Toàn Chức Cao Thủ - Chương 993

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,353
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1
Chương 993: Cuộc quyết đấu một mất một còn

Người đứng ra làm gương là tuyển thủ mục sư của chiến đội Tru Tiên, Lục Thế Lâm. Đây là người được chính Tiêu Kiệt phát hiện, cũng được gã công nhận là một tuyển thủ mục sư vô cùng ưu tú, nên dĩ nhiên sau khi thu mua Tru Tiên thì gã nhét luôn cậu ta vào chiến đội, có nghĩa là đệ ruột của gã. Nếu theo ý định thực sự thì gã muốn giao hẳn chức đội trưởng cho Lục Thế Lâm luôn. Nhưng còn may là Tiêu Kiệt không ngu, tự biết số lượng đệ ruột của mình chưa chiếm đến một nửa quân số trong chiến đội. Vỏn vẹn mỗi 1 em, thế lực đơn bạc, cho dù có cả ông chủ như gã chống lưng thì cũng chưa chắc lấy được lòng dân.

Cho nên chức vị đội trưởng tạm thời vẫn để Lâm Dịch làm, ngoài ra Tiêu Kiệt còn đặc biệt mời đội trưởng cũ của Tru Tiên là Trương Giản đến hỗ trợ. Thế là không ai không vui với vị trí của mình trong chiến đội cả.

Chỉ có điều vào giờ phút này, trong lòng ông chủ Tiêu Kiệt lại không thoải mái cho lắm. Sự bố trí mà gã tự cho là cao minh lại không hề phát huy tí tẹo tác dụng nào trong phần đấu lôi đài. Việc này khiến gã cực kì nghi ngờ khả năng chấp hành mệnh lệnh của đám tuyển thủ nhà mình, nếu không thì sao lại thua sấp mặt đến như vậy?

Sắp tới nếu bọn họ muốn tiến quân vào trận chung kết thì cần phải thắng được ít nhất 3 điểm đầu người trong trận đoàn đội. Nếu vẫn còn tiếp tục biểu hiện như phần đấu lôi đài lúc nãy, Tiêu Kiệt hẳn phải tuyệt vọng luôn. Cũng còn may, trong phần đoàn đội thì tuyển thủ át chủ bài chân chính của chiến đội Tru Tiên trong cảm nhận của gã, cuối cùng đã có thể ra trận.

Đây mới là thực lực thật sự của chiến đội Tru Tiên, hãy chống mắt lên mà xem đi Hưng Hân! Tiêu Kiệt liếc về phía Hưng Hân, nụ cười kiêu ngạo tự tin đã quay về trên gương mặt gã.

Thời gian nghỉ ngơi giữa phần đấu lôi đài và đoàn đội trôi qua rất nhanh, đã đến lúc tuyển thủ Tru Tiên bắt đầu ra trận. Danh sách đội ngũ không có gì mới, chính là 5 người đấu lôi đài vừa rồi, thêm vào Lục Thế Lâm.

“Đánh cho tốt vào, báo thù ngay và luôn đi!!!” Tiêu Kiệt hô hào với các đội viên.

“Haha, cái này đã gọi là thù? Vậy một hồi bị loại thật thì sẽ phải gọi là cái gì đây?” Nào ngờ Diệp Tu đã nhanh miệng tiếp lời gã.

“Không hổ là đại thần, tự tin quá nhỉ!” Trong lời nói của Tiêu Kiệt có ý châm chọc, làm gì còn không khí hoà hợp êm thắm như lúc mới vào sân giao lưu với Hưng Hân?

“Dĩ nhiên.” Diệp Tu trả lời câu trào phúng của Tiêu Kiệt bằng một cái gật đầu.

“Anh sẽ phải trả giá rất lớn vì sự tự phụ của mình.” Tiêu Kiệt cười khẩy.

Diệp Tu dở khóc dở cười: “Tôi còn tưởng người tự phụ mới là anh đó chứ. Trận đoàn đội anh không ra chỉ thị gì sao?”

Tiêu Kiệt sầm mặt. Phần đấu đoàn đội gã không nói gì nhiều nhưng tốt xấu cũng muốn lải nhải đôi câu, bởi vì gã thu mua Tru Tiên chính là để hưởng thụ cái thú bày mưu nghĩ kế này cơ mà.

“Tốt nhất là đừng, nếu không trận đấu kết thúc sớm quá, liên minh lại phải tăng ca mở hội nghị để họp bàn xem có phải thể thức thi đấu mới không hợp lý không.” Diệp Tu nói.

