Toàn Chức Cao Thủ - Chương 1435

Lá Mùa Thu

Sinh như Hạ Hoa, tử như Thu Diệp.
Bình luận
1,485
Số lượt thích
56,353
Location
Thanh Đảo
Team
Bá Đồ
#1
Dịch bởi Lá Mùa Thu

Chương 1435: Bước ngoặt thần thánh khó hiểu

Khi được kích hoạt, Bẫy Bóng sẽ cho phép đạo tặc xuất hiện ở vị trí đặt bẫy.

Nếu hỏi kỹ năng này đem đến tác dụng gì, hai chữ là khái quát đầy đủ: Tập kích.

Hai chữ, vừa để chỉ việc bất ngờ áp sát đối thủ, đồng thời cũng chỉ kỹ năng đạo tặc thường dùng để phối hợp Bẫy Bóng: Tập Kích.

Tập Kích nếu đánh trúng đối thủ sẽ gây sát thương gấp đôi, chưa kể debuff đông cứng 3 giây. Ngoài ra, một điểm hay ho khác của Bẫy Bóng là phối hợp được với cả Tiềm Hành.

Lúc này, Diệp Tu không cần tập kích mà chỉ muốn áp sát. Áp sát thành công sẽ thế nào, mọi người đều hiểu.

Vừa thấy Bẫy Bóng, bầu không khí hào hứng trên sân nhà Lam Vũ phút chốc vụt tắt. Khung cảnh nhà thi đấu như bị bấm mute, im phăng phắc không một tiếng động.

Và sau đó là tiếng cười, tiếng hú hét vỡ òa, fan Hưng Hân nhảy nhót trên khán đài trong vui sướng.

"Bước ngoặt thần thánh!" Họ gào to.

Đúng, xác thực là một bước ngoặt thần thánh.

Nhưng bước ngoặt ấy xảy ra thế nào, thì không ai biết.

Bẫy Bóng đặt từ bao giờ? Sao Diệp Tu biết Dụ Văn Châu sẽ đạp trúng vào lúc này?

Phan Lâm nhìn Lý Nghệ Bác, Lý Nghệ Bác nhìn Phan Lâm, bàn bình luận chìm trong tình cảnh khó xử. Có cách nào để khỏi giải thích không nhỉ?

May mà Quân Mạc Tiếu đang đấm đá kịch liệt trong trận, Phan Lâm bèn vờ vịt tường thuật diễn biến, tranh thủ thời gian cho Lý Nghệ Bác xem chiếu lại. Lý Nghệ Bác mở to hai mắt mà soi, rốt cuộc cũng tìm thấy thời điểm Quân Mạc Tiếu đặt Bẫy Bóng. Tìm thì được rồi đấy, nhưng vì sao Quân Mạc Tiếu lại đặt ở vị trí đó, Lý Nghệ Bác bó tay.

Hắn cuống đến vã mồ hôi, bên hậu trường còn nhắn rằng rất nhiều khán giả đã gọi điện đến hỏi. Lý Nghệ Bác khóc ròng, hắn cũng muốn có người cho mình gọi điện hỏi thử lắm chứ.

Trước kia tự vả mặt là do đoán sai, nhưng vả mặt xong cũng còn biết vuông tròn ít nhiều, lần này thì Lý Nghệ Bác mù tịt hoàn toàn, bảo hắn làm sao đây giờ? Chẳng lẽ giải thích là Diệp Tu ăn may?

Trong trận, Sách Khắc Tát Nhĩ đã ngã xuống.

Một kết quả không ngoài dự đoán. Áp sát cận chiến là thế yếu rõ ràng của Dụ Văn Châu. Anh có ý thức, có kinh nghiệm, có sức phán đoán, nhưng Diệp Tu nào kém? Bão Chiêu Tán Nhân đánh với tiết tấu siêu nhanh, khuyết điểm của Dụ Văn Châu càng thêm chết người. Giai đoạn cuối game, ai cũng thấy anh rất vất vả. Fan trung thành của Lam Vũ thậm chí không nỡ xem tiếp, mà Diệp Tu thì chẳng mảy may nương tay. Từ đầu đến cuối, Bão Chiêu Tán Nhân thậm chí còn liền mạch hơn mọi thường.

