[Glory Vietnam] Double Mage

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#1
-Tên truyện: Double Mage - Song Pháp Sư (tên truyện có thể sẽ được thay đổi trong tương lai)

-Tác giả: Crying Devil (em vẫn chưa nghĩ ra bút danh khác)

-Thể loại: đồng nhân Toàn chức cao thủ, võng du, no CP, shounen không có ai

-Nội dung: bối cảnh truyện diễn ra vào năm 2021 khi Vinh Quang chính thức được phát hành tại Việt Nam, nội dung xoay quanh giải đấu Vinh Quang tại Việt Nam và con đường từ khi bắt đầu chơi Vinh Quang cho đến lúc bước vào giải chuyên nghiệp toàn quốc, tham gia đánh giải Đông Nam Á của Dương Hiểu Phương

-Warning: em biết kiến thức về game của mình không bằng ai, bút lực cũng rất yếu nữa, cũng biết để triển khai ý tưởng này sẽ mất rất nhiều thời gian, nhưng em sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành câu chuyện đã ấp ủ từ rất lâu này. Em rất mong có thể nhận được góp ý nhẹ nhàng từ anh/chị. Em xin cảm ơn
 

CryingDevil.

Nông dân công nghiệp
Bình luận
238
Số lượt thích
908
Location
lò nướng bánh
Team
Hô Khiếu
Fan não tàn của
Thư gia tỷ muội, Cừu ngố, Bánh Ngọt, tiểu Vũ
#2
Chương 1:

"Phương, Phương! Nhanh lên, dậy đi, quẹt thẻ vào game!" Hồng Ánh vô cùng kích động lay đứa em gái đang nằm vật trên bàn dậy.

Hiểu Phương mới chợp mắt chưa được nửa tiếng, bị chị lay mạnh như vậy lập tức choàng tỉnh. Cô gái ngoáp dài một tiếng, hai tay dụi mắt xong lại theo thói quen đưa lên vuốt vuốt mái tóc ngắn rối bù xù. Xong xuôi mới mỏi mệt hỏi chị. "Mười hai giờ rồi ạ? Server mở chưa?"

"Chưa, nhưng còn một phút nữa thôi. Đang đếm ngược." Hồng Ánh quay về bàn máy của mình, gương mặt tràn ngập sự phấn khích. Cô đã đợi ngày hôm nay lâu lắm rồi, a a ...

Ngày hôm nay, mùng 3 tháng 12 năm 2021, vào lúc 0 giờ, Glory - tựa game nhập vai đình đám Glory được mua bản quyền và mở máy chủ đầu tiên tại Việt Nam!

Hồng Ánh là fan cứng của tựa game này, mấy năm trước cô đã từng làm mọi cách để lập một cái tài khoản tại máy chủ Trung Quốc. Tuy hồi đó do bận học hành, không đủ thời gian cày mãn cấp tài khoản kia, nhưng tình yêu dành cho Glory của cô vẫn chưa từng giảm. Từ lúc nghe Glory sẽ mở máy chủ đầu tiên tại Việt Nam, Ánh lúc nào cũng trong tình trạng phấn khích như hít bóng cười quá độ.

"Ôi xời ... vào muộn hơn tí cũng chả sao." Trái lại với vẻ phấn khích của chị gái, gương mặt Hiểu Phương thể hiện rõ sự lạnh nhạt. Không phải là do cô không thích chơi game, thậm chí trình độ hiểu biết về game của Phương vẫn hơn Ánh rất nhiều, cá nhân cô cũng mong chờ được tự trải nghiệm thử tựa game được mệnh danh là Best Game nhập vai này, chỉ là ... cô đang buồn ngủ thôi.

"Đây, tài khoản của em!" Hồng Ánh đưa thẻ game cho em gái. Khác với những tựa game khác, tài khoản trong Glory phải đăng nhập bằng thẻ.

