Ongoing [Hoàng Thiếu Thiên x An Cẩn Nhã] Năm Xưa Không Phiền

You don't smile

Cống hiến cấp cao
Bình luận
257
Số lượt thích
1,371
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tranh
#1
NĂM XƯA KHÔNG PHIỀN​

Vô tình đọc được fic ngôn tình về Hoàng Tiểu Phiền, thấy thích quá nên lọt hố luôn

Tác giả: Mộc Dạ Bạch

Link covert: [ toàn chức cao thủ BG] năm xưa không phiền

Link gốc: 《[全职高手BG]流年不烦》沐夜白_【衍生小说|言情小说】_晋江文学城

CP: Hoàng Thiếu Thiên x An Cẩn Nhã

Phần I: Hứa nguyện​

Chương 1​

Bạn cùng bàn của An Cẩn Nhã là cậu học sinh khiến giáo viên khá nhức óc.

Tiêu chuẩn phân chia học sinh giỏi và học sinh kém ở trường cấp 3 vẫn tiếp tục sử dụng lấy thành tích theo phương pháp Tam Lục Cửu từ tiểu học.

Thành tích của bạn học Hoàng Thiếu Thiên không tính là kém cỏi nhất, nhiều lần cũng suýt rơi vào vạch báo động đỏ, nhưng mà trong lớp học, học sinh có thành tích kém hơn cậu ta cũng không ít, thậm chí có đến mười mấy người không thèm làm bài kiểm tra. Nhưng Hoàng Thiếu Thiên lại là học sinh khiến giáo viên đau đầu nhất.

Tuy vậy, An Cẩn Nhã lại không hề chán ghét bạn học cùng bàn này, nhiều học sinh trong lớp cũng thế. Quan hệ của Hoàng Thiếu Thiên khá tốt, đặc biệt là với các bạn nam.

Bởi vì Hoàng Thiếu Thiên có 2 loại thiên phú, một trong đó là nói nhiều.

Không cần giao thiệp rộng, chỉ cần có người ở bên, tùy tiện nói ra một đề tài là Hoàng Thiếu Thiên có thể oanh tạc tứ phương, ở nơi có cậu ấy tuyệt đối sẽ không buồn chán. Khi tan học, luôn luôn nghe được tiếng cười nói của Hoàng Thiếu Thiên với bạn cùng lớp.

An Cẩn Nhã vừa vặn tương phản với cậu ta, trầm lặng, ít nói, quy củ. sau giờ học, cô thường ngồi yên tại chỗ học bài, đúng chuẩn học sinh giỏi điển hình, ngoan ngoãn tựa hồ như không có cá tính gì. Chỉ khi mỗi lần giáo viên gọi tên phát điểm bài kiểm tra, An Cẩn Nhã mới có một chút cảm giác tồn tại.

Cô lắng nghe Hoàng Thiếu Thiên đang trò chuyện cùng các bạn nam trong lớp về một trò chơi rất nổi tiếng hện nay. Đúng rồi, một thiên phú khác của Hoàng Thiếu Thiên chính là chơi game rất siêu.

“ Khỉ gió cậu muốn chơi ma đạo học giả sao? Không được không được không được, kiếm khách dĩ nhiên là ngầu hơn rồi! Kiếm ảnh bước, đâm ngược gió, nhiều phong cách biết bao! Ma đạo học giả cưỡi cây chổi, phong cách y như phim hoạt hình con nít, có trẻ trâu không chứ? Khuyên cậu tốt nhất mau mau bỏ tà theo chính.” An Cẩn Nhã có chút hâm mộ.

“ Tiểu Nhã” có người gọi cô, là bạn học nữ học chung với cô từ cấp hai. Quan hệ lúc học ở cấp hai cùng bình thường, không ngờ lại thi vào chung một trường cấp ba, học chung một lớp nên cũng thân hơn một tí.

Bạn học nữ nói: “ Tháng 5 tới đây, Malcolm sẽ đến thành phố G biểu diễn nhạc hội đấy! cậu cũng thích cô ấy phải không? Cùng đi xem nhé!”

Cô dĩ nhiên cũng muốn đi, chuyện nhạc hội cô cũng đã nghe nói trước đó.

