Ủa khoan sao chương này không fan Lam Vũ này vào hú hết vậy
Hu hu là tui chắc tui trích nát cả cái chương mất!
Trước nhất là khen Lư Hãn Văn, Tiểu Lư ngầu quá ngầu rồi còn gì. Bị Diệp xả một đống chiêu vào đầu vẫn giữ vững tinh thần cố tìm điểm bức phá. Cuối cùng cũng thành công, thì mới được combo sáu hit lại tiếp tục bị đè đầu đánh tiếp.
Thường bảo khó nhất không phải là không có hi vọng, mà là có hi vọng rồi để rồi sau đó hi vọng bị tước đoạt, vậy càng đau khổ hơn. Sau lần thứ hai quay về cục diện cũ, thì hẳn bình thường nhiều người đã suy sụp và bất lực rồi. Nhưng đúng như Tiểu Lư nói, không phải em không đau, nhưng em không trầm mình trong nỗi đau đó.
Mà em đau, em khóc, và em đứng dậy. Bước tiếp tới trước, để dũng cảm tràn ngập cõi lòng.
Người Lam Vũ của tôi phải là như thế chứ!
Nhóc con cố lên, không thể để thằng cha kia vênh váo được! Táng sấp mặt ổng +10001
Cơ mà sao Dụ đội anh nuôi ẻm kiểu gì mà ẻm thấy anh thần thánh quá vậy, chỉ dám đè Hoàng thiếu ra so sánh chứ đụng anh là hết dám hó hé gì =)) Ủa Dụ đội là người đàn ông thành thật mà sao kỳ dợ =))
Tiếp theo nói về Dụ đội.
OMG đây không phải là câu danh ngôn nổi tiếng của Dụ đội trong truyền thuyết saooooooo
"Anh thế này còn không bỏ cuộc, các em có lý do gì chứ?"
Thường bảo đội trưởng là linh hồn của chiến đội, đại diện tiêu biểu nhất cho tinh thần của chiến đội đó, mọi thành viên đều lấy đó làm gương. Dụ đội là đội trưởng, không phải là bảo các thành viên hãy lấy tay tàn làm gương học tập, mà là bảo, đó thấy chưa, anh ấy tay tàn, và anh ấy vẫn chưa từ bỏ, đã đi được đến ngày hôm nay rồi kìa.
Còn đội trưởng nào tuyệt vời hơn Dụ đội nữa chứ? Còn chiến đội nào tuyệt vời hơn Lam Vũ nữa đây? Ở đây, đến đứa trẻ nhỏ cũng tự biết giá trị của niềm hi vọng.
“Ở trại huấn luyện, người Lam Vũ sẽ không từ bỏ giấc mơ. Ở đấu trường, người Lam Vũ sẽ không từ bỏ hi vọng chiến thắng.”
Má ơi cíuuuuuu, fan Lam Vũ đọc chương này phê như con tê tê nằm nhũn luôn. Tui chỉ muốn chôn luôn mặt trong cái chương này, Lam Vũ của tui ngầu quá đi, còn được gặp lại “anh Lam Hà” nữa chứ =)))