"12 giờ, đến giờ rồi!" Hồng Ánh vội vã mở giao diện game lên, sau đó quẹt thẻ cái rụp. "Ôi chao ôi chao, tên gì đây nhỉ? ID sao cho hay ta ..."

"Bú Bóng Quá Độ nghe có vẻ hợp với chị đấy." Hiểu Phương rất từ tốn mở bản hướng dẫn tân thủ ra đọc, định bụng đọc lướt lại một lần nữa. Lúc chiều đã đọc một lần rồi, nhưng cô vẫn muốn xem lại xem có sót điều đáng lưu ý nào không. Lật từ đầu đến cuối, ừm, không còn gì cả. Những gì đáng để ý chị gái đã cẩn thận đánh dấu rồi giảng đạo cả chiều nay cho cô rồi. Vả lại, với kinh nghiệm xem giải từ thời trẩu tre, Phương cũng không còn gì thắc mắc nữa.

"Mệ mài ..." Hồng Ánh quay lại, tặng cho em gái hai ngón phắc. Hiểu Phương lăn lộn trong game nhiều, tự nhiên cũng học thêm được cái tính độc mồm độc miệng, nhiều lúc ăn nói bỗ bã không khác gì phường lưu manh chợ Đậu, làm cho thiếu lữ văn nghệ như Ánh nhột xì khói. Tuy là nhột, nhưng ở chung cũng quen luôn, không quá ức chế.

Hỏi vậy thôi, Hồng Ánh đã tự nghĩ ra tên ID cho mình từ lâu rồi, Khóa Trận, thậm chí cô còn tự xác định trước sẽ chơi Thuật sĩ nữa cơ.

Vì sao lại là thuật sĩ? Bởi Hồng Ánh bắt đầu biết đến Glory từ hai năm trước, khi ấy Trung Quốc đang diễn ra giải đấu quốc gia lần thứ tư. Năm ấy chiến đội Lan Yu của Liên Minh Trung Quốc ra mắt thiên tài chiến thuật Dụ Văn Châu, nghề nghiệp thuật sĩ. Tuy rằng Lan Yu năm đó không giành được quán quân, tuy rằng năm đó có cũng có một tân binh chiến thuật gia khác giỏi hơn cả Văn Châu, Ánh vẫn hâm mộ anh ta bất chấp.

Chứ không phải vì tay cô cũng chậm nên cô mới thích ảnh đâu ...

"Ê Phương, đã đặt tên với tạo nhân vật chưa?" Hồng Ánh quay qua nhìn em gái vẫn lặng lẽ click click từ nãy đến giờ.

"Em đang chỉnh ngoại hình. Tên ID vừa xong rồi ạ."

"Ồ, vậy đặt tên là gì đấy?" Cô ngó sang màn hình của Phương. "Prisoner? A, tử tù, em định chơi lưu manh hay đạo tặc đấy à?"

Hiểu Phương tiếp xúc với game trước cả Ánh, đương nhiên cũng biết được kha khá điều về Liên Minh chuyên nghiệp Glory. Cô đã theo dõi giải đấu chuyên nghiệp của Trung Quốc và Hàn Quốc từ hồi mười bốn mười lăm tuổi rồi. Sở dĩ vừa nghe tên ID Ánh đã đoán luôn nghề nghiệp là bởi cô biết em gái cô rất hâm mộ câu lạc bộ Hu Xiao của Trung Quốc, còn đặc biệt thích tổ đội tội phạm lưu manh Đường Tam Đả - Lâm Kính Ngôn và đạo tặc Quỷ Mê Thần Nghi - Phương Duệ.

"Không ạ. Em cũng chưa biết nữa, nghề nào dễ mà dame to em chơi." Hiểu Phương vừa tùy tiện trả lời vừa ngó lại máy của chị gái. "Em tạo ngoại hình giống nhân vật của chị nhé, cho ra chất chị em... ơ, con trai à?"

