Hoàn [ABO-R18] [Lâm Đường] Đường Hạo Cụ Hữu Bất Khả Thực Dụng Tính - Tangsu

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#1
Tên truyện: Đường Hạo Cụ Hữu Bất Khả Thực Dụng Tính


Tác giả: Tangsu


Biên tập: Dương Ly


Thể loại: đồng nhân Toàn Chức Cao Thủ, BL (nam x nam), ABO, R18, H, đoản văn


CP: Lâm Kính Ngôn (A) x Đường Hạo (O)


Tình trạng bản gốc: hoàn


Tình trạng bản dịch: hoàn




Lời biên tập: cuộc đời tui là một chuỗi những tội lỗi đan xen OTL ...


.


.


.


=============

Nói chung là Đường Hạo rất ghét Lâm Kính Ngôn, nhưng mà Omega Đường Hạo đang trong thời kỳ động dục lại không hẳn lúc nào cũng vậy.

Lâm Kính Ngôn vô cùng hưởng thụ mà nhìn Đường Hạo hưng phấn bừng bừng tự đem quần áo trên người mình cởi ra. Áo sơ mi kéo trễ xuống hai bả vai, quả thực trông giống y hệt trong mấy thước phim GV, phong cách lẳng lơ y chang vậy.

Đường Hạo nghiến răng nghiến lợi. Ai mịa nhà nó, có alpha giúp sẽ thoải mái hơn nhiều, mịa nó tao chỉ muốn bị Lâm Kính Ngôn thao lộng.

Có nhất thiết phải là Lâm Kính Ngôn không ...

Quan tâm cái mẹ gì chứ? Lão tử muốn đến không chịu nổi nữa rồi, vội vã cầm lấy dương vật của Lâm Kính Ngôn mà vuốt ve.

Đường Hạo càng lúc càng cảm thấy khó chịu. Đằng trước sướng bao nhiêu thì đằng sau tịch mịch thiếu thốn bấy nhiêu. Hắn rống lên. "Xem đủ rồi chứ? Xem đủ rồi thì có thể làm."

Lâm Kính Ngôn giảo hoạt đáp. "Chưa đủ nha, em tiếp tục đi."

Đường Hạo thật muốn một tay bóp chết anh, nhưng chỉ vừa nhào lên một cái, cả thân thể đều đã nằm gọn trong lồng ngực của Lâm Kính Ngôn, cọ đến mức khiến tiểu Đường Hạo vô cùng thoải mái. Hắn hừ hừ vài tiếng, lại rầu rĩ mở miệng. "Thế rốt cuộc anh có làm hay không?"

Bàn tay Lâm Kính Ngôn run lên, chỉ cảm thấy mình sắp bị mùi hương ngọt ngào này làm ngạt chết.

Nhanh nhẹn cởi quần áo và dùng thuốc bôi trơn, sau một trận đại chiến ác liệt giữa con tim và lý trí, anh cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đeo bao cao su vào.

Thuận tay vuốt ve tiểu Đường Hạo, truyền đến tin tức tố mãnh liệt của Alpha, khiến cho người bên dưới mãnh liệt mà bắn ra, chỉ có thể dùng giọng mũi ngọt nị mà truyền đạt khoái cảm.

"Ân ... Lâm Kính Ngôn, anh, anh mẹ nó quá nhanh ... Chờ! A a a!"

Quá nhanh rồi ... hắn thầm khóc trong lòng, cái thứ to như vậy mà cũng dám trực tiếp thọc ngay vào sao?

Lâm Kính Ngôn có hơi bối rối, quên mất, chưa dùng ngón tay khuếch trương, chả biết nếu giờ rút ra rồi khuếch trương có còn kịp nữa không nhỉ?

Cuối cùng anh vẫn quyết định đem thuốc bôi trơn đổ lên hậu huyệt của hắn, sau đó mới chậm rãi mà chuyển động. Đường Hạo đau đến thở không ra hơi, cái lỗ cắn chặt đến mức làm cho da đầu Lâm Kính Ngôn tê dại.