Malcolm là nữ ca sĩ nước ngoài mà cô thích nhất, album của cô An Cẩn Nhã đều mua về, hơn nữa lại hiếm khi sao ngoại về nước biểu diễn, chứ đừng nói tới đến thành phố G, nhưng mà…

An Cẩn Nhã biểu lộ khó xử: “ Mình khả năng sẽ không có thời gian…” nhìn nụ cười trên mặt của bạn học đột nhiên cứng đơ, cô vội vàng bổ sung: “ Hay vậy đi, buổi biểu diễn dù sao cũng phải đợi sau bài thi giữa kỳ, chờ thi xong mình sẽ xin phép người nhà coi họ có cho mình đi không?”

“ … đành vậy” tuy không tình nguyện, cô cũng đành miễn cưỡng đáp ứng.

Tiếng chuông vang lên, mọi người ai về chỗ nấy.

Hoàng Thiếu Thiên ngồi cạnh cô, quay sang chào: “ Hi!”

Với tinh thần phấn chấn, Hoàng Thiếu Thiên luôn luôn cởi mở với mọi người, với cô cũng không ngoại lệ.

Vào tiết học, bạn cùng bàn của cô thể hiện thái độ khác thường, không tập trung, hay vì thần trí mê mang mà mơ màng sắp ngủ.

Giáo viên toán học trong giờ học rất nghiền gọi tên mấy học sinh không tập trung đứng dậy trả lời câu hỏi. Hoàng Thiếu Thiên là bị gọi tên nhiều nhất.

“ Điền đáp án vào chỗ trống tiếp theo!”

Hoàng Thiếu Thiên đứng lên với vẻ mặt mờ mịt mở sách nhìn bài tập điền vào chỗ trống. Giáo viên chỉ nói điền vào chỗ trống tiếp theo chứ không có nói là bài nào a, cậu hiện tại đến câu nào cũng không biết.

An Cẩn Nhã là bạn chung bàn nên hiểu tình huống của cậu, không thể nhắm mắt làm ngơ được.

Một tờ giấy nhỏ nhét vào tay Hoàng Thiếu Thiên đang âu sầu ủ ê, cậu nhanh chóng liếc nhanh một cái, oai phong lẫm liệt ngẩng đầu nhìn giáo viên trả lời: “ 2”

Sắc mặt giáo viên toán học tối lại: “ Bài tiếp theo!”

Cậu lập tức nói ra đáp án, giáo viên toán học lạnh lùng thở dài, không thể làm gì nữa đành để cậu ngồi xuống.

Hoàng Thiếu Thiên không che dấu biểu hiện may mắn, làm giáo viên tức ngứa răng, khi ngồi xuống, cậu chọc vào tay An Cẩn Nhã, toe toét cười: “ Nè, An Cẩn Nhã, cảm ơn nhé!”

Cô quay đầu cười nhẹ nhàng, rồi tiếp tục nghe giáo viên giảng bài.

“ Uầy, nhưng cậu cũng lanh trí quá nha, sao cậu biết giáo viên sẽ hỏi tui nhiều câu hỏi hơn mà viết sẵn hai đáp án cho tui thế? Tuyệt vời thật quá tuyệt vời, may mà có cậu, lần sau nếu cậu có gặp chuyện gì tui sẽ giúp cậu hết mình!”

An Cẩn Nhã thấy giáo viên đang giải toán chuyển hướng chú ý sang bên này, cô cúi đầu nói khẽ: “ Cậu mà nói nữa là bị gọi tiếp đấy.”

Hoàng Thiếu Thiên lập tức tắt loa.

Tuy răng mối nguy cơ trong tiết toán tạm thời tránh được, nhưng không có nghĩa là mọi chuyện đã yên ổn. Quả nhiên trong giờ học buổi chiều, Hoàng Thiếu Thiên bị thầy giáo chủ nhiệm điểm danh lên đoạn đầu đài.

“ Hoàng Thiếu Thiên, thầy giáo môn toán nói em trong giờ học thần trí lại lên mây nữa hả? Còn bài tập vật lý thì sao nhiều bài chưa làm mà không làm đi? Bài tập văn học cổ tuần này cũng chưa đụng tới chứ gì? Sao rãnh rỗi mà rành về mấy nhiệm vụ trong game thế hả?”