Nhân vật Khóa Trận của Ánh là một thằng cha tóc trắng với quả thần thái đạo theo Sách Khắc Tát Nhĩ của Dụ Văn Châu. Hiểu Phương thở dài, xem chừng chị hai yêu ông này cmnr. "Lỡ để giới tính nữ rồi, sao giờ?"

"Không sao không sao đâu, trai hay gái cũng đâu quan trọng, góc nhìn thứ nhất mà, chúng mình có tự nhìn được nhân vật đâu. Lúc đấy cứ tự coi là hai anh em sinh đôi cũng được." Hồng Ánh xua xua tay, lại suy nghĩ một lúc. "Phải rồi, chị thấy Sách Khắc Tát Nhĩ với Phong Thành Yên Vũ nhìn giống nhau lắm, hay em tạo thử phiên bản nữ của Phong Thành đi."

"Nhưng Phong Thành với Sách ngoài tóc trắng ra đâu còn điểm gì giống nhau nữa, nghề nghiệp cũng không giống." Hiểu Phương hình như hơi quan trọng vụ nhân vật của hai người phải giống nhau. Có lẽ do đây là lần đầu cô chơi game với chị gái nên hơi ... kích động chăng?

"Không sao đâu. Góc nhìn thứ nhất, có thấy được đâu, cứ tưởng tượng thôi. Mau lên nà, chúng ta cùng vào."

"À, vâng." Cô bạo tốc độ tay, tạo cực kỳ ẩu. Sau đó còn không báo trước vào game trước.

"Nào nào, chờ chị. Tay nhanh vler." Ánh cũng vội vã vào theo em. Màn hình hai người rơi vào trạng thái chờ. Xem ra lượng người chơi hiện tại rất đông.

Đây chính là sức hút của Glory đó.

"Tốc độ tay của em hơi bị được nha. Sau này chơi mấy nghề như kiếm khách với lưu manh đảm bảo ổn." Nhìn tay đứa em gái liến thoắng chuột với bàn phím mà cô cũng thấy thèm, không nhịn được khen một câu.

Màn hình máy tính của Ánh và Phương cùng lúc hiện ra quang cảnh đông đúc náo nhiệt của thôn tân thủ. Glory là game hot gần như số một hiện nay, cho nên server mới mở đã đông nghẹt thế này cũng không có gì là lạ cả.

"Biết vậy mình vào muộn muộn chút, đỡ bị lag. Nhiều người quá thế này sao nhận nhiệm vụ nổi?" Hiểu Phương tay trái chống cằm, tay phải điều khiển con chuột xoay bốn phía.

"Ài, đúng là vậy. Cơ mà vào sớm cho có không khí chút thôi."

"Ha ha."

"Nè nè, lại gần nhau một chút nào, chị coi nhân vật của em phát."

"Đã có trang bị gì đâu mà coi chị?" Tuy nói vậy nhưng cô vẫn điều khiển Prisoner cố lách về phía Khóa Trận.

"Lại gần chút, hừm, làm nhanh làm ẩu mà cũng dễ thương phết, nhìn có vẻ giống em ngoài đời đó."

"Không có sẹo."

"Ừm, không có." Ánh bất giác xoay mặt nhìn về phía em gái.

Hai người tuy không phải chị em sinh đôi nhưng mặt mũi giống hệt nhau. Nếu như không phải Ánh thả dài uốn lọn xoăn, còn Phương cắt ngắn rẽ ngôi thì hai chị em ra đường hoàn toàn có thể bị nhầm lẫn với nhau. Đều da trắng toát, mắt xếch, mi cốt cao, chiều cao cũng tương đương nốt. À, còn có một điều nữa, ... bên má trái của em gái cô có một vết sẹo hơi dài, còn cô thì không có.

"Thưa thưa rồi đó, ra nhận nhiệm vụ không chị?" Hiểu Phương cũng quay lại nhìn chị gái, khiến Ánh hơi giật mình.