Trận lôi đài đầu tiên, thắng lợi nghiêng về Hưng Hân. Khi kết quả được tuyên bố, tâm trạng khán giả không quá nhấp nhô bởi đã chuẩn bị tâm lý từ khi Bẫy Bóng kích hoạt. Fan Lam Vũ đều biết đội trưởng mình đã đánh rất cực. Nếu hốt nửa cái mạng của Quân Mạc Tiếu là chuyện dễ dàng, đội trưởng nhà họ cần phải đứng ngoài các trận solo sao?

Những tràng vỗ tay vang lên, đón Dụ Văn Châu xuống sân. Tuy kết quả là thua, nhưng mọi thứ anh làm vẫn rất vẹn ý fan Lam Vũ.

"Cố lên!" Họ đồng thanh gào thét, nguyện cầu tuyển thủ Lam Vũ nhà mình cũng không vì thế mà thoái chí nản lòng.

Các tuyển thủ Lam Vũ không hề. Họ đứng dậy, tách làm hai bên hoan nghênh đội trưởng trở về.

"Đánh đẹp lắm!" Mọi người nhao nhao.

"Tạch đúng một đợt mà còn đẹp?" Dụ Văn Châu cười khổ.

"Ổng cũng suýt tạch đúng một đợt của cậu." Hoàng Thiếu Thiên nói.

Dụ Văn Châu lắc đầu. Chuyện thế nào, anh rõ hơn ai hết.

"Bẫy Bóng kia đặt khi nào vậy?" Dụ Văn Châu hỏi Hoàng Thiếu Thiên.

"Lúc thả Goblin đuổi theo cậu." Hoàng Thiếu Thiên trả lời.

"Lúc đó à?" Dụ Văn Châu nghiền ngẫm trong lòng, đã hiểu ra vài phần, nhưng bây giờ không phải lúc để suy nghĩ. Tướng thứ hai Lam Vũ đã đứng dậy nhìn anh, chờ anh dặn dò.

"Hơi tiếc, tôi trúng bẫy nhanh quá, cậu cố lên!" Dụ Văn Châu bèn nói với y.

Tống Hiểu, quý ngài then chốt chuyên tỏa sáng trong vòng chung kết, nhưng đáng buồn là mới hiệp đầu đã bị Diệp Tu kẹp đánh sấp mặt, đến đoàn đội thì máu đầy cây, mana đầy ống mà không thể làm gì để cứu vãn tình hình.

"Cứ để tôi!" Y xốc tinh thần, cất bước.

Bản đồ lôi đài không đổi, vẫn là Rừng Sương Mù. Thời gian chờ đổi tướng, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác ra sức thảo luận về bản đồ, nói không ngừng miệng như thể tâm đắc lắm. Thực tế, điều đó chỉ chứng tỏ họ đang chột dạ, vì chưa giải thích được việc Diệp Tu đoán định vị trí đặt Bẫy Bóng thế nào. Thảo luận về bản đồ chỉ là một hình thức tổ lái của họ.

Rất nhanh, trận lôi đài thứ hai bắt đầu.

Trận trước Quân Mạc Tiếu đi đứt nửa cây máu, lại ăn thêm ít sát thương khi dốc sức giết Sách Khắc Tát Nhĩ, hiện còn 39% HP. Vào game 2, Diệp Tu bèn bơm tí máu cho Quân Mạc Tiếu, tăng HP lên 50%, làm khán giả bên ngoài mắng chửi rung trời mới chịu thong thả đi khỏi điểm spawn.

Cũng như trận trước, hắn tiến thẳng trung lộ. Bên kia Đào Lạc Sa Minh đã lên đường trước, lúc này đang ở đâu? Y đang đi vòng sang hướng Đông, còn Quân Mạc Tiếu ra đến giữa bản đồ, đứng im quan sát mãi mà không thấy bóng dáng đối thủ.

Di chuyển chiến thuật à?

Diệp Tu đơn giản lắm, chẳng buồn đoán, chat lên hỏi: "Muốn đánh lén nữa hả?"

"Không đánh lén thì chọn bản đồ này làm gì?" Tống Hiểu phát biểu rất hợp lý. Nổi tiếng là tuyển thủ có cái đầu lạnh chuyên đánh những trận then chốt, sức kháng lời rác rưởi của Tống Hiểu cực cao. Y không ngại chat nhảm mấy câu với địch.

"Nói cũng đúng! Anh ở (24,58), chú em mau tới đánh lén anh đi!" Diệp Tu dứt khoát báo hẳn tọa độ.

"Vâng anh chờ chút, tôi đến ngay." Tống Hiểu đáp.

"Bên trái hay bên phải?" Diệp Tu hỏi.

