Tống Hiểu vậy là thua rồi ? Cảm giác bị tác giả lừa tình, mấy chương trước quảng cáo Tống Hiệu xịn vậy làm gì chứ ba.
Cơ mà phải công nhận, là Hiểu được cái khí chất =))
Dù thua thì ổng cũng ngầu nữa, điềm tĩnh dặn dò Tiểu Lư, rồi xuống cái dáng ngồi “suy sụp” của ổng không hiểu sao nhìn vào thấy vững còn hơn thái sơn nữa đó.
Quàng thiếu đang lo cho củ cải nhà mình kìa, cưng quá đi mất, không khí gia đình ở Lam Vũ lại nổi lên kìa
Ẻm còn non xanh (à ừ, cải thì trắng chứ nhỉ...), Hoàng là đang sợ ẻm bị Diệp bứng phát bay luôn sao? Không sao đâu, tui tin tưởng Lư củ cải, ẻm nhất định có thể lăn phát qua đè bẹp chết đống hành tỏi của Lá Lớn luôn!
Nói chứ câu này “Ngực cậu ôm nắng mai sáng rỡ, chẳng tồn tại chút hoang mang mù mờ” hay quá đi mất. Tui luôn thích tân binh, cảm giác trên người họ luôn tồn tại một luồn sinh khí dồi dào bất tận, quả thật cứ như trong lồng ngực chứa nắng mai.
Lòng mình sáng, tự nhiên cả người sáng.
Nhiệt trong lòng, tự nhiên cũng lây nhiễm đến những người xung quanh.
Lư Hãn Văn từng sai lầm, từng vấp ngã, từng bầm dập, nhưng cậu vẫn sẽ đứng lên chạy tiếp. Dũng khí của các thiếu niên, là thứ chưa bao giờ làm tui ngừng ngạc nhiên hết.
Củ cải muôn năm! À nhầm, Tiểu Lư muôn năm! Hành tỏi lăn hết, để củ cải lên sàn nào!
#nuôi con phải nuôi đứa như Tiểu Lư
#trồng củ cải hiệu Lam Vũ xịn nhất, Vi Thảo mau quỳ