"À ừ. Nhận thôi ... A chết!" Ánh bỗng thốt lên. "Nè, em nhìn cái giao diện chế trang bị chưa?"

Hiểu Phương tò mò mở ra.

"Hồi trước chơi bên bản Trung chị cũng thử nghịch rồi nè. Cơ mà trang bị bạc chị chế chán lắm, lại không có đủ đồ chế nữa. Ầy da..."

"Vậy à, thế sau này em cướp đồ cho chị chế." Phương vui vẻ nói đùa một câu. Cái giao diện trông khó hiểu quá, cô cũng không muốn nhìn nữa đâu.

"Há há, ý hay." Ánh thúc khuỷu tay vào tay Phương cười lớn. "Đợi mấy công hội lớn lớn cướp BOSS xong hai chúng ta phá đoàn rồi cướp. Mà, em đã suy nghĩ sẽ chơi nghề gì chưa?"

"Tốt nhất tay dài một chút. Em chơi cận chiến nhiều hay bị đánh giá là con cục súc lắm."

"Nhưng đúng là mày rất cục súc mà em." Chị em trong nhà cả, tuy đây là lần đầu Ánh với Phương chơi game chung, nhưng xem em gái chơi game cô đã xem mòm mắt ra rồi. Ẻm hay chơi mấy kiểu dame to, lại thêm thanh máu trâu máu bò, lối đánh cũng hổ báo không khác con trai luôn vậy. "Chị nghĩ em chơi lưu manh như anh Lâm Kính Ngôn của mày là hợp nhất rồi. Em cũng thích Lâm Kính Ngôn mà."

"Thôi em không chơi lưu manh đâu. Thích ảnh thì thích thật, nhưng em thấy chơi nghề này không hợp với em lắm ..."

"Hừm ... vậy, pháp sư nguyên tố thì sao? Giống Sở Vân Tú của Yên Vũ hoặc Yuya của câu lạc bộ Liquid. Dẫu sao nhìn Prisoner trông cũng giống Phong Thành ver gái lắm. Mà Huxiao hình như cũng có một ghế pháp sư nguyên tố trong đội hình đánh chính mà phải không?"

"Vâng. Vậy em chơi nguyên tố thì phải tập trung tăng điểm trí lực ha?"

"Đúng rồi." Ánh đáp, sau đó thao tác nhân vật của mình lại bên cạnh NPC. Phương thấy vậy cũng để Prisoner lon ton chạy theo sau.

"Nhận nhiệm vụ đầu tiên nào."

Hiểu Phương và Hồng Ánh đồng loạt nhận nhiệm vụ, lại cùng nhau hoàn thành tưngg cái từng cái một. Ba giờ sáng, sau khi trả xong mấy nhiệm vụ từ đơn giản đến phức tạp, hai người mới cùng lúc đạt cấp bảy.

"Oáp ..." Hiểu Phương nằm gục xuống bàn. "Thôi xong, ba giờ sáng rồi. Thế này sao em ngủ được nữa." Lối sống của cô vô cùng 'điều độ', một là ngủ từ mười một giờ đêm, hai là thức luôn cả đêm đến sáng mới ngủ bù.

"Sáng mai em có tiết không?" Hồng Ánh cũng buồn ngủ lắm rồi, đang muốn tắt đi nằm lắm rồi đấy.

"Không ạ. Chị có không?" Hiểu Phương xoa xoa hai mắt, tiếp tục tập trung vào game. Hiện tại Prisoner có 370 điểm kỹ năng, còn có điểm thuộc tính nữa, cần thay sửa như thế nào cho tốt nhỉ?

"Chưa cần quan tâm đến đâu. Cứ để sau này, chọn nghề, tìm trang bị rồi quan tâm sau. Mà em muốn chơi pháp sư nguyên tố thì chú trọng trí lực với tinh thần chút. Học kỹ năng đi đã, học Chạy Nhanh với Lăn Người đi. " Hồng Ánh giống như đọc được suy nghĩ của em gái, giải thích xong mới trả lời câu hỏi ban nãy. "Có, lúc chín rưỡi. Mai em chỉ có một tiết buổi chiều thì phải?"

