Đọc Lưu Hạo cứ bực bực ức chế thế nào ấy nhỉ, rốt cuộc chả hiểu tác giả có đang muốn vớt Lưu Hạo khỏi thùng nhuộm đen hay không, cứ vớt được nửa chừng lại tuột tay cái tõm. Lưu Hạo có tật xấu nhưng nếu muốn miễn cưỡng cũng tẩy trắng cũng được, tại vì Diệp Tu và Gia Thế dường như cũng không dốc hết lòng hoàn toàn với Lưu Hạo. Xem như có qua có lại đi chứ không phải một chiều là Lưu Hạo luôn sống sai với thế giới, dù chi li thì Lưu Hạo chiếm phần sai nhiều hơn.
Thật ra trận này Lưu Hạo đánh tập trung đó chứ, trạng thái khá tốt, đến Diệp Tu còn khen “sức nhìn nhận xuất sắc phi thường”. Ngay cả đoạn Lưu Hạo không chịu lên tiếng nhắc nhở đồng đội thì xoay vấn đề ngược lại là thật sự nó chả có tác dụng với tính cách trẻ trâu của dàn tuyển thủ ở Tân Hô Khiếu bây giờ. Hãy nhìn Phương Duệ đã cố gắng khuyên nhủ và kết cuộc bị đuổi cổ đi như thế nào. Trận đoàn đội này thì Lưu Hạo không có vấn đề gì lớn, dù khen ngợi hay gõ chữ linh tinh cũng không chọn vào mấy thời điểm quan trọng.
Nhưng trận lôi đài Lưu Hạo cố tình đùn đẩy trách nhiệm còn đáng trách hơn trận đoàn đội này. Nhiều lúc chả hiểu nổi nên nhìn Lưu Hạo thế nào, thực sự là một nhân vật đặc biệt bậc nhất truyện.
Chú em fan Phương Duệ cầm banner tự làm trên khán đài sau khi chứng kiến thần tượng thánh zâm hốt lôi đài 1v3 giờ lại tiếp tục là mấu chốt trận đấu nhờ quen thuộc với mục sư chơi zâm duy nhất trong trận chắc ngổn ngang lắm. Thương fan Hô Khiếu quá, nhiều lắt léo chỉ nội bộ mới biết chứ fan thì truyền thông báo thế nào thì chỉ biết tin vậy. Nhiều lúc fan là loài sinh vật đơn giản đến đau lòng. Buồn cho fan của những chiến đội khi trải qua thay máu, hoặc đơn giản là tuyển thủ mình thích sang chiến đội khác.
Thật ra trận này Lưu Hạo đánh tập trung đó chứ, trạng thái khá tốt, đến Diệp Tu còn khen “sức nhìn nhận xuất sắc phi thường”. Ngay cả đoạn Lưu Hạo không chịu lên tiếng nhắc nhở đồng đội thì xoay vấn đề ngược lại là thật sự nó chả có tác dụng với tính cách trẻ trâu của dàn tuyển thủ ở Tân Hô Khiếu bây giờ. Hãy nhìn Phương Duệ đã cố gắng khuyên nhủ và kết cuộc bị đuổi cổ đi như thế nào. Trận đoàn đội này thì Lưu Hạo không có vấn đề gì lớn, dù khen ngợi hay gõ chữ linh tinh cũng không chọn vào mấy thời điểm quan trọng.
Nhưng trận lôi đài Lưu Hạo cố tình đùn đẩy trách nhiệm còn đáng trách hơn trận đoàn đội này. Nhiều lúc chả hiểu nổi nên nhìn Lưu Hạo thế nào, thực sự là một nhân vật đặc biệt bậc nhất truyện.
Lá cờ thêu logo Hô Khiếu đã rủ gục trên khán đài. Cậu fan ruột cầm cờ thực vô cùng hoài niệm chiến đội Hô Khiếu ngày xưa, nơi có tổ hợp Tội Phạm kề vai chiến đấu với mọi người. Dù thành tích của Hô Khiếu cũ trên bảng tổng sắp chưa chắc cao bằng Hô Khiếu hiện nay, nhưng họ chưa từng khiến fan thất vọng như bây giờ.
Thể thao cần thắng lợi, nhưng thể thao không chỉ có thắng lợi.
Còn cái gì ở chiến đội, đáng cho chúng tôi kỳ vọng đây?
Fan Hô Khiếu cảm thấy vô cùng mông lung. Thế đấy, một chiến đội nằm trong khu vực tứ kết, lại bị hoài nghi bởi chính fan ruột nhà mình.
Thể thao cần thắng lợi, nhưng thể thao không chỉ có thắng lợi.
Còn cái gì ở chiến đội, đáng cho chúng tôi kỳ vọng đây?
Fan Hô Khiếu cảm thấy vô cùng mông lung. Thế đấy, một chiến đội nằm trong khu vực tứ kết, lại bị hoài nghi bởi chính fan ruột nhà mình.