Chủ nhiệm lớp đếm số lần sai phạm của cậu trong tuần này, kỳ thực lên lớp không tập trung, nhiều bài tập chưa làm, thêm thành tích tệ trong lớp cậu cái nào cũng không thoát được, nhưng mà nguyên nhân giáo viên luôn nhằm vào Hoàng Thiếu Thiên là vì cậu quá giỏi tranh luận…

Giáo viên hỏi thì cậu trả lời, miệng cứ bon bon liên tục nói ra hàng đống lý do. Có lẽ đây đều là những lý do mà Hoàng Thiếu Thiên cho là chính đáng, nhưng trên quan điểm của giáo viên, thái độ như vậy đơn giản là cứng đầu và biện hộ không chịu nhận lỗi.

“ Em ra ngoài đứng ngay cho tôi!”

Hoàng Thiếu Thiên xoa xoa cái ót, bất đắc dĩ quay lưng bước ra khỏi lớp.

Giữa tiết học, thầy chủ nhiệm đột nhiên nhớ ra có tài liệu cần phát cho học sinh để quên ở văn phòng, thầy nhìn bộ dạng nghiêm túc của An Cẩn Nhã gọi cô đi lấy giúp mình.

Khi An Cẩn Nhã bước ra khỏi lớp thì thấy Hoàng Thiếu Thiên đang đứng chịu phạt ngoài cửa.

“ Hể, An Cẩn Nhã sao cậu cũng ra đây?”

Cô dừng bước: “ giúp thầy giáo tới văn phòng lấy ít đồ.”

“ À… vậy thì cậu đi mau đi.” Hoàng Thiếu Thiên cười cười như không có việc gì.

An Cẩn Nhã nhìn cậu một lúc rồi nói nhỏ: “ Thực ra nếu cậu nói ít đi một chút thì…”

“ Haizz, tui cũng biết chỉ cần nhận sai với thầy là OK thôi! đúng không? Nhưng mà cậu biết đó miệng tui nhanh hơn não tui, tay tui lại nhanh hơn miệng tui, đôi khi cũng đành chịu thôi......” Hoàng Thiếu Thiên tự cắt lời để phối hợp với từ “ đành chịu”, tùy tiện thả lỏng tay.

An Cẩn Nhã ngẩn người.

Thì ra trong lòng cậu ấy rất rõ sao? Nhưng mỗi lần đều vậy thì cậu là bất đắc dĩ hay là vô tâm?

Hoàng Thiếu Thiên lại bổ sung: “Hơn nữa cậu không cảm thấy là thầy lòng dạ quá hẹp hòi sao? Nói không lại tui lại phạt tui ra đứng cửa, đúng là chuyên quyền mà!” An Cẩn Nhã không biết trả lời như thế nào.

Không quên việc thầy giao, cô nhanh chóng bước đi, nhưng đi được một đoạn thì ngoái đầu nhìn lại.

Cậu thiếu niên mặc đồ thể dục rộng thùng thình của trường đang tựa vào cánh cửa lớp, nhón chân đứng lên, hai tay cậu tùy tiện đưa vào túi áo khoác, chán nản nhìn trời xanh mây trắng, trong chốc lát lại thấy không thú vị mà bĩu môi... có người bị phạt nào như vậy chứ?

An Cẩn Nhã tràn ngập hoang mang, nếu chính mình mà gặp tình huống như vậy, giờ phút này nhất định sẽ xấu hổ hận không có lỗ để chui rồi, đến đầu cũng không dám ngẩng lên, sợ thấy ánh mắt khinh thường và nụ cười chế giễu của người khác.

Thả lỏng tâm tình, chỉ là nghĩ vu vơ như vậy nhưng lại thấy có nỗi buồn dâng lên, nếu có thể cô cũng muốn có được thái độ thản nhiên lạc quan như Hoàng Thiếu Thiên vậy.

Hít sâu một hơi, An Cẩn Nhã quay đầu bước đi.
 

Bình luận bằng Facebook