Cả hai chị em đều đã học Đại Học. Phương là sinh viên Sư phạm khoa Anh Văn, còn cô học ngành Ngoại Giao ở Đại Học Hà Nội. Bình thường Ánh rất quan tâm đến lịch học của em gái.

"Vâng." Chạy Nhanh là kỹ năng cơ bản cần thiết, dùng để tăng tốc độ chạy, kỹ năng này không có thời gian đóng băng, nhưng phải tiêu hao sức bền. Sức bền tiêu hao hết tự động trở về chạy bình thường. Hồi phục sức bền cần đi bộ hoặc là đứng yên. Đi bộ hồi phục chậm, đứng yên thì nhanh hơn. Lăn người cũng vậy. Mấy cái này Phương cũng biết rồi.

Cô điều khiển nhân vật tìm thầy dạy học xong mấy chiêu này, sau đó lại học thêm Vòng Quang Điện, Cầu Băng, Cầu Lửa của pháp sư nguyên tố.

"Đúng rồi, chơi nguyên tố thì sau này nên focus học kỹ năng hai trong bốn hệ Ám Quang Băng Hỏa thôi. Em đã xác định focus hai hệ nào chưa?"

"Không biết nữa, sau này skill nào AOE thì em học skill đấy."

"Ngửi thấy mùi quen quen trong câu này à nha."

"Yanfei của câu lạc bộ Batu." Hiểu Phương cười cười đáp.

"À há, Bạch Ngôn Phi cũng được phết đó. Thích đánh kiểu cậu đấy à? Tưởng em sẽ theo nữ thần Sở Vân Tú chứ."

"Chịu, em không biết theo ai nữa. Chắc em chơi theo cách của em." Cô xoay xoay nhân vật một lúc, sau lại như sực nhớ ra điều gì, quay về phía chị gái. "Mà chị đi ngủ đi chứ, ba giờ rồi nè, sáng mai chín rưỡi lên trường là chị chỉ được ngủ có sáu tiếng thôi đó. Đi ngủ đi không lại ốm giờ. Yếu còn thích thức khuya."

"Rồi mà rồi mà." Hồng Ánh chậm rãi rời đi, cũng không quên nhắc em gái chơi thêm chút nữa rồi nghỉ đi không mệt.

Hiểu Phương còn nhìn theo chị gái một lúc, chắc chắn chị đã trèo lên giường ngủ rồi mới quay lại bàn máy. Vừa đặt mông ngồi xuống đã thấy dòng thông báo lớn trên kênh thế giới. -Khu 10, người chơi đầu tiên giết BOSS ẩn Ám Dạ Miêu Yêu - Một Vỗ Chết Luôn, Đừng Giết Iêm, Phồn Hoa Huyết Cảnh Một Vạn Mùa Hạ, AcE, Một Bạn Nam-

Lợi hại ghê. Là BOSS ẩn trong phó bản cấp năm đó. Cô bắt đầu điều khiển nhân vật chạy về khu vực phó bản Rừng Rậm Cách Lâm. Khi còn cách không xa liền nhận được một lời mời tổ đội.

Từ Một Vỗ Chết Luôn.

Cô nhíu mày. Là cái người vừa giết đầu Ám Dạ Miêu Yêu xong à? Mà, Hiểu Phương cũng không quan tâm nhiều, ấn đồng ý vào đội.

Nào ngờ cô vừa vào đội, người bên kia đã đồng ý vào phó bản ngay.

Ủa, đây không phải là phó bản năm người cấp năm sao? Đội mới chỉ có hai người thôi mà. Vào có đánh được không thế? Cuối cùng cô cũng quyết định gõ tin gửi qua bên kia.

"Phó bản năm người, hai người đánh được chứ?"