“Há há há há!” Trần Quả cười rộ, không thèm để ý đến hình tượng của mình nữa. Cô đã sớm nhìn không thuận mắt tên Tiêu Kiệt này rồi.

Gã ta luôn có cái vẻ tự cho mình là đúng. Nếu chiến đội đánh xuất sắc, đó là gã có tài điều phối. Nếu chiến đội đánh không nổi, vậy đó là vấn đề phát huy của tuyển thủ trong trận. Người này đề cao bản thân thái quá rồi! Nếu Diệp Tu không trả đũa, Trần Quả cũng muốn xông lên đớp hắn vài câu cơ. Mà may là Diệp Tu giành trước, còn nói nghe thốn hơn mình nhiều. Những lời rác rưởi nói có sách mách có chứng thế này chính là thế mạnh của Diệp Tu đó!

Liên minh muốn thử nghiệm thể thức thi đấu mới trong vòng khiêu chiến, nhưng đã quên rằng thực lực các đội trong vòng khiêu chiến mạnh yếu chênh lệch quá rõ, không thấy đám Gia Thế đã nhàn nhã nghỉ đấu về nhà ăn cơm rồi à? Trận Hưng Hân vs Tru Tiên nếu cũng gọn gàng kết thúc như thế, vậy cuối cùng việc thử nghiệm của Liên minh sẽ dựa vào cơ sở gì chứ? Đây đúng là một vấn đề rất sắc bén!

“Ráng lên, nhất định phải ráng cố gắng lâu lâu một chút nha!” Trần Quả đổ dầu vào lửa, kêu thêm một câu.

“Hừ, mong là mấy người lát nữa vẫn còn cười được.” Tiêu Kiệt trả lời.

“Dĩ nhiên rồi.” Trần Quả kiêu ngạo nói, trước nay cô luôn lo lắng, sợ sệt, nhưng tại bước ngoặt quan trọng này đột nhiên trong cô vô cùng tràn ngập tự tin. Cô tin chắc Hưng Hân bọn họ dù thế nào cũng sẽ không thua một đội ngũ dẫn dắt bởi người như thế, chả chuyên nghiệp chút nào!

Trong lúc đó, các tuyển thủ chiến đội Hưng Hân tham gia trận đoàn đội đã bắt đầu lên sân đấu.

Bởi vì phần đấu lôi đài bên Hưng Hân chỉ xuất chiến có 3 người, cho nên nghi vấn những ai sẽ ra sân trận đoàn đội này vẫn khiến khán giả hồi hộp không ngớt. Phần lớn người chơi theo dõi vòng khiêu chiến từ đầu đến giờ đều đã quen thuộc với cái đội Hưng Hân toàn hút sự chú ý này, cho nên những ai sẽ ra trận bên họ cũng là một vấn đề rất đáng quan tâm. Ngay cả bình luận viên trực tiếp trên TV cũng đang cùng khán giả suy đoán đội hình ra sân của Hưng Hân trong phần đấu đoàn đội kia kìa. Cho đến khi tuyển thủ Hưng Hân bắt đầu xuất hiện trên sân, phỏng đoán của bọn họ mới có kết quả.

Đi trước nhất là Diệp Tu, đây không chỉ là một trong các vị đại thần của chiến đội Hưng Hân mà còn là người từ trước đến nay chưa ai có thể vượt qua trong giới Vinh Quang. Sau hắn là Tôn Triết Bình, nhân danh Phồn Hoa Huyết Cảnh, là kẻ chỉ đứng cách đỉnh Vinh Quang có một bước chân. Sau đó nữa, giữa một tràng tiếng la ó trong nhà thi đấu cũng có thể đoán được ai đang lên sân: Ngụy Sâm, thằng già vì giành thắng lợi có thể sử dụng bất kì thủ đoạn gì, trong từ điển chưa từng có khái niệm giới hạn. Mà tràng la ó kia lại đột nhiên biến thành tiếng vỗ tay hoan nghênh, bởi vì người xuất hiện kế tiếp chính là tuyển thủ đã giúp Hưng Hân tạo nền móng vững chắc cho thắng lợi trong phần lôi đài – Kiều Nhất Phàm. Cùng là tuyển thủ trong một đội, chiến tích trong phần đấu lôi đài thật ra cũng gần sát nhau nhưng lại nhận được đãi ngộ khác nhau một trời một vực, không thể không nói là hiện tượng quá dị.

