Em trả lời quote này trước nha, vì quote kia em thấy câu trả lời hơi bị rõ ràng rồi á. =)))))))))
Nếu như Tán còn sống, nếu như anh hoàn toàn có thể tiến vào Liên Minh, em đã từng có giả thiết rằng hai người sẽ có một lúc nào đó, chỉ trong một thời gian ngắn nào đó, không thể cùng nhau sóng vai trên đỉnh Vinh Quang, cũng như vị trí của Diệp Tu hẳn vẫn lung lay như trong nguyên tác.
Cái vị trí Diệp mất, không phải do Tán không còn để đỡ đần anh, mà là ngay từ đầu, cá tính của Diệp và Đào không hợp nhau, không hoàn toàn hiểu nhau, không thông cảm cho nhau được, vì vậy tình bạn không đủ bền, theo thời gian trở nên chướng mắt nhau, thêm vào sự can thiệp của Lưu Hạo, tự có ngày Diệp ra đi.
Cái Diệp Tu cần là một Vinh Quang, là những trận đấu đầy tính kích thích, là một đoàn đội phối hợp ăn ý, bổ khuyết cho nhau trong mọi tình huống như Hưng Hân hoặc Gia Thế đời đầu, cũng cần được giữ kín danh tính khỏi gia đình.
Cái Đào Hiên cần, là một thương trường nơi hắn có thể kiếm được phần lời lớn nhất, trong lĩnh vực hắn thích nhất, phô trương con cờ mạnh nhất nắm trong tay, và vì vậy, hắn ủng hộ sự lên ngôi của việc thương mại hóa Liên Minh Vinh Quang cũng như công khai thân phận Diệp Tu.
Diệp Tu không muốn nói cho Đào Hiên về thân phận của mình, Đào Hiên lại không muốn truy hỏi lý do đến cùng. Chung quy vì lẽ đó họ bắt đầu có những hiểu lầm không thể nào tháo gỡ.
Tô Mộc Thu lại khác, Vinh Quang là tình yêu của anh, là đam mê, là nhiệt huyết, cũng đơn giản là cái cần câu cơm, Liên Minh thương mại hóa thì anh có thể vừa theo đuổi đam mê, vừa kiếm đủ tiền cho Mộc Tranh cuộc sống tốt hơn. Anh cũng chẳng ngại bán mặt kiếm tiền đâu, dù sao thì cũng không ảnh hưởng đến tốc độ tay, cũng có thể kiếm thêm chút gì cho em gái.
Vậy nên, Tô Mộc Thu tự khắc là sự chia đôi dung hòa của Đào Diệp. Nhưng anh có hòa hoãn được mối quan hệ của hai người ấy không? Hẳn là không.
Tô Mộc Thu sẽ câm lặng đồng ý giữ kín thân thế Diệp Tu, chỉ cần hắn không muốn anh hẳn cũng không nói cho Đào Hiên biết nửa chữ, vì đơn giản, tình bạn của anh với Diệp Tu, sau ba năm sống chung dưới một mái nhà, khác nào tình gia đình?
Tô Mộc Thu rồi sẽ thất vọng với Đào Hiên, với cách hắn chạy đi theo giá trị thương mại, hoặc đơn giản chỉ là mệt mỏi với hàng loạt hợp đồng "ông chủ Đào" nhét vào tay anh.
Tô Mộc Thu cũng sẽ không chấp nhận được những thành phần như Lưu Hạo tồn tại trong đội ngũ của anh, anh cũng sẽ không chấp nhận được những thủ đoạn của hắn, quan trọng hơn, nếu Tô Mộc Thu còn sống, anh sẽ trở thành cái gai trong mắt Lưu Hạo, thành tảng đá ngáng đường hắn trên hành trình đạt đến vị trí cao nhất trong đội (thế này nhé, Tán Ca vào Gia Thế, không chừng còn làm đội trưởng, để Diệp Tu làm phó, điều này cũng được nhắc đến trong Đỉnh Vinh Quang: Diệp Tu hoàn toàn tin tưởng và có phần dựa dẫm vào sự chỉ đạo của anh, dù hắn thừa sức làm ra những chiến pháp tương tự, có thể còn ổn hơn). Cũng vì thế, anh cũng sẽ bị hại.
Đúng vậy, Gia Thế lụi bại không chỉ vì xích mích giữa Đào và Diệp, Gia Thế lụi bại vì cái gốc rễ của nó là sự hợp tác đoàn đội, sự cung cấp và tận tụy của công hội đều đã bị Lưu Hạo và Trần Dạ Huy phá hỏng rồi. Cái đó Tán ca có muốn cứu vớt cũng không nổi. Chỉ có Tô và Diệp, liệu có đủ để chống lưng cho cả một vương triều đang lụi bại? Có đủ bù đắp cho thiếu sót của đoàn đội? Đối thủ của họ đâu chỉ là những người chơi thường? Họ đối mặt với những cặp đôi ăn ý không kém trong Liên Minh. Một Song Hoa với Phồn Hoa Huyết Cảnh, ăn ý như máu thịt, một Hàn+Trương đủ trí dũng song toàn; có công có thủ; một Dụ+Hoàng xứng đáng là Song Hạch ăn ý về mặt chiến thuật; một Vương Kiệt Hy với người thủ hộ đứng sau là Thần trị liệu Phương Sĩ Khiêm; một Song Quỷ phối hợp ăn ý đến quỷ dị... đó là còn chưa kể đến những tuyển thủ còn lại của chiến đội đó, tỉ như Tần Mục Vân của Bá Đồ, chiến công không nhỏ... Gia Thế với nội bộ rệu rã như vậy, có thể không lụi tàn trước những đối thủ lớn sao?
Song Thần mạnh như thần, chung quy cũng không cứu vớt được cái nền móng thối rữa của một chỉnh thể mục nát. (Cái này còn gọi là không sợ kẻ thù mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò đó ạ.
)
Tô Mộc Thu, có thể đơn giản, đưa vai gánh hết mọi trách nhiệm thương mại của Diệp Tu, khiến Đào Hiên cũng phải sốt ruột theo. Thế rồi Diệp Tu sẽ rời khỏi Gia Thế, cũng vào một ngày tuyết rơi ở Hàng Châu, Tô Mộc Thu có thể chỉ bất lực dõi theo bóng lưng thằng bạn, đơn giản, có lẽ anh sẽ không chấp nhận nhận việc từ bỏ Mộc Vũ Tranh Phong, cũng có thể anh không chấp nhận bỏ ra khoản tiền bồi thường lớn đến như vậy (em xin lưu ý, vào mùa 7, Mộc Tranh mới 21, có khi còn đang học đại học, chuẩn bị tốt nghiệp đó ạ). Vậy nên, dễ là Mộc Vũ Tranh Phong và Quân Mạc Tiếu sẽ đụng độ nhau gay cấn còn hơn những trận chiến ta mới coi vài hôm trước.
Song Thần tương chiến, tựu chung là không thể coi thường.
Nhưng em tin là Hưng Hân vẫn thắng, thậm chí em nghi ngờ vị thương thần này chơi ác đến độ giả bộ chấn thương giữa trận để đỡ phải đánh trận nào không có thằng bạn mất dạy của ổng...
Và vì thế, well, Tán Tu đi một vòng Vinh Quang, cuối cùng hẳn là lại về bên nhau cùng khiến Vinh Quang gà bay chó sủa thôi.