"Được được, có tui ở đây thế nào chả được!!" Bên kia truyền sang giọng nam khá lớn. Hiểu Phương vội điều khiển Prisoner lùi ra sau một chút để giảm âm lượng. Tường thì mỏng mà chị gái còn đang nằm ngủ ở phòng bên kia kìa.

Glory là game trực tiếp hỗ trợ giọng nói, hơn nữa còn rất chân thật, chỉ một kênh: trước mặt. Theo khoảng cách đứng của nhân vật sẽ ảnh hưởng đến âm thanh lớn hoặc nhỏ, tự hệ thống sẽ có một bộ tính toán thanh âm. Trò chơi không có bối cảnh âm nhạc, chỉ có những tiếng động chân thật như gió thổi cỏ lay, một khi đeo tai nghe, cả người như lạc vào một cảnh giới kỳ lạ, cảm giác vô cùng thật.

"Mà ông nói gì đi chứ. Gõ chữ rồi đọc phiền bỏ mẹ." Lúc đợi load bản đồ, bên kia lại nói.

"Không có được. Đang có người ngủ ở gần." Hiểu Phương gõ tiếp.

"À à, hiểu rồi hiểu rồi." Bên kia cũng như có ý mà nói nhỏ xuống.

Rừng Rậm Cách Lâm là một phó bản giúp người chơi quen thuộc với loại phó bản nhỏ, độ khó có thể cao bao nhiêu chứ? Vừa thấy quái, Một Vỗ Chết Luôn đã xách cái mâu cùi cấp năm chạy ra xỏ xiên liên tục. Tốc độ tay của cậu ta thực sự rất cao. Hiểu Phương vừa nhìn đã nhận ra. Tay này đúng dạng cao thủ.

"Ố ồ, ông thả phép chuẩn ghê, cũng được đấy." Bên kia cũng liên tục khen ngợi kỹ năng của cô. Hiểu Phương nghe cậu cứ gọi mình ông này ông nọ cũng không có vấn đề. Ngày xưa cô chơi Jx3 còn bị hiểu lầm là nam chơi acc nữ.

"Ây, bạn gái nằm cạnh hay sao hả?" Một Vỗ Chết Luôn cứ mở đường tiến lên, đằng sau có Prisoner lặng lẽ hỗ trợ, không khí có hơi yên lặng nên đôi khi lại lên tiếng nói dăm ba câu.

"Không. Người nhà đang ngủ ấy mà." Cô gõ chữ rồi lại tiếp tục đánh quái. Nhàn thật. Phó bản năm người mà đi hai người nhàn vãi. Chắc do có cậu kia gánh tuốt rồi.

"Ô thế chẳng lẽ là vợ ... ấy ấy ông đánh bên ông đi. Đằng này mình tui lo được rồi. Không cần hỗ trợ tui, đánh nhanh phát." Chỉ có hai người, nhàn nhưng đương nhiên không thể nhanh bằng năm người đi được, nên Một Vỗ cứ hơi chán tí là lại hỏi.

"Không có vợ, tôi là con gái mà." Hiểu Phương cười nhẹ, không tiếp tục đánh máy nữa mà nhỏ giọng trả lời cậu ta.

"Ô đù đù đù, có gái này!!! Ờ mà ... acc nữ nhở ..." Bên kia bỗng phá lên cười vui vẻ. "Ấy, tôi không để ý đấy. Tại gái chơi game tôi ít gặp, còn tưởng bà là nam giả gái. Sao lại chơi Glory đấy?" Bỗng dưng cậu ta hào hứng nói chuyện lên hẳn.

"Chị gái rủ chơi."

"À à hiểu rồi!!! Vậy bên đó chị bà đang ngủ phải không?"

"Ừ đúng rồi." Hiểu Phương đáp. Đã tới con BOSS cuối, cậu ta lại tiếp tục làm tay kéo thù hận cộng gây sát thương như cũ, còn cô tiếp tục đứng từ xa cấu máu.

