách, hắn vẫn luôn chực chờ một cơ hội, một cơ hội nhất kích tất sát – sẽ không dễ dàng như đối phó các nghề cận chiến khác.

Phong Cảnh Sát bật buff Tấn Công Chỗ Hiểm, nhìn thấy trên người Thu Mộc Tô điểm yếu hại. Với buff này, nếu thích khách đánh vào chính xác điểm yếu trên cơ thể đối phương, có thể gây sát thương lên đến 200%. Sát thương cao đồng nghĩa độ khó cực cao, muốn thao tác đâm chính xác một điểm không phải dễ, chưa kể đối phương còn di chuyển liên tục, hơn tất cả, người di chuyển là kẻ có khả năng giữ vị trí tốt nhất game Vinh Quang thời bấy giờ – thiện xạ Thu Mộc Tô.

Phong Cảnh Sát liên tục sử dụng các kĩ năng dịch chuyển tầm ngắn như Blink Đâm vào Blink Dao, kết hợp thuật phân thân để liên tục xuất hiện đánh vào những vị trí khác nhau, nhằm đánh lạc không cho đối phương đoán ra vị trí điểm yếu mình thực sự nhắm vào.

Từng đợt di chuyển rộng, cùng tốc độ kinh người như vậy, hắn tin chắc đối thủ sẽ không theo kịp, vì khả năng flick-shot của đại thần cũng phải có giới hạn, chưa kể hắn phải aim đến hai khẩu lục. Nhưng không, hắn đã nhầm, Thu Mộc Tô không chỉ dùng flick-shot đơn thuần để đấu với hắn, mà kèm theo đó là một loạt kĩ năng cận chiến, xuất hiện ở đâu phản xạ tới đó, theo sít sao từng chuyển động của Phong Cảnh Sát.

Súng Cận Chiến!

Tên này rốt cuộc còn có thể mạnh tới mức nào? Chưa đến 70% tỉ lệ thắng đầu trường đây sao? Tuy lợi thế nằm trong tay kẻ cận chiến, nhưng không thể nói là áp đảo được. Hắn không tin trên đời cũng có kẻ đánh thiện xạ đến mức độ này, so với Chu Trạch Khải chắc phải hơn một bậc.

Cơ mà hắn vẫn còn át chủ bài, hiện tại đang nắm thế chủ động, tuy yếu máu nhưng vẫn dư dmg một hit hạ Thu Mộc Tô: Điểm yếu hại nằm ở sau lưng, cộng với nội tại +20% dmg của kĩ năng thức tỉnh Nghệ Thuật Ám Sát, nhiêu đây đủ kết liễu rồi.

Cơ hội, cái hắn cần là bắt lấy một sai sót từ Thu Mộc Tô.

Từ khi vừa đối đầu Súng Cận Chiến, Phong Cảnh Sát đã sớm lưu ý tiết tấu dùng kĩ năng cận chiến lẫn cách Thu Mộc Tô kiểm soát từng loạt đạn. Hắn đang chờ đủ kĩ năng cooldown, sẽ tiến hành đột phá trận đấu.

Cơ hội! Nhanh như chớp, Phong Cảnh Sát lướt nhanh ra sau lưng Thu Mộc Tô, cả hai xoay lưng vào nhau. Hắn đã tính rất kĩ, loạt đạn vừa rồi đã dứt, trong một khoảng thời gian vừa đủ cho hắn rút máu chơi Liều Mình Một Hit, Thu Mộc Tô sẽ không có khả năng nào deal thêm dmg đc. Ta thắng rồi!

Dao găm cầm ngược mang theo cú xọc tính bằng cả sinh mạng của Phong Cảnh Sát, hắn vừa xoay người vừa đâm, liền thấy trên lưng Thu Mộc Tô có gắn một gói thuốc nổ, bên trên có ghi số điện tử đang dần đếm ngược.

1, 0 , Bùm!

Bom Hẹn Giờ!