"Lúc trái lúc phải." Tống Hiểu tiếp tục đáp.

"Chơi luôn!" Diệp Tu trả lời. Sau đó dưới hàng ngàn cặp mắt, Diệp Tu khiển Quân Mạc Tiếu rời khỏi khu vực (24,58).

Hắn cắm đầu đi về phía điểm spawn Lam Vũ. Đi được một đoạn, hắn bỗng quẹo phải.

Cả nhà thi đấu lập tức xôn xao. Bằng pha rẽ hướng này, Quân Mạc Tiếu sẽ đâm đến sau lưng Đào Lạc Sa Minh!

"Sao... sao..." Phan Lâm sao được hai tiếng thì im bặt. Hắn định hỏi "sao hay vậy", nhưng sực nhớ vụ chuyển ngoặt lúc nãy còn chưa giải thích xong, bèn câm nín.

Sao Quân Mạc Tiếu đoán ra vị trí Đào Lạc Sa Minh? Lý Nghệ Bác cũng đang trợn mắt.

Từ mớ chat vừa rồi? Lý Nghệ Bác soi kỹ những câu Diệp Tu nói, cố gắng tìm chi tiết hữu ích. Trong khi đó dưới sân, Dụ Văn Châu đã kết luận cực kỳ đơn giản: "Đoán đấy."

"Đoán?" Đồng đội anh kinh ngạc.

"Không trái thì là phải, 50/50, như đá phạt vậy, đoán trúng ăn điểm, không trúng thì... Không trúng thì anh ta cũng không mất mát gì, nên cứ thử thôi." Dụ Văn Châu nói.

"Thằng chả hên thiệt chứ!" Các tuyển thủ Lam Vũ chán chường như chụp banh hụt.

Trong lúc mọi người bàn tán, Tống Hiểu đã tiếp cận điểm hẹn. Y không chủ động ra khỏi màn sương dày, chỉ dừng chân và bắt đầu gõ chữ.

"Tôi đến rồi." Tống Hiểu nói.

"Lừa nhau à, anh có thấy chú đâu?" Diệp Tu nói.

"Tôi cũng không thấy anh, anh bắn hai phát tôi tìm thử." Tống Hiểu nói.

"Không được, đó là đãi ngộ dành riêng cho level đội trưởng, không thể vi phạm phép tắc." Diệp Tu nói.

"Vậy hết cách rồi, hai mình cứ cù nhây từ từ đi!" Tống Hiểu nói.

"Lam Vũ chọn bản đồ này, hình như định đánh cù nhây thật!" Lý Nghệ Bác bỗng lên tiếng.

"Chứ còn cách nào khác..." Phan Lâm nói.

"Muốn đánh nhanh cũng dễ thôi, ra thẳng chính giữa là được, nhưng hai tướng Lam Vũ đều chơi theo lối chiến thuật, xem ra muốn phát huy đặc điểm bản đồ, câu giờ cho tới khi nản thì thôi..." Lý Nghệ Bác cảm thấy mình nhận ra gì đó, đang định ngẫm kỹ mới nói, Phan Lâm lại đột nhiên kêu to: "Kìa!"

Trong góc nhìn Quân Mạc Tiếu, một bóng người rất mờ xuất hiện. Vâng, hắn thành công tìm đến Đào Lạc Sa Minh rồi. Ấy thế mà Tống Hiểu như nghe được tiếng kêu của Phan Lâm, bóng người mờ nhạt kia đảo mắt liền mất tăm. Quân Mạc Tiếu bật Xung Phong húc lên mấy ô, vẫn không bắt kịp.

Với góc nhìn Thượng đế, khán giả thấy rõ khi Quân Mạc Tiếu rón rén xuất hiện, hắn đã xui xẻo chọn nhầm trước mặt Đào Lạc Sa Minh chứ không phải sau lưng. Vì thế, đôi bên đều nhìn thấy nhau, nhưng Tống Hiểu lại không định đánh hắn. Đào Lạc Sa Minh nấp vào một gốc cây, tránh khỏi pha tấn công của Quân Mạc Tiếu và chuồn đi mất.

"Ủa..." Phan Lâm bắt đầu khó hiểu. Tống Hiểu đâu phải bị úp sọt? Hai bên đồng thời phát hiện nhau mà? Trận trước Dụ Văn Châu bỏ chạy khi bị nhìn thấy cũng dễ hiểu, nhưng Tống Hiểu thì khác. Tuy bị Diệp Tu thồn hành hiệp một, Tống Hiểu vẫn có thể chiến tiếp ngon lành vì không có khuyết điểm to lớn như Dụ Văn Châu. Thế nhưng lúc này y vẫn chạy, y muốn thế nào đây? Làm giống Dụ Văn Châu, tìm cơ hội áp chế triệt để con mồi mới chịu đánh?