Sau Kiều Nhất Phàm thì tuyển thủ lên sân kế tiếp cũng có độ hot rất cao nên đã dẫn đến một tràng hoan hô liên tục. Một tuyển thủ mà từ khi chiến đội Hưng Hân vừa bắt đầu tham gia thi đấu đến nay, đã không ngừng gây ra chú ý.

Đường Nhu, không chỉ kỹ thuật vững chắc mà còn có ngoại hình xuất chúng, vừa mới xuất hiện trong vòng đấu LAN đã dẫn đến sự quan tâm trên mọi phương diện. Chỉ có điều nói đến Đường Nhu, Trần Quả đã nhận được không ít ý đồ thăm dò từ khắp nơi, còn có những kẻ cực kì thần thông quảng đại trực tiếp tìm tới Đường Nhu, mưu đồ cướp đi tuyển thủ này.

Những người đó dường như hiểu rất rõ tình hình thực tế của Hưng Hân, vì thế đều cảm thấy với điều kiện tốt như Đường Nhu mà còn cam tâm ra sức vì một chiến đội như thế, chắc chắn là vì cô vẫn chưa ý thức được đầy đủ giá trị của mình. Mà một tuyển thủ mọi phương diện đều có tố chất ưu tú đến vậy, rất nhiều chiến đội đồng ý trả giá cao để đánh đổi được cô. Bạn biết mà, với việc đào người thì các câu lạc bộ lớn tự tin đầy mình luôn ấy.

Chỉ tiếc rằng, họ thực sự không hiểu được câu chuyện về Đường Nhu, họ tự cho rằng có thể đánh động Đường Nhu bằng đãi ngộ phong phú, nhưng những thứ đó đối với Đường Nhu lại không hề có tí lực sát thương nào.

Cô thực sự muốn cái gì?

Đó là vấn đề mà sau khi các câu lạc bộ lớn tiếp xúc với Đường Nhu đều ra sức suy nghĩ, nhưng không ai tìm được manh mối. Do đó họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Đường Nhu liên tục phát huy xuất sắc ở Hưng Hân, rồi ngồi đó tiếc thương. Người tài đến mức này mà lại không được trọng dụng, một việc như thế rành rành phát sinh trước mặt họ nhưng họ lại không thể cứu vớt, xót ơi là xót, thốn ơi là thốn.

Sau Đường Nhu, đi lên sân đấu chính là tuyển thủ mục sư của Hưng Hân – An Văn Dật.

Trị liệu vốn là một nghề khá nhạt, không hấp dẫn chú ý nên cũng không khiến người ta sục sôi nhiệt huyết, đã vậy đồng đội bên cạnh ai nấy cũng chói mù mắt chó nên khi An Văn Dật lên sàn đấu thì không khí trong nhà thi đấu rõ ràng đã hạ nhiệt đôi chút. May mà An Văn Dật không hề phật lòng về việc này, bởi vì trước nay cậu chưa từng cảm thấy mình có biểu hiện gì để người ta phải tung hô. Nếu bây giờ thực sự có người gào lên hoan nghênh mình thì mới quái ấy chứ?

Thế nhưng khi bước lên sân, An Văn Dật lại nhìn thấy tuyển thủ mục sư bên Tru Tiên vẫn chưa đi vào phòng thi đấu mà đứng bên ngoài đón chờ. Tuyển thủ Hưng Hân từ Diệp Tu, Tôn Triết Bình, Ngụy Sâm, Kiều Nhất Phàm, Đường Nhu, từng người từng người đi qua hắn, hắn chỉ giữ một nụ cười trên mặt chứ không đếm xỉa gì cho lắm, chỉ đến lượt An Văn Dật hắn mới chủ động bước lên chào.

“Chào cậu.” Lục Thế Lâm đưa tay phải ra với An Văn Dật.

“Chào anh.” An Văn Dật dĩ nhiên đưa tay ra bắt.

“Trận đoàn đội này chính là cuộc quyết đấu thắng thua giữa hai chúng ta.” Lục Thế Lâm bỗng nói câu này liền rút tay về, mỉm cười quay lưng đi.

An Văn Dật sửng sốt, bàn tay trơ ra giữa không trung. Tay của người kia căn bản chỉ chạm nhẹ vào cậu mà thôi. Còn ám chỉ của Lục Thế Lâm, từ thái độ bắt tay của hắn có khó phát hiện ra không? Hắn đang ám chỉ trình độ mục sư của hai bên quá chênh lệch, điều đó sẽ quyết định thắng thua của cuộc tranh tài này.