Xác Phong Cảnh Sát bị thổi bay một đoạn, hắn chết trong ngơ ngác… Tại sao ư? Làm sao kĩ năng cấp cao như Bom Hẹn Giờ của chuyên gia đạn dược lại có trên thanh kĩ năng của một thiện xạ? Không phải duy nhất chỉ có bốn người có vũ khí bạc hay sao?

Thời điểm đó, Phong Cảnh Sát không hề biết, người làm ra một trong bốn món bạc đó, chính là đối thủ của hắn hôm nay! Hắn đã thua như thế đấy…

Thỏ khôn đào ba hang, Tô Mộc Thu đã sớm phát hiện điểm yếu của mình nằm đâu trong lúc cò quay với đối thủ. Cậu cố tình điều chế tiết tấu, dẫn dắt Phong Cảnh Sát nghĩ rằng hắn sẽ có cơ hội vào thời điểm đấy, rồi âm thầm hẹn giờ cho kĩ năng mà không ai hay biết…

“Kim Bài Sát Thủ danh bất hư truyền, thật tiếc đối thủ của ông lại là tui” Tô Mộc Thu chat vào kênh chung, vì hồn ma sẽ tự động ngắt hệ thống voice mà không nghe được cậu nói.

Tô Mộc Thu muốn tranh thủ rush tới phó bản, nhưng sao tay ấn phím di chuyển lại có chút khó khăn, các ngón tay cứ tê cứng lại không nghe lời. Cậu chỉ đành thở dài, hôm nay làm việc quá sức như vậy mà chả nhận thêm một đồng thù lao nào…

-----------------------

Tô Mộc Thu nhìn đồng hồ, hai đứa kia đi mua mì gói kiểu gì, đã tối như vậy rồi vẫn chưa về, biết là có ghé lại đâu đó ăn kem, nhưng không đến mức trễ tận hai tiếng chứ? Trong cơ thể bắt đầu có dấu hiệu bồn chồn, không biết mấy đứa nó có bị gì không… Có khi nào tên Diệp Tu đó gây thù hận quá nhiều, bị người ta pk người thật rồi liên lụy em gái mình không?

Tô Mộc Thu cứ thế đi lại trong phòng, thoáng chốc lại nhìn ra bên ngoài cửa sổ tối om, không nhịn được liền với tay lấy cái áo khoát, định mở cửa ra ngoài tìm. Vừa đặt tay lên nắm đấm mở cửa, chưa kịp vặn thì cánh cửa liền mở ra.

“Định đi đâu à?” Diệp Tu nhìn cậu vẻ ngạc nhiên, sau đó đi vào cùng Tô Mộc Tranh.

“Hai đứa bây lại rong chơi ở đâu, bỏ đói tao, tao phải… phải đi tìm chút gì ăn chớ!” Tô Mộc Thu bất mãn cởi áo khoác.

“Vậy khỏi đi, ăn bánh kem kìa.” Diệp Tu vừa nói, vừa đi đến tắt công tắt đèn.

“Anh hai, sinh nhật vui vẻ!” Mộc Tranh lấy từ sau lưng ra một cái bánh kem, thắp ngọn nến duy nhất ở giữa, cười đến tít mắt đưa lên cho Tô Mộc Thu.

Tô Mộc Thu ngơ ngác, thuần game thủ chả bao giờ để ý chuyện ngày tháng năm chứ đừng nói nhớ ngày sinh nhật. Khoan đã, tên Diệp Tu vậy mà nhớ sinh nhật của mình… xùy, chắc chắn là Mộc Tranh nhắc cho! Trong một khắc Tô Mộc Thu cảm xúc lẫn lộn, muốn nói gì đấy… nhưng mãi không mở miệng ra được…

Căn phòng nhanh chóng bị bóng tối bao phủ, chỉ còn lại ánh vàng le lói nơi ngọn nến bập bùng soi rõ ba khuôn mặt thiếu niên thật sáng sủa, thật ấm áp biết bao! Trên bánh còn cắm nghiêng một cái ô, che cho dòng chữ “mừng sinh nhật Tô Mộc Thu”.