Thành ruột ấm áp không ngừng cùng dương vật của anh ma sát, Lâm Kính Ngôn bây giờ chỉ muốn đem toàn bộ hung hăng thọc thẳng vào, đem hết thảy nhét vào trong cơ thể hắn, sau đó làm cho hắn đau đến khóc ré lên, để lại ký hiệu chủ quyền trên cơ thể hắn.

Lâm Kính Ngôn lại tiếp tục đẩy mạnh vào bên trong, vừa nghĩ vừa quay đầu hôn lên khóe mắt Đường Hạo, đưa lưỡi liếm nhẹ những giọt nước mắt sinh lý của hắn, rồi dần dần gặm hôn xuống tới xương quai xanh.

Đường Hạo run lên, miệng phát ra vài tiếng rên rỉ.

Lâm Kính Ngôn hỏi hắn. "Muốn tôi giúp em giảm đau không?"

"Có."

Lâm Kính Ngôn nghĩ nghĩ, duỗi tay kéo khớp hàm của Đường Hạo lại, một bên cùng hắn miệng lưỡi dây dưa, dưới thân lại cực kỳ hung hăng mà đỉnh mạnh một phát. Mà Đường Hạo cũng không khách khí, một ngụm cắn chặt, lại giãy dụa hai cái, cuối cùng đem tiếng nức nở cùng nước mắt nuốt xuống.

"Ha a ... Lâm ... Lâm Kính Ngôn! Ô ... Thao tôi!"

Đường Hạo rõ ràng cảm nhận được cái thứ nằm trong cơ thể mình lại đang to thêm một vòng nữa, không để cho hắn kịp nhận ra mình vừa rồi đã nói gì, cái tư thế Lâm Kính Ngôn đang sử dụng, thật sự làm cho hắn chống đỡ không nổi. Đường Hạo lay bả vai anh, đem anh ôm chặt hơn. "Thao ... Lâm Kính Ngôn! Anh mẹ nó! Mẹ nó uống lộn thuốc! Ngôn ... Ha ... a ..."

Lâm Kính Ngôn vỗ vỗ hắn, thuận tiện lại đem dương vật của mình rút ra một ít, hạ thân thả chậm tốc độ mà không ngừng cọ xát, mỗi lần hơi hơi chạm vào điểm G đều ngay lập tức rút ra. Anh biết Đường Hạo nhất định sẽ không chịu được lâu đâu. Lúc ấy hắn kiểu gì cũng phải mở miệng mà cầu xin anh.

Vậy mà hắn vẫn chưa nói gì. Tần suất của Lâm Kính Ngôn ... càng lúc càng không thích hợp.

Chẳng lẽ, là ảnh mệt sao? Alpha dễ mệt như vậy sao?

May mà lão Lâm không đọc được suy nghĩ của hắn lúc này, nếu không sẽ sinh khí chết mất. Bất quá Đường Hạo cũng không tiếp tục suy nghĩ vẩn vơ nữa, muộn tao mà hừ hừ rên lên, tay ôm lấy Lâm Kính Ngôn, cơ thể chủ động di chuyển, khiến cho thứ đó tự chạm vào tuyến tiền liệt của hắn.

Có bao nhiêu cơ khát bao nhiêu dâm đãng đều được thể hiện hết trên gương mặt rồi kìa. Lâm Kính Ngôn sách sách hai tiếng, không giống như những gì anh đã tưởng tượng, bất qua so với những gì anh đã tưởng tượng thì còn muốn hơn vạn lần.

Anh đem eo của thằng nhóc đè lại, sau đó kéo hắn đổi vị trí, còn cố ý đưa tay giữ lấy cái eo thon.

"Thích tư thế này phỏng? Vậy tới a."

Đường Hạo điên tiết lắm rồi, hung hăng mà trừng mắt với Lâm Kính Ngôn, bất quá cũng không gây ra được bao nhiêu uy lực , hai người giằng co một hồi.

Cứ như vậy một trên một dưới trừng mắt nhìn nhau, anh còn cố tình gây sự bằng cách đột ngột đẩy đẩy một cái.

"A ...! Anh ... đừng nhúc nhích !!"

Đường Hạo lúc này chỉ biết đem hai chân tách ra, đem tay chống trên giường, một bên nâng mông một bên run rẩy mà thở hổn hển.

.


.


.


.

END
 
Last edited:

Bình luận bằng Facebook