Sách Khắc Tát Nhĩ là thuật sĩ, chiêu khống chế nhiều, Dụ Văn Châu mới đánh kiểu đó được. Còn Đào Lạc Sa Minh là khí công sư, làm sao tạo ra một pha hoàn hảo như anh? Chẳng lẽ y định tập kích, tập kích và tập kích mãi?

Phan Lâm đang nghĩ vậy, bỗng thấy Tống Hiểu khiển Đào Lạc Sa Minh đi tập kích thật.

Với kinh nghiệm dày dặn, Diệp Tu lao lên không thấy Đào Lạc Sa Minh nhưng vẫn còn nhớ vị trí cái bóng nhàn nhạt kia. Từ đó, hắn cũng đoán ra Tống Hiểu đã lẩn trốn thế nào. Quân Mạc Tiếu kiên quyết đuổi theo. Nhưng khi mọi người đều cho rằng Tống Hiểu sẽ chạy thật xa, y lại vòng về tập kích.

Pháo Gầm!

Quân Mạc Tiếu chỉ vừa đến phía sau gốc cây, đang tính toán tuyến đường Đào Lạc Sa Minh đào tẩu thì Pháo Gầm bỗng từ đâu đẩy tới.

 
Last edited:

ZellD242

Farm exp kiếm sống
Bình luận
53
Số lượt thích
124
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
ngủ thêm một mùa hè
#2
Xin tem
 
Số lượt thích: Ail

tuananhthuminh

Farm exp kiếm sống
Bình luận
177
Số lượt thích
130
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp ma thần!!
#5
Đúng là bước ngoặt thần thánh. Không thể đẹp mắt hơn đc. Cả 2 đội trưởng đã đánh trận cực mãn nhãn. Thử tưởng tượng Dụ đội mà không có điểm yếu chết người kia xem.
 

Chianti

Sad Chi : (
Hội Tự Sát
Team Đánh Thuê
Thần Lĩnh
Bình luận
323
Số lượt thích
2,842
Location
Khác
Team
Khác
Fan não tàn của
Khác
#7
Với kinh nghiệm dày dặn, Diệp Tu lao lên không thấy Đào Lạc Sa Minh nhưng vẫn còn nhớ vị trí cái bóng nhàn nhạt kia. Từ đó, hắn cũng đoán ra Tống Hiểu đã lẩn trốn thế nào. Quân Mạc Tiếu kiên quyết đuổi theo. Nhưng khi mọi người đều cho rằng Tống Hiểu sẽ chạy thật xa, y lại vòng về tập kích.

Pháo Gầm!

Quân Mạc Tiếu chỉ vừa đến phía sau gốc cây, đang tính toán tuyến đường Đào Lạc Sa Minh đào tẩu thì Pháo Gầm bỗng từ đâu đẩy tới.
Hệt như trận trước, Diệp Tu lại trúng tập kích khi tự tin lao lên chase đối thủ. Lần này là Pháo Gầm với âm thanh lớn, liệu anh có đủ nhanh để react tránh thoát hay không đây?

Tập kích - lối đánh hữu hiệu nhất dành cho thể thức lôi đài. Điều này đã được tác giả giải thích bao nhiêu chương rồi, rằng dù có lao lên nghênh tiếp đối thủ trước mắt, thì sau hắn vẫn còn tận 4 người nữa, tuyển thủ trong trận luôn phải chọn cách đánh khôn ngoan nhằm chiếm thế chủ động và tốn ít tài nguyên nhất có thể. Thành thử, Tống Hiểu dẫu trên cơ nửa cây máu vẫn chọn retreat để tìm cơ hội tập kích là một quyết định sáng suốt và cực kỳ hợp lý. Không hổ danh quý ngài then chốt, luôn bình tĩnh suy xét tình huống mặc dù Diệp Tu khích tướng biết bao lời rác rưởi.

~~ Dưới đây là phần bình luận kỹ năng hơi không liên quan đến trận đấu một xíu ~~
Bẫy Bóng theo suy nghĩ của Chianti, là kỹ năng tiếp cận xịn nhất Vinh Quang, đương nhiên cái giá phải trả để kích hoạt không hề nhỏ, phải suy tính kỹ đường đi của con mồi - một bài toán khó, đến cả Lý Nghệ Bác còn ôm đầu xin thua. Cho nên muốn tiếp cận bằng Bẫy Bóng, phải có con mắt nhìn trận, óc phán đoán cùng một chút vận may nữa.