“Chờ người ta thiết kế cái ô lâu quá, về trễ, chắc mày lo lắm hả?” Diệp Tu nhìn Tô Mộc Thu với ánh mắt khác hẳn mọi ngày.

“Xì, cái ô phế này, ngày mai, phiên bản mới cập nhật, max cấp 55, nó không còn đất dụng võ nữa…” Tô Mộc Thu than.

“Thế giờ tính sao?”

“Sao là sao? Chỉ cần bắt đầu lại là được thôi mà!” Tô Mộc Thu chấp tay, mắt nhắm nghiền, nguyện trong đầu một điều ước…
.
End
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#2
Sách Khắc Tát Nhĩ (15:27): Mày không biết, nếu đó là công hội khác thì tao ra tay như vậy đúng ngu, nhưng đây là Gia Vương Triều. Trên bảng kỉ lục, công hội Gia Vương Triều, tên Nhất Diệp Chi Thu và Thu Mộc Tô luôn đứng cạnh nhau. Kỉ lục mà thiếu một trong hai cái tên đó liền không phải kỉ lục của Gia Vương Triều đánh ra nữa.
Đây mới là Thương Mâu từ thuở sơ khai VQ đúng là vắng 1 người sẽ buồn lắm đó
ai chữ Vinh Quang óng ánh vàng nhảy ra trước màn hình máy tính Tô Mộc Thu – lại thắng thêm một trận. Tính từ ngày vô tình quen được Chu Trạch Khải, mỗi ngày đều vào đấu trường train kĩ năng với nó đã sớm thành thói quen. Tô Mộc Thu nhìn ra cửa sổ, hoàng hôn đã phủ xuống khung cửa từng mảng nắng đo đỏ tự khi nào, sau nhiều giờ tập trung chơi game, cậu nhất thời không tìm được câu trả lời…

“Tiến bộ lắm! Chốt 16-4 trên 20 games đi, hôm nay đến đây thôi.” Tô Mộc Thu gửi Vô Thanh Thương một emo bật ngón cái.

“^^!” Vô Thanh Thương gửi lại một emo vẫy tay tạm biệt.

Đã quen nhau lâu như vậy, nhưng nó vẫn chat với mình cực kì kiệm lời và khách sáo. Điều này không khiến Tô Mộc Thu bận tâm, cơ mà mỗi khi đọc dòng chat của Chu Trạch Khải vẫn không tránh khỏi thoáng chốc tự vấn: Tên này rốt cuộc giao tiếp có vấn đề gì?
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
TRời đất ơi đây là phần tiếp theo của Kế Thừa hả hả hả ???
Áu áu áu áu Tiểu Chu ! Tiểu Chu ! Tiểu Chu của tui !!!!!!!!! Thần Thương cùng Thương Vương đặt cạnh nhau ! Cảnh đẹp quá em nhịn ko nổi áu áu !!!!!!!!!!!!


Nhanh hơn cả 5cm/s, chiếc lá kia chưa kịp chạm đất, Tô Mộc Thu đã hiểu rõ sự tình.
Đậu má đây là cái anh nói đó hả :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:

Phong Cảnh Sát.

Tên thích khách hướng mắt nhìn theo chiếc lá chao liệng, từng chút từng chút một tiếp cận mặt đất, hai tay nắm lấy chuôi của hai thanh dagger. Thu Mộc Tô cũng thao tác tương tự, không gian bỗng dưng nghẹn lại, dường như thứ duy nhất chuyển động chỉ còn mỗi chiếc lá kia thôi…
Ồ Ố

Cây máu của Phong Cảnh Sát rút một đoạn đáng kể, thật không ngờ độ ranh mãnh của Thu Mộc Tô vượt xa sức tưởng tượng của hắn. Thao tác thần cấp không phải bàn cãi, cách đánh cũng chưa từng gặp bao giờ, cả trận Phong Cảnh Sát toàn dựa theo phản xạ mà xử lý tức thời, đối thủ này thuộc hàng không thể đoán trước. Quá mạnh!
Ngta là Thần.thương thủ đó huynh đài =)))