"Vậy ghê. Mà bà có theo dõi tin tức Glory không? Có xem giải đấu bên Trung chưa?"

"Có xem." Phương đang cố chuyên tâm vào việc đánh Boss, cũng chỉ đáp lại mấy câu hỏi của Một Vỗ Chết Luôn một cách hời hợt.

"Biết Diệp Thu không? Nhất Diệp Chi Thu. Đù mợ tui là fan cuồng của ổng đấy. Quá cmn bá luôn."

"Có biết. Sách giáo khoa Vinh Quang."

"Chuẩn chuẩn chuẩn chuẩn ... ế bà thả ... à rồi ... Đấu thần. Tui thích ổng cực, bà có thích ổng không?" Một Vỗ hăng say nói chuyện cũng không quên vừa thao tác vừa chỉ huy cục diện.

"Cũng được. Nhưng mấy năm gần đây thành tích Jiashi xuống ghê, không giống hồi trước nữa."

"Ui xời, người ta đã bỏ túi ba cái cúp rồi còn gì? Chẳng lẽ từ bấy đến giờ bỏ nốt sáu cúp à? Thế thì bố con nào bên ấy ăn lại giờ? Tui vẫn thấy ổng bá vãi nồi, vừa cân chiến thuật lại vừa là tay đấm chính. Tôi nghi Gia Thế mùa bảy bỏ thêm cúp nữa lắm."

"Tôi vote Weicao." Hiểu Phương đáp. Thật ra cô cũng không chắc đâu, nhưng mỗi ngày nghe chị gái luôn miệng Vi Thảo năm nay khả năng cao lắm, rồi phân tích các kiểu con đà điểu, cũng thấy đúng đúng nên trả lời đại.

"Bà thích Weicao à? Thích Vương Kiệt Hy?"

"Không. Thích Huxiao."

"Huxiao ... là cái đội ... Hô Khiếu à? Hô Khiếu flop vãi, sao bà thích Hô Khiếu đấy?"

"Tên câu lạc bộ nghệ *, với lại tui thích Tổ đội tội phạm."

"Vãi. Hô Khiếu chưa một lần quán quân luôn. Mà nếu bà thích tổ đội thì Gia Thế bọn tui có tổ đội Mâu Pháo Diệp Thu Mộc Tranh siêu ngon, ăn đứt bên bà luôn. Á đù đú ... ố, được! Quả này tôi hất lên bà làm quả Cầu Lửa khống chế ổn vờ lờ. Được đấy chứ." Đang tám nhảm hăng say nhưng cậu ta vẫn không quên khen ngợi thao tác kịp thời của cô.

"Không cúp cũng đâu có sao đâu. Tui thích thôi." Lúc này thì Phương rõ ràng thấy thằng nhóc này hơi bị phiền phức rồi.

Tình cảm cô dành cho câu lạc bộ Huxiao rất to lớn. Kể cả khi chiến đội không còn tổ đội tội phạm nữa, kể cả khi Đường Tam Đả không còn thuộc về Lâm Kính Ngôn nữa, thậm chí khi Huxiao chẳng có đến một chiếc cúp quán quân nào, cô vẫn sẽ mãi ủng hộ Huxiao. Thằng nhóc này nói mấy câu như vậy khiến Phương hơi bực, nhưng cũng không đáp trả, chỉ giữ im lặng mãi cho đến khi đánh xong phó bản.

"Mình hai người cứ chia đôi đồ đi. Thanks bà phá bản hai người với tui nha."

"Ok." Cô đem đồ được chia bỏ vào túi. Đang định khiển Prisoner đi lại thấy bên kia gọi mình.

"Chờ tí. Chúng ta thêm bạn tốt đã."

*Tên chiến đội Hô Khiếu (có lẽ) được lấy cảm hứng từ tiểu thuyết Đồi Gió Hú của Emily Brontë.

.
.
.
 

Bình luận bằng Facebook