Hoàn [Lẩu thập cẩm][Nhiều CP] Bát Nghệ

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#41

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#43
02. Hoàng Thiếu Thiên nhật tri lục

Hoàng Thiếu Thiên nghiên đầu nhìn nam nhân mặc trang phục văn nhân trước mặt mình: "Aiyo nhìn ngươi lạ mặt ghê ngươi là người ở đâu người ở đâu dzạ? Là Ngụy lão đại kêu ngươi tới à? Ta vào Lam Vũ sớm hơn ngươi mai mốt ngươi cứ gọi ta sư huynh nhé? Yên tâm đi có ta ở đây không ai dám bắt nạt ngươi, có người tìm phiền phức thì cứ để họ xem kiếm xem kiếm xem kiếm!"​

Dụ Văn Châu thoáng khom lưng, nhìn thằng Hoàng Thiếu Thiên trẻ mười lăm tuổi trước mặt, mỉm cười: "Ta họ Dụ, còn ngươi?"​

Hoàng Thiếu Thiên ngẩn người: "Hoàng Thiếu Thiên, ta tên Hoàng Thiếu Thiên. Hoàng là hoàng có bộ thảo trên đầu, thiếu là..." Chưa nói hết câu đã thấy Dụ Văn Châu chậm rãi ngồi xổm , thuận tay nhặt một cành khô, viết lên mặt đất ba chữ.​

"Là như thế này phải không?"​

"Đúng, chính là Hoàng Thiếu Thiên." Hắn rạng rỡ mặt mày, hứng phấn bước tới định kéo Dụ Văn Châu, nhấc tay lại thum thủm mùi ngũ cốc luân hồi, chợt nhớ ra mình vừa làm gì, trong khoảnh khắc lại lúng túng rút tay lại.​

"Các chủ lại phạt ngươi quét mao xí*?" Dụ Văn Châu nhìn gương mặt bánh bao đầy vẻ oan ức liền đoán được bảy tám phần, không nhịn được liền lên tiếng dò hỏi.​

*mao xí = toielt​

"Rõ ràng là ta và Trịnh Hiên cùng nhau xuống núi vì sao chỉ phạt ta một người a a a..."Hoàng Thiếu Thiên ảo não vò đầu, chỉ mãi oán hận nên cũng chẳng chú ý đến từ "lại" đầy thâm ý kia.​

"Các chủ đây là..." Dụ Văn Châu nhịn cười đau cả bụng "muốn giúp ngươi.. mài dũa tâm tính."​

"Quét cái mao xí còn có thể mài dũa tâm tính... Ngụy lão đại giỏi mị dân quá..." Hoàng Thiếu Thiên vẫn chưa oán giận xong.​

"Cùng nhau làm?" Dụ Văn Châu tiếp nhận cây chổi trong tay hắn. "Ta giúp ngươi vậy."​

"Người tốt người tốt người tốt!" Ánh mắt Hoàng Thiếu Thiên nhìn Dụ Văn Châu khiến hắn nhớ đến con chó lớn trước cửa Lam Khê Các năm nào. Dụ Văn Châu khẽ cười, xoay người thuần thục bắt đầu quét tước từ một góc.​

"Ngươi trước đây từng đến mao xí của Lam Khê Các? Trông ngươi biết rất rõ chỗ này..." Thiếu niên Kiếm Thánh của Lam Khê Các tuy chưa trưởng thành, nhưng vẫn nhạy bén như thế.​

Tuy rằng mạch não không mấy bình thường.​

"À, trùng hợp mà thôi, trùng hợp." Xoay người nhúng chổi vào nước, Dụ Văn Châu sắc mặt như thường, ngữ khí cực kỳ bình thản.​

"Ta sẽ báo đáp ngươi!" Hoàng Thiếu Thiên hào khí tận trời. "Quét xong ta liền dẫn ngươi xuống núi. Phạm vi mười dặm quanh đây có thứ gì ăn ngon chơi vui ta đều biết, chút nũa chúng ta liền cùng đi!"​

Nhìn thần thái rạng ngời của hắn, Dụ Văn Châu không khỏi bật cười: "Vậy chẳng phải ngươi quay về liền lại phải quét mao xí?"​