Tên này rốt cuộc còn có thể mạnh tới mức nào? Chưa đến 70% tỉ lệ thắng đầu trường đây sao? Tuy lợi thế nằm trong tay kẻ cận chiến, nhưng không thể nói là áp đảo được. Hắn không tin trên đời cũng có kẻ đánh thiện xạ đến mức độ này, so với Chu Trạch Khải chắc phải hơn một bậc.
=)))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))))

Xác Phong Cảnh Sát bị thổi bay một đoạn, hắn chết trong ngơ ngác… Tại sao ư? Làm sao kĩ năng cấp cao như Bom Hẹn Giờ của chuyên gia đạn dược lại có trên thanh kĩ năng của một thiện xạ? Không phải duy nhất chỉ có bốn người có vũ khí bạc hay sao?

Thời điểm đó, Phong Cảnh Sát không hề biết, người làm ra một trong bốn món bạc đó, chính là đối thủ của hắn hôm nay! Hắn đã thua như thế đấy…
Rip anh Dương Thông "v "v 'v . Đời anh nhọ thế là cùng, gặp ngay thanh niên thích nghịch đồ bạc này

Có khi nào tên Diệp Tu đó gây thù hận quá nhiều, bị người ta pk người thật rồi liên lụy em gái mình không?
Cmn anh đừng phũ vs Diệp bất Tu nhà em vậy chứ :v

Xì, cái ô phế này, ngày mai, phiên bản mới cập nhật, max cấp 55, nó không còn đất dụng võ nữa…” Tô Mộc Thu than.

“Thế giờ tính sao?”

“Sao là sao? Chỉ cần bắt đầu lại là được thôi mà!” Tô Mộc Thu chấp tay, mắt nhắm nghiền, nguyện trong đầu một điều ước…

Ô Phế ư ? Đúng vậy chỉ là bắt đầu lại từ đầu thôi mà... Chiếc ô phế này 10 năm nữa sẽ biến thành một cơn ác mộng của toàn thể VQ đấy Tán ca. Thứ anh làm ra trên đời này làm gì có cái nào phế chứ TT___TT
 
Bình luận
4
Số lượt thích
9
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu
#3
Nguỵ Lão, cái thái độ đại gia vung tiền như rác “cho mày tuỳ chọn giá cả” này, cho hỏi bác đào ở đâu ra tự tin vậy....
Anh bạn Sát thủ này, thời nay hành nghề k dễ dàng mà! Cao thủ như mây lại rồng cá hỗn loạn, không biết ai giỏi ai dở ai giỏi mà giả dở, mấy đại thần lại toàn lấy thước đo... thôi dẹp mịa thước đo, căn bản là làm gì có!
Mấy ông này mà dc thả rông ra ngoài chạy loạn như giai đoạn khai hoang bây giờ, không có Liên minh bắt tém tém lại, hèn gì mấy acc từ khu một cứ rơi rụng dần đều, chắc người chơi gì đó đều bị mấy ổng ngược chết doạ sợ chạy rồi : )))
Cơ mà bạn Sát thủ giống cao nhân quá, vạt áo k nhiễm bụi trần, chỉ khi nào nhận phi vụ mới lết xác đi làm. Chủ nhà là fan xã hội đen/trinh thám của TVB Hongkong đúng k. Mình thắc mắc là sao ban đầu bạn này câu thông được với tiểu Chu để hợp tác được, chỉ nhiêu đó thôi thì đủ thấy đây là nhân tài rồi!
“Kỷ lục thiếu một cái k còn là kỷ lục”, anh bạn, vẻ mặt xoắn xuýt đó của anh là đang ăn cẩu lương ngập mặt đúng không?
Tiền đưa Tán ca giữ hết... Diệp Tu anh.... còn có thể nghèo hơn được nữa không.... Mười năm trước đã đăng ký hộ nghèo bền vững rồi, còn nữa cái tật xấu đưa tiền cho bằng hữu này là học từ đây đúng không? Quả nhiên “uốn cây từ thuở còn non, dạy con từ thuở con còn bi bô”, Diêp Tu anh một chút cũng không dạy được!
Tiểu Chu sao con lại thành thật như vậy chứ, *ôm vai lắc lắc* đi đánh úp người ta còn phải chạy đi thông báo trc một tiếng. Sao con được Thương Thần dạy dỗ mà k nhiễm tí tâm bẩn gì của tụi nó vậy? *điên cuồng ôm vai lắc lắc*
“Ánh mắt khác với ánh mắt mọi ngày” Được rồi bây giờ đến mình cũng ăn cẩu lương ngập mặt rồi. Anh bạn Sát thủ, chờ mình với, chúng ta đi chớt chung nào!
 
Last edited:

VongolaCiel

Lure like như hack
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
1,324
Số lượt thích
5,137
Location
Nhà nuôi cánh cụt Thượng Hải
Team
Luân Hồi
Fan não tàn của
Đội phó LM ~~~
#4
Nguỵ Lão, cái thái độ đại gia vùng tiền như rác “cho mày tuỳ chọn giá cả” này, cho hỏi bác đào ở đâu ra tự tin vậy....
Anh bạn Sát thủ này, thời nay hành nghề k dễ dàng mà! Cao thủ như mây lại rồng cá hỗn loạn, không biết ai giỏi ai dở ai giỏi mà giả dở, mấy đại thần lại toàn lấy thước đo... thôi dẹp mịa thước đo, căn bản là làm gì có!
Mấy ông này mà dc thả rông ra ngoài chạy loạn như giai đoạn khai hoang bây giờ, không có Liên minh bắt tém tém lại, hèn gì mấy acc từ khu một cứ rơi rụng dần đều, chắc người chơi gì đó đều bị mấy ổng ngược chết doạ sợ chạy rồi : )))
Cơ mà bạn Sát thủ giống cao nhân quá, vạt áo k nhiễm bụi trần, chỉ khi nào nhận phi vụ mới lết xác đi làm. Chủ nhà là fan xã hội đen/trinh thám của TVB Hongkong đúng k : ))) Mình thắc mắc là sao ban đầu bạn này câu thông được với tiểu Chu để hợp tác được, chỉ nhiêu đó thôi thì đủ thấy đây là nhân tài rồi!
“Kỷ lục thiếu một cái k còn là kỷ lục”, anh bạn, vẻ mặt xoắn xuýt đó của anh là đang ăn cầu lương ngập mặt đúng không?
Tiền đưa Tán ca giữ hết... Diệp Tu anh.... còn có thể nghèo hơn được nữa không.... Mười năm trước đã đăng ký hộ nghèo bền vững rồi, còn nữa cái tật xấu đưa tiền cho bằng hữu này là học từ đây đúng không? Quả nhiên “uốn cây từ thuở còn non, dạy con từ thuở con còn bi bô”, Diêp Tu anh một chút cũng không dạy được!
Tiểu Chu sao con lại thành thật như vậy chứ, *ôm vai lắc lắc* đi đánh úp người ta còn phải chạy đi thông báo trc một tiếng. Sao con được Thương Thần dạy dỗ mà k nhiễm tí tâm bẩn gì của tụi nó vậy? *điên cuồng ôm vai lắc lắc*
“Ánh mắt khác với ánh mắt mọi ngày” Được rồi bây giờ đến mình cũng ăn cẩu lương ngập mặt rồi. Anh bạn Sát thủ, chờ mình với, chúng ta đi chớt chung nào!
Cái bạn Sát Thủ ID là Phong Cảnh Sát là ID của Dương Thông đội trưởng của 301 cứ đâu =))). Hờ hờ đọc đoạn sau mới thấy ổng khiến cho trị liệu các nhà khóc ra máu ntn =))
 

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,842
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#5
Nguỵ Lão, cái thái độ đại gia vung tiền như rác “cho mày tuỳ chọn giá cả” này, cho hỏi bác đào ở đâu ra tự tin vậy....
Lão phu hiện tai đang là trùm Lam Khê Các - một trong ba thế lực lớn nhất chi phối cả đại lục Vinh Quang, như này đã đủ thanh thế cho nhà ngươi tùy tiện ra giá chưa?
Anh bạn Sát thủ này, thời nay hành nghề k dễ dàng mà! Cao thủ như mây lại rồng cá hỗn loạn, không biết ai giỏi ai dở ai giỏi mà giả dở, mấy đại thần lại toàn lấy thước đo... thôi dẹp mịa thước đo, căn bản là làm gì có!
Mấy ông này mà dc thả rông ra ngoài chạy loạn như giai đoạn khai hoang bây giờ, không có Liên minh bắt tém tém lại, hèn gì mấy acc từ khu một cứ rơi rụng dần đều, chắc người chơi gì đó đều bị mấy ổng ngược chết doạ sợ chạy rồi : )))
Aiza, nhân sinh thời tiền sử quả là rất khó khăn, đang đi dạo cũng có thể bị khủng long rượt như chơi, chỉ có kẻ mạnh mới sống sót trong bối cảnh lịch sử lúc bấy giờ, như bạn Sát Thủ cùng anh bạn tỉ lệ thắng chỉ hơn 60% của chúng ta đây. Đang chơi game gặp ai cũng phải cẩn thận, bóc đại một người có khi chính lạ đại thần mà bạn hâm mộ sau này đấy!
Cơ mà bạn Sát thủ giống cao nhân quá, vạt áo k nhiễm bụi trần, chỉ khi nào nhận phi vụ mới lết xác đi làm. Chủ nhà là fan xã hội đen/trinh thám của TVB Hongkong đúng k. Mình thắc mắc là sao ban đầu bạn này câu thông được với tiểu Chu để hợp tác được, chỉ nhiêu đó thôi thì đủ thấy đây là nhân tài rồi!
Hê hê, cho nên bên ngoài cuốn "Bí ẩn mãi mãi là bí ẩn" mới được bán chạy như vậy, mọi thứ đều bắt đầu từ bí ẩn cả, đâu ai biết tác giả có phải fan xã hội đen/trinh thám hay không, tương tự, làm sao hai người này câu thông với nhau thành hiệp hội sát thủ chỉ có thể chờ kỳ sau mới có lời giải đáp.
“Kỷ lục thiếu một cái k còn là kỷ lục”, anh bạn, vẻ mặt xoắn xuýt đó của anh là đang ăn cẩu lương ngập mặt đúng không?
Khụ đây là truyện non cp đó khụ, mình thích suy nghĩ của bạn rồi đấy.
Tiền đưa Tán ca giữ hết... Diệp Tu anh.... còn có thể nghèo hơn được nữa không.... Mười năm trước đã đăng ký hộ nghèo bền vững rồi, còn nữa cái tật xấu đưa tiền cho bằng hữu này là học từ đây đúng không? Quả nhiên “uốn cây từ thuở còn non, dạy con từ thuở con còn bi bô”, Diêp Tu anh một chút cũng không dạy được!
Đau buồn là ổng không phải đưa cho người khác giữ, mà vốn là bị chôm đến chịu thua a... Cho nên mãi về sau Diệp đại luyện ra cái tính tương thân tương ái như hiện tại, nghèo đến bao thuốc lá còn phải đi cược tiểu Đường... T_T
Tiểu Chu sao con lại thành thật như vậy chứ, *ôm vai lắc lắc* đi đánh úp người ta còn phải chạy đi thông báo trc một tiếng. Sao con được Thương Thần dạy dỗ mà k nhiễm tí tâm bẩn gì của tụi nó vậy? *điên cuồng ôm vai lắc lắc*
Tiểu Chu là để yêu thương, đừng lắc vai người ta nữa, trong lúc dầu sôi lửa bỏng tiểu Chu động lòng trắc ẩn phải báo tin cho Tán chăng?
Anh bạn Sát thủ, chờ mình với, chúng ta đi chớt chung nào!
Chờ đã, ở lại ủng hộ thêm ít fic của mình đi, đừng chớt sớm thế...
 

Bình luận bằng Facebook