“Đúng là một thằng nhóc kiêu căng!” Nguỵ Sâm cảm thán. Lời khiêu khích của Lục Thế Lâm với An Văn Dật ai cũng nghe thấy.

“Haha, tâm lý chiến hả? Ấu trĩ.” An Văn Dật lắc đầu.

“Cũng không hẳn.” Diệp Tu nói, “Đúng là trị liệu thường sẽ trở thành yếu tố quyết định trong trận. Cách tư duy chiến thuật này không tồi.”

“Tôi sẽ cố gắng.” An Văn Dật nói.

“Ai cũng vậy.” Diệp Tu cười cười.

“Vậy tụi bây ra sức một chút, tốt nhất đừng để lão phu phải tới cứu vớt tụi bây nữa.” Ngụy Sâm ra vẻ lười nhác nói, sau đó chui vào phòng thi đấu của mình. Trận đoàn đội này hắn ra sân với thân phận người thứ 6.

Người Hưng Hân theo sau, lần lượt vào phòng thi đấu rồi quẹt thẻ tài khoản. Sau khi trọng tài kiểm tra mọi thứ, nhân vật song phương bắt đầu vào đấu trường, chờ đếm ngược xong thì các nhân vật lại đăng nhập bản đồ.

Hưng Hân vs Tru Tiên, trận chiến cuối cùng để quyết định ai trong 2 đội có thể tiến vào vòng chung kết khiêu chiến đã chính thức bắt đầu!

Từng tuyển thủ của 2 bên đăng nhập ở 2 góc bản đồ, sau đó mỗi bên đều rời vị trí. Cả 2 phe đều đã nghiên cứu bản đồ trước đó, còn về chiến thuật đầu game thì không phải chờ đến khi trận đấu bắt đầu mới thương lượng. Luôn phải chuẩn bị từ trước, sau đó mới căn cứ vào tình huống trong trận mà điều chỉnh.

Chiến đội Tru Tiên, 4 kiếm sĩ xoay quanh Lục Thế Lâm, duy trì trận hình hoàn chỉnh bắt đầu tiến về phía Hưng Hân. Mà bên phía Hưng Hân thì sao? Vừa mới vào trận mọi người đã tản ra, cứ như không hề có bất kì bố trí chiến thuật nào mà chạy lung tung khắp nơi trong bản đồ.

Đương nhiên sẽ không ai tin rằng Hưng Hân thực sự không có chiến thuật mà mạnh ai nấy đánh, bình luận viên trên TV thông qua góc nhìn thượng đế cũng luôn chú ý quan sát hướng đi của mỗi nhân vật bên Hưng Hân để phán đoán ý đồ của họ.

“Một Tấc Tro và Tay Nhỏ Lạnh Giá có khoảng cách khá gần, tốc độ di chuyển về phía trước cũng không nhanh bằng đồng đội, rõ ràng dù thế nào thì vai trò tiến công sẽ không giao cho 2 nhân vật này. Trong 3 người còn lại, Diệp Tu, Tôn Triết Bình, một là Đấu Thần, một là đệ nhất cuồng kiếm, ngoại trừ Hàn Văn Thanh thì trong liên minh còn tuyển thủ nào có sức công kích mạnh mẽ hơn 2 người bọn họ sao? Còn Đường Nhu tuy chỉ là một tân binh, nhưng theo cách nhìn của tôi, cô ấy có độ tiến công cao không kém gì 2 vị tiền bối. Nếu chỉ bàn về phong cách đánh, tôi cảm thấy tính luôn cả trong liên minh chuyên nghiệp hiện nay cũng không có đội hình tuyển thủ nào hổ báo hơn thế này…”

Edit: Lá Mùa Thu | Beta: Mẫn Tú | Type: Jerry

 
Last edited by a moderator:

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#2
THÔNG BÁO: "Phía dưới là comment được move từ nhà cũ bên Wordpress qua."
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#3
By Thiên Dạ Vô Ngân:
Tiểu Dật quá lãnh ngạo (y)(y)(y)
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#4
By Đường Đường:
Thằng chả Tiêu Kiệt kia muốn ngạo mạn thì cũng phải soi gương xem mình là ai đi chứ, azzzzz cứ vậy thì đến bao giờ ms khá lên đk?
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#5
By Anonymous:
Không đem mục sư ở trận trước là đủ thấy hổ báo rồi
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#6
By PXT:
hóng mục sư bên kia giỏi cỡ nào :))
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#7
By Ngụy Sâm:
Úi giời, mấy thằng tự cho mình là đúng thường ngủm sớm lắm. Hưng Hân tụi anh không chấp vặt với mấy đứa thiếu hiểu biết
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#8
By Nguyễn Thị Thùy Linh:
Mấy ẻm không nhớ rằng Diệp thần là chuyên gia chiến thuật chuyên lấy công làm thủ sao =]]]]]]]]] dám xem thường đối thủ sẽ bị quả báo =]]]]]]] thắp một ngọn nến cho Tru Tiên
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#9
By Long:
Kiểu này mục sư đội bạn chưa làm đc gì là thăng thiên rồi quá. Bị ma thần để ý rồi thì làm méo gì có có hội trị liệu
Ước gì tới tết có 1 quả boom chừng chục chap nhỉ
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#10
By momochan:
Tiểu An, lên!!!!!!!
Mọi lần cứ thấy Tiểu An lặng lẽ, thờ ơ kiểu gì đó,không hiểu sao hôm nay đáng yêu thấy lạ :3
Cứ có cảm giác trận sắp tới Tiểu An sẽ tỏa sáng. Tuy có thể sẽ không hoa lệ hoành tráng như Tiểu Kiều, nhưng vẫn có cảm giác chiến thắng ấy rất đẹp!
Hóng phần biểu hiện của Tiểu An!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#11
By Lang Phong:
Tưởng cười tự tin được trong lúc này là vị đại thần nào, hóa ra là 1 chú em nào đó được 1 thằng nào đó công nhận là trình độ cao rồi 2 thằng vuốt đuôi nhau… đồng ý vị trí sp có thể giúp cải biến cục diện, nhưng bộ mỗi sp thì làm được gì ? Bảo là 1 tuyển thủ chơi nghề chiến đấu với phong cách mãnh liệt như Hàn ca hay ít ra là tiểu Nhu còn đỡ…. Mục sư… bộ nghĩ mình là Trương Tân Kiệt hả pa ????
Tội cho Tru Tiên, cố gắng bao nhiêu năm để gặp được 1 thằng ất, cái loại này chỉ cần các anh thua một phát là nó ném các anh đi ngay
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#12
By Anonymous:
Ta nói, nghé con ko sợ hổ, này đúng là trẻ trâu từ thằng boss tới thằng đệ mà =))))
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#13
By Nguyệt:
Được một ông chủ đã thế, đến cậu Mục sư này cũng có chiều hướng vênh váo nhỉ? Tưởng mình là Mục sư tầm cỡ Trương Tân Kiệt chắc
An Văn Dật lãnh ngạo quá, bùng nổ bản thân cho nó biết mặt Mục sư nhà Hưng Hân đi ahihi
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#14
By Studyingsomethingblog:
Chơi game mà, chưa gặp đối thủ mạnh thì vẫn tinh tướng vậy á. Há há, mình mong sau trận này, vũ khí bạc của Tru Tiên chuyển hết qua Hưng Hân.


By Phong:
Team Hưng Hân có mỗi Một Tấc Tro xài kiếm mà bên Tru Tiên cả 5 thì lấy 5 cây về làm gì :v
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#15
By KBI:
hồi hộp đến rùng mình
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#16
By Lamlam972:
“…kẻ chỉ đứng cách đỉnh Vinh Quang có một bước chân” nghe qua rất ngầu nhưng trong lòng anh buồn lắm đúng không :cry:
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#17
By Thích Góp Vui:
Đụng phải Diệp Thần tứ đại chiến thuật mà vênh váo thế này thì hỏng chứ làm ăn đc gì, nghề nghiệp tán tu mà ổng đách care các bạn bảo vệ mục sư như thế nào đâu, đánh cho khỏi biểu hiện luôn chứ làm được gì mà đòi solo mục sư :))))
 

momochan

Cống hiến cấp cao
Bình luận
1,221
Số lượt thích
1,179
#18
By Black:
Hết mất rồi, làm hẳn mấy chục chap, đọc đã ghiền :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,235
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#19
Yes!!!!
Trong 3 người còn lại, Diệp Tu, Tôn Triết Bình, một là Đấu Thần, một là đệ nhất cuồng kiếm, ngoại trừ Hàn Văn Thanh thì trong liên minh còn tuyển thủ nào có sức công kích mạnh mẽ hơn 2 người bọn họ sao?
Team tổng công hợp thể!!!!
 

Bình luận bằng Facebook