"Đường đường đệ nhất kiếm khách Lam Khê Các ta đây chẳng nhẽ lại sợ quét nhà vệ sinh?" Hoàng Thiếu Thiên vỗ vỗ bộ ngực không mấy cường tráng, dáng vẻ hào hùng chẳng bao lâu lại như nghĩ tới chuyện gì, quay sang nhìn Dụ Văn Châu, ánh mắt đáng thương cực độ: "Ngươi sẽ cùng ta chịu phạt đúng không?"​

"A?" Dụ Văn Châu nhất thời không hiểu.​

"Ngươi sẽ không giống Trịnh Hiên như vậy, bỏ lại ta một mình chứ... sẽ cùng ta quét nhà vệ sinh, có đúng hay không?" Hoàng Thiếu Thiên nói, điềm đạm đáng yêu, khoe mẽ bán manh.​

Lại nhớ đến anh mắt ai oán của Trịnh Hiên mỗi khi bị phạt... Dụ Văn Châu đã hiểu.​

"Ừ, ta sẽ cùng ngươi." Tuy biết thừa đây là thủ đoạn bịp bợm của Hoàng Thiếu Thiên, nhưng Dụ Văn Châu vẫn mỉm cười nhảy hố.​

Nghe được câu trả lời chắc chắn, Hoàng Thiếu Thiên liền hằng say vung chổi, vừa vung vừa lảm nhảm không ngừng. Dụ Văn Châu tỉ mỉ nghe được: "Xem kiếm xem kiếm! Lac Anh Thức Tam Đoạn Trảm! Thăng Long Trảm! Coi ngươi trốn đi đâu!"​

Dụ Văn Châu mờ mịt nhìn bọt nước tung tóe đầy trời.​

"Lạc Phượng Trảm!" Một tiếng quát nhẹ, Hoàng Thiếu Thiên đáp đất bằng thân pháp tuyệt đẹp.​

Vội vàng chạy đến rửa tay bên đình xong, Hoàng Thiếu Thiên kéo lấy Dụ Văn Châu: "Đi Đi!" Dụ Văn Châu bật cười, "ta cũng đi rửa tay." Hoàng Thiếu Thiên buông tay, để lại hai móng vuốt ướt đẫm trên ống tay áo người bên cạnh.​

Lam Khê Các lưng tựa núi non, phong cảnh xinh đẹp, lại gặp lúc xuân hạ giao mùa, cánh hoa đào rơi đẹp không tả xiết. Dụ Văn Châu nhìn qua, lại như cách một đời.​

Hai người rửa tay bên dòng suối, Hoàng Thiếu Thiên rửa xong liền không nói lời nào lôi Dụ Văn Châu xuống núi.​

Lúc này vóc người hắn chưa nẩy nở, thấp hơn Dụ Văn Châu khá nhiều, hấp tấp kéo người xuống núi, dáng vẻ rộn ràng không nửa phút ngừng nghỉ.​

Đến cửa môn phái, Hoàng Thiếu Thiên lén lén lút lút nhìn hai bên, chọn một đường nhỏ gồ ghề xuống núi.​

"Đừng chê đường khó đi đường này nó yên tĩnh nhất, nếu để Ngụy lão đại phát hiện chúng ta nhất định sẽ bị bắt về ngay lậ tức. Lúc đó vừa không được chơi lại còn chịu phạt quả thật là lỗ chết lỗ chết..." Bất kể Dụ Văn Châu có hỏi hay không, Hoàng Thiếu Thiên đã cướp giải thích. Có lẽ chỉ có không ngừng nói chuyện mới có thể tiêu hao phần tinh lực quá mức tràn đầy của hắn.​

Sở đình phồn hoa nhai thị, yểu như vụ lý hoa gian, mỹ bất thắng thu.​

Một người nam nhân cùng một thiếu niên choai choai, có thể xảy ra chuyện gì?​

Đút kẹo hồ lô, mua đèn lồng?​

Thực tế là hai người ngồi đối diện trong một quán rượu nhỏ, người một ngụm ta một ngụm, không ngừng cụng ly. Rượu vừa mới ủ, vị không quá nồng, phẩm chất cũng không quá tốt. May mà hai người cũng không kén chọn, đều uống khá vui. Dụ Văn Châu chỉ thấy mặt mày nóng lên, không biết mình đã say hay không.​

