- Bình luận
- 323
- Số lượt thích
- 2,203
- Team
- Gia Thế
- Fan não tàn của
- Tán Tu Tán
Quân Vương Và Ngươi
Khai quốc công thần thiên tài bạc mệnh
Quân vương vì ngươi kiến tạo giang sơn
Vương Triều của Quân, ngươi góp phần không nhỏ.
Chưa từng tại vị cũng chẳng được truy phong, nhưng Vương chưa bao giờ quên ngươi là trọng yếu. Thậm chí Vương chính miệng thừa nhận, vị thế tôn quý nhất trong Vương Triều thuộc về ngươi.
Ngươi chưa bao giờ là thảo dân trong vương triều Gia Thế, ngươi cũng chính là Vương tộc. Khước Tà uy vũ, linh hồn và ý chí của ngươi vẫn còn ở đây, sóng vai đồng hành cùng Vương trên con đường bước tới Thần đàn.
Là tri kỷ từ thuở hàn vi, những tưởng ngày tháng sau này dù bĩ cực hay thái lai, Vương và ngươi đều đồng cam cộng khổ, nhưng số mệnh trêu ngươi lại bắt chúng ta tử biệt sinh ly.
Trên cầu Nại Hà, bên bờ Vong Xuyên, bỉ ngạn đỏ rực một màu yêu diễm, thiếu niên 18 do dự chần chừ, không muốn uống canh Mạnh Bà chuyển kiếp luân hồi vì sợ quên đi người tri kỷ.
Chiến trường Vinh Quang, đối đầu cường địch, Khước Tà đen tuyền một màu sắc lạnh, thiếu niên 18 quyết đoán lạnh lùng, quyết tử chiến để bảo vệ giang sơn, tuyệt không lùi bước dù máu ướt chiến bào.
Ai bảo Vương chưa từng yêu? Vương đã từng yêu rất đậm sâu, đó là khi hắn còn là một thiếu niên lưu lạc ôm chí lớn, may mắn gặp được người trời định. Bên nhau ba năm, đâu phải là rung động thiếu thời, mà là một đời một kiếp.
Kiếp này Vương và ngươi, tình sâu duyên bạc, nhưng lòng vẫn hướng về nhau, là chấp niệm thiên thu không dễ gì đoạn tuyệt.
Nguyện kiếp sau được đồng sinh cộng tử, nhân sinh trăm năm có tri kỷ kề bên, vĩnh kết đồng tâm mới là hạnh phúc vẹn tròn.
Một đêm nào đó Vương giật mình tỉnh giấc giữa đêm khuya, lệ ướt bờ mi, biết mình cô độc. Long sàng lạnh giá, trăng sáng chân trời.
Đời này Vương có cả thiên hạ, nhưng trái tim của hắn đã bồi táng ở Hoàng lăng Nam Sơn khi chưa tròn 18.
Last edited: