Hoàn [Vương Giả Kiến Vương 2022][Diệp Vương] Chuyện cũ còn tra được

Phong1947

Cống hiến cấp cao
Hội Tự Sát
Thần Lĩnh
Bình luận
214
Số lượt thích
1,224
Location
TP.HCM
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Tất cả đội trưởng (◕‿◕) Đặc biệt là Dụ đội (⌒‿⌒)
#1
Sản phẩm thuộc project Vương Giả Kiến Vương 2022

[Diệp Vương] Chuyện cũ còn tra được

Tác giả: 北极圈游泳爱好者
Editor: Phong
Viết ít chuyện gương vỡ lại lành vị Diệp Vương. Hẳn là có chút dính tới giới giải trí.

Vương Kiệt Hi ra ban công hút điếu thuốc hớt được từ trên bàn trà, trăm phần trăm là của Diệp Tu. Anh cực hiếm khi hút thuốc, lần trước hút chắc là hồi hai mươi tuổi, do động tác hút không thạo gì mà bị hít khói vào, sặc ho khan, nên sau anh cũng không hút điếu thứ hai.

Diệp Tu theo qua, nghiêng mình tựa vào khung cửa, giọng có chút bất đắc dĩ: "Em không hút cũng đừng lên cơn chứ, phí thật."

Vương Kiệt Hi không quay đầu lại, cũng không tiếp lời, chỉ nhìn mèo hoang nằm trong bãi cỏ dưới lầu, mặt bình tĩnh lại mang cảm giác buồn bực rất riêng.

Lúc trước người đứng sau kia chẳng nói chẳng rằng ra đi, anh vừa khó hiểu vừa sầu lo, ngày nào cũng chăm chú nhìn khung chat trên cùng, lần nào cũng chỉ thấy trống rỗng. Giờ hắn gióng trống khua chiêng trở về, anh lại là người cuối cùng được biết, hơn nữa còn là nhờ tài khoản marketing mới biết được.

"Thân phận thật sự của đại công tử tập đoàn nhà họ Diệp được đưa ra ánh sáng, anh ấy là…!?"

Diệp Tu hết cách đành bước tới vỗ vai anh, đang tính giải thích thì lại chợt thấy Vương Kiệt Hi quay đầu, mở miệng, phả một đám khói lên mặt hắn. Thân là kẻ nghiện thuốc, tất nhiên tên họ Diệp nào đó chẳng sợ gì, còn rảnh rỗi tới nỗi đưa mặt tới gần thêm chút. Mắt thấy chiêu này không có hiệu quả như hi vọng, Vương Kiệt Hi nhíu mày, lại xoay đầu về.

Được rồi, còn đang bực bội.

Diệp Tu than một tiếng, cũng không để ý người bên cạnh có muốn nghe hay không, hắn kể lại đầu đuôi mọi chuyện.

Lúc đó hắn đã không thể ở Gia Thế lâu hơn nữa, sớm ghi xong lời tuyên bố giải nghệ, hắn lại bị người nhà dò ra được việc mình yêu đương với Vương Kiệt Hi, thế là lão cha nhà họ Diệp lên cơn phẫn nộ, vận dụng thủ đoạn buộc hắn về nhà, hắn vừa dậy trời cũng đã đổi. Di động lúc trước hẳn đã bị quẳng vào bồn cầu, hắn lại không nhớ dãy số đăng nhập nick mình, thế là cả Wechat cũng mất.

Còn vì sao Tô Mộc Tranh biết nội tình, ấy là vì Diệp Thu, đứa em song sinh của hắn đã từng gặp cô trên bàn đàm phán thỏa thuận về việc phát ngôn. Sau khi tan họp, gặp phải Tô Mộc Tranh truy hỏi, Diệp Thu chỉ có thể nói rõ sự thật.

"Anh thật sự không cố ý giấu em mà, hai năm nay ở nhà anh cũng rầu muốn chết, chỉ là không có cơ hội chạy ra ngoài."

Vương Kiệt Hi dụi tắt điếu thuốc trên lan can, lưu lại một dấu tròn đen kịt. Sau đó anh nhìn Diệp Tu, miệng căng chặt, vành mắt thoáng ửng đỏ.

Diệp Tu nhìn qua, kinh ngạc, trước giờ chưa từng xảy ra chuyện này. Hắn bỗng trở nên luống cuống, cứng ngắc giơ tay kéo cằm Vương Kiệt Hi đặt lên vai hắn, sau đó chỉ nghe thấy Vương Kiệt Hi ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói: "Diệp Tu, anh là tên khốn kiếp."

Hắn giật mình, hoàn hồn khi Vương Kiệt Hi đã tiến vào phòng khách, khom lưng cầm lấy gói thuốc trên bàn trà.

"Thuộc về tôi."

Diệp Tu nhếch miệng, yên lặng sờ túi quần mình, may, bên trong còn nửa gói.
 

Bình luận bằng Facebook