Đây là kỹ năng hệ ám dạ, nếu một thích khách sử dụng thành thạo kỹ năng này thì sẽ khát máu đến mức nào? Không dám tưởng tượng! Rồi nó còn có thể stack với Tiềm Hành nữa, hiếm khi có một kỹ năng được xây dựng đa dạng cách dùng và mechanic như vậy.
 

Vmiu

Người chơi công hội
Bình luận
238
Số lượt thích
381
#8
Cuối cùng Dụ đội vẫn thua. Ông Tu khéo quá, thả bẫy mà ko ai biết luôn
 

Normally Insane

Cống hiến cấp cao
Bình luận
363
Số lượt thích
1,181
#9
Hai bậc thầy cùng solo, một trận đã thật là đã.

Rốt cuộc ai mới cao tay hơn? Tại sao Tu lại ép Bẫy Bóng lên Ô Thiên Cơ? Nhẽ nào, Tu lường trước được solo sẽ đụng Dụ Văn Châu? No, khả năng đó là 0 vì chính Tu, cũng ngạc nhiên hết biết khi thấy người đầu tiên đối đầu trên lôi đài với mình bên Lam Vũ là Dụ Văn Châu. Vậy mà vẫn có bẫy Bóng, rõ ràng, bẫy Bóng đó, dành để đối phó Lam Vũ nói chung.

Khi đấu cùng nhau, cả Dụ Văn Châu lẫn Diệp Tu đều phô diễn khả năng nhìn thấu thế trận của đối phương 1 cách hoàn mỹ. Dụ tính được rằng Ô Thiên Cơ sẽ đỡ Mưa hỗn loạn ngon lành nên bồi thêm 1 kỹ năng khác. Tu cũng tính được sau Mưa hỗn loạn là 1 một kỹ năng khác nên ngồi xuống để tính kế thoát thân.

Dụ tính luôn được cả chuyện Tu quảng Goblin hoặc làm cách nào đó để theo dấu vết của Dụ mà có thêm thuật phân thân. Rồi Tu cũng tính được Dụ có thể trói Tu thành công để đặt bẫy Bóng đúng chỗ để tiếp cận Dụ.

Ôi, Sợ không sợ không? Cái kiểu trào phúng này, đúng là ghét muốn chết luôn.

Chương này tui thích Tống Hiểu a. Cứng với Tu thiệt muốn đã.
 

Tử Nhạn

Máy cày level
Bình luận
492
Số lượt thích
616
Team
Hưng Hân
Fan não tàn của
Diệp Tu, Hàn Văn Thanh, Lá Mùa Thu
#10
Để mình thử thay chỉ đạo Lý chỗ này (không biết có tự vả vào mặt mình không): Khả năng Tu khi thả Goblin cũng đã tính được Châu sẽ lợi dụng việc này để đặt bẫy. Thế nên Tu thả bẫy bóng ngay sau khi thả goblin ra. Bởi dự đoán Dụ sẽ ra tay ngay khi Tu tiếp cận được phân thân nên vị trí của Dụ sẽ gần con thú triệu hồi này. Do suy đoán thì 50/50 + dự đoán mức độ hao tổn nếu dính bẫy của Dụ + % cao về việc áp sát được Dụ thì chỉ một đợt là hạ được. Nên Tu mới xài chiêu gọi là "kế trong kế". :p
P/s: Đoán mò đấy :p
 

sangthinh

Dân thường Máy Chủ 10
Bình luận
58
Số lượt thích
74
#11
Mình để ý các bạn trên forum thật bất công với Diệp đội mà!!! Tui thấy thương cho Diệp đội nhà Hưng Hân quá.
Mọi tuyển thủ đội khác combat hoặc tập kích được Diệp đội thì toàn khen hay giỏi .Giống như trận này Dụ đội dùng phân thân bẫy Diệp đội combat được 50% HP thì nói Dụ đội hay, giỏi và đẹp trai. Nhưng pha cuối Diệp đội bẫy được Dụ đội thì nói là Diệp đội thật là dâm và mắc dại.
Phân biệt đối xử !!!
Phân biệt đối xử quá !!!
Thật là phân biệt đối xử quá !!!
 

Bình luận bằng Facebook