Nhưng hắn biết Hoàng Thiếu Thiên say rồi. Người kia rúc vào ngực hắn không chịu dậy, miệng vẫn không ngừng, lẩm nhẩm lầm bầm không ngớt oán giận.​

"Trên núi không thú vị... Không ai muốn chơi với ta... Chán." Dụ Văn Châu vừa không chú ý, Hoàng Thiếu Thiên liền rót hết một chung. "Bọn hó nói sau này Ngụy lão đại muốn để lại Lam Khê Các cho ta... Nên không ai chơi với ta..." Lập luận kỳ quái, lời nói mơ hồ, Dụ Văn Châu đành sờ đầu an ủi hắn: "Sau này sẽ có."​

"Thật sự sao..."​

Dụ Văn Châu cũng rót cho mình một chung: "Ừ, sẽ có."​

"Là ai?"​

Dụ Văn Châu khẽ cười, uyển chuyển đổi đề tài "Sau này ngươi phải luyện kiếm cho tốt."​

Hoàng Thiếu Thiên bất mãn cọ cọ lồng ngực hắn: "Ngày nào cũng luyện..."​

Dụ Văn Châu gật đầu cười: "Ừ, ngươi chính là người sẽ trở thành Kiếm Thánh." Hồi lâu không nghe đáp lại, hóa ra Hoàng Thiếu Thiên đã ngủ từ lúc nào.​

Dụ Văn Châu điều chỉnh tư thế, cũng thấy hơi mệt, bèn tay chống bàn nghĩ ngơi.​

Trước khi ý thức trở nên mơ hồ, hắn như nghe thấy giọng thiếu niên trong trẻo lên tiếng hỏi.​

Hắn nghĩ mình thời niên thiếu nhất định cũng ngây ngô.​

~~~​

Dụ Văn Châu lại mở mắt, Hoàng Thiếu Thiên liền sáp lại: "Các chủ các chủ, ngươi cảm thấy sao rồi?"​

Thiếu Thiên này không phải Thiếu Thiên kia.​

Dụ Văn Châu cười: "Không sao, chỉ là mùa xuân luôn khiến người mệt mỏi." Nói xong lại đẩy hắn: "Nhưng còn ngươi, đã hứa với Diệp thần sẽ đưa đồ đến khách điếm Hưng Hân, còn không mau đi, coi chừng hắn lại trách ngươi."​

Hoàng Thiếu Thiên dẫn Lư Hãn Văn lưu luyến rời đi, nụ cười trên môi Dụ Văn Châu mãi không tắt.​

Chuẩn bị một chậu than, Dụ Văn Châu ném từng bức họa vào lửa.​

Sao phải lưu lại những thứ này? Hắn nghĩ, vô dụng, còn khiến người ngột ngạt.​

Hắn chỉ hy vọng Thiếu Thiên có thể vui vui vẻ vẻ mà sống, cho dù không Dụ Văn Châu cũng vui vui vẻ vẻ.​

Hắn nhớ đến quyển sách cổ đã từng xem ở chỗ Vương Kiệt Hi, chợt thất thú v5.​

Đây có tính hay không là ân điển cuối cùng trời xanh ban ân?​

Fic thuộc Project Lẩu Thập Cẩm - Chua cay mặn ngọt chỉ tiến không lùi

Câu hỏi:Ai là người viết bảng hiệu Hưng Hân?
 
Last edited:

Mạc Tư

Yên phân phân, vũ ngân ngân, hết chỗ điền
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
468
Số lượt thích
4,036
Team
Lam Vũ
Fan não tàn của
Dụ Văn Châu, Sở nữ vương, Mộc nữ thần
#44
Câu hỏi:Ai là người viết bảng hiệu Hưng Hân?
Trước là do Trương Dĩ Xuyên tiên sinh viết, sau là Dụ Văn Châu viết
 

Gingitsune

Phán quan Tự Sát, Phong Đô đại quái
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Facts & Quotes
Bình luận
784
Số lượt thích
6,233
Team
Bá Đồ
Fan não tàn của
Diệp All mới là vương đạo!!! Hàn All muôn năm!!!
#45

Bình luận bằng Facebook